• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

New Đàn bà cũ có được yêu ??? (1 Viewer)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 19: Trần Thanh Thanh thổ lộ tâm tình

Tại biệt thự của Hàn Nhất Phong, anh mở cửa xe bế Trần Thanh Thanh vào nhà , cho cô ngồi lên sofa, a đi đến bếp rót cô ly nước ấm đưa cô uống, Trần Thanh Thanh mặt tái mét nước mắt rưng rưng , tay vẫn còn run run cầm ly nước uống một ngụm, Hàn Nhất Phong nhìn bộ dạng của cô không khỏi đau lòng , anh ngồi xuống bên cạnh cô, đưa người cô dựa vào lòng anh , xoa đầu cô, không sao , không sao cả có anh ở đây không ai làm hại được em hết, ngoan nào đừng khóc nữa! Hàn Nhất Phong bước vào phòng tắm của Trần Thanh mở nước ấm cho cô, sau đó xuống lầu bế Trần Thanh Thanh đến phòng tắm , Trần Thanh Thanh quay sang nhìn anh với ánh mắt sợ sệt a muốn làm gì? Hàn Nhất Phong hôn lên má cô , nế cô vào phòng tắm yên tâm anh sẽ không làm gì em đâu, anh mở nước ấm rồi em vào tắm đi, anh sẽ bảo thiếm Vương mang đồ đến cho e, nói xong Hàn Nhất Phong cũng về tắm, thiếm Vương đem đồ đến cho Trần Thanh Thanh, trong phòng tắm lúc này Trần thanh vẫn còn sợ hải , cô ngâm mình dưới nước khá lâu nghĩ về chuyện kinh hoàng xảy ra cô rất sợ hải, một lúc sau cô bước ra với gương mặt thất thần, nằm lên giường chẳng muốn bước đi đâu, Hàn Nhất Phong lúc nảy đã nhờ thiếm Vương nấu cho Trần Thanh Thanh bác tổ yến hạt sen, Anh tắm xong , xuống lầu bưng tổ yến thiếm vương vừa nấu mang lên , Trần Thanh Thanh lúc này đã bình tỉnh lại , cô quay sang hỏi Hàn Nhất Phong: Hạo Thiên đâu rồi, sao tôi không thấy thằng bé, Hàn Nhất Phong để bát tổ yến xuống nhìn cô anh gửi Hạo Thiên Cho Quốc An trông coi rồi, thằng bé đang ở dinh thự họ Hàn rất an toàn em yên tâm, giờ e ngồi dậy ăn đi, từ lúc chiều đến giờ e vẫn chưa ăn gì mà, thực sự Trần Thanh Thanh không muốn ăn, nhưng cô cũng không muốn lãng phí đồ ăn, ngồi dậy cầm bát tổ yến ăn, Hàn Nhất Phong lấy bát tổ yên từ tay cô, để anh đút cho em , Trần Thanh Thanh từ chối thôi để tôi tự ăn được rồi, Hàn Nhất Phong ngoan đi để anh đút đừng cứng đầu, lúc này trước mắt Trần Thanh Thanh là người đang ông cực dịu dàng đang rất cẩn thận thổi từng muỗng tổ yến đút cho cô, tim cô cảm thấy rất hạnh phúc. Cho Trần Thanh Thanh ăn xong , Hàn Nhất Phong nhỏ nhẹ bảo cô em ngủ sớm đi sao đó đắp chăng cho cô đi đi về phòng, Hàn Nhất Phong điện thoại cho trợ lý Thành Nhân cậu điều tra cho tôi người có ý đồ tồi bại với Trần Thanh Thanh ở khách sạn Rose là ai? Nói xong anh cúp máy trên mặt lộ vẻ cực kỳ giận giữ, 10 phút sau Thành Nhân gọi lại thưa tổng tài người hại Trần tiểu thư là Sở Nguyên Khâm giám đốc công ty dệt SG , công ty hắn đang gặp vấn đề về tài chính vì bị khách hàng tố làm hàng kém chất lượng huỷ bỏ hợp đồng, Hàn Nhất Phong gằng giọng nói cới Thành Nhân từ ngay mai cậu hãy cho công ty của hắn bốc hơi khỏi thị trường kinh doanh cho tôi. Trong phòng Trần Thanh Thanh đã ngủ cô gặp ác mộng la lên cứu tôi! Cứu tôi Hàn Nhất Phong cứu tôi, khiến Hàn Nhất Phong từ phòng nghe tiếng hét của cô chạy qua phòng cô, mở cửa ra anh thấy cô đang nằm ngủ vãn thét lên Hàn Nhất Phong cứu tôi, anh đi tới đầu giường cô thì thầm cô gái ngốc e gặp ác mộng sao? Gặp ác mộng nhưng vẫn nhớ tới anh sao? Có phải trong tim e đã có anh rồi không? Anh xin lỗi vì hôm nay để em sợ hãi, những kẻ hại em phải trả giá, Hàn Nhất Phong biết anh nói cô vẫn không nghe, những anh rất muốn nói những lời ngọt ngào này với em , cứ thế Hàn Nhất ngồi trên đầu giường của Trần Thanh Thanh ngủ thiếp đi. Sáng tại phong Trần Thanh cô mờ mắt ra đã nhìn thấy người đàn ông ngồi tựa vào thành giường ngủ , cô nhìn gương mặt Hàn Nhất Phong gương mặt đẹp từng góc cạnh, nhìn anh ngủ rất ngoan như cậu bé nhỏ , rất ấm áp , tay anh vẫn nắm tay cô rất chặt, cô quay sang đua sát gương mặt vào nhìn gương mặt anh, dùng tay sơ vào chân mày sắc bén đen đậm của anh, sau đó sờ đến sống mũi anh, tay cô dùng ở đôi môi mềm mại anh , cảm giác cô đang hưởng thụ nhìn ngắm bức tranh tuyệt đẹp, cô thì thầm bên tay Hàn Nhất Phong vì cô nghĩ anh vẫn còn ngủ nên nói ra tâm tình của minh như tự nói với mình thôi vì cô biết anh không nghe thấy, Hàn Nhất Phong anh biết không? Thật ra tôi đã yêu anh , nhưng tôi không thể ở bên anh vì thấy minh không xứng đáng, tôi sẽ cố chôn vùi tinh yêu này vào tim mình, tôi không muốn gây rắc rối tới anh, Trần Thanh không hề hay biết người đàn ông này đã tỉnh dậy từ khi cô đùa nghich trên khuôn mặt anh, Hàn Nhất Phong nhếch miẹng cười hạnh phúc, tay Trần Thanh Thanh vẫn con đang để trên bờ môi anh , bỗng cô cảm giác môi anh đang cử động, cô ngại ngùnng đỏ mặt nhìn Hàn Nhất Phong anh tỉnh từ khi nào thế? Hàn Nhất Phong vốn dĩ không muốn cô ngại ngùng né tránh anh, nên anh vội cười : mới dậy thôi chào buổi sáng! Trần Thanh Thanh nghe nói nhẹ nhõm cả cũng may không bị phát hiện. Hôm nay là cuối tuần , Hàn Nhất Phong và Trần Thanh Thanh ăn sáng xong sau đó đến Dinh Thự họ hàn để đón Hạo Thiên, Hàn Nhất Phong bước vào theo sau Trần Thanh Thanh rụt rè bước vào Hàn Nhất Phong thấy vậy nắm nay cô trấn an , yên tâm ông nội tôi rất hiền và tốt bụng , Trần Thanh Thanh ngại ngùng buôn tay anh ra. Hàn Lão gia đang ngồi chơi đùa cùng Hạo Thiên , ông cười rất tươi khi nhìn cậu bé đang đùa nghich bên đóng đồ chơi, nhìn thấy Hàn Nhất Phong đi vào ông vui mưng cười cháu cưng của ông giờ nới chịu về thăm ông à, chắc không có tiểu Hạo Thiên chắc con còn chưa chịu về, Hàn Nhất Phong nhìn ông cười , ông đừng trách châu mà , cháu phải lo nhiều việc nên chưa về thăm ông, ông nhìn phía sau thấy Trần Thanh Thanh bước vào thật sự là một cô gái đẹp, nét đẹp gương mặt đầy sự chân thật, ông thầm cười trong lòng thằng cháu trai cũng khéo chọn người ,Trần Thanh bước vào vô cùng lễ phép cuối đầu cháu chào Hàn Lão Gia ạ! Ông cười với Trần Thanh Thanh chào cháu ! Cháu là mẹ của Hạo Thiên ? Hàn Lão Gia nói tiếp thằng bé rất là ngoan, lễ phép ông rất thich , sau này cháu co thể thường xuyên cho cậu nhóc qua chơi vơi ông được không? Trần Thanh Thanh nhìn mặt ông lão hiền lành : dạ thưa ông được ạ sau nay cháu sẽ cho Hạo Thiên qua đây thường xuyên, trò chuyện một lúc Hàn Lão gia bảo người làm dọn cơm trưa, cả 5 người ngồi ăn vui vẻ bên nhau, ăn xong Trần Thanh dọn dẹp phụ, Hàn Quốc An cùng Hạo Thiên chơi xe điều khiển, Trần Thanh Thanh dọn dẹp xong thì cô đi tản bộ sau vườn , phía sau Dinh thự là vườn hoa hồng đỏ rực khiến Trần Thanh Thanh thích thú đi tới vườn hoa tham lam hưởng thụ hương thơm của hoa, Hàn Nhất Phong đi đến trước mắt anh ta là một bức tranh vô cùng hoàn mỹ, gương mặt xinh xắn, mái tóc dài thướt tha bên những cành hoa hồng tựa như một thiên thần , khiến Hàn Nhất Phong không thể cưỡng lại bước đến gần Trần Thanh Thanh, cô quay sang nhìn anh, Hàn Nhất Phong lấy tay nâng gương mặt cô lên , bờ môi nhỏ của cô chu ra anh làm gì thế? Hàn Nhất Phong không đợi cô nói tiếp đã đặt bờ môi mềm mại mình lên đôi môi nhỏ xinh của cô, giữa một vườn hoa đầy lãng mạn lại co người con gái xinh đẹp đang đùa nghịch bên hoa thì làm sao mà anh co thể không hưởng thụ sự lãng mạng này được , Hàn Nhất Ph ong hôn lên môi Trần Thanh Thanh cảm nhận được cô gái ấy không phản kháng , anh tiếp tục hôn sâu hơn , thưởng thức vị ngọt của cô, Trần Thanh Thanh lần này cô đã không còn kiểm soát được con tim côn nữa , đến cô đón nhạn nụ hôn rất nhiệt tình, cô hôn một cách say sưa , tay cô vòng qua eo Hàn Nhất Phong , khiến người đang ông này không muốn dừng lại , càng hôn mãnh liệt hơn, lúc này Trần Thanh Thanh đã lấy lại được tinh thần đẩy Hàn Nhất Phong ra, sau đó chạy vào trong, Hàn Nhất Phong tuy bị đẩy ra nhưng anh lại rất vui vì cuối cùng người phụ nữ nầy cũng có phản ứng lại với anh, anh cũng từ từ đi vào trong, thấy trời cũng xế chiều, anh gọi Trần Thanh Thanh và Hạo Thiên về, 3 người chào tạm biệt Hàn Lão Gia và Hàn Quốc An sau đó lên xe về biệt thự , trên đường về trong xe lúc này Trần Thanh Thanh rất ngại ngùng vì nụ hôn khi nảy , cô ấy ngồi không dám nhìn lên sợ đụng mặt Hàn Nhất Phong, cô lấy điên thoại ra xem tin tức , cô giạt mình khi thây tin công ty dệt SG phá sản , người giám đốc của công ty lại là người đàn ông hôm bữa hãm hại , cô lẫm bẫm thì ra hắn tên Sở Nguyên Khâm tới biệt thực cô quay sang hoi Hàn Nhất Phong chuyện này anh làm đúng không? Hàn Nhất Phong trả lời rất dứt khoát: ừ, người nào đụng tới em điều phải trả giá đắt , hắn như vạy là đã quá nhẹ nhàng , cô nhìn anh chỉ biết nói cảm ơn.
 
Advertisement
Last edited by a moderator:

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom