Full Mở mắt thấy thần tài Trần Hạo / Hóa ra tôi là Phú nhị đại gia (2 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chap-273

Chương 273









Chương 273: Lưu Á Nam mời ăn tối



“Anh Tú, có vấn đề gì sao?” Lưu Á Nam lo lắng hỏi.



“Đã xảy ra chuyện rồi!” Vẻ mặt của Vương Anh Tú trờ nên tái mét rồi vội vã chạy xuống lầu dưới.



Lưu Á Nam thấy vậy nên đuổi theo.



Chờ Vương Anh Tú ở dưới lầu gọi điện thoại xong thì Lưu Á Nam mới dám bước tới. “Anh Tú, chuyện gì đã xảy ra vậy hả? Đừng làm



em sợ!” Lưu Á Nam hỏi.



Vương Anh Tú lớn lên cực kỳ đẹp trai, đồng thời lại có một ngôi nhà ở thành phố Hoàn Kim, sự nghiệp của ba mẹ anh ta cũng rất phát đạt. Điều kiện gia đình rất tốt.



Nếu so sánh thì hơn hẳn các đồng nghiệp khác ở trong công ty.



Đây là một trong những lý do tại sao Lưu Á Nam thích Vương Anh Tú.



Bởi vì trong tương lai, nếu cô ta có thể kết hôn với người này thì nói không chừng có thể chuyển công tác



đến thành phố Hoàn Kim đấy.



Bởi vì ba của Lưu Á Nam là hiệu trường của một trường trung học cơ sở, nên từ nhỏ cô ta đã coi trọng danh tiếng hơn bất cứ thứ gì trên đời.



Ví dụ đơn giản nhất là những chàng trai mà Lưu Á Nam thích từ nhỏ đều là kiểu con nhà giàu, hoặc là con



ông cháu cha.



“Á Nam ngu ngốc, em có còn nhớ lần trước anh cùng phó phòng Dương tham gia vào dự án của một



công ty không? Lần này đã xảy ra chuyện!” Lưu Á Nam tất nhiên vẫn còn nhớ rồi.



Vương Anh Tú và phó phòng Dương đã làm theo chỉ đạo của một vị lãnh đạo khác của tập đoàn đầu tư mà tham gia vào dự án công ty đó, dù sao bây giờ bây giờ tập đoàn Mộng Thiên cũng đang lớn mạnh, cho nên việc có nhiều người ghen tị cũng là điều đương nhiên.



Suy cho cùng thì tất cả cũng chỉ vì tiền.



Vì vậy, những người có âm mưu đã cấu kết với nhau, họ báo cáo lên trụ sở chính để nhân viên ở đó đi



đến kiểm duyệt lại tất cả các hồ sơ.



Công ty đó hiện đã nhận được hơn mười tám tỷ đồng.



Tay sai đắc lực của Vương Anh Tú như Lưu Á Nam và Vương Tuấn đều biết đến chuyện này.



Hơn nữa, nhân viên của trụ sở chính báo lại rằng họ đã điều tra xong, nhiều công ty như vậy thì biết tra



công ty nào đây?



Về cơ bản, công ty này cũng được đăng ký bảo hiểm kép và có liên kết với một công ty địa phương



khác. Vậy thì xảy ra chuyện gì được cơ chứ?



“Anh thực sự không biết mấy người ở trụ sở chính bị điên hay gì mà lần này lại muốn đi kiểm tra, hơn nữa lại mò được tới công ty đó mới ghê, anh đúng là xui xẻo mà! Lúc này người của anh nói nhân viên trụ sở chính đã kéo đến phòng tài vụ ð bên kia mà la hét, họ nghỉ ngờ nội bộ ăn chặn bớt tiền của tập đoàn!” Vương



Anh Tú cảm thấy cực kỳ lo lắng, việc này có thể khiến anh phải ngồi tù.



“Thật kỳ lạ! Quy mô của công ty này vừa nhỏ lại thiếu vốn đầu tư, còn được anh liên kết với những công ty địa phương khác, làm sao lại có thể tra ra được cơ chứ?”



“Anh không biết, hiện tại mấy người đó đang bắt đầu điều tra phó phòng Dương và vị lãnh đạo kia rồi. Anh đoán chúng ta sắp xong đời rồi, làm sao bây giờ đây hả? Anh phải làm thế nào đây? Nếu tập đoàn phát



hiện thì sẽ bắt anh rồi tống vào tù đấy!”



Lưu Á Nam thấy Vương Anh Tú sốt ruột thì cô ta cũng lo lắng theo.



Lát sau cô ta lập tức vỗ đầu nói: “Anh Tú, em nghĩ ra cách này, hay là anh dùng kế “kim thiền thoát xác” đi! Anh dùng người khác thay thế cho vị trí của anh, sau đó thì lập tức rút khỏi nơi ấy, nhưng vậy không phải sẽ không có chuyện gì xảy ra sao?”



“Em điên rồi sao? Anh biết tìm ai bây giờ? Chuyện này rất nghiêm trọng!”



“Hừ, em đã có cách!” Lưu Á Nam búng tay.



Lúc này Khải Minh đang ở trong phòng để sắp xếp tài liệu.



Phương Phi nhìn chằm chằm Khải Minh rồi cười nói: “Khải Minh, Khải Minh, anh làm việc chăm chỉ quá. Anh không nhưng phân loại mà còn nghiên cứu mấy tư liệu này nữa!”



Khải Minh cười trả lời: “Đây là cách đề tôi có thể thu thập được những kiến thức cần thiết, lần này tôi cũng thu hoạch được mấy thứ hay ho!”



Đúng vậy, sở dĩ công ty đó được phát hiện chủ yếu vì lời khai của Lưu Á Nam hoàn toàn khác với lời



khai của Vương Anh Tú.



Anh cũng có nghe nói mối quan hệ giữa Vương



Tuấn và Vương Anh Tú cũng cực kỳ thân thiết.



Vì vậy Khải Minh đã cố tình kiểm tra các dự án mà họ đã nộp lên cho cấp trên.



Sau một cuộc điều tra, thực sự anh đã tìm được một vài manh mối.










Bởi vì công ty do Vương Anh Tú đệ trình lên trên lại thuộc quyền sở hữu của công ty mà ba Lý Hải Dương quản lý. Điều này vốn dĩ cũng rất bình thường thôi.



Công ty nào phát triển lại chẳng có mấy chi nhánh nhỏ khác?



Thế nhưng Khải Minh tương đối hiểu rõ về gia đình của Lý Hải Dương.



Làm gì có tập đoàn nào chấp nhận những công ty con của bọn họ lại có hoạt động kinh doanh không tương thích với trụ sở chính chứ?



Vì vậy Khải Minh mới tập trung vào việc kiểm tra nó. Không ngờ là thực sự có vấn đề.



Vì vậy anh đã gửi một tin nhắn văn bản cho Lê



Tâm và yêu cầu anh ta điều tra nó giúp anh.



“Anh thu hoạch được thứ gì vậy? Mai nói cho em biết đi!” Phương Phỉ cười cười, chỉ là sắp xếp hồ sơ mà



thôi, cần gì phải nói quá lên như vậy?



“Cô không hiểu đâu, tóm lại là thu hoạch lớn! Ha ha!” Khải Minh mỉm cười.



Anh đang nói chuyện với Phương Phi thì Lưu Á Nam đột nhiên gọi đến, điều này khiến Khải Minh hơi



ngạc nhiên.



“Khải Minh? Tối nay cậu có rảnh sau giờ làm không?”



“Để làm gì? Có việc gì không?” Khải Minh nhẹ giọng hỏi.



Mặc dù lúc đầu Khải Minh đối xử với Lưu Á Nam rất tốt, thế nhưng vì cô ta quá lạnh lùng nên anh cũng



không thèm để ý đến nữa.



“Ừm, tôi muốn mời cậu đi ăn tối. Cậu đã đến công ty được hai ngày rồi mà tôi còn chưa mời cậu được một bữa cơm. Buổi tối ra ngoài dùng bữa với tôi không?”



Lưu Á Nam cười hỏi.



“Có ai đi cùng vậy?” Khải Minh hỏi. Tôi nghĩ rằng Lưu Á Nam hình như có việc gì đó nhờ anh thì phải.



Dù không biết là gì nhưng Khải Minh hiểu được Lưu Á Nam có mối quan hệ rất tốt với Vương Anh Tú, vì



vậy anh cũng muốn nhân dịp này mà dò hỏi thêm.



“Đương nhiên chỉ có tôi và cậu rồi, còn muốn có thêm người khác à?” Lưu Á Nam giận dỗi nói một câu rồi nói cho Khải Minh biết thời gian và địa điểm, sau đó lập tức cúp máy



Khải Minh cũng không thấy Lưu Á Nam quay lại làm việc, vì vậy sau khi tan làm thì anh lập tức đi đến chỗ đã hẹn.



Cách đó không xa, trong một quán rượu nhỏ ở bên cạnh công ty.



Khải Minh rốt cuộc cũng tìm được Lưu Á Nam, cô



ta cũng đã nhìn thấy anh từ đằng xa.



“Khải Minh! Mai lại đây, ngồi đi! Thế nào? Quán rượu này cũng được đấy chứ?” Lưu Á Nam cười, cô ta



mỡ một chai rượu đỏ rồi rót cho Khải Minh.



“Không tồi, cậu khoa trương như vậy đề làm gì? Đưa tôi đi ăn một bữa là tốt lắm rồi!” Khải Minh cười nhạt.



“Trời ạ, làm sao có thể như vậy được? Thật ra, Khải Minh, cậu có biết hai ngày nay tôi rất muốn nói chuyện với cậu hay không? Nhưng mà ở công ty thì không thuận tiện cho lắm, bây giờ có cơ hội để hai chúng ta ngồi ở bên nhau rồi, có thể ôn lại mấy chuyện ngày xưa, cậu thấy sao?”



Trong khi nói chuyện, Lưu Á Nam đột nhiên dựa vào Khải Minh.



Cánh tay cô cũng chạm nhẹ vào cánh tay của anh.



Đặc biệt là khi cô gắp thức ăn cho Khải Minh thì hai bầu ngực nhỏ cứ liên tục ép sát vào cơ thể của anh



khiến anh cực kỳ bối rối.



Khải Minh tự hỏi cái con nhỏ này đang làm cái gì vậy chứ, thế nhưng anh vẫn yên lặng trò chuyện cùng cô.



Một lát sau, Khải Minh phát hiện ra rằng Lưu Á Nam bắt đầu muốn dò xét chuyện của anh, đặc biệt là



chuyện vì sao anh lại có những tấm vé quý gia kia. Nhưng rõ ràng đây không phải là mục đích chính của cô! Bọn họ cứ uống mãi cho đến khi khuôn mặt của Khải Minh đỏ bừng, anh thực sự cảm thấy hơi choáng váng một chút.



“Á Nam, không uống nữa nhé? Nếu uống nữa thì sẽ say đó!” Khải Minh lắc đầu.



“Hừ, vậy không uống nữa, chúng ta đi thôi! Cậu có



thể đưa tôi về không?” “Được!”



Lưu Á Nam lảo đảo đến quầy để tính tiền rồi đi với



Khải Minh trở lại nơi cô đang sống.



Vốn dĩ hôm nay Khải Minh định nhân cơ hội này ma moi móc thông tin từ Lưu Á Nam, ai ngờ cô cứ hỏi



chuyện khác làm anh chẳng thể nào mỡ miệng được. Sau khi cả hai đến nhà cô thì Khải Minh cũng quay người rời khỏi. “Khải Minh, đừng đi!”



Đột nhiên, Lưu Á Nam nắm lấy cánh tay của Khải Minh…
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Mở mắt thấy thần tài ( bản dịch chậm)
Truyện Mở mắt thấy thần tài convert
  • 3.00 star(s)
  • Hai Nhĩ Chính Là Bồ Đề
Trò Chơi Sinh Tồn: Khởi Đầu Mở Khóa Ngàn Tỉ Thiên Phú
Khi Bác Sĩ Mở Hack
  • Thủ Ác Thốn Quan Xích

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom