• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Mật Ngọt Hôn Nhân Full (6 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • chap-859

Chương 859: Được không em? (2)




*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.





Xem ảnh 1
75654.png





Xem ảnh 2
75654_2.png
Anh coi sự phát triển của công ty là kế hoạch của mình, anh cũng tin, chỉ cần có quyền lực tuyệt đối, anh có lòng tin dựa vào năng lực của mình để phát triển công ty lớn mạnh



Trương Tố Tâm ngượng ngùng: “Chẳng phải mẹ đã nói rồi sao, đợi hạng mục lần này hoàn thành, sau khi con có được chút thành tích, mẹ sẽ chuyển cổ phần ở công ty cho con, tất cả của mẹ đều là của con mà.” Bạch Tuấn Nam khẽ cười, rồi nói sang chuyện khác: “Mẹ, con nhớ kể từ sau khi ba qua đời mẹ luôn một lòng lo cho sự nghiệp



Mười mấy năm qua cũng chưa từng đi chơi vui vẻ lần nào, lần trước con thấy mấy người dì Vương3chuẩn bị đi châu u chơi, mẹ có muốn đi cùng mấy dì không, hơn nữa có lẽ mẹ và các dì ấy cũng đã lâu không tụ tập rồi.” “Mẹ làm gì có thời gian mà đi chơi, trong công ty còn bao nhiêu chuyện lớn đang chờ mẹ kìa.” Trương Tố Tâm từ chối.



“Công ty đã có con rồi, hay là mẹ không yên tâm giao chuyện của công ty cho con?” Bạch Tuấn Nam cười híp mắt



“Năng lực của con, người khác thì không biết, mẹ còn có thể không biết hay sao? Giao chuyện của công ty cho con là tuyệt đối yên tâm, mẹ chỉ nghĩ mẹ cũng đã già rồi, sức khỏe cũng kém hơn trước nhiều, đi chơi một vòng châu u như vậy sức khỏe1làm sao chịu nổi.”



Bạch Tuấn Nam nắm vai mẹ: “Mẹ, mẹ nghĩ mà xem, lúc trước ba vẫn còn, cuộc sống của mẹ đặt cả vào ba, không có thời gian đi chơi, sau khi ba đi rồi, mẹ phải trông non cơ nghiệp giùm ba, càng không có thời gian



Hiện giờ, vất vả lắm con mới có thể tiếp nhận công việc của mẹ, mẹ cũng nên nghỉ ngơi đi thôi, cũng không thể đợi tới khi bảy tám mươi tuổi chân đi không nổi, nằm trên giường mà tiếc nuối.”



Trương Tổ Tâm dĩ nhiên hiểu đây là con trai muốn mình trao quyền cho nó, bà không muốn đi ra ngoài, nhưng cũng không muốn vạch trần con trai, dù sao đây cũng là chỗ dựa nửa đời sau của bà,6suy nghĩ một lát bèn nói: “Được rồi, mẹ cũng đã cực khổ mười mấy năm, thật sự nên nghỉ ngơi một chút, vừa hay cũng có thể kiểm tra sự cố gắng của con trong thời gian này.”



“Vậy còn giúp mẹ nói với mấy người dì Vương một tiếng?”



“Không cần, tự mẹ sẽ nói với họ



Tuấn Nam à, khi nào con cũng phải mời Thư Nghệ về nhà chơi đấy.” Trương Tố Tấm lại chuyển đề tài về Phó Thư Nghệ.



Bạch Tuấn Nam cười: “Mẹ, chuyện này không vội, con mới trở về từ nhà họ Phó, mẹ cũng nên cho con hai ngày, chuyện này chờ sau khi mẹ đi châu u về rồi tính sau.”



Trương Tổ Tâm thấy thái độ né tránh của con mình, đáy mắt có chút không4vui, nhưng trước mặt con, bà luôn là một người mẹ từ ái, dĩ nhiên cũng không nói gì, chỉ cười gật đầu: “Được, trong lòng con hiểu rõ là được rồi, mẹ cũng không hỏi nhiều nữa.”



Bạch Tuấn Nam đi lên phòng sách ở trên tầng, nhìn sách bày trên bàn máy vi tính, đôi mắt âm trầm



Thật ra người gây trở ngại lớn nhất đối với anh trong công ty không phải là mấy người chú đầy dã tâm kia, mà chính là mẹ của anh.



Ban đầu anh chỉ nhìn ra mẹ mê đắm với quyền thế, không muốn buông bỏ, để không ảnh hưởng đến quan hệ giữa hai mẹ con mới chủ động nói muốn rời khỏi công ty



Bây giờ, vì Phó Thư Nghệ mà anh trở về công3ty, người đầu tiên phải thuyết phục cũng là mẹ mình



Bạch Tuấn Nam hiểu rõ, mẹ rất yêu anh, chẳng qua bà yêu quyền lực hơn, anh cũng có thể hiểu cho mẹ, nhưng không muốn chịu sự định đoạt của mẹ



Anh vẫn có cách ép mẹ giao quyền cổ đông ra, nhưng nếu làm vậy tất nhiên sẽ gây tổn hại tới tình cảm mẹ con, không phải vạn bất đắc dĩ anh sẽ không làm thế.



Trong căn hộ riêng của Bùi Hạo.



Quả Quả nằm trên đùi Bùi Hạo, ngước nhìn lên cằm của Bùi Hạo: “Bùi Hạo, đến bây giờ em vẫn có cảm giác như trong mơ vậy.”



Bùi Hạo hơi cúi đầu nhìn cô: “Sao lại nói như vậy?”



Quả Quả chớp mắt mấy cái: “Chỉ là cảm thấy rất thần kỳ, từng nghĩ rằng cả đời này em cũng không thể ở bên anh, nhưng chớp mắt một cái không ngờ chúng ta đã đính hôn rồi.” Cô giơ tay lên, trên ngón áp út là một chiếc nhẫn kim cương tinh xảo



Đúng vậy, sau khi Bùi Hạo xuất viện thì họ liền đính hôn với tốc độ nhanh nhất, theo lời Quả Quả chính là cô không muốn để Bùi Hạo có cơ hội hối hận



Bùi Hạo khẽ cười, nắm tay cô, hôn lên tay cô: “Bây giờ đã tin chưa?” Quả Quả lắc đầu: “Vẫn hơi khó tin



Bùi Hạo, em muốn hỏi anh một câu, năm đó tại sao anh lại từ chức?” Làm giảng viên rất tốt, tại sao bỗng nhiên muốn từ chức? “Tiếp nhận công ty của ba ruột anh thôi



Khi đó ba anh lâm bệnh nặng, tưởng chừng như sắp không qua khỏi, ông nói như vậy, anh không thể từ chối, chuyện này chẳng phải em cũng biết rồi sao?”



Đương nhiên Quả Quả biết, nhưng cô cảm thấy nguyên nhân trong đó không chỉ đơn giản như vậy: “Chẳng lẽ không có liên quan tới em chút nào sao?” Cô còn tưởng Bùi Hạo vì biết cô thích anh nên mới từ chức chứ



Bùi Hạo cười cười: “Cái đầu nhỏ này cả ngày nghĩ ngợi gì thế hả?” “Nghĩ đến anh.” Quả Quả trả lời như chuyện đương nhiên.



Bùi Hạo cưng chiều liếc nhìn cô, không nói tới năm đó từ chức thật sự có một phần nguyên nhân là vì Quả Quả



Dựa vào trí tuệ của Bùi Hạo, sao có thể không phát giác được Quả Quả thích mình



Chỉ có điều khi đó cô còn trẻ, anh không xác định được là cô nhất thời cảm thấy mới mẻ hay là lòng ngưỡng mộ của thiếu nữ, cộng thêm lúc ấy họ vẫn là quan hệ thầy trò, nếu anh đón nhận tình cảm ấy thì ảnh hưởng đối với hai người họ đều không tốt.



Sau khi từ chức, anh và Quả Quả cũng không cắt đứt liên lạc, thậm chí còn liên lạc thường xuyên hơn



Lúc đẩy anh đã nghĩ kỹ, đợi sau khi Quả Quả tốt nghiệp, nếu cô vẫn thích anh như trước thì anh sẽ tỏ tình, nhưng ai mà biết được, chưa đợi anh kịp hành động, bệnh của anh đã ập đến, anh cũng không thể khẳng định mình có thể sống được bao lâu, cuối cùng đành nhẫn tâm làm tổn thương người con gái mình yêu, cũng chôn sâu tình cảm này tận nơi đáy lòng.



Anh đã chuẩn bị sẽ giấu giếm cả đời, thế nhưng may mắn trời cao rủ lòng thương, để anh còn sống, cũng may mắn là Quả Quả vẫn còn thích anh



Quả Quả ngồi dậy, nhào vòng lòng Bùi Hạo, cầm lấy điều khiển từ xa, không ngừng chuyển kênh: “Chương trình tivi bây giờ cũng thật nhàm chán, muốn tìm chuyện để giết thời gian cũng không có.”



Cô muốn xem chương trình tạp kỹ, nhưng chương trình tạp kỹ hiện giờ mặc dù nhiều mà lại không mấy đặc sắc, cũng có vài chương trình hài hước thì hài hước thật, nhưng lại không có chút chiều sâu nào



“Em muốn xem cái gì?” “Chương trình vừa có chiều sâu vừa có thể giết thời gian đó.”



Bùi Hạo ít xem ti vi, ti vi trong nhà đối với anh chỉ như vật trang trí, càng không biết về mấy chương trình tạp kỹ, cũng không có cách nào đưa ra một đề nghị có ích



Quả Quả ngọ nguậy trong lòng anh, rất không thành thật, cứ nhích tới nhích lui



Bùi Hạo là một người đàn ông bình thường, sao có thể kháng cự được kiểu trêu chọc như vậy, vì thế cơ thể nhanh chóng có phản ứng



Ánh mắt anh sâu thẳm hơn, nhìn vành tai mềm mại của Quả Quả, khe khẽ cúi đầu ngậm lấy.



Cảm giác ấm ấm và ẩm ướt đột nhiên ập tới khiến cho cơ thể Quả Quả cứng đờ, mơ mơ màng màng phát hiện dưới người có chút khác thường, cả khuôn mặt nhất thời đỏ lựng cả lên



Bùi Hạo đặt tay bên eo cô, trực tiếp luồn tay vào trong áo, da thịt chạm nhau



Quả Quả chỉ cảm thấy bàn tay to lớn lướt trên da thịt mình nóng bỏng như lửa, miệng vô thức phát ra một tiếng rên nhẹ



Bùi Hạo lật người cô, để cố dạng chân trên đùi mình, Quả Quả đặt tay lên vai anh, răng môi chạm nhau, trên trán như có tia lửa, dây áo lót cũng bị cởi ra, Quả Quả chỉ cảm thấy trong cơ thể có một cảm giác xa lạ đang không ngừng đấu tranh, ánh mắt cô dần trở nên mê man.



Màn đêm yên tĩnh, chỉ có thể nghe thấy tiếng chương trình ti vi truyền đến, thỉnh thoảng xen lẫn những âm thanh mập mờ



Bùi Hạo và Quả Quả thở hổn hển, anh buông Quả Quả ra, nhìn gương mặt ửng hồng của cô, khẽ hỏi: “Được không em?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom