• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Truyện Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban (4 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 237-240

Chương 237: Mẹ Cắt Cổ Tay Đi

Hạ Nghiên Nghiên trở lại phòng, cô ta mở ngăn kéo lấy ra một mảnh ngọc bội.

Mảnh ngọc bội này là do Lục Hàn Đình tặng cho Hạ Tịch Quán cách đây sáu bảy năm, nhưng cô ta đã nhân cơ hội để lấy trộm nó.

Ký ức của Hạ Nghiên Nghiên quay lại ngày tuyết rơi dày đặc. Hạ Tịch Quán trong băng tuyết đã cứu Lục Hàn Đình đang hấp hồi, đưa anh vào một hang động, bọn họ ngủ cùng nhau suốt một đêm. Sáng hôm sau, không chỉ có Tô Hi và Hạ Tiểu Điệp, cô ta cũng có ở đó.

Cô ta tận mắt nhìn Tô Hi tức giận bỏ đi, Hạ Tiểu Điệp đuổi theo, sau đó Hạ Tịch Quán đi ra khỏi hang tìm quân tiếp viện, lúc ấy cô ta ở bên ngoài hang.

Hạ Tịch Quán sẽ không biết rằng chân trước cô vừa đi thì chân sau thủ hạ của Lục Hàn Đình đã tìm thấy anh.

Những thủ hạ kia được đào tạo bài bản, thái độ cung kính đưa Lục Hàn Đình lên chiếc xe limousine. Lúc đó cô ta đã kiểm tra biển số xe, đó là một chiếc xe đến từ Đề Đô, và biển số xe là loại đắt đỏ.

Nhịp tim của Hạ Nghiên Nghiên lúc đó đập rất dữ dội, cô ta đoán được Hạ Tịch Quán đã vô tình cứu một đại nhân vật.

Khi Lục Hàn Đình rời đi, anh đưa khối ngọc bối cho Hạ Tịch Quán, nói rằng anh sẽ tìm đến cô nhanh thôi. Hạ Tịch Quán đặt khối ngọc bích vào ngăn kéo khóa lại, Hạ Nghiên Nghiên tìm cơ hội để đánh lạc hướng Hạ Tịch Quán, lấy trộm khối ngọc bội này chiếm làm của riêng.

Cô ta đã luôn chờ Lục Hàn Đình đến tìm cô ta, một ngày nọ, khi một chiếc Rolls-Royce Phantom treo biển số Đề Đô lại đến vùng nông thôn, cô ta chủ động xuất hiện, giao ngọc bội cho Lục Hàn Đình, nói rằng cô ta đã cứu anh.

Sau đó Lục Hàn Đình đáp ứng với cô ta ba điều, cô ta có thể yêu cầu bát kỳ điều gì.

Hạ Tịch Quán không hề hay biết tất cả những điều này.

Cho đến bây giờ, Hạ Tịch Quán cũng không biết năm đó cô cứu Lục Hàn Đình, và Lục Hàn Đình cũng không hay biết rằng cô gái cứu mạng, khiến anh nhớ mãi không quên suốt bao năm qua chính là Hạ Tịch Quán.

Tuy nhiên, số phận cứ thế xoay tròn, cứ như mọi thứ đã được sắp đặt sẵn, ai ngờ rằng việc gả thay được rắp tăm bày kế đã khiến Hạ Tịch Quán trở về nông thôn, cưới Lục Hàn Đình, trở thành Lục phu nhân.

Hạ Nghiên Nghiên nắm chặt khối ngọc bích này trong lòng bàn tay, cô ta biết rằng mình vẫn chưa thua, cô ta vẫn là ân nhân cứu mạng của Lục Hàn Đình.

Năm đó cô ta đã đồng ý với Lục Hàn Đình, cô ta không được nói với ai về việc cứu anh, cô ta cũng không muốn cho bắt cứ ai biết về chuyện này.

Vì vậy Hạ Nghiên Nghiên chắc chắn Lục Hàn Đình sẽ không nói cho Hạ Tịch Quán nghe chuyện cứu mạng năm đó, anh và Hạ Tịch Quán không cách nào nhận ra nhau, lời nói dối của cô ta sẽ vĩnh viễn không bị vạch trần.

Hạ Nghiên Nghiên nhớ rằng anh đã nói qua điện thoại rằng anh không bao giờ quên được đêm đó suốt nhiều năm qua, anh vừa cưng chiều Hạ Tịch Quán, nhưng đồng thời anh cũng giữ một sự mềm yếu trong lòng cho cô gái đó.

Một Hạ Tịch Quán, đã khiến anh yêu hai lần.

Tuy nhiên, cô gái đó bây giờ là cô tal Hạ Nghiên Nghiên biết cô ta dựa vào cái gì, chỉ cần cô ta còn cầm trên tay mảnh ngọc bội này, Lục Hàn Đình sẽ không thật sự bỏ rơi cô ta, cô ta vẫn còn cơ hội! Lúc này, tiếng gõ cửa “cốc cốc” vang lên, Lý Ngọc Lan đẩy cửa đi vào, trong tay bà ta càm một cốc sữa ấm, lấy lòng nhìn Hạ Nghiên Nghiên: “Nghiên Nghiên, con đang trách mẹ sao? Mẹ thực sự không biết chuyện mà, con là người mà mẹ yêu nhát trên đời này.” Hạ Nghiên Nghiên cắt khối ngọc bội, sau đó quay đầu nhìn Lý Ngọc Lan: “Mẹ, con tin mẹ yêu con nhất, hiện tại con cần mẹ làm một chuyện.” “Chuyện gì vậy?” Lý Ngọc Lan hỏi.

Hạ Nghiên Nghiên lấy ra một con dao nhọn, đặt ở trước mặt Lý Ngọc Lam: “Mẹ cắt cổ tay đi.”

Chương 238: Cô Gái Xấu Xí Biến Đổi

Lý Ngọc Lan hít sâu một hơi, tuy rằng bà ta yêu con gái Hạ Nghiên Nghiên của mình, nhưng bà ta không muốn chết: “Nghiên Nghiên, con đây là…” Viện nghiên cứu Xu Mật.

Sắc mặt Triệu Lập Anh rát tệ, bởi vì anh ta cũng biết Hạ Tịch Quán thật ra là Lục phu nhân, bây giò toàn bộ Hải Thành còn người nào không biết chứ, tất nhiên chuyện này cũng lan truyền trong viện nghiên cứu.

Một số đồng nghiệp xung quanh anh ta cũng bàn tán xôn xao, “Cách đây một thời gian trên diễn đàn của viện nghiên cứu còn cho rằng Hạ Tịch Quán ngoại tình với Lục tổng, không ngờ họ là một cặp vợ chồng hợp pháp, chẳng trách hôm đó Lục tổng trực tiếp lái chiếc Rolls- Royce Phantom vào tận viện để ủng hộ Hạ Tịch Quán.”

“Bây giờ Hạ Tịch Quán đã là người nồi tiếng rồi, mọi người ở đây đều gửi ảnh meme “cầu ban phước” cho cô ấy đó.” “Thảm nhất chính là Hạ Nghiên Nghiên rồi, bây giờ toàn bộ internet đều nói cô ta đa tình, tự mình đa tình.” Nói đến Hạ Nghiện Nghiện, Triệu Lập Anh lập tức không hài lòng liếc những đồng nghiệp đó, những đồng nghiệp đó nhanh chóng ngừng nói, mọi người đều biết mâu thuẫn giữa Hạ Tịch Quán và Triệu Lập Anh, bầu không khí có chút lúng túng.

Lúc này, một cô gái năng động và xinh xắn bát ngờ lọt vào tầm ngắm của mọi người, “xoạt” một cái đã thu hút sự chú ý của mọi người.

Một số đồng nghiệp nhanh chóng nói, “Nhìn kìa, người đẹp!” “Wow, nhìn cặp giò đó đi, đẹp vãi!” “Viện nghiên cứu của chúng ta lại tuyển người khi nào thế? Còn là một đại mỹ nhân như vậy.” “Mỹ nhân này nhìn lạ mắt quá, có lẽ là người mới tới, nhưng lại không nghe nói trong viện lại có người mới mà nhỉ?” Triệu Lập Anh vừa ngắng đầu đã nhanh chóng bị bóng dáng xinh đẹp trước mặt thu hút, anh ta thấy cô gái kia mặc chiếc áo sơ mi xanh nhạt và váy ngắn màu đen, giống như đồng phục, với mái tóc đen dài được thắt hai bím và xõa trước vai, chân mang đôi giày trắng, chỉ cần nhìn từ phía sau cũng khiến người ta cảm thấy trẻ trung và tràn đầy năng lượng.

Triệu Lập Anh cũng thích phụ nữ đẹp, nên anh ta cũng bị Hạ Nghiên Nghiên hấp dẫn, lúc này ánh mắt của anh ta dán trên đôi chân thon thả của cô gái kia, đột nhiên cảm thấy đôi chân này không thua kém gì Hạ Nghiên Nghiên.

Hạ Nghiên Nghiên bình thường thanh tú đoan trang, nhưng cô gái này lại có vẻ ngoài dễ thương và năng động, Triệu Lập Anh trong lúc nhất thời khó mà rời mắt được.

Lúc này, rất nhiều người đi tới vây quanh cô gái: “Trời ạ, cô khác quá, trở nên xinh đẹp như vậy, tôi cũng không dám nhận ra cô!” Cô gái quay mặt lại, chính là Song Song.

Song Song nhìn mọi người cười nói: “Nào có khoa trương như vậy, chỉ là tôi mới vừa giảm cân một chút, thanh minh sớm chút đã, tôi là đẹp tự nhiên đấy, không động dao kéo đâu!” Song Song không phải là gầy hơn một chút, mà là sút 25kg. Cô bây giờ chỉ hơn hơn 45kg, cô gái béo nhỏ ngày trước đã nhanh chóng trở nên xinh đẹp lả lướt.

Ngũ quan Song Song vốn dĩ rất đẹp, nhưng bây giờ gầy đi mới lộ ra khuôn mặt trái xoan nhỏ xinh, đôi mắt to long lanh, khiến người yêu thích không thôi.

Đôi mắt Triệu Lập Anh rơi vào trên người Song Song co rút kịch liệt, cả người sững sờ tại chỗ, anh ta không thể tin được cô gái hoạt bát năng động trước mặt lại chính là Song Song mà trước đây anh ta từng ghét cay ghét đắng! Làm thế nào mà cô có thể sút cân rồi trở nên xinh đẹp như vậy được chứ? Vào lúc này, một số đồng nghiệp xung quanh anh ta đều bị cô thu hút.

“Hóa ra là Song Song!” “Song Song đã lâu không đến viện, hóa ra cô ấy đã đi giảm cân!” “Chúng ta nhanh đi nhìn một chút.” Một số đồng nghiệp chạy về phía trước bao quanh Song Song.

Lúc này không biết là ai lên tiếng: “Song Song, cô xem tổ trưởng Triệu đang ở phía trước kìal” đ2i28œ2d:“®ô Gái Xấu Xí Biến Đổi em: Song Song ngắng đầu, bắt gặp Triệu Lập Anh.

Chương 239: Em Vô Tội

Triệu Lập Anh cũng nhìn Song Song, anh ta trước mặt Song Song rất tự tin, dù sao thì Song Song cũng thích anh ta, đột nhiên anh ta nghĩ thầm, sao cô không giảm cân sớm hơn, nếu ban đầu cô xinh đẹp chói mắt, dễ thương hoạt bát như vậy, có lẽ anh ta sẽ không bị Hạ Nghiên Nghiên hấp dẫn.

Có phải cô giảm cân vì anh ta không? Nếu cô lại tỏ tình với anh ta, anh ta nên lựa chọn như thế nào, đau đầu ghê.

Trong biểu cảm phức tạp của Triệu Lập Anh, Song Song nhếch đôi môi đỏ mọng: “Cái gì mà tổ trưởng Triệu, mấy người quên mắt là lúc trước chủ nhiệm Chu đã cắt chức tổ trưởng của anh ta rồi sao, nếu tôi nhớ không lầm, anh ta bây giờ chỉ ở viện quan sát thôi!” Triệu Lập Anh cảm giác như một chậu nước lạnh từ trên đỉnh đầu dội xuống khiến anh ta lạnh thấu tim.

Lúc này, Song Song đi tới: “Phiền nhường đường chút, chó ngoan sẽ không cản đường!” Sắc mặt Triệu Lập Anh trắng bệch.

Song Song một giây cũng không muốn lãng phí vào anh ta, cô ta lướt qua vai anh ta, đi đến phòng thuốc, lúc này cô liền thấy một bóng dáng mảnh mai, là Hạ Tịch Quán.

Hạ Tịch Quán đã đến từ sớm, bây giờ đang đứng trước phòng thuốc, đôi mắt cô ngạc nhiên mừng rỡ vừa ấm áp nhìn Song Song.

Trong lòng Song Song ấm áp, nhanh chóng chạy về phía trước: “Quán Quán!” Hạ Tịch Quán nắm lấy đôi tay nhỏ nhắn của cô ấy, nhìn lên nhìn xuống cô ấy máy lần: “Song Song, cô gầy bao nhiêu kí thế? Lúc nãy tôi thấy cô như đại minh tinh bị mọi người bao vây ấy, làm tôi không dám tiến lên, Song Song, bây giờ cô đẹp lắm ý.” Song Song chớp chớp mắt: “Quán Quán, đây đều là công lao của cô, thuốc do cô điều chế rất hữu dụng, tôi phải cảm ơn cô nhiều lắm đó!” Hạ Tịch Quán cong lên môi đỏ mọng, thấp giọng nói: “Vậy cô đã cảm ơn tôi rồi, cô đã tặng tôi hoa Mạn Đà La mài” Hai cô gái trò chuyện rất vui vẻ nhưng Triệu Lập Anh lại đứng đơ ra tại chỗ, vốn dĩ anh ta còn rất kiêu ngạo khi thấy Song Song lột xác như thế, nhưng đang tưởng tượng linh tinh thì Song Song đã dội xuống một chậu nước lạnh, gọi một câu “chó cản đường”, tiễn anh ta ra ngoài hàng ngàn dặm, coi anh ta như không khí, ngay cả hô hấp của mình Triệu Lập Anh cũng không nghe được, tất cả kiêu ngạo cùng hư vinh mất sạch.

Lúc này, tiếng cười nói trầm thấp của đám đồng nghiệp kia vang lên bên tai.

“Có vẻ như Song Song thực sự không thích TÔI Triệu Lập Anh rồi.” “Song Song người ta tốt biết bao, trước kia cô ấy còn từng đưa đồ ăn sáng cho Triệu Lập Anh, sau đó anh ta lại có cảm tình với Hạ Nghiên Nghiên, còn chịu nhiều lần bị anh ta làm nhục, nếu là tôi thì đã đá văng Triệu Lập Anh từ lâu.” “Người ta nói mỗi cô gái mập đều là một mỹ nhân tiềm tàng mà, Song Song giò đã lột xác trở nên lộng lẫy chói lóa như vậy, chắc chắn trong tương lai sẽ có nhiều chàng trai theo đuổi cô ấy.” “*Ý của anh là gì, có phải anh muốn đuổi theo Song Song không?” Hai bàn tay buông thõng bên hông của Triệu Lập Anh bị anh ta năm chặt thành năm đắm, cảm giác nhục nhã bị chỉ trỏ vào cùng với đả kích của Song Song giáng cho không ngừng khuấy động trái tim anh ta, khiến anh ta xấu hồ đến cực điểm.

Lúc này xung quanh náo loạn: “Nhìn kìa, Hạ Nghiên Nghiên đến rồi!” Hạ Nghiên Nghiên đến rồi! Trò hề trên Weibo vừa mới hạ màn, dư âm vẫn còn, bây giờ Hạ Tịch Quán và Hạ Nghiên Nghiên lần đầu tiên đứng cạnh nhau, ánh mắt của mọi người nhanh chóng nỗi lên bàn tán sôi nồi.

Sắc mặt Hạ Nghiên Nghiên hôm nay rất phờ phạc, trên người cũng không còn nét thanh tú nhu mì thường ngày, cô ta mặc một chiếc váy đen, toàn thân có chút ốm yếu tái nhọt.

Triệu Lập Anh đã bình tĩnh lại rất nhiều, bước nhanh đến bên cạnh Hạ Nghiên Nghiên: “Nghiên Ngiên, em không sao chứ 2” Hạ Nghiên Nghiên lắc đầu, nhẹ giọng nói: “Tổ trưởng Triệu, rất xin lỗi, là em liên lụy đến anh.” Dáng vẻ này của Hạ Nghiên Nghiên lại khiến cô ta có thêm mấy phần điềm đạm đáng yêu, Triệu Lập Anh nhanh chóng nói: “Nghiên Nghiên, đừng nói như vậy, em mới là người vô tội nhất.”

Chương 240: Hạ Nghiên Nghiên Quỳ Xuống Hạ Nghiên Nghiên nhìn Hạ Tịch Quán đứng phía trước, sắc mặt tái nhợt nhanh chóng lộ ra mấy phần đau khổ phiền muộn: “Quán Quán, đây đều là lỗi của chị, hiện tại chị xin lỗi em, lần này em có thể tha thứ cho chị không, có chuyện gì thì nhắm về chị, đừng giận cá chém thót lên gia đình bạn bè chị, càng đừng nên tổn thương bọn họ được không?” Hạ Tịch Quán thật sự không ngờ Hạ Nghiên Nghiên lần đầu tiên xuất hiện sẽ tái nhợt đến đáng thương như thế này: “Hạ Nghiên Nghiên, vậy bây giờ cô đang chơi trò khổ nhục ké, giả làm nạn nhân vô tội sao?” Hạ Nghiên Nghiên bước lên phía trước hai bước, lông mi chớp chớp, nước mắt rơi xuống: “Quán Quán, chị thật sự… thật sự không biết mình đã làm gì sai, em có thể nói cho chị biết chị đã làm sai cái gì không?” “Tôi và Lục tổng là người quen cũ, mọi người đều biết Lục tổng từng vung 120 triệu giúp Hạ thị vượt qua cửa ải khó khăn, anh ấy tuấn tú nhiều tiền quyến rũ, chị thừa nhận chị đã ái mộ anh ấy sâu đậm, nhưng tụi chị tuân thủ nghiêm ngặt lễ quân tử, từ nhỏ chị chịu sự giáo dục của Thục Viện cũng đủ để chị biết dè dặt và tự ái, ngay cả tay tụi chị cũng chưa từng chạm qua, nên chị cũng không thấy thích một người cũng trở thành một loại tội lỗi.” “Bây giờ cả mạng xã hội cười nhạo chị đa tình, mấy người trên mạng đó cũng biết trước đó chị không biết em gả thay cho Lục tổng, trở thành Lục phu nhân, nhưng… nhưng chị nào hay biết gì, em cũng biết điều đó mà.” “Quán Quán, sao trước đó em không nói cho chị biết em là Lục phu nhân, để chị từ bỏ đi ý niệm, bố tổ chức tiệc sinh nhật cho chúng ta, cái đêm hoa đăng đốt sáng cả Hải Thành ấy huyên náo ai cũng biết, em để mặc chị tràn ngập hy vọng, vô tình đứng trong góc cười nhạo chị là đứa ngốc Sỉ tình, sau đó… sau đó em mới đâm chị một nhát trí mạng, khắp thành phố chỉ trỏ bàn tán chị, làm chị rơi vào tình cảnh lúng túng, chật vật, em… hận chị đến vậy sao?” Hạ Nghiên Nghiên vừa khóc vừa than thở, nghẹn ngào máy lần, khuôn mặt nhòe đi vì nước mắt, đôi vai run rấy, vẻ ngoài tội nghiệp này ngay lập tức chiếm được mọi thiện cảm.

Quần chúng đang ăn dưa cũng xì xào bàn tán, “Thật ra thì Nghiên Nghiên cũng rất đáng thương.” “Đúng vậy, ai mà không yêu Lục tổng chứ, Hạ Tịch Quán biết rằng Nghiên Nghiên thích Lục tổng nhưng không nói ra sự thật. Thay vào đó, lại trong tiệc sinh nhật của mình bày ra một vở kịch, bây giờ nghĩ lại thủ đoạn này… thật đúng là độc ác! Song Song suýt chết vì tức giận, trước đây cô thật sự đánh giá thắp Hạ Nghiên Nghiên, sao cô không biết kỹ năng diễn xuất của cô ta tốt như vậy, thế này thì giành được cả giải ảnh hậu, Oscar luôn đó.



Song Song muốn bước tới, nhưng Hạ Tịch Quán đã giữ cô lại.

Hạ Tịch Quán lúc này mới nhìn Hạ Nghiên Nghiên, rất tốt, Hạ Nghiên Nghiên đã nắm bắt sơ hở trong kế hoạch của cô, tiến hành phản công quyết liệt, đây mới chính là Hạ Nghiên Nghiên trong trí nhớ của cô, rốt cuộc cô ta cũng thi triển tài nghệ của mình ra rồi.

Cánh lưng thon thả xinh đẹp Hạ Tịch Quán thẳng tắp, đôi mắt trong veo toát ra ánh sáng mát lạnh sáng ngời, đúng là càng ngày càng thú vị rồi nhỉ.

Đôi mắt đẫm lệ của Hạ Nghiên Nghiên toát lên vẻ tính toán mưu mô xảo quyệt, Hạ Tịch Quán nghĩ rằng mọi chuyện đã kết thúc rồi sao, không, đây mới chính là bắt đầu! “Quán Quán, chị biết em hận chị, em hận bố đã gửi em đến nông thôn, làm em chỉ học đến cấp ba, nhưng chị đã trở thành người Hoa Hạ đầu tiên đi du học Thánh Lê viện nước F, đúng vậy, đều do chị sai, giờ chị quỳ xuống xin em.” “Phịch” một tiếng, Hạ Nghiên Nghiên thực sự quỳ xuống.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom