Advertisement
Advertisement
  • Chương 886

20886.
Văn Nhất Phi thở dài một tiếng: "Đây không phải là không vừa mắt, là một loại thù hận. Dù sao bọn họ cùng cha mẹ của chúng ta không như nhau, cha mẹ của chúng ta là phát cáu mà chia tay đấy. Bọn họ là thật sự tách biệt đấy, hơn nữa riêng phần mình đều có gia đình rồi. Đây không phải là cùng một chuyện."

Hạ Nhật Ninh nói: "Không chỉ như thế, còn liên lụy đến rất nhiều tranh chấp tài sản. Đây cùng cha nuôi mẹ nuôi hoàn toàn là hai cái tính chất."

Lưu Nghĩa gật gật đầu nói: "Này cũng là có lý."

Thẩm Thất vội vàng nói: "Được rồi được rồi, chúng ta là tới ăn mừng sinh nhật của Phạm Thành Phạm Ly đấy. Chúng ta cũng đừng có đánh giá quá nhiều chuyện của bọn họ, chúng ta đi qua đi."

Mấy người gật gật đầu, cùng nhau hướng về phía đám người đi đến.

Không ít người nhìn thấy bọn họ, nhao nhao tới đây chào hỏi.

Bốn người đều là người du hành ở mọi buổi tiệc đấy, bởi vậy quen việc dễ làm, hoàn toàn không có nửa phần của cảm giác trúc trắc.

Lưu Nghĩa là khuôn mặt mới trong buổi tiệc, bởi vì cô là theo chân Văn Nhất Phi đến đấy, hơn nữa đi theo phong cách ngầu và trung tính, lập tức gây không ít phụ nữ hướng về phía cô nhìn thêm vài mắt.

Cả thế giới cũng biết người chồng quốc dân hoa hoa đại thiếu gia Văn Nhất Phi, gần đây hồi tâm dưỡng tính, bởi vì đang cùng một bạn gái anh tuấn hẹn hò.

Hơn nữa người bạn gái này lại biết đánh quyền kích, lại biết thiết kế.

Vì vậy, tất cả mọi người muốn mở mang kiến thức gặp người cô gái như thần trong truyền thuyết vậy.

Bởi vậy lúc vừa nhìn thấy Lưu Nghĩa, những người này đều theo bản năng cùng Lưu Nghĩa so sánh một cái.

Đàn ông sẽ cảm thấy: The fck, một đại soái ca đẹp trai như vậy lại có thể là con gái ư? Vậy mà còn đẹp trai hơn tôi?

Phụ nữ sẽ cảm thấy: A, ông t...r...ờ...i...! Cô ấy có thể biến thành đàn ông, sau đó yêu phải tôi không?

Sau đó bọn họ đồng thời sẽ cảm thấy, cái thế giới này thật sự là không công bằng a!

Người tới đây chào hỏi càng ngày càng nhiều, bốn người không thể không tách ra, một mình cùng những người khác hàn huyên.

Bởi như vậy, một đám lại một đám phụ nữ tới đây cùng Lưu Nghĩa uống rượu nói chuyện phiếm.

Thậm chí có mấy minh tinh cũng nhịn không được đã chạy tới muốn cùng Lưu Nghĩa chụp ảnh chung.

Lưu Nghĩa cũng sảng khoái, mặc kệ người nào nhắc đến yêu cầu chụp ảnh chung, đều từng cái đều thỏa mãn mà đáp ứng đấy.

Vì vậy, những minh tinh tìm Lưu Nghĩa chụp ảnh chung thì càng ngày càng nhiều.

Ừ, đều là nữ.

Một người đàn ông cũng không có.

Văn Nhất Phi nhìn thấy tình cảnh này, thở dài một tiếng.

Anh cảm thấy hình như đã hẹn hò giả, cưới một người vợ giả.

Tình địch của mình không chỉ có đàn ông, còn có một đám phụ nữ.

Tình hình của Thẩm Thất tốt hơn nhiều, người cùng cô chào hỏi, trên cơ bản đều là những minh tinh kia.

Bọn họ thật không dám cùng Thẩm Thất chụp ảnh chung, đều là khách khách khí khí mà trò chuyện.

Thẩm Thất nhìn nhìn xung quanh, nhịn không được nói: "Phạm Thành Phạm Ly còn chưa đi ra chào hỏi đấy, đây thật không khoa học a!"

Lưu Nghĩa bưng ly rượu đã đi tới, nói: "Đoán chừng là bị đám tiểu mỹ nhân kia ngăn cản rồi? Đây như là Hoàng Đế tuyển phi tần vậy, mỗi người đều là yêu cầu đoan trang tài đức a!"

Thẩm Thất phụt một tiếng bật cười.

"Hơn nữa còn phải là mắn đẻ đấy, mục tiêu cảu bác trai và bác gái không phải là sinh con sao." Lưu Nghĩa tiếp tục bổ sung nói: "Vì vậy, hai vị Hoàng Thượng bây giờ đoán chừng là đang bận rất nhiều việc."

Hai người lập tức ha ha phá cười lên.

Lúc này, phía trước có người vội vã đi tới, sau khi ở trong đám người tìm kiếm một vòng, lập tức đi tới trước mặt của Thẩm Thất cùng Lưu Nghĩa, vội vàng nói: "Hạ thiếu phu nhân, ngài mau đi xem một chút đi, tiên sinh cùng phu nhân, lại cãi vã rồi. Chúng tôi ai cũng không dám khuyên, hôm nay người tới, đều là minh tinh tai to mặt lớn đấy, nếu cho các người ấy biết được là cũng không tốt đấy. Vốn là muốn tìm Hạ tổng giúp đấy, thế nhưng là Hạ tổng cùng những người khác không biết đi nơi nào rồi, cũng chỉ có thể xin ngài! Cả hiện trường, cũng chỉ địa vị của ngài là cao nhất rồi."

Lời này thật đúng là không giả.

Trong thế hệ đám người trẻ, Thẩm Thất đúng là người có địa vị cao nhất rồi.

Thẩm Thất lập tức đối với Lưu Nghĩa nói: "Chúng ta đi qua xem thử. Hôm nay nhiều người như vậy, là đừng gây loạn lên."

"Được, chúng ta cùng đi." Lưu Nghĩa đem ly rượu đặt ở trên mặt bàn, cùng theo Thẩm Thất đi qua rồi.

Đi đến hai tầng lầu nhỏ ở tuốt bên ngoài, vừa vào cửa, liền cảm nhận được sự đông lạnh của không khí.

Cái cải lộn này, xem ra cãi được rất ác liệt đấy.

Thẩm Thất nhìn thấy Cung Trân phu nhân đang thở phì phì ngồi ở trên ghế sa lon của một bên, sắc mặt xanh mét.

Phạm tiên sinh cũng không khá hơn chút nào, ngồi ở trên ghế sa lon của một bên khác hờn dỗi.

Thẩm Thất nhịn không được mở miệng hỏi: "Bác trai bác gái, đây là như thế nào?" Thẩm Thất đi đến trước mặt của Cung Trân phu nhân, rót ly nước, đưa qua cho bà ấy.

Bởi vì là Thẩm Thất, Cung Trân phu nhân cũng không có chối từ, đưa tay nhận lấy ly nước.

Người hầu đúng là nói rất đúng, có thể có tư cách đến khuyên can đấy, thật đúng là không còn ai ngoài Thẩm Thất.

Cung Trân phu nhân luôn tự cho mình rất tự cao, bọn tiểu bối rất ít nể tình, nhưng mà Thẩm Thất là một cái ngoại lệ.

Hạ gia, cũng là một tồn tại mà Cung gia không thể chọc nổi.

Nhất là cả thế giới cũng biết địa vị của Thẩm Thất ở Hạ gia, biết rõ lão phu nhân của Hạ gia đối với cô ấy rất cưng chiều, biết rõ Hạ Nhật Ninh đối với cô ấy thiên vị, cưng chiều.

Ai cũng không dám cho Thẩm Thất coi sắc mặt đấy.

Nhìn xem những người khép na khép nép ở trên buổi tiệc, là biết rồi.

"Không có gì, chỉ là cùng người kia lại ồn ào một cái thôi." Cung Trân phu nhân hít một hơi thật sâu, nói: "Đúng là xấu hổ. Các con là để làm khách đấy, rồi lại đem các con cuốn vào."

Thẩm Thất cùng Lưu Nghĩa đồng thời lắc đầu.

Lưu Nghĩa nói: "Không biết hôm nay lại vì cái gì mà cãi nhau đấy? Có chuyện gì, cũng chờ sao khi tân khách rời đi rồi hãy nói. Nếu không, truyền ra ngoài, tất cả mọi người đều rất là khó xử đấy."

Cung Trân phu nhân tiếp tục hít sâu, hình như đang cưỡng chế cơn giận: "Ông ấy nghe nói tôi cho Phạm Thành Phạm Ly tìm đến hai mươi mấy người cô gái xinh đẹp tới đây mà chọn lựa, vậy mà cũng đã tìm một đám phụ nữ, trực tiếp đưa đến trong phòng của Phạm Thành Phạm Ly! Quá là vô sỉ rồi! Làm người sao có thể vô sỉ như vậy? Không phải nói kỹ rồi sao, có chuyện gì, mọi người cùng nhau tiến hành đấy sao? Không phải nói kỹ rồi, hôm nay cùng nhau cho bọn nhỏ chọn lựa đấy sao?"

Phạm tiên sinh hừ một tiếng, nói: "Những vụ kết thân mà cô sắp đặt còn ít sao? Bọn họ có người nào gặp hết không? Lúc này thừa lúc bọn họ đều ở đây, mau để cho bọn họ lựa chọn có cái gì không tốt? Hơn nữa, tôi đưa qua bên đó trước, cũng chưa chắc có thể vừa ý! Cô phải cần tới nỗi cơn giận lớn như vậy không? Đã nhiều năm như vậy rồi, cái tính cách này vẫn còn là không chịu sửa. Thật không biết vị kia của cô là như thế nào chịu được cô đấy!"


Cung Trân phu nhân lập tức trả lời lại một cách mỉa mai: "Tôi không sửa, đó là bởi vì tôi không cần sửa! Ông thì sao? Ông lại tốt hơn chỗ nào? Đa tình, lạm tình! Tôi càng đồng tình hơn vị kia của nhà ông đấy, nhiều năm như vậy, đầu óc vào nước rồi sao?"

Thẩm Thất cùng Lưu Nghĩa đồng thời không biết nên làm sao mà nhìn thoáng qua đối phương.

Bởi vì là chuyện này a!

Ừ, hai người hình như đều không hơn không kém, hình như cũng không khác gì đấy.

Chỉ là vì muốn có một đứa con trước, đều có thể cãi lộn thành như vậy, cũng là không ai có thể làm được a.

Thẩm Thất nhìn hai người vẫn còn muốn cãi vã, lập tức nói: "Bác trai bác gái, theo đạo lý mà nói, con là không nên chen vào nói đấy. Nhưng là hôm nay là ngày rất đặc biệt, vì vậy có câu nói con không thể không tạm thời cắt ngang hai vị một cái. Đánh cuộc của hai vị cũng được, không vừa mắt nhau cũng được, những thứ này vào hôm nay đều không quan trọng. Quan trọng là, hôm nay cái ngày này, là một ngày đặc biệt. Là sinh nhật của Phạm Thành Phạm Ly, nhưng cũng là ngày báo đáp ơn mẹ của bác gái a! Bác trai, xin ngài xem trên một cái phần này, có thể tạm thời lui nhường một bước không?"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom