Full Mở mắt thấy thần tài Trần Hạo / Hóa ra tôi là Phú nhị đại gia (3 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chap-153

Chương 153





Chương 153 Cuộc gặp gỡ bất ngờ ở cửa hàng điện thoại







*Trời ạ Không biết ai chọc phải tên ác ôn Từ Đại Nguyên này, phỏng chừng hôm nay người kia gặp họa rồi!” Lúc này tài xế vẫn chưa hết hoảng sợ.



Rõ ràng là anh ta biết Từ Đại Nguyên, cũng từng nghe danh Từ Đại Nguyên.



Mà ở đây chỉ có Trần Hạo hơi mờ mịt: ‘Rốt cuộc tên Từ Đại Nguyên này có lai lịch gì? Còn ghê gớm hơn cả Lý Phi Hồng phố thương mại Kim Lãng sao?” Trần Hạo hỏi tài xế.



Anh nhìn ra đẳng sau, hình như tên Từ Đại Nguyên kia không đuổi theo, bấy giờ mới yên tâm.



“Khụ khụ, nói thế nào đây ta. Lý Phi Hồng cũng là người máu mặt ở Kim Lãng, chỗ dựa là Tập đoàn Thương mại Kim Lăng. Còn chỗ dựa phía sau Từ Đại Nguyên là nhà họ Từ, trùm đại gia ở Kim Lãng. Ông ta là em họ của Từ Hải Sơn, Tổng giám đốc Tập đoàn bất động sản Hái Sơn. Mặc dù Tập đoàn Thương mại Kim Lãng là tập đoàn đứng đầu, nhưng dù sao cũng là doanh nghiệp từ tỉnh khác chuyển tới, mới thành lập ở Kim Lãng mười năm. Còn Tập đoàn Bất động sản Hải Sơn thì khác, có từ bốn mươi năm trước rồi. Hơn nữa, trước kia nhà họ Từ đã thâm căn cố để ở Kim Lăng, tuyệt đối là rắn bản địa!” “Chẳng phải người xưa có câu “rồng mạnh cũng không áp chế được rắn bản sao? Có điều ngoài mặt thì Tập đoàn Hải Sơn và Tập đoàn Thương mại Kim Lăng rất hài hòa, hai bên đều giữ thể diện cho nhau!” Có vẻ như tài xế là người hay nói, hễ mở miệng là nói không dừng được.



Mà Trần Hạo nghe tài xế giới thiệu về nhà họ Từ, đặc biệt là Từ Hải Sơn cũng nhớ ra.



Có một lần mình từng đấu đá gián tiếp với nhà họ Từ.



Lúc nào nhỉ? Tại sao hai người anh họ Hứa Nam và Hứa Siêu. tất tích ở Kim Lăng? Còn.



nữa, vì sao lần trước Triệu Nhất Phàm khóc lóc trong ký túc xá không dám ra ngoài, cuối cùng mẹ cúa cô ta ra mặt cũng vô dụng, mình phải gọi điện cho Lý Chấn Quốc mới giải quyết được chuyện này.



Hôm ấy, lúc đang dùng bữa ở sơn trang, con trai Từ Hải Sơn – cậu ấm Từ Vệ say rượu đùa giỡn Triệu Nhất Phàm và Lâm Kiều.



Sau đó Hứa Nam ra mặt gọi người đánh Từ Vệ.



Chương 153 Cuộc gặp gỡ bất ngờ ở cửa hàng điện thoại Cuối cùng bị nhà họ Từ trả thủ như mưa rền gió giật.



Anh không để ý Hứa Siêu, chỉ bảo Lý Chấn Quốc ra mặt hòa Nhất Phàm và Lâm Kiều chuyện Triệu Nhà họ Từ đã nể mặt.



Tuy nhiên, thỉnh thoảng Lý Trấn Quốc cũng nhắc nhở Trần Hạo chú ý an toàn, che giấu thân phận vân van…



Bởi vì đúng là Tập đoàn Thương mại Kim Lãng độc quyền ở Kim Lãng, nhưng không phải tập đoàn nào cũng sợ Tập đoàn Thương mại Kim Lăng Dù sao trong mắt bọn họ cũng chỉ biết tập đoàn là do chị gái Trần Hiểu thành lập mà không biết lai lịch khủng của cô ấy, cho nên có một vài doanh nghiệp địa phương hàng đầu không sợ hãi Thậm chí còn ngấm ngầm giở không ít thủ đoạn.



Ví dụ như lần trước Trần Hạo và Tô Đồng Hân bị bắt cóc, Lý Chấn Quốc gọi một cuộc điện thoại để liên lạc với Từ Hải Sơn bâng mọi giá.



Bởi vi nghỉ ngờ Từ Hải Sơn giở trò.



Từ đó có thể thấy mức độ coi trọng của Lý Trấn Quốc đối với nhà họ Từ.



Thì ra Từ Đại Nguyên là em họ của Từ Hải Sơn, hèn chỉ mình thắc mắc nhà họ.



Từ nào lợi hại như vậy! Trần Hạo ngồi trên xe suy nghĩ về chuyện này.



Không phải sợ phiền phức, cùng lắm thì vào lúc quan trọng báo với chị gái Trần Hiểu để chị ấy dùng thế lực gia tộc giải quyết, dù sao nhà họ Từ có ghê gớm đến đâu cũng chẳng khác gì con kiến trong mắt nhà họ Trần ở Nam Dương.



Nhưng bây giờ phải đợi điện thoại của mình ngon lành rồi bàn bạc với Lý Chấn Quốc saul Nơi Trần Hạo dẫn mẹ con Đường Uyển tới là chỗ ở của mấy người Tô Tử Nguyệt.



Nơi này cực kỳ hẻo lánh.



‘Từ Đại Nguyên không thế tìm ra nơi này trong một chốc một lát được.



“Anh Trần Hạo, anh đến rồi!” Chương 153 Cuộc gặp gỡ bất ngờ ở cửa hàng điện thoại “Đại Hổ Nhị Hổ, Tiểu Dĩnh đâu?” Trần Hạo vừa đi vào, Đại Hổ Nhị Hổ đang giặt quần áo trong sân lập tức vây quanh.



“Đang nấu cơm cùng chị Tử Nguyệt ở trong nhà ạ!” Không lâu sau, Tô Tử Nguyệt dắt Tiểu Dĩnh ra ngoài.



Trần Hạo cũng không giải thích nhiều mà chỉ bảo răng tối nay mẹ con Đường, Uyển sẽ ở đây. Đương nhiên Tô Tử Nguyệt không có ý kiến, lập tức thu dọn chỗ ở cho Đường Uyển.



‘Còn Đường Uyển thì vô cùng xúc động sau khi nghe Trần Hạo kể Tô Tử Nguyệt tự mình nhận nuôi ba đứa trẻ.










Có lẽ cá hai đều là phụ nữ một mình nuôi con nên Đường Uyển và Tô Tử Nguyệt có cảm giác đồng cảm, vừa gặp mà như đã quen thân từ lâu, mới gặp mà hai người đã trò chuyên cả ngày.



‘Vê phần Trần Hạo, sau khi sắp xếp ổn thỏa, một mình anh đi đến trung tâm mua sắm điện thoại, gấp gáp mua cái mới để dùng Nếu không lại lỡ việc.



Đây là một cửa hàng điện thoại độc lập quy mô lớn, có tất cá các hãng điện thoại nổi tiếng.



Cũng có không ít khách hàng.



Trần Hạo đi loanh quanh, không biết mua hãng nào mới tốt.



Anh muốn chọn một chiếc điện thoại bền chắc.



Cuối cùng ánh mắt anh khóa chặt vào một chiếc di động có chất lượng cực tốt, giá công khai là mười tám nghìn tám trăm tám mươi tám tệ! Có thể nói chiếc điện thoại này khá đắt.



“Ông chú, lấy cho tôi chiếc điện thoại đời mới nhất, tôi muốn xem thử! Cảm ơn!” Trần Hạo lễ độ nói với nhân viên tư vấn bán hàng.



Nhân viên tư vấn bán hàng đã trông thấy Trần Hạo tìm kiếm trong này hồi lâu.



Xem quần áo trên người kìa, hừ hữ, chắc là đang chọn lựa xem điện thoại nào rẻ.



Thế nhưng hạng người này thường rất sĩ diện.



Kiểu gì cũng phải lượn một vòng quanh khu vực hãng hàng nổi tiếng xem thử, sau đó làm ra vẻ không hợp, cuối cùng chọn một hãng râu ria khoáng hai ba trăm rồi chuồn luôn.



Hừ hữ, hạng người này cô ta gấp quá nhiều rồi! VI vậy, khi thấy Trần Hạo gián dị đi về phía này, cô ta hơi khinh thường.



Sau đó lại nghe thấy Trần Hạo bảo muốn xem chiếc điện thoại đắt nhất.



Nhân viên tư vấn bán hàng buột miệng nói: ‘Xin lỗi anh, chiếc điện thoại này.



của chúng tôi không được xem thử. Anh phải trả tiền trước đã” Ý là trá tiền thì anh là ông lớn, còn không có tiền thì cút ngay cho bà! “Tôi xem thử trước không được sao?” Trần Hạo hỏi.



Bây giờ anh không mang ví trên người, phải lắp sim của mình vào máy mới để thanh toán trực tuyến mới được.



“Không được, đây là quy định của cửa hàng chúng tôi thưa anh!” Nhân viên tư vấn bán hàng cười khẩy, Minh, chị đang bận à? Hôm nay tôi dẫn mấy người bạn đến đây xem điện thoại!” “Ha ha ha, hoan nghênh quý khác Đúng lúc này, một chàng trai dẫn theo mấy người cả nam lần nữ đi tới.



“Đinh Hạo, lần này cửa hàng chúng tôi mới có hàng hot, câu không định đổi cái mới à?” Lúc này, nhân viên tư vấn bán hàng xinh đẹp tên Tô Minh mỉm cười nhìn Đinh Hạo.



“Hả? Hàng hot gì?” Nhóm Đinh Hạo vây quanh.



Đúng lúc này, một cô gái liếc thấy Trần Hạo đang định đi, thốt lên đầy kinh ngạc: Ôi mẹ ơi, Trần Hạo, sao cậu lại ở đây?” Cô gái này không phải người lạ mà chính là Trần Lâm.



Bên cạnh cô ta là Lý Thi Hàm và mấy người lần trước.



‘Xem ra bọn họ đang chơi cùng Đinh Hạo.



Mà Trần Hạo đã trông thấy bọn họ từ sớm.



Cho nên lúc nãy định rời đi.



Dù sao anh đã cắt đứt tình nghĩa với mấy bạn học nữ cấp ba rồi, chẳng có gì hay mà nói Hơn nữa, hễ gập nhau là bọn họ lại châm chọc minh, Trần Hạo không rỗi hơi đến mức đánh bọn họ.



‘Cho nên anh dứt khoát né tránh.



Thế nhưng cảng né thì cảng không tránh được.



“Còn sao nữa, xem ra cậu ta đến mua điện thoại!” “Trời ạ, sao cậu còn mua điện thoại, cậu là đại gia à? Chắng lẽ nhà cậu cũng được giải töa di dời? Cậu muốn mua điện thoại? Còn chọn cửa hàng thương hiệu?” Giọng điệu Trần Lâm lộ rõ vẻ kinh ngạc.



‘Còn Lý Thi Hàm bên cạnh thì nhìn Trần Hạo, chí cười khổ lắc đầu.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Mở mắt thấy thần tài ( bản dịch chậm)
Truyện Mở mắt thấy thần tài convert
  • 3.00 star(s)
  • Hai Nhĩ Chính Là Bồ Đề
Trò Chơi Sinh Tồn: Khởi Đầu Mở Khóa Ngàn Tỉ Thiên Phú
Khi Bác Sĩ Mở Hack
  • Thủ Ác Thốn Quan Xích

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom