• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Truyện Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban (12 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 81-90

Chương 81: Cảm Thấy Ông Ta Không Có Chút Tác Dụng Nào?

La Phú tới, Lý Ngọc Lan liền có chỗ dựa, tình cảnh

liền không giống lúc trước.

Hạ Chấn Quốc cũng bỏ mặt Hạ Tịch Quán sang bên, đi tới bên cạnh La Phú, đổi thành bộ dạng ninh nọt nói: “Bố nuôi, cảm ơn bố trong lúc cấp

bách đã tới đây, bọn con đều đang chờ bố.”

La Phú là một tên mập, trên mặt có vẻ khôn khéo của kẻ làm ăn, ông ta vỗ tay Lý Ngọc Lan: “Chấn Quốc, tôi nghe nói có người bắt nạt Ngọc Lan, khiến cho Ngọc Lan không vui, tôi đã gả con gái nuôi cho cậu, là để cho con bé được hưởng hạnh phúc, chứ không phải để nó phải chịu ủy khuất, cậu hiểu không?”

Hạ Chấn Quốc cứng đờ, ông ta vừa hứa hẹn với Hạ Tịch Quán xong, hiện tại lại bị La Phú thị uy

như vậy, mặt mũi ông ta xem như vứt đi rồi, trái

Chương 81: Cảm Thấy Ông Ta Không Có Chút Tác Dụng Nào? phải đều như bị tát một cái.

Hạ Chấn Quốc là một kẻ phong kiến trọng sĩ diện, hiện tại cũng không lo được thứ này, chỉ mong La Phú nhanh chóng bơm tiền cho ông ta để giải

quyết vấn đề tài chính thôi.

“Vâng bồ nuôi, con sẽ đối xử thật tốt với Ngọc Lan, tình cảm của bọn con tuyệt đối sẽ không bị những lời đồn bên ngoài ảnh hưởng, buổi kỉ niệm kết hôn ngày hôm nay chính là minh chứng.” Hạ Chấn

Quốc nhắm mắt đánh cược hết thảy nói.

La Phú nhìn sang Lý Ngọc Lan: “Ngọc Lan, con

cảm thấy sao?”

Cái đuôi của Lý Ngọc Lan sắp vễnh lên trời rồi, lúc trước bà ta còn rất phiền muộn, thì bây giờ vô cùng đắc ý, bà ta nhìn Hạ Chấn Quốc một chút miễn cưỡng nói: “Còn phải nhìn biểu hiện sau này của anh ây.

Chương 81: Cảm Thấy Ông Ta Không Có Chút Tác Dụng Nào? “Chấn Quốc, nghe thấy chưa, về sau phải biểu

hiện thật tốt, để cho con gái nuôi của tôi hài lòng.”

La Phú lên tiếng nói. “Vâng vâng.” Hạ Chán Quốc vội gật đầu.

Địa vị của La Phú rất cao, là một đại lão có vốn liếng, các phú thương ở hiện trường lập tức bước

lên bắt chuyện với La Phú.

Lý Ngọc Lan vẫn kéo cánh tay của La Phú không buông, bà ta nhìn về phía Hạ Tịch Quán cùng với

những phu nhân kia diễu võ giương oai.

Sắc mặt mấy vị phu nhân đó liền trở nên vô cùng

xấu.

Hạ Tiểu Điệp cảm thấy rất vui vẻ, cô ta nhìn về phía Hạ Tịch Quán, mở miệng châm chọc: “Hạ Tịch Quán, cô có thấy không, cô căn bản không

phải đối thủ của mẹ tôi, ông nội nuôi của tôi đứng

thứ nhất, thì tất cả mọi người bao gồm cả bố tôi

cũng phải cúi đầu xưng thần với mẹ tôi mà thôi.”

Hạ Tịch Quán nhìn Lý Ngọc Lan đứng bên cạnh La Phú dưới ánh đèn trở thành tâm điểm cho mọi người a dua cung phụng liền cầm thấy buồn cười: “Mẹ cô tìm được một bôi nuôi lợi hại như vậy làm

chỗ dựa, thật là giỏi, tôi nhìn mà tự ti thay.”

Hạ Tiểu Điệp không nghĩ tới Hạ Tịch Quán sẽ nói như vậy, cô ta cảm giác như đắm vào bông vậy,

không còn hăng hái nữa.

Lúc này đại sảnh vang lên tiếng dương cầm du

dương, đã đến giờ khiêu vũ.

Là nhân vật chính, Hạ Chấn Quốc liền bước lên trước, phong độ vươn tay ra: “Phu nhân, có thể

mời bà nhảy cùng một điệu hay không?”

Được mời như vậy khiến Lý Ngọc Lan cảm thấy thật hả giận, khoảng thời gian này tình cảm của bà Chương 81: Cảm Thấy Ông Ta Không Có Chút Tác Dụng Nào?

ta với Hạ Chấn Quốc không ngừng đi xuống, buổi tối còn thường xuyên không về nhà, còn tát bà ta một cái ngay trước mặt mọi người, bây giờ có được cơ hội, Lý Ngọc Lan đương nhiên cũng muốn tìm cách mà thu thập ông ta, còn để cho Hạ Tịch Quán nhìn thấy bố cô phải lấy lòng bà ta như

thế nào.

Lý Ngọc Lan nhìn về phía La Phú: “Bố nuôi, điệu

nhảy đầu tiên này bố cùng nhảy với con đi.”

Mặc dù trên danh nghĩa La Phú là bố nuôi, nhưng hai người không có một chút quan hệ nào, lại nhìn bộ dáng yêu kiều quyến rũ của Lý Ngọc Lan, cũng lâu rồi hai người không gặp nhau, La Phú liền bước nhanh tới ôm eo Lý Ngọc Lan: “Được, theo ý con.

La Phú ôm Lý Ngọc Lan bước vào sàn nhảy, bắt

đầu khiêu vũ. Hạ Chắn Quốc cứng đờ người đứng ở bên

Chương 81: Cảm Thấy Ông Ta Không Có Chút Tác Dụng Nào? ngoài…

Giận mà không dám nói gì.
Chương 82: Quất Cho Bà Ta Một Roi

Lý Ngọc Lan nhìn La Phú: “Nếu không gả cho ông ta, chẳng lẽ lại gả cho bố nuôi sao? Vậy con cọp

cái trong nhà sẽ ăn sống con mắt.”

La Phú bị hơi thở của bà ta trêu chọc, dùng sức bám một cái lên thân hình mềm như rắn nước của bà ta: “Tối nay tới gian phòng trong khách sạn tìm tôi.”

Lý Ngọc Lan cũng đang có ý này, Hạ Chấn Quốc muốn được bơm tiền, chẳng lẽ La Phú là kẻ ngốc

thừa tiền hay sao, nhất định sẽ cho ông ta tiền à? Đương nhiên phải để bà ta đi ngủ cùng rồi.

“Hạ Tịch Quán, cô có thấy không, bố chọc tức mẹ, cho nên mẹ tôi mới không muốn nhảy với bố nữa, cô nhìn cho rõ đi, chỉ cần có ông nội nuôi ở đây, thì cái nhà này sẽ do mẹ tôi định đoạt.” Hạ Tiểu Điệp

lớn lối nói.

Chương 82: Quất Cho Bà Ta Một Roi Hạ Tịch Quán không để ý tới Hạ Tiểu Điệp, quay

đầu sang nhìn Hạ Chắán Quốc, bộ dáng nhu thuận lo lắng nói: “Bó, vừa rồi Tiểu Điệp nói là bố làm dì tức giận, cho nên dì mới không muốn nhảy với bó, Tiểu Điệp còn nói nhà này là do dì làm chủ, con xin

lỗi bố, vì con mà bố bị liên lụy bị dì trách phạt.”

Bởi vì âm thanh rất ồn, cho nên Hạ Tịch Quán bất động thanh sắc nâng cao giọng, đám khách quý

xung quanh cũng đều nghe rõ.

Quả nhiên ánh mắt mọi người nhìn Hạ Chấn

Quốc, vừa đồng tình vừa cười giễu cọt.

Sắc mặt Hạ Chấn Quốc đã khó coi, bây giờ càng xám xịt hơn, ông ta hung dữ trợn mắt nhìn Hạ Tiểu

Điệp.

Hạ Tiểu Điệp bị dọa run rầy, cô ta dám khẳng định nếu không có nhiều khách quý ở đây, thì Hạ Chấn

Chương 82: Quất Cho Bà Ta Một Roi Quốc nhất định sẽ cho cô ta một cái bạt tai.

Hạ Tịch Quán phảng phát như không chú ý tới những thứ này, chỉ lo lắng nói: “Bó, vị La tổng này thật sự là bố nuôi của dì sao, ông ấy đối với dì thật

là tốt.”

Hạ Tịch Quán năm nay còn chưa tới hai mươi tuổi, vẫn được coi là một cô bé, lời nói ra chỉ có ghen ty đơn thuần, nhưng người nói vô ý người nghe có

tâm. Ánh mắt của mọi người liền đỗ dồn lên sàn nhảy.

La Phú ôm lấy thân hình mềm mại như rắn nước của Lý Ngọc Lan, thân thể hai người cơ hồ dán lại một chỗ, Lý Ngọc Lan nở nụ cười quyến rũ, còn ánh mắt La Phú bát chính, thỉnh thoảng lại liếc trộm xuống ngực Lý Ngọc Lan.

Lúc đầu La Phú lấy thân phận bố nuôi tới đây mọi


người không có gì nghỉ ngờ, nhưng bây giờ chủ đề

Chương 82: Quất Cho Bà Ta Một Roi bố nuôi bị Hạ Tịch Quán nhắc tới, mọi người đều

cảm thấy hai người họ có sự mập mờ khó nói.

“Cô nói bố nuôi này có phải bố nuôi loại kia không?”

“Hình như là vậy, hai người này nhảy một bản

nhạc mà củi khô sắp bốc cháy rồi.” “Nói cái gì đấy, Hạ tổng còn đang ở đây này.”

Hạ Chấn Quốc nhìn chằm chằm hai người trên sàn nhảy, bàn tay nắm chặt lại, gân xanh trên mặt



nồi lên vô cùng dữ tợn. Tiện nhân! Lúc này cửa lớn ầm ầm bị đẩy ra, có người tới.

Trong sàn nhảy, Lý Ngọc Lan cũng nghe thấy động tĩnh, bà ta khó chịu quay đầu: “Ai dám to gan như

vậy…

Chương 82: Quất Cho Bà Ta Một Roi Lời còn chưa nói hết, đã ăn một nhát roi lên người.

SẤI,

Lý Ngọc Lan tránh không kịp, cứ như vậy ăn trọn

một nhát roi mạnh mẽ kia lên người.

Bà ta hét thẻm một tiếng, đau đớn ngã xuống

thảm.

“Ai vậy, ai lại dám hành hung trước mặt mọi người

vậy?” Mọi người đều quay đầu lại nhìn. La phu nhân đến!

Trong điện thoại của La phu nhân còn đang mở video mà Hạ Tịch Quán vừa quay trộm, Lý Ngọc Lan một mực lôi kéo tay La Phú, hai người dính

chặt vào nhau động chạm khiêu vũ…

Chương 82: Quất Cho Bà Ta Một Roi Lúc này La Phú vội buông Lý Ngọc Lan ra, sắc

mặt bối rối chạy tới: “Phu nhân, sao bà lại tới đây?”

Mọi người nghe xong hít một hơi lạnh, thì ra là La

phu nhân tới.
Chương 83: Vì Dân Trừ Hại

La phu nhân không kiềm chế được cơn giận, bà ta đẩy La Phú ra: “Hồ ly tinh câu dẫn ông chính là

tiện nhân này đúng không?”

La phu nhân cầm roi chỉ thẳng vào mặt Lý Ngọc

Lan. N

La Phú nào dám thừa nhận, vội vàng phủ nhận: “Không phải, cô ấy… cô ấy chỉ là con gái nuôi của

tôi thôi…”

“Phi!”

La phu nhân trực tiếp cắt ngang: “Nói con gái nuôi

nghe có buồn nôn hay không?”

La phu nhân đi thẳng tới trước mặt Lý Ngọc Lan: “Tiện nhân, cũng không đi hỏi xem tôi là người như thế nào, dám câu dẫn chồng tôi ư, xem xem

hôm nay tôi quất chết cô như thế nào.”

Chương 83: Vì Dân Trừ Hại La phu nhân lại muốn giơ tay lên.

Lý Ngọc Lan đau tới đổ mồ hôi, chỗ bị roi quất vừa đau vừa rát như lửa, bà ta vội vàng quỳ xuống đất cầu xin tha thứ: “Mẹ nuôi, mẹ hiểu lầm rồi, con với bố nuôi là trong sạch, hôm nay là buổi kỉ niệm ngày kết hôn của con với chồng, mời bố nuôi tới

tham dự thôi.”

Trong lòng Hạ Chấn Quốc vô cùng phẫn hận Lý Ngọc Lan, chỉ muốn đóng cửa đưa bà ta về phòng đánh cho hả giận, đã không giải quyết được vấn đề bơm tiền cấp bách, lại còn chọc tới vị La phu nhân hung hãn này, ông ta cũng không dám để sự

việc lớn thêm.

Hạ Chắn Quốc vội vàng đứng lên: “La phu nhân, là thật đó, cô ấy là vợ của tôi, hôm nay là kỉ niệm

ngày kết hôn của hai chúng tôi.”

Chương 83: Vì Dân Trừ Hại La phu nhân hạ roi trong tay xuống, bà ta nhìn về

phía La Phú, La Phú lau mồ hôi lạnh điên cuồng

gật đầu lấy lại trong sạch cho mình.

La phu nhân hừ lạnh một tiếng: “La Phú, khi nào thì ông biến thành bố nuôi của người khác rồi, tôi

không sinh con gái cho ông à?”

“Cái này…” La Phú không phản bác được.

Ánh mắt của mọi người cũng bắt đầu thay đổi,

nghị luận m ï.

La Phú vội tiến lên ôm lấy La phu nhân, trấn an bà ta: “Phu nhân, nếu như bà không thích tôi nhận con gái nuôi, thì sau này tôi với cô ta sẽ không còn bất cứ quan hệ gì nữa, đừng tức giận, vì loại người này mà tức giận tổn hại tới thân thể là

không nên, chúng ta rời khỏi nơi này trước.”

Nghe những lời này, trong lòng Lý Ngọc Lan hoàn toàn nguội lạnh.

Xong rồi, núi dựa của bà ta cũng biến mát.

La phu nhân thu roi lại: “Vậy chúng ta đi thôi, tôi cứ nhìn thấy loại tiện nhân như này liền tức giận, La

Phú, đi về tôi sẽ tính sổ với ông.”

La phu nhân dẫn La Phú rời đi.

Thế nhưng vừa đi được mấy bước, màn hình trong đại sảnh đột nhiên sáng lên, vốn là muốn phát những đoạn ân ái tình cảm của Hạ Chấn Quốc và Lý Ngọc Lan mấy chục năm qua, bây giờ

lại bị đổi thành video khác.

Bên trong ánh đèn mập mờ của gian phòng, Lý Ngọc Lan nằm trên giường bất an nằm trên giường vặn vẹo, La Phú cùng với một đạo diễn nổi tiếng và một nhà sản xuất cười dâm tà nói: “Cùng

lên chứ?”

Chương 83: Vì Dân Trừ Hại Trong video, Lý Ngọc Lan còn rất trẻ, là thời điểm

trước khi bà ta đạt được Ảnh hậu.

Rất nhanh lại chuyển sang một đoạn video khác, cũng trong căn phòng đấy, La Phú đưa theo máy vị tổng giám đốc: “Đây là con gái nuôi của tôi, các ông cứ từ từ hưởng thụ đi, sau đó đừng quên bơm tiền cho Hạ thị nhé, cô ấy bây giờ đã hoàn lương

rồi, là một hiền thê lương mẫu ha ha.”

Đây là quay sau khi Lý Ngọc Lan vừa cưới không

lâu.

Lý Ngọc Lan ngồi trên thảm, bà ta nhìn những video này, hai mắt như muốn nứt ra, là ai đã làm

chuyện này, những thứ này từ đâu mà có được?

Trong đại sảnh có phun hơi nước nhưng Lý Ngọc Lan cảm giác như mình bị đẩy xuống một vực sâu vạn trượng, tối tăm rét lạnh.

Chương 83: Vì Dân Trừ Hại Bà ta chưa bao giờ nếm trải qua loại cảm giác như

thế này… vô cùng tuyệt vọng.

Lúc này La Phú bối rối lên tiếng: “Phu nhân, bà

nghe tôi giải thích.”

La phu nhân một roi gạt La Phú sang bên, sau đó xông lên phía trước, cây roi trong tay uốn lượn

đánh thẳng vào người Lý Ngọc Lan.

“Tiện nhân tôi đã thấy nhiều, nhưng loại hạ tiện như cô thì chưa gặp bao giờ, bây giờ tôi sẽ quất

chết cô, vì dân trừ hại.”
Chương 84: Đơn Thỏa Thuận Ly Hôn

Lý Ngọc Lan bị đánh tới kêu gào thảm thiết, bà ta muốn tránh khỏi trận đòn roi mưa rền gió dữ nhưng La phu nhân ra tay rất chính xác, luôn đánh trúng người bà ta khiến bà ta đau đớn lăn lộn trên

thảm, liên tục xin tha.

Nhưng không ai giúp bà ta cả.

Hạ Chắn Quốc nhữn chân ngã xuống thảm.

Tất cả mọi người trong sảnh lớn đều sôi nổi lấy điện thoại ra quay chụp, khinh thường phỉ nhổ, chỉ trỏ Lý Ngọc Lan.

Buổi kỷ niệm ngày cưới náo loạn gà bay chó sủa, Hạ Tịch Quán lùi ra một góc, lạnh mặt nhìn mọi chuyện.

Chương 84: Đơn Thỏa Thuận Ly Hôn

Không ai biết buổi kỷ niệm ngày cưới này kết thúc thế nào, Hạ Chấn Quốc ngồi hút thuốc trong thư phòng, vai lưng sụp xuống, trên đầu nhiều tóc bạc,

giống như đã già đi mấy tuổi.

Lúc này, quản gia đi tới: “Lão gia, không hay rồi, rất nhiều nhà sản xuất muốn hủy hợp đồng với Hạ Thị Y Liệu, nếu không kịp bù đắp vào mắt xích tài

chính thì chúng ta sẽ nhanh chóng phá sản mát!”

Hạ Chấn Quốc hút rất nhiều thuốc, ông ta âm trầm

hỏi: “Vì sao bọn họ muốn hủy hợp đồng?”

“Lão gia, ông chưa biết sao, phu nhân… lại lên hot search, trước kia, bà ấy ở trong giới giải trí cũng coi như có tiếng tăm, bạn mạng đang liệt kê tất cả những tác phẩm bà ấy đã từng tham diễn ra, dần dần bới ra việc bà ấy từng… ngủ với đạo diễn, nhà

sản xuất những bộ phim đó.”

“Hơn nữa, khách hàng của hạ Thị Y Liệu cũng bị

Chương 84: Đơn Thỏa Thuận Ly Hôn bới ra, mấy năm nay, phu nhân vẫn cùng ông ra

ngoài xã giao, kiếm được không ít mối, bạn mạng bới ra chuyện phu nhân từng ngủ với những khách

hàng đó.”

“Nhưng khách hàng đó bị dọa sợ, muốn hủy hợp đồng với chúng ta ngay trong đem, không muốn bị

liên lụy.”

“Còn nữa… còn nữa…”

Lão quản gia muốn nói lại thôi.

Hạ Chắn Quốc gạt tàn thuốc: “Còn cái gì nữa, nói.”

“Còn nữa, lão gia cũng lên hot search, mọi người đều đang nghỉ ngờ, trào phúng ông, tò mò muốn học tập ông phương phát đội N loại nón xanh, sau đó hỏi ông dùng tiền vợ mình ngủ với người ta có đủ không, có thích không, cuối cùng còn lo lắng cho ông, chân thành khuyên ông nên đi làm xét nghiệm DNA của tiểu thư Nghiên Nghiên và tiểu Chương 84: Đơn Thỏa Thuận Ly Hôn

thư Tiểu Điệp, tránh cho việc nuôi con giúp người khác.”

Lão quản gia thấy mình đã nói giảm nói tránh, bây giò trên mạng mưa máu gió tanh, hot search thứ


hai chính là “Hạ Chấn Quốc ngu xuẩn”.

Ông ta không nói cho Hạ Chấn Quốc, lão gia à, cả

nước đang mắng ông ngu xuẩn đấy.

Hạ Chấn Quốc ngừng hút thuốc, mấy giây sau, ông ta hắt toàn bộ tài liệu trên bàn làm việc xuống

đất, ra sức ném gạt tàn thuốc.

Ông ta đứng dậy, bắt đầu đá bàn đá ghế, giống như một con thú hoang mắt khống chế, cực kỳ thô

bạo, đáng sợ.

Những gì ông ta để ý nhất cuộc đời đều bị hủy hoại!

Hạ Thị Y Liệu bên bờ phá sản, nón xanh dính chặt

Chương 84: Đơn Thỏa Thuận Ly Hôn trên đầu ông ta, cả đời này ông ta không dám

ngắng đầu nhìn người ngoài!

Đều do con ả đê tiện Lý Ngọc Lan kial

Bà ta hại ông ta khổ như vậy!

Lão quản gia chưa thấy bộ dạng nỗi điên như vậy của hạ Chấn Quốc bao giờ, sợ tới mức rúc vào

một góc, không dám nói tiếp nữa.

Hạ Chấn Quốc đập phá mệt thì dừng, đỏ mắt hỏi

lão quản gia: “Lý Ngọc Lan đâu?”

“Thưa lão gia, phu nhân… phu nhân bị La phụ nhân đánh thừa sống thiếu chết, bây giờ đang

nằm trên giường, không thể xuống đất.”

Hạ Chấn Quốc vuốt mặt: “Bảo luật sư soạn đơn thỏa thuận ly hôn đi, tôi muốn ly hôn với Lý Ngọc Lan ngay lập tức!”

Chương 84: Đơn Thỏa Thuận Ly Hôn

Lý Ngọc Lan nằm trên giường, mặt mũi trắng bệch rên rỉ, quần áo sang trọng của bà ta bị đánh rách

tả tơi, bên trong ứa màu.

Lúc này, Hạ Chân Quốc đá bay cửa đi vào.

“Chấn Quốc, mau… mau cứu em, em đau quá, đau… muốn chết, đưa em đi bệnh viện đi…” Lý

Ngọc Lan yếu ớt xin giúp đỡ.

Hạ Chấn Quốc ném đơn thỏa thuận ly hôn vào

mặt bà ta.
Chương 85: Tham Hư Vinh

Đơn ly hôn bị Hạ Chấn Quốc quăng “Chát!” vào

mặt Lý Ngọc Lan khiến bà ta cảm thấy rát mặt.

“Đây là cái gì?” Lý Ngọc Lan cúi đầu nhìn thấy năm chữ “Đơn thỏa thuận ly hôn” to đùng đập vào mắt: “Ly hôn? Hạ Chấn Quốc, thế mà anh lại…

muốn ly hôn với tôi?”

Lý Ngọc Lan nhìn Hạ Chấn Quốc đầy khó tin, cả

người run lên bần bật.

Sắc mặt Hạ Chấn Quốc âm u tới mức nhỏ nước: “Cô đi ra ngoài xem người ta đánh giá tôi thế nào, tôi không dám ngắng đầu, Hạ Thị Y Liệu bên bờ phá sản, Hạ gia sắp hủy trên tay tôi rồi, Lý Ngọc

Lan, tất cả là nhờ cô ban tặng đấy!”

“Nhờ tôi ban tặng?” Lý Ngọc Lan cảm thấy vô cùng giận dữ, bà ta túm chặt ga giường gào lên:

“Hạ Chắn Quốc, anh để tay lên ngực tự hỏi đi, sau

Chương 85: Tham Hư Vinh khi kết hôn tôi giúp anh thế nào, tôi vì anh, vì Hạ

gia này dâng hiến bao nhiêu hải”

Hạ Chấn Quốc cười lạnh, âm trầm nhìn thẳng bà ta: “Tôi bảo cô lên giường với thằng đàn ông khác

sao, Lý Ngọc Lan, cô đúng là một con ả đê tiện!”

Lý Ngọc Lan sững lại, nước mắt chảy ra, bà ta cuống cuồng giải thích: “Chấn Quốc, trước kia tôi ở trong giới giải trí, có đại lão hay bố nuôi là chuyện rất bình thường, chẳng phải anh đã nói không chê quá khứ của tôi sao, sau kết hôn là vì… vì tôi muốn giúp anh, tôi ở ngoài xã giao với đàn ông, chẳng phải anh vẫn luôn khen tôi có năng lực

và hiền tuệ sao?”

“Đủ rồi, Lý Ngọc Lan, đừng nói là vì Hạ gia, tôi thấy cô vì chính mình thì có, cô muốn ngồi vững vị trí Hạ phu nhân này, bản chất cô là kẻ tham hư

vinhl”

Lý Ngọc Lan vừa cười vừa khóc như điên rồi: “Hạ

Chương 85: Tham Hư Vinh

Chấn Quốc, có phải bây giờ anh muốn ly hôn là vì thấy tôi hết giá trị lợi dụng rồi phải không, anh muốn đá bay tôi, đừng cho là tôi không biết, trong lòng anh vẫn luôn yêu mẹ của Hạ Tịch Quán, Lâm Thủy Dao!”


Hạ Chắn Quốc nghe nhắc tới tên “Lâm Thủy Dao” thì siết chặt nắm đấm: “Câm mồm, tôi nói rồi, cô

không xứng nhắc tới cái tên này!”

“Sao tôi không thể nhắc hả, tôi cứ nhắc đấy, Hạ Chấn Quốc, thật ra anh cũng là một kẻ đáng thương, anh yêu Lâm Thủy Dao sâu sắc, nhưng cô ta lại không yêu anh, Hạ Tịch Quán vốn không phải con gái anh, Lâm Thủy Dao chưa từng cho

anh bước vào phòng cô tai”

“Người như thần tiên giống Lâm Thủy Dao sao có thể coi trọng anh chứ, Hạ gia chỉ là một trạm dừng chân của cô ta thôi, anh có suy nghĩ không an phận với cô ta, nhiều năm như vậy, anh vẫn nhớ

mãi không quên cô ta ha ha ha!”

Chương 85: Tham Hư Vinh Hốc mắt Hạ Chấn Quốc đỏ sậm, ông ta nhắm mắt,

nhẫn nhịn không đánh chết người phụ nữ này:

“Nói lảm nhảm làm gì, mau ký tên đi!”

Hạ Chắn Quốc đi ra ngoài.

Ông ta vừa đi ra thì Hạ Tiểu Điệp chạy tới, mấy hôm nay, tâm trạng cô ta giống như ngồi tàu lượn siêu tốc, bay giờ, cô ta đỏ mắt kéo tay áo Hạ Chấn Quốc: “Bố, mẹ bị thương nặng lắm, chúng ta mau

đưa mẹ vào viện đi.”

Hạ Chấn Quốc lạnh lùng rút tay lại, nhìn Hạ Tiểu Điệp đầy phiền chán: “Con nhìn con đi, mấy năm nay bị mẹ con nuôi thành tính điêu ngoa bừa bãi, đúng là bỏ đi, chẳng được tích sự gì, mẹ con có đau chết cũng được, đừng làm phiền bố!”

Chương 85: Tham Hư Vinh

Hạ Chắn Quốc muốn đi, lúc này, ông ta ngẳng đầu nhìn phía trước, thấy bóng người mảnh mai thanh

thoát của Hạ Tịch Quán ở chỗ rẽ hành lang.

Bên ngoài mưa lớn bão gió, dư luận lại tiếp tục lên men, Hạ Tịch Quán váy áo không dính bụi đứng

đó, yên tĩnh, ung dung.

Hạ Chấn Quốc nhìn vào đôi mắt to sáng ngời lấp lánh của hạ Tịch Quán, tuy đeo mạng che mặt nhưng ông ta có thể mơ hồ nhìn thấy dưới tấm mạng che ấy là một dung nhan xinh đẹp tới mức

khiến người ta kinh động tâm hồn.

Ông ta đã từng gặp qua.

Yêu thật sâu đậm.
Chương 86: Hạ Tịch Quán Không Phải Con Gái Ông

Sắc mặt Hạ Chấn Quốc âm u không rõ, cuối cùng quay người rời đi, ánh đèn chiếu lên bóng lưng

ông ta lộ ra mấy phần sầu não ưu thương.

Hạ Tiểu Điệp vào phòng, ghé vào đầu giường của Lý Ngọc Lan khóc lớn: “Mẹ, có phải là bố muốn ly hôn với mẹ hay không, sao bố có thể vô tình như

vậy, chúng ta nên làm gì bây giò 2”

Lý Ngọc Lan dùng sức xé nát đơn thỏa thuận ly hôn kia, bà ta sẽ không ly hôn, bà ta sẽ không rời khỏi Hạ gia, không thể trở thành một kẻ vứt bỏ

như rác rưởi được.

Lúc này có tiếng bước chân vang lên, Hạ Tiểu Điệp mừng rỡ: “Bố, có phải bố định thay đổi chú ý hay không, bó…”

Hạ Tiểu Điệp chợt dừng lại, bởi vì người đi vào

Chương 86: Hạ Tịch Quán Không Phải Con Gái Ông không phải Hạ Chấn Quốc mà là Hạ Tịch Quán.

Lý Ngọc Lan hiện tại hận không thể dùng ánh mắt oán độc này đâm cho Hạ Tịch Quán mấy cái lỗ:

“Mày tới đây làm gì?”

Hạ Tịch Quán ngồi xuống ghế, bàn tay trắng nhỏ giơ lên tự rót cho mình một ly trà, khẽ cong môi nói: “Đương nhiên là tới xem trò cười của bà rồi,

không phải sao?”

“Đồ nghiệt chủng, tao phải giết mày.”

Lý Ngọc Lan túm chặt ga giường, nhưng trên người bà ta còn đang có thương tích, vận động

mạnh càng khiến bà ta đau tới tái cả mặt mày.

Chật vật vô cùng.

Hạ Tịch Quán nhìn Lý Ngọc Lan: “Bà nói rằng chỉ cần một ngày bà còn có giá trị thì sẽ không bị ngã

xuống, nhưng bây giờ bao nhiêu công sức danh

Chương 86: Hạ Tịch Quán Không Phải Con Gái Ông tiếng, quan hệ mà bà gây dựng trong giới giải trí

đều đã sụp đổ hết rồi, khắp nơi trên mạng đều muốn bôi đen bà, Hạ thị cũng nguy khốn tứ phía, bà đã trở thành sỉ nhục của Hạ gia, làm cho bố tôi phải hỗ thẹn, tôi đưa bà từ có chút giá trị thành bộ dạng vô dụng hoàn toàn như thế này, quả nhiên bồ tôi liền nhanh chóng quăng cho bà một đơn ly

hôn.

“Lý Ngọc Lan, lúc từ quê trở về, mỗi ngày tôi đều suy nghĩ, sớm muộn cũng sẽ có một ngày tôi để cho mấy người nếm trải vận mệnh mười năm trước của tôi, những người yêu thương đều mắt

hết, bị cả thế giới ruồng bỏ.”

Lý Ngọc Lan hận cắn chặt răng, bà ta thật là thất sách, đã coi thường Hạ Tịch Quán rồi, cô vừa trở về không bao lâu, nhưng đã gây nên bao sóng gió,

khiến Hạ gia bị đảo lộn tới long trời lở đất.

“Hạ Tịch Quán, sớm biết như thế mười năm trước

tao nên giết mày rồi, không nên để mày sống sót

Chương 86: Hạ Tịch Quán Không Phải Con Gái Ông trên đời này.” Lý Ngọc Lan gào lên.

Hạ Tịch Quán ung dung uống xong một ly trà: “Chắc là bà hối hận lắm vì ngày đó đã không giết tôi, bởi vì hôm nay bà sẽ biết được, tất cả mới chỉ

là bắt đầu mà thôi.”

Nói xong, Hạ Tịch Quán đặt chén trà xuống, quay người rời đi: “Một phế vật, không đáng để tôi lãng phí thời gian, có lẽ chỉ có thể kéo dài chút hơi tàn mà thôi, làm một con chó biết vẫy đuôi mừng chủ

thì ít ra bà còn sống sót được.”

“Mày!”

Lý Ngọc Lan cảm thấy cổ họng lờ lợ, trực phun

một ngụm máu ra ngoài.

Sau đó bà ta phải cố nuốt lại ngụm máu đó, nhìn theo bóng lưng của Hạ Tịch Quán cười to: “Hạ Tịch Quán, cô cho rằng bố cô sẽ ly hôn với tôi sao.

Tôi báo cho cô một tin mới, Nghiên Nghiên trỏ về

Chương 86: Hạ Tịch Quán Không Phải Con Gái Ông

À:m

FÓI.

Hạ Nghiên Nghiên!

Nhắc tới Hạ Nghiên Nghiên, đây là kiêu ngạo của Hạ gia, là cô con gái mà Hạ gia yêu thích nhất, vô cùng nỗi tiếng ở Hải thành, ngay cả Hạ Tiểu Điệp nghe xong cũng như sống lại: “Hạ Tịch Quán, chị gái của tôi sắp trở về rồi, mười năm trước cô đã không phải đối thủ của chị ấy, thì mười năm cũng

tuyệt đối không phải.”

Đôi lông mày lá liễu của Hạ Tịch Quán hơi nhíu lại, lúc giương mắt lên, bên trong ánh mắt trong suốt tựa như bừng sáng, từng tia sáng lưu chuyền,

quang mang vạn trượng.

“Vậy thì thật trùng hợp, ngày này chúng tôi đã chờ lâu rồi, mấy người chính là quà gặp mặt mà tôi tặng cô ta, thay tôi hỏi xem, món quà này cô ta có

thấy hài lòng hay không?”
Chương 87: Chuẩn Bị Dọa Anh Một Chút

Hạ Tịch Quán trở về U Lan Uyễn, đem búp bê tặng cho Lục lão phu nhân, lão phu nhân liền vui vẻ cười như một đứa trẻ, vội vàng chụp mấy bức ảnh để đăng Weibo.

“Quán Quán, cháu có Weibo không? Bà sẽ theo dõi cháu, sau này bà nội sẽ là fan hâm mộ số 1

của cháu.”

Hạ Tịch Quán không nghĩ tới lão phu nhân cũng dùng loại ứng dụng này, cô mở Weibo lên, khoảng thời gian này có chút tên tuổi, cô đã có tới 80 vạn

fan hâm mộ.

“Bà nội, chúng ta theo dõi lẫn nhau nhé.”

Hạ Tịch Quán tìm được tên tài khoản của lão phu nhân, Weibo của lão phu nhân tên là Bà nội năm

nay 18 tuổi.

Chương 87: Chuẩn Bị Dọa Anh Một Chút Nhìn thấy dòng chữ Bà nội 18 tuổi này, đuôi lông

mày Hạ Tịch Quán khế nhếch lên ý cười.

Sau khi chụp ảnh với búp bê xong, lão phu nhân liền bỏ nó xuống: “Đúng là quà của cháu dâu tặng,

cảm ơn tiểu Quán Quán của bà nhé, chụt chụt.”

Hạ Tịch Quán cảm thấy lão phu nhân thật là lợi hại, biết chơi Weibo, lại còn biết dùng tiếng lóng, cô không khỏi giơ ngón tay cái về phía lão phu

nhân.

“Quán Quán, bà nội cũng có một thứ này muốn cho cháu.” Lão phu nhân thần thần bí bí lấy ra một

túi được bọc kín đưa cho Hạ Tịch Quán.

Hạ Tịch Quán nhìn chiếc túi được may rất tinh xảo, hẳn là được làm từ tơ lụa Tô Hàng, bên trên

còn thêu sáu chữ kim tuyến.

“Bà nội, đây là cái gì vậy?”

Chương 87: Chuẩn Bị Dọa Anh Một Chút “Thứ bên trong này là bà nội vào chùa cầu phúc

cho cháu sớm có cháu đấy, Quán Quán, cháu phải

giữ cho kĩ, đừng ném đi nhé.”

Phúc con cháu…

Quả nhiên là bà nội, hai ba câu liền quay lại chủ

đề ôm chắt trai.

Hạ Tịch Quán giật giật khóe miệng, nhận lấy nói: “Vâng bà nội, cháu nhất định sẽ giữ gìn thật Kĩ,

không để rơi mất đâu.”

Lúc này có hai ánh đèn xe chiếu xuyên tới cửa số bằng kính, lão phu nhân cười nói: “Quán Quán,

Hàn Đình về rồi kìa.”

Lục Hàn Đình trở về.

Lần này Hạ Tịch Quán đã ra khỏi nhà bảy ngày, Chương 87: Chuẩn Bị Dọa Anh Một Chút

hai người đã lâu không gặp nhau, cô nhanh chóng đứng dậy tới bên cạnh cửa, ngắng đầu lên liền thấy một chiếc Rolls-Royce đang đỗ bên cạnh bãi

>


co.

Cửa xe mở ra, một bóng dáng cao lớn anh tuấn

liền xuất hiện trong tầm mắt.

Hôm nay Lục Hàn Đình mặc một bộ tây trang màu đen được cắt may tinh tế, trên cổ đeo một chiếc cà vạt, khí chất như một nam thần cắm dục, từng cái giơ tay nhắc chân đều tràn ngập tư thái ưu nhã

ngạo mạn cao quý.

Hạ Tịch Quán nhìn anh thong thả bước vào, mỗi một bước đi, ống quần tây đen được cắt xén sắc như dao tạo nên khí thế mạnh mẽ cứng rắn của tỉnh anh giới kinh doanh, còn cả tư thái vương giả

trời sinh đạm mạc xa cách.

Hạ Tịch Quán lúc đầu định chạy ra chào đón anh

nhưng suy nghĩ lại bèn trốn sau khung cửa, định

Chương 87: Chuẩn Bị Dọa Anh Một Chút dọa anh một cái.

Tiểu Viên cuộn tròn bên cạnh chân Hạ Tịch Quán,

không hiểu chủ nhân muốn làm gì chỉ kêu meo

meo.

Hạ Tịch Quán vội đặt một ngón tay lên miệng ra

hiệu cho nó im lặng.

Tiểu Viên liền ngừng kêu.

Ngón tay Hạ Tịch Quán bám vào bên khung cửa, chỉ để lộ ra hai con mắt vụng trộm nhìn ra bên

ngoài.

Vừa nhìn ra ngoài thì phát hiện Lục Hàn Đình

đang vào gần tới nơi, đang liếc mắt nhìn sang.

Hạ Tịch Quán giật mình, vội vàng chui xuống dưới

trốn.

Lục Hàn Đình sớm đã phát hiện ra cô, tà váy nhỏ

Chương 87: Chuẩn Bị Dọa Anh Một Chút lộ ra bên cạnh khung cửa, anh liền biết cô đang

trốn ở đó.

Vừa rồi anh đã nhìn thấy đôi mắt đen trong suốt kia khi bị phát hiện liền rụt trở về như một chú hươu con hoảng loạn.

Lục Hàn Đình khẽ cong môi lên.

Hạ Tịch Quán chờ thật lâu, mãi không thấy anh

tới.

Xảy ra chuyện gì vậy, chỉ đi có một đoạn đường

ngắn như thế, sao anh lại đi lâu vậy?

Hạ Tịch Quán nhô cái đầu nhỏ ra quan sát, Lục

Hàn Đình đã biến mắt.

A, anh ấy đi đâu rồi?
Chương 88: Đầu Giường Cãi Nhau Cuối Giường Làm Hòa

Hạ Tịch Quán vội chạy ra ngoài, kiếng chân lên ngó đông nhìn tây, vừa nãy rõ ràng anh ấy còn ở đây mà, sao mới có một lát đã không thấy tăm hơi

đâu?

Meo meo meo.

Tiểu Viên Viên đang gọi.

Hạ Tịch Quán quay đầu lại nhìn, đã thấy Tiểu Viên Viên đang đứng dưới chân một người đàn ông, hai tay Lục Hàn Đình đút trong túi quần, tựa vào vách tường nhìn cô, đôi mắt thâm thúy mang theo nét

cười: “Tìm anh?”

Được lắm, anh có ý trêu chọc cô.

Hạ Tịch Quán cảm thấy mình như đồ ngốc vậy, còn ngó nhìn khắp nơi tìm anh ấy, anh ấy nhất

Chương 88: Đầu Giường Cãi Nhau Cuối Giường Làm Hòa định là coi cô như trò cười rồi.

Nghĩ tới đây, hai vành tai trắng như tuyết của Hạ Tịch Quán khẽ đỏ lên, cô bước tới ôm lấy Tiểu Viên Viên, quay người đi vào trong nhà: “Em

không có tìm anh, em tìm Tiểu Viên Viên.”

Lục Hàn Đình nhìn bộ dạng tức giận của cô, thật

sự là rất đáng yêu.

Anh tiến lên, ôm lấy ngang eo cô.

5AI”

Đột nhiên bị mắt trọng lượng khiến Hạ Tịch Quán khẽ hét lên một tiếng, cô vội vàng duỗi hai tay ôm

chặt lấy cổ anh: “Anh định làm gì vậy?”

“Không làm gì cả, chỉ ôm Lục phu nhân của anh thôi.”

Lục Hàn Đình ôm cô xoay thêm vài vòng.

Chương 88: Đầu Giường Cãi Nhau Cuối Giường Làm Hòa Lúc này Lục lão phu nhân nghe tiếng động chạy

ra, nhìn thấy cảnh tượng Lục Hàn Đình ôm Hạ Tịch Quán xoay tròn liền giơ tay lên đánh vào người Lục Hàn Đình: “Bỏ ra, mau bỏ ra, đừng có

làm Quán Quán bị ngã.”

Bác Phúc cũng giật mình, vội vàng chạy lên kéo Lục Hàn Đình: “Thiếu gia, mau thả xuống đi, nguy

hiểm đấy.”

Khuôn mặt nhỏ của Hạ Tịch Quán đỏ bừng, bị nhiều người như vậy nhìn xem cô hận không thể tìm một cái lỗ để chui xuống, như này về sau làm

sao cô còn có thể ra ngoài gặp người chứ?


Cánh tay cứng rắn hữu lực của Lục Hàn Đình khẽ nâng Hạ Tịch Quán lên, cơ thể con gái đúng là vừa mềm mại vừa có mùi thơm, làm sao anh có

thể làm cô ngã được.

Chương 88: Đầu Giường Cãi Nhau Cuối Giường Làm Hòa Nhưng dưới áp lực bị nhiều người bức bách như

vậy, Lục Hàn Đình đành thả Hạ Tịch Quán xuống.

Hạ Tịch Quán không dám ngắng đầu lên vội chạy

Vào trong.

Lục Hàn Đình biết cô thẹn thùng, khóe môi nở nụ cười đi vào theo, bà nội bên cạnh không ngừng khuyên bảo: “Hàn Đình, cháu tiểu biệt thắng tân hôn bà nội có thể thông cảm, nhưng cao như vậy thì đừng có nghịch nữa, cháu xoay Quán Quán

như vậy bà nội nhìn còn thấy choáng.”

Lục Hàn Đình nhìn về phía Hạ Tịch Quán, cô ôm Tiểu Viên Viên trong lòng, đại khái là đang giận dỗi không để ý tới anh rồi, anh cởi âu phục trên người đưa cho má Ngô, không có thành ý vâng một tiếng ứng phó với bà nội: “Bà nội cháu biết rồi, cơm tối

đã xong chưa, cháu đói rồi?”

Sự chú ý của Lục lão phu nhân lập tức bị dời đi:

Chương 88: Đầu Giường Cãi Nhau Cuối Giường Làm Hòa “Để bà tới phòng bếp nhìn xem.”

Lục Hàn Đình đi lên phía trước, đứng ngay sau lưng Hạ Tịch Quán, ngửi được mùi thơm thiếu nữ

trong trẻo trên người cô, vô cùng dễ chịu.

Anh khẽ hạ mắt xuống, thấp giọng hỏi: “Giận rồi à?”

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hạ Tịch Quán vẫn đỏ

bừng, hừ một tiếng.

Lục Hàn Đình với tay chơi đùa Tiểu Viên Viên ở trong ngực cô, sau đó huých nhẹ bờ vai vào người cô: “Ai kêu em muốn chơi trốn tìm với anh, vừa rồi bà nội cũng đã mắng anh rồi, đừng giận nữa, anh

xin lỗi.”

Động tác nhỏ càng khiến Hạ Tịch Quán thêm xấu hổ, cô muốn tách ra, nhưng một cái tay khác của anh vốn đặt trong túi quần đã nhẹ nhàng đặt trên

eo cô, bá đạo giam cầm lại: “Lục phu nhân, nếu

Chương 88: Đầu Giường Cãi Nhau Cuối Giường Làm Hòa như em còn tức giận nữa, thì anh sẽ…”

Anh đang uy hiếp cô?

Hạ Tịch Quán ngoái đầu lại nhìn, khiêu khích hỏi

lại: “Anh sẽ làm gì?”

Lục Hàn Đình thả Tiểu Viên Viên xuống dưới đất, lần nữa ôm ngang cô lên, từng bước từng bước đi lên lầu: “Vậy chúng ta hãy thử một lần đầu giường

cãi nhau cuối giường làm hòa xem.”
Chương 89: Tặng Dây Lưng Cho Anh

Tiểu Viên Viên bị ném xuống thảm…

Meo meo meo.

Tôi là mèo chứ không phải chó, sao lại nhét cầu

lương vào mồm tôi?

Lúc này lão phu nhân từ trong bếp đi ra: “Quán Quán, Hàn Đình, bữa tối làm xong rồi… Áy, Hàn Đình, cháu làm cái gì vậy, đồ hư hỏng này, mau

thả Quán Quán xuống.”

Lão phu nhân muốn đuổi theo, nhưng động tác của Lục Hàn Đình nhanh hơn, ôm Hạ Tịch Quán

vào trong phòng, đóng sầm của lại.

Lão phu nhân: “…”

Chương 89: Tặng Dây Lưng Cho Anh Bên trong phòng.

Hạ Tịch Quán không ngờ tới anh sẽ ôm mình vào đây, cô chỉ là muốn dọa anh một chút thôi mà, ai

biết anh lại có phản ứng lớn như vậy?

Cô cũng nặng gần năm mươi cân đó, nói ôm kiểu công chúa là ôm được luôn, thể lực của anh cũng thật tốt.

Cô còn nghe thấy tiếng bà nội hỗn hển kêu bên

ngoài, anh đúng là… không biết xấu hỗ.

“Lục tiên sinh, anh thả em xuống trước đã, em có lời muốn nói với anh.” Hạ Tịch Quán vội vàng mở

miệng.

Trong mắt Lục Hàn Đình chứa ý cười cưng chiều nói: “Lục phu nhân, bây giờ anh không muốn nghe em nói, trừ phi em nói mấy hôm nay em rất nhớ

anh.”

Chương 89: Tặng Dây Lưng Cho Anh “… Lục tiên sinh, anh thả em xuống trước đã, em

có mua quà cho anh đấy.”

Mày kiếm của Lục Hàn Đình khẽ vềnh lên, có chút

hứng thú hỏi: “Thật sao?”

“Ừ, bây giờ em sẽ lấy cho anh.”

Hạ Tịch Quán tránh thoát khỏi ngực anh, đi lầy

quà. Vietwriter.net chúc các bạn đọc truyện vui vẻ

Lục Hàn Đình lười biếng dựa vào cánh cửa phía sau, âu phục trên người đã cởi ra, bây giò anh chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng và áo lót mỏng bên trong, lồng ngực rộng rãi cùng với bờ vai vững chắc tạo thành một đường cong gợi cảm của người đàn ông, phía dưới là chiếc eo săn chắc, và đôi chân thon dài, chỉ tùy ý đứng đó cũng đẹp hơn nhiều so với những mô hình nghệ thuật mà mọi người khen ngợi.

Chương 89: Tặng Dây Lưng Cho Anh Ánh mắt Lục Hàn Đình dõi theo thân ảnh Hạ Tịch

Quán, cô mặc một chiếc đầm ren trăng điểm hoa, mái tóc dài xõa ra, vén gọn sang bên tai, bên trong


khí chất thanh lệ lại lộ ra mấy phần quyền rũ.

Yết hầu Lục Hàn Đình khẽ di động, anh đưa tay

giật giật chiếc cà vạt trên cổ.

Thời điểm Hạ Tịch Quán ngoảnh đầu lại liền đụng phải ánh mắt của anh, bộ dạng lười nhác dựa vào cạnh cửa, ánh mắt rơi trên người cô, quan sát từ

trên xuống dưới.

Một tay còn lại đút trong túi quần, cà vạt lệch sang

một bên, quả thực là… một kẻ bại hoại nhã nhặn.

Hạ Tịch Quán mở hộp ra, lấy dây lưng đưa cho

anh: “Lục tiên sinh, tặng anh này.”

Lục Hàn Đình nhìn thoáng qua dây lưng màu đen,

Chương 89: Tặng Dây Lưng Cho Anh chát liệu bằng da có gắn thêm một ít kim loại, đơn

giản mà vẫn tinh xảo, đúng là phong cách bình

thường của anh.

Lục Hàn Đình đưa tay ra đón.

Hạ Tịch Quán muốn rút tay lại, nhưng Lục Hàn Đình đã nhanh chóng kéo sang, lập tức cô liền rơi

vào trong lồng ngực của anh.

“Lục tiên sinh, anh định làm gì vậy?” Hạ Tịch Quán

vội vàng đứng thẳng lên.

Bàn tay Lục Hàn Đình nắm lấy chiếc eo nhỏ của cô, tay kia đặt trên dây lưng bên hông mình: “Mở

nó ra, anh muốn tự tay em đeo…”

Người này cường thế đã quen, rõ ràng là thích món quà cô tặng vậy mà còn không nói ra, còn ra lệnh cho cô làm việc này khiến người ta đỏ mặt tim

đập nhanh.

Chương 89: Tặng Dây Lưng Cho Anh Trong lòng Hạ Tịch Quán có chút ngọt ngào, thuận

theo ý anh mở dây lưng ra.

Lúc này trên đỉnh đầu vang lên tiếng cười trầm thấp từ tính: “Lần trước còn không biết cách mở, bây giờ đã học được rồi, sau này những chuyện

em không hiểu, anh sẽ từ từ dạy.”

Hạ Tịch Quán trừng mắt lườm anh một cái: “Lục tiên sinh, em đúng là không hề nói oan cho anh,

anh đúng là kẻ… háo… sắc.

Lục Hàn Đình nhìn bộ dáng tức giận của cô, hai mắt còn cố trợn lên, hết sức sống động đáng yêu, anh ừ một tiếng trả lời: “Ừ, chỉ sắc với một mình

em thôi.”
Chương 90: Sợ Thì Nhắm Mắt Lại

Hạ Tịch Quán không nghĩ tới anh vẫn tiếp tục chủ đề này, cô chỉnh lại dây lưng cho vừa vặn, hài lòng

gật đầu: “Thật là đẹp.”

Vóc người Lục Hàn Đình không cần khen, thật ra

có đeo dây lưng gì cũng đều đẹp.

“Em tặng anh dây lưng là có ý gì, có phải muốn

buộc chặt anh lại không?”

“Sai rồi.” Hạ Tịch Quán lắc đầu, một tay cô kéo dây lưng của anh qua, giơ cằm nhỏ lên tuyên bố: “Em tặng anh dây lưng có nghĩa là… Sau này thắt

lưng của anh chỉ có thể do chính tay em tháo.”

Sắc mặt Lục Hàn Đình tối lại, bên trong lóe lên đám lửa nhỏ, hai tay ấn bờ vai của cô đẩy xuống giường, một gối quỳ xuống: “Mệnh lệnh của Lục phu nhân, Lục Hàn Đình không dám không nghe.”

Chương 90: Sợ Thì Nhắm Mắt Lại Hạ Tịch Quán ngã xuống chiếc giường mềm mại,

búi tóc đen buông xõa ra, cô cong người lên, hôn lên một bên má của anh một cái: “Lục tiên sinh

thật ngoan.”

Lục Hàn Đình đưa tay lên kéo khăn che mặt của

cô xuống.

Hạ Tịch Quán tuổi còn nhỏ, ngũ quan thanh tú tuyệt sắc đã dần hiển lộ, vẻ mặt non nớt mỹ lệ tinh xảo khiến cho người khác không đành lòng khinh nhòn cô, nhưng lại muốn đem cô trở thành vật

chiếm hữu.

Lục Hàn Đình nắm lấy gương mặt xinh đẹp kia,

sau đó hôn thẳng xuống đôi môi đỏ.

Hạ Tịch Quán đại khái cũng biết anh rất thích khuôn mặt của mình, giống như là mê luyến vậy, cô bèn tránh sang bên một chút.

Chương 90: Sợ Thì Nhắm Mắt Lại Lục Hàn Đình mở mắt ra, thanh âm khàn khàn nói:

“Sao vậy? Máy hôm nay không nhớ anh à?”

Hạ Tịch Quán bị thanh âm trầm khàn này mê hoặc chịu không nỗi, người đàn ông này đúng là muốn lấy mạng cô mà, lỗ tai nghe xong còn muốn mang thai.

“Lục tiên sinh, anh háo sắc như vậy… khiến em có

chút sợ hãi.”



Hai bàn tay to của Lục Hàn Đình chống bên cạnh người cô, từ trên cao nhìn xuống cô gái trong

ngực, cô vẫn còn quá nhỏ.

“Sợ thì nhắm mắt lại.” Anh nói.


Hàng mi cong vút của Hạ Tịch Quán khẽ run lên,

sau đó nhanh chóng nhắm chặt lại.

Lục Hàn Đình lột chiếc khăn che mặt xuống, một

Chương 90: Sợ Thì Nhắm Mắt Lại tay đủ nắm chặt vòng eo của cô, lật người lại để

cô ngồi trong ngực mình.

Lục Hàn Đình lấy lưng đỡ ở phía đầu giường: “Như này thì sẽ không sợ nữa, nếu sợ thì em có

thể đi xuống khỏi người anh.”

Hạ Tịch Quán nghe xong liền muốn đi xuống.

Nhưng Lục Hàn Đình đã kéo cô lại, đổi chủ đề:

“Đây là cái gì vậy?”

Ánh mắt của anh nhìn về phía chiếc túi nhỏ.

Hạ Tịch Quán vội lấy túi đặt trong lòng bàn tay: “Đây là bà nội đi chùa cầu phúc cho em, nói là…

Phúc con cháu…”

Lục Hàn Đình nhìn thoáng qua sáu chữ được thêu bằng tơ vàng, nhẹ nhàng lên tiếng: “Ừ, quà bà nội

cho thì giữ cho Kĩ.”

Chương 90: Sợ Thì Nhắm Mắt Lại “Em biết rồi.” Hạ Tịch Quán nhu thuận đáp, món

quà mà bà nội tặng, dù chỉ là một lá bùa thì cô

cũng sẽ giữ gìn thật kĩ.

Hạ Tịch Quán định bỏ chiếc túi về chỗ cũ, thì trước mắt bỗng tối sầằm, Lục Hàn Đình đã hôn liên tiếp

xuống…

Sáng hôm sau, Hạ Tịch Quán bị một chuỗi âm thanh điện thoại đánh thức, cô với tay ra bắt máy: “Alo.”

Rất nhanh, một giọng nói ngọt ngào êm tai vang

lên: “Quán Quán, là tôi, Nghiên Nghiên.”

Hạ Tịch Quán mở mắt ra, lúc này ánh mắt trời đã chiếu xuyên qua chiếc rèm bên cửa cổ, khiến căn phòng trở nên ấm áp.

Chương 90: Sợ Thì Nhắm Mắt Lại

Trong nháy mắt cơn buồn ngủ tan đi, Hạ Tịch Quán chậm rãi cong miệng lên: “Hạ Nghiên

Nghiên, cô về rồi à?”

Bên kia Hạ Nghiên Nghiên dịu dàng cười: “Đúng vậy Quán Quán tôi về rồi, chớp mắt đã mười năm,

đã lâu không gặp.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom