• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Truyện Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban (12 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chap-870

Chương 870: Cô từng yêu anh thăng với sinh mệnh cái gì?




Con ngươi Hạ Tịch Quán co rụt lại, vấn đề cô lo lắng nhất cũng đã đến, kèm theo trí nhớ khôi phục, bệnh mất ngủ và nhân cách thứ hai của Lục Hàn Đình rất có thể cũng ngóc đầu trở lại.



Hạ Tịch Quán lập tức xông ra ngoài.



Lão phu nhân và má Ngô nhanh chóng đuổi theo: “Quán Quán, chờ bọn bà một chút.”



Lục gia.



Hạ Tịch Quán lão phu nhân và má Ngô bằng tốc độ nhanh nhất chạy tới, bọn họ đi tới thư phòng, chỉ thấy sắc mặt Lục Hàn Đình tái nhọt té xỉu trên thảm, bác sĩ bên người đang cấp cứu.



Lúc này Hạ Tịch Quán tiến lên, cô ngồi xổm người xuống bắt mạch cho Lục Hàn Đình, một giây như thế ngón tay cô đều run rẫy.



Lão phu nhân thấy cháu trai hôn mê, tức giận nhìn về phía Lục Tư Tước: “Tư Tước, con và A Đình nói những gì, có phải con không đồng ý A Đình và Quán Quán bên nhau không?”



Lục Tư Tước không có biểu tình gì, ông nhìn thoáng qua Lục Hàn Đình nằm trên thảm: “Mẹ, con cũng không nói gì, con khuyên mẹ cũng bớt nói lại, thằng nhỏ này hư lắm đấy…”



“Được rồi!” Lão phu nhân trực tiếp cắt lời Lục Tư Tước: “Tư Tước, con có thể mong A Đình an ổn chút không? Bây giờ nó mới vừa ở cạnh Quán Quán, chúng nó gương vỡ lại lành, con đối với Quán Quán đến tột cùng còn có cái gì không hài lòng?”



“Đối nhân xử thế phải bằng lương tâm, lúc ở Hải Thành A Đình bởi vì bị rối loạn giấc ngủ syút nữa đã chết rồi, là Quán Quán cứu nó, là Quán Quán bỏ qua tánh mạng mình tiến hành lần thứ ba thử độc, mạnh mẽ kéo A Đình từ trong địa ngục về, giúp nó sống lại!”



“Không thể vì hiện tại Quán Quán tự mình sống lại liền có thể quên cô đã từng yêu A Đình hơn sinh mệnh mình được. Lục gia chúng ta sao lại có người máu lạnh như con chứ, mỗi khi mẹ nghĩ đến chúng ta đưa A Đình sống lại mang về Đề Đô an ổn sống, mà Quán Quán một mình lưu lại Hải Thành tự sinh tự diệt, tim mẹ như hàng ngàn con dao xoáy sâu vào.”



“Hiện tại thật vất vả mọi thứ mới tốt đẹp, mắt thấy A Đình cùng Quán Quán sắp kết hôn sinh con rồi, mẹ còn chưa vui được vài ngày, con lại hạ một gậy này, Lục Tư Tước, thằng nghịch tử này quả thực muốn chọc giận chết mẹ.”



Lão phu nhân kéo quần áo lục Tư Tước, nước mắt nước mũi đầm đìa, khóc rất thương tâm.



Lục Tư Tước đưa tay đỡ lão phu nhân, ông thở dài: “Mẹ, con bảo mẹ bớt nói lại mẹ không nghe, mẹ trúng kế rồi.”



Hả?



Có ý gì?



Lão phu nhân nhanh chóng ngừng khóc, bà nhìn Lục Tư Tước: “Con nói cái gì?”



Lục Tư Tước biểu thị chính mình rất vô tội: “Con cũng không có làm gì, cũng không nói gì, là cháu trai mẹ khí thế hung hăng vọt vào thư phòng con, không nói hai lời trực tiếp nằm trên đất, sau đó thủ hạ của nó liền thuận theo đó mà gọi điện cho mẹ, nó diễn vở kịch con ức hiếp nó, là diễn cho mẹ xem đấy.”



Lão phu nhân khiếp sợ nhìn về phía Lục Hàn Đình nằm trên thảm.



Hạ Tịch Quán bắt mạch cho Lục Hàn Đình, mạch tượng của anh bình ổn, rất mạnh mẽ, chẳng hề bị gì.



Cô nhanh chóng cũng ý thức được bản thân bị lừa, hàng mi nhỏ dài run rây, cô thu bàn tay nhỏ của mình về.



Lúc này Lục Hàn Đình chậm rãi mở mắt ra, anh tỉnh.



“A Đình, cháu… cháu cháu cháu… cháu thực sự quá xấu! Lục lão phu nhân tức giận mắng, bà hoàn toàn không nghĩ tới chính mình sẽ bị cháu trai cưng tính ké.



Đôi mắt thâm thúy của Lục Hàn Đình rơi trên mặt Hạ Tịch Quán, cô chạy tới vội vội vàng vàng, hiện tại khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt, đôi mắt trong vắt nhìn anh, đen láy ươn ướt.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom