Full Hot Giấc mơ tỷ phú - Triệu Phong (1 Viewer)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 981-985

Chương 981: Chị dâu đi thong thả
Năm đó nhà họ Yến chủ yếu kinh doanh
vận tải biển, tình cờ Yến Vân Sơn có cơ
hội quen biết một người tên là Phượng
Cửu.
Người này vốn dĩ là con cái nhà giàu, bởi
vì gia tộc suy tàn, lại bị kẻ thù đuổi giết,
cơ thể bị thương nặng nên tránh ở dưới
thuyền hàng của nhà họ Yến thoát được
một kiếp.
Trên thuyền hàng, Yến Vân Sơn phát hiện
ra cũng cứu anh ta, hơn nữa còn vì che
mặt người khác mà đổi tên Phượng Cửu
thành Yên Bác Vần.
Từ đó về sau, Yên Bác Vân vẫn luôn chạy
thuyền cùng Yến Vân Sơn,
Nhiều năm trôi qua, đầu óc người tên Yến
Bác Vân này cực kỳ linh hoạt, lại rất có tài
kinh doanh,
Chỉ trong vòng mấy năm ngắn ngủi đã
giúp nhà họ Yến làm ăn phát đạt hơn gấp
mười lần.
Sau đó nhà họ Yến có thể dừng chân tại
Kinh Đô, ngồi trên vị trí mười gia tộc lớn.
Có thể nói, nếu không có Phượng Cửu thì
sẽ không có nhà họ Yến ở Kinh Đô.
Yến Vân Sơn vô cùng coi trọng Yến Bác
Vân, hoàn toàn coi anh ta như con trại
của mình.
Yến Bác Vân cũng giao khế ước cho Yến
Vân Sơn, nói răng khế ước này có thể trợ
giúp nhà họ Yến sau này có thể tiến tới
một tầng lớp khác.
Sau đó, Yên Bác Vân kết hôn, có một cô
con gái chính là Yến Khả Nhi.
Khi Yến Khả Nhi còn chưa đầy một tuổi,
những người đuổi giết Phượng Cửu năm
đó lại một lần nữa tìm tới cửa, dùng Yến
Bắc Vân và vợ anh ta để ép Yến. Vân Sơn
giao khế ước ra.
Khi đó Yến Vân Sơn một lòng muốn để
nhà họ Yên tiến vào một tầng lớp khác,
cho nên vô cùng do dự không biết có nên
giao khế ước ra không.
Cuối cùng Yến Vân Sơn lựa chọn lợi ích
của nhà họ Yến, cắn răng nó không biết
khế ước gì, càng không có ở nhà họ Yển.
Mà Yến Bác Vân và cảm ơn ơn cứu mạng
năm đó của Yến Vân Sơn nên cũng nói
khế ước đã bị hủy hoại.
Đám người kia trong lúc tức giận đã giết
chết Yến Bác Vân và vợ anh ta cho hả
giận...https://vietwriter.vn/threads/giac-mo-ty-phu-full.6623/
Chuyện này từ đó tới nay đều là một nỗi
áy náy khôn nguôi của Yến Vân Sơn, năm
đó nếu không phải ông ta vì lợi ích mà
đánh mất lương tâm thì có lẽ Yến Khả Nhi
cũng không mất đi cả bố lẫn mẹ.
Nói tới đây, khóe mắt Yến Vân Sơn đã có
chút đỏ lên.
"Ông Yến Vân Sơn không cần phải tự
trách, năm đó nếu ông giao ra khế ước,
có lẽ người chết không chỉ đơn giản chỉ là
Yến Bác Vân và vợ anh ta mà thậm chí có
thể là cả nhà họ Yến. Yến Bác Vần biết
vậy cho nên mới liều mạng giấu giếm
giúp mọi người!" Triệu Phong nói.
Yến Vân Sơn cười khổ một tiếng, ông ta
biết lời này của Triệu Phong chỉ là vị an ủi
mình mà thôi.
"Cầu Triệu Phong, khế ước này đối với
nhà họ Yên chúng tôi đã không còn ý
nghĩa gì nữa, nhưng đối với tập đoàn Phi
Vũ cùng những thế lực phía sau cậu chắc
hẳn sẽ có ích, hy vọng một ngày nào đó
cậu có thể tìm được những người kia,
giúp Yến Nhi báo thù cho bố mẹ..." Yến
Vân Sơn nói.
Triệu Phong gật đầu,
Đối với chuyện đám người đó rốt cuộc là
ai, Triệu Phong chỉ có thể tìm hiểu từ phía
gia tộc.
Sau khi Triệu Phong rời đi, Yển Khả Nhi đi
tới bên cạnh Yến Vân Sơn, thấy vẻ mặt
ông nội ảm đạm, Yến Khả Nhi không khỏi
có chút lo lắng.
"Ông ơi, nếu anh ấy không đồng ý thì bỏ
đi, cháu không tin là cháu không thể tìm
được một người đàn ông tốt!”
Yến Khả Nhị bĩu môi, thật ra cô ấy cũng
có thể cảm giác được Triệu Phong không
hề có ý gì với mình.
Chỉ là có chút không cam lòng cho nên cô
ấy mới muốn nhờ ông thử xem sao.
Nểu Triệu Phong từ chối thì cũng sẽ
không đến nỗi mất mặt.
Yến Vân Sơn cười lắc đầu nói: "Tuy rằng
cậu ta không đồng ý nhưng ông lại tìm
được cho cháu một người anh trai tốt!”
“Châu đầu có thiếu anh trai!" Yến Khả Nhi
tức giận nói.
“Ha ha..." Nhìn dáng vẻ vừa thẹn thùng
vừa tức giận của Yến Khả Nhi, Yến Vân
Sơn nhịn không được mà bật cười, tiếp
tục nói: "Khả Nhi, cháu còn chưa hiểu hết
về người anh trai này đâu, sau này cháu
biết sẽ cảm ơn ông đấy!”
“Khụ khụ..”
Yến Khả Nhi thở dài, tuy rằng có chút
không cam lòng chấp nhận Triệu Phong là
anh trai mình, nhưng ít nhất có thân phận
này, cô ấy cũng có thể thường xuyên gặp
Triệu Phong hơn.
"Ông ơi, chúng ta về nhà thôi.” Yển Khả
Nhi và Yến Vân Sơn cũng lên xe rời đi.
Mấy ngày sau, Lý Văn dần theo Bạch
Trạch đi tới tập đoàn Phi Vũ. Chưa vào tới
thang máy đã gặp Thượng Bân, ngăn cản
anh ta đi lên. "Anh Lý Văn, tốt nhất hiện
giờ anh đừng lên trên.”
Lý Văn sửng sốt, bởi vì lúc trước rõ ràng
đã hẹn rồi.
“Quản lý Thượng Vân, có chuyện gì sao?
Tôi đã hẹn rõ ràng với đại ca rồi...” Lý
Văn nói.
Thượng Bân cười đầy ẩn ý nói: “Cậu Triệu
đang ở bên trong cùng cô Mộc Hồng
Diệp, nếu anh không sợ chết thì thử vào
xem!"
Lý Văn và Bạch Trạch không biết nên nói
gì. Vị Thượng Bân nói vậy nên hai người
đành phải đứng chờ ở cửa văn phòng.
Bên trong văn phòng. “Phía sư phụ anh
có tin tức gì chưa?" Triệu Phong hỏi.
Mộc Hồng Diệp lắc đầu: “Em vẫn luôn cho
người giám sát Triệu Tư Nguyên, nhưng
không có gì bất thường!”
Đối với việc Thị Bất Dụ mất tích, Triệu
Phong vẫn luôn không ngừng điều tra,
thể nhưng vẫn không có chút manh mối
gì.
Triệu Phong thầm thở dài một hơi, nhưng
anh vẫn cảm thấy chuyện này chắc chắn
có liên quan tới Triệu Tự Nguyên, bởi vì
hôm đó trong lúc tức giận, lời chưa kịp
nói ra của Triệu Tự Nguyên khiến Triệu
Phong có cảm giác như vậy.
“Hy vọng sư phụ anh không ở trong tay
Triệu tư Nguyên!” Triệu Phong trầm ngâm
nói.
Hiện giờ nhiệm vụ ở Kinh Đô của anh
cũng gần như đã hoàn thành, nhưng
Triệu Phong lại luôn có một dự cảm
chẳng lành.
Thấy dáng vẻ ảm đạm của Triệu Phong,
Mộc Hồng Diệp đứng dậy đi tới bên cạnh
anh, nắm chặt lấy tay Triệu Phong, nhẹ
giọng nói: "Yên tâm đi, sự phụ anh là
người tốt, nhất định sẽ ở hiền gặp lành
thôi!”
Triệu Phong miễn cưỡng cười nói: “Hy
vọng là như vậy!"
Khi Mộc Hồng Diệp rời khỏi văn phòng
Triệu Phong cũng đã hơn hai tiếng trôi
qua, mà Lý Văn và Bạch Trạch vẫn luôn
kiên nhẫn đứng chờ, không một lời bản
thân.
Thấy Mộc Hồng Diệp đi ra, hai người cũng
vội vàng tiến lên chào hỏi. Mộc Hồng Diệp
khẽ mỉm cười, gật đầu rời đi. “Chị dâu,
chị đi thong thả!" Lý Văn nói với bóng
dáng Lý Hồng Diệp.
Lý Hồng Diệp nghe vậy sửng sốt, dừng
bước chân, xoay người nói với Lý Văn:
“Ngày mai anh bảo bố cậu tới công ty tôi,
không phải tập đoàn Lý Thị vẫn luôn
muốn tiến quân ra thị trường nước ngoài
sao? Tôi có thể cho ông ấy một cơ hội!"
Nghe được lời này, Lý Văn vui vẻ tới nỗi
suýt chút nữa nhảy dựng lên,
Chuyện này khiến Lý Văn Sơn lo lắng rất
lâu, hiện giờ đã có Sky Green giúp đỡ, tập
đoàn Lý Thị hoàn toàn có khả năng đầu
quân ra thị trường nước ngoài!
“Vâng... cảm ơn chị dâu!” Lý Văn liên tục
gật đầu. Bạch Trạch ở bên cạnh trợn tròn
mắt.
Cứ như vậy mà có thể hợp tác với Green
Sky, tên Lý Văn này sao có thể may mãn
như vậy chứ?
Đừng nói là chỉ có Bạch Trạch không
hiểu, ngay cả Lý Văn cũng không biết là
vì sao.
Chỉ có Mộc Hồng Diệp biết, sự hợp tác
này có được hoàn toàn và cách gọi đó
của Lý vẫn khiến cô ấy rất vui vẻ.
Sau khi Mộc Hồng Diệp vào thang máy,
hai người mới tiến vào văn phòng Triệu
Phong.
“Nếu là bạn của Lý Văn thì có gì cứ nói
thẳng đi!” Triệu Phong nhàn nhạt nói.
Tuy rằng Bạch Trạch thân là con nhà giàu
có, trước đây từng gặp qua không ít nhân
vật lớn nhưng lúc này đứng trước mặt
Triệu Phong, Bạch Trạch vẫn không tránh
khỏi kích động.
Hiện giờ mười gia tộc lớn không còn sót
lại nhiều, nhưng đối với nhà họ Bạch, đây
là một cơ hội tốt, nếu có thể kết giao với
tập đoàn Phi Vũ vậy thì nhà họ Bạch hoàn
toàn có khả năng tiến tới một vị trí cao
hơn.
Chương 982: Phép khích tướng
“Chủ tịch Triệu Phong, hôm nay tôi tới là
muốn thay mặt nhà họ Bạch xin được hợp
tác với tập đoàn Phi Vũ...” Bạch Trạch
nói.
Triệu Phong khinh miệt cười nói: "Nhà họ
Bạch có tư cách gì để hợp tác cùng chúng
tôi?”
Bang!
Sắc mặt Bạch Trạch trong nháy mắt trầm
xuống, Anh ta không ngờ Triệu Phong lại
không nể mặt mình chút nào như vậy.
Phải biết rằng nhà họ Bạch cũng là một
trong mười gia tộc lớn, thế nhưng ở trước
mặt tập đoàn Phi Vũ, đến tư cách hợp tác
cũng không có!
Lý Văn ở bên cạnh cũng có chút xấu hổ
nhưng anh ta cũng không có gì bất mãn
với Triệu Phong.
“Chủ tịch Thám Phong, nhà họ Bạch chưa
từng đắc tội với tập đoàn Phi Vũ, hơn nữa
còn rất có thành ý muốn hợp tác cũng tập
đoàn Phi Vũ, lời này của anh có phải xem
thường chúng tôi quá rồi không! Bạch
Trạch nói
"Tập đoàn Phi Vũ làm Kinh Đô chứ không
giúp đỡ người nghèo, hôm nay tôi có thể
gặp anh là vì nể mặt Lý Văn, nhưng nếu
các người muốn hợp tác thì phải thể hiện
được thực lực!” Triệu Phong nói với vẻ
mặt nghiền ngẫm.
“Thực lực của nhà họ Bạch chúng tôi, anh
Lý Văn hẳn là rất rõ." Bạch Trạch nói.
ở trong lòng, Bạch Trạch nghe được lời
này vô cùng tức giận, muốn phát tiết
nhưng lại không cảm, đành phải liếc mắt
tìm kiếm sự trợ giúp từ phía Lý Văn
Ngày thường Lý Văn cũng không phải có
quan hệ quá thân thiết với Bạch Trạch,
nên lúc này chỉ có thể liếc mắt làm lơ.
“O?" Triệu Phong không nhịn được suýt
chút nữa bật cười, cũng nhìn ra Lý Văn có
vẻ không có quan hệ tốt với tên Bạch
Trạch này lãm.
Triệu Phong tiếp tục nói: "Hình như Lý
Văn không cho là như vậy đâu!”
Bạch Trạch lúc này hận không thể bóp
chết Lý Văn ngay lập tức, vào thời điểm
quan trọng thế này mà lại không nói lời
nào khiến anh ta vã cả mồ hôi lạnh.
“Việc này..." Bạch Trạch không biết nên
giải thích như thế nào, Lúc này, cửa
phòng Triệu Phong vang lên tiếng gõ cửa,
Tiếu Nhược đi đến. “Chủ tịch Triệu
Phong, tổng giám đốc Tề của tập đoàn Tề
Thị tới, anh ấy cũng mang theo hợp đồng
cho dự án tới!” Tiếu Nhược nói.
Triệu Phong gật đầu nói: “Bảo tổng giám
đốc Tề chờ một lát, lát nữa tôi sẽ qua
đó!”
Bạch Trạch nghe vậy trong lòng không
khỏi sốt ruột.
Nhà họ Tề là một trong mười gia tộc lớn
cùng tranh giành kịch liệt dự án bất động
sản với nhà họ Bạch.
Tuy rằng thực lực nhà họ Bạch có ưu thế
hơn một chút nhưng mấy năm gần đây
nhà họ Tề đã sắp đuổi kịp và vượt qua
nhà họ Bạch.
Nếu lần này có thể hợp tác cùng tập đoàn
Phi Vũ, vậy thì chắc chắn sẽ vượt xa nhà
họ Bạch, thậm chí còn trở thành con quái
vật trong giới bất động sản.
Bạch Trạch không thể ngồi yên, có chút
nôn nóng hỏi: “Chủ tịch Triệu, xin hỏi tập
đoàn Tề Thị là của Tề Tử Dân đó sao?”
Triệu Phong khinh thường cười, hỏi ngược
lại: "Chẳng lẽ ở Kinh Đô còn có nhà họ Tề
thứ hai có năng lực hợp tác cùng tập
đoàn Phi Vũ sao?”
“Vâng vâng vâng..." Bạch Trạch liên tục
đáp.
“Chủ tịch Triệu Phong từ trước tới nay
nhà họ Bạch luôn nhỉnh hơn tập đoàn Tề
Thị một chút trong lĩnh vực bất động sản,
nếu chủ tịch Triệu Phong có hứng thủ,
nhà họ Bạch tình nguyện hợp tác với tập
đoàn Phi Vũ, hơn nữa chắc chắn sẽ có
điều kiện tốt hơn so với nhà họ Tel” Bạch
Trạch nếu còn không mau chóng nắm lấy
cơ hội thì muộn mất.
"Ở lĩnh vực bất động sản nhà họ Bạch
đúng là một ngọn cờ, thậm chí có thể nói
là rất thành công, nhưng tập đoàn Tề Thị
người ta đã mang hợp đồng tới, hơn nữa
các điều kiện để ra đều khiến tôi không
có lý do gì để từ chối..."
Triệu Phong nói rồi còn làm ra vẻ tiếc
nuối.
“Chuyện này chủ tịch Triệu Phong không
cần lo lắng về điều kiện chúng tôi chắc
chắn sẽ tốt hơn nhà họ Tề, dù sao cũng
là lần đầu hợp tác, coi như là thành ý của
nhà họ Bạch chúng tôi!" Bạch Trạch nói.
"Ha ha ha." Lúc này Tiêu Nhược đột nhiên
bật cười, có chút khinh thường nói: "Anh
Bạch Trạch, anh không cần ba hoa chích
chòe ở đây, anh có biết tập đoàn Tề Thị
bỏ 70% vốn tài chính nhưng chỉ nhận lại
40% lợi nhuận, sự liều lĩnh này tôi đoán
là nhà họ Bạch không có đâu!”
Bạch Trạch luống cuống, Tề Tử Dân này
như vậy thì đầu gọi là làm ăn buôn bán,
rõ ràng là đang cho tiền tập đoàn Phi Vũ,
trên đời này làm gì có chuyện làm ăn Kinh
Đô như vậy!
"Nếu đã chuẩn bị tốt hợp đồng rồi thì
chúng ta đi qua đó đi!" Triệu Phong đứng
dậy định rời khỏi văn phòng.
“Đừng đừng.” Bạch Trạch vội vàng đứng
dậy ngăn Triệu Phong lại. Sắc mặt Triệu
Phong trầm xuống, lạnh giọng nói: “Bạch
Trạch, anh có ý gì?”
Bạch Trach xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán,
lộ ra ý cười trên khuôn mặt nói: “Chủ tịch
Triệu Phong đừng vội, nếu tập đoàn Tề
Thị đưa ra điều kiện như vậy thì nhà họ
Bạch chúng tôi cũng có thể làm được,
hơn nữa còn nhượng thêm 5% lợi nhuận,
anh xem có được không?”
“Việc này..." Triệu Phong có chút do dự
nhìn về phía Tiêu Nhược.
Đối với dự án bất động sản, có nhiều
chuyện Triệu Phong cũng chưa hiểu hết,
mà Tiêu Nhược lại là chuyên gia trong
lĩnh vực này, nên đương nhiên muốn
trưng cầu ý kiến của cô ta.
Tiêu Nhược ngầm hiểu, khẽ gật đầu.
"Chuyện này anh có thể tự quyết định
sao?" Triệu Phong hỏi Bạch Trạch.
Bạch Trạch liên tục gật đầu, vẻ mặt kiên
định nói: "Chủ tịch Triệu Phong, anh yên
tâm chuyện này tôi hoàn toàn có thể làm
chủ được, hơn nữa bố tôi cũng rất vui vẻ
được hợp tác với tập đoàn Phi Vũ!”
“Một khi đã như vậy, tôi sẽ chờ tin tốt từ
anh Bạch Trạch!" Triệu Phong nói.
Cuối cùng, Bạch Trạch nói thêm vài câu
về chuyện hợp đồng với Triệu Phong rồi
cùng Lý Văn rời khỏi tập đoàn Phi Vũ,
Tiêu Nhược lúc này lập tức không nhịn
được mà bật cười.
“Chủ tịch Triệu Phong, chiêu khích tướng
của anh quá độc ác, lập tức có thể khiển
nhà họ Bạch nhả ra một miếng thịt lớn thì
không nói, còn khiến bọn họ cảm thấy
được lời!” Tiếu Nhược nói,
Triệu Phong nhàn nhạt cười nói: "Đây là
tập đoàn đầu tiên mà tập đoàn Phi Vũ
chúng ta tiến quân hợp tác trong lĩnh vực
bất động sản ở Kinh Đô, có thể hợp tác
với nhà họ Bạch có kinh nghiệm chắc
chắn có thể giảm bớt nhiều phiên toải,
những chuyện tiếp theo để giao cho cô
đây."
Tiêu Nhược gật đầu, có thể khiến nhà họ
Bạch đưa ra điều kiện tốt như vậy, Tiêu
Nhược hoàn toàn tin tưởng có thể khiến
tập đoàn Phi Vũ tăng vọt trong giới bất
động sản ở Kinh Đô!
Vài ngày sau...
Nhọ họ Bạch vô cùng coi trọng chuyện
hợp tác cùng tập đoàn Phi Vũ, điều kiện
cũng hoàn toàn được làm như nhà họ
Bạch đã hứa hẹn trước đó.
Rất nhanh hai bên đã ký kết hợp đồng,
dự án cũng chính thức tiến vào giai đoạn
triển khai.
Tin tức này rất nhanh được lan truyền
khắp Kinh Đô và tới tại nhà họ Tề. Phòng
họp tập đoàn Tề Thị. Lúc này toàn bộ
quan chức cấp cao của nhà họ Tề đều ở
đây. Tề Tử Dân ngồi ở vị trí chủ tịch đang
nóng lòng như lửa đốt. Mấy năm nay, nhà
họ Tề nhà họ họ Bạch vẫn luôn cạnh
tranh lợi ích.
Hiện giờ nhà họ Bạch đã hợp tác cùng tập
đoàn Phi Vũ, như vậy thì nhà họ Tề càng
bị chèn ép trở thành doanh nghiệp hạng
hai, chuyện này khiến anh ta không thể
chấp nhận nổi.
Mà lúc trước Tề Tử Dân không phải chưa
từng đến tập đoàn Phi Vũ, chỉ là không
phải giống như lời Tiêu Nhược nói.
“Chủ tịch, bây giờ nên làm thế nào? Nếu
dự án hoàn thành, sau này chúng ta sẽ
rất khó đứng vững ở Kinh Đô.
"Đúng vậy, chủ tịch, anh mau đưa ra cách
giải quyết đi!" “Mọi người đều nghe theo
anh."
Mấy cổ đông lúc này đều gửi gắm hy
vọng vào Tề Tử Dân, mong anh ta có
cách xoay chuyển tinh thể
Mà Tề Tử Dân nghe vậy trong lòng lại
càng nôn nóng hơn, trước mắt đầu phải
anh ta muốn có cách là có ngay được.
Chương 983: Cho anh 10 tỷ nhân dân
tệ ( 35 nghìn tỷ VNĐ )
Trong phòng họp ầm ỹ mãi tới lúc kết
thúc vẫn không thể tìm được một cách
giải quyết vấn đề.
Cuối cùng mọi người uể oải ra về, ai nấy
đều mặt mày ủ rũ. Vẻ mặt Tề Tử Dân ảm
đạm, cuối cùng một mình rời khỏi phòng
họp.
Rơi vào đường cùng Tề Tử Dân quyết
định tới tập đoàn Phi Vũ để tìm kiếm cơ
hội hợp tác cuối cùng, nếu có thể anh ta
tình nguyện nhượng lại toàn bộ lợi nhuận
chứ nhất định không để nhà họ Bạch hợp
tác cùng tập đoàn Phi Vũ.
Mang theo suy nghĩ này, Tề Tử Dân đi
xuống của công ty, chuẩn bị tới tập đoàn
Phi Vũ.
Khi chuẩn bị lên xe, đột nhiên một chiếc
xe Rolls - Royce phiên bản giới hạn toàn
thế giới đột nhiên chậm rãi dừng trước
mặt anh ta.
Cửa sổ chậm rãi hạ xuống, một người đàn
ông ngồi ở trong xe nhìn Tề Tử Dân, ánh
mắt và vẻ mặt rất nghiền ngẫm.
“Xin hỏi anh là?"https://vietwriter.vn/threads/giac-mo-ty-phu-full.6623/
Loại người có thể ngồi trong chiếc xe này
chắc chắn không phải nhân vật bình
thường, cho nên Tề Tử Dân hỏi khá lễ
phép.
Người đàn ông đó không phải ai khác mà
chính là Triệu Tự Nguyên.
“Tôi là ai không quan trọng, quan trọng là
bây giờ tôi có thể giúp các người!” Triệu
Tư Nguyện cười nói.
Tề Tử Dân nhíu mày, rõ ràng có chút hoài
nghi Triệu Tư Nguyễn.
“Tôi không biết anh là cậu chủ của tập
đoàn nào. Hiện giờ tôi đang có chuyện
quan trọng phải đi ra ngoài, anh mau
trảnh ra, chuyện này nếu chậm trễ thì
anh không gánh nổi trách nhiệm đâu!” Tề
Tử Dân lạnh giọng nói.
“Tập đoàn Phi Vũ đã ký hợp đồng với nhà
họ Bạch, anh cảm thấy anh còn cơ hội
sao? Tìm tới cửa chỉ rước thêm nhục
thôi!” Triệu Tự Nguyên về mặt đầy khinh
miệt nói.
Trong lòng Tề Tử Dân lại càng thêm nghi
ngờ, nhìn dáng vẻ người đàn ông này có
lẽ biết được gì đó,
“Rốt cuộc anh là ai, lẽ nào anh có cách gì
có thể giúp được tập đoàn Tề Thị sao?"
“Cho anh 10 tỷ nhân dân tệ , anh đánh
sập công ty của nhà họ Bạch trước đã,
đây mới là chuyện anh cần làm đầu tiên.”
Tề Tử Dân vừa rồi còn có chút khinh miệt
Triệu Tự Nguyên, nghe thấy vậy lập tức
thay đổi thái độ, hơn nữa còn vô cùng vui
vẻ.
10 tỷ nhân dân tệ ! Không ngờ người đàn
ông này lại cho anh ta 10 tỷ nhân dân tệ !
Sau khi có 10 tỷ nhân dân tệ này, anh ta
chắc chắn có thể đánh bại nhà họ Bạch,
thậm chí còn có thể nghiền nát nhà họ
Bạch!
"Anh nói thật sao? Dựa vào cái gì tôi có
thể tin anh có số tiền đó!" Tề Tử Dân
không dám tin hỏi.
“Ha ha... anh cho rằng 10 tỷ nhân dân tệ
là rất nhiều sao? Có lẽ đối với các người
là rất nhiều nhưng đối với gia tộc chúng
tôi thi số tiền này chỉ như chút tiền tiêu
vặt thôi!” Triệu Tự Nguyên khinh thường
nói.
Thứ gia tộc Ngoan Nhân không thiếu nhất
chính là tiền, mà Triệu Tư Nguyên lại có
Nguyên Lão chiểu cổ, đương nhiên lại
càng khinh thường tiền.
Đối với sự khinh thường của Triệu Tự
Nguyên, Tề Tử Dân không hề có chút bất
mãn nào, bởi vì anh ta đã nghe ra được
một tin tức quan trọng từ miệng Triệu Tự
Nguyên.
Chính là Triệu Tự Nguyên đến từ gia tộc
thần bí hàng đầu đó!
Có thể giành được 10 tỷ nhân dân tệ , tập
đoàn Tề Thị có thể diễu võ dương oai
trước nhà họ Bạch một lần nữa, cho dù có
phải quỳ xuống với Triệu Tư Nguyên ở
trên đường anh ta cũng cam tâm tình
nguyện,
“Vâng vâng vâng... là tôi ếch ngồi đáy
giếng. Có điều anh tên tâm, chỉ cần anh
chịu cho tôi tiền, tôi nhất định sẽ đánh
sập nhà họ Bạch, chỉ là tập đoàn Phi Vũ
không dễ đối phó như vậy!” Tề Tử Dân
nói.
Nhắc tới tập đoàn Phi Vũ, Triệu Tự
Nguyên càng thêm khinh thường: “Yên
tâm, đương nhiên là tôi sẽ có cách đối
phó với tập đoàn Phi Vũ!"
“Vậy anh rốt cuộc là ai, vì sao lại chịu
giúp tôi?" Tề Tử Dân nghi ngờ hỏi.
“Gia tộc Ngoan Nhân! Đương nhiên Triệu
Phong cũng là người của gia tộc, chẳng
qua là sau lần này, anh ta sẽ có khả năng
bị đuổi ra hỏi gia tộc mà thôi!” Triệu Tự
Nguyện cười nói.
Không ngờ anh ta lại là người của gia tộc
Ngoan Nhân?
Bốn chữ này khiến da đầu Tề Tử Dân tê
dại, từ trước tới nay anh ta cũng chỉ có
thể nghe đồn thôi.
Không ngờ có một ngày anh ta lại tự đến
tìm chính mình! Hơn nữa ông chủ của tập
đoàn Phi Vũ cũng là người của gia tộc
này.
Nếu không có Triệu tư Nguyên giúp đỡ,
đối mặt với tập đoàn phi Vũ, ngoại trừ
diệt vong ra thì Tề Tử Dân không còn bất
cứ con đường nào khác.
"Anh sợ sao?" Triệu Tư Nguyên khinh
thường nói.
Tề Tử Dân hít sâu một hơi, lắc đầu nói:
“Hiện giờ cho dù tôi có sợ thì cũng sẽ bị
tập đoàn Phi Vũ và nhà họ Bạch chèn ép
thôi, có tư cách gì mà sợ hãi nữa chứ!
Anh yên tâm đi, tôi nhất định sẽ giúp anh
đối phó với anh ta!”
Triệu Tự Nguyên lạnh lùng cười, biết rằng
tuy rằng ngoài mặt Tề Tử Dân tỏ ra bình
tĩnh nhưng trong lòng lại rất sợ hãi, chỉ e
là cảng sợ hãi anh ta sẽ càng thêm liều
mạng, bởi bây giờ anh ta không còn
đường lui nào nữa rồi!
"Yên tâm, chỉ cần anh ngoan ngoãn nghe
lời, sau này tôi nhất định sẽ trọng dụng
anh, phải biết rằng, làm việc cho gia tộc
Ngoan Nhân chúng tôi, anh có thể hưởng
tất cả vinh hoa phú quý trên đời này."
Triệu Tự Nguyên nói.
“Tôi hiểu." Tề Tử Dân nói.
"Chuyện này, anh không được nói ra với
bất kỳ kẻ nào, nếu như có người khác
biết thân phận của tôi thì anh chuẩn bị
sẵn quan tài cho mình đi." Triệu Tư
Nguyên nhàn nhạt nói.
Nếu Triệu Tự Nguyên biết thân phận
mình bị bại lộ, truyền tới tai gia tộc chắc
chắn sẽ phiền toái.
Lúc đó cậu ta đối phó với Triệu Phong chỉ
càng thêm bất lợi. “Xin anh yên tâm, tôi
nhất định sẽ giữ kín bí mật này." Tề Tử
Dân nói. Hôm sau.
Tề Tử Dân lấy được 10 tỷ nhân dân tệ ,
nhanh chóng giành được các tài nguyên
từ những buổi đấu giá, khu đất mà nhà
họ Bạch quyết tâm giành được cũng bị
nhà họ Tề lấy mất bằng một cái giả trên
trời.
Nhà họ Bạch đều ngây ra!
Thực lực của nhà họ Tề thể nào họ quả rõ
ràng, tuy cũng thuộc mười gia tộc lớn ở
Kinh Đô nhưng thực lực của nhà họ Tề
không thể mạnh tới vậy được.
“Bố, Tề Tử Dân đang làm cái quái gì vậy,
sao đột nhiên lại có nhiều tiền như vậy!"
Bạch Trạch nói với bố mình đang ngồi
trước bàn làm việc.
Lúc này Bạch Hoành Thịnh cũng không
thể lường được, bởi vì không chỉ có
nguồn tài chính khổng lồ mà dường như
có người đứng sau âm thầm mở đường
bật đèn xanh cho bọn họ.
Mấy dự án trước đây mắc cạn cũng đột
nhiên sống dậy.
"Con mau chóng tới tập đoàn Phi Vũ nói
chuyện này với anh Triệu Phong, bố cảm
thấy chuyện này rất kỳ lạ!" Bạch Hoàng
Thịnh nói với vẻ nghiêm túc.
Trưa hôm đó, Bạch Trạch tới tập đoàn Phi
Vũ nói mọi chuyện với Triệu Phong.
Trong lòng Triệu Phong cũng có chút kinh
ngạc, khi Bạch Trạch rời đi, Triệu Phong
cũng phải người ra tay điều tra nhưng lại
không phát hiện được bất kỳ dấu vết gì.
“Chủ tịch Triệu Phong, liệu có phải đám
người ở nước Tây lại ngóc đầu trở lại?"
Tiêu Nhược nghi ngờ nói.
Triệu Phong lắc đầu, chuyện này căn bản
không có khả năng.
Bên phía gia tộc Hill, Triệu Phong đã âm
thầm phải người giám sát, để phòng ngừa
họ có động thái gì.
“Chuyển cho nhà họ Bạch ít tiền, không
thể cử để Tề Tử Dân tiếp tục điện cuồng
như vậy được, nếu không thì chúng ta
quá bị động rồi.” Triệu Phong nói.
Tiêu Nhược gật đầu, nhanh chóng sắp
xếp. Hôm sau, lúc tập đoàn nhà họ Bạch
đang họp.
"Náo nhiệt quá nhỉ, tôi không bỏ lỡ trò
hay gì chứ?” Một âm thanh quen thuộc
vang lên, Tề Tử Dân dân theo người đi
vào.
“Tề Tử Dân, anh tới đây làm gi?” Bạch
Hoàng Thịnh lạnh lùng nhìn Tề Tử Dân.
Chương 984: Càng nhiều lợi thế
Tề Tử Dân mặt đầy ý cười, đây là sự vui
vẻ xuất phát từ nội tâm.
Bởi Vũ sau khi được Triệu Tự Nguyên cho
tiền, cuối cùng anh ta cũng có thể diễu võ
dương bại trước người nhà họ Bạch, hoàn
toàn giam đạp người nhà họ Bạch dưới
chân.
“Hôm nay tôi tới để xem công ty nhà họ
Bạch phá sản như thế nào, không được
sao?" Tề Tử Dân cười nói.
"Tể Tử Dân anh đừng quá đắc ý, chúng
tôi đã hợp tác cùng tập đoàn Phi Vũ rồi,
anh cảm thấy mình có thể chống lại tập
đoàn Phi Vũ sao” Bạch Hoàng Thịnh nói.
Tề Tử Dân bỗng cảm thấy buồn cười, cất
giọng cười lớn lên,
Nếu lúc trước nghe thấy tên tập đoàn Phi
Vũ mặt anh ta nhất định sẽ biển sắc,
nhưng hiện giờ có Triệu Tự Nguyên chống
lưng, anh ta đã hoàn toàn không có chút
e dè nào nữa.
“Bạch Hoành Thịnh, ông còn chưa rõ tình
hình sao, chờ đến khi nhà họ Bạch phá
sản, xem ông còn có thể nói ra lời này
nữa không" Tề Tử Dân nói.
Bạch Hoàng Thịnh hừ lạnh một tiếng nói:
“Nơi này không có chỗ cho anh nói
chuyện, nhà họ Bạch không có quan hệ gì
với anh, tốt nhất là anh nên mau chóng
cắt đi.”
“Hôm nay tôi tới đây là muốn cho các
người một cơ hội!"
Tề Tử Dân nói rồi ánh mắt đảo qua mấy
lãnh đạo cấp cao của nhà họ Bạch, tiếp
tục nói: "Bây giờ cho các người hai con
đường, một là tiếp tục đi, các người sớm
muộn gì cũng sẽ lưu lạc đầu đường xó
chợ! Một con đường khác là nếu các
người đồng ý để tập đoàn Tề Thị thu
mua, tôi có thể đảm bảo sau này các
người vẫn được hưởng thụ những đãi ngộ
như thế này, hơn nữa có tôi là chỗ dựa
sau lưng cũng tượng trưng cho việc sức
mạnh của các người lớn hơn!”
Mấy lãnh đạo cấp cao nhà họ Bạch lập
tức bàn tán sôi nổi, “Quả nhiên, nhà họ
Tề đúng là có quý nhân phù trợ.” “Lẽ nào
còn lợi hại hơn cả tập đoàn Phi Vũ?” "Hay
là chúng ta xem xét điều kiện chút đi..."
Hiện giờ tập đoàn Tề Thị hùng hổ xông
lên, hơn nữa còn có chỗ dựa, tin tức này
khiến máy lãnh đạo cấp cao nhà họ Bạch
có chút lung lay.
Lúc này vẻ mặt Bạch Hoàng Thịnh vô
cùng dữ tợn, bởi vì Tề Tử Dân cảm ngang
nhiên ở công ty của ông ta làm nhiều loạn
suy nghĩ của mọi người, ông
ta cũng không dám chắc liệu mấy lãnh
đạo cấp cao kia có làm phản hay không...
“Tề Tử Dân, không ngờ anh lại kiêu ngạo
như vậy!” Lời vừa nói ra, Triệu Phong và
Tiêu Nhược cùng đi tới. Tề Tử Dân nhìn
thấy Triệu Phong rõ ràng vẫn có chút
hoảng loạn, "Chủ... chủ tịch Triệu Phong!”
“Trở về nói với cái người sau lưng anh
nhận lúc còn sớm thì mau dừng tay lại,
nếu không tôi không ngại để anh ta hoàn
toàn biến mất đầu!" Triệu Phong lạnh
giọng nói.
Tề Tử Dân vừa rồi còn kiêu căng ngạo
mạn, lúc này thấy Triệu Phong hoàn toàn
không có dáng vẻ vênh váo tự đắc như
vừa rồi nữa.
“Được, tôi nhất định sẽ chuyển lời... Tề
Tử Dân cần chặt răng nói
"Chủ tịch Triệu Phong, chuyện này." Bạch
Hoàng Thịnh thấy Triệu Phong tới, trong
lòng yên tâm hơn nhiều.
Lúc này ánh mắt Triệu Phong lạnh lùng
quét một lượt về phía mấy lãnh đạo cấp
cao nhà họ Bạch,
Ánh mắt anh liếc tới đầu mấy người đó
cúi đầu tới đây, không dám đối diện với
ánh mắt của Triệu Phong.
“Hiện giờ các người có thể lựa chọn rời đi,
tôi sẽ không ngăn cản cũng không trả
thù! Nhưng nếu đã ở lại mà sau này lại
lựa chọn phản bội, tôi thề sẽ không để
các người có kết cục tốt đẹp!” Triệu
Phong lạnh giọng nói.
Mấy tên vừa rồi còn muốn hợp tác với Tề
Tử Dân, lúc này nghe vậy sợ đến nỗi
không dám thở mạnh.
“Chủ tịch Triệu Phong... chúng tôi đi theo
nhà họ Bạch nhiều năm như vậy, sao có
thể lựa chọn rời đi vào lúc này chứ?”
"Có chủ tịch Triệu Phong giúp đỡ, chúng
tôi không hề sợ tên Tề Tử Dân đó chút
nào!”
"Chúng tôi cũng không muốn nhìn tên Tề
Tử Dân đó vênh vang kiêu ngạo như
vậy..."
Mấy người đó vội vàng lật mặt nhanh như
bánh tráng.
Triệu Phong khinh thường cười, xoay
người vẫy tay với Tiêu Nhược, Tiêu Nhược
cầm một bản hợp đồng đặt trước mặt
Bạch Hoành Thịnh.
Bạch Hoàng Thịnh ngạc nhiên cầm lấy
hợp đồng.
Khi thấy rõ con số trên hợp đồng, Bạch
Hoành Thịnh nghẹn họng nhìn chằm
chằm không biết nói gì.
50 tỷ nhân dân tệ !
“Chủ tịch Triệu Phong! Tôi... tôi không
nhìn nhầm chứ!” Nói rồi Bạch Hoành
Thịnh nuốt một ngụm nước miếng, day
day đôi mắt, vẻ mặt không thể nào tin
nổi.
Phản ứng của Bạch Hoàng Thịnh khiến
mọi người tò mò. Háo hức muốn nhìn
xem trên hợp đồng viết gi. Ong!
Sau khi nhìn rõ con số trên hợp đồng,
phòng họp như muốn nổ tung trong nhảy
mát.
Đảm người nhìn Triệu Phong như người
ngoài hành tinh.
“Sau khi ký vào bản hợp đồng này, 50%
cổ phần tập đoàn Bạch thị sẽ thuộc về
tập đoàn Phi Vũ, điều kiện này chủ tịch
Thịnh thấy hợp lý chử!” Tiếu Nhược nhàn
nhạt nói.
50 tỷ nhân dân tệ , đừng nói là cổ phần
bình thường, cho dù là bản cả công ty
cũng được!
“Có thể có thể!" Bạch Hoành Thịnh liên
tục đáp. “Được, không có vấn đề gì thì ký
tên đi!" Tiêu Nhược nói.
Hợp đồng rất nhanh được ký xong, Bạch
Hoàng Thịnh cảm thấy như đang nằm
mơ, vẫn còn đang khiếp sợ chưa thể hồi
phục tinh thần trở lại.
Rời khỏi công ty của nhà họ Bạch, Tiêu
Nhược mới bất mãn nói: "Chủ tịch Triệu,
chúng ta làm vậy mất nhiều hơn là được,
chỉ là một nhà họ Bạch mà thôi, cho dù
họ sụp đổ thì chúng ta vẫn có thể hợp tác
với người khác..."
Triệu Phong nhàn nhạt cười, xua tay nói:
“Lần này mục tiêu căn bản không phải là
nhà họ Tề mà là kẻ chống lưng phía sau,
nếu họ muốn chơi thì tôi cũng sẽ chơi
cùng!”
Tiêu Nhược chỗ hiểu chỗ không gật đầu.
Cùng ngày hôm đó, sau khi có được 50 tỷ
nhân dân tệ , Bạch Hoành Thịnh không
chút chần chờ, trực tiếp điên cuồng thu
mua đất.
Cùng nhà họ Tề chiến đấu ác liệt.
Nhất thời, thị trường bất động sản ở Kinh
Đô trở nên sôi động hơn bất cứ lúc nào,
vài công ty nhỏ đã sụp đổ chỉ trong một
đêm.
"Con mẹ nó chứ, điên cả rồi."
“Cải tạo một tiểu khu cũ mà nhà họ Bạch
chi những 3 tỷ nhân dân tệ, thật đúng là
điên rồi!”
“Nhà họ Tề cũng vậy, khu công nghiệp cũ
nát hay nhà xưởng đều nâng giá lên tới 2
tỷ nhân dân tệ.”
Mấy ông chủ trong giới bất động sản đều
không cam lòng nhưng lại không thể làm
gì, ngay cả tư cách chiến đấu bọn họ
cũng chẳng có.
Bên kia, Tề Tử Dân đứng trước mặt Triệu
Tự Nguyên, không giấu nổi lo lắng.
Tình hình hiện tại hoàn toàn vượt khỏi
tưởng tượng của Tề Tử Dân, tuy rằng anh
ta biết tập đoàn Phi Vũ chắc chắn sẽ ra
tay nhưng không ngờ lại ra tay dứt khoát
như vậy, có thể thấy số tiền mà Triệu
Phong chỉ ra chỉ có hơn chứ không có
kém Triệu Tự Nguyên,
“Anh Triệu Tự Nguyên, chỉ sợ là tài chính
của nhà họ Tề không duy trì lâu được
nữa..." Tề Tử Dân thấp giọng nói..
Triệu Tự Nguyên ngồi ở ghế ông chủ, vẻ
mặt bất cần đời.
Thấy 10 tỷ nhân dân tệ đổ sông đổ bể,
nếu nói Triệu Tự Nguyên không đau lòng
thì không phải, chỉ là số tiền này so với
sức mạnh của gia tộc cậu ta thì không
đáng là bao.
“Được rồi, nếu như vậy thì các người có
thể dùng tay lại!” Triệu Tự Nguyên
nói.
Tề Tử Dân còn tưởng mình nghe nhầm,
hiện giờ dừng tay lại chẳng khác nào hủy
hoại tập đoàn Tề Thị.
“Anh... anh Triệu Tự Nguyên, tôi không
nghe lầm chứ, hiện giờ chúng ta dừng tay
lại thì chắc khác gì tốn công vô ích, nhà
họ Tề cũng xong luôn. Tề Tử Dân sợ hãi
nói.
"Cho anh 10 tỷ nhân dân tệ mà có chút
chuyện này cũng làm không xong, anh
còn có ích lợi gì chứ!” Triệu Tự Nguyên
lạnh giọng quát.
Bang! Nháy mắt sắc mặt Tề Tử Dân trở
nên trắng bệch! "Đừng... đừng mà anh
không thể cứ như vậy mà vứt bỏ nhà họ
Tề được."
Chương 985: Uy hiếp
“Bây giờ anh cút đi được rồi. Nếu anh
dám hé răng ra dù chỉ nửa câu và làm lộ
chuyện này. Thì tôi dám bảo đảm nhà họ
Tề không chỉ là phá sản, trên dưới người
nhà của các người cũng sẽ biến mất khỏi
thế gian này!” Triệu Tự Nguyên nói xong
thì vẫy ta ra hiệu cho hai vệ sĩ.
Tề Tử Dân mất hết hi vọng. Anh thật
không ngờ chỉ mới mấy ngày ngắn ngủi
mà bản thân đã đi đến bước này.
Sau khi Tề Tử Dân bị đuổi ra ngoài, Triệu
Tự Nguyên nhấc điện thoại lên. *Nguyên
Lão, Triệu Phong đã ra tay rồi!” Triệu Tự
Nguyên nói vào điện thoại
“Được, tôi đã sắp xếp người đưa Thị Bất
Du đến biệt thự của cậu rồi, Nhớ kỹ! đây
là cơ hội cuối cùng của cậu." Nguyên Lão
chậm rãi nói ở đầu dây bên kia
Sau khi cúp điện thoại, ánh mắt Triệu Tự
Nguyên trở lên lạnh lẽo chưa từng có. Lần
này anh ta có thể đuối Triệu Phong ra
khỏi gia tộc hoàn toàn rồi.
Thị Bất Du này chính là át chủ bài lớn
nhất của anh ta.
Cũng vào lúc này, Triệu Phong đang ngồi
trên số pha trong phòng khách biệt thự,
nét mặt anh nghiêm nghị. 9526 thì đang
đứng bên cạnh.
“Cậu chủ, thầy của cậu ngài Thơ Bất Du
đang ở Kinh Đô, chỉ có điều là đang bị ai
đó giấu đi rồi."
Thần Phong cau mày. Anh châm một điếu
thuốc, hít một hơi thật sâu rồi thở ra một
vùng khói thuốc nhàn nhạt.
Thị Bất Du đã mất tích lâu như vậy,
không ngờ vẫn còn đang ở Kinh Đô. Điều
này làm Triệu Phong nảy sinh nhiều nghi
ngờ trong lòng.
“Tiếp tục cho người âm thầm tìm kiếm.
Nhớ kỹ, đừng làm ồn ào, phải bảo đảm
an toàn cho thấy tôi. Triệu Phong dặn dò.
9526 gật đầu, sau đó rời khỏi biệt thự.
Vào lúc này, Thị Bất Du đang bị giam giữ
trong tầng hầm biệt thự của Triệu Tự
Nguyên,
Mặc dù bị giam cầm lâu như vậy, nhưng
khi sắc của Thị Bất Du vẫn còn rất tốt.
“Thưa ông Thi Bất Du, ông đã suy nghĩ kỹ
chưa?” Triệu Tự Nguyên đi đến bên cạnh
Thị Bất Du, khuôn mặt lộ ra vẻ gian xảo,
Thị Bất Du cười khẩy, khinh thường nói:
“Triệu Tự Nguyên, cậu cho rằng bất tôi có
thể uy hiếp được Triệu Phong thì cậu thật
quá ngây thơ rồi. Dù tôi có chết tôi cũng
sẽ không giúp cậu. Cậu hãy bỏ ý định đó
đi!"
Triệu Tự Nguyện nghe đến câu này, giữa
hai lông mày không khỏi lóe lên. một ý
niệm giết chóc. Nếu không phải Nguyên
Lão đã căn dặn không được làm hại tính
mạng của Thi Bất Du, Triệu Tự Nguyên
đã giết ông ta từ lâu rồi. | "Cái đồ giả kia,
đã cho ông chút thể diện rồi nhé. Xem ra
tôi đối với ông quá lịch sự rồi!”
Triệu Tự Nguyên nói xong, ngoắc ngoắc
tay ra hiệu cho mấy vệ sĩ sau lưng, nói
tiếp: "Ông ta được ca tụng là họa sĩ tranh
thủy mặc số một Hoa Hạ đây. Vậy thì
hôm nay, các người đập gãy tay ông ta
cho tôi”
Mấy vệ sĩ tiến thẳng đến trước mặt Thi
Bất Du.
“Triệu Tự Nguyên, cậu có bản lĩnh thì giết
chết tôi đi!” Thi Bất Du nghiến răng
nghiến lợi nói.
Triệu Tự Nguyện cười chế giễu: “Giết
ông? Đừng gấp như vậy, đợi tôi đuổi
được cải tên Triệu Phong đó ra khỏi gia
tộc xong, sẽ tiên ông lên đường!”
Rắc rắc! Mấy tên vệ sĩ ra tay cực kỳ tàn
độc, thẳng thừng bẻ gãy cổ tay của Thị
Bất
Du
Nhưng Thị Bất Du kiên cường không là
tiếng nào.
Nhưng dưới cơn đau đang cố kiềm nén,
mồ hôi lạnh tuôn ra trên trán của ong.
“Không ngờ cái đồ giả này cũng giỏi chịu
đựng thật. Nhốt ông ta vào lồng lại cho
tôi, bỏ đói ba ngày không cho ăn cơm!”
Triệu Tư Nguyễn ra lệnh cho đảm vệ sĩ.
Triệu Tự Nguyên vốn định bắt Thi Bất Du
ra mặt khuyên Triệu Phong rút lui khỏi
cuộc sát hạch. Tình hình hiện tại e rằng
kế hoạch này không thể thực hiện nữa!"
Ngày hôm sau.
Nếu không có sự hỗ trợ của Triệu Tự
Nguyên, dòng vốn lưu động của Tập đoàn
Tề Thị sẽ bị đứt đoạn và rất nhanh thôi sẽ
đứng bên bờ vực phá sản.
Tề Tử Dân vô cùng sầu não, trong một
đêm gần như đã bạc trắng đầu
Ngược lại, phía bên nhà họ Bạch thì mọi
thứ đang vô cùng thuận lợi. Họ nhanh
chóng đứng vững trong giới địa ốc của
Kinh Đô, sở hữu ngày càng nhiều tài sản,
đất đai. Cộng thêm việc hợp tác với tập
đoàn Phi Vũ, càng làm tăng thêm danh
tiếng cho họ.
Ngay khi Triệu Phong cho rằng kẻ đứng
sau Tề Tử Dân đã định từ bỏ việc phản
kháng thì bất ngờ nhận được một tin
nhắn từ một số lạ gửi đến,
Bên trong là một bức ảnh.
Trong ảnh là một tầng hầm ánh đèn leo
lét, Thi Bất Du đang bị nhốt trong một cái
lồng.
“Là thầy!”
Khoảnh khắc nhìn thấy bức ảnh, Triệu
Phong vô cùng tức giận, trong lòng nảy
sinh ý định giết chóc điên cuồng.
Triệu Phong trực tiếp gọi vào số điện
thoại vừa gửi tin nhắn ảnh tới. Thế nhưng
số máy đã bị khóa, Râm!
Triệu Phong đảm mạnh lên bàn làm việc.
Cái bàn vốn làm bằng gỗ nguyên khối đã
bị anh đấm đến nứt một đường, tách trà
trên bản cũng bị chấn động mà rơi xuống
đất.
Thần Phong tự trách bản thân rất nhiều,
nhìn thấy thầy mình phải lâm vào cảnh
này mà bản thân lại bất lực. Lòng anh
đau như cắt!
Lúc này, điện thoại của Triệu Phong đổ
chuông.
“Tôi nghĩ rằng anh đã thấy bức ảnh rồi
đúng không!” Giọng nói trong điện thoại
đã được xử lý làm méo tiếng.
“Nói đi, rốt cuộc anh là ai, muốn gì?"
Triệu Phong nghiến răng hỏi.
"Ha ha ha." Đầu dây bên kia truyền lại
một giọng cười mỉa mai rồi nói tiếp:
"Không phải cậu phát điên rồi chứ. Bây
giờ tôi cho cậu một cơ hội, lập tức giao lại
toàn bộ cổ phần của tập đoàn Phi Vũ
trong tay cậu, sau đó cút khỏi Kinh Đô!”
Triệu Phong nhíu chặt mày.
Nhìn thủ đoạn của người này trong lòng
có thể đoán được người này không muốn
anh thừa kế chức vụ trong gia đình. Cũng
chỉ có anh ta mới có thể làm ra những
chuyện thế này.
Triệu Tự Nguyên
Nghĩ đến sự an toàn của Thi Bất Du,
Triệu Phong không thể lập tức vạch trần
anh ta. Một khi bị vạch mặt, không thể
bảo đảm rằng Triệu Tự Nguyên không
chó cùng rút giậu mà giết chết Thi Bất
Du.
“Được... tôi hứa với anh, giao dịch sẽ diễn
ra ở đầu, vào lúc nào?" Triệu Phong lạnh
lùng nói.
Đầu dây bên kia, Triệu Tự Nguyên không
nhịn được mà để lộ ra nụ cười tự män.
Nhưng mà anh ta cũng không phải kẻ
ngốc. Nếu gặp mặt Triệu Phong mọi
chuyện sẽ bị bại lộ.
Thời gian và địa điểm giao dịch tôi sẽ
thông báo sau. Còn nữa, đừng cố nghĩ
cách điều tra thân phận của tôi, bằng
không anh chuẩn bị hột xác thầy anh đi!”
Triệu Tự Nguyên nói xong liền cúp máy.
Triệu Phong hít sâu một cái, cố gắng trấn
tĩnh lại tâm trạng. Ngay lập tức, Triệu
Phong cầm điện thoại lên.
Là một trong những món quà mà gia tộc
Ngoan Nhân đã tặng anh, Ảnh Đường.
Đây được xem là tổ chức bí mật nhất thế
giới, Sở hữu mạng lưới tin tức lớn nhất
thế giới.
Nhưng mà tổ chức này có một quy định,
đó chính là chỉ phục vụ mỗi khách hàng
một lần duy nhất.
Đây cũng là lý do tại sao nhiều năm nay
họ vẫn không trở thành mục tiêu bị bất kỳ
tổ chức nào nhằm vào. | "Giúp tôi tìm
một người." Triệu Phong nói. “Được!" Một
giọng đàn ông khàn khàn vang lên trong
điện thoại. Giọng nói kia là của người
sáng lập tổ chức Ảnh Đường, Dạ Ưng.
Vốn dĩ Triệu Phong định nhờ Ảnh Đường
điều tra về nhóm người năm xưa giật đi
khế ước Thiên Lộc, nhưng đã đến nước
này anh không còn cách nào khác. Bây
giờ điều quan trọng nhất là phải tìm ra
tung tích của thầy.
Về phía 9526, anh cũng luôn tìm tin tức
của Thi Bất Du khắp Kinh Đô. Đọc được
tin nhắn của Triệu Phong xong, liền
nhanh chóng xác định mục tiêu chính là
Triệu Tự Nguyên, . Nhưng điều khiển
9526 ngạc nhiên là Thám Tư Nguyên
cũng đột nhiên biến måt!
Điều này càng khiến cho Triệu Phong xác
nhận rằng chuyện này chắc chắn có liên
quan đến Triệu Tự Nguyên,
Ngày tiếp theo,
Triệu Phong lại nhận được cuộc gọi từ
người thân bị đó. Cũng phải công nhận là
Triệu Tự Nguyên đúng là thiên tài trong
mấy trò bắt cóc tống tiền thể nay
Trong điện thoại, Triệu Tự Nguyên lại
chỉnh giọng thành một giọng khác hoàn
toàn với cuộc gọi trước đó.
"Có thể nói thời gian và địa điểm giao
dịch rồi chử?" Triệu Phong nói. Gặp mặt
giao dịch, Triệu Tư Nguyên chắc chắn sẽ
không dám làm vậy.
“Chuẩn bị hợp đồng bàn giao cổ phần tập
đoàn Phi Vũ cho xong đi, ba giờ chiều sẽ
có người đến lấy!”
Triệu Tư Nguyễn nói xong liền ngắt điện
thoại,

nhóm zalo: https://zalo.me/g/zivpdz264
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom