Hot Truyện Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban (3 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1225-1229

Chương 1225:



Huống hồ bà hiện tại muốn làm chuyện chính, mở một thanh lâu, tự mình làm một tú bà chuyên môn kiếm tiền, nếu như bây giờ có một nhà tài trợ thì tốt rồi.



Lâm Thủy Dao vui vẻ muốn đi vào, nhưng một giây ké tiếp bà đang ở phía trước thấy được một người quen, bà nhìn thấy… Lệ Quân Mặc.



Lâm Thủy Dao nhanh chóng giơ tay lên tháo kính râm xuống, bà không nhìn lầm, chính là Lệ Quân Mặc.



Đây thật là… kẻ địch gặp nhau, đặc biệt đỏ mắt, Lâm Thủy.



Dao còn nhớ rõ đoạn thời gian trước người đàn ông này đưa bà đưa đến cục cảnh sát uống trà thế nào, ông bắt bà đền mười tỷ một trăm tiệu, cáo buộc bà cưỡng gian ông.



Sao ông lại ở chỗ này?



Người phụ nữ bên cạnh ông là ai?



Lâm Thủy Dao nhìn về phía Lý Kỳ, chỉ thấy Lý Kỳ ngượng ngùng lại mến mộ liếc trộm Lệ Quân Mặc, thậm chí cũng không dám nhìn thẳng mặt Lệ Quân Mặc, rất rõ ràng cô ta thích Lệ Quân Mặc.



Lễ nào… người phụ nữ này là bạn gái của Lệ Quân Mặc, hai người đang hẹn hò?



Cái này thật là quá tốt.



Lâm Thủy Dao nhanh chóng đạp giày cao gót đi lên trước, bà vươn tay khoác lên cánh tay Lệ Quân Mặc, nũng nịu kêu một tiếng: “Chồng ơi…”



Chông ơi…



Lệ Quân Mặc nhanh chóng nghiêng mặt, ông lập tức liền đụng phải cặp mắt sóng sánh nước kia của Lâm Thủy Dao, hiện tại bà đang ngoẹo đầu, mặt mày cong cong nhìn ông.



Lệ Quân Mặc khẽ đò người, không nghĩ tới bà lại đột nhiên nhảy ra tới, còn có, bà hiện tại đang làm cái gì?



“Ai là chồng của cô?” Lệ Quân Mặc trầm giọng không vui hỏi, ông thấy người phụ nữ này quả nhiên không thấy thẹn, chồng là thứ có thể tùy tiện gọi sao? Hay là, bà cũng gọi tên đàn ông khác là chồng?



Lâm Thủy Dao trong lòng chậc chậc hai tiếng, người đàn ông này còn rất biết giả bộ mà…



Lâm Thủy Dao tinh nghịch nháy mắt: “Anh là chồng chứ sao… Lẽ nào anh quên rồi ư, đêm qua lúc anh ở chỗ em ngủ lại còn gọi người ta là tâm can tiểu bảo bối đó…”



*..” Lệ Quân Mặc giật giật môi, ông chưa từng kêu qua bất kỳ người phụ nữ nào là tâm can tiểu bảo bối cả!



Lúc này Lâm Thủy Dao kinh ngạc nhìn về phía Lý Kỳ: “Chồng ơi, cô ta là ai vậy, chẳng lẽ là nữ thư ký mới tới sao, trước đây sao em chưa thấy qua?” Lý Kỳ bị gọi là nữ thư ký khiếp sợ nhìn Lâm Thủy Dao, rồi lại nhìn về phía Lệ Quân Mặc, bà ta như bị cực đại nhục nhã, siết tay thành quyền: “Lệ tổng, anh đã có bạn gái, lại vẫn ra ngoài xem mắt, tôi thật không ngờ anh lại là kẻ mặt người dạ thú như: thế, hứ!”



Lý Kỳ hừ một tiếng, xoay người bỏ đi.



Lệ Quân Mặc mặt người dạ thú: “…



Phụt.



Lâm Thủy Dao nhịn không được bật cười.



Lệ Quân Mặc nhìn dáng vẻ Lâm Thủy Dao cười đến là khoái chí, trầm giọng nói: “Lấy tay ra!”



Hiện tại tay bà còn khoác trên cánh tay ông.



Lâm Thủy Dao nhanh chóng rút tay mình về, bà mặt mày cong cong nhìn về người đàn ông này: “Làm sao, Lệ tổng, tôi phá hủy chuyện tốt của anh, anh tức giận?”



“Chơi vui lắm phải không?”



“Vậy lần trước tố cáo tôi giao dịch mại dâm, đưa tôi vào đồn cảnh sát chơi rất vui có phải không? Anh phát hàm luật sư, bắt đền 101 triệu chơi có vui không hả? Nếu Lệ tổng thích chơi như thế, ngày hôm nay tôi liền bồi anh chơi.”



Lệ Quân Mặc nhìn Lâm Thủy Dao, hiện tại gió đêm thỏi tới, cuốn bay vài sợi tóc quấn ở cần cổ của bà, khuôn mặt nhỏ kia thực sự là minh diễm bức người.



Con gái của bọn họ Hạ Tịch Quán đều đã lớn như vậy, bà còn như ánh nắng rực chói như thé, quả là lão hóa ngược.



Lệ Quân Mặc thắp giọng nói: “Tôi oan uỗng cô khi nào, cô không đi tìm kỹ nam mua vui à? Hay là chưa từng… xâm phạm tôi?”



Nếu ông đã nói đến cái đêm phong hoa hơn 20 năm trước kia rồi, vậy Lâm Thủy Dao sẽ lý luận với ông một chút, dù sao món nợ mười tỷ một trăm triệu này bà cũng không muốn cống trên lưng.
Chương 1226:



Lâm Thủy Dao tiến lên, đi tới trước mặt ông, sau đó nhón chân lên, áp khuôn mặt nhỏ minh diễm bức người đến trước mắt ông, đôi mắt yêu kiều chớp chớp nhìn ông.



Hai người đột nhiên tới gần như thế, Lệ Quân Mặc liền ngửi được mùi thơm trên người bà, hình ảnh của đêm xuân hơn 20 năm trước kia nhanh chóng liền hiện lên.



Dưới ánh trăng, bà to gan dạng chân trên người ông, hướng về phía ông thi khí.



*Tôi muốn sinh con cho anh.”



“Anh thích con trai, hay là thích con gái?”



Lệ Quân Mặc nhanh chóng đánh rơi ý niệm không hợp thời điểm trong óc, đồng thời khuôn mặt tuấn tú kia cũng trầm xuống: “Đừng dựa vào tôi gần như vậy, cách xa tôi ra một chút!”



Chậc chậc…



Lâm Thủy Dao cũng là nghe nói qua vị con cưng Đề Đô Lệ Quân Mặc, ông từ nhỏ đã tiếp nhận nền giáo dục chính thống nhát, phần ưu nhã quý tộc kia thắm ra từ cốt nhục, hiện tại ông đanh mặt răn dạy bà, bà lại càng có vẻ như yêu nữ câu người.



“Lệ tổng, anh diễn trước mặt người khác thì được, ở trước mặt tôi thì không cần đâu, người không biết đều nghĩ đến anh lạnh nhạt cắm dục, đối với phụ nữ không có hứng thú, kỳ thực a, anh… cũng thích phụ nữ, cũng rất nhiệt tình với chuyện nam nữ kia.”



“Anh ngàn vạn lần đừng không thừa nhận đấy nhé, anh cũng không mắt trí nhớ, nếu như anh không nhớ rõ thì tôi đây có thể giúp anh hồi ức. Đêm kia hơn 20 năm trước, tôi không thể thừa nhận tôi đã cưỡng gian anh, tôi chỉ có thể thừa nhận là tôi chủ động, thế nhưng sau đó… hình như là anh xoay người lấn lên, còn chủ động đòi hỏi tận hai lần, hành hạ tôi đến sức cùng lực kiệt mà!”



Lời này hạ xuống, Lệ Quân Mặc nhanh chóng nhíu mày kiếm lên, ông không mắt trí nhớ, chuyện một đêm kia ông càng nhớ rõ hơn hết, lúc sau quả thật là ông chủ động thế nhưng, nếu như bà không chủ động câu dẫn ông, sẽ không có chuyện kế tiếp, cho nên sai người chính là bà.



Bà còn ăn sạch lau mép liền căng giò chạy, nhìn ông cưới lầm người khác cũng không lộ diện, thực sự xem ông thành pháo hữu một lần.



“Lệ tổng, vậy nên một đêm kia là anh tình tôi nguyện, dù nói thế nào chúng ta cũng đã vui vẻ một hồi, người ta nói “một ngày chồng vợ trăm ngày ân nghĩa”, huống hồ con gái chúng ta đều lớn như vậy, anh cũng không cần làm ầm ï chuyện khó coi đến thế, cũng không cần bắt đền tôi số tiền kia, hơn nữa…”



Lâm Thủy Dao cắn đôi môi đỏ mọng, cặp mắt sóng nước nhìn ông: “Anh không thích con gái tôi sinh cho anh à?”



Hai người áp sát quá gần, khí tức mềm mị của bà đều phả trên khuôn mặt tuần tú của ông, còn vui cười hỏi ông có thích đứa con gái bà sinh cho ông không, thân thể cao lớn của Lệ Quân Mặc nhanh chóng cứng đờ, trong vô thức ưỡn thẳng lưng.



Ông đã nói bà là một yêu nữ, không biết xáu hổ, không biết thẹn, ôm ông sinh con gái cho ông, kéo cánh tay ông cứ gọi ông là chồng.



Lệ Quân Mặc tiếp xúc phụ nữ đều là kiểu danh môn thục viện như Lý Kỳ, lúc còn trẻ trước khi gặp phải bà, ông cũng nghĩ tới lựa chọn một người vợ thích hợp tương kính như tân sống hết một đời, thế nhưng ai nghĩ đến hết lần này tới lần khác đụng phải bà, bà không chút nào phù hợp tiêu chuẩn kén vợ của ông, nhưng, ông dường như bị bà đầu độc, rất khó cự tuyệt bà.



Lệ Quân Mặc vươn tay, trực tiếp giữ lại cánh tay bà, sau đó nhẹ nhàng đẩy bà ra.



Lâm Thủy Dao áp lưng trên vách tường, trong tầm mắt tối sầm, dáng người cao to Lệ Quân Mặc đã lộn qua đây, ngăn bà ở giữa tường và bộ ngực của ông.



Ông, làm cái gì?



Tự dưng bày ra dáng vẻ chủ tịch bá đạo như vậy 2 Dưới ánh mắt nghỉ hoặc của Lâm Thủy Dao, Lệ Quân Mặc nhàn nhạt nhếch môi: “Ký ức của đêm 20 năm trước kia hình như rất mới mẻ với cô nhỉ? Mỗi một chỉ tiết nhỏ, mỗi một động tác đều nhớ vô cùng rõ ràng.”
Chương 1227



“Cái này…” Lâm Thủy Dao ấp úng.



*“Đều nói phụ nữ sẽ không quên được người đàn ông đầu tiên của mình, nhiều năm như vậy, có phải cô vẫn nhớ mãi không quên, còn muốn ôn chuyện cũ với tôi hay không?”



Một đêm kia, thân thể bà vẫn sạch sẽ, ông là người đàn ông đầu tiên của bà.



Hàng mi Lâm Thủy Dao rung động, mọi khi đều là bà kiểm soát chủ động, người đàn ông này quá biết diễn, giả vờ.



đứng đắn cấm dục, bà chỉ trêu chọc một chút còn ông thì chơi vui lắm cơ.



Thế nhưng ai nghĩ đến ông đã đảo khách thành chủ nhanh như vậy, hỏi ngược lại bà, quả nhiên, Lệ Quân Mặc là một tên đàn ông quá lẳng lơ!



Lâm Thủy Dao nhanh chóng cong đôi môi đỏ mọng, bà còn giơ tay lên, chủ động ôm cổ ông: “Đúng vậy, nhiều năm như vậy tôi chính là nhớ anh mãi không quên đó.”



Lệ Quân Mặc nhìn bà, không ngờ bà thừa nhận tự nhiên phóng khoáng đến thế, nhiều năm như vậy bà chưa từng quên ông…



Gương mặt anh tuấn của Lệ Quân Mặc từ từ mềm mại, trên môi cũng treo nụ cười không dễ dàng phát giác.



Tài xế đứng cạnh đã nhìn đến ngây người, tài xế đã làm việc ở Lệ gia máy chục năm, thiếu gia nhà mình là người như thế nào, ông ta là người rõ ràng nhát, hiện tại tài xế nhìn mà mắt trừng mồm há, thiếu gia nhà mình dĩ nhiên trước mặt mọi người ép một người phụ nữ vào vách tường, người phụ nữ kia còn ôm cổ thiếu gia, tư thế hai người vô cùng thân thiết ái muội.



Phải biết rằng thiếu gia nhà mình tới nay sẽ không để phụ nữ gần người.



Ông ta không nằm mơ đấy chứ?



Tài xế nhanh chóng móc ra điện thoại mình, “tách” một tiếng chụp một màn này lại, sau đó nhanh lẹ gửi cho Lệ lão phu nhân. Tin tức này vô cùng tốt, nhất định phải chia sẻ với lão phu nhân, lão phu nhân, người mau nhìn đi, trời xanh có mắt, thiều gia rốt cục cũng thông suốt rồi!



Lệ Quân Mặc nhìn Lâm Thủy Dao: “Vậy kế tiếp cô muốn làm gì?”



“Kế tiếp..” Lâm Thủy Dao nghiêng đầu: “Như vậy đi, chúng ta làm một giao dịch, món tiền mười tỷ một trăm triệu kia tôi chắc chắn không trả được, không bằng, tôi và anh ngủ một đêm nữa đi!”



Cái gì?



Nụ cười trên môi Lệ Quân Mặc nhanh chóng cứng lại, mặt mày nghiêm túc: “Cô nói nửa ngày chính là mục đích này?



Ngủ cùng tôi một đêm để xóa bỏ số tiền đó?”



“Đúng rồi, Lệ tổng vẫn dây dưa tôi như vậy, chẳng lẽ không phải ý này sao, dẫu sao thì… kỹ thuật của Lệ tổng vẫn rất được, lần đầu tiên của chúng ta cũng rất happy, chúng ta có thể vui thêm lần nữa.”



Nói rồi Lâm Thủy Dao nghỉ hoặc nhìn sắc mặt Lệ Quân Mặc càng ngày càng khó coi: “Lệ tổng, anh làm sao vậy, có phải anh tức giận hay không?”



Lệ Quân Mặc sớm đã biết người phụ nữ này không tim không phổi rồi, vừa rồi ông còn ôm chờ mong với bà, ông cảm giác mình thực sự là quá buồn cười.



“Lâm Thủy Dao, không phải cô nói chúng ta là chỉ là pháo hữu một lần thôi sao? Cô có thu lại hứng thú lợi dụng đi, tôi không thèm, muốn bò lên trên giường tôi ngủ với tôi một lần nữa à? Cô đang nằm mơ sao? Đừng có vọng tưởng!” Nói rồi Lệ Quân Mặc liền rút tay về, đứng thẳng thân.



Lâm Thủy Dao: “…”



Lệ Quân Mặc không muốn nhìn nữa người phụ nữ này thêm chút nào nữa, bởi vì bà chỉ biết chọc ông nổi giận, cho nên ông nhắc chân dài tiền vào đại sảnh Lục thị.



Lâm Thủy Dao nhanh chóng hoàn hồn, bà đuổi theo: “Lệ tổng, anh chờ tôi một chút đi!”



Rất nhanh, bảo vệ bên trong đã cản Lâm Thủy Dao lại: “Vị nữ sĩ này, xin hỏi bà có thư mời không?”



Thư mời?



Lâm Thủy Dao lắc đầu: “Không có.”



“Vậy ngại quá, không có thư mời bà không thể đi vào.”



“Nhưng là, nhưng là anh ta cũng không có thư mời, các anh vì sao thả anh ta vào?” Lâm Thủy Dao dùng ánh mắt chỉ chỉ Lệ Quân Mặc trước mặt.
Chương 1228:



*Vị nữ sĩ này, vị kia là Lệ tổng, Lệ tổng có thể đi vào bất cứ nơi mà Lệ tổng muốn, bao gồm cả Lục thị.”



Được rồi, Lệ Quân Mặc rất lợi hại!



Lâm Thủy Dao dí dỏm nháy mắt: “Vậy trùng hợp tôi là bạn cũ nhiều năm của Lệ tổng, nên anh cũng thả tôi vào đi thôi.”



Bảo vệ có chút khó xử nhìn về phía Lệ Quân Mặc đằng trước.



Lúc này Lệ Quân Mặc dừng bước, ông xoay người, cặp mắt phượng nhìn thoáng qua trên người Lâm Thủy Dao.



Bảo vệ đi tới xin chỉ thị: “Lệ tổng, vị nữ sĩ này nói bà ấy là bạn cũ lâu năm của ngài, muốn cùng nhau vào ạ.”



Lệ Quân Mặc đứng nghiêm, ưu nhã tôn quý, ông từ trên cao nhìn xuống Lâm Thủy Dao: “Tôi không quen cô ấy, sai người ta đưa cô ấy đi.”



Ông đang nói cái gì thế?



Ông chẳng những nói không biết bà, còn sai người đuổi bà ra ngoài?



Lâm Thủy Dao cảm giác mình cùng Lệ Quân Mặc xem như là chính thức kết thù, ban đầu khi cuộc giao hợp hơn 20 năm trước kết thúc mọi người đều vui vẻ, sao ông lại cứ nhằm vào bà, gây phiền phức cho bà?



“Vị nữ sĩ này, Lệ tổng nói không quen bà, mời lập rời đi, nếu không tôi sẽ sai đưa bà ra.” Bảo vệ khuyên bảo.



Lâm Thủy Dao hết sức tức giận: “Tôi không đi, anh đi vào xin phép chủ tịch của các anh đi, tôi là mẹ vợ của chủ tịch nhà cách anh, sau khi cậu ta biết nhất định sẽ tự mình tới đón tiếp tôi.”



Bảo vệ nhìn Lâm Thủy Dao, người phụ nữ này không phải là điên rồi đấy chứ: “Vị nữ sĩ này, mong bà đừng nhận bậy thân thích nữa, nếu như bà là mẹ vợ của chủ tịch chúng tôi, thế tôi là em trai thất lạc nhiều năm của chủ tịch đấy, bà đừng gây chuyện nữa, mau đi đi.”



Bảo vệ đi tới, muốn đuổi Lâm Thủy Dao đi.



Lâm Thủy Dao cảm giác mình thật chật vật, bà ngắng đầu nhìn Lệ Quân Mặc, Lệ Quân Mặc đứng ở nơi đó, đợi nhìn tư thế chật vật của bà lúc này, còn giống như có chút hả hê, người phụ nữ này rốt cục cũng ăn được quả đắng rồi.



Lâm Thủy Dao: “…



Lúc này một tiếng nói trằm thấp từ tính vang lên: “Các người đang ồn ào gì ở đây thế?”



Lâm Thủy Dao ngẳắng đầu nhìn lên, con rễ của bà tới, Lục Hàn Đình xuất hiện.



Boss lớn lên sân khấu, bảo vệ nhanh chóng chạy đến Lục Hàn Đình cung kính báo cáo: “Chủ tịch, vị nữ sĩ này không có thư mời còn ở nơi này gây chuyện, bà còn bịa đặt nói bà ấy là… mẹ vợ của anh.”



Lục Hàn Đình tới.



Ánh mắt Lâm Thủy Dao liền rơi trên người Lục Hàn Đình quan sát vài lần, rất nhanh bà phải kết luận ánh mắt con gái giống bà, không tệ không tệ.



“Cậu chính là Lục Hàn Đình?” Lâm Thủy Dao câu môi hỏi.



Bảo vệ đã cảm thấy người phụ nữ này điên không nhẹ, tên của chủ tịch không phải ai cũng có thể gọi.



Chọt bắt ngờ thay, bên người thổi qua một trận gió, Lục Hàn Đình đã nhắc chân dài đi lên trước, đi tới bên người Lâm Thủy Dao, bảo vệ liền thấy chủ tịch quanh năm lạnh lẽo như núi tuyết lại cười rạng rỡ, lộ ra vài phần khiêm tốn lấy lòng mở miệng nói: “Mẹ, sao mẹ lại tới đây, mẹ nên gọi điện thoại trước cho con để con biết mà ra nghênh đón mẹ chứ.”



Bảo vệ chắn động, kinh ngạc há hốc mồm, người này… là chủ tịch của anh ta sao, sao có cảm giác như… chó săn thế nhỉ?



Lễ nào, người phụ nữ này thật sự là mẹ vợ của chủ tịch?



Ngay cả chủ tịch cũng không chạy thoát số mệnh lấy lòng mẹ vợ sao?



Lúc này Lâm Thủy Dao ngắẳng đầu, liếc mắt bảo vệ.



Bảo vệ sợ đến mức chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người, anh ta nhớ tới lời cuồng ngôn ban nãy của mình, nói mình cũng là em trai thất lạc nhiều năm của chủ tịch, giờ anh ta nên làm gì để rút lại lời đây?



Bảo vệ rất sợ Lâm Thủy Dao sẽ nói cho Lục Hàn Đình biết.
Chương 1229:



Lâm Thủy Dao nhanh chóng thu hồi ánh mắt, bà đương nhiên sẽ không so đo với một bảo vệ nhỏ nhoi, bà tâm tình rất tốt nhìn Lục Hàn Đình: “Tôi muốn cho cậu một bất ngờ, thế nào bất ngờ không?”



“Vô cùng tốt vô cùng bát ngờ ạ, mẹ, mời, chúng ta lên lầu thôi!”



“Ừ được.”



Lâm Thủy Dao được Lục Hàn Đình dẫn đường tiến lên, lúc này đi tới bên người Lệ Quân Mặc, Lâm Thủy Dao đột nhiên dừng bước: “Lục Hàn Đình, vị tiên sinh này vừa rồi phô trương thật lớn, không biết ông ấy là?”



Lâm Thủy Dao chớp đôi mắt ánh nước, giả bộ nghỉ hoặc nhìn Lục Hàn Đình.



Lục Hàn Đình đã nhận thấy được giữa bố vợ và mẹ vợ trong lúc đó nhất định đã xảy ra chuyện gì, anh nhanh chóng ưỡn thẳng lưng mình, biểu thị lập trường và lòng trung thành của mình: “Mẹ vợ, con cũng không biết vị này là người nào, con không quen ông ấy!”



Lệ Quân Mặc liếc mắt nhìn Lục Hàn Đình, nhóc con, có mẹ quên bố!



“Ừ.” Lâm Thủy Dao rất hài lòng tư tưởng giác ngộ của con rẻ nhà mình, bà gật đầu: “Tôi cũng không biết vị tiên sinh này, nhưng vị tiên sinh này oán khí thật sự lớn đó, y chang như khuê phòng oán phu, không biêt còn tưởng nhiều năm trước tôi bỏ rơi ông ấy, chúng ta đi thôi.”



Lục Hàn Đình nhanh chóng nhân thang máy V.I.P, Lâm Thủy Dao và ông cùng nhau biến mắt trong tầm mắt.



Lệ Quân Mặc khuê phòng oán phu: ”…



Lục Hàn Đình dẫn Lâm Thủy Dao tới party, Lâm Thủy Dao tò mò nhìn chung quanh một lần, sau đó nói: “Cậu làm việc của cậu đi! Tự tôi chơi một hồi, vui đùa một chút rồi đi ngay.”



“Không được, mẹ vợ, con đi với mẹ.” Lục Hàn Đình mỉm cười.



“Không cần, cậu đi cùng tôi hút ánh mắt của mọi người tới, chuyện Quán Quán còn chưa giải quyết xong, hiện tại phải khiêm tốn, cậu đi đi.” Lâm Thủy Dao phát phát tay.



Hoàn toàn chính xác, Lục Hàn Đình mang theo Lâm Thủy Dao tiến đến đã hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều người, hiện tại Thượng Quan Mật Nhi cùng Họa phi còn không có giải quyết, cần khiêm tốn, Lục Hàn Đình cảm giác mình nên đi trước, thế nhưng, anh đứng yên không hề động.



“Hửm?” Lâm Thủy Dao nghi hoặc nhìn Lục Hàn Đình: “Sao cậu còn chưa đi?”



“À,” Lục Hàn Đình bật cười một tiếng: “Mẹ vợ, nếu như con đi, chắc mẹ sẽ không gây ra… chuyện kinh thiên động địa gì chứ ạ?”



Lục Hàn Đình vẫn có chút hiểu biết mẹ vợ, bà muốn mờ: nhạt, nhưng thực lực không cho phép, bà chính là một người rất nỗi bật.



Trên con đường đi tới đây, mỗi một sự kiện của bà đều kinh thiên động địa, oanh oanh liệt liệt, trong lòng Lục Hàn Đình sợ mẹ vợ.



Lâm Thủy Dao không cho là đúng, bà đi tới Hoa Tây Châu rất mờ nhạt mà: “Cậu yên tâm đi, tôi chỉ tới nhìn rồi chơi xíu thôi, rất nhanh sẽ đi, yên tâm đi!”



Lâm Thủy Dao tự tay vỗ vỗ lồng ngực của mình, nhiều lần bảo đảm nói.



Lục Hàn Đình lúc này mới xoay người đi.



Lâm Thủy Dao đi tới khu mỹ thực, nơi này có rất nhiều món ngon đồ ngọt, còn có rượu đỏ, bà cầm một ly rượu đỏ, lặng lẽ nhấp một hớp nhỏ.



Lệ Quân Mặc cũng tới party, ông vừa ra sân liền háp dẫn ánh mắt mọi người, các ông trùm tài chính và giám đốc xí nghiệp thầy cai đều vây quanh, không gì sánh được ân cần nhìn ông, “Trời ạ Lệ tổng, đã lâu không gặp, không nghĩ tới anh cũng tới tham gia, hạnh ngộ hạnh ngộ.”



“Lệ tổng gần đây bận gì thế, chúng tôi đã lâu không thấy bóng dáng anh rồi.”



“Lệ tổng ngày mai có thì giờ rảnh không, tôi muốn mời anh ăn cơm.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom