Full Hot Hẹn kiếp sau gặp lại chàng Full dịch (3 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chap-911

Chương 911: Xuống núi




Tôi bị dọa cho sợ đến nhảy lên, kết quả quay đầu lại mà lại là Tả Hữu, hắn làm phiền tôi ngắm soái ca khiến tôi tức giận: "Ngươi làm sao trở về rồi?"



Không nghĩ tới Tả Hữu ngồi bên cạnh tôi, lo lắng nói: "Tiểu Linh có điểm gì là lạ, tôi không giúp được cô ấy, nên muốn tìm cô trợ giúp."



Tôi coi Tiểu Linh như bạn bè, biết được cô ấy có chuyện liền khẩn trương



Đối với phản ứng của tôi Tả Hữu rất hài lòng, làm cho tôi để ý nhất là, hắn muốn tôi xuống núi giúp Tiểu Linh.



Con thỏ ở trên núi cùng với tôi Tu luyện ba trăm năm, cho tới bây giờ chưa từng rời đi, trách nhiệm của tôi là đại vương, nếu tôi rời đi thì đám tiểu yêu kia phải làm sao bây giờ? Tôi luôn sợ hãi ở chung cùng con người, luôn cảm thấy con người quá phức tạp.



Nhưng bây giờ Tả Hữu mời tôi xuống núi, tôi vậy mà không hề nghĩ ngợi liền đồng ý, chẳng qua có chuyện muốn làm, nghĩ đến chỉ có thể phó thác cho chiết hầu tử



Chiết hầu tử nghe nói tôi muốn rời đi lập tức gào to: "Không được, ngươi không biết con người có bao nhiêu xảo trá, ngươi lương thiện như vậy, cùng con ngoại ở chung một chỗ chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm, ta không cho phép ngươi rời đi, lại nói, không phải còn có soái ca, ngươi chẳng lẽ bỏ hắn sao?"



Gần đây Chiết Hầu Tử vậy mà thông minh đột xuất



Câu này đúng là có tác dụng, tôi do dự, nếu rời đi thì không thể có cơ hội gặp mặt soái ca, thế nhưng Tiểu Linh là bằng hữu duy nhất của tôi trong thế giới con người, nếu như cô ấy ở bên ngoài gặp chuyện thì tôi vô cùng áy náy



"Uy, thỏ con, ngươi cũng đừng lo lắng, nếu như vào thế giới con người, con người sẽ không biết ta là thỏ." Hầu tử dùng ngữ khí bi thương nói với tôi: "Ngươi sẽ mê luyến thế giới con người ngoài kia, cuối cùng ghét bỏ chúng ta."



"Người nghĩ rằng ta giống ngươi? Ghét bảo chiết hầu tử, nó cho rằng tôi giống nó, không kiềm lòng được mê hoặc ở bên ngoài, thời điểm này tôi quyết định.



Cùng hồ ly đại nương từ biệt, đem đám tiểu yêu trên núi nhờ bà ấy chiếu cố, cùng Tả Hữu rời đi, về phần hầu tử tôi ngay cả chào hỏi cũng không muốn, cứ như vậy tôi và Tô Khả Khả lần đầu tiên vào thế giới của con người



Trên đường, Tả Hữu nói cho tôi biết về tình huống của Tiểu Linh: "Tiểu Linh sau khi trở về giống như biến thành người khác, nói mình sẽ thông linh, muốn trở về kế thừa y bát của bà nội, làm một cái thông linh người."



Tả Hữu hẳn thật lòng coi Tiểu Linh là bạn bè, hắn không cho tôi hỏi liền nói tiếp: "Tiểu Linh mà tôi biết, vẫn luôn không nhận mình có một bà nội như vậy, làm sao tự nhiên lại nói như vậy? Nhưng tôi là đàn ông, cũng không thể tùy tiện điều tra, lúc này mới nhớ tới con thỏ là ngươi, ngươi hẳn là sẽ giúp ta điều tra một chút?"



Con thỏ nhỏ con thỏ nhỏ kêu đến nghiện đúng hay không? Ta thế nhưng là thỏ Đại vương.



Tốt a, bây giờ không phải là thời điểm để so đo, là Tiểu Linh.



Cô ấy trước kia cũng đã nói với toip, nói không muốn cùng bà cốt chuyên đi lừa gạt người có quan hệ gì, nếu không phải bà nội nuôi cô ấy lớn lên, cô ấy thậm chí ngay cả cái nhà kia cũng không muốn về



Kết quả qua mấy ngày, Tiểu Linh không nói như vậy, nói muốn trở về kiếm thật nhiều tiền,cũng không tiếp tục đi học nữa.



"Ta nghĩ ngươi hẳn cũng biết, Tiểu Linh căn bản không phải thể chất thông linh, cô ấy chính là 1 cô gái bình thường, cho nên ta nghĩ chuyện này cùng với Điệp Tiên chúng ta mời trên núi có liên quan."



Tả Hữu hẳn là một người rất thông minh? Hắn đối với chuyện của Tiểu phân tích rõ ràng, coi như tôi muốn phản bác cũng không biết nói thế nào, hiện tại nhất định phải gặp Tiểu Linh tôi mới biết được.



Rất nhanh tôi liền bị những thứ cổ quái của thế giới con người hấp dẫn



"Tả Hữu, đây là cái gì? Nó sao có thể chạy nhanh như vậy? Đây chính là phương tiện giao thông của con người sao? Chạy thật nhanh a. cái này được gọi là ô tô



Con người sao có thể nghiên cứu ra những đồ vật ly kỳ cổ quái vậy, trừ những loại xe hình chữ nhật xe, còn có nhiều loại nhỏ có hình thù kỳ quái hơn, cũng là thứ để loài người thay cho đi bộ.



Tôi cũng nhìn thấy đủ loại điện thoại, con người lúc đi đường đều thích dùng điện thoại di động, như thế này không sợ đụng vào cây sao? Không đụng vào cây hẳn cũng sẽ đụng vào xe a?



Kết quả tôi không biết miệng mình quạ đen cỡ nào, vừa nói ra, phía trước liền xuất hiện tai nạn giao thông, tôi lần đầu tiên nhìn thấy chuyện này hiếu kỳ lại gần xem, Tả Hữu kéo kéo không ngừng.



" con người các ngươi thực tế là quá yếu ớt, đụng nhè nhẹ một cái đã chết rồi, ta nói cho ngươi biết, tiểu yêu trên núi của ta có thể đem cái xe này đụng bép dí luôn."



Đại khái giọng của tôi rất to? Những người xung quanh nhìn tôi với ánh mắt kỳ quái còn chỉ trỏ tôi



Thỏ đại vương tôi bạo tính, bọn họ dám dùng ngón tay chỉ tôi, nhìn thấy hành động này tôi tức không nhị nổi, liền muốn giáo huấn bọn họ một phen kết quả bị Tả Hữu ngăn lại.



"Ngươi có thể hay không đừng gây chuyện, nói chuyện c thể động não không? Trước mặt nhiều người như vậy nói con người không tốt, không phải gây sự sao? Về sau nói chuyện phải chú ý, ngươi bây giờ không phải còn ở trên núi, mà là ở thế giới con người."



"Tả Hữu, ta phát hiện một vấn đề." Bị Tả Hữu quở trách, tôi dừng đứng trước mặt hắn, chăm chú nhìn hắn nói: "Trước kia ta không biết ngươi như vậy mà lại làu bàu nha, ngươi còn cường điệu con người lên, là muốn nhắc nhở ta là yêu quái? Ngươi có phải hay không xem thường yêu quái a? Nếu là xem thường yêu quái, vậy không cần nhờ ta giúp!"



Tả Hữu nghe được tôi nói mặt đỏ bừng, nói có chút run rẩy.



"Không phải, chỉ là hành động của ngươi quá kỳ quái sẽ khiến người khác hoài nghi, ta biết ngươi lần đầu đến thế giới con người, đối vời mọi việc đều hiếu kỳ, cái này không gì đáng trách, nhưng ngươi như vậy, sẽ dẫn đến phiền phức cho chúng ta."



Hắn nói có đạo lý, lại có chút khiêm tốn, thật ra có nhiều thứ kỳ quái mà trên núi không có



Tả Hữu còn mời tôi ăn cơm, trước đó hầu tử nói với ta, đồ ăn của con người rất ngon, nghe vậy tôi khịt mũi coi thường, nhưng bây giờ tôi tin lời này,quả thực là ăn quá ngon, thế giới con người có nhiều đồ ăn ngon và vui chơi



Nghĩ đến đây, lời nói của hầu tử lại xuất hiện trong đầu tôi, nó nói thế giới con người như cái thùng nhuộm, chỉ cần dính lấy nhất định sẽ không thể quay lại sinh hoạt ban đầu, chẳng lẽ bị nó nói đúng rồi?



Không phải, không đúng, ta làm sao có thể như vậy, ta nhất định có thể ở đây chơi chán sau sẽ quay về núi, đến lúc đó ta vẫn là sơn đại vương uy vũ.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom