• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

New Mãi Mãi Bên Em (1 Viewer)

Advertisement
Advertisement
  • Chapter 49 : Quán cafe

Lục Nhất Nguyên đã không còn dạy nữa, anh trở về với công việc chính thức của mình . Cô và anh cũng chưa gặp nhau lần nào kể từ hôm đi ăn cùng hai gia đình . Hôm nay Tống Uyển Nghi đang ngồi trong một quán cafe đọc sách . Không biết tình cờ hay cố ý mà Lục Nhất Nguyên cũng ngồi trong đó . Anh bước vào quán nói với chủ quán một cách quen thuộc hình như Nhất Nguyên hay đến đây uống . Hai người vẫn chưa ai nhận ra nhau . Cô thì đang cúi xuống đọc sách . Anh gọi cafe xong ra ngồi bàn đối diện với cô mà cũng không biết . Anh ngồi uống cafe nhâm nhi từng chút. Bấy giờ anh mới nhìn ra ngoài cửa sổ góc mà cô đang ngồi . Uyển Nghi đọc sách chăm chú đôi lúc cô nở nụ cười một mình . Anh ngồi ngắm nhìn nhưng không biết ngắn cô hay là ngắm cảnh ngoài kia nữa . Lục Nhất Nguyên lấy điện thoại mình ra chụp cô xong lại cất vào túi như chưa có gì . À không anh lại lấy điện thoại ra nhắn tin :
- Đang ở đâu ?
Tống Uyển Nghi bất ngờ nhận được tin nhắn mở ra thì thấy anh nhắn như vậy , nhắn lại :
- Ở đâu còn lâu mới nói .
Lục Nhất Nguyên:
- Vậy thì tôi đoán em đang ở một mình đúng không.
Uyển Nghi :
- Tất nhiên là ở một mình rồi , em lấy đâu ra mười mình nữa .
Nhất Nguyên vừa nhìn cô vừa nhắn lại :
- Tiện ngồi trong quán cafe mua cho tôi cốc cafe ship đến nhà nhé .
Tống Uyển nghi hoặc nhắn lại:
- Sao thầy biết em trong quán cafe . Theo dõi em đấy à . Khai mau .
Lục Nhất Nguyên đến chịu với độ tưởng tưởng phong phú của cô , anh bưng cốc cafe lại chỗ cô nói :
- Tôi không có thời gian theo dõi em đâu. Quán này tôi hay vào .
Tống Uyển Nghi nhăn nhó nói :
- Nay thầy đúng rảnh thật . Nói câu đó xong cô lẩm nhẩm : Mất hứng .
Nhất Nguyên nghe thấy nhưng giả vờ hỏi lại :
- Hả em nói gì .
Uyển Nghi chột dạ :
- Không , em bảo là gặp thầy ở đây là vinh hạnh quá .
Nhất Nguyên gật gù đầu ma cười nghĩ :
- Ha em hay lắm , tôi làm em mất hứng chứ gì .
Tống Uyển Nghi hỏi :
- Hôm nay thầy không đi làm nhiệm vụ hay phân công gì à ?
Lục Nhất Nguyên :
- Trụ sở không có gì gấp nên mới rảnh như vậy , chứ mọi khi công việc của tôi đâu chỉ có giao nghiệm vụ không đâu còn kiêm luôn cả thẩm vấn , bắt tội phạm đấy . Sao đi học lại thế nào rồi .
Tống Uyển Nghi nói :
- Vui .
Lục Nhất Nguyên nói đùa với cô :
- Không có tôi em nhớ không ?
Uyển Nghi cười mỉa nói :
- Hơ hơ có gì đâu mà nhớ , thầy dạy xui lắm . À mà trường em có thầy thể dục mới vào nhìn đẹp trai lắm nha, tuổi trẻ như vậy mà đã được làm giáo viên ngưỡng mộ quá . Tuy em không phải người hám sắc đâu nhưng mlem.
Nhất Nguyên cau mày nói :
- Vậy sao , em nói với tôi những điều này làm gì .
Tống Uyển Nghi :
- Em vẫn không hiểu sao thầy ấy hôm trước ở căng tin thầy ấy còn mau nước ngồi ăn chung với em , khó hiểu thật .
Nhất Nguyên nghe xong trong người hừng hực. May cô lại nói thêm câu nữa :
- Nhưng em đâu có dễ gì thầy ấy làm thế chỉ thu hút sinh viên nữa , em không dây vào đâu.
Lục Nhất Nguyên trở mặt như trở bánh tráng nói :
- Ừ em làm thế là phải .
Lục Nhất Nguyên :
- Không ở nhà ra đây đọc sách ngồi làm việc làm gì .Bạn thân em ồn à ?
Uyển Nghi nhăn mặt nói :
- Chị ấy chuyển nhà rồi đâu có ồn gì nữa đâu . Lý do em ra đây là cái nhà đối diện em kia kìa họ vừa mới xây nhà chuyển hàng đến . Người ta giao đi cứ ầm ầm ra . Không ai nói gì nhưng người ta không ý tứ giao lại còn đi hàng ba hàng bốn , nilon các kiểu bọc thì vứt ra đường lớn, đi như vậy nguy hiểm lắm .
Nghe đến đấy Nhất Nguyên lấy điện thoại như nhắn tin cho ai đó, một lúc sau anh nói :
- Chắc công ty ấy làm ăn không cẩn thận , mai chắc không còn chuyện đó sảy ra nữa đâu . Em yên tâm .
Cô ngơ ngác hỏi lại :
- Ơ sao thầy nói thế .
Nhất Nguyên :
- Tôi đoán .
Tống Uyển Nghi :
- Thầy Lục em hỏi cái này . Thầy có thể trả lời được không .
Lục Nhất Nguyên :
- Tôi có thể trả lời em cả đời cũng được .
Uyển Nghi phì cười nói :
- Thầy thả thính ghớm thế cơ mà thế mà bảo chưa yêu ai .
Lục Nhất Nguyên xoa đầu cô nói :
- Đấy là chỉ với mình em .
Uyển Nghi chết với cái ông này , cô nói:
-Thôi thôi em không tin , thầy đừng có xoa đầu em đã bảo rồi mà . Em bắt đền thầy thật đấy chứ đùa . Thầy đùng để em bám thầy dai như đỉa không ai yêu thì lúc đó đừng có bảo tại em nhá . vào chủ đề chính :
- Em muốn hỏi bạn thầy có tốt không , gia đình như thế nào.
Nhất Nguyên không quên được trêu cô câu :
- Em thích cậu ta à .
Tống Uyển Nghi :
- Thầy hâm à , thầy đừng giả vờ nữa nói đi .
Nhất Nguyên nghiêm túc nói :
- Cậu ta tuy ăn chơi tý thôi nhưng được cái yêu ai mà cảm thấy thật lòng là cậu ta thật lòng , bố mẹ thì rất chiều cậu ta nhưng mà Chí Dương cũng rất có ý chí công ty đó là một phần cậu ta thành lập đấy , bố mẹ thì rất hiền .
Uyển Nghi nói :
- Ừ tạm được , an tâm .
Lục Nhất Nguyên :
- Tôi cũng hỏi em , bạn em là người như nào , tôi không có ý gì với bạn em nhưng bố mẹ cậu ta chỉ sợ ....vì cậu ta là con cả giống tôi nhà có mỗi cậu ta thôi , không có em gái gì cả .
Uyển Nghi nói ngay :
- Em không nghĩ thầy quan tâm bạn thầy thế cơ đấy .
Nhất Nguyên :
- Em đánh giá tôi thấp vậy sao .
Tống Uyển Nghi gãi đầu cười nói :
- Hì hì thì em thấy thầy hay bắt nạt .
Nhất Nguyên bác bỏ ý kiến :
- Hồi nào .
Tống Uyển Nghi :
- Ơ thế không phải à , vậy thì thôi . À cái vấn đề thầy nói ý em nói thật :
- Bạn em chưa yêu ai bao giờ mối tình đầu tiên . Chị ấy rất tốt , bố mẹ chị ý tốt vô cùng , các bác ấy con xem em như con gái cơ mà, bạn em chơi chắc chắn nó phải khác bọt rồi , yên tâm đi thầy Lục à .
Lục Nhất Nguyên :
- Cũng đúng .
Tống Uyển Nghi :
- Đúng quá rồi còn gì , cũng đúng cái nỗi gì .
Uyển Nghi thắc mắc hỏi :
- Nè thầy Lục sao nay nói lắm thế . Mọi khi mặt thầy lúc nào cũng như vậy nè .
Nhất Nguyên :
- Như nào .
Uyển Nghi :
- Như băng ý
Anh cũng để ý rằng từ khi gặp cô anh cũng nói chuyện thoải mái nhất là với cô .
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Ở Mãi Bên Em
  • Đang cập nhật..
Đợi mãi mới đến ngày cậu chia tay!
  • 棠小糖 Đường Tiểu Đường
Phần 12 END
NHỚ MÃI KHÔNG MUỐN QUÊN
  • Mặc Bảo Phi Bảo
Chương 15

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom