New Cường Giả Đô Thị (2 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 286-290

Chương 286 Thế giới biến đổi lớn! 1

"Các ông còn có ai muốn bảo vật trên người tôi?” Dương Thiên nhìn về phía đám người Đường Chính Lâm, Lugba, thản nhiên nói.

Theo lời của hắn vừa dứt, đám người Đường Chính Lâm, Lugba cũng vội vàng lại rời xa hắn.

Thi thể của Sơn Bản Quân và William đang nằm trên mặt đất, đây chính là hai vị tồn tại cấp S! Bất kỳ một người nào cũng đều có thể trở thành một tồn tại cực mạnh trong một thế lực nhỏ, vậy mà lại dễ dàng chết ở trên tay Dương Thiên như vậy.

Bọn họ nhìn về phía Dương Thiên tràn đầy vẻ hoảng sợ, sau Long Kinh Thiên, rốt cuộc lại xuất hiện một tồn tại có thể đánh chết cấp S!

Đặc biệt là Đường Chính Lâm, trên mặt càng âm trầm.

Ông ta nghĩ cho dù Dương Thiên đột phá đến cấp S, cũng không thể so với ông ta, nhưng mà hiện tại, chỉ trong mấy ngày Dương Thiên đã nhanh chóng vượt qua ông ta, loại tốc độ này, đã không thể dùng từ kinh người để hình dung!

Lời của Dương Thiên vừa ra, không người nào dám đứng ra. Sau khi mạnh mẽ đánh chết William và Sơn Bản Quân, lực uy hiếp của Dương Thiên đã không ở dưới Uy Đế.

Dương Thiên nhìn các vị cường giả cấp S đang kinh sợ, trên mặt lộ ra nụ cười.

Đã trải qua nhiều như vậy, rốt cuộc hắn cũng chân chính đứng ở trên đỉnh cao của thế giới này.

"Ầm!"

Đột nhiên, không biết là vừa rồi do dao động lúc chiến đấu của Dương Thiên và Uy Đế quá mức kịch liệt hay là nguyên nhân khác, toàn bộ đại điện bắt đầu truyền đến tiếng vang ong ong, sau đó đại điện đột nhiên rung chuyển kịch liệt.

"Có chuyện gì vậy?” Các vị cường giả cấp S kinh hãi. Dương Thiên cũng cảm thấy không hiểu ra sao cả, sau đó bọn họ cảm nhận được một luồng ý chí cường đại bao phủ toàn bộ đại điện.

"Người tự tiện xông vào cấm địa, chết!” Luồng ý chí này trực tiếp gầm lên giận dữ, sau đó, một luồng áp lực mênh mông khổng lồ trực tiếp bộc phát ra, luồng uy áp này thậm chí không thua gì dao động khí thế ở phía trên ba thi thể kia.

Theo sự rống giận của ý chí này, đại điện lại càng rung chuyển.

"Đi mau! Đại điện này sắp sụp rồi!” Đám người Đường Chính Lâm, Lugba kinh hãi, điên cuồng bỏ chạy ra phía ngoài. Dương Thiên nhìn thoáng qua đại điện, cũng nhanh chóng rút lui.

Kỳ lạ chính là, sau khi đám người Đường Chính Lâm ra khỏi đại điện thì luồng ý chí này cũng không có đuổi theo ra nữa.

"Ầm ầm ầm!” Đại điện lay động mãnh liệt, giống như bất kỳ lúc nào cũng có thể đổ sụp xuống. Đã lan đến cả tòa cung điện.

"Sao lại thế này?"

"Tòa cung điện này sắp sụp rồi? Chạy mau!"

...

Cường giả cấp A vẫn đang điên cuồng cướp đoạt bảo vật ở bên ngoài kinh hãi, cảm giác được cung điện lung lay sắp đổ, liền liều mạng chạy trốn.

Đám người Dương Thiên cũng vội vàng rời khỏi tòa cung điện này.

Sau khi toàn bộ đám người Dương Thiên rút lui, ở trung tâm đại điện, luồng ý chí kia lại biến thành một ông lão, sau đó nhìn ba thi thể khổng lồ kia, trong ánh mắt lại có một sự bi thương thật sâu thẳm.

Đại khái mà nói, nếu bí cảnh không trọn vẹn, thì ý chí của bí cảnh nhất định sẽ hoàn toàn tiêu tán. Nhưng mà không biết như thế nào, trong đại điện này lại còn lưu lại một tia, không biết là trước đó bị khí thế của người đầu trâu làm kinh động, hay là bị dao động chiến đấu của Dương Thiên và Uy Đế làm bừng tỉnh, có điều nhìn thân thể hư ảo này, giống như bất kỳ lúc nào cũng sẽ tiêu tán đi.

Luồng ý thức này nhìn người đầu trâu cao hơn 50 mét, trên đầu có hai sừng kia, trong mắt tràn đầy đau buồn: "Chủ nhân, các ngài đã cố gắng nhiều năm như vậy, nhưng vẫn không thành công, ngược lại bản thân mình cũng mất đi sinh mệnh theo sự hủy diệt của tinh cầu này. Cho dù bảo lưu lại được bí cảnh này, thì sao chứ? Không phải là trải qua năm dài tháng rộng cũng sụp đổ sao."

Luồng ý chí kia chậm rãi nói, nhìn về phía Dương Thiên và rất nhiều cường giả cấp S, cấp A đang thoát đi.

"Chủ nhân, không ngờ sau khi các ngài thất bại, hiện tại sinh mệnh của tinh cầu mới sinh này lại nhỏ yếu như vậy, thực lực mạnh mẽ nhất chỉ là sơ nhập cấp Tân Tinh. Muốn đợi bọn họ thật sự trưởng thành, còn không biết phải mất bao lâu."

Ý chí hóa thành ông lão không ngừng nói, sau đó trong mắt đột nhiên lộ ra một loại ánh sáng điên cuồng: "Ta tuyệt đối sẽ không để cho máu tươi của chủ nhân uổng phí, nếu bọn họ yếu như vậy, vậy thì ta sẽ nghĩ biện pháp làm cho bọn họ mạnh hơn! Mạnh hơn nữa! Cho dù chỉ là thời đại sơ sinh, những nếu không nắm chặt thời gian, thì thời đại này sẽ vẫn lấy hủy diệt mà chấm dứt."

Ông lão ý chí nói xong, vung hai tay lên, sau đó từ trên người của ông ta đột nhiên xuất hiện một luồng ánh sáng màu lam kỳ dị, luồng ánh sáng này nhanh chóng dung nhập vào trong không khí, sau đó gần như là lấy tốc độ ánh sáng, nháy mắt ra khỏi bí cảnh, biến thành vô số tia sáng màu lam thật nhỏ, bay đi khắp các nơi trên tinh cầu này.

Sau khi luồng ánh sáng màu lam này bay ra, bóng dáng của ông lão ý chí trở nên càng thêm trong suốt, ông ta nhìn thi thể người đầu trâu kia, trong ánh mắt lộ ra một tia hoài niệm, trong miệng lẩm bẩm nói: "Chủ nhân!"

Ngay sau đó liền tiêu tán đi.

...

Chỗ sâu trong đáy biển Thái Bình Dương, một con cá voi sát thủ dài đến mười mét đang chậm rãi bơi, thân hình khổng lồ mang theo vô số dao động nước biển, các loại cá khác nhìn thấy nó đều lập tức chạy trốn khắp nơi.

Nhìn qua trong mắt nó cũng không có bao nhiêu trí tuệ, chỉ là thỉnh thoảng dựa vào bản năng mà săn mồi.

Lúc này, đột nhiên một tia sáng màu lam kỳ dị xuất hiện, sau đó bị cái miệng rộng này trực tiếp hút vào trong bụng.
Chương 287 Thế giới biến đổi lớn! 2

"Ầm!"

Sau khi tia sáng màu lam này tiến vào trong bụng, thân thể to lớn của con cá voi sát thủ này run lên kịch liệt, trong mắt có vẻ đau đớn, không ngừng quay cuồng khắp toàn bộ đáy biển sâu, hai cái vây ở bụng nhanh chóng lớn lên, trở nên càng thêm tráng kiện, vây lưng cũng nhanh chóng tăng trưởng. Biến hóa lớn nhất chính là hình thể của nó, thế mà từ 10 mét lúc trước, lập tức đạt tới 20 mét. Ánh mắt thỉnh thoảng lóe lên, lại có một loại ánh sáng trí tuệ.

Con cá voi sát thủ xoay người nhảy lên, nó nhìn thấy một nơi khác có một tia ánh sáng màu lam, trong mắt nó liền lộ ra sự tham lam, trực tiếp bơi qua táp một ngụm.

Tốc độ so với lúc trước không biết nhanh hơn bao nhiêu lần!

Lại một tia ánh sáng màu lam tiến vào trong cơ thể nó, hình thể của nó lại bắt đầu không ngừng thay đổi. Thoạt nhìn hoàn toàn không còn dáng vẻ lúc trước nữa, mà giống như một con quái vật có vẻ ngoài dữ tợn, khí thế trên người thậm chí đã đạt tới cấp C!

Sau khi con cá voi sát thủ này biến hóa thành quái vật, cảm thấy rất là đói khát, sau đó nó há miệng, nước biển trong bán kính vài trăm mét cùng với toàn bộ tôm cá đều chui vào miệng nó, vô cùng khủng bố.

Ở Ấn Độ Dương xa xôi, một con tôm hùm thật lớn trong lúc vô tình ăn phải một tia ánh sáng màu lam, hình thể liền trực tiếp tăng vọt tới hơn 10 mét! Hai cái càng thật lớn quơ quơ, kẹp một cái, một con cá voi trắng dài đến ba 30 mét vậy mà trực tiếp bị kẹp đứt.

Trong mắt con tôm hùm thật lớn này có vẻ hưng phấn nhân tính hóa, quơ cái càng lớn, bắt đầu hưởng dụng bữa trưa đặc biệt của mình.

Trên đỉnh Everest, một con đại bàng khổng lồ dài ba mét đang không ngừng bay lượn phía chân trời, đột nhiên một tia ánh sáng màu lam tiến vào trong cơ thể nó, sau đó, hình dáng của nó nhanh chóng biến hóa. Cơ thể biến thành dài hơn 10 mét, hai móng vuốt cũng trở nên sắc bén dị thường, dưới một vuốt, một ngọn núi thấp cũng bị nó cào vỡ nát.

. . . . . .

Bên trong một khu nhà, một học sinh mười mấy tuổi đang cố gắng ôn lại bài tập, sau đó, không biết từ nơi nào bay tới một tia ánh sáng màu lam, theo hô hấp của cậu bé tiến vào trong cơ thể.

Sau đó, trên người cậu học sinh mười mấy tuổi này liền xuất hiện một tia lửa.

Cậu học sinh này hoảng sợ kêu to, nhưng mà sau một lúc lâu, cậu lại phát hiện ngọn lửa này không gây ra tổn thương gì với cậu cả. Suy nghĩ của cậu vừa động, tia lửa nhỏ bé này thế mà không ngừng biến hóa theo ý nghĩ của cậu.

"Trời ạ! Mình trở thành siêu nhân rồi!” Cậu học sinh này vừa ngạc nhiên lại vui mừng hoan hô, không ngừng chơi đùa ngọn lửa.

Trên khắp thế giới, tất cả những ai may mắn tiếp xúc đến ánh sáng màu lam này, bất kể là nhân loại hay là động vật, toàn bộ đều xảy ra biến hóa thật lớn.

Nhất là bên trong biển, đã xuất hiện mấy trăm con sinh vật thật lớn, ngoại hình dữ tợn khủng bố, đang không ngừng chiến đấu, cướp đoạt tia ánh sáng màu lam kia.

Mà ngoại trừ mấy trăm con này, thỉnh thoảng cũng xuất hiện những sinh vật mới hấp thu ánh sáng màu lam!

Toàn bộ thế giới đều đang lặng yên phát sinh biến đổi lớn!

Bên trong bí cảnh, theo ý chí tiêu tán, cả tòa cung điện rốt cuộc hoàn toàn sụp đổ.

Bên ngoài phế tích cung điện, ngoại trừ đám người cường giả cấp S Uy Đế, Dương Thiên, còn có nhiều cường giả cấp A. Có điều, so với lúc trước thì ít hơn một chút.

Những người này lúc tranh đoạt bảo vật đã bùng nổ chiến đấu kịch liệt, chết rất nhiều người.

Có điều, gần như trên mặt những người còn sống đều là nụ cười sáng lạn. Lần này ở trong bí cảnh, mỗi người bọn họ đều có thu hoạch thật lớn.

Cung điện nằm ở biên giới của bí cảnh này, phần lớn đều đã bị thăm dò, cho dù tiếp tục tìm kiếm, cũng không được bao nhiêu bảo vật. Dương Thiên nhìn các loại linh quả quý giá bên trong Long Phượng nguyên châu của mình, nhất là hơn 20 quả Huyền Cảnh Vương kia, còn có quả Huyền Cảnh chồng chất như ngọn núi nhỏ, trên mặt cũng nở nụ cười.

Hành trình đến bí cảnh lần này, thu hoạch của hắn cũng là lớn nhất. Không chỉ có cảnh giới luyện huyết viên mãn, mà còn chiếm được nhiều linh quả quý giá như vậy, còn có đại đao màu đen có lực công kích vô cùng mạnh mẽ, thậm chí là phi thuyền vũ trụ bị hỏng kia.

Có điều, Dương Thiên cũng không dự định chấm dứt hành trình bí cảnh của mình như vậy, hắn trực tiếp cầm đại đao màu đen, đi tới trước mặt đám người Sơn Xuyên Quân, Hải Thần Boggs.

"Dương Thiên, cậu muốn làm cái gì?” Đám người Sơn Xuyên Quân, Hải Thần Boggs nhìn thấy Dương Thiên đi đến, trong lòng kinh hoảng, vội vàng rút lui về phía sau, sau đó phẫn nộ quát Dương Thiên.

"Ha hả, lúc trước các ông vây công tôi nhiều người như vậy, chẳng lẽ cứ vậy mà quên đi sao? Ông nói đúng không, Uy Đế đại nhân?” Dương Thiên cười lạnh nói.

Kỳ thật đại đao màu đen trong tay hắn chỉ có thể phát động thêm tám lần công kích, nếu thật sự bức đám người Hải Thần Boggs nóng nảy, bọn họ cùng nhau đối kháng hắn, cuối cùng người thất bại chỉ có thể là Dương Thiên. Hơn nữa, có sự tồn tại của Uy Đế, Dương Thiên cũng rất khó đánh chết bọn họ, cho nên, Dương Thiên cũng không muốn cứ chấm dứt như vậy, bắt đầu đòi bồi thường. Mỗi cường giả cấp S này đều có thu hoạch rất lớn!
Chương 288 Bồi thường 1

Uy Đế nhìn Dương Thiên, khuôn mặt hơi trầm xuống, nhưng không có nói chuyện. Kỳ thật trường kiếm của ông ta cũng có hạn chế năng lượng, ông ta cảm giác mình chỉ có thể phát động thêm bốn lần công kích.

Ông ta không biết đại đao của Dương Thiên có như vậy hay không, nếu như không có trường kiếm, có thể ông ta cũng không phải là đối thủ của Dương Thiên, cho nên, ông ta cũng vô cùng kiêng kị Dương Thiên.

"Mỗi người ba quả Huyền Cảnh Vương, 10 quả Huyền Cảnh! Chuyện các người vây công tôi sẽ xem như chấm dứt!” Dương Thiên lạnh nhạt nói.

Trên mặt đám người Hải Thần Boggs lộ ra vẻ giãy dụa, thật ra bọn họ đều có thể thỏa mãn được điều kiện của Dương Thiên, nhưng mà đây đều là bọn họ gian nan đạt được, không muốn giao cho Dương Thiên như vậy.

Bọn họ nhìn Uy Đế, thấy Uy Đế thế mà không nói gì, liền cắn chặt răng, nhìn về phía Dương Thiên nói: "Được! Dương Thiên!"

Trong lòng bọn họ vẫn còn sợ hãi, nhìn đại đao màu đen trong tay Dương Thiên, liền nghĩ tới thi thể của William và Sơn Bản Quân.

Nhưng mà, hiện tại ngay cả Uy Đế cũng kiêng kị Dương Thiên, bọn họ có biện pháp nào chứ?

Mỗi người đều giao ra, trong đó Sơn Xuyên Quân của Tiểu Quốc đảo là không cam lòng nhất. Lúc trước Tiểu Quốc đảo bọn họ có ba vị cường giả cấp S, một vị chết ở trên tay Long Kinh Thiên, một vị lại chết ở trên tay Dương Thiên, ông ta còn bị Dương Thiên buộc phải bồi thường, mà ông ta lại không dám biểu lộ ra. Trong tay ông ta chỉ có 6 quả Huyền Cảnh Vương, giao cho Dương Thiên 3 quả, còn lại 3 quả Huyền Cảnh Vương chỉ có thể tạo ra thêm một vị cường giả cấp S. Mà cường giả cấp S của các thế lực khác đều vượt xa Tiểu Quốc đảo bọn họ.

Dương Thiên tiếp nhận 3 quả Huyền Cảnh Vương và 10 quả Huyền Cảnh trong tay Sơn Xuyên Quân, sâu trong đáy mắt cũng lộ ra một tia ánh sáng khiếp người. Chẳng qua không ai chú ý tới.

Cuối cùng, Dương Thiên nhìn về phía ông lão Từ Ngọc Cường và Đường Chính Lâm.

Ông lão Từ Ngọc Cường thở dài một hơi, sau đó lấy ra 3 quả Huyền Cảnh Vương và 10 quả Huyền Cảnh, giao cho Dương Thiên.

Thậm chí ông ta còn nghĩ liệu Dương Thiên có thể giết mình và Đường Chính Lâm hay không, bởi vì Dương Thiên có thực lực này.

Sau khi ông lão Từ Ngọc Cường giao ra quả Huyền Cảnh Vương và quả Huyền Cảnh, Đường Chính Lâm lại không có động tác, không muốn thỏa hiệp với Dương Thiên.

"Phó tổ trưởng Đường, của ông đâu?” Dương Thiên thản nhiên nói.

"Hừ! Có bản lĩnh thì giết tôi đi, tôi không có quả Huyền Cảnh Vương nào cả!” Đường Chính Lâm hừ lạnh nói.

"Dương Thiên, tôi giao thay cho Phó tổ trưởng Đường!”

Cố Linh Kiệt ở phía sau vội vàng nói. Ông ta cũng thu hoạch được một ít quả Huyền Cảnh Vương và quả Huyền Cảnh.

Dương Thiên gật gật đầu, không nói gì thêm, sau đó tự mình lấy ra một quả Huyền Cảnh Vương và bốn mươi mấy quả Huyền Cảnh, để vào bên trong một cái túi không gian, sau đó trực tiếp ném cho Cố Linh Kiệt, nói: "Thay tôi cảm ơn các anh em của Long Tổ lúc trước nguyện ý tới cứu tôi!"

Lúc trước những người trong Long Tổ nguyện ý tới cứu Dương Thiên ngoại trừ hai cường giả cấp A đỉnh phong là Cố Linh Kiệt và Phương Thư Dật này, còn có rất nhiều cường giả cấp A, tuy rằng cũng không có thật sự giúp được Dương Thiên bao nhiêu, nhưng mà trong lòng Dương Thiên vẫn nhớ rõ nhân tình của bọn họ.

Cố Linh Kiệt tiếp nhận túi không gian của Dương Thiên, nhìn Dương Thiên, lại thở dài một hơi. Dương Thiên rất hợp với sở thích của ông, nếu Dương Thiên ở trong Long Tổ, ông cảm thấy mình sẽ trở thành bạn tốt với Dương Thiên.

"Phó tổ trưởng Đường, không lâu nữa tôi sẽ đi gặp Đường Tuấn, đã hơn nửa năm không gặp anh ta, tôi rất là nhớ anh ta đó!” Dương Thiên cười nói, nhưng trong mắt đã có sát ý.

Hắn chờ một ngày này đã lâu rồi.

Trên mặt Đường Chính Lâm tràn đầy vẻ phẫn nộ, nhưng lại không có cách nào, hiện tại Dương Thiên đã có thể đánh chết đám người cường giả cấp S William, chính ông ta cũng còn xa mới là đối thủ. Thậm chí nếu chọc Dương Thiên nóng nảy, ngay cả ông ta cũng sẽ bị giết chết.

Trong đầu ông ta không khỏi nhớ tới cậu thanh niên quật cường trước kia, khi đó kinh mạch Dương Thiên đứt gãy, là một vị thanh niên tàn phế, ngây ngô non nớt, lại không muốn khuất phục dưới uy thế của ông ta.

Kỳ thật từ lâu trong lòng ông ta đã có ý hối hận, nếu Dương Thiên không bị bọn họ buộc rời khỏi Long Tổ, vậy thì Long Tổ sẽ thật sự có thêm một chiến lực đứng đầu, cho dù là Liên minh Chúng Thần cũng không dám tùy ý trêu chọc. Bên trong bí cảnh này, mọi người liên thủ, hoàn toàn có thể chống lại đám người Uy Đế.

Chỉ là, cuối cùng Dương Thiên vẫn bị bọn họ buộc rời đi, hơn nữa đứa cháu trai ngoan Đường Tuấn của ông ta còn một mình phái người phế bỏ tứ chi của hắn, khiến cho hắn biến thành một người tàn phế thật sự.

Theo sự quật khởi không ngừng của Dương Thiên, thậm chí người trong Long Tổ cũng dần dần biết tin tức này, đều ở sau lưng chỉ trích Đường Chính Lâm ông không để ý quy củ của Long Tổ, lạm dụng tư quyền, ép một thanh niên có thiên phú thật lớn như Dương Thiên phải rời đi.

Những mà, cho dù ông ta biết mình sai rồi, ông ta cũng tuyệt đối sẽ không thừa nhận sai lầm của mình! Đường Tuấn là cháu trai duy nhất của ông ta, một khi Đường Tuấn bị trừng phạt theo quy củ của Long Tổ, vậy thì liền thật sự xong rồi.

Ông ta tuyệt đối sẽ không để chuyện như vậy xảy ra.
Chương 289 Bồi thường 2

Cố Linh Kiệt đem quả Huyền Cảnh Vương và quả Huyền Cảnh trong túi không gian mà Dương Thiên cho phát ra cho Phương Thư Dật và những dị năng giả lúc trước nghĩ cách cứu viện Dương Thiên.

Toàn bộ những dị năng giả này vô cùng hưng phấn, bỗng dưng có được một quả Huyền Cảnh, đây quả thật là vận may trên trời giáng xuống. Bởi vì nơi này có rất nhiều dị năng giả thậm chí còn không có được một quả Huyền Cảnh nào.

Vẻ mặt của những dị năng giả khác trong Long Tổ đều tràn đầy hâm mộ, trong lòng rất hối hận lúc trước sao mình không đến trợ giúp Dương Thiên. Bằng không những quả Huyền Cảnh này mình cũng có thể có một phần, vả lại có thể tiến vào trong bí cảnh sớm hơn. Tìm được càng nhiều bảo vật.

Hơn 40 thành viên của Long Tổ đến sớm nhất, cũng có được thu hoạch lớn nhất. Như là Triệu Phong Cực, lúc vừa tới chỉ có thực lực cấp A sơ kỳ, hiện tại, thực lực đã đạt tới cấp A trung kỳ, hơn nữa cách cấp A hậu kỳ cũng không còn bao xa.

"Đội trưởng Cố, những thứ này đều là do Dương Thiên cho chúng ta, nghe nói bây giờ thực lực của Dương Thiên vô cùng mạnh, ngay cả những cường giả cấp S này đều e ngại cậu ta?” Một vị dị năng giả linh thông tin tức hỏi. Tuy rằng Cố Linh Kiệt đã đột phá tới cấp S, nhưng bọn họ không có e ngại ông ta. Có thể thấy được bình thường thái độ làm người của Cố Linh Kiệt nhất định là rất hiền hòa.

"Ha hả, hiện tại thực lực của Dương Thiên ngang ngửa với Uy Đế của Liên minh Chúng thần, ông nói có lợi hại hay không!” Cố Linh Kiệt cười nói. Chính ông đã tận mắt chứng kiến cuộc chiến đấu bất phân thắng bại của Dương Thiên và Uy Đế.

"Oa! Đây chính là cấp S đỉnh phong! Tôi đây đời này có thể đạt tới cấp S là đã cảm thấy mỹ mãn rồi!” Vị dị năng giả kia sợ hãi than.

"Trước kia Dương Thiên vẫn là người của Long Tổ chúng ta đấy, đều là bởi vì Phó tổ trưởng Đường và Phó tổ trưởng Từ bị Đường Tuấn châm ngòi, Dương Thiên mới bị ép phải rời khỏi Long Tổ chúng ta. Bằng không, nếu hiện tại cậu ta vẫn còn ở trong Long Tổ mà nói, thực lực của Long Tổ chúng ta chắc chắn sẽ càng thêm mạnh mẽ, dù là Liên minh Chúng Thần cũng không dám làm càn!” Một vị dị năng giả khác bất mãn nói.

"Khụ khụ! Lời như thế về sau ít nói đi!” Cố Linh Kiệt ho khan một tiếng nói.

Xa xa sắc mặt Đường Chính Lâm âm trầm, nắm chặt hai đấm, nhưng ngay sau đó lại vô lực mà thả xuống.

Việc thăm dò bí cảnh lại kéo dài thêm một ngày, gần như toàn bộ khu vực đều đã thăm dò xong, Dương Thiên cũng chuẩn bị trở về.

Lần này gần như mỗi thế lực đều có thu hoạch rất lớn, chỉ riêng quả Huyền Cảnh Vương đã xuất hiện nhiều như vậy. Tuy rằng Dương Thiên cướp được rất nhiều, nhưng mà trên người đám người Uy Đế chắc chắn cũng có rất nhiều quả Huyền Cảnh Vương. Ngoại trừ có được ở trong cung điện, chắc chắn ở những nơi khác cũng có thu hoạch.

Có thể đoán được, thời gian sắp tới, số lượng cường giả trên thế giới nhất định sẽ gia tăng nhanh chóng! Cường giả cấp S nhất định sẽ nhiều lên, thậm chí bởi vì xuất hiện lượng lớn quả Huyền Cảnh, số lượng cường giả cấp A chắc chắn sẽ tăng trưởng chóng mặt.

Dương Thiên cũng rất vừa lòng, tài nguyên mà hắn đạt được cũng đủ để tăng thực lực của Chiến bang lên một mảng lớn.

Đám người Trương Đại Hổ tuyệt đối trung thành với hắn, thực lực của bọn họ càng mạnh, thì sự trợ giúp đối với Dương Thiên cũng càng lớn.

Đương nhiên, ở trong bí cảnh này, vẫn có một vài người không muốn từ bỏ, tiếp tục tìm kiếm, hi vọng phát hiện ra được linh quả quý giá mà người khác chưa phát hiện.

Đi ra khỏi bí cảnh, Dương Thiên lấy điện thoại di động ra xem, trong nháy mắt trên điện thoại di động có tin nhắn đến, điện thoại liên tục nhấp nháy.

Chừng mười ngày này ở trong bí cảnh hoàn toàn không có tín hiệu, đương nhiên không thể nhận được cuộc gọi và tin nhắn.

Dương Thiên nhìn cuộc gọi nhỡ nhiều nhất là của cha mẹ, mỉm cười, sau đó trực tiếp bấm gọi lại.

"Mẹ, con là Tiểu Thiên! À, con và bạn học ở lại trên núi chơi hơn mười ngày, trên núi có rất nhiều người. Vâng, hoạt động trường học tổ chức, không cần lo lắng đâu!” Điện thoại gần như trong nháy mắt liền kết nối được, Dương Thiên cười giải thích với Thẩm Tân Lan.

Dáng vẻ của hắn lúc này hoàn toàn không có lãnh khốc như lúc trước, nói chuyện cũng rất ôn hòa, giống như một thanh niên xa nhà bình thường.

"Ừ! Tiểu Thiên, vậy con ở bên ngoài nhất định phải chú ý an toàn nhiều hơn nha.” Thẩm Tân Lan vừa nói xong câu đó, đột nhiên một giọng nói chói tai vang lên, sau đó trong di động truyền đến giọng nói thanh thúy của một cô bé.

"Anh, sao lần này lâu như vậy không về thăm San San?” Là San San thừa dịp Thẩm Tân Lan không chú ý, giành lấy điện thoại di động.

"Đứa nhỏ này.” Dương Thiên dường như còn nghe được lời của Thẩm Tân Lan.

"Ha hả, San San, anh xin lỗi em nhé, hai ngày nữa anh sẽ về, đến lúc đó sẽ cho em một món quà!” Dương Thiên cười nói.

"Được, anh, đến lúc đó anh đừng có quên nha!” San San vui vẻ nói cùng Dương Thiên vài phút, sau đó Thẩm Tân Lan cầm lại điện thoại, dặn dò Dương Thiên vài câu, liền cúp điện thoại.

Dương Thiên cúp điện thoại, trên mặt còn có nụ cười, nhà là nơi duy nhất mà hắn bận lòng.

Hắn lại nhìn về phía cuộc gọi nhỡ khác, là Vương Nhã Lộ. Trong mười ngày này cô vậy mà gọi đến mấy chục cuộc.

"Alo!” Dương Thiên gọi lại.

"Alo, anh Tiểu Thiên à? Sao lâu như thế anh không nghe điện thoại vậy? Gọi cho anh thì vẫn luôn báo máy bận.” Giọng nói của Vương Nhã Lộ truyền tới.

"À, mấy ngày nay ở bên ngoài có việc, di động không có tín hiệu. Mới vừa nhìn thấy em gọi đến mấy chục cuộc, đã xảy ra chuyện gì sao?” Dương Thiên hỏi.

"Không có gì. Anh Tiểu Thiên, chính là nợ anh 2 triệu, hiện tại em đã kiếm được rồi, anh có thời gian không? Em gặp mặt trả lại cho anh.” Vương Nhã Lộ nói.

"Vậy được, sáng ngày mai anh đến trường tìm em!” Dương Thiên có chút dở khóc dở cười, hắn còn tưởng rằng có chuyện gì xảy ra chứ? Không ngờ lại là chuyện trả lại tiền.
Chương 290 Đánh chết Sơn Xuyên Quân

Lúc trước gần như mỗi buổi tối lúc nghỉ ngơi hắn đều nghe Vương Nhã Lộ hát, sau khi nghe xong đều sẽ tặng một ít phần thưởng, lúc phần thưởng đạt đến hơn 2 triệu, Dương Thiên cũng không tiếp tục thưởng phần thưởng nữa. Lúc sau là chiến đấu với đám người Smith, tiếp theo là bí cảnh xuất thế, sau đó đến tận bây giờ.

Cúp điện thoại, nụ cười trên mặt Dương Thiên biến mất không thấy, lại khôi phục vẻ bình tĩnh. Hắn nhìn về phía một phương hướng, hắn còn có một việc muốn đi làm.

. . . . . .

Trên Thái Bình Dương rộng lớn, mấy chiếc tàu đang lẳng lặng chạy, phục sức trên người những người này rất quái dị. Trên boong của một con tàu ở trước nhất, một người đàn ông trung niên thấp bé yên lặng ngồi xếp bằng, trong mắt thỉnh thoảng lại lộ ra sự cừu hận. Bên cạnh còn ngồi một người đàn ông trung niên thấp bé.

"Long Kinh Thiên! Dương Thiên! Sơn Xuyên Quân tôi thề, một khi tìm được cơ hội, tôi nhất định sẽ báo thù!” Trong mắt Sơn Xuyên Quân tràn đầy vẻ oán độc. Hành trình đi bí cảnh lần này, tổn thất của Tiểu Quốc đảo bọn họ là lớn nhất.

Liên minh Chúng Thần nhiều cường giả cấp S như vậy, chết một William cũng không là gì, bọn họ có được nhiều quả Huyền Cảnh Vương như vậy, còn có thể nhanh chóng gia tăng cường giả cấp S.

Nhưng mà Tiểu Quốc đảo bọn họ lại chỉ có hai vị cường giả cấp S, Sơn Bản Quân lại trực tiếp chết ở trên tay Dương Thiên, chỉ còn lại một mình ông ta, mà ông ta còn không dám biểu lộ ra, sợ Dương Thiên một đao đánh chết mình.

"Thái Lang Quân, ông ăn ba quả Huyền Cảnh Vương này vào, đột phá đến cấp S!” Sơn Xuyên Quân lấy ra ba quả Huyền Cảnh Vương, trực tiếp giao cho người đàn ông trung niên thấp bé trước mặt. Ông ta là một vị cấp A đỉnh phong.

"Vâng! Sơn Xuyên Quân!” Thái Lang Quân kích động nói, cấp S, chính là cảnh giới mà ông ta tha thiết ước mơ, hiện tại đã gần ngay trước mắt.

"Ầm!"

Đột nhiên, một bóng người từ mặt nước xuất hiện, sau đó nhanh chóng lên tàu của bọn họ, ném ra một quyền, thân thể Thái Lang Quân lập tức chia năm xẻ bảy.

"Dương Thiên!” Sơn Xuyên Quân hoảng sợ nhìn thanh niên lãnh đạm ở trước mặt.

"Soạt!"

Dương Thiên lại không có nói nhiều lời vô nghĩa, trong tay lập tức xuất hiện một thanh đại đao màu đen, trực tiếp bổ một đao về phía Sơn Xuyên Quân, tuy rằng Sơn Xuyên Quân là cấp S trung kỳ toàn lực ngăn cản, nhưng mà dưới đòn công kích của đại đao màu đen này gần như không có bất kỳ lực phản kháng nào, cơ thể trực tiếp bị chém làm hai nửa.

Dương Thiên trực tiếp nhặt ba quả Huyền Cảnh Vương rơi xuống mặt đất lên, trên mặt tràn đầy vẻ lạnh nhạt.

Trong toàn bộ các thế lực, hắn ghét nhất là thế lực Ninja của Tiểu Quốc đảo này, ở bên trong lãnh thổ Hoa Hạ không kiêng nể gì, bao nhiêu người đã bởi vì bọn họ mà mất đi tính mạng, gia đình tan nát.

Hiện tại hắn có năng lực, liền trực tiếp đánh chết một vị cường giả cấp S cuối cùng của Tiểu Quốc đảo!

Hiện tại, thế lực Ninja của Tiểu Quốc đảo đã không còn vị cường giả cấp S nào, điều này hiển nhiên sẽ bị các thế lực khác dòm ngó. Nhưng mà, Dương Thiên lại không có ý định xen vào nữa.

Cầm lấy túi không gian của Sơn Xuyên Quân, sau đó trực tiếp đá thi thể của Sơn Xuyên Quân và Thái Lang Quân vào trong biển Thái Bình Dương. Chính hắn cũng trực tiếp nhảy vào trong biển, biến mất không thấy.

Bởi vì sự việc xảy ra quá mức đột ngột, hai người Sơn Xuyên Quân lại ở phía trước nhất, mấy chiếc tàu khác thậm chí còn không có phát hiện sự khác thường, mãi đến khi bọn họ phát hiện, Thái Bình Dương rộng lớn như vậy, bọn họ cũng rất khó tìm được thi thể của Sơn Xuyên Quân và Thái Lang Quân.

Giải quyết xong Sơn Xuyên Quân, Dương Thiên liền trực tiếp trở về.

Hắn rời khỏi thành phố Hải cũng đã hơn hai tháng, hắn gần như là hoàn toàn thoát ly khỏi xã hội hiện thực.

Có điều, thu hoạch trong hai tháng này cũng vô cùng lớn, Dương Thiên cảm nhận thực lực của mình một chút, trên mặt tràn đầy tươi cười!

Hắn đã chân chính đứng ở đỉnh của thế giới này!

Giải quyết xong Sơn Xuyên Quân, Dương Thiên liền trực tiếp trở về biệt thự số 3 ở thành phố Hải.

Về đến nhà, Dương Thiên cảm thấy vô cùng ấm áp. Tối hôm đó, hắn gần như không muốn làm gì cả, an ổn mà ngủ một giấc.

"Thật là thoải mái!” Buổi sáng thức dậy, Dương Thiên cảm thấy cả người thoải mái, thần kinh căng thẳng bấy lâu nay cũng lập tức được thả lỏng, toàn thân đều cảm thấy vô cùng vui vẻ.

Khởi động xe BMW của mình, Dương Thiên đi thẳng đến Đại học An, đi đón Vương Nhã Lộ.

"Anh Tiểu Thiên, bên này!” Dương Thiên mới vừa dừng xe ở dưới lầu ký túc xá Vương Nhã Lộ, liền nghe được một giọng nói quen thuộc.

Lúc trước Dương Thiên và Vương Nhã Lộ đã hẹn xong thời gian.

Chỉ thấy Vương Nhã Lộ xinh xắn đứng ở một bên, trên người mặc một chiếc váy màu vàng, sắc mặt nhìn qua tốt hơn nhiều so với trước kia, không còn tiều tụy như trước.

Xem ra Vương Nhã Lộ hẳn là đã bước ra khỏi bóng ma của cái chết của ông nội mình. Dương Thiên nghĩ trong lòng.

Bên cạnh Vương Nhã Lộ còn có đám người Trương Doanh bạn cùng phòng của cô.

"Đi thôi!” Dương Thiên gật gật đầu với đám người Trương Doanh, sau đó cười nói với Vương Nhã Lộ, tiếp đó Vương Nhã Lộ nói vài câu với đám người Trương Doanh, liền lên xe.

"Ai, Trương Doanh, không phải cậu có ý với Dương đại soái ca sao? Sao không chủ động đi lên nói chuyện?” Chờ xe rời đi, Lý Diễm và Quách Hiểu Hiểu ở bên cạnh cười trêu ghẹo.

"Ai, đừng nói nữa, người như vậy không phải chúng ta có thể tiếp xúc được. Vẫn là đừng nghĩ nữa!” Trương Doanh thở dài nói.

Vốn cô ta còn chuẩn bị bắt lấy Dương Thiên, nhưng mà sau khi nghe ngóng, thời gian Dương Thiên đến trường rất ít, gần như mấy tháng mới ngẫu nhiên đến một lần, người như vậy ngay cả gặp mặt đều khó, thì kết bạn thế nào chứ. Cho nên, cô ta đã sớm từ bỏ ý nghĩ trong đầu đó đi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Cường Giả Hàng Lâm Đô Thị
Tuyệt Thế Cường Long
  • 5.00 star(s)
  • Hoa Tiến Tửu
Võng Du Thần Cấp Cường Hào

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom