• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Hẹn kiếp sau gặp lại chàng Full dịch (1 Viewer)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 871-878

hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com
hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com


hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com
hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com
hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com
hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com


hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com
hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com
hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com
hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com

hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com
hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com


hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com
hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com
hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com
hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com


hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com
hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com
hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com

hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com
hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com


hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com
hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com
hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com
hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com


hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com
hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com
hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com

hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com
hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com


hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com
hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com
hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com
hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com


hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com
hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com

hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com
hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com


hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com
hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com
hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com
hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com


hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com
hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com
hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com


Chương 876: Cưới trước, yêu sau

“Công chúa?” Khi nói ra lời này, tôi lập tức nhận ra hàm ý của câu nói này, nói thế nào, dù sao như tôi đã nói trước đây chỉ có Vương tộc của rắn nữ mới có linh lực, nữ nhân điên cuồng mới có linh lực mạnh mẽ như vậy, và cộng với thái độ của Nữ Vương đối với cô ấy cũng minh chứng rõ ràng cho điểm này.

Tại sao Nữ Vương không nói với chúng tôi rằng ở đây có một công chúa như vậy?

Về tiến độ kế tiếp phải xem xét tất cả các yếu tố, đương nhiên cả chức Phong công chúa này nữa.

Sau khi thảo luận một hồi, ngoại trừ truyện nữ nhân điên kia lại là một công chúa ra, tôi và Tiết Xán còn nói về một số tình huống trong mật thất, về con rắn.

“Nó không thể tự nguyện nôn ra nọc rắn cho chúng ta, cho nên anh chỉ có thể ép buộc nó, nhưng nếu anh ra tay, chỉ cần một đòn là có thể giết chết nó.” Tiết Xán nói ra câu này, thật sự là rất muốn đánh chết nó và kiếm một bữa thịt rắn đây mà.

Để tránh mọi xung đột bạo lực, tôi quyết định kết thúc chủ đề này.

"Trước tiên hãy làm việc này. Không phải Đoá Nhã đã nói trước rằng cô ấy muốn yêu cầu Nữ Vương cho cô ấy truyền nọc rắn cho chúng ta sao? Hay là chúng ta cứ đợi đã."

Hôm sau , tôi đi quan sát trang phục của Cô gái Rắn với sự băn khoăn trong lòng, trước đây Hạ Lẫm có nói, chỉ có Hoàng tộc là có in hình rắn, Nữ Vương là hình rắn lớn, còn công chúa là rắn nhỏ. Về họa tiết trên quần áo của người phụ nữ điên giống hệt Đoá Nhã vì vậy cô ấy thực sự là một công chúa.

Làm thế nào một công chúa tốt có thể phát điên như thế này?

Trước khi trò chuyện với Đoá Nhã cô gái nhỏ này không có mưu mô gì cả, chúng tôi hỏi gì thì nói cái đấy, cô ấy nói với tôi rằng nguyên nhân khiến Nữ Vương nóng lòng muốn gả cô ấy đi lấy chồng sớm hoàn toàn là do thân thể của Nữ Vương không còn tốt nữa mà linh lực của cô ấy lại yếu đuối và bà ta lo lắng cho tương lai của Xà Nữ Tộc, nên bà ấy muốn tìm một người chồng có linh lực tốt giúp cô ấy có thể sinh ra một đứa con khỏe mạnh để tiếp nối tương lai của bộ tộc. Rõ ràng là Phong công chúa này rất mạnh.

“Chị An Tố.” Chắc là hành vi nhìn chằm chằm vào người phụ nữ của tôi rất kỳ quái, nên Đoá Nhã đã chặn tôi lại trên đường và gọi lớn.

“Làm sao vậy? Đoá Nhã?” Tôi rất thích cô gái nhỏ này, cũng không có ác ý gì cả, nếu Hạ Lẫm không muốn cô ấy làm em gái tôi, thì tôi cũng thật lòng muốn nhận một muội muội như vậy.

Đoá Nhã kéo tôi vào phòng ngủ của cô ấy, đó là một căn phòng rất nữ tính, mọi thứ trong đó đều màu hồng và dịu dàng, trừ con rắn, ngay cả đầu giường cũng được chạm khắc Cửu Đầu Xà sống động như thật.

Làm sao cô ấy có thể ngủ trong căn phòng này chứ?.

Đoá Nhã từ trên giường xách túi đồ cho tôi, sau đó ngượng ngùng nói với tôi: "Em thấy chị có vẻ rất quan tâm đến quần áo của chúng em. Đây là đồ em làm theo cỡ người của chị. Chị hãy thử mặc nó xem "

Đó thực sự là sự hiểu lầm.

May mắn thay cô ấy không biết chuyện tôi tìm hiểu trang phục của bộ tộc vì lí do gì, cô ấy nhanh chóng giúp tôi mặc đồ vào, trong quá trình thay đồ, tôi có hỏi Đoá Nhã về Phong công chúa.

“Chị An Tó, chị đừng hỏi, chuyện này không liên quan gì đến chị. Chị mặc bộ váy này trông rất đẹp.” Nói xong, cô hiển nhiên đổi chủ đề.

Bộ quần áo Đoá Nhã đưa cho tôi tự nhiên không có họa tiết rắn, bộ tộc này vẫn rất đặc biệt về danh tính, bộ đồ tôi mặc có hình một con chim rất lạ Đoá Nhã thấy tôi ngạc nhiên liền giải thích cho tôi và nói: "Đây là Kim Ô, là Thái Dương Điểu, tượng trưng cho sự nhiệt tình của phụ nữ, em nghĩ đây là biểu tượng duy nhất có thể hợp với chị An Tố. "

Tôi cứ để cô ấy nói, tôi xấu hổ không tiếp tục đặt câu hỏi nữa.

Tôi vừa đi ra khỏi cung của Đoá Nhã đã bị Tiết Xán kéo vào lòng, tôi không biết anh ấy đã ở đó bao lâu, lão ma đầu trước mặt mọi người hôn tôi một lúc lâu mới nhả ra, lai còn khen tôi trước mặt mọi người đang hiếu kì.

"An Tố, không ngờ em mặc bộ váy này lại xinh đẹp như vậy, may mà ở đây không có nam nhân nào khác, nếu không anh sẽ móc mắt bọn họ ra.”

Những lời nói ngọt ngào này, lúc nói ra anh ấy không hề cảm thấy áp lực chút nào, thậm chí anh ấy còn không để ý rằng những người phụ nữ xung quanh đang tự hỏi họ có nhìn nhầm không?

Tôi ngượng ngùng đẩy Tiết Xán ra.

Để tránh việc anh chàng này nói ra những điều khiến dư luận bực mình, tôi như lôi anh ấy đi nhanh khỏi chỗ đó.

Vào buổi chiều, Đoá Nhã tìm gặp chúng tôi và nói rằng Nữ Vương đã quyết định tổ chức yến tiệc chieu đãi chúng tôi và bảo chúng tôi đến đó đúng giờ, cô ấy còn chuẩn bị quần áo cho Hạ Lẫm, Tiết Xán và Tiền Thuận.

Chỉ có phụ nữ trong bộ tộc rắn, và bộ quần áo đàn ông này họ chỉ mặc vào ngày kết hôn, vậy giờ họ đã là ba chú rể ư?

Với sự quan tâm của mình, Đoá Nhã đã chuẩn bị cho tôi và Tiết Xán một bộ đồ đôi, trang trí trên quần áo cũng là của Thái Dương Điểu, đối với sự chu đáo này của cô, Tiết Xán rất hài lòng.

Chúng tôi đã được đưa đến yến tiệc từ trước, ngoại trừ Nữ Vương, Đoá Nhã, hai người phụ nữ đã quen thuộc với nhau, cũng không có nhiều thứ để xem xét, điều khiến chúng tôi bị thu hút chính là thức ăn trên bàn.

Nó không phải là thứ đồ gì ghê sợ cả, những món ăn đó thực sự là đặc sản địa phương nơi đây, ví như món thịt cừu nướng nguyên con, bò húc, bọ cạp đủ kiểu khiến người ta chảy nước miếng.

Mà, thật ra, tôi và Tiền Thuận là hai người duy nhất không giống nhau.

Ngoài ra còn có múa hát, phụ nữ của bộ tộc rắn đều rất đẹp trước tuổi ba mươi, trang phục của nhóm vũ nữ này chỉ che đi phần cơ thể. Các phần thi và động tác nhảy thật sự khá lôi cuốn, điều quan trọng nhất là Tiền Thuận đã có được vô số ánh mắt ưu ái của các nữ nhi bộ tộc Rắn.

Tôi và Tiết Xán là một cặp, theo bọn họ thì Hạ Lẫm sẽ thuộc về hoàng hậu, Tiền Thuận sẽ ghép được với bọn họ, Tiền Thuận không biết cầm cự nên suýt đối đầu với Nữ Vương, đành phải xuống chơi với những cô gái nhảy múa.

Nữ Vương đang ở đây vào thời điểm quan trọng.

Lúc đầu, thái độ của cô ấy rất thân thiện, cô ấy nướng bánh với chúng tôi, giới thiệu đồ ăn, sau đó chúng tôi uống một chút rượu và ăn chút thức ăn, sau khi tất cả các vũ công rời đi, cô ấy đứng dậy và hỏi: "Các bạn đã ở đây vài ngày các bạn thấy ở đây như thế nào?”

Biết rằng không phải tự nhiên lại có một bữa tiệc thịnh soạn, Nữ Vương này thực sự đến vì mục đích khác.

Tôi liếc nhìn Hạ Lẫm, bọn họ cũng không có để ý tới Nữ Vương, ánh mắt ngưỡng mộ mà Đoá Nhã lướt qua cũng hoàn toàn không để ý tới.

Tiền Thuận hoàn toàn không liên quan đến bà ta ừm, thật sự không có chuyện gì xảy ra với Tiền Thuận cả, cũng không hy vọng Nữ Vương kia sẽ ra tay.

Còn Tiết Xán thì có vẻ rất thích thú với rượu trên bàn. Thở dài một hơi, tôi đứng dậy nói: "Nữ Vương, loại chuyện này đối với người khác cũng không quá khó, chuyện quan trọng nhất trong hôn nhân chính là." Tình yêu mà họ dành cho nhau... "

Khi nói ra điều này, tôi thực sự đã phạm phải một số sai lầm, dù sao thì tôi và Tiết Xán chính là một điển hình về hôn nhân cưới trước yêu sau.

Kết quả, chưa kịp nói xong, tôi đã bị Nữ Vương rất thô lỗ ngắt lời: "Chúng ta không yêu cầu hắn ở đây vĩnh viễn, chỉ cần Hạ Lẫm đồng ý, thì anh ấy có thể đi khi Đoá Nhã mang thai."


Chương 877: Công cụ sinh sản

Trước đây tôi còn tưởng rằng Đoá Nhã và Hạ Lẫm là yêu nhau, cho nên nghĩ truyện này đều không thành vấn đề, mấy ngày nay tôi cũng cố nghĩ theo hướng này, biết đâu khi ở cùng nhau một thời gian dài, họ lại phát sinh tình cảm?

Nhưng chẳng phải họ muốn dùng Hạ làm công cụ sinh sản sao? Gia tộc tôi, Hạ Lẫm là con rồng giữa mọi người, là người kế thừa của Hạ gia, chứ không phải nô lệ phục tùng cho mục đích của bọn họ.

Khi Nữ Vương nói lời này, tôi đứng lên, sắc mặt chợt lạnh, "Nếu Nữ Vương nói lời này, tôi nhất quyết không đồng ý, Hạ Lẫm là em của tôi, không phải đồ vật muốn dùng sao thì dùng."

Hạ Lẫm nhìn tôi, trong mắt có cảm xúc phức tạp.

Thực ra, Hạ Lẫm là đứa trẻ có phúc khí, lớn lên một mình trong môi trường của Hạ gia, cứ nghĩ mình có thể xử lý mọi việc và sẽ không bao giờ nhờ người khác giúp đỡ, giờ có bà chị gái như tôi đứng ra lo liệu thì có chút ngây người.

Đương nhiên, tôi phải tranh thủ cơ hội giúp đỡ cậu ấy, cho cậu ấy biết chúng tôi là người thân của nhau, sau này xảy ra chuyện gì, tôi cũng có thể là chỗ dựa của cậu ấy.

“Các ngươi muốn đánh nhau sao?” Phía sau lưng có một người nói tới, Tiết Xán nghe vậy liền đứng lên, không chút nghĩ ngợi.

Thấy tình hình trở nên căng thẳng, Đoá Nhã vội vàng chạy nhanh ra trước, quỳ xuống trước mặt Nữ Vương, giọng điệu van xin: "Mẫu hậu, chuyện này không có khả năng đâu. Hãy cho bọ họ nọc rắn, rồi hãy để bọn họ đi đi. Người đàn ông này sẽ không bao giờ thích con. "

"Làm sao tôi lại sinh ra một đứa con gái vô dụng như cô!"

Nữ Vương trực tiếp bước ra khỏi ngai vàng, và tát vào mặt Đoá Nhã khi mọi người đang ngỡ ngàng.

Với cái tát trười giáng, Đoá Nhã trực tiếp ngã xuống đất.

Tôi chưa bao giờ thấy một người phụ nữ cục cằn như vậy, còn là mẹ mà lại đối xử với con gái mình như kẻ thù vậy, và với tư cách là một người mẹ, tôi không thể chịu đựng được cảnh này.

Khi Nữ Vương chuẩn bị đá Đoá Nhã tôi lao tới và phi thân trực diện với linh khí của mình mà bộc phát.

Nữ Vương nhất định không ngờ rằng lúc đó tôi làm như vậy, mọi người rõ ràng là choáng váng với hành động bất ngờ này của tôi.

Tuy nhiên, đó là Nữ Vương, và bà ấy đang muốn dạy dỗ con gái mình, dường như bà ta có ý định duy trì sự độc ác của mình trước mặt tôi, nên ngay lập tức tát tôi một cái.

Tôi nháy mắt với Tiết Xán, lúc này mới sử dụng tác dụng răn đe của mình.

Tiết Xán nhìn thấy Nữ Vương động tay chân, nhất thời tức giận, chạy tới theo ám hiệu của tôi, trực tiếp đánh tới với một ma lực hung hãn

Tôi đứng bên cạnh và nói với một giọng rất ghê tởm: "Cô không xứng đáng làm mẹ một chút nào, cho dù bây giờ cô có làm mẹ đi chăng nữa, đó là một người mẹ thất bại, chắc cô luôn dùng Đoá Nhã làm công cụ sinh nở, cô thật tồi. Cô chưa bao giờ hỏi Đoá Nhã rằng cô ấy có thích Hạ Lẫm hay không?"

Trong trận chiến với Tiết Xán, Nữ Vương hiển nhiên không chống lại được nhưng nàng lại là Nữ Vương, nàng lạnh lùng đáp: "Dù muốn hay không cũng không quan trọng, đàn ông chỉ là công cụ để sinh ra con cho bộ tộc rắn của chúng ta. Nếu định mệnh phải chia tay, thì cũng có thể chưa từng thích! "

Tôi thực sự không biết nói gì trước những suy nghĩ cực đoan như vậy của cô ấy.

Sau khi Nữ Vương nhận thấy sức chiến đấu của mình không thể thắng được Tiết Xán, liền đập mạnh quyền trượng trong tay xuống đất, mặt đất rung chuyển dữ dội, một chuyện kinh hoàng đã xảy ra.

Tôi nghĩ đó là loại trăn lúc trước, nhưng hóa ra lại là con người, những người phụ nữ mặc áo giáp cổ đại, vây quanh chúng tôi với vũ khí lạnh lùng trong tay.

Đây là Nữ Vương, rõ ràng là có quân đội tự mình chỉ huy, điều khiển, vậy tại sao phải tự mình xông lên chiến đấu như vậy?

"Ngươi có thấy vũ khí trong tay bọn họ không? Chúng được luyện hóa bằng một loại nọc độc đặc biệt. Mặc dù không thể giết chết ngươi trong một đòn, nhưng chúng có thể trấn áp linh khí của hồn ma thật mạnh mẽ."

Chỉ nói thẳng ra điều này, tôi thực sự không có bất kỳ ham muốn nào cả.

Cô ấy nghĩ chúng tôi chỉ dựa vào bùa chú sao? Dường như cô ấy không biết rằng kiếm thuật của chúng tôi cũng không đến nỗi tệ? Tất nhiên, Hạ Lãm và Tiền Thuận kém hơn nhiều.

Nhưng tôi thực sự đánh giá thấp Tiền Thuận.

Tiết Xán và Hạ Lẫm đã lao vào đánh nhau và giật vũ khí từ thị vệ của tộc Xà nữ, nhưng thực ra Tiền Thuân đã ngồi xổm ở đó và ném đồng xu.

Vừa ném đĩa, anh vừa lầm bầm: "Sai rồi, tại sao tôi không ở trình độ này, sao lại không đoán ra được kết quả?"

Sau khi tính toán xong, anh ta quát chúng tôi: “Cô ơi, đừng lo, vừa rồi họ chỉ là may mắn, cô cứ làm cho tốt, những người này không làm gì được cô đâu.

Tôi gần như nôn ra máu.

Vậy là anh ta đang ngồi bói toán giờ phút này ư?

Tôi thực sự không muốn nói câu thiếu văn minh đó, Tiền Thuận nói, rõ ràng là thu hút sự chú ý của một người bộ tộc rắn và bọn họ cầm dao chém tới tấp.

Tôi khẻ thở dài.

Hắn không có chút sức chiến đấu nào, tôi ngưng tụ linh khí trên tay khiến tay tôi có thể sánh ngang với đao thép và thị vệ có vẻ bất ngờ không nghĩ tôi tay không có thể đoạt vũ khí của cô ấy, cô ấy cũng không kịp kháng cự.

Bằng cách này, tôi không tốn nhiều sức để lấy vũ khí trên tay cô ấy, thứ này rất sắc bén, mặc dù tôi không đánh bằng tay nhưng hiện tại tôi chỉ có thể gỡ nó ra.

Trong tương lai, có vẻ như Tiết Xán nên tìm cho tôi một loại vũ khí đặc biệt phù hợp với mình.

Ngay khi tôi đang phân tâm, một nhóm người khác lao đến bao vây tôi.

Về khả năng tác chiến của từng cá nhân, tôi hoàn toàn có ưu thế tuyệt đối, nhưng đối mặt với sự bao vây, có vũ khí trấn áp đặc biệt, lúc này mới thực sự có chút nản lòng.

Bởi vì tôi chỉ bị lưỡi dao xây xát nhẹ, tôi cảm thấy linh lực dâng trào dữ dội ra bên ngoài, tôi không bị khống chế chút nào,chỉ là cọ xấy xước mà thôi.

Chỉ vì một lời nói mà chúng tôi đang làm tổn thương nhau.

Tôi lớn tiếng nhắc nhở Tiết Xán và Hạ Lẫm chú ý tình huống này.

Hạ Lẫm không sao cả, hắn là người phòng bị tốt nhất, sẽ không bao giờ để những thị vệ này làm thương tổn mình, nhưng lời nói của Tiết Xán có chút không yên tâm ... Hắn luôn độc đoán, khi nào gặp phải tình huống như này hắn vẫn cứng đầu như vậy?

Tiết Xán nhíu mày thật chặt, sốt ruột nhìn đám thị vệ đi tới.

Chiến thuật biển người đã phát huy tác dụng rất đáng kể, Nữ Vương đắc thắng cười: "Ta sẽ hỏi ngươi lần cuối, ta không trả lờihãy trả lời ta

"Nữ Vương, không xong rồi!"

Cuối cùng, ta cũng không nói gì, liền từ bên ngoài xông vào, quỳ xuống trước mặt Nữ Vương, hoảng sợ nói: "Công chúa lại phát điên rồi."

Sắc mặt của Nữ Vương trở nên xấu xí, tôi nhận thấy khi nhắc đến vị công chúa này, cô ấy nắm chặt tay, rõ ràng là cô ấy đang kìm chế điều gì đó.

"Ngày thường nuôi ngươi có ích lợi gì! Mau xử lý những người này cho ta!" Sau khi hung ác nói xong, nàng bước nhanh ra khỏi cung.
Chương 878: Tôi có thể chữa lành cho công chúa

Nếu Nữ Vương bỏ đi như vậy thì chúng tôi có ở lại đây chơi với khỉ hay sao?

Đương nhiên, tôi không cho phép Nữ Vương rời đi, cho nên tôi mới nhanh chóng quét hết đám người trước mặt qua một bên, xông tới định bắt Nữ Vương.

Kết quả vào lúc này, tay của tôi cách Nữ Vương không đến nửa thước, nhưng ngay vào thời khắc ấy bỗng một âm thanh vang lên đinh tai.

Tôi choáng váng, và đột nhiên quên mất không biết nên làm gì tiếp theo.

Công chúa lúc này đang vội vàng vào cung, vẻ mặt sợ hãi hơn trước, quần áo mặc từ hôm qua trông thật lộn xộn.

Cô lao về phía đối thủ mà không có bất kỳ sự thận trọng nào, bọn họ cũng không có cách nào để dừng cô ấy lại.

Công chúa cả dường như chỉ sử dụng một phương pháp tấn công, đó là một đợt bắn phá bừa bãi với các quả cầu sức mạnh tâm linh của nàng, bất kể là ai nàng cũng tấn công, dù đấy là người của bộ tộc hay là chúng tôi, điều này chắc chắn làm giảm bớt áp lực cho chúng tôi hiên giờ.

Cô ấy đang tiến lại gần, và tôi có thể nghe thấy rất rõ ràng những gì cô ấy nói, từ khi bước vào nhà đến giờ cô ấy đã đang nói về điều gì đó.

Thực sự là không có gì mới, nó vẫn chỉ có một câu chúng tôi nghe từ hôm qua.

"Đừng đi theo tôi."

"Làm ơn rời khỏi tôi..."

Nói như vậy nhưng hiện giờ cô ấy đâu có ai bám theo xung quanh.

Có lẽ nào ...

Trong lòng đột nhiên có một suy đoán.

Nữ Vương lớn tiếng nói với thuộc hạ: "Mọi người hãy dừng lại, tạm thời để bọn họ đi, trước mắt hãy khống chế công chúa đã.”

Rõ ràng, công chúa tấn công bất kể đối thủ chính là điều đáng sợ nhất.

Tuy nhiên, những người bình thường của tộc Nữ Rắn này không có sức mạnh, họ không có cách nào để kiểm soát công chúa, họ chỉ có thể áp dụng chiến thuật biển người, bẫy người bằng nhiều cách khác nhau và cố gắng triệt tiêu sức mạnh tâm linh của công chúa mà thôi.

Linh lực của công chúa lớn thực sự dồi dào, và cũng rất mạnh mẽ, một vài quả cầu được ném xuống, hiệu quả chiến đấu của bộ tộc Rắn đã mất đi.

Tôi chợt nghĩ không cần vũ lực cũng có thể giải được tình huống này,tôi suy nghĩ xong liền nhanh chóng ngăn cản Nữ Vương.

Nữ Vương chưa bao giờ nghĩ rằng tôi sẽ tới bên cô ấy lúc này, cô ấy trừng mắt nhìn tôi: "Ta khuyên ngươi đừng làm như vậy, nếu ngươi không khuất phục nàng, tất cả mọi người ở đây sẽ khổ sở. Linh lực của công chúa giờ cao nhất trong tộc Rắn, nàng là người thừa kế linh lực của Nữ Oa Nương Nương! "

Đứa con gái được tôn sùng của cô giờ đã trở thành một kẻ mất trí, được rồi, cô ấy không thể bỏ đi vẻ mặt kiêu hãnh của mình trước được không?

Tôi kiểm soát cảm xúc của mình và cố gắng làm cho mình trông thân thiện. Tôi nói, "Bệnh của con gái cô, có lẽ tôi có thể chữa được."

Tôi phải quan sát công chúa thật kỹ trước khi tôi có thể xác nhận những gì tôi vừa suy đoán.

Nữ Vương sửng sốt.

Rõ ràng là cô ấy thực sự quan tâm đến đứa con gái lớn của mình, hơn cả Đoá Nhã, người không biết gì, cô ấy nhìn tôi ngập ngừng và hỏi: "Thật không?"

Tôi gật đầu, "Nhưng tôi muốn xem xét kỹ hơn bệnh tình của nàng."

Nữ Vương do dự hết lần này tới lần khác, cuối cùng không chịu nổi, nhưng vẫn hung ác nói: "Nếu như ngươi coi thường con gái ta, ta nhất định không cho ngươi ra khỏi đây!"

Tôi đã bị đe dọa ngay cả khi tôi có lòng tốt đề nghị giúp đỡ.

Không nói truyện với Nữ Vương nữa, tôi bước thẳng vào chỗ công chúa, tình cờ cô ấy quay lưng lại với tôi, tôi dùng sức mạnh tâm linh của mình tạo thành một sợi dây rất dày để giữ công chúa một cách an toàn.

Công chúa vùng vẫy dữ dội nhưng không thoát ra được, để tránh so xảy, tôi gọi Tiết Xán qua.

"Anh để ý cô ấy cho em, để em xem chuyện gì đang xảy ra."

"Được."

Chỉ cần Tiết Xán đồng ý, vậy thì không sợ công chúa lại phá đám, tôi yên tâm hẳn.

Khi đến gần, tôi thấy cô nương toát ra khí chất mạnh mẽ, đó là ma và linh khí đan xen vào nhau, tôi thấy cô ấy hiện giờ giống tình trạng của Tiết Chỉ.

Đương nhiên, đại công chúa cũng không phải giống hệt tình trạng của Tiết Chỉ như vậy, bản thân có rất nhiều Linh khí, cộng thêm không biết đã bị ma khí gì kích động, ma khí đó vẫn luôn dính vào thân thể của nàng, cho nên sẽ có một cỗ quỷ khí ở đó .

Xem ra tôi cần phải có một cuộc nói chuyện vui vẻ với Nữ Vương.

“Qua đưa công chúa trở về, nàng đã khuất phục rồi.” Có Tiết Xán coi chừng, Công chúa nhanh chóng bị thị vệ Rắn Nữ bao vây khống chế.

Để đối phó với công chúa, họ đã làm ra một lưới túi rất đặc biệt có thể điều khiển công chúa, để sức mạnh tinh thần của cô ấy không thể bị phân tán và nó không thể tạo thành một quả cầu bom quy mô lớn tấn công bọn họ nữa.

Công chúa bị bắt đi, tôi bước đến gặp Nữ Vương.

"Công chúa bị ma xui quỷ khiến."

Nữ Vương run lên, hung hăng nhìn chằm chằm tôi, "Các ngươi là ai? Làm sao ngươi biết chuyện này?"

Có một chút run rẩy trong giọng điệu của cô ấy.

Nếu như trước kia cô ấy lãnh đạm như vậy, có lẽ thật sự tôi không thể tiếp tục cái đề tài này, nhưng bây giờ cô ấy đã buông tha cho chúng tôi, có nghĩa là Nữ Vương này tuyệt đối không phải nhẫn tâm, dù sao thì cô ấy vẫn là mẹ của công chúa ?

Thật là tự hào khi có được một người con gái có tinh thần mạnh mẽ như vậy trong bộ tộc những Cô Gái Rắn.

Hẳn là trước khi phát điên, công chúa vẫn luôn là niền tự hào của Nữ Vương, nhưng thật đáng tiếc cô ấy lại trở thành một đứa con gái điên cuồng như vậy.

Nữ Vương vốn là người cực đoan, trước đây yêu công chúa bao nhiêu thì nay lại ghét bỏ, nếu không thì đã không chuẩn bị một bộ đồ nghề khống chế nàng như vậy?

Sau khi suy đoán tâm tư của Nữ Vương, tôi khá tự tin nói.

“Tôi có thể giúp cô ấy thoát khỏi chuyện này.” Tôi nhẹ nhàng nói.

“Làm sao ngươi có khả năng này?” Nữ Vương hoàn toàn kinh ngạc nhìn tôi, tiếp tục nói: “Hồn ma ám công chúa rất mạnh. Khi ta mới biết chuyện này, ta đã từng muốn đuổi con ma qấy đi, nhưng thực sự ta đã cố sức làm 10 ngày đêm tôi cũng không thể làm gì được nó. Làm sao mà cô có thể làm được cơ chứ?. "

Cô ấy dường như rất coi thường tôi, tôi không tin những gì đang diễn ra với cảm xúc của mình. Tôi chế nhạo và nói: "Cô không thấy rằng sức mạnh linh lực của mình đã giảm sút sao? Cô đang muốn tìm một linh lực nam mạnh mẽ cho Công chúa Đoá Nhã cũng bởi lí do này nhỉ?”

Kỳ thực tôi đã nhìn vào cốt lõi vẫn đề này mà nói, Nữ Vương sắc mặt càng ngày càng xấu, nhưng cô ấy vẫn hỏi: "Ngươi thật có cách sao?"

"Đó là đương nhiên, chỉ cần cô đồng ý để tôi giúp công chúa trừ ma. Sau khi trừ ma thành công,cô hãy đưa nọc rắn cho chúng tôi, và cô cũng không được phép nhắc tới gia nghiệp của Hạ Lẫm. Ai có muốn nói thêm điều gì không? "

Câu cuối cùng đương nhiên là tôi hỏi Hạ Lẫm và Tiết Xán, chỉ sợ tôi bỏ lỡ diều gì.

Hạ Lẫm nhìn tôi nói nhỏ: "Không, cám ơn chị."

Hạ Lẫm là đang cảm ơn tôi không bán cậu ấy để cứu Ninh Trác, dù sao bán Hạ Lẫm còn rắc rối hơn trừ tà.

Nhưng làm sao có thể bán đứng em trai ruột của mình được cơ chứ, cho dù Đoá Nha mang thai, xem ra Hạ Lẫm cũng không có gì phải lo lắng, nhưng chỉ cần Hạ Lẫm cự tuyệt, tôi sẽ không bao giờ ép buộc cậu ấy.

“Giờ này không phải cho các ngươi tán gẫu,” Nữ Vương nóng nảy ngắt lời tôi, “Nói đi, ngươi làm sao chứng minh ngươi có chiêu trừ ma?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom