• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Truyện Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban (4 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1000-1004

Chương 1000. Cô Đứng Bên Ngoài Phơi Nắng
Vẻ mặt Hạ Tịch Quán thủy chung nhàn nhạt, thế nhưng vô hình trung lại bật ra khí tràng cường đại, San San ngạo mạn cũng không khỏi kinh hãi.
Nhưng San San nhanh chóng tìm lại chỗ đứng, cô ta hiện tại là tân sủng của Lục Hàn Đình, cô ta còn sợ kẻ nào chứ: “Một con hầu như cô còn dám nói chuyện với tôi như vậy à, biết tôi là ai không? Tôi là bạn gái mới của Lục Hàn Đình, cô có tin tôi mách Lục tổng một cái thì ngày mai cô thì sẽ biến mắt khỏi Đề Đô không hả?”
Hạ Tịch Quán chậm rãi nhếch đôi môi đỏ mọng thành đường cung châm chọc: “Cô tự lo lắng cho mình trước đi thì hơn! Tôi sợ ngày mai cô liền từ người mới thành người cũ đấy, trong ngực Lục tổng lại có vui mừng mới.”
“Mày!” San San nghẹn lời, cô ta phát hiện Hạ Tịch Quán thật đúng là miệng miệng lanh lợi, ai cũng biết Lục Hàn Đình chỉ hứng thú với mỗi người phụ nữ chỉ được một tháng, Hạ Tịch Quán đã giẫm vào nỗi đau của cô ta.
Hạ Tịch Quán không nhìn cô ta nữa, mà là xoay người rời đi, cô muốn đi thay quần áo mới.
“Đứng lại!” Lúc này San San lại tức giận gọi lại cô: “Tao. để mày đi chưa hả? Ha, đúng rồi, đồ trên người mày ướt nhẹp thế kia, nếu không như vậy đi, tao thấy bên ngoài trời nắng to lắm đấy, mày ra ngoài phơi nắng đi, quần áo chắc cũng sẽ khô rất nhanh.”
Nhiệt độ không khí ngày hôm nay rất cao, rất oi bức, ánh nắng bên ngoài có thể hun chết người, nhưng San San lại bảo cô đứng ở bên ngoài phơi nắng.
1000-1-cung-chieu.jpg

Hiện tại anh đang chậm rãi dằn vặt cô, để cô đứng đây nhìn anh với tân sủng của mình ân ái triền miên đủ loại, thủ đoạn này quá độc.
Nếu như anh muốn làm cô đau lòng, vậy chúc mừng anh, anh thắng.
Hạ Tịch Quán cuộn tròn ngón tay, cuối cùng cũng không rời đi, cô đứng ở phía ngoài lèu, nghe lời San San, đứng phơi nắng.
Bên kia, có lẽ ánh mắt Lục Hàn Đình dừng lại trên người Hạ Tịch Quán quá lâu, vài giám đốc bên cạnh anh cũng nhìn sang, rất nhanh thì thấy được Hạ Tịch Quán.
Mấy cái giám đốc không khỏi hai mắt sáng ngời: “Lục tổng, tiểu mỹ nhân đứng ở nơi đó chính là ai thế, tiểu trợ lý của San San tiểu thư?”
“Không đúng, tôi thấy tiểu mỹ nhân mặc Đồng phục JK của hội sở Đề Hoàng, hình như là người nơi này.”
“Hội sở Đế Hoàng từ lúc nào có được một cực phẩm mỹ nhân như thế chứ, chậc chậc chậc, anh xem gương mặt kia, dáng người kia kìa…”
Đám giám đốc này đều trải qua phong nguyệt, đều thích mỹ nhân, bây giờ thấy Hạ Tịch Quán, bọn họ liền chấn động, ánh mắt kia dừng lại trên người Hạ Tịch Quán lại khó hơn dời đi nửa phần.
Lục Hàn Đình cũng nhìn Hạ Tịch Quán thời khắc này, vừa rồi ở trong đại sảnh chỉ là liếc mắt thoáng qua, thấy được ngũ quan tuyệt lệ kia của cô, khi đó anh đã cảm thấy kinh diễm.
Chủ Đề Rể: Chàng Rể Quyền Thế
Chương 1001: Cút, Đừng Ở Đây!

Hiện tại Hạ Tịch Quán mặc đồng phục JK của hội sở Đề Hoàng, phía trên là áo phông trắng hải quân, phía dưới là váy tennis ngắn màu xanh đen, chân mang một đôi giày bata trắng, tất kéo đến trên mắt cá chân, kỳ thực chỉ là trang phục rất đơn giản, nhưng đập vào mắt là cảm giác thanh xuân của thiếu nữ.

Đây cũng chính là mị lực của đồng phục JK, rất hấp dẫn đám thẳng nam như Lục Hàn Đình.

Ba năm nay bên người Lục Hàn Đình có vô số phụ nữ, gu anh vẫn như cũ, thích các cô gái trẻ tuổi vừa thanh thuần lại yểu điệu.

Hạ Tịch Quán buộc mái tóc dài thành đuôi ngựa, ban nãy bị San San hắt nước, mái tóc dài của cô trở nên ướt nhẹp, còn có vài sợi tóc ướt dính lên gương mặt tuyệt lệ. Hôm nay trời nắng gắt, da thịt trắng mềm như bánh kem của cô nhanh chóng bị hun thành màu hồng nhuận, phía dưới là đôi môi đỏ mọng kiều diễm ướt át, chỉ đứng ở nơi đó đen ra đen, trắng ra trắng, đỏ hồng nồi bật, mạnh mẽ kích thích tất cả tròng mắt đàn ông.

Lục Hàn Đình vẫn nhìn cô, anh phát hiện ba năm không gặp, cô càng thêm… hoặt sắc sinh hương.

Trong lòng anh chán ghét cô tới cực điểm, yêu tỉnh, chỉ thích câu dẫn đàn ông!

Ba năm trước đã vậy, ba năm sau cũng thết Người khác bị hắt nước sẽ rất chật vật, cô bị hắt nước vậy mà lại càng có thêm cảm giác mỹ nhân vừa mới tắm xong, sạch sẽ, khiến người rất động lòng.

Đám giám đốc bên người còn đang nhìn Hạ Tịch Quán, mi tâm anh tuần của Lục Hàn Đình triệt để trầm xuống, anh nhắc chân dài, mặt đầy lệ khí đi tới trước mặt cô.

Hạ Tịch Quán biết anh nhìn chằm chằm cô, ánh mắt bất thiện, hiện tại anh đã đi tới, Hạ Tịch Quán cũng nâng đôi mắt trong vắt nhìn về phía anh, cái nhìn này cô liền thấy trong con ngươi anh đong đầy căm hận cùng chán ghét không hè che giấu.

Hai tay nhỏ xuôi ở bên người Hạ Tịch Quán bé nhanh chóng siết chặc quyền, thì ra anh chẳng những hận chính mình, còn chán ghét mình như vậy.

Hạ Tịch Quán ưỡn thẳng tắm lưng mềm mại, trong đôi mắt trong vắt kia càng thêm máy phần quật cường.

Lục Hàn Đình nhìn đôi mắt cô giờ phút này, quả thực giếng với Tiểu Dịch Dịch như đúc, anh trực tiếp mím môi mỏng thành, không vui cất tiếng: “Cút! Đi thay quần áo, đừng mặt dày ở đây!”

Anh không hề kiên nhẫn gầm nhẹ một câu với cô.

Thân thể mềm mại của Hạ Tịch Quán cứng lại, mấy giây sau, cô chạy đi.

Hạ Tịch Quán đi, San San nhanh chóng đi ra, cô ta khoác lên cánh tay tráng kiện củaLục Hàn Đình làm nũng cáo trạng: “Lục tổng, ban nãy em bảo cô ta mở nắp bình nước vậy mà cô ta hung dữ với em. Cô ta dữ dằn với em cũng không sao, nhưng bây giờ em là ngươi phụ nữ, cô ta hung dữ với em chính là không đặt anh vào mắt, em tuyệt đối không thích cô, hay là, anh khiến cô ta biến mất khỏi Đề Đô đi!”

Nhìn thân ảnh nhỏ xinh của Hạ Tịch Quán biến mắt trong tầm mắt, Lục Hàn Đình chỉ nhàn nhạt thu mắt, anh rũ mí mắt anh tuấn liếc San San, trong tròng mắt bí hiểm kia tràn ra vài phần lãnh ý, đè thấp tiếng, anh cười nói: “Tôi bây giờ nhìn cô rất khó chịu, hay là, tôi khiến cô biến mắt khỏi Đề Đô này, cô cảm thấy thế nào?”

*..” San San hít vào một ngụm khí lạnh, sắc mặt đại biến, cô ta khiếp sợ không gì sánh nỏi nhìn Lục Hàn Đình, anh…anh đang nói cái gì vậy?

Hạ Tịch Quán đi thay quần áo mới, cô không muốn lại về chỗ Lục Hàn Đình, cô muốn tìm Diệp Linh, sau đó rời khỏi hội sở này.

Hạ Tịch Quán có ý tránh sân golf ra, thế nhưng đi tới chỗ bi-a, cô lại quản lí gọi lại.
Chương 1002: Bồi Vị Nào Uống?

“Cô đi đâu, tôi tìm cô mãi, cô biết đấy, vài giám đốc bên trong đều đang tìm cô, tôi nói cho cô biết, cô may đấy, cô cứ chọn đại một giám đốc bên trong, đời sau cũng không cần lo nữa.”

Hạ Tịch Quán chau hàng mày thanh tú: “Quản lí, tôi không phải nhân viên nơi này.”

Quản lí hoàn toàn không có care đến những lời này: “Đồng phục trên người cô đâu? Sao lại thay quần áo rồi?

Nhưng cái này cũng rất đẹp… không có thời gian nữa, mau vào đi!”

Quản lí trực tiếp lôi Hạ Tịch Quán vào.

Hạ Tịch Quán: “…”

Trong phòng bi da, Lục Hàn Đình San San còn có mấy tên giám đốc thương giới đều ở đây, cô cố ý tránh sân golf, không ngờ đán đại lão này đến đây chơi bi-a rồi, lại chạm mặt nhau, Hạ Tịch Quán cảm thấy hôm nay cô đúng là quá xui.

“Lục tổng, các vị các lão tổng, đây là người mà các vị muốn, tôi mang đến rồi.” Quản lí giống như một tú bà vậy đầy Hạ Tịch Quán lên trước.

“Xoát” một cái, ánh mắt của mọi người đều nhìn lại rồi, ánh mắt bọn họ nhìn Hạ Tịch Quán càng thêm trần trụi.

Hạ Tịch Quán thay cho đồng phục .JK, mặc chiếc váy đen hai dây, bởi vì không có tay áo, lộ ra hai cánh tay nhỏ xinh như ngó sen, vòng về trước nách là đường cong lồi lên nơi gò ngực, vạt váy rơi trên đầu gối cô, phía dưới đôi chân ngọc vừa bạch vừa thẳng, là đôi chân mà cánh đàn ông không cách nào cự tuyệt được.

Bởi vì mái tóc dài dính ướt, nên Hạ Tịch Quán xõa tung mái tóc đen dài. Cô rất ít khi mặc màu đen, hiện tại mới phát hiện màu đen cũng vô cùng hợp với cô, càng tôn thêm vài phần câu hồn đoạt phách lãnh diễm.

Đám giám đốc nhìn đắm đuối, thiếu điều chảy nước miếng.

Đôi mắt trong vắt của Hạ Tịch Quán xẹt qua trên mặt từng lão tổng, sau đó rơi trên khuôn mặt tuần tú của Lục Hàn Đình, Lục Hàn Đình không quá hứng thú với chơi bida, anh không tới chơi bi-a, mà là ngồi ở trên ghế sa lon màu đỏ sậm.

Lúc cô nhìn qua, Lục Hàn Đình cũng đúng lúc ngắng đầu liếc cô, e rằng anh chỉ chú ý tới cô đã thay váy chiếc váy đen hai dây kia, đôi mắt thâm thúy từ khuôn mặt nhỏ tuyệt diễm chậm rãi dời xuống, mang theo vài phần quan sát trần trụi không chút tị hiềm của người đàn ông đã trưởng thành.

Hạ Tịch Quán dời ánh mắt đi trước, cô thong dong mở miệng: “Các vị giám đốc, thật ngại quá, các anh hiểu lầm rồi, tôi cũng không phải là nhân viên của nơi này, cho nên các anh cứ chậm rãi chơi, tôi đi trước.”

Người quản lý này đã sớm nhìn ra… Đám giám đốc hết sức quan trọng này đều coi trọng Hạ Tịch Quán rồi, hiện tại Hạ Tịch Quán chính là cây rụng tiền của anh ta.

Nghe Hạ Tịch Quán muốn đi, quản lí muốn vươn tay kéo Hạ Tịch Quán, nhưng đám giám độc mở miệng trước: “Tiểu mỹ nhân, thì ra cô không phải nhân viên nơi này, nhưng là không phải nhân viện cũng chẳng khác biệt gì, nếu chúng tôi không cho cô đi, cô cũng không ta được hội Sở này.”

Hạ Tịch Quán nhướng chân mày lá liễu tinh xảo: “Có ý gì?”

“Không có ý gì, chính là muốn tiểu mỹ nhân ở lại bồi chúng tôi uống chén trà.” Hai mắt đám giám đốc tản ra ánh sáng đen tối.

Hạ Tịch Quán câu môi, đôi mắt trong vắt dập dền sóng nước: “Tôi ở lại bồi uống trà cũng được, nhưng các anh nhiều người như vậy, vậy tôi phải bồi vị nào uống đây?”

“Cái này…”

Mấy cái giám đốc nhanh chóng liếc nhau một cái, bầu không khí có chút vi diệu.

Hạ Tịch Quán đi tới, cầm cây cơ lên: “Như vậy đi, tôi cùng mỗi người các anh chơi một ván bi-a, nếu như tôi thắng mọi người, để tôi đi.”
Chương 1003: Tôi Thắng Các Anh Rồi

Những lời này của Hạ Tịch Quán thành công gợi lên hứng thú các lão tổng, cũng khơi dậy lòng chinh phục của bọn họ: “Tiểu mỹ nhân quả nhiên thú vị, thật để cho người ta yêu thích không buông tay, được, chúng ta tiếp nhận khiêu chiến của cô!”

“Được, vậy các anh người nào tới ứng chiến trước?”

“Tôi Hạ Tịch Quán cùng một giám đốc trong đó đánh bi-.

Lục Hàn Đình không hề động, nhưng con mắt vẫn rơi trên cơ thể mềm mại của Hạ Tịch Quán, không dời.

Lúc này hai giám đốc đi tới cạnh Lục Hàn Đình: “Lục tổng, anh có muốn chơi vài ván không?”

Một giám đốc khác nhanh chóng trách mắng: “Nói cái gì đó, Lục tổng mang theo tân sủng San San tiểu thư tới, nếu như bồi tiểu mỹ nhân đánh bi-a, San San tiểu thư sẽ ghen đó.”

“San San tiểu thư tuy cũng là một mỹ nhân, thế nhưng đặt lên bàn cân so sánh, vẫn thua kém nhiều lắm.”

“Lục tổng…” Tên giám đốc kia giảm thấp tiếng nói, không có ý tốt cười nói, Anh nhìn tiểu mỹ nhân trên đài kìa, hai chân thẳng tưng như thé, giữa hai chân một điểm chút kẽ hở nhỏ cũng không có, dựa vào kinh nghiệm nhiều năm, tôi có thể bảo đảm, tiểu mỹ nhân trên đài kia là hàng chưa bóc tem đầy!”

Xã giao giải trí giữa đám đàn ông gian không thể thiếu một vài câu đùa đen tối, ánh mắt đám lão tổng lại để trên người Hạ Tịch Quán quá lâu, hiện tại lại buông ra câu đùa dung tục.

Lục Hàn Đình nhìn Hạ Tịch Quán, bây giờ đến phiên Hạ Tịch Quán đánh bi-a, thắt lưng mềm mại cong xuống, cây cơ trong tay nhắm ngay một ổ bi-a năm màu đánh ra ngoài: “ba” một tiếng, bi-a năm màu hoàn mỹ vào động.

Hạ Tịch Quán thắng.

Cô thúc bi-a thật đúng là vừa đẹp vừa ngầu, nhưng Lục Hàn Đình không chú ý đến cái này, anh nhìn tư thế Hạ Tịch Quán cúi xuống, tư thế này khiến bờ mông cô cong lên, vòng eo phía trước bị làn váy buộc quanh thành đồ thị hình chữ S, như điểm thắt vào của bình hoa.

Tư thế này sẽ làm rất nhiều người đàn ông sản sinh ý tưởng tà ác cùng ý niệm trong đầu, muốn đứng sau lưng cô, bàn tay to hung hăng quắn chặt eo cô…

Lục Hàn Đình cầm ly trà lên, uống một ngụm trà, yết hầu nam tính khẽ cuộn, anh nuốt nước trà xuống.

Bộ dạng anh nghiêm trang, áo mũ chỉnh tề là vậy, nhưng trong lòng nghĩ đại khái cũng chỉ có mình biết được, anh cảm thấy… dáng người Hạ Tịch Quán so với ba năm trước càng thêm lả lướt căng mịn.

Lục Hàn Đình liếc tên giám đốc bên người, anh hờ hững cong môi bật cười một tiếng: “Anh nói cô ta còn trinh? Tôi lại dựa vào kinh nghiệm của chính mình bảo đảm với anh, anh nhìn lầm rồi, cô ta tuyệt đối không còn trinh.”

Ba năm nay Lục Hàn Đình chưa từng công khai đến những điểm hẹn như nơi đây, dáng vẻ anh tuần cao ngạo kia cũng rất khó khiến người ta tưởng tượng ra lúc anh nói những câu đùa dung tục sẽ có dáng vẻ gì. Nhưng bây giờ anh lại tới, ngồi ở chỗ này, còn cùng đám giám đốc bên cạnh nói vài câu bàn luận cợt nhã về Hạ Tịch Quán.

Hai gã giám đốc bên người đều hết sức ngạc nhiên, nhìn đi nhìn lại Lục Hàn Đình.

Lục Hàn Đình lại nhìn về phía Hạ Tịch Quán, cô thì trong trắng cái khỉ gì? Cô từng có hai người đàn ông hoặc là càng nhiều hơn, theo anh biết, cô đã mang thai hai lần rồi, hoàn toàn chẳng liên quan gì đến hai chữ “trong trắng”, nhưng dáng vẻ tiên khí thanh thuần kia chính là dễ dàng mê hoặc lòng người, làm cho tất cả mọi người vì cô khuynh đảo.

Anh đã xem thấu hết trò xiếc của cô!

San San yên lặng ngồi một bên, ban nãy Lục Hàn Đình dọa cô ta sợ không nhẹ nên hiện tại an phận rồi, đồng thời cô ta cũng khẳng định, Lục Hàn Đình cùng Hạ Tịch Quán này khẳng định có có sự gì đó không muốn người biết.

Bây giờ thấy ánh mắt Lục Hàn Đình vẫn dán chặt lên Hạ Tịch Quán, chưa từng dời đi, San San liền ghen ty bóp móng tay vào trong lòng bàn tay.

Cô ta có thể cảm giác được ánh mắt Lục Hàn Đình nhìn Hạ Tịch Quán phần nhiều là âm trầm không rõ, không có thiện ý, nhưng dù thế nào, trong đôi mắt của Lục Hàn Đình chỉ tràn đầy bóng hình Hạ Tịch Quán!

Rất nhanh, đám giám đốc kia đều thua trận, Hạ Tịch Quán cùng bọn họ mỗi người chơi một ván, thế nhưng bọn họ đều thua, cô thắng.

Hạ Tịch Quán buông cây cơ xuống, cô nở nụ cười sáng rực: “Các vị giám đốc, cảm ơn nhé, giờ tôi thắng máy anh rồi, theo ước định, tôi có thể rời khỏi đây, sau này gặp lại.”

Hạ Tịch Quán nhắc chân rời đi.

“Chờ một chút!” Lúc này một giám đốc không phục đột nhiên lên tiếng gọi Hạ Tịch Quán lại.
Chương 1004: Cắn Môi

Hạ Tịch Quán dừng bước lại: “Người làm ăn hẳn là coi trọng nhất là chữ tín mà nhỉ? Làm sao, các người muốn chơi xáu?”

“Chúng tôi sẽ không ăn vạ, nhưng tiểu mỹ nhân, ngươi chẳng qua là thắng mỗi chúng tôi, ở đây còn có một người cô chưa thắng!”

“Người nào?”

“Lục tổng!”

Tiếng “Lục tổng” này nhanh chóng chiếm được phụ họa của tất cả mọi người: “Đúng thế tiểu mỹ nhân, suýt nữa đã bị cô lừa rồi, ban nãy cô nói phải thắng hết tất cả chúng tôi, nhưng cô bỏ sót Lục tổng rồi, hiện tại cô phải chơi một ván với Lục tổng, nếu cô thắng được Lục tổng, chúng tôi mới có thể thả cô đi.”

“Tiểu mỹ nhân, cô cũng nên cẩn thận, Lục tổng chơi bi-a rất giỏi, đến nay không địch thủ, tôi đoán ván này cô nhất định sẽ thua.”

Tất cả mọi người bắt đầu ồn ào lên, đều bảo Hạ Tịch Quán cùng Lục Hàn Đình đánh một ván.

Đôi mắt trong vắt của Hạ Tịch Quán rơi vào khuôn mặt tuần tú Lục Hàn Đình: “Lục tổng, snh muốn chơi với tôi sao? Tôi thấy đại nhân vật như Lục tổng sẽ chẳng đáng chơi với kẻ như tôi chứ?”

Nếu như đánh bi-a với Lục Hàn Đình, Hạ Tịch Quán một chút phần thắng cũng không có, cô chỉ có thể cầu khẳn Lục Hàn Đình chướng mắt cô, không muôn chơi với cô.

Ánh mắt Lục Hàn Đình có bao nhiêu sắc bén, anh lập tức xem thấu Hạ Tịch Quán cầu may trong lòng, làm sao anh có thể để cho cô như nguyện được chứ, anh đứng lên, nhận lấy cây cơ từ giám đốc khác: “Được thôi, tôi chơi một ván.”

*…” Hạ Tịch Quán biết anh là cố ý, nếu anh không chơi, cô có thể không cần bồi đám giám đốc này thuận lợi rời đi, nhưng anh chọn chơi.

Ban nãy cô lại quên mắt anh!

“Tiểu mỹ nhân, mau lại đây đi! Cô có biết bao nhiêu cô gái muốn đánh một ván bi-a với Lục tổng chúng tôi cũng không có cơ hội đâu đấy, hôm nay hẳn là ngày ghi vào sinh sử sách của cô rồi nhỉ.”

Hạ Tịch Quán nhẹ nhàng chau đôi mi thanh tú, cô cầm lầy cây cơ lần nữa ra sân.

Trận đấu giữa Lục Hàn Đình và Hạ Tịch Quán bắt đầu, Hạ Tịch Quán không muốn nhận thua, cho nên đánh rất thận trọng, nhưng rất nhanh cô liền lực bất tòng tâm, rơi xuống thế hạ phong, bởi vì Lục Hàn Đình ở trên sân đấu tâm tư: kín đáo, cho dù đánh bi-a là chỉ là trò chơi anh cũng đánh ra tiêu chuẩn của một đại sư.

“Tốt!” Lục Hàn Đình liên phát ba cầu, lúc toàn bộ vào động, mấy tên giám đốc vây xem đều không kiềm được hô lên.

“Tiểu mỹ nhân, cô tràn ngập nguy cơ rồi đấy, thiếu quá nhiều điểm.” Có giám đốc nhắc nhở.

Hạ Tịch Quán cảm giác mình sắp thua, răng căn vào đôi môi đỏ mọng, vô cùng ảo não nhìn Lục Hàn Đình.

Lục Hàn Đình cũng nhìn cô, cô bắt đầu nóng nảy.

Ánh mắt của anh trên đôi môi kiều diễm ướt át ấy, ban nãy cô làm ra một động tác rất nữ tính, cắn môi, cắn đến môi dưới hiện lên dấu răng nhàn nhạt.

Ánh mắt Lục Hàn Đình chợt sâu.

Đám lão tổng bên người cười nói, “Lục tổng, anh thực sự rất lợi hại, anh xem anh dọa sợ tiểu mỹ nhân rồi.”

“Nếu không như vậy đi, tiểu mỹ nhân, tránh cho thua quá khó coi, cô liền nhận thua với Lục tổng, nói tôi thua rùa.

Giọng tiểu mỹ nhân dễ nghe như vậy, nhận thua hẳn càng dễ nghe hơn!”

“Nhìn mấy người kia, Lục tổng mang tân sủng San San tiểu thư tới, San San tiểu thư lại là tân tấn tiểu ca hậu, sở hữu một giọng nói cực hay, các anh vừa nói như vậy đặt San San tiểu thư vào đâu chứ, tôi thấy San San tiểu thư sắp ghen đến nơi rồi kìa.”

“Có cơ hội để tiểu mỹ nhân so giọng với San San tiểu thư thử đi, xem ai kêu dễ nghe hơn.”

Lời của đám lão tổng này càng lúc càng không đứng đắn, ồn ào nơi đó, hô hào.

Hạ Tịch Quán cầm cây cơ lên: “Cảm ơn ý tốt của các vị, tôi sẽ không chịu thua, chưa đên phút cuối, ai biết ai thắng ai thuat”

Nói rồi Hạ Tịch Quán cầm cán cây cơ nhắm ngay quả cầu nhiều màu, quả cầu này vô cùng quan trọng, nếu như có thể đánh tới vị trí cô đã nhắm, vậy cô có thể thắng được Lục Hàn Đình rồi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom