• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Truyện Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban (7 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1539-1543

Chương 1539:



“Lệ tổng, anh có phải hiểu lầm hay không, tôi không có câu dẫn anh, tôi chỉ muốn nói cho anh biết, không thể trả lời.”



Cả khuôn mặt tuần tú của Lệ Quân Mặc sằm xuống, lệ khí vẫn âm ï trong lồng ngực trong nháy mắt cháu bừng, ông vươn bàn tay khóa lại đầu vai bà oánh nhuận , thu lực một chút, nắm xương bà: “Lâm Thủy Dao, nói mau, tên dã nam nhân kia là gã nào?”



Lâm Thủy Dao đã cảm thấy khớp xương hai đầu vai mình sắp nứt: “Lệ tổng, anh buông ra, anh làm tôi đau đấy.”



Nghe bà mềm yếu kêu đau, Lệ Quân Mặc lúc này mới phát hiện mình mất khống chế,, đây không phải là dấu hiệu gì tốt, bà đã có thể ảnh hưởng đến tâm trí của ông tin 4i 00/7 EcUIEA ID ti EEDINEUKEIE Ni Mi rôi, mỗi một lần ở cùng bà, ông đêu bị bà năm đi.



Lệ Quân Mặc chậm rãi buông lỏng bàn tay ra.



Lâm Thủy Dao hoạt động một chút gân cốt, không vui nói “Lệ tổng, anh đây là nỗi điên cái gì, chúng ta là quan hệ ra sao, anh dựa vào cái gì lầy dáng vẻ bắt kẻ thông dâm đến bức hỏi đời tư tôi?”



*Tàng buộc duy nhất giữa chúng ta chính là Quán Quán, tôi thật sự không hiểu nổi anh tức giận cái gì, nếu muốn nói bị cắm sừng, mấy năm nay anh cũng có những người phụ nữ khác, làm sao, chỉ cho phép anh cắm sừng tôi, không cho phép tôi cắm sừng anh?”



*Rắm ấy!” Lệ Quân Mặc không thể nhịn được nữa nói tục.



Ông sao mà cắm sừng bà được?



Mắấy năm nay ông sạch sẽ, sống như một hòa thượng, một mực tu hành.



Lâm Thủy Dao vô cùng kinh ngạc, bà hoài nghỉ mình nghe nhằm, người đàn ông này dĩ nhiên cũng sẽ nói tục!



Ai cũng biết vị con cưng Đề Đô Lệ Quân Mặc trong xương đều chảy xuôi dòng máu quý tộc, tự phụ nỗi bật.



Lâm Thủy Dao không muốn lại chọc giận ông nổi điên, dù sao quyền giang hồ bí tịch vẫn còn trên người ông.



“Bỏ đi Lệ tổng, anh cứ tắm đi! Tôi đi ra.” Lâm Thủy Dao.



muốn đi ra ngoài.



Thế nhưng Lệ Quân Mặc giống như bức tường ngăn trước mặt bà, căn bản không muốn thả bà đi ra ngoài.



“Lệ tổng, phiền nhường đường một chút!” Lâm Thủy Dao cử động, muốn đầy thân thể cường tráng của ông ra, thế nhưng bà đột nhiên vô ý đụng phải một cây thịt vừa cứng lại nóng, động tác bà khẽ dừng lại.



Lâm Thủy Dao ngảng đầu nhìn gương mặt anh tuần của người đàn ông, chớp mắt nói: “Lệ tổng, anh bao lâu không đụng vào phụ nữ rồi hả? Sao lại kích động như vậy?”



“.” Lệ Quân Mặc không nói lời nào, mà là bắt tay bà, chậm rãi kéo qua đây.



Lâm Thủy Dao biết ông muốn làm gì: “Lệ Quân Mặc, anh tự có tay!”



Ánh mắt Lệ Quân Mặc đỏ thắm nhìn chằm chằm bà, ánh mắt ông thời khắc này thật không tốt, như dã thú nhìn chằm chằm con mồi ngon hợp khẩu vị mình: “Đừng nói nhảm!”



“Tránh ra, Lệ Quân Mặc, anh đừng đè nặng tôi…”



Ánh mắt Lệ Quân Mặc trầm xuống, ông vươn tay giữ lại chiếc cằm xinh xắn của bà, sau đó cúi người hôn lên.



Đột nhiên bị hôn, Lâm Thủy Dao chợt hoảng sợ, ông hôn rất kịch liệt, lập tức cướp đi hô hấp của bà.



Bà hợp lý hoài nghi ông đã rất lâu không chạm vào phụ nữ rồi, bởi vì ông thấy bà thì có phản ứng sinh lý, nụ hôn này cũng tình khó kìm chế đến vậy.



Rất nhanh, ông chạm vào hàm răng bà.



Lâm Thủy Dao cắn răng, không chịu há. | Lệ Quân Mặc khàn giọng ra lệnh: “Há miệng ra!”



Lâm Thủy Dao ưm ưm lắc đầu, biểu thị kháng nghị.
Chương 1540:



Lệ Quân Mặc nhìn chòng chọc bà, sau đó khép mắt lại, nắm tay bà đi xuống…



Sáng sớm hôm sau.



Lệ Quân Mặc biết mình làm sai chuyện, bởi vì Lâm Thủy Dao tối hôm qua sau khi ra khỏi phòng tắm liền không để ý đến ông nữa, cũng không nói chuyện với ông.



Lệ Quân Mặc đi xuống lầu, rất xa ông liền nghe được tiếng cười của Lâm Thủy Dao củng lão phu nhân, hai người không biết đang nói cái gì, Lâm Thủy Dao chọc lão phu nhân cười ha ha, rất vui vẻ.



Lâm Thủy Dao người đẹp nói ngọt, tính tình linh hoạt hồn nhiên, quả thật là kiểu con dâu mà các trưởng bối đều thích.



Lúc này Lệ lão phu nhân phát hiện ra ông: “Quân Mặc, con | dậy rồi?” Ị Đôi mắt phượng của Lệ Quân Mặc rơi trên người Lâm Thủy Dao, Lâm Thủy Dao cũng nhìn thấy ông, bốn mắt nhìn nhau, Lâm Thủy Dao nhanh chóng dời đi ánh mắt: “Lão phu nhân, con đến phòng bếp xem bữa sáng đã làm xong hay chưa nhé ạ.”



Nói xong Lâm Thủy Dao xoay người rời đi.



Bà vẫn còn đang tức giận, tức giận ông không có biết tự kiềm chế.



Lệ Quân Mặc hơi chau mày kiếm, sau đó đi xuống: “Mẹ, chào buổi sáng.”



Lệ lão phu nhân chuyển tới, nhỏ giọng hỏi: “Quân Mặc, con làm Dao Dao tức giận?”



*… Không có.”



“Ta mặc kệ, nhất định là lỗi của con, Dao Dao tính khí tốt như vậy, con cũng làm con bé tức giận, đừng phí lời nữa, mau mau dỗ Dao Dao đi, nếu như cô con dâu Dao Dao bị con chọc tức mà chạy thì con không phải con trai ta, liệu hồn mà làm đi!” Nói xong, Lệ lão phu nhân cũng vào phòng bếp theo.



*..” Lệ Quân Mặc cứng đờ tại chỗ, ông hoài nghi, đến tột cùng ai là con ruột lão phu nhân?



Ông là con nuôi à!!



Lệ Quân Mặc cảm giác mình ở nhà không được yêu thích rồi, nên ông đến công ty, buỏi tối mới trở về. Ị Nhưng ở trong phòng khách ông cũng không thấy được lão phu nhân và Lâm Thủy Dao, hai người kia không biết đi đâu rồi, Lệ Quân Mặc hỏi người làm nữ: “Lão phu nhân và Lâm tiểu thư đâu?”



Người làm nữ cung kính đáp: “Tiên sinh, Lão phu nhân và Lâm tiểu thư ở nhà, bây giờ đang ở phòng trên lầu đánh mạt chược ạ.”



“Chơi mạt chược?”



“Đúng vậy, hôm nay lão phu nhân cũng gọi vài bà lão tới đấy ạ.”



Sở thích của Lệ lão phu nhân là chơi mạt chược, nhưng tay bà không may mắn, chơi mạt chược chưa từng có thắng nổi, vẫn luôn thua.



Mấy bà lão liền thích đánh mạt chược cùng lão phu nhân, ở trong mắt các bà, lão phu nhân đánh cứ như con nít phá bài vậy.



Mấy bà ấy còn đặc biệt thích bát quái, bởi vì hôn nhân Lệ Quân Mặc nhiều năm như vậy không thuận lợi, bên người lại không có người phụ nữ nào, cái này có thể khiến máy bà lão bắt được trò cười, mỗi lần đều phải chê cười lão thái thái một trận.



*Đã biết.” Lệ Quân Mặc lên lầu.



Ông đi đến cửa phòng bài, lập tức liền nghe được tiếng cười từ bên trong truyền tới, cái này không kỳ quái, mỗi Ị lần ông đi ngang qua phòng bài đều có thể nghe được tiếng cười của các bà lão.



Thế nhưng, lần này cũng không phải là tiếng cười của các bà lão, mà là tiếng cười của lão phu nhân.



Lệ lão phu nhân ở bên trong “ha ha ha” cười to, rất vui vẻ.
Chương 1541:



Lệ Quân Mặc dừng bước chân lại, nhìn vào bên trong lại, chỉ thấy bốn người xoay quanh một bàn mạt chược, Lệ lão phu nhân và hai bà lão kia đang đánh mạt chược, còn có một người là… Lâm Thủy Dao.



Lâm Thủy Dao đang chơi mạt chược, bà ra một con: “Sáu ống.”



“Đừng nhúc nhích!” Lệ lão phu nhân kêu một tiếng: “Thật ngại quá, ta ăn rồi!”



Lệ lão phu nhân ăn rồi, bà đẩy mạt chược về phía trước, sau đó vươn tay ôm toàn bộ tiền của hai bà lão trước mặt kia: “Ai nha nha, có câu ngạn ngữ nói sao ấy nhỉ, phong thủy luân chuyền, ta lại ăn rồi, ta sẽ không khách khí, tiền của các bà tất cả thuộc về ta.”



Tiền trước mặt Lệ lão phu nhân đã chồng chất như núi, xem ra hôm nay hết ăn rồi lại hốt sạch, rửa lại nỗi nhục khi thua mắy lần trước.



Hai bà lão kia mắt hứng: “Lão Lệ này, hôm nay mẹ chồng nàng dâu các bà gọi bọn tôi đến giúp hai người kiếm tiền à! Con dâu của bà đánh cho ngươi ăn, cũng ăn đã máy chục ván rồi đấy.”



“Triệu lão thái,” Lâm Thủy Dao nhanh chóng lên tiếng, bà vô hại chớp mắt, còn giơ tay chứng minh sự trong sạch của mình: “Con cũng không có ăn gian mà, trời đất chứng giám, hôm nay chẳng qua là mẹ con vận khí tốt!”



Lâm Thủy Dao chớp chớp mắt với Lệ lão phu nhân.



Lệ lão phu nhân mặt mày hớn hở: “Hai người các bà làm cái gì đấy, đừng dọa đến con dâu ta, làm sao, trước đây đều là ta thua các bà, các bà hiện tại thua một lần liền không chịu phục?”



Hai bà lão kia chỉ chậc lưỡi: “Lão Lệ, bà bây giờ cũng là người có con dâu rồi, nhìn kìa, giọng điệu nói chuyện cũng cứng lên theo!”



“Chúng tôi còn tưởng rằng con trai bà thật sự muốn làm hòa thượng cả đời, không nghĩ tới đột nhiên dẫn theo một cô vợ xinh đẹp như vậy trở về!”



Lệ lão phu nhân được khen như thế muốn chắp cánh bay lên trời, mấy năm nay bà ở trước mặt mấy bà lão này chịu không ít cơn giận đâu, hiện tại thì tốt rồi, rốt cuộc cũng Xoay người được.



Lúc này một bà lão thấy được Lệ Quân Mặc cạnh cửa, liền trêu ghẹo nói: “Ôi, đây không phải là Lệ tổng trở về sao, Lệ tổng, cậu chừng nào thì cùng Dao Dao cử hành hôn lễ a, chúng tôi cũng chờ nhìn cậu làm chú rễ, uống rượu mừng của cậu đấy.” Ị Lệ Quân Mặc đứng yên, ánh mắt của ông rơi trên người Lâm Thủy Dao, bà đánh vào những bà lão này sớm hơn | so với ông tưởng tượng, thu được yêu thích của tất cả mọi người.



Lúc này cặp mắt yêu kiều của Lâm Thủy Dao cũng rơi vào trên khuôn mặt tuần tú của ông, vài phần ngượng ngùng vài phần ngọt ngào chào ông một tiếng: “Quân Mặc, anh đã về rồi?”



Lệ Quân Mặc nhìn bà mặt cong mày cười, như sáng thể người sáng nay chiến tranh lạnh với ông không phải là bà.



Tính cách người phụ nữ này cứ như vậy, đóng cửa phòng tức giận thế nào cũng được, ở bên ngoài lại tôn trọng ông, làm cho tất cả mọi người đều hâm mộ ông.



Lệ Quân Mặc nhắc chân dài đi vào, đi tới bên cạnh bà, ông một tay đút trong túi quần, thân thể cao lớn cúi xuống, áp sát vào bà: “Biết đánh mạt chược?”



“Vâng ạ, biết một chút.” Lâm Thủy Dao cười híp mắt, có vẻ ranh mãnh.



Lệ Quân Mặc đã hiểu, bà không phải chỉ là biết một chút, chỉ sợ là… lại là trùm bộ môn đánh bạc này rồi!



Ngày hôm nay lão phu nhân thắng nhiều tiền như vậy, nhất định là bà cố ý.



Lệ Quân Mặc gật đầu, cũng không đi, mà là ngồi bên cạnh bà, có ý muốn nhìn bà chơi mạt chược.



Lâm Thủy Dao chỉ không rõ, sao ông lại ngồi ở chỗ này?



Bà còn đang tức giận đó nha, không muốn để ý đến ông đâu.



Đêm qua người đàn ông này… mượn năm ngón tay trong trắng của bà, lúc đầu… lúc đầu mượn một lần thì thôi, ông còn mượn tận hai lần, làm hại tay bà hôm nay vẫn còn đaul Ông là có ý, biết rõ nhiều người còn ở đây như vậy.



Lệ Quân Mặc dĩ nhiên là cố ý, ý tứ rất rõ ràng — nhiều người như vậy, cô phải khách khí với tôi một chút!
Chương 1542:



Bên cạnh tay Lâm Thủy Dao đặt một giỏ hoa quả tươi mát, Lệ Quân Mặc mắp máy đôi môi mỏng, cũng không có ý gì, liền hỏi bà: “Hôm nay nho rất ngọt nhỉ!?”



Lâm Thủy Dao thông minh đến bực nào, tiếp nhận được ám hiệu của ông, trong lòng bà mắng ông một tiếng, thế nhưng ngón tay ngọc lại bóc một quả nho thật to lên, tự tay lột ra vỏ nho, đút thịt quả tới bên miệng ông: “A, mở: miệng nào.”



Lệ Quân Mặc nhìn bà một cái, sau đó mở miệng, ăn quả nho bà đút tới.



“Ngọt không?” Lâm Thủy Dao hỏi.



Lệ Quân Mặc gật đầu: “Ừm.”



Hai bà lão kia “chao ôi” một tiếng: “Lệ tổng, cậu khoe ân ái cũng phải bận tâm mấy người già chúng tôi ở đây chứ, chúng tôi đã quá già rồi, không thể ăn ngọt được đâu, cậu và Dao Dao đây là muốn ngọt chết chúng tôi mà.”



“Không được không được, hôm nay thua tiền lại ngược cầu, không chơi nữa, chúng tôi đi.”



Hai bà lão kia bỏ lại mạt chượt, đứng dậy rời đi.



Lệ lão phu nhân được thời đắc ý, lúc này nhiệt tình tiễn khách: “Lão Triệu, lão Lý, ngày mai trở lại chơi nhé.”



Đám bà lão đi cả rồi, Lệ Quân Mặc thấy quả nho trong miệng ăn rất ngọt, trước đây ông cũng ăn nho, nhưng không ăn ngọt được như vậy.



“Nho ngon.” Lệ Quân Mặc tiếp tục ám chỉ nói.



Lâm Thủy Dao vươn tay, trực tiếp đưa một mâm nho đến trước mặt ông, bà trừng mắt liếc ông một cái: “Cho anh đầy, ăn đi!”



Lệ Quân Mặc lúc này mới phát hiện người đi rồi, bà cũng không hầu hạ ông nữa.



Lệ Quân Mặc không vui nhíu mày: “Cô…”



Nhưng là lời của ông vừa ra khỏi miệng, Lâm Thủy Dao liền đứng dậy, trực tiếp bỏ đi.



Ý của bà rất rõ ràng, trước mặt người ngoài nể mặt anh, nhưng, tôi còn rất giận đấy!



Lệ Quân Mặc bị bỏ rơi: “…



Lâm Thủy Dao đi ra ngoài, lúc này bà nhìn thấy người làm nữ xinh đẹp Thanh Thanh tối hôm qua kia đã tới.



“Lão phu nhân,” Thanh Thanh lo lắng nói: “Vừa rồi chồng tôi gọi điện thoại qua đây nói con gái tôi phát sót rồi, tôi muốn xin phép nghỉ một ngày đến bệnh viện chăm con gái tôi ạ.”



“Con sinh bệnh là đại sự, cô nhanh đi đi, Thanh Thanh, để ta bảo tài xế tiễn cô.” Lệ lão phu nhân nhanh chóng nói.



Thanh Thanh sau khi nói cám ơn liền gắp rút rời đi.



Lâm Thủy Dao khẽ giật mình, trời ạ, Thanh Thanh này đã kết hôn có con rồi?



Vậy cô ta và Lệ Quân Mặc…



Lệ Quân Mặc dĩ nhiên cùng một người đàn bà có chồng…?



Lâm Thủy Dao lảo đảo trong gió.



“Dao Dao, con đang nghĩ gì thê?” Lúc này Lệ lão phu nhân nhìn về phía Lâm Thủy Dao.



“Mẹ, Thanh Thanh này đã lập gia đình rồi sao, con cảm thấy ấy!… nếu đã hầu hạ Quân Mặc, vậy cũng không nên để cô ấy và người đàn ông khác.” Lâm Thủy Dao nói suy nghĩ trong lòng ra.
Chương 1543:



Lệ lão phu nhân lập tức nghe không hiểu, mấy giây sau bà mới phản ứng được, bà nhanh chóng quở Lâm Thủy Dao: “Cái con bé này, nói bậy nói bạ, ai nói Thanh Thanh hầu hạ Quân Mặc?”



Lâm Thủy Dao khựng lại, chẳng lẽ không đúng sao?



“Dao Dao, ta hiểu rõ vài hào môn âm thầm sẽ vì thiếu gia nhà mình chuẩn bị vài cái nha hoàn thông phòng, thế nhưng nhà của chúng ta cũng không có cái tập tục xấu đó, lẽ nào nhiều năm trước con bá đạo đẩy Quân Mặc nhà ta lên giường cũng không có phát hiện nó là một tiểu xử nam, lúc đó nó còn rất ngây thơ đó.”



Đối với chuyện Lâm Thủy Dao cưỡng bức con trai nhà mình, Lệ lão phu nhân luôn muốn cho Lâm Thủy Dao Nhất ngón tay cái — nữ anh hùng, xin nhận cái cúi đầu của ta!



Lâm Thủy Dao biết, một đêm kia, ông là lần đầu tiên, bà cũng là lần đầu tiên.



Nhưng…



“Mẹ, con rời đi mấy năm nay, Quân Mặc kết hôn rồi ly hôn, bên người khẳng định có rất nhiều người phụ nữ, mẹ yên tâm, con sẽ không để bụng quá khứ của anh ấy.”



Lệ lão phu nhân vỗ bắp đùi mình: “Dao Dao, việc này Quân Mặc còn chưa nói cho con?”



“Nói cái gì ạ?”



“Dao Dao, ta đã nói với con, Quân Mặc nhà ta khi còn bé bởi vì ngoại hình đẹp, cho nên xe riêng của nó đi qua chỗ nào, đám con gái liền như điên đến nhìn nó, thế nhưng thằng bé này từ nhỏ không thấy hứng thú với con gái, nó toàn thân toàn ý đâm đầu vào bài vở và sự nghiệp của gia tộc.”



“Lúc đầu bọn ta đều cảm tháy tốt vô cùng, thế nhưng từ từ bọn ta cảm thấy không được bình thường, Quân Mặc mười tám tuổi cũng không thích liếc mắt nhìn con gái, sau đó nó đến nước Anh, ta phái người nghe ngóng, nó cũng không kết bạn một đứa bạn gái nào hết, cái này làm ta lo lắng lắm, con nói một thiếu niên trai tráng như nó thì sẽ không như thế phải không!?”



“Sau đó có một ngày, cháu gá Dạ gia Dạ Huỳnh ưỡn cái bụng bự tìm tới cửa, muốn Quân Mặc cưới ả, Quân Mặc đồng ý, nhưng hôn nhân nhiều năm như vậy, Quân Mặc chưa từng chạm qua Dạ Huỳnh, dù cho chạm tay cũng chưa từng.”



“Mấy năm nay nó chẳng những không chạm qua Dạ Huỳnh, những người phụ nữ khác cũng chẳng cho ai chạm vào, ta từ lo lắng nó đơn độc một mình biến thành lo lắng nó vô cảm, Dao Dao, con nói ta có bao nhiêu chua xót.”



“Cho nên Dao Dao, Quân Mặc nhà ta trong xương rất ngây thơ, nó chưa từng yêu đương cũng không tiếp xúc qua người phụ nữ nào, ước đoán ngay cả phim đồi trụy cũng chẳng buồn liếc mắt nữa là. Thiên phú IQ cao cũng khiến nó khiếm khuyết về mặt tình cảm, nó về mặt tình cảm chính là một đứa bé mới chập chững vào nhà trẻ mà thôi. Dao Dao, ở mức độ nào đó con còn thành thục hơn so với Quân Mặc, đều nói phụ nữ là người thầy giỏi nhất của đàn ông, Quân Mặc nhà ta liền giao cho con.”



“Ta thấy, con đối với Quân Mặc mà nói rất khác biệt, nó rất thích con.”



Lâm Thủy Dao lần đầu tiên nghe nói việc này, bà sợ ngây người, mấy năm nay Lệ Quân Mặc chưa từng… chạm qua phụ nữ?



Trời ạ, mấy năm nay ông sao mà sống được thế.



“Mẹ!” Lúc này Lệ Quân Mặc xuất hiện, ông đại khái nghe được một chút nội dung hai người nói chuyện, nên lên tiếng cắt đứt: “Đừng tám nữa, trời đã tối rồi, mau trở về phòng ngủ!”



Lệ lão phu nhân làm dấu OK: “Ta đi liền đây.”



Nói đi liền đi, Lệ lão phu nhân không chút dây dưa biến mắt trong tầm mắt.



Lệ Quân Mặc đi tới, nhìn khuôn mặt động nhân của Lâm Thủy Dao: “Vừa rồi cô nói gì với mẹ tôi thế?”



“Ah, mẹ anh nói, đã từng có một ngày bà ấy bắt được anh ở trong phòng xem phim đồi trụy.”



Lệ lão phu nhân mới vừa đi tới cửa phòng lảo đảo một cái: Lệ Quân Mặc nhíu mi tâm anh tuấn một cái: “Nói bậy, tôi chưa từng xem!”



“Lệ tổng, không cần nói dối đâu, đàn ông nào chưa xem qua thể loại phim đó chứ, tôi cũng không tin anh chưa từng xem.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom