• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Truyện Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban (5 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 851-855

Chương 851: Bà Không Thấy Gì Hết Á

Hạ Tịch Quán rốt cuộc cũng biết, cái gì đều là giả, người đàn ông Lục Hàn Đình này gạt cô vào cái tròng này, chính là vì muốn cùng cô “tham khảo nghệ thuật” luyện thắt lưng này.

“Lục Hàn Đình, không muốn, em còn chưa tắm…”

“Khỏi tắm, trên người em rất thơm rồi.”

“Không được…”

Hạ Tịch Quán một mực đưa đẩy chống cự, không chịu phối hợp, ba phú sau, người đàn ông phía trên đột nhiên ngừng lại, bất động.

Hạ Tịch Quán cũng ngắn ra, anh…

Lục Hàn Đình chôn khuôn mặt tuần tú vào cổ cô , thở hỗn hễn, không ngắng đầu.

Đôi mắt trong vắt của Hạ Tịch Quán nhìn chằm chằm đèn treo sáng chói trên đỉnh đầu trong chốc lát, sau đó vươn ngón tay út ám muội đâm đâm anh một cái: “Không phải anh nói… anh luyện thắt lưng rất giỏi sao?”

Lục Hàn Đình cảm thấy đây tuyệt đối là thời khắc sỉ nhục nhất trong cuộc đời anh, anh chống hai cánh tay nhìn cô chằm chằm: “Lần này không tính, chúng ta luyện lần nữa.”

“Không muốn!”

Hạ Tịch Quán đẩy anh ra muốn chuồn.

851-1.jpg


Hạ Tịch Quán cười khanh khách tránh né, lúc này cửa phòng ngủ đột nhiên bị đẩy ra, lão phu nhân và má Ngô lập tức ngã lăn ra đất, lão phu nhân còn la hét: “Suyt! Má Ngô, đừng đầy tôi!”

Cửa thình lình mở, con ngươi Hạ Tịch Quán co rút, cô nhanh chóng giơ tay lên che kín khuôn mặt nhỏ của chính mình, hét lên một tiếng: “ÁI”

Hạ Tịch Quán còn nhớ rõ trước đây Diệp Linh với cô từng đùa với nhau, nêu như lúc tắm có người xông vào, che mặt trước, hay che phía dưới trước, cô nói che mặt trước.

Thế nên, hiện tại Hạ Tịch Quán che kín khuôn mặt nhỏ của mình.

Lục Hàn Đình cũng không ngờ đến bà nội và má Ngô vẫn luôn ở ngoài cửa nhìn lén, anh phản ứng nhanh chóng nhấc tắm .

chăn phủ lên người Hạ Tịch Quán, đắp kín khuôn mặt nhỏ của cô, anh mím môi ánh mắt sắc bén không vui nhìn về phía hai người ở cạnh cửa kia: “Bà nội, má Ngô, hai người đang làm gì thế?”

Lão phu nhân và má Ngô bắt ngờ bị quăng ngã vào trong, hiện tại hai người tay trong tay miễn cưỡng đứng vững dậy, má Ngô nhanh chóng liền thoắng: “Hình như còn chén dĩa má chưa rửa sạch, má đi rửa đã.”

Má Ngô co cẳng chuồn trước.

Lão phu nhân chỉ còn một người liền lúng túng, đối mặt với lửa giận của Lục Hàn Đình, bà vân vê vạt áo của mình nhìn chung quanh một vòng: “Bây giò tôi đang ở đâu? Tôi đang làm gì ấy nhữ2 Tôi là ai2 A, A Đình, Quán Quán, thì ra là bọn xong à, bà đến phòng bọn xong khi nào ấy nhỉ, bà không thấy gì hết á, các cháu cứ tiếp tục đi nhé!”

Nói xong lão phu nhân như một làn khói chuồn êm.

Lục Hàn Đình cạn lời, càng thêm kiên định ý tưởng trong lòng anh, lúc nào anh muốn giở trò xấu thì nhất định phải dọn Hạ Tịch Quán ra ngoài ở.

Lục Hàn Đình nhìn một cục u lên trong chăn: “Quán Quán, bà nội và má Ngô đi rồi, em có thể ra.”

Cục u trong chăn không nhúc nhích.

Lục Hàn Đình đưa tay kéo chăn xuống, lập tức lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn kia của Hạ Tịch Quán.

Chương 852: Sinh Con Trai

Hiện tại khuôn mặt tuyệt sắc đỏ rực, đỏ đến mức gần như có thể nhỏ máu, đôi mắt trong veo như nước nhìn anh chằm chằm, sau đó cầm một cái gối lên ném mạnh vào khuôn mặt tuần của anh: “Đều tại anh, em đã bảo không được rồi mà cứ khăng khăng làm, giờ thì hay lắm, mọi người đều biết hết rồi kìa!”

Lục Hàn Đình không tránh, để gối đập phải khuôn mặt tuấn tú rồi rơi xuống, anh cong môi dụ dỗ nói: “Được rồi, đều là lỗi anh, xin lỗi, em đừng giận mà.”

“Hứ.” Hạ Tịch Quán nặng nề hừ một tiếng, không để ý tới anh.

Lục Hàn Đình dán gương mặt đáng ghét kia lại gần: “Anh có thể lấy công chuộc tội, bây giờ anh… ôm em đi tắm nhé! Chúng ta cùng tắm.”

Hạ Tịch Quán hít vào ngụm khí lạnh, cô vẫn luôn biết anh là tên đàn ông mặt dày, nhưng thế này cũng dày hơn bê tông rồi đó.

Bà nội và má Ngô mới vừa đi, anh còn tâm tình muốn tắm chung với cô!

Hạ Tịch Quán nhắc chân dùng sức đạp anh: “Tự em đi tắm, nhưng em không có đồ, anh sang phòng em lấy đồ cho em đi!”

Lục Hàn Đình thấy cô thực sự không muốn, tiếp tục như vậy nữa chắc cô sẽ xù lông thật, đến lúc đó lại chả đoái hoài gì đến anh nữa lại mệt, anh chỉ có thể thỏa hiệp: “Ừ, anh lấy cho em.”

Lục Hàn Đình rời khỏi phòng.

Mới vừa đi tới hành lang, Lục Hàn Đình liền gặp lão phu nhân, lão phu nhân vẫn đứng ở đây chờ anh.

“A Đình…” Lão phu nhân nhanh chóng tiến tới trước mặt Lục Hàn Đình, thần bí nhỏ giọng hỏi: “Bà vẫn luôn nghỉ ngờ cơ thể cháu có khuyết điểm, xem này, bị bà bắt lại tại chỗ rồi, giờ cháu không chối được nữa đâu, sao thời gian lại.. ngắn thế cháu?

Chẳng lẽ…”

Trán Lục Hàn Đình chảy ba vạch đen, lão phu nhân quả thật hỏi đúng chỗ đau của anh: “Bà nội, đây là lần cuối cùng hai người đứng ở cửa phòng cháu, cháu hy vọng không có lần saul”

Lão phu nhân mặt tươi như hoa nhướng mày: “Yên tâm đi, con người bà rất đạo đức mà, bà hiểu hết hiểu hết. Mà này, bà biết một lão bác sĩ trung y, chuyên trị vấn đề về đàn ông, mai bà sẽ đi xin cho cháu thuốc, cam đoan một đêm cháu sẽ trở thành mãnh nam!”

*…” Lục Hàn Đình hoàn toàn không muốn để ý bà nội nhà mình nữa.

Lão phu nhân lại kéo anh lại: “A Đình, cháu đã cùng Quán Quán phát triển đến lên cả giường, vậy tranh thủ thời gian đi cháu, mau chóng cầu hôn, rước Quán Quán về nhà, sau đó các cháu lại sinh cho bà thằng nhỏ mập mạp, hoặc bé gái cũng được, bé gái giống Quán Quán, nhất định sẽ xinh như búp bê cho xem.”

Ánh mắt Lục Hàn Đình chọt biến sâu, anh không biết anh và Hạ Tịch Quán vì sao ly hôn, nhưng anh biết đáp án này đang trong nửa đoạn ký ức còn lại.

Lục Hàn Đình không muốn khôi phục lại nửa đoạn ký ức kia, vì trong lòng anh rất mâu thuẫn đoạn ký ức đó, nên anh mới có thể mạnh mế tỉnh lại từ trong thôi miên.

Nhưng, nếu không có nửa đoạn ký ức kia, anh chung quy cũng không phải là Lục tiên sinh hoàn chỉnh, không phải Lục tiên sinh mà cô yêu.

Lục Hàn Đình lấy điện thoại ra, gửi tin cho Dr. Xuyên chiều nay tiếp tục thôi miên.

Sáng sớm hôm sau, lúc Lục Hàn Đình xuống lầu thấy được Hạ Tịch Quán đang ở trong phòng khách, Hạ Tịch Quán đã sớm dậy, hôm nay cô phải lấy thân phận Prof. Hạ cùng với viện sĩ Khâu chính thức lộ diện với diễn đàn y học đỉnh cao của Đế Đô, đây là lần đầu tiên dưới ánh đèn truyền thông cô công khai lộ diện thân phận của mình.

Hôm nay Hạ Tịch Quán mặc đồ công sở, áo sơmi lụa màu vàng nhạt, thắt nơ bướm xinh đẹp, phía dưới là váy bút chì ôm màu hồng, buộc đuôi ngựa thật thấp, lộ ra khuôn mặt nhỏ tuyệt sắc ấy.

Chương 853: Trong Đầu Người Này Rốt Cuộc Chứa Gì Thế?

Lục Hàn Đình đứng ở trên lầu nhìn Hạ Tịch Quán, trong phút chốc bỗng luyến tiếc dời mắt đi.

Hạ Tịch Quán ở trong phòng khách dạy lão phu nhân làm vài động tác đơn giản, cô cầm một trái cầu nhỏ, nhí nhảnh nháy mắt: “Bà nội, đá cầu rất vui, cháu dạy cho bà.”

Hạ Tịch Quán ném trái cầu lên sau đó ưỡn ngực, trái cầu kia nhanh chóng theo đường cong trổ mã xinh đẹp của thiếu nữ rơi xuống, cô lại nhắc chân đá một cái, trái cầu nhỏ văng lên không trung rồi cô quay lưng lại, ưỡn mông lên đón cầu, trái cầu nhỏ văng đến tận trong lòng lão phu nhân.

Lão phu nhân nhận cầu, vui vẻ cười ha ha: “Cái này vui đấy, nào, má Ngô, chúng ta cùng chơi.”

Lục Hàn Đình nhìn Hạ Tịch Quán, anh biết cô biết nhảy, thể loại vũ đạo nào cũng nhảy được, lúc cô mang theo đội cổ động viên lên sân khấu ở quảng trường ngày đó, khiến đám người kia điên cuồng thét chói tai. Khi ấy anh đứng ở đó nhìn dáng vẻ điên đảo chúng sinh của cô, cũng trở thành người thành kính muốn quỳ xuống chân cô.

Hiện tại cô tùy ý dạy bà nội động tác tập thể dục, nhưng đập vào mắt anh là vẻ xuân tràn đầy nhựa sống của thiếu nữ. Ánh mắt Lục Hàn Đình chu du trên đường cong cơ thể cô, anh từng thấy rất nhiều cô gái mặc áo sơ mi váy ôm rồi nhưng cô lại là người mặc đẹp nhất, không ai sánh bằng.

Lúc này Lục lão phu nhân phát hiện Lục Hàn Đình ở trên lầu : “A Đình, dậy rồi hả cháu?”

Hạ Tịch Quán ngước mát, lập tức thấy Lục Hàn Đình đứng trên lầu, hôm nay anh mặc bộ tây trang được may thủ công màu đen được là phẳng không chút nếp nhăn, anh nhắc đôi chân dài đi xuống lầu, trong tư thái bễ nghễ lại lộ ra vẻ lạnh lùng xa cách.

Hạ Tịch Quán nhớ tới chuyện xảy ra tối qua, liền mất tự nhiên xoay người, không nhìn anh.

Lúc này Lục Hàn Đình đã đi tới: “Bà nội, sao bà dậy sớm thế ạ”

“Không còn sớm nữa, Quán Quán nói phải sớm ngủ sáng sớm sớm tập thể dục, như vậy bà có thể sống đến 99 tuổi đấy.” Lục lão phu nhân cười nói.

Lục Hàn Đình nhìn bà nội nhà mình bây giờ tinh thần sáng láng, chậm rãi cong môi, sau đó anh đưa mắt đặt trên người Hạ Tịch Quán.

Lão phu nhân vô cùng thức thời cười nói: “A Đình, Quán Quán sắp tham gia diễn đàn y học, cháu lái xe đưa Quán Quán đi đi.”

“Không cần đâu ạ…” Hạ Tịch Quán nhanh chóng từ chối.

Lục Hàn Đình gật đầu: “Dạ.”

Nói rồi anh vươn tay nắm lấy bàn tay nhỏ mềm mại không xương của Hạ Tịch Quán, mang theo chìa khóa xe dẫn cô ra của.

Hai người đi tới bên chiêc Rolls-Royce Phantom, Hạ Tịch Quán nhanh chóng rút tay về: “Em tự đi được, anh đến công ty đi!”

Lục Hàn Đình lịch sử mở cửa xe ra, giọng điệu không cho phép từ chối: “Lên xe.”

Hạ Tịch Quán biết tính anh bá đạo, hơn nữa còn lề mề nữa cô sẽ đến muộn, nên cô ngoan ngoãn lên xe.

Lúc này Lục Hàn Đình vươn tay nhẹ nhàng vỗ lên bờ mông cong của cô.

Hạ Tịch Quán hóa băng, anh làm cái quái gì thế?

Cô quay đầu, đôi mắt đen láy ươn ướt trừng anh.

Lục Hàn Đình một tay đút vào túi quân, dáng vẻ bá đạo, anh nhướng hàng mày kiếm, hạ giọng chỉ hai người mới nghe được, nói: “Mặc như vậy đi quyến rũ ai? Lẽ nào em còn muốn ngồi xe thằng khác?”

Hạ Tịch Quán liếc lên liếc xuống cả người mình, cô mặc có sai gì đâu, trong đầu người này rốt cuộc chứa thứ gì thế?

Chương 854: Buổi Diễn Thuyết Học Thuật Của Hạ Tịch Quán

Hôm nay là ngày trọng đại của giới y học Đề Đô, tất cả bậc kỳ tài của y giới đều xuất hiện ở buổi diễn đài đỉnh cao này, bởi vì Prof. Hạ lần đầu lộ diện, nên buổi diễn đàn này nhận được rất nhiều sự chú ý.

Sảnh bên ngoài đã tụ tập người ta tấp nập ký giả truyền thông, lúc này không biết là người nào kinh hô lên các người mau nhìn, viện sĩ Khâu tới rồi!

“Xoát” một cái, ánh mắt mọi người đều dán qua, chỉ thấy viện sĩ Khâu đi lên thảm đỏ.

Tách tách tách, tất cả ánh flash đều đỗ dồn về, “Viện sĩ Khâu, xin hỏi đây chính là X học trò cưng của ngài sao?”

Mọi người đưa mic cho viện sĩ Khâu, phỏng vấn ông.

854-1-1.jpg


c Trở thành Prof. Hạ chỉ với độ tuổi 16, chính là nghịch thiên.

Lúc này dưới sự bảo vệ của nhiều tầng an ninh, viện sĩ Khâu đi vào rồi khuất dạng.

Trong buổi họp diễn đàn đỉnh phong của y học, viện sĩ Khâu nhanh chóng bị bao vây, mọi người tò mò hỏi, “Viện sĩ Khâu, sao không thấy học trò cưng Hạ Tịch Quán của ông đâu thế?”

“Viện sĩ Khâu, trò cưng của ông đỉnh lắm đấy, hậu sinh khả uý, chúng tôi đều muốn gặp cô ấy một lần.”

Viện sĩ Khâu cúi đầu nhìn một chút đồng hồ đeo tay: “Tịch Quán cũng sắp tới rồi.”

Lúc này bên tai truyền đến một giọng nói thanh lệ êm tai: “Thầy ƠI.

Mọi người vội vã quay đầu, chỉ thấy Hạ Tịch Quán vội vàng chạy tới: “Thầy ơi, em vẫn chưa muộn phải không ạ?”

Hạ Tịch Quán lên sân khấu giống phong cảnh đẹp mắt, nhanh chóng hấp dẫn ánh mắt mọi người, lúc này cô đã thành tiêu điểm chú ý của toàn trường.

Có vài chàng trai trẻ học lực kiệt xuất, xuất thân từ y học thế gia cũng đến, ánh mắt của bọn họ đều rơi vào trên người Hạ Tịch Quán.

Hạ Tịch Quán chỉ mới 20 tuổi, làm hoa hậu giảng đường của Đại học A, mỹ nữ thanh thuần mà tuyệt sắc, chỉ mỗi mỹ nhan thịnh thế này cũng đủ để đám thanh niên kiệt xuất nhân không cách nào cự tuyệt.

Cộng thêm thân phận prof. Hạ của Hạ Tịch Quán lộ ra ánh sáng, trên người cô lại càng thêm rực rỡ chói mắt, hiện tại chỉ cần là y giới, không ai không biết Hạ Tịch Quán, đám con trai kia đóng cửa lại, chủ đề thảo luận nhiều nhát cũng là Hạ Tịch Quán.

Tên tuổi Hạ Tịch Quán hiện tại vang dội toàn bộ Đề Đô.

Viện sĩ Khâu từ ái cười nói: “Tịch Quán, con không trễ, là chúng ta nóng lòng chờ con đến, nào, để thầy giới thiệu cho con một chút, những vị này đều là ngôi sao sáng của y giới, vị này chính là giáo sư Nhạc của bệnh viện Nam Sơn, chuyên gia của khoa thần kinh, vị này chính là…”

Viện sĩ Khâu giới thiệu từng người một, Hạ Tịch Quán tự nhiên lễ phép gật đầu chào hỏi, hiện tại cô đứng dưới ngọn đèn sáng chói, cử chỉ hoàn mỹ cùng khí chát tuyệt trần toát ra phong hoa một thân.

“Viện sĩ Khâu, đây là lần đầu tiên trò cưng của ông Hạ Tịch Quán lộ diện, nghe nói lát nữa Hạ Tịch Quán sẽ lên sân khấu diễn thuyết luận văn học thuật của cô ấy. Mới 20 mà đã đứng được trên sân khấu lớn thế này, đến chúng ta lúc còn trẻ cũng theo không kịp, chúng tôi đều rất chờ mong bài luận văn diễn thuyết này!”

Chương 855: Hỏi Đến Cha Mẹ Cô

Hôm nay là diễn đàn đỉnh cao của giới y học Đề Đô, Hạ Tịch Quán sẽ lần đầu tiên diễn thuyết luận văn học thuật của mình, đây đương nhiên là mong đợi của mọi người.

Viện sĩ Khâu khiêm tốn cười nói: “Tịch Quán bây giờ còn tuôi rất trẻ, là hậu bồi, các vị đều là thầy cô giác của cô, nếu như cô diễn thuyết có gì thiếu sót, cũng xin các vị thầy cô vui lòng chỉ giáo.”

Diễn đàn học thuật hôm nay cũng có một người tới, chính là Lệ Yên Nhiên.

Lệ Yên Nhiên cũng học y, với thành tích của cô ta không vào được nơi này, không có tư cách, thế nhưng, cô ta xuất thân tốt, là thiên kim đại tiểu thư của thủ phủ Lệ gia, hiện tại Lệ Quân Mặc lại đã trở về, hôm nay là Lệ Quân Mặc dẫn cô ta tới đây mở mang kiến thứ một chút.

Nhưng Lệ Yên Nhiên lại chẳng học hỏi được gì, hiện tại cô ta đứng ở nơi không người chú ý, hai mắt nhìn chòng chọc vào Hạ Tịch Quán.

Lệ Yên Nhiên nhìn viện sĩ Khâu dẫn Hạ Tịch Quán giới thiệu cho mọi người, cô tanhìn Hạ Tịch Quán phóng khoáng ung dung dưới ánh đèn sáng rực, cô ta nhìn ánh mắt mọi người đều tập trung ở trên người Hạ Tịch Quán, thưởng thức không ngớt với ngôi sao sáng là cô, đám thanh niên tài giỏi đẹp trai toát ra thưởng thức mến mộ với cô…

Cô ta thấy hôm nay căn bản cũng không phải là diễn đàn học thuật gì, mà như cuộc tuyển tú dành riêng cho Hạ Tịch Quán!

Lệ Yên Nhiên siết chặt quả đắm của mình, trong lòng hận đến cắn răng, đại chiến lần trước cô ta và toàn bộ Dạ gia tổn thương nguyên khí nặng nè, Dạ lão bởi vì ở bên trong cơ thể có cổ độc, ngay cả diễn đàn lần này cũng không thẻ tham gia, vậy mà Hạ Tịch Quán lại nghênh đón thời khắc cao quang của mình.

Lệ Yên Nhiên hung hăng dời mắt, không nhìn Hạ Tịch Quán nữa, cô ta tìm kiếm bố mình – Lệ Quân Mặc.

Lệ Quân Mặc là thủ phủ toàn cầu, trùm từ thiện, hiện tại bên người ông không ít người vây quanh, đám người đó ân cần nói gì đó với ông, nhưng ông không để tâm, ánh mắt của ông cũng rơi vào một người.

Lệ Yên Nhiên nhìn theo ánh mắt Lệ Quân Mặc, con ngươi nhanh chóng co rụt lại, bởi vì Lệ Quân Mặc hiện tại đang nhìn…

Hạ Tịch Quán!

Bố vậy mà nhìn Hạ Tịch Quán!

Phản ứng đầu tiên của Lệ Yên Nhiên chính là, không phải bố đã vừa ý Hạ Tịch Quán rồi chứ?

Lúc này viện sĩ Khâu mang theo Hạ Tịch Quán đi tới trước mặt Lệ Quân Mặc: “Tịch Quán, vị này chính là Lệ tổng, con chắc không xa lạ gì nhỉ?”

Đôi mắt sáng trong của Hạ Tịch Quán nhìn về phía Lệ Quân Mặc, sau đó nền nã mỉm cười: “Đương nhiên không xa lạ gì ạ, Lệ tổng, thưa bác ạ.”

Lệ Quân Mặc nhìn đôi mặt như ánh sao xoay chuyển kia của Hạ Tịch Quán, gật đầu: “Không ngờ Hạ tiểu thư ưu tú như vậy, bố mẹ của cô hẳn là dành rất nhiều thời gian và tâm huyết nuôi dưỡng cô thành tài nhỉ?”

Hạ Tịch Quán không nghĩ tới Lệ Quân Mặc lại quan tâm tới cha mẹ của mình tới, cô cười nói: “Bố Hạ mẹ Lam của con dĩ nhiên rất tốt rồi ạ.”

Ánh mắt Lệ Quân Mặc lóe lên, muốn nói gì, nhưng lúc này bên tai truyền đến một giọng nói trầm thấp từ tính: “Bác Lệ, thật khéo quá, không ngờ bác cũng tới tham gia diễn đàn học thuật này đấy.”

Lệ Quân Mặc quay đầu, thấy được Lục Hàn Đình từ đối diện đi đến.

Lục Hàn Đình tới! Xem thêm ngôn tình sủng nhé khách!

Lục Hàn Đình đến liền gợi lên tiếng xì xầm xôn xao, mau nhìn, Lục tổng cũng tới!

Hàng mi nhỏ dài của Hạ Tịch Quán run lên, Lục Hàn Đình chở cô tới đây, nhưng cô đã tạm biệt anh rồi mà, thế mà anh vẫn chưa đi, còn tham gia diễn đàn học thuật này.

Hạ Tịch Quán đi lên trước, ngắng khuôn mặt nhỏ xinh nhìn anh, nhỏ giọng nói: “Sao anh lại tới đây?”

Lục Hàn Đình lấy chiếc áo khoác dài màu gạo từ trên cánh tay ra, anh cong môi mỏng thành đường cung nhàn nhạt mà cưng chìu nói: “Ban nãy phát hiện ra áo khoác em để quên trên xe anh, sợ em lát nữa ra ngoài lạnh, nên anh tự mình đưa tới cho em đó.”

Áo khoác trên tay Lục Hàn Đình là của Hạ Tịch Quán.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom