• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Hẹn kiếp sau gặp lại chàng Full dịch (1 Viewer)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 502-507

Chương 502 Tạm biệt Ninh Uyển Uyển

Thân thể tôi bị chấn động đến hoảng hốt, nhưng Tiết Xán đã ôm lấy tôi.
Cùng lúc đó, toàn bộ căn nhà trong nháy nháy mắt hóa thành mảnh vụn sau vụ nổ!
Nó xảy ra quá nhanh, và khi tôi định thần lại, bản thân tôi đã ở ngoài trời và bao quanh là một đống đổ nát.
"Trời ơi..." Tôi trốn trong lòng Tiết Xán, khó có thể tin nhìn tất cả mọi thứ trước mắt.
Toàn bộ ngôi nhà của trường làng đã bị phá hủy, và tôi nhìn thấy các mảnh vỡ của căn phòng bị đốt cháy bởi ngọn lửa.
"Chờ đã. Tôi đột nhiên phản ứng lại, một tay thoát khỏi vòng tay Tiết Xán, "Hạ Lẫm. đâu! Tiền Thuận Nhi! Lý Viễn Chi! ”
Xung quanh một mảnh im lặng, chỉ có đống đổ nát đang cháy, tôi đột nhiên chỉ cảm thấy nhịp tim của mình sẽ dừng lại.
Tôi điên cuồng muốn xông tới tìm Hạ Lẫm, nhưng Tiết Xán một tay kéo tôi vào trong ngực.
- Ngươi buông ta ra! Tôi suy sụp đấm vào ngực hắn, "Tôi muốn tìm Hạ Lẫm! Cậu ấy đâu?”
Tiết Xán vẫn bị tôi đấm, nhưng hắn vẫn không buông tay, chỉ là đè cổ tay tôi lại, thấp giọng nói: "Đừng kích động, bọn họ đều không sao.”
Tôi lập tức sửng sốt, còn chưa kịp hỏi làm sao hắn biết, liền nhìn thấy phía trước một đống đổ nát bị đẩy xốc lên, mấy bóng người màu đen từ bên trong đứng lên.
-Hạ Lẫm! Tôi lập tức nhận ra ba người đó chính là Hạ Lẫm, Tiền Thuận Nhi và Lý Viễn Chi, vội vàng lại tránh Tiết Xán, chạy tới.
Toàn thân Hạ Lẫm bọn họ đều là mảnh vụn phế tích, quần áo bị thiêu rụi, thoạt nhìn rất khốn khổ, nhưng may không bị thương.
"Thấy tôi khẩn trương kiểm tra tình trạng thân thể của hắn, Hạ Lẫm không khỏi có chút ghét bỏ né tránh tay tôi, nói:" yên tâm, Tiết Xán nói bom người, tôi liền phản ứng lại, lập kết giới. Chỉ là luồng sức mạnh của quả bom này quá lợi hại, kết giới đến cuối cùng vẫn không trụ nổi, nhưng cũng giảm được sát thương.”
Tôi thở dài một hơi, nhìn đống phế tích trước mắt này, sắc mặt không khỏi suy nghĩ
Bom của con người, như tên cho thấy, là sử dụng cơ thể con người như một quả bom.
Chẳng qua quả bom người trong Huyền Học, không phải dùng lưu huỳnh nổ tung, mà là dùng quỷ khí. Mà đột quả bom cơ thể này, cũng không phải nhiệt độ, mà là oán khí.
Rất hiển nhiên, Ninh Uyển Uyển ngay từ đầu đã sắp xếp xong.
Cô ta biết chúng tôi nhất định sẽ dẫn Lưu quả phụ trở về, liền trong thân thể Lưu quả phụ phong ấn quỷ khí của mình, chế tạo thành bom người. Nhưng trước đây vì oán hận của lưu quả phụ không nặng, nên quả bom này vẫn bình tĩnh.
Cho đến khi lưu quả phụ một mình bị nhốt, Ninh Uyển Uyển lén lút đặt vào mê hương kia, thông qua ảo giác khiến lưu quả phụ oán khí bộc phát, kích nổ quả bom.
"Khụ khụ, Lưu quả phụ đâu?" Lý Viễn Chi lúc này rốt cục cũng hoàn toàn bò ra khỏi đống đổ nát, vẻ mặt sốt ruột hỏi, "Còn gia đình thôn trưởng bọn họ đâu?”
Tôi hít sâu một hơi, thản nhiên nói: "Hắn là đều đã chết.”
Lưu quả phụ, không có khả năng sống sót, là bom của con người, bà ta vốn là trung tâm của vụ nổ, tất nhiên chết không thể nghi ngờ.
Mà người nhà thôn trưởng, bọn họ căn bản không hiểu huyền thuật, lúc nổ tung cũng không chuẩn bị, khẳng định cũng đã chết.
Tôi không nghĩ rằng chúng tôi đến ngôi làng đường sắt này để giúp đỡ, nhưng cuối cùng, đã chết hơn một nửa.
Bây giờ tôi cũng không phải cô gái đa sầu đa cảm hai năm trước, nhưng tôi càng lo lắng hơn, Ninh uyển chuyển.
Ninh Uyển Uyển có thể tới đây để dùng mê hương lưu quả phụ, liền chứng minh, cô ta hẳn là cách đó không xa.
Tôi cảnh giác nhìn bốn phía, cũng không tìm ra, Hạ Lẫm đột nhiên mở miệng: "An Tố, không nhìn thấy một chút quỷ khí trên người chồng cũ của cô sao?”
Tôi sửng sốt, lúc này mới nhìn về phía Tiết Xán đứng đó.
Tiết Xán lúc này hướng lưng về phía tôi, | nhìn qua cũng không có gì dị thường.
"Quả bom quỷ khi nãy, là hướng về phía tôi nổ tung." Hạ Lẫm nói, "Hẳn Ninh Uyển Uyển thiết lập ảo giác, cố ý đem tôi thiết lập thành người mà Lưu quả phụ hận nhất, cho
nên bà ta trực tiếp nổ tung với tôi. Quả bom | này vô cùng lợi hại, những người bên cạnh chúng ta không có gì, nhưng đối diện với người nổ, căn bản không kháng cự được.”
Tôi ngẩn ra.
Nói cách khác, vừa rồi nếu như không phải Tiết Xán kịp thời bảo vệ tôi, tôi chỉ sợ đã bị quả bom ngưòi này nổ tung chết không toàn thấy?
- Tiết Xán đâu? Tôi không thể không có vài phần lo lắng, "Hắn có chuyện gì không?”
Hạ Lẫm không lập tức trở lại vấn đề của tôi, chỉ lạnh lẽo nhìn ta một cái, nói: "Xem ra cô vẫn rất quan tâm đến chồng cũ của mình
a."
"Tôi lập tức có chút xấu hổ, "Không phải, dù sao hắn cũng là vì bảo vệ cô...".
Tôi còn muốn giải thích cho mình một chút, nhưng Hạ Lẫm lại phân tích, "Hắn bị thương, nhưng với thực lực của hắn, vấn đề hẳn là không lớn, trừ phi..."
Lúc Hạ Lẫm nói lời này, vẫn thản nhiên nhìn Tiết Xán, nhưng đột nhiên sắc mặt hắn thay đổi, thốt lên: "Chuyện gì xảy ra! Quỷ khí của hắn làm sao có thể..."
Tôi lập tức quay đầu lại, liền nhìn thấy Tiết Xán vốn đứng ở đó, lúc này đột nhiên đỡ lấy bức tường đứt ở một bên, cùng lúc đó, quỷ khí trên người hắn, bằng mắt thường, nhanh chóng biến mất.
Sắc mặt tôi nhất thời trắng bệt, mắt trợn tròn.
Một màn này quen thuộc như vậy, hai năm trước tôi đã nhìn thấy vô số lần.
Làm thế nào có thể
Quỷ khí của Tiết Xán, sao lại giống như hai năm trước, biến mất không giải thích được?
Chẳng lẽ đan điền của hắn, còn bị chặn?
Nhưng đã hai năm rồi!


Trong lòng tôi lo lắng không nguôi, căn bản không suy nghĩ, tôi liền qua xem xét tình huống Tiết Xán.
Nhưng đúng lúc này, giọng nói ôn nhu kiều diễm đột nhiên vang lên.
- Tiết Xán, anh không sao chứ?
Trong nháy mắt nghe thấy giọng nói kia, | bước chân của tôi nhất thời đóng băng tại chỗ, máu cả người cứng đờ.
Tôi chậm rãi quay đầu, liền nhìn thấy một thân ảnh tuyết trắng yểu điệu, không biết từ khi nào xuất hiện bên cạnh chúng tôi.
Nàng căn bản không nhìn chúng tôi, chỉ sốt ruột đi tới bên cạnh Tiết Xán, đỡ hắn, vẻ mặt quan tâm hỏi: "Anh còn chống đỡ sao?
Cơ thể tôi hơi run rẩy.
Hai năm rồi...
Thật không ngờ, tôi lại có thể gặp lại nữ nhân này.
- Đúng vậy, lúc này đột nhiên xuất hiện nữ nhân mặc xiêm y trắng, chính là Ninh Uyển Uyển.
Cuối cùng cô ta cũng xuất hiện.
Hai năm không gặp, Ninh Uyển Uyển vẫn là dáng vẻ trước kia, xinh đẹp lay động lòng người, chỉ nhìn một cái, sẽ mãi không thể quên.
Lúc này cô ta đang đỡ Tiết Xán, vẻ mặt lo lắng, hai người dựa sát vào nhau, không có lý do gì khiến tôi cảm thấy chói mắt.
Tôi cắn môi, không mở mắt.
An Tổ, chuyện cho đến giờ, mày còn để ý cái gì nữa?
Tôi đang có chút buồn bực, liền đột nhiên nghe thấy một tiếng "bang", tôi ngẩng đầu lên, liền thấy, là Tiết Xán đẩy mạnh Ninh Uyển Uyển bay ra phía sau.
Tay Ninh Uyển Uyển nhất thời có chút xấu hỗ đứng trên không trung.
Chương 503: Mối đe dọa của Ninh Uyển


Nghe thấy tiếng cười sặc sụa của Tiền Thuận Nhi, sắc mặt Ninh Uyển Uyển trắng bệt, lập tức trừng mắt nhìn Tiền Thuận Nhi một cái, Tiền Thuận Nhi nhất thời không dám lên tiếng.
Ninh Uyển Uyển lần thứ hai đem ánh mắt lướt trên người Tiết Xán, sắc mặt mang theo vài phần phẫn nộ.
"Tiết Xán?." Cô ta lạnh lùng mở miệng, "Anh hẳn biết, anh bây giờ đã sức cùng lực cạn, anh cần gì phải giãy dụa.” Lời nói của Ninh Uyển Uyển khiến tôi không thể không giật mình.
Ninh Uyển Uyển nói vậy có nghĩa gì? Chẳng lẽ nàng biết nguyên nhân thực sự của việc Tiết Xán Đan Điền không bình thường?
Không thể hiểu nổi, tôi không bình tĩnh được định xông tới hỏi Ninh Uyển Uyển, nhưng Hạ Lẫm đột nhiên kéo tôi lại, rũ mắt nhìn tôi, nói khẽ: "Chị, chị đừng ngốc nữa.”
Hạ Lẫm rất ít khi gọi tôi là "chị", luôn dùng danh xưng bình thường gọi tôi, nhưng mỗi lần chỉ cần hắn gọi ta một tiếng chị, nhất định đều rất nghiêm túc.
Khi tôi nghe cậu ta nói, khuôn mặt tôi tái nhợt, cơ thể tôi cứng lại.
Phải, phải. An Tố, mày đừng ngu ngốc nữa. Tiết Xán đã vứt bỏ mày, mày cũng đã hạ quyết tâm cùng nam quỷ này không liên quan nữa, cần gì phải quản chuyện đan điền của hắn xảy ra chuyện gì. Bất luận xảy ra chuyện gì, mày cũng không liên quan tới anh ta.
Nghĩ đến đây, tôi chậm rãi đứng đó, vẻ mặt hờ hững, nói với Tiền Thuận Nhi và Hạ Lẫm: "Chúng ta đi.”
Hạ Lẫm không chút do dự liền đứng dậy,
nhưng Tiền Thuận Nhi còn có chút không muốn đi, nhìn tôi, lại nhìn Tiết Xán, khẽ nói: "Đại tiểu thư, tôi thấy... Tiết Xán đại nhân hình như vẫn luôn nhìn cô..."
Trái tim tôi khẽ rung lên, nghiêng đầu, liền nhìn rõ cảnh tượng Tiết Xán và Ninh Uyển Uyển.
Ninh Uyển Uyển nhìn chằm chằm Tiết Xán, đỏ mắt, vẻ không cam lòng, thấy hắn không trả lời, nàng lại hét lên: "Tiết Xán! Anh đừng lúc nào cũng thách thức giới hạn của tôi, đến đường cùng, tôi cũng sẽ không màng tới tình cảm mình!”
Bất luận Ninh Uyển Uyển kích động như thể nào, Tiết Xán từ đầu đến cuối chỉ hờ hững
"Tùy ngươi." Tiết Xán thản nhiên nói một câu, liền đứng thẳng người, tựa muốn rời đi.
- Tiết Xán! Tôi sợ hãi nhìn thấy Ninh Uyển Uyển lúc này dường như thật sự sụp đổ, hét to, "Hôm nay anh đi, đừng hối hận!”
Tôi hơi ngẩn người ra.
Dường như đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy tình huống cuồng loạn của Ninh Uyển Uyển. Lúc trước cho dù bị Tiết Xán vứt bỏ cùng thờ ơ, cô ta cũng không sụp đổ như vậy.
Ninh Uyển Uyển rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Còn nữa, nghe giọng điệu của Ninh Uyển Uyển, hình như cô ta đang uy hiếp Tiết Xán cái gì đó? Nhưng cô ta dựa vào cái gì có thể uy hiếp Tiết Xán?
Tò mò nhưng tôi hờ hững nhếch khóe miệng cười khổ.
Bất kể Tiết Xán và Ninh Uyển Uyển xảy ra chuyện gì, đều không liên quan đến "vợ cũ" là tôi.
"Đi thôi." Tôi lần thứ hai nói, không nhìn bọn Tiết Xán một cái, xoay người rời đi, không quay đầu lại.
Vụ đánh bom làng đường sắt cuối cùng được hiểu là một vụ nổ khí đốt.
Nhưng
Vụ đánh bom làng đường sắt cuối cùng được hiểu là một vụ nổ khí đốt, nhưng người dân trong làng vẫn tiễn chúng tôi như một vị thần.
Lý Viễn Chi tới tiễn chúng tôi, nhiều lần giải thích với chúng tôi, hắn thật sự không biết Ninh Uyển Uyển, cũng không có ai chỉ thị hắn dẫn chúng tôi tới đây.
đi truy cứu thân phận thật sự của Lý Viễn Chi, liền để Hạ Lẫm tiếp tục phái người điều tra hắn.
Sau khi rời ngôi làng đường sắt, cuộc sống của tôi đã trở lại bình yên như trong hai năm qua. Tôi cùng Mộ Lãng lại thu thập
một ít quỷ khí, tôi hết lòng tiếp tục tu luyện, cũng đến ngày ba vị trưởng lão đến kiểm tra.
Hôm nay tôi dậy sớm, cẩn thận dồn linh lực trong đan điền ở quanh thân qua một lần, Hạ Lẫm cùng Tiền Thuận Nhi liền đến tìm tôi.
"An Tố, chuẩn bị thế nào?" Vẻ mặt Hạ Lẫm hiếm thấy nghiêm túc, hỏi tôi.
Tôi còn chưa kịp trả lời, Tiền Thuận Nhi ở một bên liền nói: "Thiếu gia, tôi rất muốn hỏi người, vì sao người vẫn luôn gọi đại tiểu thư là An Tổ? Cô ấy đã là người nhà Hạ gia rồi, nên đổi tên thành Hạ Tổ.”
Hạ Lẫm hơi nhíu mày, nhìn tôi một cái, mới thản nhiên nói: "Bởi vì tôi hy vọng cô ấy chính là An Tố, mà không phải Hạ Tổ.”
Thân thể tôi cứng đờ, nhịn không được nhìn Hạ Lẫm một cái.


Tôi vẫn biết Hạ Lẫm vẫn không đồng ý tôi trở về Hạ gia, lúc trước khi ba vị trưởng lão phục hồi bách thạch tán cho tôi, hắn tức giận đến ba ngày không nói chuyện với tôi.
"Trong lòng tôi ấm áp, ngẩng đầu nhìn về phía Hạ Lẫm, thản nhiên cười nói. "Tôi đã chuẩn bị xong, bài kiểm tra hôm nay nhất định sẽ vượt qua, đến lúc đó chúng ta có thể cùng nhau đi thăm mẹ.”
Bỏ qua vấn đề nhàm chán của Tiền Thuận Nhi, tâm trạng khẩn trương của tôi cũng thả lỏng rất nhiều, cùng hai người bọn | họ lái xe đến U Sơn.
U Sơn nằm ở ngoại ô thành phố H, là địa bàn của Hạ gia, ba vị trưởng lão vẫn ẩn cư ở
đó.
U Sơn này, cũng chỉ có hai năm trước tới
một lần, rất nhanh sau đó tôi đi Mỹ, cùng | ba vị trưởng lão cũng chỉ liên hệ qua video.
Bây giờ một lần nữa đến rừng núi âm u này, tôi vẫn giống như hai năm trước đây, cảm thấy trong lòng không thoải mái.
Trước khi đến biệt thự trên núi, xe của chúng tôi vừa dừng lại, chúng tôi thấy một chiếc xe khác ở trước, cũng tình cờ dừng lại.
"Thật xui xẻo." Nhìn thấy người trên xe của đối phương, Tiền Thuận Nhi nhẹ giọng lẩm bẩm một tiếng.
Đối phương lúc này cũng nhìn thấy chúng tôi, lập tức đi về phía xe của chúng tôi, dừng thắng trước mặt chúng ta, rõ ràng là cố ý muốn gì đó ở chúng tôi.
Đối phương rất nhanh xuống xe, tôi nghe thấy một giọng nói thanh thót, "Ôi, là đại tiểu thư cùng thiếu gia tới a.”
Chúng tôi cũng xuống xe, tôi lạnh lùng chào hỏi: "Dì, anh họ.”
Lúc này ở trước mặt tôi, chính là người lần đầu tiên tôi tới Hạ gia, gặp qua Hạ Nguyên cùng Hạ Mỹ Lan.
Chương 504: Ứng cử viên sáng giá

Khác với những đứa trẻ khác của Hạ gia, những ứng cử viên này là có thể học huyền học của Hạ gia. Không chỉ vậy, ba vị trưởng lão còn khuyến khích các nàng học thuật pháp, cố gắng thay đổi vận mệnh cho các cô gái đó, muốn xem bọn họ có thể đến cái bỏ lời nguyền của Hạ gia hay không.
Mà Hạ Doanh, chính là ứng cử viên sáng giá của Hạ gia đời này.
Khác với những cô gái trước, mệnh cách của Hạ Doanh đích thị vô cùng cứng cỏi, không sai biệt lắm với Trình Mị Nhi. Mặc dù mệnh cách trăm năm mới có kỳ lạ như tôi rất hiếm gặp, cũng mười phần hiếm thấy.
Bởi vậy Hạ gia tìm kiếm tôi mất tích đồng thời, cũng đối với Hạ Doanh ra sức bồi dưỡng, từ nhỏ đã cố gắng thay đổi mệnh
Bởi vậy Hạ gia tìm kiếm tôi mất tích đồng thời, cũng đối với Hạ Doanh ra sức bồi dưỡng, từ nhỏ đã cố gắng thay đổi mệnh cách cho nàng, cũng để cho nàng tu luyện Huyền Thuật Hạ gia.
| Nhưng không nghĩ tới, cuối cùng Hạ gia vẫn tìm được tôi.
Tôi tuy chưa từng thấy qua Hạ Doanh, nhưng chắc cô ta ít nhiều có chút cảm giác tiếc nuối, thật giống như tôi đối với Trình Mị Nhi vậy.
Tôi vừa định chủ động chào hỏi cô ta, không nghĩ cô ta liền dùng sức đóng cửa xe lại, âm dương ẩn ý hướng về phía tôi mở
miệng: "Hôm nay tôi thật có phúc khí a, cuối cùng cũng nhìn thấy đại tiểu thư trong truyền thuyết, bất quá... Đại tiểu thư sao trong bụng còn có một tiểu quỷ chứ?”
Tôi hơi nhíu mày, không nghĩ tới Hạ Doanh lần đầu tiên gặp tôi, lại có ác ý lớn như vậy.
"Tôi đã báo cáo với ba vị trưởng lão, đứa nhỏ này có thể giữ lại." Tôi lúc này đối với Hạ Doanh không có thiện cảm gì, chỉ thản nhiên nói.
"A, theo tôi được biết, ý của ba vị trưởng lão là, nếu cô đc thông qua bài kiểm tra hôm nay, mới có thể tiếp tục giữ lại quỷ chủng này a"Hạ Doanh biểu cảm vẫn châm chọc như trước, "Bất quá... Tôi thấy cô tu luyện muộn như vậy, còn mang theo một cái | lu lớn, tôi đoán chừng bài kiểm tra này đối với cô mà nói khá khó vượt qua
| Bây giờ tôi xem như đã nhìn ra, Hạ Doanh này, tương đối chán ghét tôi a.
Tuy rằng tôi không hiểu vì sao cô ta chán ghét tôi, nghiêm khắc mà nói, là bởi vì nếu tôi tồn tại, tôi mới là người nắm lấy số phận ăn bách thạch tán, tôi cũng là người duy nhất có thể cứu tất cả người Hạ gia.
Nhưng tôi cũng lười suy đoán tâm tư Hạ Doanh này, nếu cô ta không đợi gặp tôi, tôi cũng chẳng thèm chào hỏi, đi về phía Hạ Lẫm, Tiền Thuận Nhi vào biệt thự.
Lúc chúng tôi vào cửa, còn nghe thấy Hạ Mỹ Lan ở phía sau chúng tôi gân cổ họng nói: "Ôi, sao đại tiểu thư lại bị người ta nói đến mức đau đớn thế? Hôm nay kiểm tra, tất cả Hạ gia đều sẽ đến xem, cô cũng đừng làm mất mặt danh phận đại tiểu thư của mình.”
Tôi biết bất luận là Hạ Doanh hay Hạ Mỹ Lan cùng Hạ Nguyên, bọn họ đều không cho rằng tôi có thể vượt qua bài kiểm tra hôm nay.
Dù sao huyền học tôi bắt đầu học quá muộn, quỷ thai trong bụng cũng sẽ cản trở tu luyện của tôi. Bất quá...
Quay lưng về phía bọn Hạ Mỹ Lan, khóe miệng tôi nhếch lên một nụ cười khinh thường, lạnh như băng.
Bất quá tôi sẽ cho bọn họ kiến mở mang, dòng dõi Hạ gia chân chính, rốt cuộc thực lực thế nào!
Tôi, Hạ Lẫm và Tiền Thuận Nhi nhanh chóng bước vào biệt thự. Bên ngoài biệt thự này là phong cách hiện đại, nhưng bên trong vô cùng cổ xưa, hòa hợp với ba vị trưởng lão.
Khi tôi đến đại sảnh, tôi thấy ba trưởng lão đã ngồi ở trên.
Đại trưởng lão tóc bạc trắng, rất có tiên phong đạo cốt, nhưng tôi biết rõ, vẻ bề ngoài hiền lành như vậy, tính cách cực kỳ cường thể nghiêm khắc, tôi ở Mỹ mấy năm nay, chính là các trưởng lão mỗi ngày kiểm tra tu luyện của tôi
Nhị trưởng lão rất nghiêm khác, dáng vẻ hơi gầy, trong mắt lộ vẻ tinh quang, người đặc biệt lợi hại, lúc trước tôi muốn giữ lại Tiền Thuận Nhi, chính là ông ấy không đồng lý, nhất quyết nói cái gì Hạ gia không cần canh gác.
Tam trưởng lão thì mập mạp đô người, cả ngày cười hì hì, thoạt nhìn giống như một Di Lạc Phật vậy. Nhưng tôi biết, trong ba trưởng lão, tâm cơ của Ngài là nặng nhất. Hơn nữa Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão đều là chính thống Hạ gia sinh ra, chỉ có Tam trưởng lão là hệ chị thứ sinh ra.
Tam trưởng lão tựa hồ cùng Hạ Nguyên bọn họ là một chi, bởi vậy luôn giúp bọn họ. Tôi hoài nghi Hạ Nguyên bọn họ lúc trước phạm phải chuyện lớn như vậy, còn có thể ở lại Hạ gia, chính là nhờ quan hệ với Tam trưởng lão.
Chúng tôi đi vào đại sảnh, cùng ba vị trưởng lão chào hỏi, lẳng lặng ở một bên đợi, rất nhanh Hạ Doanh, Hạ Mỹ Lan bọn họ cũng tiến vào, một lát sau, những người bên cạnh Hạ gia đều đến đồng loạt.
Hạ gia bây giờ, tuy rằng dòng dõi chính thống điêu tàn, nhưng bên cạnh lại cành lá chi chành nhiều vô kể, ngồi đây một phòng
người.
Người đến đông đủ, Tam trưởng lão liền cười ha hả mở miệng . "Tiểu Tố a, hôm nay chính là một bài kiểm tra nhỏ, ngươi không cần khẩn trương, cho dù không qua được, cũng không sao, chuyện thay đổi lời nguyền rủa gia tộc vốn không dễ dàng, không phải ai cũng có thể tùy tiện làm nhiệm vụ, ngươi xem Hạ Doanh đứa nhỏ này, cố gắng hơn hai mươi năm, mới có chút thành tựu hôm
nay. ”
Tôi mỉm cười lạnh lẽo trong trái tim.
Về sự phức tạp bên trong gia đình họ Hạ, hai năm này mặc dù ở Mỹ, nhưng thông qua hội nghị truyền hình hàng năm, và giới thiệu của Hạ LẪM, tôi cũng biết không ít không nhiều.
Hạ Lẫm đã từng nói với tôi, tuy rằng nói lời nguyền là đối với cả Hạ gia, nhưng huyết thống xa cách, cũng sẽ dẫn đến hình phạt khác nhau
| Dòng chính là huyết mạch gần gũi nhất, cho tới nay huyền học tu vi cao nhất, sẽ bị nguyền rủa nghiêm trọng nhất, cao nhất là | hồn phi phách tán không được chết toàn thây.
Nhưng bên cạnh, có chút khác biệt. Chỉ cần bọn họ không tu luyện huyền học, cũng thêm một chút thay đổi mệnh cách, kéo dài thêm mấy ngàn năm nữa, có lẽ lời nguyền rủa sẽ không thật sự giáng xuống, hơn nữa càng có xảy ra, cũng không lớn.
Chính vì nguyên nhân này, chín trăm năm qua, khoảng cách giữa Hạ gia bên hệ chi và dòng chính, càng ngày càng rộng lớn.
Người bên chi chành đã sớm mệt mỏi chờ đợi một cô gái bát tự thuần âm, mệnh cách cứng cỏi, bọn họ muốn thoát ly hoàn toàn khỏi Hạ gia, ngừng tu luyện huyền thuật, thay đổi mệnh cách của mình, trực tiếp biến thành người bình thường.
Nhưng thay đổi vận mệnh của một chi huyết mạch, cũng không phải chuyện dễ dàng, hiện giờ cả Hạ gia thậm chí cả thế giới, cũng chỉ sợ đại trưởng lão. Đại trưởng lão sẽ không đồng ý người chi chành thoát ly Hạ gia, cho nên nhóm hệ chi chành mới bị ép ở lại Hạ gia, kéo dài đến bây giờ.


Mà người dùng chính thống vẫn luôn tập trung tìm ra cô gái bát tự thuần âm, mệnh cách cứng cỏi
- Khoảng cách giữa hệ chi chành và dòng chính thống, cứ như vậy càng ngày càng nghiêm trọng, đến đời này của tôi, có thể nói đã quá nghiêm trọng, may mà, lúc này, tôi đã được sinh ra.
Tôi không đáp lời tạm trưởng lão, nhưng đại trưởng lão trước lạnh lùng mở miệng: "Tiểu Tố, trước tiên giao ra quỷ khí ngươi thu thập gần đây.”
Tôi lấy hồ lô trong túi ra, đưa tới trước mặt Đại trưởng lão, hắn hơi cân nhắc một phen, hơi nhíu mày, "Xem như miễn cưỡng vượt qua cửa đầu.”
Đại trưởng lão nghiêm khắc như vậy, có thể nói miễn cưỡng vượt qua cửa đầu, cũng đã không tồi.
"Được rồi, hiện tại chính là lúc người tiếp nhận kiểm tra." Đại trưởng lão lại lạnh lùng nói một câu.
Về nội dung kiểm tra, tôi vẫn không biết,
Tôi lấy hồ lô trong túi ra, đưa tới trước mặt Đại trưởng lão, hắn hơi cân nhắc một phen, hơi nhíu mày, "Xem như miễn cưỡng vượt qua cửa đầu.”
Đại trưởng lão nghiêm khắc như vậy, có thể nói miễn cưỡng vượt qua cửa đầu, cũng đã không tồi.
"Được rồi, hiện tại chính là lúc người tiếp nhận kiểm tra." Đại trưởng lão lại lạnh lùng nói một câu.
Về nội dung kiểm tra, tôi vẫn không biết, đang muốn hỏi, liền đột nhiên nhìn thấy sau lưng hắn, đi ra mấy người.
Khi nhìn thấy mấy người kia, tôi không thể không sửng sốt.
Chương 505: Kiểm tra
Lúc này từ sau tấm bình phong bước ra, là mấy vị tăng nhân, tôi nhìn thoáng qua lập tức nhận ra bọn họ chính là tăng nhân của chùa Trấn Tà
"Tiểu Tố." Nhị trưởng lão lúc này mở miệng, "Lần này kiểm tra người chính là muốn trong vòng một nén hương ngươi phải đánh bại mấy vị tăng nhân chi thứ này."
Tôi trong lòng nhất thời hiểu rõ.
Tôi giải trừ nguyền rửa của Hạ gia mấu chốt chính là tôi phải trở thành người có tu vi huyền học cao nhất Hạ gia. Tôi sẽ phải trở thành người còn sống có tu vi cao nhất ở Hạ gia
Mà toàn bộ người nhà họ Hạ tu vi, có thể chia làm mấy cấp bậc ——
Cấp thứ nhất, chính là căn bản không biếtcbất luận cái gì về tu vi huyền học, tỉ như Hạ Nguyên cùng Hạ Mỹ Lan.
Cấp Thứ hai , chính là tu vi ở mức độ cơ sở huyền học tu vi chính thống, tỉ như Hạ Lẫm cùng Thừa Ảnh Đại Sư.
Mà cấp thứ ba, chính là Trấn Tà Tự, là đặc thù chi thứ, Hạt mực có tu vi Huyền Thuật.
Cấp thứ tư, chính là Hạ Doanh dạng này hậu tuyển đích nữ.
Mà cuối cùng của cấp bậc, dĩ nhiên chính là ba vị trưởng lão.
Bây giờ tu vi của tôi khẳng định là trên Hạ Lẫm, cho nên lần này kiểm tra, chính là muốn xem tôi có thể hay không đánh bại các vị cao tăng chùa chấn tà chi thứ
"Được." Tôi rất nhanh đáp ứng, liền đứng ở giữa đại đường, mà năm vị cao tăng trấn tà, cũng rất nhanh ở trước tôi bày ra trận pháp.
Trận tỉ thí còn chưa bắt đầu, tôi chỉ nghe bên cạnh Hạ Mỹ Lan khó chịu mở miệng: "Đại tiểu thư cẩn thận một chút nha, như thế nào cũng là bát tự thuần âm mệnh cách cứng cỏi nếu bị thương thì phải làm sao bây giờ a."
Rất nhanh, tôi lại nghe thấy Hạ Doanh lạnh giọng cười: "Tôi cũng cảm thấy, không bằng ngươi vẫn là trực tiếp nhận thua? Miễn cho đến lúc đó lại khiến cho dòng chính thống bọn ngươi mất mặt."
Ngay sau đó, đám người chi thứ đều hùa theo cười vang, trong tiếng cười tràn đầy sự khinh thường.
Tu luyện tới trình độ của tôi, đã có thể dễ dàng đem linh lực khí tức che giấu, bởi vậy đám người này cũng nhìn không ra cấp bậc tu vi của tôi. Bọn họ chỉ là nghĩ tôi học huyền học muộn chỉ trong thời gian ngắn ngủi 2 năm tất nhiên sẽ không có cách nào có được tu vi lợi hại
Thế nhưng , bọn họ hiển nhiên đã đoán sai
Trước mắt năm vị tăng nhân, linh lực đều kém xa tôi, bởi vậy cuộc tỷ thí này, tôi rất tự tin.
Tôi không thèm để ý đám người chi thứ, chỉ tại đan điền mơ hồ ngưng tụ linh lực
Theo đại trưởng lão lên tiêng "Bắt đầu", năm vị tăng nhân, rất nhanh hành động.
Ba tăng nhân nhanh chóng xuống tấn tại chỗ, mặt khác hai tăng nhân nhảy lên vai của 3 vị kia , sau đó cuồng phong quanh họ nổi lên
Nhìn thấy linh lực xung quanh họ biến hóa, tôi sắc mặt biến đổi
Lợi hại! Bọn họ như vậy mà đem linh lực năm người gộp lại quả thực chính là như là năm người linh lực rơi vào 1 điểm.
Bọn họ nếu so từng người một linh lực, tu vi hoàn toàn kém xa tôi, nhưng gộp năm linh lực này lại một chỗ, tôi coi như không địch lại.
Đáng chết, xem ra nhất định phải phá vỡ trận pháp của họ trước
Trong lòng tôi âm thầm hạ quyết tâm, liền không vội mà xuất thủ. Nhưng nháy mắt trong lúc tôi do dự, đối phương lại là không có chút nào muốn buông tha cho tôi , năm người linh lực nhanh chóng ngưng tụ ở phía trên hai tăng nhân, sau đó hướng phía tôi khẩn trương đánh tới
Cuồng phong cuốn qua, linh lực phóng ra thẳng hướng tôi đánh tới
Tôi biết bên trong thân thể của mình quỷ khí có hạn, còn muốn giữ lại sau đó xuất thủ, bởi vậy cũng không vội chính diện công kích bọn họ, mà nhanh người né tránh
Nhưng hành động né tránh này của tôi, xem ra thành trò cười trong mắt đám chi thứ, tôi nghe thấy tiếng bọn họ càng cười càng lớn
"Đại tiểu thư, ngươi cẩn thận một chút a, người còn mang trong mình quỷ thai nên tránh để mình bị thương a."
"Đúng đấy, ngươi tại Mỹ hai năm học thuật pháp, chẳng lẽ chỉ học được mấy cái lộn nhào chạy trốn này sao?"
"không phải tôi nói sao, loại người này sao có thể mang đến hy vọng cho Hạ gia chúng ta."
Đối với sự châm chọc trêu tức của chi thứ, tôi tâm tình chả buồn quan tâm đến bọn hắn, chỉ nhìn chằm chặp vào năm vị tăng nhân kia, muốn tìm ra sơ hở của trận pháp này
Trong khi tôi không ngừng tìm kiếm sơ hở của trận pháp này, năm vị tăng nhân từng bước bức tới, linh lực liên tục không ngừng hướng tôi đánh tới, mà tôi chỉ là linh hoạt né tránh, hành động này càng làm những người chi thứ muốn cười như điên
Tam trưởng lão càng thêm quá phận, trực tiếp đối đại trưởng lão nói: "Đại trưởng lão, tôi cảm thấy thắng bại đã rất rõ ràng, phải chăng đã có thể kết thúc rồi?"
Lúc này những người chi thứ càng thêm chế giễu tôi, tôi nhìn trước mắt năm vị tăng nhân, đột nhiên ánh mắt sáng lên.
Tôi Phát hiện!
Năm người này hiển nhiên là đã quá hiểu ý nhau, trận pháp này phối hợp quả thực có thể nói là thiên y vô phùng. Nhưng bất kỳ trận pháp đều nhất định là đều có sơ hở. Mà bọn hắn sơ hở là vị tăng nhân ở giữa
vị Tăng nhân này là trung tâm của toàn bộ trận pháp, nhưng linh lực đến chỗ hắn lại khó khăn nhất
Ánh mắt của tôi run lên, không để bốn phía xung quanh giễu cợt, điểm nhẹ mũi chân , thả người hướng năm vị tăng nhân phóng đến
Trông thấy tôi đột nhiên chuyển hướng tấn công, toàn bộ người xem trần tỷ thí đều sửng sốt, nhưng người của chi thứ rất nhanh chóng phản ứng lại , tiếp tục châm chọc nói: "Nha, đại tiểu thư ngươi đây là muốn bình vỡ không sợ rơi a, nhưng ngươi cẩn thận một chút, đến lúc đó lại đem đứa nhỏ trong bụng đánh rơi ra, bớt cho chúng tôi phải lo lắng cho người đi"
Nhưng tôi phảng phất không có nghe thấy bọn hắn nói gì, thân mình hình linh hoạt đánh tới gần kia năm vị tăng nhân, lúc này trong đan điền nhanh chóng ngưng tụ linh lực.
Kia năm vị tăng nhân cách tôi càng gần, hiển nhiên đã cảm thấy trên người tôi đột nhiên linh lực trở nên mạnh mẽ, lập tức thay đổi sắc mặt, tranh thủ thời gian muốn ngưng tụ toàn bộ linh lực thủ hộ nhưng là đã quá muộn.


Thân thủ của tôi linh hoạt quỷ mị, trong nháy mắt đã đến trước mặt của bọn họ, không nói hai lời, trở mình ra trưởng, trực tiếp bổ về phía vị cao tăng ở giữa
Oanh!
Linh lực trong nháy mắt phát sáng, lập tức đánh bay tiếng cười nhạo của đám người chi thứ, toàn bộ đại đường cơ hồ đều bị linh lực của tôi làm cho rung động!
Vị cao tăng ở giữa trực tiếp bị linh lực của tôi đánh bay, thân thể đụng vào góc tường, miệng phun máu tươi.
tiếp thep toàn bộ tăng nhân đổ xuống, trận pháp liền bị phá.
Mặt khác bốn vị tăng nhân còn lại đều không kịp chấn kinh, trận pháp của bọn hắn làm sao nháy mắt liền bị tôi phá vỡ, tôi bất luận không có ý định dừng lại, liền triển khai đợt công kích tiếp theo
Ngưng tụ linh lực, lại là Hạt chưởng; lần nữa ngưng tụ linh lực, tôi trở tay; linh lực của tôi cũng không chút khách khí; cuối cùng lại là Hạt cước!
Trong điện quang hỏa thạch, tôi đã gọn gàng đem còn lại bốn vị tăng nhân toàn bộ đánh ngã, thậm chí còn không cho bọn họ thời gian khiếp sợ
Toàn bộ đại đường, nháy mắt trở nên lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng trước đó thì,đã nhìn thấy năm vị tăng nhân toàn bộ ngã trên mặt đất.
Hiện lên vẻ kinh sợ cùng tĩnh mịch bên trong, tôi chậm rãi ngẩng đầu, nhìn về phía ba vị trưởng lão.
"Đứa bé này." Tôi chậm rãi mở miệng, trên mặt không có bất kỳ biểu lộ nào, "Tôi nhất định phải lưu lại."
Chương 506: Tiết Xán trúng độc?
Giọng tôi lạnh lùng, giữa đại đường trống trải vang lên, mơ hồ còn có tiếng vọng lại
Không có ai trả lời tôi, Tôi ngước mắt, đã nhìn thấy biểu tình khiếp sợ của những người xung quanh, đặc biệt những người của chi thứ, Tôi nhìn thấy Hạ Mỹ Lan con mắt trừng to giống như chuông đồng, Hạ Nguyên miệng cũng há hốc ra
Mà Hạ Doanh phản ứng càng thú vị, đáy mắt tràn đầy oán hận, môi đỏ cơ hồ đều muốn cắn nát.
Tất cả hoàn toàn yên tĩnh, phía trước đột nhiên vang lên một tràng vỗ tay, đánh vỡ tĩnh mịch.
Ba, ba, ba.
Tôi ngẩng đầu, đã nhìn thấy là đại trưởng lão, chậm chạp vỗ tôi, tuy già nua nhưng con mắt rất tinh nhanh, gắt gao nhìn tôi.
"Được. Không hổ là bát tự thuần âm, mệnh cứng cỏi đúng là thiên phú." lát sau, hắn chậm rãi mở miệng, đáy mắt hiện lên tia kinh diễm, "Ta tuân thủ lời hứa, đứa bé này, ngươi có thể lưu lại. Đêm nay, ngươi cũng có thể xuống nhà cũ ở dưới đáy hồ thăm mẹ ngươi."
Bên nhị trưởng lão cùng Tam trưởng lão có chút nóng nảy, vội vàng nói: "Đại ca."
Tôi biết bọn hắn căn bản không muốn con của tôi được lưu lại, trước đó đồng ý việc này, chẳng qua là bọn hắn cho rằng tôi tuyệt đối không thông qua được.
Nhưng Tôi biết, chỉ cần đại trưởng lão nói, hết thảy đều không có vấn đề gì
Sau cuộc tỷ thí, người của chi thứ thập phần tức giận,liền lập tức rời đi, Tôi cùng Hạ Lẫm cũng không muốn lưu lại lâu, liền trở lại Hạ Gia, chuẩn bị xuất phát đi nhà cũ Hạ gia
Cũng giống như lần đi trước, chúng tôi cũng phải chờ đến lúc nửa đêm, ngồi lên du thuyền sau đó lặn xuống nước.
Lần nữa tiến vào nhà cũ trong quan tài bằng đá dưới đáy hồ, tôi lập tức có cảm giác cảnh còn người mất, tâm trạng đột nhiên thấy hoảng hốt
Lần trước đến đây, Tôi vẫn chưa biết thân phận của mình, còn có Tiết Xán đi cùng. Mà bây giờ, tôi lấy thân phận Hạ Gia đại tiểu thư đến đây một lần nữa, bên người cũng không có Tiết Xán.
Thất thần bất quá chỉ trong nháy mắt, Tôi rất nhanh liền khôi phục lại, cùng Hạ Lẫm tiến vào nhà cũ, hướng linh đường tới
Vừa tiến vào linh đường, Tôi đã nhìn thấy thân ảnh yểu điệu , đưa lưng về phía chúng Tôi.
Trông thấy thân ảnh trước mặt nháy mắt hốc mắt của tôi đã đỏ, Tôi thất thần tiến lên mấy bước, lẩm bẩm nói: " mẹ. . ."
Nháy mắt, Tôi nhìn thấy thân ảnh kia cũng hơi run lên, cấp tốc xoay người lại
Là Hạ Phu Nhân. Nói xác chính xác hơn, là mẹ của tôi
Sau khi tôi biết thân thế của mình, lần đầu tiên nhìn thấy mẹ. Tôi nhất thời có chút luống cuống, cuối cùng vẫn là thân ảnh của mẹ từng bước đến gần Tôi, nâng lấy mặt của Tôi, vẫn như khuôn mặt mỹ lệ rung động lòng người, lộ ra vẻ mặt kinh hỉ, nước mắt trong suốt không ngừng rơi xuống
"Tiểu Tố. . ." Bà thì thầm lên tiếng
Cảm giác được bàn tay lành lạnh của mẹ xượt qua mặt tôi, Tôi rốt cục nhịn không được, nước mắt cũng trào ra, ôm chặt lấy thân thể lạnh như băng của bà.
"Đứa nhỏ ngốc. . ." Mẹ ôm tôi, khóc càng thêm lợi hại, "Vì cái gì lại ngốc nghếch như vậy. . . Ngươi rõ ràng có thể tránh khỏi vận mệnh bi thảm này, tại sao phải trở về. . ."
Tôi biết mẹ cùng Hạ Lẫm giống nhau, đều đang trách tôi tại sao lại lựa trọn trở về Hạ Gia
Tôi vỗ nhẹ thân thể hư vô của bà, nhẹ giọng cười nói: "mẹ, đây là lựa chọn của con, giống như mẹ lựa chọn ở đây canh giữ nhà cũ Hạ Gia, không nên quá lo lắng cho con."
Mẹ buông tôi ra, nhìn mặt tôi, bộ dáng muốn nói gì rồi lại thôi, cuối cùng vẫn là thở dài thành tiếng, không tiếp tục tiếp tục vấn đề này nữa
Mẹ nhìn toàn bộ thân thể tôi, giống như đột nhiên nhớ ra cái gì, mở miệng hỏi: "Đúng, ngươi quỷ phu quân của con đâu đâu?"
Nụ cười của Tôi lập tức cứng đờ.
Bà phần lớn thời gian đều ở trong nhà cũ dưới đáy hồ này, chỉ có lúc Tôi cùng Hạ Lẫm gặp nguy hiểm, bà mới có thể dùng thuật pháp đến quan sát sự tình của chúng Tôi. Cho nên bà dường như chỉ biết Tôi trở lại Hạ Gia, nhưng không biết Tôi và Tiết Xán đã hòa ly
"Chúng con đã hòa ly . ." Tôi mập mờ nói.
"hòa ly?" Bà hơi sững sờ, ánh mắt nhìn vào trên bụng của Tôi, "Vậy đứa bé trong trong bụng ngươi. . ."
"con sẽ sinh ra nó và tự mình nuôi dưỡng nó."
Bà nhìn Tôi, cuối cùng vẫn là không nói gì, lại thở dài thành tiếng, "Xem ra duyên phận không đủ, nhưng mẹ nhìn Tiết Xán đại nhân là thật tâm yêu con. . . Ai, thân thể của hắn như thế nào rồi?"
Tôi khẽ giật mình, "Ai thân thể như thế nào rồi?"
Lần này đổi thành mẹ tôi nhíu mày, "Con chẳng lẽ không biết? Lần trước mẹ ở đây trông thấy Tiết Xán đại nhân, mẹ liền phát hiện trên người hắn trúng kịch độc."
Tôi lập tức sửng sốt, nhanh chóng nhìn về phía Hạ Lẫm bên cạnh, liền phát hiện hắn cũng vô cùng kinh ngạc.
"Trúng độc?" Hạ Lẫm mở miệng, "mẹ người nói là Tiết Xán hắn hai năm trước đã bị trúng độc rồi? Nhưng là không thể nào , khi đó con cho hắn làm rất nhiều loại kiểm tra, thân thể của hắn rất tốt
"Thật sự là hắn trúng độc." Không nghĩ bà lại nói chắc chắn như vậy, "Nhưng loại độc kia rất lợi hại, cho nên y thuật của con không đoán ra cũng không có gì lạ."
Tôi cả người như bị sét đánh, đầu óc trống rỗng.
Tiết Xán vậy mà trúng độc? Mà hai năm trước đã trúng độc? Vì cái gì chúng Tôi cũng không biết.
"mẹ, đó là lọai độc gì?" Tôi nắm tay bà, sắc mặt trắng bệch hỏi
"loại độc kia rất lợi hại, xác thực độc tố mẹ cũng không rõ." Bà nhíu mày nói, " nhưng Mẹ nhìn ra được, Tiết Xán đại nhân đã trúng độc từ rất lâu, độc tố đã thâm nhập tất cả cơ thể của hắn, cho nên mẹ suy đoán hắn là trước khi chết đã trúng độc, nhưng sau khi chết chất độc này vẫn như cũ lưu lại cơ thể."


Lời của mẹ, khiến tôi càng khiếp sợ hơn
Tôi cũng có đọc qua y thuật, Tôi biết, quỷ mặc dù cũng sẽ bên trong cơ thể ít độc, nhưng bởi vì thi thể máu không lưu thông, sau khi trúng độc, bình thường rất khó lưu thông. Cho nên đã Tiết Xán độ tố đã lan khắp cơ thể, suy đoán của mẹ tôi hẳn là không sai, Tiết Xán đích thị là trước khi chết đã trúng độc
Nhưng cái này càng đáng sợ.
Bởi vì đại bộ phận độc tố, đều chỉ có thể tác dụng trên người hoặc là quỷ, dù sao người, quỷ, cương thi cấu tạo đều quá không giống nhau. Nhưng độc tố trên người Tiết Xán vậy mà lại có thể có tác dụng khi hắn trở thành quỷ
Mà Tôi biết Tiết Xán lâu như vậy, hắn đều rất bình thường, không có chút nào dấu hiệu trúng độc, trừ ——
Tôi đột nhiên nghĩ đến , sắc mặt trắng nhợt.
Trừ hắn Đan Điền không bình thường.
Hai năm trước, Tiết Xán Đan Điền cùng quỷ khí không bình thường, Hạ Lẫm nói là Đan Điền tắc nghẽn, nhưng sau 2 năm quỷ khí của hắn vẫn không ổn định, Đan Điền vô luận như thế nào cũng không thể tắc nghẽn những 2 năm
Nếu như nói Đan Điền Tiết Xán bất thường thật là bởi vì hắn trúng độc, hết thẩy giải thích liền đúng. Bởi vì Hạ Lẫm tài nghệ y thuật nhìn không loại độc này, cho nên hắn mới chẩn bệnh không ra, mới có thể cho rằng Tiết Xán chỉ là bình thường Đan Điền tắc nghẽn mà thôi
Tôi càng nghĩ, càng cảm thấy âm thầm kinh hãi.
Thế nhưng ,nếu như Tiết Xán thật là bởi vì độc tố mà Đan Điền bất thường, hắn rõ ràng đã sớm trúng độc, vì cái gì vẫn luôn rất bình thường, cho đến tận hai năm trước mới bắt đầu phát tác?
Chương 507: Ngươi có họa sát thân
Không chỉ tôi chấn kinh, Hạ Lẫm cũng quá kinh ngạc, nhịn không được hỏi: "Mẹ, y thuật của con mặc dù so với người tu vi kém hơn, nhưng saao lại có loại độc ngay cả con cũng nhìn không ra?"
Nhìn xem Hạ Lẫm bộ dáng không cam tâm, bà không khỏi cười khẽ, “ độc tố này chính xác là quá lợi hại, mẹ lúc đầu nhìn thấy còn cảm thấy khiếp sợ, không nghĩ tới trên đơi này lại có loại độc tố bá đạo như vậy, mẹ vô luận khi còn sống hay khi chết, thậm chí ở trong sách, đều chưa từng nhìn thấy loại độc tố này."
Tôi nghe Hạ Lẫm nói qua, y thuật của mẹ chúng tôi dù trong Hạ gia hay trong thiên hạ đều là số một số hai, có thể để cho mẹ tôi tán thưởng loại độc tố này, đến cùng là lợi hại đến mức nào?
Tôi mơ hồ nghĩ đến cái gì, nhưng lại có chút không chân thực.
Khiếp sợ trong lòng tôi không nhịn xuống được hỏi: "mẹ, hai năm trước người làm sao không nói cho con biết?"
Bà nhíu mày, "Bởi vì tôi nhìn Tiết Xán đại nhân trúng độc nhiều năm như vậy, mẹ nghĩ rằng hắn khẳng định là biết mình trúng độc, cho nên không nhắc đến chuyện này. Nhưng bây giờ xem ra. . . Chỉ sợ hắn chính mình cũng không biết đi."
Tôi tâm loạn như ma, đang nghĩ tiếp tục truy vấn, bà lại đột nhiên nhìn về phía tôi, "Tiểu Tố, làm sao, ngươi đến bây giờ vẫn còn quan tâm Tiết Xán đến như vậy a?"
Tôi sững sờ, lời ra đến khóe miệng, đột nhiên không nói được ra.
"Tiểu Tố." Bà đột nhiên lời nói thấm thía, "Mặc dù mẹ không biết con cùng Tiết Xán đến cùng xảy ra chuyện gì, nhưng đã con đã lựa chọn trở lại Hạ gia, liền dốc lòng tu vi đi, quên đi chuyện quá khứ,hãy để hắn rời đi."
Đúng vậy a, An Tố, ngươi bây giờ, chỉ cần quan tâm đến đứa con trong bụng, chỉ cần quan tâm đến Hạ gia, còn về Tiết Xán, hắn đều đã vứt bỏ ngươi, đã cùng ngươi còn có một chút quan hệ nào, ngươi còn nghĩ nhiều như vậy làm gì?
Nghĩ vât, tôi không còn nghĩ lung tung nữa, trân quý cơ hội khó khăn được đến tahwm mẹ, cùng Hạ Lẫm và bà nói chuyện một hồi, đến trời sắp sáng, hai chúng tôi mới lưu luyến không rời mà chuẩn bị đi
"Mẹ." Trước khi đi, tôi mở miệng, "Hồn phách của người, còn muốn canh giữ nhà cũ của Hạ gia bao lâu nữa?"
Mặc dù tôi cũng quá hi vọng hồn phách của mẹ có thể lưu tại thế gian làm bạn với tôi, nhưng tôi biết, đây đối với mẹ quá cô đơn và tàn nhẫn, cho nên tôi thật hi vọng bà có thể giống như người bình thường, sớm ngày đầu thai chuyển thế
"Kỳ thật Hạ gia sớm đã có có thể tiếp nhận hồn phách của mẹ." Mẹ nhàn nhạt nói, " nhưng mẹ còn chưa yên lòng về chị em con, cho nên mới một mực lưu lại."
Tôi khẽ giật mình, rất nhanh nắm bàn tay lạnh như băng của mẹ, " mẹ không cần lo lắng, con sẽ chiếu cố tốt mình, cũng sẽ chiếu cố tốt cho Hạ Lẫm."
"Tiểu Tố thật là lớn lên rồi." Mẹ cười đến ôn nhu, "Chờ con giải được lười nguyền của Hạ gia , mẹ liền sẽ đi đầu thai, trước đó, bây giờ thì để mẹ ở đây tại tại mà canh gác thêm mấy năm đi"
Tôi nhìn mẹ ôn nhu đáy tròng mắt kiên định, đành phải gật gật đầu.
Cáo biệt mẹ xong, chúng tôi rời đáy hồ nhà cũ.
Thu thập quỷ khí cùng kiểm tra đều đã đã qua một thời gian, tôi khó được nhàn tản, Hạ Lẫm cần xử lý một số việc của tập đoàn Hạ thị, trước muốn đithành phố S, tôi liền đi theo cùng hắn
Vừa đến thành phố S, tôi liền hẹn Hồng Hà và Phương Tình
Thành phố S trong quán cà phê, Hồng Hà cùng Phương Tình vừa nhìn thấy tôi, liền một màn nước mắt nước mũi nhào tới
"Tiểu Tố! Chúng ta muốn giết ngươi! Ngươi là cái đồ không có lương tâm, xú nha đầu!" Hai năm không gặp, Phương Tình vẫn là lớn giọng, trách trách hô hô.
"Chính là." Hồng Hà cũng là đỏ mắt, "Hai năm trước ngươi trực tiếp nghỉ học, ngay cả bằng tốt nghiệp cũng không cần, ngươi có biết hay không chúng đều bị hù cho muốn chết không!"
Hai năm không gặp, đã từng sinh viên đều đã biến thành ăn mặc đồng phục nhân viên, tôi lập tức cũng có mấy phần thổn thức.
"Năm đó là xảy ra một số việc ngoài ý muốn." Tôi mập mờ nói.
"Có thể là chuyện gì? Còn có a, ngươi những năm này ở chỗ nào, vì cái gì ta nhìn tin tức Tiết Xán vẫn còn ở thành phố S —— ôi! Hồng Hà, ngươi đạp ta làm gì."
Phương Tình vẫn là cùng trước kia nữ tử hán, vô lo vô nghĩ, nói chuyện đều không không suy nghĩ. Hồng Hà khẩn trương nhìn tôi, hiển nhiên là cô ấy nhìn ra cái gì.
"Tôi cùng Tiết Xán đã ly hôn." Tôi nhấp một hớp nước trái cây, thản nhiên nói.
Cái này, Phương Tình triệt để mắt trợn tròn, nhưng nàng cũng không dám truy vấn, chỉ có thể cà lăm mà nói: "Cái này, dạng này a, chẳng phải là nam nhân sao, không có cũng tốt, ban đêm chúng mình đi uống rượu! Chúng tớ giới thiệu cho ngươi mấy tốt hơn, mặc dù không có nhiều tiền Tiết Xán không có đẹp trai bằng, nhưng ít ra là người sống!"
"Tớ mang thai, không thể uống rượu." Tôi lại đặc biệt bình thản nói cho Phương Tình bọn hắn một tin tức động trời.
"Đứa bé?" Phương Tình các nàng lần nữa mắt trợn tròn, "Ngươi, ngươi lại kết hôn rồi?"
Bụng của tôi còn quá nhỏ, các nàng đương nhiên nghĩ không ra đứa bé này sẽ là Tiết Xán, may mắn tôi giải thích đơn giản một chút, các nàng mới hiểu được, tôi thuận tiện đem việc tôi là người nhà Hạ gia ra nói


“ Hạ Lẫm là em ruột của ngươi a." Phương Tình càng thêm nghẹn họng nhìn trân trối, vừa muốn nói gì, ánh mắt đột nhiên rơi ở bên cạnh tôi, sửng sốt một chút, "Vị này là. . . Tốt nhìn quen mắt a. . ."
Tôi cùng Hạ Lẫm đến thành phố S, Tiền cũng cùng đi theo, hắn không có việc gì làm, hôm nay liền đi theo tôi với Phương Tình các nàng. Chỉ tồn tại của hắn quá lu mờ so với tôi, vừa vào cửa tôi đã cho Phương Tình các nàng kinh hỉ, cho nên nàng hai đều không có chú ý tới hắn.
"Tiền Thuận mà a, người xem bói, hắn cũng là người thân của tôi." Tôi giới thiệu nói, " các cậu không nhớ ak?"
"A a tôi nhớ rồi, bói toán số mạng a!" Phương Tình vỗ đầu một cái, đột nhiên một mặt hưng phấn, "Cái kia, Tiền bạn học, tôi gần đây đặc biệt không may mắn, tôi nhìn trên tử vi trên mạng nói tôi đang gặp vận hạn, cậu có thể hay không bói cho tôi 1 quẻ đi."
Nói, Phương Tình liền tựa như quen với hắn, đưa tay cho Tiền Thuận.
Tiền Thuận mà bây giờ trình độ đoán mệnh, độ chính xác so năm đó chuẩn lên không ít, lập tức liền đỏ mặt bắt đầu xem cho Phương Tình
"Cái này. . .Phương bạn học, ngươi gần đây vận khí không tệ, sắp tới có số đào hoa." Tiền Thuận vẻ mặt thành thật nói, "Mài người này là mạng ngươi bên trong mệnh thiên tử, các ngươi cuối cùng có thể lên nhân duyên."
"Thật sao?"
Nhìn thấy Phương Tình một mặt hưng phấn, tôi đều không đành lòng nói cho nàng kỳ thật Tiền Thuận mà đoán mệnh đều là đoán bậy bạ.
"Cái kia, ngươi cũng xem Hồng Hà đi." Phương Tình lập tức xoay sang lôi Hồng Hà tới trước mặt Tiền Thuận
Tiền Thuận trừng mắt lên, nhìn xem Tiểu Hà một chút đi, đột nhiên đổi sắc mặt, "Cái này. . . Chuyện gì xảy ra. . ."
"Tôi làm sao rồi?" Hồng Hàl ập tức cũng bị Tiền Thuận dọa cho có chút khẩn trương.
Tiền Thuận vội vã cuống cuồng xem cho Hồng Hà, hoảng sợ thấp giọng nói: "Vị cô nương này, ngươi gần đây, có họa sát thân a. Ngươi nhất định phải cẩn thận, không thì tính mạng đều rất khó bảo toàn!"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom