Full Hot Hẹn kiếp sau gặp lại chàng Full dịch (4 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 608-615

Nhưng Cao Lệ công chúa này lại không biết rằng Ninh Uyển Uyển mà nàng biết lúc đó, linh hồn thực ra là một người khác, cô ấy chỉ thuần túy theo hơi thở mà Ninh Uyển Uyển để lại mà tìm kiếm.

Chín trăm năm trước, tuy là linh hồn của mình, nhưng thân thể dù sao vẫn là Ninh Uyển Uyển, cho nên hơi thở này vẫn là của Ninh Uyển Uyển, cũng giống như ngườ, Khổn Tiên Thằng cũng mang hơi thở của Ninh Uyển Uyển.

Sau đó, cô ấy hình như đã phát hiện ra linh lực cực mạnh trong Khổn Tiên Thằng, cô ấy đã dùng linh lực ấy duy trì sinh lực cho cơ thể mình, mặt khác lại tham lam lấy hơi thở của Ninh Uyển Uyển để cho bản thân.

Nghĩ đến điều này, tôi không khỏi rùng mình,

Trong lòng tôi chưa bao giờ tưởng tượng rằng Cao Lệ công chúa này thực sự chưa bao giờ quên được Ninh Uyển Uyển, hay là tôi khi đó, cô ấy đã biết tôi là nữ nhân mà vẫn tiếp tục theo đuổi tôi.

“Cô gái này.” Tôi đột ngột lên tiếng, và cuối cùng không thể không nói ra câu hỏi trong lòng, “Tại sao cô lại phải biến mình thành một con diều? Và tất cả mọi người trong làng đều phải trở thành diều bay trong không trung?”

Bây giờ, tôi đương nhiên hiểu được toàn bộ thôn trang này đều là bị Cao Lệ công chúa này thao túng.

Cao Lệ công chúa cắn môi, căm hận nhìn tôi nói: "Ta tại sao phải nói cho ngươi biết?"

Tôi suy tư một chút, rồi nói: "Cô hãy nói cho tôi biết cô thực sự đang muốn cái gì, biết đâu tôi có thể giúp cô thực hiện nó."

Công chúa Cao Lệ chỉ là một cô gái lớn lên trong thâm cung, ở một mức độ nào đó, suy nghĩ của cô ấy vẫn còn quá đơn giản, nghe xong lời nói của tôi, hai mắt cô ấy sáng lên, hỏi: "Thật sao? Ngươi thật sự giúp được ta thật sao?." Cô sẵn lòng giúp ta đỡ ta ư?”

Tôi có chút ngượng ngùng muốn tránh ánh mắt lấp lánh hi vọng của Cao Lệ công chúa.

Thật sự mà nói, trong lòng tôi vẫn nợ Cao Lệ công chúa này một chút ân tình, bởi vì chín trăm năm trước, tôi tuy rằng ra sức cứu lão phu nhân của Tiết gia, nhưng tôi vẫn là lừa gạt tình cảm của nàng, cho nên lời tôi nói lúc này cũng không phải là gian dối, nó nằm trong khả năng của tôi, nó xuất phát từ đáy lòng tôi. Và tôi chắc chắn rằng tôi sẵn sàng giúp đỡ cô ấy.

Vì vậy suy nghĩ như vậy nên tôi mở miệng nói: "Nếu cái gì có thể giúp, tôi nhất định sẽ giúp cô."

Công chúa Cao Lệ hai mắt chảy xuôi, dường như đang nhìn thấu lòng thành và năng lực của tôi, cuối cùng hạ quyết tâm nói: "Tôi muốn tìm chủ nhân của Khổn Tiên Thằng này. Vì cô đang tìm kiếm Khổ Tiên Thằng nên chắc hẳn cô phải biết chủ nhân của nó và những điều liên quan đến nó đúng không? "

Tôi sững sờ, không ngờ là giờ này Cao Lệ công chúa vẫn còn muốn đi tìm Ninh Uyển Uyển, hay chính là tìm tôi hồi đó.

"Chẳng lẽ..." Tôi đột nhiên hiểu ra sự việc này, khẽ nhíu mày, "Cô cố ý đưa mình lên trên không trung để tìm người đó?"

“Đúng vậy.” Cao Lệ công chúa ánh mắt có chút buồn bực, “Ta nghĩ, nếu ở nơi cao hơn, ta có thể dễ dàng cảm nhận được sự hiện diện của nàng.”

Tôi sốc đến mức không nói được lời nào.

Không ngờ Cao Lệ công chúa tự mình bay trên cao, lại còn giết nhiều người như vậy đưa lên trời cũng chỉ vì tìm tôi hay sao?

Tôi sửng sốt, sắc mặt trở nên lạnh lẽo, tôi nói: "Vậy là cô đã giết những người ở những ngôi làng này chỉ để đưa họ vào không trung hay sao?"

“Không có!” Công chúa Cao Lệ vội vàng phủ nhận, “Khi ta đến thôn này, người trong thôn bọn họ đều đã chết hết, bệnh dịch giết chết tất cả, chỉ có trẻ con là còn sống. Xem ra bệnh dịch chỉ có người lớn bị nên lũ trẻ đã sống sót. Tôi đã làm một con diều từ cơ thể người lớn trong thôn đã chết để giúp tôi tìm người và để lũ trẻ thả diều ".

Nghe tin công chúa Cao Lệ không giết người, tôi thở phào nhẹ nhõm, nhưng những gì cô ấy làm thực sự là điên cuồng một cách thái quá.

"Cho dù như vậy, cô cũng không nên giam cầm những ngươi này ở đây, làm những chuyện kỳ quái này cho cô. Không những thế còn để cho chúng nó đem thi thể của cha mẹ chúng ra làm trò chơi như thế này." Lời nói của tôi có chút cay nghiệt khiến Công chúa Cao Lệ sắc mặt đột nhiên trắng xanh, không nói được lời nào.

Cuối cùng, cô chỉ cắn môi, bất đắc dĩ nói: "Dù sao thì những đứa nhỏ này cũng đã trở thành trẻ mồ côi, rời khỏi đây sẽ không có cuộc sống tốt đẹp. Họ vừa giúp tôi tìm người, ở lại đây tôi cũng đối xử tốt với bọn chúng hơn là thành trẻ lang thanh.

Tôi đã không nói nên lời trước công chúa Cao Lệ và Logic thần thánh này,cô ấy là người trong hoàng tộc, được cưng chiều từ nhỏ, tự cao tự đại, không coi người khác ra gì.

“Vậy ngươi nhốt những người này ở đây bao lâu?” Hạ Lẫm ở bên cạnh im lặng lên tiếng đột ngột, giọng nói lạnh lùng đáng sợ.

“Chỉ là nỗ lực ba bốn năm gì đó.” Công chúa Cao Lệ ngẩng cao đầu, tiết lộ chỉ có những người thuộc hoàng tộc mới có sự kiêu ngạo như vậy.

Tôi đối với Cao Lệ công chúa này càng không nói nên lời, nếu không phải vì những gì tôi nợ nàng lúc trước, e rằng tôi đã muốn tay dạy dỗ nàng rồi.

“Bỏ qua những chuyện này đi, Hạ Lẫm, em hãy giải thoát những đứa trẻ này, sau đó gửi chúng đến cô nhi viện trong thành phố cho chúng một mái nhà mới.” Tôi không muốn nói chuyện này với Cao Lệ công chúa, chỉ có thể yêu cầu Hạ Lẫm làm theo ý mình.

"Chờ một chút! Muốn đưa bọn họ đi sao?, ngươi vừa hứa sẽ giúp đỡ ta mà?" Công chúa Cao Lệ đột nhiên nắm lấy tôi, "Ngươi đã hứa sẽ giúp ta tìm người muốn tìm!"

Tôi lạnh lùng nhìn Cao Lệ công chúa, nàng đột nhiên không dám mở miệng.

Không phải tôi không đồng ý với cô ấy, chỉ là, làm sao tôi có thể giúp cô ấy tìm được người mà cô ấy đang tìm?

Tìm Ninh Uyển Uyển có lẽ tôi làm được Nhưng Ninh Uyển Uyển không phải người cô ấy thực sự muốn tìm, nếu tôi nói với cô ấy rằng tôi là người của chín trăm năm trước thì thật là nực cười, còn bây giờ, tôi chỉ muốn giúp Tiết Xán lấy lại linh hồn, và tôi không muốn dính dáng quá nhiều đến người khác.

Sau khi suy nghĩ trong lòng, tôi quyết định và nói: "Được rồi, tôi hứa với cô, tôi có thể giúp cô tìm ra chủ nhân của Khổn Tiên Thằng này, nhưng cô phải luôn đi theo chúng tôi, và cô phải hứa không làm hại người khác.. "

Khi nói ra lời này, tôi chủ yếu lo lắng rằng Cao Lệ công chúa sẽ hành động liều lĩnh mà nhất định sẽ xảy ra chuyện làm tổn thương người khác, cho nên tôi muốn nói rõ cho cô ấy, về phần sau này sẽ xảy ra chuyện gì thì chưa thể biết được.Tôi đã xử lý xong việc thu hồn của Tiết Xán, rồi nghĩ tiếp chắc chưa muộn.

Xét cho cùng, Cao Lệ công chúa bản chất là vô tội, những gì tôi nói đều là nửa đùa nửa thật, nàng không mảy may nghi ngờ, lập tức nói: "Được rồi! Đây là những gì ngươi đã hứa với ta. Ngươi không thể nuốt lời!" "

Tôi sốt ruột gật đầu, đợi đến khi Tiết Phong an bài đám trẻ, chôn cất người trong thôn rồi chúng tôi mới rời làng diều, trực tiếp bắt xe về thành phố, đáp máy bay trở về thành phố S.

Sở dĩ tôi lo lắng như vậy là vì tôi biết rằng vẫn còn một trận chiến cam go đang chờ tôi ở thành phố H.
Trên đường, bởi vì công chúa Cao Lệ lần đầu tiên đi máy bay, cả buổi đều mừng rỡ không thôi, không ngừng hỏi hết cái này đến cái kia.

Chúng tôi chả còn tâm tình trả lời cô ấy, đành phải gọi Tiết Phong tới bồi tiếp nàng.

Hạ Lẫm ở trong khoang hành khách khác kiểm tra lại các thần khí thu thập được. Trải qua bao gian nan vất vả, chúng tôi đã thu thập được 5 loại Thần khí, còn lại bốn loại, Tiết Gia, Ninh Gia, Hạ Gia mỗi nơi còn 1 cái, còn một cái chưa rõ tung tích

Thời gian tìm kiếm so với nhanh so với tưởng tượng của chúng tôi, nhưng trong long tôi vẫn lo lắng không thôi. Bởi, Tiết Xán muốn lần nữa ngưng tụ được hồn phách, cần chín loại Thần khí, thiếu một thứ cũng không được, chỉ cần một cái không thu thập được là bao nhiêu công sức đều thất bại

Tôi và Tiết Xán ơt trong một khoang hành khách, tôi đang lo lắng về chuyện Thần khí,bàn tay nhỏ của Tiết Xán đột nhiên nắm cằm của tôi

Tiết Xán cho tới giờ vẫn rất thích làm động tác này, chỉ khác là trước kia anh ấy cao hơn, nên làm sẽ dễ dàng hơn, nhưng giờ với thân thể nhỏ bé này, tay đưa đến cằm của tôi, nhưng không đủ sức lực nâng nó lên

"Sao vậy?" hành động này của Tiết xán làm tôi chú ý đến, lúc này mới nhìn anh ấy, có chút cảm thấy buồn cười

Khuôn mặt Tiết Xán đỏ bừng lên, không vui vẻ gì nhìn tôi, thấp giọng mở miệng: "An Tố, em có phải thiếu anh một lời giải thích?"

"giải thích?" Tôi còn chưa hiểu chuyện gì, "giải thích cái gì?"

"Liên quan đến cô gái kia." sắc mặt Tiết Xán càng thêm bất mãn

Tôi sững sờ một lúc, mới hiểu được cô gái mà Tiết xán nói đến là công chúa Cao Lệ

"Cô ấy làm sao?" Tôi vẫn chưa hiểu, "Chính là 900 năm trước kết hôn, em đều biết."

"Nhưng em không biết, cô ta một mực đi tìm em?" Tiết Xán sắc mặt âm trầm, "Cô ta đối với em một mực không quên."

Biểu cảm trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiết Xán không được tự nhiên, Tôi mới hiểu ra

"Ông trời ơi." Tôi không thể tin trừng mắt Tiết Xán, "Tiết Xán anh… anh sẽ không ghen a?"

Tôi biết tiểu gia hỏa này, chính là một bình dấm chua 900 năm, nhưng không nghĩ tới, tên gia hỏa này ngay cả phụ nữ, a không, nữ quỷ cũng ghen?

"Anh chỉ chán ghét, có người nhớ nhung người phụ nữ của anh." Tiết Xán trầm mặt, không vui nói.

Ta nhịn không được phá lên thành tiếng.

"Người cô ấy nhớ, thành thật mà nói, cũng không phải là em." Sắc mặt Tiết Xán càng khó coi, tôi không thể làm khác hơn là nhịn cười, "Thứ mà cô ta tim, là Ninh Uyển Uyển khí chất."

Liên quan tới việc này, Tiết Xán hiển nhiên cũng đã biết, "Cho nên? Em thật sự giúp cô ta tìm?"

"Đương nhiên không." Tôi không nghĩ đến công chúa Cao Lệ phát hiện ra đối tượng lúc trước mình kết hôn, trong thân thể là một linh hồn khác, tôi cũng không nghĩ giúp cô ấy cùng Ninh Uyển Uyển giải thích phát sinh, "Trước kéo lấy đi."

Tiết Xán gật gật đầu, không nói thêm gì nữa, chỉ nhìn ra cửa sổ máy bay, chúng tôi đã đến sân bay thành phố H

Vừa xuống máy bay mở điện thoại lên không ngờ liên tiếp nhận được tin nhắn của Tiền Thuận

Bọn tôi đi Hắc Long Giang tìm Thần khí, để Tiền Thuận ở Hạ Gia, để có vấn đề gì hắn sẽ liên hệ với chúng tôi, không nghĩ tới chỉ vừa xuống sân bay hắn đã gửi thông tin đến.

Còn chưa kịp đọc những tin nhắn kia, tiền thuận đã gọi điện đến, tôi vội vàng bắt máy

"Uy."

"Đại tiểu thư!", Tiền Thuận trong điện thoại hốt hoảng hô, "người của chi thứ…. Người của chi thứ động thủ rồi!"

Mặt Tôi biến sắc, lòng chợt lạnh đi.

Những người chi thứ theo dự đoán của tôi, đúng là không muốn chờ lâu thêm nữa. Trước khi tôi rời khỏi thôn mạc hà, cũng đã sớm gọi điện báo cho Tiền Thuận, để hắn ở Hạ Gia tung ra tin tức tôi bị trọng thương

Đồng thời, tôi biết trong thời gian tôi vắng mặt, đám người chi thứ hẳn không bỏ qua, trước đó tôi không công bố tin tức đại trưởng lão qua đời, nhưng hẳn hiện giờ tin tức đã được truyền ra. Thêm tin tức tôi bị trọng thương, chắc chắn đám người chi thứ sẽ không bỏ qua cơ hội này

"Cho nên? Hết thảy đều tiến hành dựa theo trong kế hoạch a?" tôi nhanh chóng hỏi Tiền Thuận.

"Ừm." Tiền Thuận cố gắng làm cho mình bình tĩnh lại, "Hiện tại đều tiến hành dựa theo kế hoạch."

"Vậy tốt rồi, cậu không cần nóng vội."

Sau khi cúp điện thoại, tôi liền nói cho Hạ Lẫm biết sự việc này, chúng tôi không nói hai lời nhanh chóng hướng nhà cũ của 3 vị trưởng lão thẳng tiến

Tôi nguyên lai tưởng tất cả mọi việc tiến hành theo kế hoạch của chúng tôi, nhưng tôi hiển nhiên đã đánh giá thấp trình độ của chi thứ

Chúng tôi còn chưa tới nhà của ba vị trưởng lão, Tiền Thuận lại lần nữa gọi điện thoại

"Đại tiểu thư, không hay rồi!" Tiền Thuận giọng điệu càng thêm gấp rút, "Người của chi thứ không biết từ đâu biết thông tin cô sẽ trở về nên đã động thủ trước, đã đánh lên!"

Sắc mặt của tôi không khỏi trầm xuống

Ta lần này đi tìm đàn Mạc Hà Thần tốc độ cực nhanh, thời gian cũng không quá hai ngày hai đêm, không nghĩ người của chi thứ đã không chờ đợi được, mới có hai ngày đã chuẩn bị hết mọi thứ để động thủ?

Tôi nghe được bên Tiền thuận có tiếng huyên náo, nhỏ giọng nói: "Tiền Thuận, cậu còn nhớ tôi đã đưa cho cậu vật phòng thân? Cậu bóp nát vật đó ra, bên trong Kết Giới sẽ bảo hộ cậu, cậu canh giữ ở đó, không cần can thiệp việc gì, bảo vệ mình tốt là được."

Tôi hiện tại lo nhất là an nguy của tên này, dù sao hắn cũng chỉ là một người đoán mệnh, trói gà không chặt. Tôi chỉ sợ hắn bị chi thứ đánh bị thương. Như vậy tôi làm sao xứng với sự ủy thác của Vong Trần Đại Sư.

"Ta đương nhiên sẽ trốn đi, thể nhưng... Nhị trưởng lão ông ấy.." giọng Tiền Thuận, "Bọn họ toàn bộ đang vây đánh Nhị trưởng lão!"

Tôi sửng sốt một chút, hoàn toàn chính xác, đám người chi thứ sẽ nhắm vào nhị trưởng lão đầu tiên

Nhớ trước lúc đi, nhị trưởng lão nói chuyện với tôi ánh mắt quyết liệt, ánh mắt của tôi thì ảm đạm nhỏ giọng nói: "Nhị trưởng lão hẳn có tính toán của riêng mình, cô không cần lo lắng"

Nói chuyện chuyên tâm tôi không để ý Tiết phong lái xe rất nhanh, vượt qua vô số đèn đỏ cuối cùng xe cũng dừng trước biệt thự Hạ gia.

Tôi cúp điện thoại, vừa xuống xe, liền ngửi thấy trong không khí đậm mùi máu tươi

Ánh mắt tôi hơi trầm xuống

Quả nhiên tranh đấu giành quyền lực sẽ mang theo máu tanh và chết chóc, đây là điều không thể tránh được, Chỉ là tôi không biết, hy sinh như vậy có đổi lấy được một tương lai yên bình?
"Các ngươi cái này đánh lên rồi? " công chúa Cao Lệ cũng là cương thi, nên vừa xuống xe liền cảm nhận được trong không khí có mùi máu tươi, nhìn tôi ánh mắt đầy hoài nghi, "Cô có được hay không? Có thể giúp ta tìm người sao, nhìn cô e rằng chuyện trong nhà mình cũng không giải quyết nổi”

Tôi cũng chả buồn để ý đến cô ấy, mặc dù tôi có lỗi với cô ta, cũng không phải để cho cô ta muốn nói gì cũng được, lạnh lùng nhìn cô ta một cái, "Câm miệng. "

Lời nói này có chút vô tình, những tưởng công chúa Cao Lệ sẽ nổi giận, cũng nhưng cô ta đột nhiên ngây ngốc chút, cắn cắn môi,sau cùng im lặng.

Ta cũng không quan tâm đến cô ta nữa, điểm vài huyệt trên người, ẩn giấu toàn bộ linh lực cùng quye khí, cả người nhìn suy yếu cực kỳ

Tiết Phong nhìn tôi ánh mắt đầy nghi hoặc, "An Tố sao cô lại muốn che giấu quỷ khí? "

"Để bọn họ chủ quan, sau cùng đánh cho bọn họ tơi bời. " ta cười lạnh, nói.

Hiện tại người chi thứ cho rằng tôi đang trọng thương, cho nên mới dám động thủ, Tôi lại không ngại để cho bọn họ "Hiểu lầm" tìm thời cơ ra đòn quyết định.

Tiết Phong không khỏi cười, "An Tố cô ngốc này quả thực ở chung Tiết Xán lâu cũng càng ngày càng trở nên âm hiểm. Bất quá cô đâu cần phải làm vậy, đám người chi thứ kia lần này hành động vội vàng, chuẩn bị không đủ, bằng năng lực của cô bây giờ, cộng thêm chúng ta bí mật triệu tập nhân mã của chi chính nhất định có thể đem bọn họ đánh bại. "

"Tôi biết. " tôi nhàn nhạt nói, "Nhưng tôi lại không muốn vì họ lãng phí nhân lực "

Dứt lời, tôi lập tức đi vào biệt tự Hạ gia

Vừa vào cửa, chính là một vùng tăm tối. Đèn trong phòng đã sớm bị tắt hết, rèm cửa cũng kéo hết vào, ngăn không cho ánh sáng bên ngoài lọt vào

Tôi mới đi được vài bước, đột nhiên nghe oanh 1 tiếng, dường như có vật nào đó từ trên trần nhà rơi xuống

Tôi lập tức lui mấy bước, nhanh chóng ngưng tụ linh lực, dò xét sự việc phía trước

Sau khi xem xét tôi mới phát hiện tôi như vậy mà bị vây quanh bốn bức tường chật hẹp

Tôi lập tức phản ứng lại

Tòa nhà ở chỗ Ba vị trưởng lão, được sắp đặt rất nhiều cơ quan. Mà người chi thứ đang khởi động cơ quan trong phòng khách. Cơ quan này là từ trần nhà rơi xuống bức tường, chia phòng khách thành nhiều phòng, đảm bảo người ngoài không thể xâm nhập vào, chia nhỏ lực lượng ra, sau đó từng chút một đánh bại

Mà chúng tôi bây giờ, đang rơi vào tình huống đó. Tôi nghe ngóng xung quanh, phát hiện bọn Tiết Phong đều bị ngăn cách, chỉ còn lại tôi và công chúa Cao Lệ

"Chuyện gì xảy ra vậy? " công chúa Cao Lệ có chút hoảng, "đây là tình huống gì vậy "

"cô ngậm miệng lại cho tôi. " giọng của công chúa Cao Lệ có mức chói tai, trong lúc thần kinh tôi đang căng thẳng, không khỏi cáu gắt, hét lên một câu.

Bên trong tối đen như mực, ta không nhìn rõ sắc mặt công chúa Cao Lệ, chỉ chỉ thấy cô ấy yên lặng, tôi lập tức nín thở, tiếp tục che giấu linh lực cùng quỷ khí trên người, im lặng chờ đợi

Quả nhiên, rất nhanh, bên trong bóng tối vang lên một tiếng cười

"Ha ha ha. "

Nghe thấy tiếng cười tôi cũng không cảm thấy ngạc nhiên, là Hạ Doanh.

"Hạ Doanh. " tôi lạnh lùng mở miệng, ngữ khí băng lãnh cực độ "Ngươi đến cùng muốn thế nào? "

"Không sao cả " trong bóng tối, Hạ Doanh đắc ý nói, "Chỉ muốn tặng ngươi một đại lễ vật thôi "

Dứt lời, chỉ nghe thấy nhào đông một cáia, tôi lập tức ngửi thấy mùi máu tươi, dường như có vật gì đó mềm nhũn đập vào mặt tôi. Tôi ngưng tụ một chút linh lực lên mắt, lập tức nhìn thấy rõ đồ vật trong bóng tối. Sắc mặt tôi đại biến, hét lên giận giữ: "Hạ Doanh, tiện nhân này"Hạ Doanh từ trên trần nhà ném tới trước mặt tôi, vậy mà là thi thể nhị trưởng lão. thi thể Nhị trưởng lão vô lực rơi trên mặt đất, bên trong đã không còn Quỷ Hồn, thân xác toàn bộ đều đã hư thối, nhìn vô cùng đáng sợ.

"A! " công chúa Cao Lệ giật nảy mình, kinh hô một tiếng, lập tức trốn đằng sau tôi

"Nha, An Tố, xem ra ngươi rất tức giận? " thấy tôi mắng mình, Hạ Doanh không chỉ không tức giận, ngược lại cười đến điên dại, "Ngươi càng tức giận, càng chứng tỏ ngươi vô cùng bất lực! Ngươi cũng đừng giấu ta, ta biết đại trưởng lão đã chết rồi, nhị trưởng lão hiện tại cũng bị chúng ta giết, hai trụ cột chi chính các người đều không còn, chỉ còn ngươi và em trai nhu nhược bất tài của ngươi, ta ngược lại muốn xem xem hai người các ngươi còn có thể làm ra trò trống gì! "

Hạ Doanh phách lối giọng điệu đắc ý vang lên, nhưng tôi căn bản không có tâm tình đi để ý tới cô ta, chỉ là đối với thi thể nhị trưởng lão nhanh chóng suy tính.

Tôi muốn tính xem, hồn phách nhị trưởng lão bị bọn họ đánh tan, hay hồn phách đã đầu thai chuyển thế. Sau khi suy tính, tôi mới nhẹ nhàng buông xuống

Căn cứ vào tính toán của tôi, hồn phách của nhị trưởng lão đã được siêu độ, nói cách ông ấy cũng không bị hồn phi phách tán, chẳng qua rời khỏi thân xác này, chuyển thế đi đầu thai.

Biết hồn phách của nhị trưởng lão không sao, tôi mới yên lòng, chuẩn bị chuyên tâm đối phó Hạ Doanh.

"Cho nên? " tôi không vội để họ thấy rõ thực lực, án binh bất động xem rốt cục đám người chi thứ muốn làm gì, "Ngươi muốn làm gì chúng ta? "

"Ta muốn làm gì các ngươi Ôi! " Hạ Doanh giọng điệu lạnh lùng nói, "Yên tâm, ta tạm thời cũng không giết ngươi, bởi vì ngươi còn có tác dụng với chúng ta. "

Tôi biết người chi thứ muốn đoạt quyền, phương pháp tốt nhất là giết tôi, nhổ cỏ nhổ tận gốc đề phòng hậu họa.

Nhưng bọn hắn lại không muốn giết tôi?

"Cái người không muốn giết ta là vì lý do gì? " ta trực tiếp hỏi.

"Đương nhiên là có việc cần dùng đến ngươi. " Hạ Doanh lần nữa lại tiếp, chỉ có điều giọng nói lần này không phải ở phía xa trong bóng tối, mà là ngay sau lưng của tôi.

Bởi vì tôi ẩn giấu ma lực cùng linh lực, cho nên độ nhanh nhậy giảm đi rất nhiều, nên cũng không phát hiện ra Hạ Doanh đột nhiên tới gần, cho đến khi nghe thấy giọng nói của cô ta, cả người tôi giật mình, nhanh chóng né sang một bên

Thế nhưng Hạ Doanh đằng sau tôi động tác nhanh nhẹn. tôi còn chưa kịp né tránh, liền cảm giác có một cỗ khí lạnh ập tới.

Vào thời khắc ngàn cân treo sợi tót, Tôi chỉ kịp uốn người, cỗ khí lạnh kia liền sượt sau cổ tôi, tôi thậm chí còn cảm giác tóc mình bị cắt đi hơn nửa

Chương 609: Dung Kỳ lại ghen

Trên đường, bởi vì công chúa Cao Lệ lần đầu tiên đi máy bay, cả buổi đều mừng rỡ không thôi, càng không ngưng hỏi hết cái này đến cái kia.

Chúng ta đều không có tâm tư đối phó nàng, đành phải gọi Dung Tắc tới bồi tiếp nàng.

Mộ Hành tại một cái khác trong cabin chỉnh lý thu thập đến Thần khí. Trải qua một phen xóc nảy, chúng ta bây giờ đã có năm dạng Thần khí, còn lại bốn dạng, Dung Gia, Diệp Gia, Mộ Gia phân biệt một cái, còn có một cái tung tích không rõ.

Cái này tiến trình kỳ thật đã so ta tưởng tượng nhanh hơn không ít, nhưng sự lo lắng của ta vẫn như cũ không giảm. Bởi vì ta biết, Dung Kỳ muốn một lần nữa ngưng tụ trường sinh linh giá, cần chín dạng Thần khí, thiếu một thứ cũng không được, tất cả chỉ cần có một cái không thu thập đến, chúng ta đều xem như thất bại trong gang tấc.

Ta cùng Dung Kỳ đơn độc tại một cái trong cabin, ta chính suy tư Thần khí sự tình, Dung Kỳ tay nhỏ đột nhiên nắm cằm của ta.

Động tác này là Dung Kỳ cho tới nay cực yêu làm, chỉ bất quá trước kia hắn cao hơn ta ra một chút, cho nên bóp cái cằm đặc biệt thuận tiện, nhưng hắn lúc này nho nhỏ một con, mềm nhu tay nắm ở ta cái cằm thời điểm, thậm chí cũng không đủ sức đưa nó cho nâng lên.

"Làm sao rồi?" Ta bị Dung Kỳ kéo về lực chú ý, lúc này mới cúi đầu nhìn hắn, chỉ cảm thấy có mấy phần buồn cười.

Dung Kỳ phấn nộn khuôn mặt nhỏ hơi nhíu làm một đoàn, dường như tại vì sự tình gì không vui, đối đầu ánh mắt của ta, hắn thấp giọng mở miệng nói: "Thư Thiển, ngươi có phải hay không thiếu ta một lời giải thích?"

"Giải thích?" Ta hoàn toàn không có kịp phản ứng, "Cái gì giải thích?"

"Liên quan tới nữ nhân kia." Dung Kỳ sắc mặt càng thêm bất thiện.

Ta trọn vẹn sững sờ một hồi lâu, mới phản ứng được Dung Kỳ nói nữ nhân kia, là Cao Lệ công chúa.

"Nàng làm sao rồi?" Ta vẫn là không hiểu, "Chính là chín trăm năm trước minh cưới sự tình a, ngươi đều biết."

"Nhưng ta không biết, nàng lại còn một mực đang tìm ngươi?" Dung Kỳ sắc mặt âm trầm lợi hại, "Nàng đối ngươi thật đúng là nhớ mãi không quên."

Nhìn xem Dung Kỳ trên khuôn mặt nhỏ nhắn gần như không được tự nhiên thần sắc, ta mới bỗng nhiên kịp phản ứng cái gì.

hȯtȓuyëŋ。c0m

"Ông trời ơi." Ta khó có thể tin trừng mắt Dung Kỳ, "Dung Kỳ ngươi... Ngươi sẽ không ăn đang ăn dấm a?"

Ta biết Dung Kỳ gia hỏa này, chính là một cái lắng đọng chín trăm năm lớn bình dấm chua, nhưng ta vẫn là không nghĩ tới, gia hỏa này ngay cả nữ nhân, a không, nữ quỷ dấm đều muốn ăn?

"Ta chỉ là chán ghét, có người ghi nhớ lấy nữ nhân của ta." Dung Kỳ trầm mặt, không vui nói.

Ta nhịn không được phốc phốc cười ra tiếng.

"Nàng nhớ nhung, nghiêm chỉnh mà nói, cũng không phải là ta." Nhìn xem Dung Kỳ càng thêm sắc mặt khó coi, ta không thể làm gì khác hơn là sinh sinh nhịn xuống ý cười, mở miệng, "Nàng bây giờ tại tìm, là Diệp Uyển Uyển khí tức."

Liên quan tới tầng này, Dung Kỳ hiển nhiên cũng đã sớm nghĩ đến, hắn như có điều suy nghĩ mở miệng: "Cho nên? Ngươi thật dự định giúp nàng tìm?"

"Đương nhiên không." Lại bất luận ta không nghĩ Cao Lệ công chúa phát hiện nàng lúc trước minh cưới đối tượng, trong thân thể ở một cái khác linh hồn, ta cũng không nghĩ nàng cùng Diệp Uyển Uyển phát sinh giải trừ, "Trước kéo lấy đi."

Dung Kỳ gật gật đầu, không nói thêm gì nữa, chỉ là nhìn xem máy bay ngoài cửa sổ, chúng ta đã chậm rãi đáp xuống H thành phố sân bay.

Máy bay phương dừng hẳn, ta vừa mở ra điện thoại, điện thoại liền chấn động không ngừng, tin nhắn một đầu tiếp lấy một đầu, ta xem xét, tất cả đều là Tiền Thuận mà.

Ta cùng Dung Kỳ bọn hắn đi Hắc Long Giang tìm Thần khí, lưu lại Tiền Thuận mà tại Mộ Gia, ta để hắn vừa có tin tức liền liên hệ ta, không nghĩ tới, chẳng qua là làm một cái máy bay công phu, hắn nơi này liền có động tĩnh lớn như vậy.

Ta còn chưa kịp mở ra những cái kia tin nhắn, Tiền Thuận mà liền trực tiếp gọi tới một cú điện thoại, ta vội vàng tiếp lên.

"Uy."

"Đại tiểu thư!" Ta còn chưa kịp nói cái gì, Tiền Thuận mà thanh âm hốt hoảng liền trong điện thoại vang lên, "Người của hệ thứ... Người của hệ thứ động thủ!"

Ta sắc mặt hơi đổi một chút, đồng thời ở trong lòng cười lạnh.

Chi thứ những người này thật đúng là so ta tưởng tượng còn muốn không kịp chờ đợi đâu. Trước đó ta rời đi Mạc Hà bên cạnh thôn trang nhỏ thời điểm, cũng sớm đã gọi điện thoại thông tri Tiền Thuận, để hắn tại Mộ Gia nơi này thả ra tin tức nói ta thân phụ thụ thương.

Đồng thời, ta biết ngay tại ta rời đi cái này thời gian vài ngày, người của hệ thứ khẳng định cũng không có nhàn rỗi, trước đó ta không có công bố đại trưởng lão qua đời tin tức, nhưng lúc này tin tức khẳng định đã truyền ra. Lại thêm ta thụ thương tin tức ra, người của hệ thứ quả nhiên là ngồi không yên.

"Cho nên? Hết thảy đều dựa theo trong kế hoạch tiến hành a?" Ta nhanh chóng mở miệng hỏi Tiền Thuận.

(Nguồn Hố Truyện hotruyen.com)

"Ừm." Tiền Thuận giống như hồ miễn cưỡng để cho mình tỉnh táo lại, "Hiện tại đều dựa theo kế hoạch đang tiến hành."

"Vậy là tốt rồi, ngươi đừng có gấp, chúng ta lập tức đi qua."

Sau khi cúp điện thoại, ta lập tức nói cho Mộ Hành bọn hắn tình huống này, một đoàn người không nói hai lời, nhanh chóng rời đi sân bay, hướng phía ba vị trưởng lão chỗ ở trong núi nhà cũ chạy tới.

Ta nguyên lai tưởng rằng hết thảy đều dựa theo kế hoạch tiến hành, nhưng ta hiển nhiên vẫn là đánh giá thấp chi thứ người sốt ruột trình độ.

Không phải sao, chúng ta đoàn người này ngồi xe còn chưa tới nơi ba vị trưởng lão trụ sở, ta lại lần nữa tiếp vào Tiền Thuận mà điện thoại.

"Đại tiểu thư, không tốt!" Tiền Thuận mà thanh âm nghe càng thêm bối rối, "Người của hệ thứ không biết từ nơi nào nghe nói ngươi lập tức muốn trở về, nghĩ vội vàng ngươi trở về trước đó động thủ, đã... Đã đánh lên!"

Sắc mặt của ta không khỏi chìm xuống một chút.

Ta lần này đi Mạc Hà cầm Thần khí hiệu suất cực cao, đến lúc này một lần cũng bất quá là hai ngày một đêm công phu, không nghĩ tới người của hệ thứ đã không kịp chờ đợi đến loại tình trạng này, mới hai ngày liền đã trù bị tốt, bắt đầu động thủ rồi?

Ta nghe được Tiền Thuận mà bên kia một mảnh huyên náo, lập tức thấp giọng nói: "Tiền Thuận, ngươi còn nhớ rõ trước khi đi ta đưa cho ngươi cái kia hộ thân phù sao? Ngươi bóp nát cái kia hộ thân phù, bên trong Kết Giới sẽ bảo hộ ngươi, ngươi canh giữ ở tại chỗ, không cần quản người khác, chỉ cần bảo vệ tốt mình là được."

Ta hiện tại lo lắng duy nhất chính là tiền sinh mà an nguy, dù sao hắn là cái sẽ chỉ đoán mệnh, tay không tấc sắt chi lực người. Ta quá sợ hãi hắn sẽ bị dòng chính gây thương tích. Dạng như vậy, ta làm sao xứng đáng đã chết đi Vong Trần Đại Sư.

"Ta đương nhiên là sẽ trốn đi, nhưng, thế nhưng là... Nhị trưởng lão hắn..." Tiền Thuận mà thanh âm mang theo vài phần giọng nghẹn ngào, "Bọn hắn toàn bộ đều đang vây công nhị trưởng lão!"

Ta sửng sốt một chút, hoàn toàn chính xác, người của hệ thứ khẳng định là sẽ nhằm vào nhị trưởng lão động thủ.

Nhớ tới rời đi Mộ Gia trước đó, nhị trưởng lão nói chuyện với ta lúc loại kia quyết tuyệt thần sắc, ánh mắt của ta ảm ảm, thấp giọng mở miệng nói: "Nhị trưởng lão có hắn tính toán của mình, ngươi cũng không cần quản hắn."

Nói chuyện công phu, ta đã để Dung Tắc đem lái xe rất nhanh, một đường siêu tốc, xông vô số cái đèn đỏ, xe rốt cục đi vào Mộ Gia biệt thự trước mặt.

Ta cúp điện thoại, vừa xuống xe, đã nghe đến trong không khí bên trong một cỗ nồng đậm mùi máu tươi.

Thị lực ta hơi trầm xuống.

Quả nhiên, tất cả quyền lực đấu tranh đều tất nhiên mang theo máu cùng tử vong, đây là không thể tránh né. Chỉ là ta thật không biết, dáng vẻ như vậy hi sinh, thật có thể đổi lấy tương lai bình thản a?
Tôi nhanh chóng lui về sau mấy bước, phát hiện ra Hạ Doanh đã ở đằng sau tôi

Trong bóng tối, cô ta cầm một thanh bảo kiếm, tản mát ra vừa nhu hòa lại sắc bén

Tôi liền nhận ra, đây là kiếm Thiên Vũ, là Hạ gia gia truyền chi bảo. Nghe nói thời điểm Hạ gia mới thành lập, có một đích nữ vô cùng lợi hại, nàng chính là dùng thanh kiếm này, sáng lập nên Hạ Gia huy hoàng.

Bởi vì thanh kiếm này quá mức trân quý, cho nên vẫn luôn được bảo tồn trong bảo tàng các củaHạ Gia, không người nào dám tùy ý sử dụng. đại trưởng lão đã từng nói đùa vỡi tôilại, chờ tu vi của tôi tiến bộ, chân chính làm đích nữ của Hạ Gia, tôi mới có tư cách sử dụng thanh bảo kiếm này.

Nhưng tuyệt đối không ngờ rằng, tôi còn chưa dám dùng thanh kiếm này thì Hạ Doanh tên giả mạo kia đã dám dùng.

Trong lòng tôi càng thêm giận dữ, giọng lạnh lùng nói: "Hạ Doanh ngươi thật to gan, đây là muốn làm phản sao?"

"Ngươi cứ việc nói?" Hạ Doanh đâu còn dáng vẻ dịu dàng thường ngày mà một mặt sát khí, "An Tố cô có biết tôi có bao nhiêu căm thù với cô?"

Hạ Doanh từng bước tới gần tôi, linh lực bên người càng thêm tăng vọt, chĩa Kiếm Thiên Vũ lên cổ tôi

Cho tới bây giờ tôi vẫn che giấu linh lực của mình, không có bất kỳ chống cự nào trơ mắt nhìn kiếm thiên vũ cứa vào da thịt mình, máu tươi máu tươi nhuộm đỏ lưỡi kiếm, tôi vẫn bất động.

"Dựa vào cái gì! Dựa vào cái gì, từ lúc cô sinh ra đã tốt hơn ta, cô liền có được mọi thứ ta mong muốn!" Hạ Doanh tức giận hai con mắt đỏ lên, trong lúc nói chuyện lại làm cho lưỡi kiếm càng cứa sâu vào da thịt tôi hơn, máu tươi chảy ra càng nhiều hơn

Tôi chỉ lạnh lùng nói: "Ta vốn có hết tất cả? nhưng những thứ này căn bản không phải ta muốn, nếu như có thể, ta tất cả đều sẽ cho cô."

Những lời tôi nói đều là thật lòng, nhưng Hạ Doanh không nghe lọt tai câu nào

" Bớt ở bên cạnh ta nói hươu nói vượn đi!"Hạ Doanh hét lớn một tiếng, theo động tác của cô ta, động mạch chủ trên cổ tôi bị cắt đứtt, máu tươi chảy ròng, " ta thật đặc biệt hận cô, cô biết không! nguyền rủa Cái gì, chi chính cái gì, ta căn bản không quan tâm những chuyện này! Ta chỉ cần ngươi đau đến chết đi đi sống lại!"

Những lời tê tâm liệt phế này của Hạ Doanh tôi căn bản cũng chả để tâm nhiều, chỉ đang tính toán tình huống bên ngoài

Sau khi thừa kế tu vi của Đại trưởng lão, năng lực xem bói của tôi tiến bộ vượt bậc, tôi chỉ cần một chút liền có thể tính toán được tình huống của đám người Tiết Phong bên kia

Tôi đoán không sai, Hạ Doanh tới đối phó tôi, đám người hạ gia chi thứ đối phó với đám người Tiết Phong

Tiết Phong bọn hắn có mấy người, nhưng chúng tôi hiển nhiên đã có chuẩn bị. trước khi đến Hạ gia, tôi đã sớm để Hạ Lẫm cùng Tiết Phong an bài tốt, Tiết Phong từ Tiết Gia tìm người trợ giúp, Hạ Lẫm cũng an bài tốt một số người có tu vi ở Hạ Gia, nấp trong bóng tối, tùy thời cơ hành động

Bởi vậy người chi thứ đối với đám người Tiết Phong hạ thủ cũng đừng mong chiếm thế thượng phong

Tôi bấm ngón tay tính toán, quả nhiên Tiết Phong bọn hắn đã giải quyết xong đám người chi thứ, bất quá Hạ Doanh bên này tin tức phong bế, cho nên mới không biết thôi.

Trong lúc tôi bấm đốt tay tính toán, Hạ Doanh tiếp tục ngưng tụ linh lực vào mũi kiếm

"An Tố, ngươi không phải tự phụ mình năng lực tu luyện thiên phú? Được, ta liền phế kinh mạch của ngươi, xem ngươi có gì tốt!"

Hạ Doanh hét lớn một tiếng, lại đột nhiên rút kiếm ra hướng chân tay tôi đâm tới

Quả nhiên, Hạ Doanh nói sẽ không giết tôi, nhưng cũng không có ý định bỏ qua cho tôi, muốn mượn cơ hội này để hành hạ tôi

Nhưng tôi đời nào để cho cô ta toại nguyện

Trong lúc Hạ Doanh tới gần, tôi bỗng ngẩng đầu lên, khóe miệng vẽ lên một nụ cười băng lãnh

"Phế kinh mạch của ta? Phải hỏi xem ngươi có bản lĩnh này hay không."

Dứt lời, tôi căn bản không để ý đến biểu cảm ngây người vì quá kinh ngạc của Hạ Doanh, đem toàn bộ linh lực che giấu trước đó bộc phát

Hạ Doanh hoàn toàn không nghĩ tới, tôi đột nhiên cường đại như vậy, lập tức hoảng, tranh thủ thời gian giơ kiếm lên phòng thủ

Không thể không nói, thanh bảo kiếm trong tay Hạ Doanh đích thị là Thần khí lợi hại, linh lực của tôi cao hơn Hạ Doanh nhiều lần, nhưng thanh kiếm trên tay Hạ Doanh có thể cản được linh lực của tôi.

"Cô….cô không bị trọng thương?" Hạ Doanh cả người đếu chấn kinh, rốt cục cũng phản ứng lại, sắc mặt trắng bệch, "Mà lại linh lực của cô.. Làm sao có thể trở nên lợi hại như vậy!"

Tôi căn bản không trả lời câu hỏi của cô ta, chỉ đem linh lực lần nữa đánh về phía cô ta!

Hạ Doanh bị dọa cho sợ, tranh thủ thời gian muốn né tránh, nhưng cô ta làm sao có thể tránh được tôi, nhưng cô ta cũng biết được sự lợi hại của thanh bảo kiếm, lần nữa giơ thanh kiếm yểm hộ trước mặt

Thế nhưng cùng là một chiêu thức trước, tôi làm sao có thể cho cô ta tránh được đến lần thứ 2

Tôi trực tiếp khom người xuống, trượt trên mặt đất, đánh thẳng linh lực từ dưới lên người Hạ Doanh

Hạ Doanh hoảng lập tức muốn đem bảo kiếm ngăn cản phía dưới cơ thể, nhưng tốc độc của cô ta so sao kịp với tôi, chưa kịp phản ứng đã bị linh lực của tôi đánh tới

"A!" Hạ Doanh phát ra một tiếng thét tê tâm liệt phế chói tai, toàn bộ đùi bị linh lực của tôi xuyên qua, cơ thể nghiêng 1 cái, cả người máu me đầm đìa ngã xuống đất, kiếm trong tay chống đỡ không nổi rơi xuống mặt đất

Hạ Doanh mặc dù bị trọng thương, nhưng cô ta cũng biết Kiếm Thiên Vũ bây giờ chính là ngọn cỏ cứu mạng mình, nên cố nén đau đớn, giãy dụa bổ nhào qua muốn cầm được bảo kiếm

Thế nhưng là phản ứng của tôi nhanh hơn một bước

Xoay người một cái đã vọt lên nắm chắc kiếm Thiên Vũ trong tay

"An Tố! Không cho cô cướp đồ vật của ta!" Hạ Doanh tê tâm liệt phế gọi.

"cướp đồ vật của cô?" Tôi cười lạnh, không chút do dự đem linh lực của mình bức vào thanh bảo kiếm, Kiếm Thiên Vũ nháy mắt phát ra ánh hào quang chói sáng, chiếu sáng cả căn phòng tăm tối, "Ngươi thấy rõ ràng, đây rốt cuộc là đồ vật của ai!"

Dứt lời, tôi không chút lưu tình đem kiếm kề ngang cố Hạ Doanh

Kiếm Thiên Vũ còn chưa chạm vào da Hạ Doanh nhưng kiếm khí bén nhọn, đã vạch trên cổ cô ta một vết thương cực lớn

Hạ Doanh sắc mặt trắng bệch, toàn thân đều không ngừng run rẩy,sợ hãi nhìn tôi

Đột nhiên, cô ta dường như nhìn thấy vật gì sau lưng tôi, sợ hãi trên mặt nhanh chóng biến mất, khóe miệng cong lên một tia đắc ý

Tôi liền cảm giác có gì đó không đúng, vừa định quay người liền cảm thấy một cỗ linh lực phía sau đang tiến gần
Tôi còn chưa kịp phản ứng, đã thấy Hạ Doanh trước mặt đột nhiên hét to: "An Tố cô đi chết đi!"

Tôi trong lòng cảm thấy không tốt, phi tốc xoay người, thế nhưng còn chưa nâng kiếm Thiên Vũ, đã cảm thấy cỗ linh lực sắc bén đánh tới. tôi điểm mũi chân nhanh chóng lùi lại, khó khăn lắm nới né tránh được đứng vững về sau, tôi ngẩng đầu tập trung nhìn đã thấy Tam trưởng lão đứng trước mặt có chút thở dốc, một mặt đằng đằng sát khí.

Nhìn thấy Tam trưởng lão tôi cũng không ngạc nhiên Ngược lại cảm thấy vô cùng tốt

Hạ Doanh cùng Tam trưởng lão, nhân vật trọng yếu của chi thứ ở nơi này, tôi có thể triệt để giải quyết, chẳng phải là quá tốt sao

Tôi chậm rãi ngưng tụ linh lực

Đối phó với Hạ Doanh tôi cũng không xuất ra toàn bộ linh lực, dù sao chút tu vi của Hạ Doanh, dùng tu vi của đại trưởng lão cho tôi, quả thực chính là dùng dao mổ trâu giết gà. Cho nên tôi mới vận dụng 1/10 năng lực đại trưởng lão cho

Cho nên đến giờ chỉ sợ Tam trưởng lão sẽ không nhìn ra, tôi kỳ thật đã kế thừa linh lực của đại trưởng lão.

Nếu là An Tố trước kia, kia tuyệt đối không phải là đối thủ của Tam trưởng lão, bởi vậy Tam trưởng lão nhìn tôi, lộ ra nụ cười đắc ý dữ tợn, mở miệng: "Đại tiểu thư, cô không cần giẫy dụa, hiện tại chỉ còn một mình cô, lão nhị đã bị ta giết, các người chi chính cuối cùng cũng nỏ mạnh hết đà."

Tôi trong đầu oanh một tiếng.

Việc này Tam trưởng lão không đề cập tới còn tốt, vừa nhắc tới nhị trưởng lão, nhìn thấy thân thể nhị trưởng lão trước mặt, cơn phẫn nộ của tôi cuối cùng bộc phát

"Nỏ mạnh hết đà a?" Tôi cười lạnh một tiếng, đem tất cả linh lực trong phút chốc tuôn ra, "Ta ngược lại là muốn nhìn, đến cùng là ai nỏ mạnh hết đà!"

Linh lực tăng vọt,tôi nhìn thấy Tam trưởng lão nháy mắt hoảng hốt sợ hãi vô cùng, bên tai vang lên tiếng thét chói tai của Hạ Doanh

Nhưng tôi căn bản không thèm để ý bọn hắn, ngưng tụ tất cả linh lực nhấc lên Kiếm Thiên Vũ, một kiếm đâm về Tam trưởng lão.

Một kiếm này, nhìn đơn giản, nhưng thật ra là ngưng tụ linh lực tu vi suốt đời của tôi, tất cả linh lực, vừa nhanh vừa độc lại chuẩn xác đưa kiếm trước cổ họng tam trưởng lão

Tam trưởng lão không nghĩ đến tôi trong thời gian ngắn lại có thể trở lên cường đại như vậy, nếp nhăn trêm mặt không ngừng run rẩy,, "Lão... Lão đem tu vi của hắn đều cho ngươi?"

"Bây giờ ông mới biết sao?" Tôi lạnh lùng trả lời,trực tiếp đem Kiếm Thiên Vũ tiếp tục đánh đến, trực tiếp đánh tam trưởng lão hồn phi phách tán

Nhưng trong thời điểm ngàn cân treo sợi tóc, Tam trưởng lão hét lên sợ hãi: "An Tố! chẳng lẽ ngươi không muốn tìm Xạ Nhật cung sao!"

Một câu nói kia, rốt cục kiếm khí cũng dừng lại

Xạ Nhật cung chính là Thần khí trong tam trưởng lão, dùng để khôi phục hồn phách cho Tiết Xán, tôi bắt buộc phải có 9 thần khí ấy

Tôi cũng không ngạc nhiên khi tam trưởng lão biết tôi đang tìm Xạ Nhật cung, tôi cũng biết Xạ Nhật cung trong tay hắn, mặt khong chút thay đổi nói: "ông đang uy hiếp tôi?"

"Ta... Ta chỉ là muốn trao đổi điều kiện với ngươi!" Tam trưởng lão mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, mặt trắng bệch mở miệng, "Ta đem Thần khí cho ngươi, ngươi thả chúng ta đi! Bằng không, ngươi cũng đừng hòng lấy đi Xạ Nhật cung!"

Nhìn dáng vẻ kiên định của tam trưởng lão, hắn đã sớm biết tôi cần Xạ Nhật cung, cho nên sớm giấu đi cũng không có gì là lạ

Mặc dù tôi rất cần Xạ Nhật cung nhưng không có nghĩa tôi để ông ta uy hiếp

"Trao đổi điều kiện với ông, tôi một chút hứng thú cũng không có" Tôi lạnh lùng nói nói, nhìn sắc mặt sợ hãi hoảng hốt của Tam trưởng lão, tôi bỗng dưng đưa tay, năm lấy Hạ Doanh trên đất

gắt gao bóp lấy cổ Hạ Doanh, lạnh giọng nói: "Tam trưởng lão tôi cho ông ba giây, nói Xạ Nhật cung ở nơi nào, không nói tôi giết Hạ Doanh."

Tôi biết Tam trưởng lão cùng đại trưởng lão, nhị trưởng lão mặc dù bất hòa, nhưng thực chất bên trong họ đều giống nhau, đều liều mạng bảo vệ gia tộc. Chỉ bất quá đại trưởng lão cùng nhị trưởng lão muốn bảo vệ chi chính, mà Tam trưởng lão muốn bảo vệ chi thứ.

Mà Hạ Doanh, là người có tu vi tốt nhất, cao nhất trong chi thứ, bởi vậy tôi tin tưởng Tam trưởng lão, tuyệt đối sẽ không trơ mắt nhìn tôi giết cô ta

Nhưng đương nhiên, Tam trưởng lão cũng biết, nếu như giao ra Xạ Nhật cung lúc này, hai người bọn họ chỉ có con đường chết, cho nên trong lúc nhất thời ông ta có vài phần do dự

Nhưng tôi không có thời gian cho ông ta do dự

"Ba, hai, một."

Tôi đếm ngược, ba giây đi qua, tôi căn bản không dừng lại giây nào trực tiếp nâng Kiếm Thiên Vũ trong tay lên

Bạch!

Kiếm khí bén nhọn trực tiếp chặt đứt cổ Hạ Doanh, trong chốc lát máu nóng văng khắp nơi

Cảm giác được máu của Hạ Doanh bắn lên mặt, tôi tuy ngoài mặt lạnh lùng như cũ, nhưng trong lòng vẫn khẽ chấn động

Sau khi vào Hạ gia tôi đã không còn là An Tố nhân từ trước đây, đã có không biết bao nhiêu cô hồn dã quỷ chết dưới tay tôi, nhưng giết người sống, đây mới là lần đầu tiên

Trong chốc lát tôi có chút kinh ngạc thất thần

Ta đã giết người.

Tôi cũng không dám tưởng tượng, nếu để cho an tố trướ đây biết mình sẽ có một ngày không do dự giết chết một người đang sống sờ sờ, thì không biết sẽ bị dọa thành bộ dáng nào

Thế nhưng nhân sinh đôi khi không đoán trước được tôi trước kia nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ làm việc này, cuối cùng cũng bị cái cái gọi là hiện thực cùng vận mệnh, từng bước một đẩy đến tình trạng bây giờ

` Trong khi tôi còn chưa hết bàng hoàng bên tai vang tiếng hét tê tâm liệt phế của tam trưởng lão,.

"An Tố! Ngươi làm sao dám giết Hạ Doanh! Tiện nữ nhân này!"

Tôi đoán không sai, Hạ Doanh đối Tam trưởng lão vẫn rất có giá trị, Tam trưởng lão lúc này hai mắt đỏ rực, một mặt dữ tợn phẫn nộ.

Nhưng tôi chỉ là cười lạnh.

"Ta có cái gì không dám?" Tôi lạnh giọng nói, " đám người chi thứ các người gan to bằng trời, dám tạo phản, ta liền thanh lý môn hộ!"

Tam trưởng lão tức giận toàn thân phát run, nhưng hết lần này tới lần khác, hắn biết, hắn hiện tại cơ thể cũng giống như đại trưởng lão và nhị trưởng lão, cũng sớm là nỏ mạnh hết đà, cho nên không phải là đối thủ của tôi, cho nên hắn chỉ có thể nuốt phẫn hận xuống, hung ác nói: "Được, ngươi không phải là muốn Xạ Nhật cung a? Ta cho ngươi là được!"

Nói, hắn hung tợn khoát tay, trong lòng bàn tay ngưng tụ ra một cái hộp.

Cảm nhận được bên trong cái hộp kia phát ra linh lực thuần triệt, tôi lập tức ý thức được Tam trưởng lão không nói dối, đây quả thật là Xạ Nhật cung.

Tôi lập tức đoạt lấy hộp, nhanh chóng mở ra kiểm tra xạ nhật cung bên trong.

Nhưng lại là một sát na, tôi chỉ nhìn thấy ánh sáng trong hộp lóe lên,sau đó liền cảm thấy kinh mạch trên người truyền đến cảm giác nhói nhói
Tôi sửng sốt, hộp gỗ trong tay lập tức bị mở ra.

Cái hộp rơi xuống đất, Xạ Nhật cung bên trong cũng lăn ra, nhưng tôi cũng chẳng còn tâm trạng nào mà nhìn nó, chỉ siết chặt cánh tay, sắc mặt hơi thay đổi.

Cảm giác ngứa ran vừa rồi là gì vậy? Có một vũ khí bí mật nào đó đang giấu trong chiếc hộp này?

Tôi chưa kịp suy nghĩ thì chợt nghe Tam trưởng lão bật ra một tràng cười đắc thắng.

"Haha, An Tố! Ngươi bây giờ bị Bạo Vũ Lê Hoa Châm đánh trúng, nhất định phải từ bỏ rồi!"

Khi nghe đến tên Bạo Vũ Lê Hoa Châm, sắc mặt tôi không khỏi biến sắc.

Mặc dù lúc nãy tôi cảm thấy đây không phải là vũ khí ẩn thân bình thường, nhưng không ngờ lại là Bạo Vũ Lê Hoa Châm.

Bạo Vũ Lê Hoa Châm, cái tên từ lâu đã được dùng làm chuyện xấu trong các tiểu thuyết võ hiệp, nhưng ít ai biết rằng đây lại là một thứ vũ khí ẩn chứa siêu hình thực sự tồn tại, một khi cơ chế của Bạo Vũ Lê Hoa Châm được kích hoạt, sẽ có hàng chục ngàn vạn kim quang bay ra, tất cả kim sắc này đều mang theo linh lực, có thể chính xác tìm được huyết mạch trọng yếu của người trước mặt, rồi trực tiếp xuyên qua.

Một khi tôi bị Bạo Vũ Lê Hoa Châm đâm vào, linh lực của tôi sẽ lập tức bị phong ấn, không chỉ có vậy, nếu Bạo Vũ Lê Hoa Châm không bị lấy ra khỏi cơ thể ngay lập tức, kim quang sẽ từ từ xuyên vào trong máu của tôi, nó sẽ xuyên qua máu của tôi rồi ăn vào thịt tôi cho đến chết.

Không ngờ lần này người chi dưới lại ra tay tàn bạo như vậy, lại còn tìm được vũ khí ẩn chứa linh lực như Bạo Vũ Lê Hoa Châm.

Nhưng tôi bình tĩnh lại nhanh chóng.

Bạo Vũ Lê Hoa Châm bắt đầu có thời hạn, cho nên tôi chỉ cần sửa đại trưởng lão trước khi xảy ra chuyện, sau đó kêu Hạ Lẫm lấy kim vàng ra cho tôi là được.

Còn Tam trưởng lão, hiển nhiên không nghĩ nhiều cho tôi như vậy, thấy tôi bị Bạo Vũ Lê Hoa Châm tấn công thì chỉ cười điên cuồng.

"An Tố à An Tố! Ngươi bây giờ đã bị kim vàng bắn trúng, chỉ cần ngươi dùng linh lực của mình, sẽ càng làm cho nó phát tác mạnh mẽ hơn, và ngươi sẽ mất đi linh lực của mình, tốt nhất là người hãy ngoan ngoãn ở đó mà chờ chết đi, tốt nhất hãy đưa máu của cô cho ta”

Tôi không thèm để ý nửa câu đầu của Tam trưởng lão, nhưng khi nghe nửa câu sau của ông ta, sắc mặt tôi đột nhiên thay đổi.

Tôi thấy Tam trưởng lão đột nhiên lấy trong túi ra một lọ thuốc nhỏ, lao thẳng vào tôi.

Tôi nhận ra lọ thuốc trong lòng bàn tay ông ấy ngay lập tức.

Nó là loại thuốc có thể biến máu của tôi thành thuốc bổ cho ma!

Trước kia Ninh gia muốn máu của tôi, tôi đã nhìn thấy lọ thuốc này vô số lần, nhưng không ngờ lại có thể nhìn thấy ở trong tay Tam trưởng lão!

Nhưng đồng thời tôi cũng nhanh chóng hiểu ra, tại sao Hạ Doanh khi bắt tôi, ngay từ đầu, thay vì giết tôi, cô ta lại để tôi sống.

Chính là bởi vì Tam trưởng lão cần máu của tôi.

Tam trưởng lão hôm nay gần như không thể chống đỡ được cơ thể của ông ấy nên cách duy nhất để khôi phục thể chất chính là uống máu của tôi.

Nhưng tôi không hiểu một điều, Tam trưởng lão lấy thuốc mỡ này ở đâu ra?

Tuy rằng trong lòng tôi khó hiểu, nhưng hiển nhiên không phải khi đang nghĩ tới vấn đề này, nhìn Tam trưởng lão lao nhanh về phía mình, tôi lập tức lùi lại, thu thập linh lực, dùng lòng bàn tay đập nát nó.

Tam trưởng lão không ngờ tôi dù bị Bạo Vũ Lê Hoa Châm đánh trúng mà vẫn còn dám dùng linh lực của mình. Tuy rằng kinh ngạc, nhưng hắn vẫn nhanh nhẹn tránh được mắt và tay, chỉ vào mặt tôi tức giận nói: " An Tố, ngươi không sợ kinh mạch của ngươi bị phế sao?! "

“Sợ ư?.” Tôi lạnh lùng nói, “Đối phó với ông, chỉ mười giây là đủ, kim vàng không kịp làm tổn thương kinh mạch của tôi.”

Sau khi dứt lời, tôi một lần nữa thu thập linh lực, lao về phía Tam trưởng lão.

Giờ phút này trong cơ thể mình, tôi chỉ dùng một nửa linh lực, dù sao dùng quá nhiều linh lực quả thực sẽ khiến kim sắc kim quang tan biến quá nhanh, nhưng nửa linh lực này cũng đủ để đối phó với tình trạng của Tam trưởng lão hiện tại.

Tam trưởng lão hiển nhiên nhanh chóng hiểu ra kế hoạch của tôi, trên mặt chợt lộ rõ vẻ hoảng sợ.

Nhưng trong khoảnh khắc này, ông ta ta dường như nhìn thấy điều gì đó, và đột nhiên, tôi nhìn thấy một nụ cười đắc thắng trong miệng anh ta.

Tôi chưa kịp biết Tam trưởng lão đã nhìn thấy gì, tôi đã thấy ông ta nhảy dựng lên và đột nhiên ngã sang một bên, túm lấy một bóng người.

Nhìn thấy thân hình bị Tam trưởng lão bắt được, sắc mặt tôi không khỏi biến sắc.

Người đó chính là Cao Lệ công chúa.

Từ khi Hạ Doanh xuất hiện, tôi đã lâu không thèm đếm xỉa đến sự tồn tại của Cao Lệ công chúa, không ngờ Tam trưởng lão lại để ý đến nàng!

"An Tố! Cô cút ngay cho ta!" Tam trưởng lão túm lấy cổ Công chúa Cao Lệ rồi mắng tôi đầy thù hận, "Nếu không ta sẽ giết cô gái này! Cô ta đi cùng ngươi đúng không? Hay là ngươi muốn nhìn thấy bạn của mình bị giết chết? "

Rõ ràng Tam trưởng lão cho rằng tôi và Cao Lệ công chúa có quan hệ rất thân thiết.

Cao Lệ công chúa bất ngờ bị bắt làm con tin, nàng sợ đến tái mặt, nhưng vẫn hét lên: "Xú lão đầu! Ta còn không biết cô ấy là ai! Đừng bắt ta! Thả ta ra!"

Nhưng Tam trưởng lão không thèm để ý đến cô ta, chỉ hung ác nhìn tôi, tiếp tục quát: "An Tố, tránh xa ta ra! Nếu không ta sẽ giết cô ấy!". truyện xuyên nhanh

Tôi không rút lui như Tam trưởng lão đã nói, nhưng cũng không tiếp tục tấn công Tam trưởng lão, tôi chỉ đứng yên và não của tôi lúc này đang suy tính thật nhanh.

Giờ phút này, nếu tôi chần chừ một giây, những cây kim vàng trong cơ thể tôi sẽ rất nguy hiểm, nên cách tốt nhất là nhanh chóng đánh một trận với ông ta, tuy nhiên Cao Lệ công chúa cũng là người vô tội, toii không muốn cô ấy mất mạng vì tôi nên trong lòng có chút chần chừ.

Có lẽ là biểu hiện của Tam trưởng lão quá gay gắt, khiến cho Cao Lệ công chúa rốt cục có chút sợ hãi, gào thét với tôi: "Ngươi không có nghe thấy hắn nói gì à? Đi đi! Ngươi thật muốn xem hồn bay phách lạc sao?"

Tôi mặc kệ Cao Lệ công chúa, chỉ là hơi hơi nheo mắt lại, trong lòng nhanh chóng đưa ra quyết định.

Thay vì kéo nó, hãy để nó đi!

Nghĩ đến điều này, tôi không do dự.

Mọi thứ xảy ra nhanh như một tia chớp lóe lên trong đầu tôi.

Tôi nhanh chóng tập trung sức mạnh tinh thần của mình lên mức cao nhất trong cơ thể, ngay sau đó, tôi cũng cảm thấy ngứa ran giữa các kinh mạch của mình.

Nhưng giờ phút này, tôi cũng không còn quan tâm đến sống chết nữa, chỉ trong chốc lát, khẽ nhón chân một cái, cả người bay ra như mũi tên từ trong dây cung căng sẵn lao đến gần Tam trưởng lão.

Ba giây!

Tôi chỉ cho mình ba giây để làm tất cả!

Tam trưởng lão không ngờ tôi lại đột nhiên tập trung linh lực, cả người ông ấy ngẩn ra thất thần kinh ngạc, ánh mắt còn không có kịp đảo một vòng, tôi đã lao tới trước mặt hắn.

Tập trung sức mạnh linh lực, hình thành trong lòng bàn tay, và đánh ra!

Một loạt động tác giống như nước chảy mây trôi, không chút đình trệ, trong nháy mắt lòng bàn tay trực tiếp xuyên thủng thân thể và linh hồn của Tam trưởng lão!

Tam trưởng lão sắc mặt lập tức tái nhợt, trong cổ họng hét lên một tiếng, linh lực của tôi bùng nổ trong cơ thể của con ma già quỷ quyệt này.

Ngay lập tức.

Bùm!

Tam trưởng lão bay đi, thân hình biến thành nhiều mảnh vỡ.

Vẻ mặt tôi từ đầu đến cuối vẫn như cũ, lúc này Tam trưởng lão nổ tung, tôi hạ tay ôm lấy Cao Lệ công chúa đang rơi xuống, mắt tôi rũ xuống, nhẹ nói: "Công chúa, ngươi không sao chứ?"

Tất cả chuyện này diễn ra quá nhanh khiến Công chúa Cao Lệ không kịp phản ứng gì, cô ấy tái mặt và ngơ ngác nhìn tôi.

"Công chúa?"

Mãi cho đến khi tôi gọi cô ấy lần nữa, cô ấy mới định thần trở lại.

“Ông ấy… ông ấy chết rồi sao?” Công chúa vội vàng vùng dậy khỏi vòng tay tôi và run rẩy vẻ mặt đầy sợ hãi.

“ Đúng vậy.” Tôi nhàn nhạt đáp. Tôi nhanh chóng để cho linh lực trong cơ thể mình tản ra, để công chúa tránh qua một bên rồii nhanh chóng nhặt Xạ Nhật cung trên mặt đất lên.

"Vừa rồi..." Giọng nói của Công chúa Cao Lệ từ phía sau vang lên muốn hỏi tôi những khúc mắc trong lòng, tôi quay đầu lại thì thấy cô ấy đang kéo góc áo của mình vân vê trong tay, do dự nhìn tôi, giống như là đang phân vân điều gì. Lúc lâu sau, cô mới bật thốt lên: "Vừa rồi em rất cảm ơn cô đã cứu tôi..."

Tôi sững sờ một lúc, mới nhận ra cô công chúa nhỏ hư hỏng này đang cảm ơn tôi.

“Công chúa, cô đã vì tôi mà gặp nguy hiểm.” Tôi nhẹ giọng nói, nghe những lời này của tôi Cao Lệ công chúa sững sờ, không khỏi hơi nhíu mày lại hỏi nàng: "Có chuyện gì vậy?"

“Không có chuyện gì.” Cao Lệ công chúa tỉnh táo lại, ánh mắt nàng có chút hoảng hốt nhìn tôi: “Ta chỉ là đột nhiên thấy cô có chút giống phu quân của ta”.

Tôi sững người một lúc mới nhận ra phu quân mà công chúa nói đến chính là Ninh Uyển Uyển mà tôi đã nhập vào năm đó.

Trống ngực tôi đập thình thịch..

Tôi là tôi, tất nhiên tôi không phải trong hình dáng của Ninh Uyển Uyển, nhưng tôi vẫn như người bị bắt quả tang!

Tôi vẫn bị sắc mặt và lời nói này của Cao Lệ công chúa này làm cho kinh ngạc, vì sợ nàng nhìn ra điều gì đó không ổn, nên tôi lúng túng quay mặt đi chỗ khác nói: "Thật vậy sao?"

“Còn nữa.” Cao Lệ công chúa đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, cau mày nói: “Làm sao ngươi biết ta là công chúa?

Tôi hoảng sợ.

Sau đó tôi mới nhận ra rằng từ khi gặp mặt, công chúa Cao Lệ chưa bao giờ nói mình là vương gia của Cao Lệ, nhưng lúc vội vàng, tôi đã gọi cô ấy là công chúa.

“Tôi biết cô là công chúa.” Nhưng may mắn thay, bây giờ tôi có tâm lý tốt, vì vậy tôi lập tức biện minh cho mình, “ Vì tôi tinh thông huyền học, nhất là bói toán và thuật số”.

Những gì tôi nói không phải là nói dối, với thực lực của tôi hiện tại, quả thực có thể tính được địa vị hoàng thất của Cao Lệ công chúa.

“Ồ, đúng vậy không?” Cao Lệ công chúa không khỏi nghi ngờ.

Tôi chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì đã nghe thấy một tiếng nổ từ trên cao, trần của cả ngôi nhà bị đập tung ra, ánh mặt trời từ bên ngoài chiếu vào, vài bóng người lao vào.

"An Tố, cô không sao chứ?"

Vừa ngẩng đầu liền nhận ra đám người kia, cầm đầu là Tiết Phong và Hạ Lẫm, Tiết Phong vẫn đang ôm Tiết Xán trong tay, khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiết Xán tràn đầy lo lắng, vừa nhìn thấy tôi vẻ mặt căng thẳng của anh ấy có vẻ giãn ra một chút.

“Tôi không sao.” Lúc này nhìn thấy mọi người ở đât, tôi mới hoàn toàn yên tâm, vươn tay lau vết máu trên mặt, “Tôi đã giải quyết xong Tam trưởng lão và Hạ Doanh rồi, chuyện còn lại mọi người đã giải quyết đến đâu rồi? "

"Một số người vẫn đang gặp khó khăn, nhưng hầu hết chúng đã giải quyết xong xuôi."

Tôi gật đầu.

Rốt cuộc, Hạ gia không còn là gia tộc hiển hách, vinh quang nữa. Tài nguyên trong tay tôi rất có hạn, tôi không muốn lãng phí quá nhiều tài nguyên cho những người thế chấp này. Cho nên, tôi không do dự trực tiếp cắt đứt với bọn họ. Tôi đưa đầu của Hạ Doanh cho Tiết Phong, không do dự nói: "Treo lên đi, cho đám người kia thấy chủ nhân của bọn họ đã chết như thế nào, để bọn họ bỏ ngay ý định chống lại dòng chính Hạ Gia ta nữa."

Khi Tiết Phong nghe thấy lời này, anhấy sửng sốt liếc nhìn tôi, hiển nhiên trong lòng anh ấy hẳn không thể tưởng tượng được tại sao tôi lại làm ra chuyện tàn nhẫn như vậy.

Nhưng Tiết Xán ở bên cạnh đã nhanh chóng bước tới, nắm lấy tay tôi, vô cảm nhìn Tiết Phong rồi nói: "Ngươi hãy nhanh đi giải quyết mọi chuyện này. Đừng để người nhà của Hạ gia phải hy sinh không cần thiết."

Tiết Phong định thần lại, liền nhảy ra ngoài.

Nghe thấy tiếng đánh giết bên ngoài, tôi khẽ nhắm lại để che đi sự mệt mỏi trong đôi mắt.

Nghiêm túc mà nói, tôi không thích những trận bão máu này, nhưng tôi biết rằng cái chết và máu là lối thoát duy nhất cho Hạ gia, nếu không làm điều này, Hạ gia sẽ không bao giờ bình yên.

"An Tố."

Đang lúc thất thần, tôi chợt nghe thấy bên tai có giọng nói trẻ con, cúi đầu xuống, thấy Tiết Xán đang ngẩng đầu nhìn mình, "Em đừng suy nghĩ nhiều, anh biết đây không phải là lựa chọn của em. Em chỉ đang làm điều phải làm mà thôi."

Đúng, đây là việc tôi phải làm, không liên quan gì đến đúng hay sai, chỉ là bắt buộc.

Nghĩ đến đây, cuối cùng tôi cũng không còn nghĩ tới những chuyện đang dày vò tôi này nữa, chỉ ngẩng đầu nhìn Hạ Lẫm.

Thấy Hạ Lẫm nhìn căn phòng lộn xộn này, trong mắt cậu ấy cũng có chút u sầu.

Tôi biết là cậu ấy lớn lên ở Hạ gia, tình cảm của Hạ Lẫm đối với Hạ gia nhất định phải mãnh liệt hơn tôi rất nhiều, tuy đường thế chấp khác với đường trực hệ, nhưng vốn dĩ cùng sinh ra từ một gốc, vẫn là huynh đệ một nhà. Nhìn thấy cảnh huynh đệ cùng thế gia đánh nhau, trong lòng Hạ Lẫm nhất định không khỏi đau lòng

“Hạ Lẫm.” Tôi lên tiếng, thu hút sự chú ý của cậu ấy, tôi muốn an ủi vài câu, nhưng không biết phải làm sao, đành phải nói: “Chị bị Bạo Vũ Lê Hoa Châm đánh trúng.

Lời nói của tôi thành công, kéo Hạ Lẫm ra khỏi tâm trạng bi sầu kia, cả Hạ Lẫm và Tiết Xán vẻ mặt đột nhiên thay đổi.

“Bạo Vũ Lê Hoa Châm?” Tiết Xán lập tức túm lấy ta, “ Em bị bao lâu rồi? Kim vàng đã tan biến chưa?

"Vẫn chưa, nhưng chúng ta vẫn phải lấy nó ra càng sớm càng tốt."

Hạ Lẫm cũng lập tức đi tới, nhanh chóng kiểm tra tình trạng cho tôi, hiển nhiên tình trạng của tôi cũng không tệ lắm, mặt Hạ Lẫm giãn ra một chút, dáng vẻ yên tâm mà nói: " Chúng ta mau đến giường băng trong mật thất, em sẽ lấy kim vàng ra cho chị"

Tôi nhanh chóng gật đầu, lập tức đi theo Hạ Lẫm, nhưng khi đang đi ngang qua thi thể Hạ Doanh trên mặt đất, Tiết Xán đột nhiên dừng lại, ánh mắt lóe lên, rồi nói: "An Tố, vừa rồi, em giết cô ta này có thấy linh hồn của cô ta đâu không? "

Tôi sững người trong giây lát.

Thực ra lúc nãy khi giết Hạ Doanh, trong lòng tôi có chút đề phòng, bởi vì tôi cảm thấy Hạ Doanh rất ghét mình, muốn tái sinh,nên sau khi chết có thể cô ấy sẽ biến thành ma tiếp tục ám ảnh tôi..Điều tôi thấy lạ là khi giết Hạ Doanh, tôi không thấy hồn cô ấy xuất ra.

Hây là Hạ Doanh không có bất kỳ oán hận nào trong lòng nên khi chết đi linh hồn liền trực tiếp đi đầu thai sao?

“Em không nhìn thấy linh hồn của cô ấy.” Tôi trả lời câu hỏi của Tiết Xán, “Cô ấy dường như không phải là ma.”

Tuy rằng có chút bất ngờ, dù sao cũng là chuyện trở thành ma, ngoài việc chú ý đến chuyện bất bình của chính mình, còn chú ý các loại thời gian và địa điểm khác, cho nên tôi cũng không nghĩ nhiều đến nó.

Tiết Xán vẻ mặt trịnh trọng, nhưng cũng không nói nhiều, tiếp tục cùng chúng tôi đi lên lầu.

Nhưng khi vừa bước lên bậc thang đầu tiên, chúng tôi đột nhiên nghe thấy một tiếng cười khúc khích lạnh lùng đằng sau lưng.

"Ha ha ha ha ha..."

Khoảnh khắc nhận ra giọng nói đó, tôi chỉ cảm thấy cơ thể lạnh toát, cả người như muốn rút hết sức lực.

Âm thanh này...

Tại sao nó dường như thuộc về Hạ Doanh.
Tôi bỗng dưng quay đầu, nhìn thấy trước mặt là thi thể mất đầu của Hạ Doanh, từ đó xuất ra một cái bóng.

Nhìn thấy cái bóng kia, tôi, Tiết Xán cùng Hạ Lẫm ba người toàn bộ đều khiếp sợ một câu nói không nên lời.

Là hồn phách của Hạ Doanh.

Chuyện này thật sự kỳ quái! Vừa rồi chúng tôi đều khẳng định trong thi thể Hạ Doanh không có hồn phách, vậy thứ nhìn thấy trước mắt có thể lý giải như thế nào?

Còn chưa kịp phản ứng, hồn phách chậm rãi ngưng tụ thành hình dạng rõ ràng, ở trước mặt tôi đứng vững.

Hạ Doanh gương mặt xinh đẹp nhìn trừng trừng lấy tôi, thấp giọng cười nói: "Sao thế An Tố, trông thấy ta dường như rất khiếp sợ? Chắc hẳn cô cho rằng hồn phách của ta cũng đã sớm đi đầu thai? Nực cười! Giết ta, hủy hoại cuộc đời ta, còn muốn ta dễ dàng bỏ qua cho hay sao?"

Nửa câu đầu nói ra chỉ có sự lạnh lùng, nửa câu sau nâng cao âm điệu, trong giọng nói tràn ngập hận thù cùng ác độc.

Cùng lúc đó, trong cơ thể tôi kim châm đã bắt đầu hòa tan, toàn thân truyền đến cảm giác bị đâm đau nhói, tôi ôm ngực, điều chỉnh hơi thở, rốt cục khôi phục một chút, khàn khàn cuống họng yếu ớt nói: "Rốt cuộc là sao? Hồn phách của cô là cái gì? Vì sao vừa rồi tôi không nhìn thấy?"

Thực sự thì chúng tôi đã đánh giá thấp Hạ Doanh, không nghĩ rằng cô ta còn tính đến nước này. Nhất định là trên thân thể của mình cô ta đã lập xuống một loại thuật pháp nào đó, để sau khi chết, hồn phách có thể giấu ở thân thể một lúc, mà không bị chúng tôi phát hiện. Nhìn qua, chúng tôi sẽ tưởng hồn phách của cô ta đã đi chuyển thế đầu thai, nhưng kỳ thật thì cô ta đang ở một chỗ nào đó, yên lặng quan sát, chờ đợi lấy cơ hội ra tay.

Ánh mắt của tôi rơi trên mảnh vỡ hộp đựng Xạ Nhật Cung nằm trên mặt đất.

Đáng chết, tôi chủ quan quá rồi.

Đầu tiên là cái bẫy Bạo Vũ Lê Hoa Châm. Tôi đã sớm nên nghĩ đến, ngay cả đại trưởng lão, nhị trưởng lão đều biết tôi đang tìm kiếm Thần khí, như vậy Tam trưởng lão tất nhiên cũng phải biết. Cho nên ông ta hẳn cũng đoán được chúng tôi nếu như thanh lý môn hộ chi thứ, chuyện đầu tiên phải làm, hẳn là đi đoạt lấy Xạ Nhật cung. Cho nên ông ta đặc biệt đặt vào hộp đựng Xạ Nhật cung một cơ quan, chỉ cần tôi một mở hộp ra, không phòng bị liền sẽ bị trúng Bạo Vũ Lê Hoa Châm.

Tiếp theo Hạ Doanh bị tôi giết, chỉ cần hồn phách không tiêu tan, chi thứ bọn họ liền không hoàn toàn mất hy vọng.

Đáng chết! Tôi vậy mà liền để người của chi thứ nắm quá nhiều sơ hở.

"Ơ kìa, nói gì đi chứ, An Tố?" Trông thấy bộ dáng yếu ớt của tôi, Hạ Doanh gương mặt dữ tợn không nhịn được cười, "thắng làm vua, đừng tưởng rằng chỉ có cô có thể đặt bẫy lừa bọn ta, bọn ta tất nhiên cũng phải có chuẩn bị!"

"Chuẩn bị?" Hạ Doanh vừa dứt lời, Tiết Xán vẫn trầm mặc từ đầu, bỗng dưng lên tiếng, tiếng nói bên trong lộ ra lãnh ý, "Chuẩn bị cái gì, chẳng qua là thông đồng với người của Ninh Gia?"

Tiết Xán vừa nói, mọi người đồng loạt thay đổi sắc mặt.

Tôi biết Tiết Xán không bao giờ nói lung tung, lập tức liền nhìn về phía Hạ Doanh.

Hạ Doanh hồn phách vốn nhợt nhạt, nghe Tiết Xán nói, sắc mặt còn trắng hơn, bật thốt lên: "Nói… Nói bậy bạ cái gì đó?"

"Đừng cho là ta không biết." Tiết Xán lần nữa mở miệng, thanh âm vẫn như cũ thật không phù hợp với hình thể bé nhỏ, thế nhưng bên trong lãnh ý ngập tràn khiến người nghe rùng mình, "Bạo Vũ Lê Hoa Châm này, vẫn luôn ở trong tay Ninh Gia, làm sao đột nhiên lại có sẵn để cho các ngươi dùng? Nếu như các ngươi không cấu kết với Ninh Gia, lấy đâu ra Bạo Vũ Lê Hoa Châm?"

Liên quan tới Bạo Vũ Lê Hoa Châm, sách tôi đọc qua viết không ít, nhưng không ngờ rằng, nó lại là vật của nhà họ Ninh. Tôi càng không nghĩ đến, người của chi thứ vậy mà lại thông đồng với người Ninh Gia.

Nghĩ thì nghĩ thế, chứ cũng không có gì quá lạ. Người Ninh Gia muốn đối phó chính là tôi, mà đám người Hạ Doanh muốn đối phó cũng là tôi. Chung kẻ thù, tự dưng liền thành bạn. Không có gì kỳ quái!

Trước đó tại nhà cũ của Hạ Gia, tôi sớm đã biết người của chi thứ cùng Ninh Gia có thông đồng. Nhưng tôi vẫn cảm thấy phẫn nộ, bởi vì Hạ gia dòng chính cùng chi thứ có đấu nhau như thế nào, cũng là chuyện nội bộ gia tộc. Lôi kéo thêm Ninh gia vào, thì thực sự vô liêm sỉ!

Tôi bực tức nhìn Hạ Doanh, lên tiếng: "Chi thứ mấy người, so với bọn ta không bằng, liền dùng thủ đoạn hạ lưu!"

Hạ Doanh dường như bị tôi trúng chỗ tối, sắc mặt bỗng dưng dữ tợn, nhìn tôi gầm thét lên: "Dòng chính mấy người gia tài của cải gì của Hạ gia cũng giữ hết, chi thứ bọn ta cái gì cũng không có, cô dựa vào cái thá gì dám nói bọn ta dùng thủ đoạn hạ lưu? Nếu như không mượn tay Ninh Gia, ta sớm đã bị lũ các người tận diệt, làm sao còn có thể nhìn cô khốn đốn đứng ở đây?"

Hạ Doanh đã trực tiếp thừa nhận cấu kết với người nhà họ Ninh Gia rồi, tôi cũng chẳng buồn nói thêm gì nữa, nhưng trong lòng lửa giận âm thầm cháy ngùn ngụt.

Xem ra tôi thật sự quá mức ngây thơ ngu xuẩn, nghìn tính vạn tính, chính là không tính tới người của chi thứ sẽ cùng Ninh Gia cấu kết, còn chuẩn bị một phương án sau cùng để giết tôi không kịp trở tay.

Tôi càng nghĩ càng ảo não, nhưng Hạ Lẫm bỗng dưng cúi người, ghé tai tôi thì thầm: "An Tố, bây giờ không phải là lúc kéo dài thời gian, chúng ta phải dè chừng người Ninh Gia bốn phía."

Nghe vậy, tôi cả người đột nhiên sửng sốt, ý thức được Hạ Lẫm nói lời trọng yếu.

Người Ninh Gia giúp Hạ Doanh cũng không lạ, nhưng có mục đích gì, đấy lại là một chuyện khác.

Đối người Ninh Gia mà nói, bọn họ từ đầu tới cuối chỉ muốn giải quyết tôi, Hạ Doanh hay người chi thứ, đừng có nói là đồng minh, chẳng qua không hơn một quân cờ.

Hạ gia chúng tôi nội đấu, có thể nói là Trạng chết chúa cũng băng hà. Cái gọi là bọ ngựa bắt ve, thừa nước đục thả câu, ai biết được thời điểm chúng tôi cùng Hạ Doanh đánh đến suy yếu nhất, người Ninh Gia có vụng trộm núp trong bóng tối, tìm cơ hội một tay hạ xuống lấy mạng toàn bộ Hạ gia chúng tôi hay không?

Nghĩ tới đây sắc mặt tôi tái nhợt, lập tức bỏ qua sự khó chịu của cơ thể, muốn ngưng tụ linh lực quan sát bốn phía, nhưng vừa động tới, liền thấy được một cảm giác nhói nhói truyền đến.

"An Tố, ta khuyên cô tốt nhất là đừng lằng nhằng." Hạ Doanh mở miệng cười lạnh, "Ta không dám hứa trước cái tu vi cô vất vả tu luyện được này, có thể bị phế hay không đâu!"

Tôi căn bản cũng chả thèm để ý tới Hạ Doanh đang ra sức mỉa mai hay là uy hiếp, tức giận nhìn cô ta, mắng rằng: "Hạ Doanh cô ngu thật sự đấy, cô có biết mình cõng rắn cắn gà nhà hay không?"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom