Hot Truyện Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban (4 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 51-60

Chương 51: Dùng Cả Mỹ Nhân Kế

Không mở được khuy da của anh, Hạ Tịch
Quán có chút gấp, túm tay kéo lại: “Anh qua
đây một chút, để tôi nghiên cứu xem, tôi không

mở được.”

Trên đỉnh đầu có một giọng nói khàn khàn từ

tính vang lên: “Cứ từ từ, em vội cái gì?”

Tay Hạ Tịch Quán chọt dừng lại, vội vàng
ngước mắt lên nhìn anh, lúc này mới phát hiện
tư thế của hai người mờ ám cỡ nào… khiến

cho người ta liên tưởng sâu xa.

Cô ngồi trên giường, còn anh hơi quỳ, từ trên
cao nhìn xuống cô, bàn tay của cô còn đặt trên

thắt lưng của anh…

Nháy mắt Hạ Tịch Quán vội buông tay ra, sau

đó nằm xuống giường, nhìn bốn phía xung

Chương 51: Dùng Cả Mỹ Nhân Kế
quanh.

Hai bàn tay của Lục Hàn Đình chống bên cạnh
người cô, bao phủ trong ngực mình: “Nhìn cái

gì, hử?”

“Tôi muốn nhìn xem trong phòng anh có dấu
vết của phụ nữ hay không, còn cả cái giường

này… có sạch sẽ hay không?”

Lục Hàn Đình mím môi lại, có chút không vui
nói: “Em nhất định phải nói đề tài này với tôi à?
Đùa giỡn một chút là đủ rồi, lần trước em để tôi
ra ngoài tìm phụ nữ tôi không muốn đề cập tới,

nhưng không có nghĩa là tôi không tức giận.”

Anh không hiểu cô nghĩ thế nào, rõ ràng trước
khi anh đi công tác cô vẫn còn rất tốt, vậy mà
sau khi trở về, cô lại nhiều lần bảo anh đi tìm
người phụ nữ khác.

Chương 51: Dùng Cả Mỹ Nhân Kế

Phòng tổng thống của anh vốn rất sạch sẽ, một
bóng phụ nữ cũng không có, quần áo còn treo
trên kệ, có thể nhìn ra là hai ngày nay anh đều

ở đây.

“Hai ngày nay anh đều ở chỗ này sao?” Hạ
Tịch Quán hỏi.

Lục Hàn Đình nhìn cô: “Ừ, tâm trạng không tốt,

đánh bài suốt hai đêm nay.”

Hạ Tịch Quán nhìn những tia đỏ hằn lên trong
con mắt hẹp dài của anh, đích thực là đã bị
thiếu ngủ, hiện tại tuy tết hơn một chút, nhưng

anh vẫn muốn ôm cô ngủ.

Hôm đó anh đóng sập cửa bỏ đi rồi quay về ở
chỗ này, quán bar 1949 là sản nghiệp của Hoắc

gia, Hoắc Tây Trạch cấp tốc tới chào hỏi.

Chương 51: Dùng Cả Mỹ Nhân Kế
Khi tâm trạng anh không tốt, ngoại trừ xử lý văn

kiện thì chính là hút thuốc đánh bài.

Ngón tay thon dài của Hạ Tịch Quán hơi run
rầy, muốn nói chuyện, nhưng lời đến miệng lại

không biết nên nói cái gì.

Lúc này Lục Hàn Đình giơ tay lên, tháo khăn

che mặt của cô xuống.

Hạ Tịch Quán vội cầm lấy tay anh: “Làm gì thế,

không phải anh nhìn qua rồi sao?”

“Vừa rồi nhanh quá nhìn không rõ, bây giờ cho

tôi nhìn lại lần nữa được không?”

Hạ Tịch Quán lắc đầu: “Không được, không

cho nhìn đâu.”

**********



**********


Lục Hàn Đình cũng không miễn cưỡng, bây giờ

Chương 51: Dùng Cả Mỹ Nhân Kế
cô đang nằm trên giường của anh, mái tóc đen

thanh thuần thả trên nền gối trắng, cực kì nổi
bật, anh híp mắt, cuối xuống hôn nhẹ lên trán

cô một cái.

Hạ Tịch Quán đưa tay kéo ống tay áo của anh,

không có ý cự tuyệt.

Lục Hàn Đình vốn mang theo thái độ thăm dò,
thấy cô không cự tuyệt thân mật của mình, anh
mới tiếp tục hôn xuống đôi mắt của cô, hôn lên

cánh mũi nhỏ…

Lúc này ngón tay của Hạ Tịch Quán lại trượt
xuống chiếc thắt lưng bên hông anh, vừa nãy hì
hục mãi không cởi được, cô hơi nũng nịu chu

miệng nói: “Cái này… Không mở được.”

Cổ họng Lục Hàn Đình hơi khàn khàn nói: “Cái

này mở rất dễ.”

Chương 51: Dùng Cả Mỹ Nhân Kế
“Cạch” một tiếng, chính anh tự cởi thắt lưng

của mình ra, động tác không còn ung dung như
trước, mà có vẻ hơi xúc động vội vàng, áo sơ

mi đen trên người cũng giật ra.

Lục Hàn Đình tiếp tục cúi người, lúc này bên tai

truyền đến tiếng cười của Hạ Tịch Quán.

Cô cười rất vui vẻ, cười đến run cả người.

Lục Hàn Đình lúc này mới ý thức được mình bị
lừa rồi, rõ ràng đã kêu cô tự mở ra, lần này thì

tốt rồi, chính anh đã tự mở ra.

Lục Hàn Đình đè vai cô xuống, không để cô
cười tiếp: “Lừa tôi à? Hử? Còn dùng cả mỹ

nhân kế.”

Chương 52: Mua Băng Vệ Sinh

Hạ Tịch Quán dừng cười, đôi mày liễu tinh xảo
khẽ nhếch lên, hai mắt trong suốt ngập nước,
sau đó giữ chặt tay của anh, đặt lên chiếc bụng

bằng phẳng của mình.

Sắc mặt Lục Hàn Đình khẽ tối lại, tránh khỏi đôi

bàn tay nhỏ, định cởi mấy cái cúc áo của cô.

“Lục tiên sinh, rất xin lỗi, hôm nay tôi tới tháng

rồi.” Hạ Tịch Quán lên tiếng.

NƠI GỌI”:

Lục Hàn Đình cứng đờ: “Em nói gì cơ?”

“Tôi tới tháng, cho nên lúc nãy làm bản mắt

quần của anh rồi.” Hạ Tịch Quán lặp lại.

Khuôn mặt tuần tú của Lục Hàn Đình đen sì,

Chương 52: Mua Băng Vệ Sinh
cánh tay hữu lực kéo cô vào trong ngực mình:

“Hạ Tịch Quán, em tới tháng mà còn dám trêu

ghẹo tôi, em ngứa da rồi hả?”

Hạ Tịch Quán cảm thấy anh đang tức giận thật
sự, cũng không dám nhỏ lông trên đầu cọp, vội
túm bàn tay lớn của anh đặt trên bụng mình:
“Tôi tới tháng thật mà, hôm nay anh không gây
khó dễ cho tôi thì tôi cũng sẽ không chọc anh
đâu, anh đừng tức giận, bụng tôi có chút không

thoải mái.”

Nghe thấy cô nói bụng không thoải mái Lục
Hàn Đình chỉ có thể nhịn lại, bàn tay đặt trên

bụng cô khẽ xoa vài vòng: “Có đau không?”

“Không đau, chỉ hơi chướng chướng nên không
thoải mái thôi. Lục tiên sinh, có một việc cần

nhờ anh.”

“Nói đi.”

Chương 52: Mua Băng Vệ Sinh
“Có thể mua cho tôi một gói… băng vệ sinh

không?”

Băng vệ sinh?

Lục Hàn Đình nhíu mày, anh chưa từng mua
thứ này bao giờ, cho nên cự tuyệt nói: “Tôi
không đi.”

Hạ Tịch Quán tránh khỏi lồng ngực anh, ngồi
bật dật, bàn chân nhỏ trắng trẻo khẽ đã vào
người anh: “Lục tiên sinh, nhờ anh đó, anh mau
đi đi, nếu không lát nữa ga giường của anh sẽ

bị nhiễm bản đấy.”

Lục Hàn Đình cũng ngồi dậy, cô đá còn không
đau chút nào, chỉ giống như móng vuốt con
mèo cào qua, anh nhíu mày nhìn xuống mắt cá
chân tinh tế của cô: “Em lại đá tôi?”

Chương 52: Mua Băng Vệ Sinh
Hạ Tịch Quán vội vàng rụt chân lại.

Sợ cô lạnh, Lục Hàn Đình nhét chân cô vào
trong chăn, sau đó đứng dậy, đi thay quần áo

bần trên người, sau đó đi mua băng vệ sinh.

Cố Dạ Cần đi công tác, đêm mới trở về, vừa tới
quán bar 1949.

Hoắc Tây Trạch vội chạy ra đón, còn nhiệt tình
kể lại mọi chuyện trong sương phòng hôm nay
cho Cố Dạ Cần nghe, sau đó hiếu kì hỏi: “Anh
Dạ Cần, anh nói xem chị dâu gả thay này rốt
cuộc là mặt mũi xấu xí hay đẹp tựa thiên tiên

vậy?” Đọc full tại Vietwriter.net

Có Dạ Cần còn chưa lên tiếng, lúc này Lục Hàn
Chương 52: Mua Băng Vệ Sinh

Đình vừa từ bên ngoài đi vào, bên trong đã đổi
một chiếc sơ mi màu trắng, bên ngoài khoác
một chiếc áo dài có mũ, cảm giác tươi trẻ như

một cậu thiếu niên.

Trong tay Lục Hàn Đình còn ôm một bọc túi.

“Nhị ca, anh ra ngoài mua thứ gì vậy, sao
không bảo thuộc hạ mua cho?” Hoắc Tây Trạch

hỏi.

Lục Hàn Đình không nói chuyện.

Cố Dạ Cần quan sát cái túi, yếu ớt nói: “Hình

như đây là băng vệ sinh của phụ nữ?”

Hoắc Tây Trạch há hốc mồm: “Hả… Gì cơ? Nhị
ca, anh đi mua băng vệ sinh cho ai, mả mẹ nó,

sao anh lại phải đi mua thứ này?”

Có Dạ Cần nhiều lời khiến Lục Hàn Đình không

Chương 52: Mua Băng Vệ Sinh
vui, thế nhưng anh lại quan sát anh ta một chút:

“Hình như cậu rất quen thuộc với thứ này, từng

mua cho người phụ nữ nào rồi à?”

Lần này thì Cố Dạ Cần không nói gì nữa.

Lục Hàn Đình đi lên tầng.

**********



**********


“Anh Dạ Cần, Nhị ca vừa cãi lộn xong nên mới
tới đây, mà bây giờ là tình huống gì vậy, Nhị ca
tự giận dỗi hai ngày là hết, đêm hôm khuya
khoáắt như này lại đi mua băng vệ sinh cho chị
dâu, em thấy Nhị ca đã bị người chị dâu này

nắm trong tay rồi.”

Lục Hàn Đình trở về phòng tổng thống, Hạ Tịch

Quán đã đi tắm rửa.

Chương 53: Đừng Câu Dẫn Người Khác

Lục Hàn Đình đến trước cửa phòng tắm, đưa

tay gõ cửa.

Rất nhanh, cửa liền được mở ra.

Hạ Tịch Quán trốn ở phía sau cửa, trên mặt
không đeo khăn che mặt, nhưng cánh cửa đã
che đi khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, chỉ để lộ ra
một đôi mắt trong suốt nhìn chằm chằm anh,
sau đó duỗi cánh tay ra: “Lục tiên sinh, anh đã

vất vả rồi, đưa cho tôi đi.”

Hơi nóng quanh quần trong phòng tắm mang
theo mùi sữa tắm thơm ngát, Lục Hàn Đình
nhìn gương mặt kiều diễm lộ ra ngoài của cô,
trên làn da trắng sứ còn đọng lại vài giọt nước
óng ánh, bộ dáng mị hoặc tựa như Đại Yêu Cơ

của Quân vương cổ đại.

Chương 53: Đừng Câu Dẫn Người Khác
Lục Hàn Đình đem băng vệ sinh và quần áo

sạch đưa cho cô.

Hạ Tịch Quán đưa tay nhận nhưng anh lại

không thả tay ra.

“Làm gì vậy?”

Hạ Tịch Quán kéo lại.

Anh vẫn không thả ra.

Hạ Tịch Quán ngẳắng đầu lên nhìn anh.

Lục Hàn Đình nhìn đôi mắt trong veo đầy tức
giận của cô mới khẽ nhếch môi lên, sau đó thả

lỏng tay ra. Đ

Hạ Tịch Quán vừa lấy được quần áo, lập tức

đóng sầằm của lại.

Chương 53: Đừng Câu Dẫn Người Khác
Cô cảm thấy mặt mình đỏ như sắp bỏng rồi,

người đàn ông kia còn giở trò trêu ghẹo như

vậy.

Lục Hàn Đình đứng hút thuốc bên cạnh cửa sổ,
lúc này có tiếng động truyền tới từ phòng tắm,

Hạ Tịch Quán mở cửa bước ra.

Cô mặc một chiếc váy dài màu tím thắt eo, để
lộ ra bờ vai nhỏ nhắn tinh tế, phong thái thiếu

nữ hoàn toàn bộc lộ.

Cô rất hợp với những loại trang phục màu sẫm
như này, rất tôn da, có lẽ lúc mua anh cảm thấy

cô mặc lên rất đẹp mắt cho nên mới chọn nó.

Cô gái có làn da trắng trẻo như tuyết, khí chất
Chương 53: Đừng Câu Dẫn Người Khác
thanh thoát tuyệt trần, mới có thể xứng tầm với

đẳng cấp nhan sắc này.

Ánh mắt của Hạ Tịch Quán rơi vào khuôn mặt
tuấn tú của anh, đôi mi thanh tú hơi nhíu lại:

“Sao anh lại hút thuốc rồi?”

Lục Hàn Đình đút tay trong túi quần, không mở

miệng nói chuyện.

Hạ Tịch Quán đi qua, quan sát vết thương trên

tay trái của anh.

Đêm hôm đó lúc anh đắm vào gương đã bị thủy
tỉnh cứa vào tay chảy máu, nhìn tình trạng bây
giờ có lẽ đã xử lý qua, miệng vết thương đã

đóng vảy.

“Sao vậy, đau lòng à? Sớm biết sẽ đau lòng
như vậy, sao lúc đó còn nói ra mấy lời làm tôi
tức giận?”

Chương 53: Đừng Câu Dẫn Người Khác

Hạ Tịch Quán buông tay anh xuống, định quay

người rời đi.

**********



**********


Lục Hàn Đình chỉ dùng một tay đã giữ chặt eo
cô lại, kéo vào trong ngực mình, sau đó đầy cô
lên vách cửa sổ, tránh đi mũi và miệng, rồi phả
toàn bộ khói thuốc lên khuôn mặt nhỏ nhắn của

có.

Hạ Tịch Quán không ngờ anh sẽ làm như vậy,

bị khói thuốc hun cho sặc sụa, ho khan.

“Lục tiên sinh, anh làm cái gì vậy? Có thôi đi

không?” Hạ Tịch Quán đầy anh ra.

Lục Hàn Đình cười nhẹ một tiếng: “Người nên
hỏi câu này là tôi mới đúng, vì sao em lại đột
nhiên đầy tôi ra xa vậy, coi như là phán tử hình,

thì cũng phải cho tôi một cái lí do chứ?”

Chương 53: Đừng Câu Dẫn Người Khác
Hạ Tịch Quán không muốn nói, chọc thủng

chiếc màn này, cả hai đều sẽ khó khăn, nhưng
hiện tại anh đã hùng hỗ dọa người như thé, thì

cô cũng to gan nói thẳng.

“Lần đó người phụ nữ nhận điện thoại của anh

là ai?”

Lục Hàn Đình ngơ ngác một chút, liền nhíu

mày: “Cái gì cơ?”

Hạ Tịch Quán đưa tay giành lấy đầu thuốc lá
của anh, sau đó dưới cái nhìn của anh tự mình
hút sâu một hơi, chỉ là vóc dáng của anh quá
cao, không tiện làm, cho nên Hạ Tịch túm cà

vạt trên cổ anh kéo người thấp xuống.

Lục Hàn Đình chống tay bên người cô, nháy

mắt khi thấy Hạ Tịch Quán học tập theo động

Chương 53: Đừng Câu Dẫn Người Khác
tác của mình đem một miệng khói phun lên

khuôn mặt tuần tú, sắc mặt liền trầm xuống.

Cổ họng Lục Hàn Đình hơi khô nóng, bàn tay
bóp chặt chiếc eo nhỏ của cô ấn lên tường,
thấp giọng cảnh cáo: “Nói chuyện cho tử tế,

đừng có câu dẫn người khác.”

Chương 54: Muốn Ngủ Cùng Tôi Sao

Hạ Tịch Quán cười lạnh: “Nói tới chuyện câu
dẫn thì tôi thật sự theo không kịp Lục tiên sinh
rồi, một bên thì chơi trò mập mờ với tôi, một
bên thừa dịp công tác đưa tình nhân của mình
đi thuê phòng khách sạn, điêu luyện thành thạo
chơi đùa hai cô gái như vậy, Lục tiên sinh phải
chăng cảm thấy mình rất có thành tựu hay
không?”

Lục Hàn Đình không hiểu ý cô: “Đừng có nói

mắy lời quái gở như thế, nói rõ ràng ra xem.”

“Lục tiên sinh, tôi cho rằng dừng ở đây là được
rồi, nhưng nếu anh còn không biết xấu hồ thì tôi
sẽ nói thẳng, buổi tối hôm anh đi công tác, tôi
có điện tới, nghe máy của anh là giọng nói của
một người phụ nữ, cô ta nói rằng anh đang tăm.

Lục Hàn Đình vội vàng móc điện thoại ra, mở

lịch sử cuộc gọi, đúng là cô đã gọi tới một cuộc.

Có điều cuộc gọi đó đã có người nhấc máy.

Lục Hàn Đình nhớ tối hôm đó thư kí riêng của
anh đã báo với rằng, giám đốc PR Hoa Dung

từng tới phòng của anh.



Vậy thì người nhận cuộc gọi này chính là Hoa

Dung.

Trong mắt Lục Hàn Đình chọt hiện lên tia sáng
lạnh, lúc này cảm giác được cô gái trong ngực
đang giãy dụa, anh giữ chặt cô lại: “Ngoan

ngoãn một chút cho tôi.”

“Lục tiên sinh, anh có ý gì, sự việc bại lộ nên
thẹn quá hóa giận à?” Hạ Tịch Quán khiêu
khích nhìn anh.

Lục Hàn Đình rút điếu thuốc lá ra khỏi miệng

cô, nhét vào trong cái gạt tàn: “Lục phu nhân,

em đang ghen à?”

“Cái… cái gì?”

Hạ Tịch Quán vội vàng phủ nhận: “Tôi không

có ”

“Bình dấm chua sắp vỡ đến nơi rồi, còn nói
không có. Vậy lần trước người kêu tôi ra ngoài

tìm phụ nữ khác là ai2″

“IÒI dÓ la:

Lục Hàn Đình ấn vai cô lên tường, để mặt đối
mặt với mình: “Trong mắt em, tôi đã lưu lạc tới
trình độ, Lục Hàn Đình có phụ nữ bên ngoài

sau đó phải tìm lí do để lừa gạt hay sao?”

“Anh… Anh….”

Hạ Tịch Quán ngây người, cô đã nghĩ nếu phơi
bày sự thật của anh ra thì hai bên đối mặt nhau
có lẽ sẽ có chút khó khăn, nhưng bây giờ ý của

anh là sao?

Có lẽ anh cảm thấy cô rất buồn cười, giọng
điệu mỉa mai còn lộ ra mấy phần hờ hững, thật

sự là rất xem thường cô.

Hạ Tịch Quán lớn như này còn chưa từng gặp
qua tra nam cặn bã như vậy, thật đúng là cặn

bã lớn lối không ai bì nỗi.

“Lục Hàn Đình, anh đúng là không biết xấu hổ.”

Hạ Tịch Quán siết chặt nắm đấm, còn đá anh

hai cái.

Chương 54: Muốn Ngủ Cùng Tôi Sao
Đôi mắt hẹp dài của Lục Hàn Đình khẽ híp lại

nhìn cô gái đang dùng sức trong ngực mình, cô
đánh như vậy, chỉ giống như gãi ngứa cho anh

mà thôi.

Lục Hàn Đình cong môi, buồn phiền mấy ngày
nay được quét dọn sạch sẽ, tâm trạng rất tốt:
“Lục phu nhân, nhìn dáng vẻ mạnh mẽ của em
này, điện thoại của tôi chỉ mới bị người khác
nghe thôi mà em đã hung dữ như con mèo nhỏ
rồi, nếu như tôi ngủ với người khác thì có phải

em sẽ phát điên lên không?”

Động tác của Hạ Tịch Quán cứng đờ, như bùng
nổ: “Tôi không ghen, tôi nói rồi tôi không có
ghen.”

Lục Hàn Đình nhìn bộ dang tức giận xấu hổ
của cô muốn đánh anh nhưng đánh không lại
này, liền đưa tay khẽ vuốt cái mũi thanh tú của
cô, thanh âm từ tính trầm thấp cát lên: “Lục phu
nhân, mặc dù lúc em ghen khiến tôi có chút
không chịu nồi, nhưng tôi vẫn rất thích em vì tôi

mà nôi cơn ghen.



“Lục Hàn Đình!”

Lục Hàn Đình buông mỏng cô ra: “Đêm nay em

hãy ngủ ở đây đi, không cần trở về.”

Nói xong anh quay người rời đi.

Hạ Tịch Quán vội vàng gọi anh lại: “Anh đi đâu

thế?”

Đây là phòng của anh, trễ như vậy rồi còn

muốn đi đâu?

Lục Hàn Đình quay lại nhìn cô: “Sao vậy, muốn

tôi ở lại, ngủ cùng với tôi hay sao?”

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hạ Tịch Quán đỏ
bừng, cầm gối đầu giường ném vào khuôn mặt
tuấn tú của anh: “Anh đi đi, chúng ta đã nói
chuyện rõ ràng rồi, anh mau đi tìm những

người phụ nữ khác đi.”

Lục Hàn Đình khẽ nhếch mày lên, cũng không

dỗ dành cô, nói đi liền đi thật.

Chương 55: Ghen Bậy

Ở trong một căn phòng tổng thống khác, Lục
Hàn Đình đi vào trong phòng tắm xả nước lạnh,

sau đó khoác một bộ đồ ngủ màu đen đi ra.

Cố Dạ Cần mang theo một ly rượu vang tới:
“Theo lý tối nay Hạ Tịch Quán không thể thị
tắm, vậy cô ấy đã dùng biện pháp nào để thuần

hóa anh vậy?”

Lục Hàn Đình nhấp một ngụm rượu: “Tôi lộ rõ

tâm trạng như vậy à?”

Cố Dạ Cần tựa vào quây, cũng nhấp môi vào ly
rượu: “Chính miệng anh nói cho người khác

biết là anh đang rất vui vẻ.”

Lục Hàn Đình cong môi lên, anh thừa nhận là
tâm trạng của mình đang rất tốt, Hạ Tịch Quán

chỉ vì một cuộc điện thoại liền ăn dắm bậy, anh

có thể không vui sao?

Lúc này chuông cửa bỗng reo lên mội.

Có người gõ cửa.

Là Nghiêm Nghị.

Nghiêm Nghị vừa nhận được điện thoại liền
chạy đến, cẩn thận quan sát sắc mặt Lục Hàn
Đình: “Tổng giám đốc, anh gọi tôi tới có chuyện gì

Lục Hàn Đình ngồi trên ghế sô pha: “Thư kí
Nghiêm, Hoa Dung nhận điện thoại của tôi, sao

cô không nhắc tới?”

Nghiêm Nghị thế mới biết Tổng giám đốc nhà
mình gọi tới là vì chuyện gì, chỉ một cuộc điện

thoại thôi, lúc đó anh cũng không để ý
có thể không vui sao?

Lúc này chuông cửa bỗng reo lên mội.

Có người gõ cửa.

Là Nghiêm Nghị.

Nghiêm Nghị vừa nhận được điện thoại liền
chạy đến, cẩn thận quan sát sắc mặt Lục Hàn
Đình: “Tổng giám đốc, anh gọi tôi tới có chuyện

gì cả.



Lục Hàn Đình ngồi trên ghế sô pha: “Thư kí
Nghiêm, Hoa Dung nhận điện thoại của tôi, sao

cô không nhắc tới?”

Nghiêm Nghị thế mới biết Tổng giám đốc nhà
mình gọi tới là vì chuyện gì, chỉ một cuộc điện

thoại thôi, lúc đó anh cũng không để ý.

Chương 55: Ghen Bậy
“Tổng giám đốc, việc này có vấn đề gì ạ, giám
đốc Hoa nghe trộm được chuyện cơ mật kinh

doanh sao?” Nghiêm Nghị hơi run lên.

Lúc này Cố Dạ Cẩn ngồi bên cạnh, nhìn Lục
Hàn Đình một chút, lại nhìn thư kí Nghiêm đang
bị dọa sợ phát run: “Một cuộc điện thoại mà
thôi, không phải chuyện cơ mật kinh doanh, chỉ
là làm cho phu nhân Tổng giám đốc hiểu lầm,
ghen tuông, nên mới làm loạn hai ngày nay,
còn nháo tới tận quán bar của Tổng giám đốc

nhà cô kìa.”

Nghiêm Nghị nghe xong trợn mắt há hốc mồm,
trong ấn tượng của cô, Tổng giám đốc mạnh
mẽ thành thục như vậy… lại là một người bị vợ
quản à?

Lúc này tiếng chuông cửa lại vang lên.

Có người đến.

Nghiêm Nghị vội vàng ra mở cửa, ngoài cửa

là… Hoa Dung.

Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo tới liền.

“Giám đốc Hoa, cô có việc gì?”

Giám đốc PR Hoa Dung, vẫn luôn giữ quan hệ
mờ ám với người khác giới nhờ vẻ xinh đẹp
quyến rũ, lúc này đang mặc một chiếc váy đỏ
bó sát ôm lấy dáng người bốc lửa, mái tóc gợn
sóng xõa tới vai, khiến cho không một người

đàn ông nào có thể cự tuyệt.

Hoa Dung cầm một chiếc hộp trong ray, quyến

rũ cười nói: “Thư kí Nghiêm, tôi nghe nói Tổng

giám đốc đánh bài trong quán bar suốt hai đêm

nay, cho nên tôi tự tay nấu một chút canh cho
Tổng giám đốc, mong thư kí Nghiêm có thể

giúp tôi mang vào.”

Trán Nghiêm Nghị không khỏi đổ mồ hôi lạnh:
“Giám đốc Hoa, chuyện của Tổng giám đốc tôi
không dám tự làm chủ, bây giờ tôi sẽ đi vào hỏi

Tổng giám đốc một chút.”

Nghiêm Nghị đóng cửa phòng lại, quay người
vào trong: “Tổng giám đốc, giám đốc Hoa tới

nói đã tự tay nấu cho anh chút canh, cái này…”

Cố Dạ Cần khẽ nhếch môi, đều nói giác quan
thứ sáu của phụ nữ là chuẩn nhất, xem ra Hạ

Tịch Quán này cũng phải ghen bậy ghen bạ.

Đêm hôm khuya khoát Hoa Dung lại nấu canh
mang tới cho Lục Hàn Đình, biết roa hai ngày

nay tâm trạng anh không được tốt, còn đang ở

thời điểm chiến tranh lạnh với phu nhân nhà

mình, lúc này cô ta giả ôn nhu dịu dàng tới

khuyên giải, là thời cơ tốt nhất.


Xem ra giám đốc PR Hoa Dung này đã thương

nhớ Lục Hàn Đình rất lâu rồi.

Bên cạnh Lục Hàn Đình trước giờ không thiếu
phụ nữ, được nhiều người nhớ thương ái mộ,
dạng như Hoa Dung này chỉ cần nhìn là hiểu,
anh cũng không có chút cảm giác gì, lạnh nhạt

nói: “Bảo cô ta đi đi.”

“Vâng, Tổng giám đốc.”

“Chờ một chút.” Lục Hàn Đình đột nhiên thay

đổi chủ ý, lấy hộp canh sau đó bảo cô ta đi.

“Vâng, Tổng giám đốc.”

Cố Dạ Cần quay sang nhìn Lục Hàn Đình: “Hạ

Tịch Quán ăn dấm còn chưa đủ hay sao, cậu

không đuổi Hoa Dung đi, lại còn muốn dùng cô
ta tới kích thích Hạ Tịch Quán à2”

Chương 56: Tiệc Đính Hôn

Lục Hàn Đình dựa tắm lưng thẳng tắp vào lưng
ghế sô pha, lắc lư ly vang đỏ trong tay đầy ưu
nhã, anh thích nhìn cô ghen, chỉ khi ghen,
người đoan trang, thông tuệ như cô mới có thể
mất chừng mực, lộ ra phong thái nũng nịu,

khóc lóc hờn dỗi của thiếu nữ.

Cô chính là một nhóc rùa đen rụt đầu, nếu
không có Hoa Dung kích thích thì cô vĩnh viễn

không chịu mở lòng cho anh bước vào.

Tiệc đính hôn của Tô Hi và Hạ Tiểu Điệp được
tổ chức vào đêm nay, Hạ Tiểu Điệp đắc ý phơi
phới, từ sớm đã gọi điện nhắc Hạ Tịch Quán
đừng quên tiệc đính hôn tối nay, giao cho cô
việc nhất định phải tới để tận mắt chứng kiến
cô ta hạnh phúc.

Hạ Tịch Quán cười đông ý, cô đương nhiên sẽ
không vắng mặt trong tiệc đính hôn tối nay, cô

thật có chuẩn bị một món quà lớn bí ẩn

Lúc này, Lục lão phu nhân đã đi tới: “Quán
Quán, bà nội nói với cháu một việc, lát nữa bà
nội lên chùa thắp hương, muốn phù hộ cho hai
đứa mau sinh chắt trai cho bà, bà sẽ ở trên núi
mấy hôm, không về ngay, cháu gọi điện báo
Hàn Đình một tiếng để nó về sớm với cháu

nhé.

“Cháu biết rồi bà ơi.”

Lục lão phu nhân vừa đi, Hạ Tịch Quán lấy di
động ra. Thật ra cô không muốn gọi cho Lục
Hàn Đình.

Đêm đó, trong phòng tổng thống ở quán bar,

anh đi rồi không quay lại, hai người cũng không

liên lạc.

Nhưng bà nội đã nói vậy thì cô cứ gọi báo anh

một tiếng đi.

Hạ Tịch Quán nhắn số anh, tiếng chuông điện
thoại du dương vang lên một hồi, cuộc gọi

được nhận.

Tiếng nói trầm thấp êm ái của Lục Hàn Đình

vang lên: “Alo.”

Ngón tay trắng nõn của Hạ Tịch Quán siết di
động: “Lục tiên sinh, bà nội bảo tôi báo với anh,
bà nội đi chùa thắp hương cầu phúc rồi ở đó

mấy hôm mới về.”

“Bà nội còn nói cái gì không?”

Cuối cùng, bà nội còn bảo anh về sớm với cô…

Nhưng Hạ Tịch Quán sẽ không nói với anh, nói

ra giống như cô muốn anh về nhà sớm với

mình vậy.

Lúc này, phía Lục Hàn Đình truyền tới giọng nói
quyến rũ êm tai: “Giám đốc, trong hợp đồng có
mấy chỗ tôi không rõ lắm, muốn hỏi anh một

chút.”

Lông mi cánh bướm của Hạ Tịch Quán run lên,
phụ nữ rất nhạy cảm với một số thứ, cô nhận ra

giọng nói này.

Chính là giọng nói nghe điện thoại anh hôm ấy.

Lúc này, Hạ Tịch Quán nghe thấy giọng nói quá
mức dịu dàng của Lục Hàn Đình: “Cô không
hiểu chỗ nào, tôi chỉ cho.”

Hạ Tịch Quán cắn môi đỏ.

Lúc này, dường như Lục Hàn Đình chợt nhớ tới

cô, hỏi: “Em còn việc gì không?”

“Không có gì, tôi chỉ không ngờ Lục tiên sinh có
sở thích quy tắc ngầm phụ nữ thôi, tôi không

làm phiền anh nữa!”

Hạ Tịch Quán cúp máy luôn.

Hạ Tịch Quán cất điện thoại vào túi, cúi đầu,
buồn bực hít sâu một hơi, cô không ngờ người

phụ nữ kia là cấp dưới của anh.

Nghe nói rất nhiều giám đốc thích bao nuôi cấp
dưới xinh đẹp làm người tình của mình, lúc đi
công tác cũng dẫn theo, kết hợp vừa làm việc
vừa giải trí, thì ra Lục Hàn Đình cũng là loại
người này!

Chương 56: Tiệc Đính Hôn

Hạ Tịch Quán nhăm chặt mắt, không nghĩ vê
anh nữa, cô phải tới tiệc đính hôn của Hạ Tiểu

Điệp và Tô Hi.

Lúc này, tiệc đính hôn được tổ chức trong sơn

trang champagne, rất xa hoa và lãng mạn.

Hạ Tiểu Điệp mặc một chiếc váy lụa trắng lộ vai
được đặt may từ Milan, mái tóc dài tết hình
hoa, còn đội vương miện lộng lẫy, xinh đẹp như

một chú bướm hoa.

Chương 57: Sao Anh Ta Không Tới Bảo Vệ Cô?

Rất nhiều tiểu thư danh giá vây quanh Hạ Tiểu
Điệp nói đủ lời hâm mộ, nịnh nọt, khuôn mặt
nhỏ xinh đẹp của Hạ Tiểu Điệp đắc ý muốn ứa

mật.

Lúc này, Hạ Tiểu Điệp nhìn thấy Hạ Tịch Quán
đi tới, cô ta nhanh chóng bước đến: “Tích
Quán, chị đến rồi sao? Lúc nãy em còn lo lắng
chị không tới, không thể tận mắt chứng kiến

khoảnh khắc hạnh phúc của em.”

Những tiểu thư danh giá kia cũng đi tới.

“Tiểu Điệp, cô quá tốt rồi, Hạ Tịch Quán chính
là vị hôn thê cũ của Tô thiếu, cô mời cô ta đến,

không sợ cô ta ghen ty phá đám sao?”

“Hạ Tịch Quán cô ta đã gả cho con ma ốm ở U

Lan Uyển, không biết con ma ốm kia tra tắn cô

ta kiểu gì, không chừng một hôm nào đó ngỏm
luôn cho cô ta thành góa phụ, đúng là mỗi
người một số, đồ nhà quê từ nông thôn ra vĩnh
viễn không thể so với thiên kim tiểu thư chân
chính, Tiểu Điệp của chúng ta đã là Tô thiếu

phu nhân rồi.”

“May là Tô thiếu tinh mắt, sớm vứt cái đồ nhà
quê kia đi, Tô thiếu và Tiểu Điệp của chúng ta

chính là trai tài gái sắc.”

Hạ Tiểu Điệp nghe bọn họ kẻ tung người hứng,
liếc nhìn hơi oán trách: “Các cô đừng nói Tịch
Quán như vậy, thật ra Tịch Quán rất đáng

thương.”

Hạ Tịch Quán nhìn mấy người này diễn trò, cô
không tức giận chỉ cảm thấy rất buồn cười, nịnh
hót là bản năng của kẻ hèn, bây giờ Hạ Tiểu

Điệp là hôn thê của tứ đại danh môn Tô Hị,

buổi đính hôn long trọng này là bằng chứng Tô

Hi cưng chiều cô ta, vì vậy Hạ Tiểu Điệp có tư

cách để kiêu ngạo.

Hạ Tiểu Điệp nóng lòng muốn cô tới tham gia

tiệc đính hôn vì muốn cô nan kham.

Lúc này, Lý Ngọc Lan cũng tới, dạo này tình
cảm vợ chồng của Lý Ngọc Lan và Hạ Chấn
Quốc bị rạn nứt nên bà ta rất phiền lòng, nhưng
con gái đính hôn với Tô Hi khiến bà ta vô cùng
tự hào, vì vậy hôm nay mặt mày Lý Ngọc Lan
rất tươi sáng, mặc một bộ sườn xám đặt riêng,
bên ngoài khoác áo choàng xanh lam, ung
dung sáng quý mà không mắt phong vận phụ

nư.

“Tịch Quán, con đến rồi à, hôm nay tới lễ đính
hôn của Tiểu Điệp đều là tiểu thư danh giá của
Hải Thành, chẳng phải con muốn hòa nhập làm

quen với mọi người sao? Tiểu Điệp, con dẫn

Hạ Tịch Quán bị cô lập, những người tham gia

tiệc đính hôn đều có ý xấu với cô.

Hạ Tịch Quán khế mỉm cười, những chuyện
này đều nằm trong dự đoán của cô, nếu cô

dám đến thì sẽ không để ý tới nó.

Dù sao, trò hay còn chưa bắt đầu.

Có một số người, leo càng cao, ngã càng đau.

“Tô thiếu, chúc mừng chúc mừng!”

Lúc này Tô Hi tới.

Hạ Tịch Quán ngước nhìn Tô Hi.

Hôm nay, Tô Hi mặc một bộ tây trang màu đen,

bên trong là áo sơ mi trắng, đeo cà vạt, người

đàn ông vốn tuấn tú, nhẹ nhàng lại càng thêm

phong độ.

Hạ Tiểu Điệp nhanh chóng đi tới khoác tay Tô
Hi, tuyện thệ chủ quyền, giọng nói ngọt ngào
nũng nịu: “Anh Tô Hi, Tịch Quán tới, chị ấy tới

mừng hạnh phúc đôi ta.”

Tô Hi cũng chú ý tới chuyện ở đây, đương
nhiên nhìn thấy ác ý của mọi người với Hạ Tịch
Quán, anh ta nhìn Hạ Tịch Quán, khẽ cong môi:
“Người đàn ông cô thích đâu, sao không thấy

anh ta tới bảo vệ cô?”



Chương 58: Đừng Đính Hôn, Được Không?

Đôi mắt sáng của Hạ Tịch Quán ngước nhìn Tô
Hi, nói trước mặt mọi người: “Anh nói đúng, tôi
đã thấy rõ gương mặt thật của anh ấy, anh ấy
chính là một tên khốn, bây giờ tôi chỉ nhớ tới
anh tốt mà thôi, Tô Hi, hay là, hôm nay, anh

đừng đính hôn với Hạ Tiểu Điệp, được không?”

Cô vừa dút lời thì toàn trường hít khí lạnh.

Mọi người nhìn Hạ Tịch Quán đầy khiếp sợ, cô

đang làm gì vậy, cướp… rẻ à?

Sắc mặt Hạ Tiểu Điệp hoàn toàn thay đổi, lập
tức mắng: “Hạ Tịch Quán, chị làm gì vậy hả,
đây là tiệc đính hôn của tôi và anh Tô Hi, chị

không được phá hoại!”

Con ngươi Tô Hi rụt lại, hoàn toàn không ngờ

Hạ Tịch Quán sẽ nói vậy, mười năm, cô thanh

Chương 58: Đừng Đính Hôn, Được Không?
thoát quật cường như vậy, chưa từng nhỏ nhẹ

cầu xin anh ta chuyện gì.

Tô Hi bước lên.

Hạ Tiểu Điệp lập tức túm chặt lấy ông tay áo Tô
Hi, không cho anh ta đi: “Anh Tô Hi. anh đừng
nghe Hạ Tịch Quán, chị ta cố ý đấy, chị ta

muốn quyến rũ anh!”

Tô Hi rút ống tay áo mình ra khỏi tay Hạ Tiểu
Điệp, sau đó đi tới trước mặt Hạ Tịch Quán,

nhìn cô chằm chằm: “Em nói thật sao?”

Mọi người nhìn nhau ngơ ngác, tình hình bây
giờ rất rõ, chỉ cần Hạ Tịch Quán gật đầu thì chú

rễ lập tức chạy theo.

Móng tay Hạ Tiểu Điệp đâm vào lòng bàn tay,
hốc mắt đỏ bừng.

Chương 58: Đừng Đính Hôn, Được Không?

Hạ Tịch Quán nhìn Tô Hi, đột nhiên nở nụ cười,

nói: “Tô thiếu à, đùa anh thôi, đừng tưởng thật.”

lộc 3:.

Mọi người ò lên, trò đùa của Hạ Tịch Quán hơi

lớn.

Ánh mắt Tô Hi lập tức lạnh lẽo, cô chơi xỏ anh

tai. Đỉnh Cấp Rể Quý

Hạ Tịch Quán mỉm cười nhìn Hạ Tiểu Điệp
đang đỏ mắt: “Sao lại thế này, tôi chỉ đùa mọi
người trong tiệc đính hôn thôi, vẻ mặt của mọi
người sao vậy, Tiệu Điệp, sao trông cô nhưứ

khóc thế?”

Hạ Tịch Quán nói xong, vén một lọn tóc bên má
ra sau tai: “Yên tâm, tôi không phải trạm thu

rác, tôi chán chán rồi, cô cứ tự nhiên.”

Chương 58: Đừng Đính Hôn, Được Không?
Nghe câu này…

Mọi người ngơ ngác nhìn Hạ Tịch Quán khí

tràng 2m8, cô điên rồi sao mà dám nói vậy chứ!

“Cô!” Hạ Tiểu Điệp sắp tức điên rồi.

Khi bầu không khí toàn trường trở nên cực kỳ
xấu hổ, Hạ Chấn Quốc nhanh chóng đứng dậy:
“Được rồi, giờ lành đã tới, nghi thức đính hôn
chính thức bắt đầu, Tô thiếu, chẳng phải cậu
định cho Tiểu Điệp một màn cầu hôn lãng mạn

sao?”

**********


**********


Mọi người rất nể tình mà vỗ tay phụ họa: “Cầu

hôn! Cầu hôn!”

Tô Hi thu lại ánh mắt lạnh lẽo, trong ánh mắt

chăm chú của mọi người, anh ta lấy một bó hoa

Chương 58: Đừng Đính Hôn, Được Không?
tươi ra, chậm rãi quỳ gối trước mặt Hạ Tiểu

Điệp.

Cuối cùng cũng đậy được màn xấu hỗ quỷ dị
đi, Hạ Chấn Quốc tức giận nhìn Hạ Tịch Quán,
nhẹ giọng cảnh cáo: “Tịch Quán, tiệc đính hôn
hôm nay của Tiểu Điệp và Tô thiếu không thể
có sai sót, tốt nhất là con ngoan một chút, nếu

không…”

“Nếu không thì sao, đưa con về nông thôn à?
Bố, hình như bố quên là bố đã bán con cho U

Lan Uyễn xung hỉ rồi sao?”

Hạ Chắn Quốc cứng đờ: “Con!”

Trong lòng Hạ Tiểu Điệp vừa hận vừa ghen
ghét, nhưng nhìn ánh mắt nhắc nhở của Lý

Ngọc Lan, cô ta nhanh chóng thu lại cảm xúc.

Bây giờ, Tô Hi quỳ một chân trước mặt cô ta,

Chương 58: Đừng Đính Hôn, Được Không?
trong buổi đính hôn hoa lệ này, cô ta là nhân

vật chính, dù thế nào thì cô ta nhất định phải

trở thành Tô thiếu phu nhân.

Chờ khi gả vào Tô gia, cô ta ắt sẽ có biện pháp

trừng trị Hạ Tịch Quán!

Chương 59: Hoàn Toàn Dơ Bản

Trò đùa của Hạ Tịch Quán khiến tâm trạng của
mọi người như ngồi tàu lượn siêu tốc, khuôn
mặt tuấn tú của Tô Hi vô cùng tối tăm, anh ta
ngắng đầu nhìn Hạ Tiểu Điệp, qua loa lấy lệ:
“Tiểu Điệp, gả cho anh nhé, anh sẽ khiến em

hạnh phúc.”

Hạ Tiểu Điệp nghe lời cầu hôn bản rút gọn này
thì trong lòng không vui, nhưng cô ta không
muốn phát sinh thêm chuyện gì, nhanh chóng

đưa tay mình ra: “Anh Tô Hi, em đồng ý.”

Tô Hi chuẩn bị đeo nhẫn kim cương vào ngón

áp út của Hạ Tiểu Điệp.

Đúng lúc này, điện thoại trong túi Tô Hi kêu

“ting” một cái, có tin nhắn.

Tô Hi khựng lại, lấy di động mở tin nhắn ra

Chương 59: Hoàn Toàn Dơ Bẩn
xem. Yêu Phải Tổng Tài Tàn Phế

Thân hình cao lớn của anh ta lập tức sững lại.

Hạ Tiểu Điệp còn đang chờ Tô Hi đeo nhẫn vào
ngón áp út của cô ta, bây giờ thấy anh ta đang
nhìn chằm chằm di động rồi sững lại, cô ta hỏi:
“Anh Tô Hi, anh sao vậy, ai gửi cho anh tin gì

thế?”

To Hi nhanh chóng đứng dậy, xoay người đi.

Cảnh này khiến mọi người ngây ra, khi Tô Hi
bước nhanh tới thì mọi người nhanh chóng

nhường đường cho anh ta.

Tô Hi đi tới trước mặt Hạ Tịch Quán, túm lấy

cánh tay cô, kéo cô lên tầng.

Sao lại thế?

Chương 59: Hoàn Toàn Dơ Bẩn
Khuôn mặt nhỏ xinh đẹp của Hạ Tiểu Điệp

trắng bệch, cô ta xách làn váy lụa mỹ lệ đuổi
theo: “Anh Tô Hi, anh đi đâu vậy, anh dẫn Hạ
Tịch Quán đi đâu, anh đừng bị Hạ Tịch Quán

lừa dối, đừng bỏ rơi em… AI”

Hạ Tiểu Điệp muốn chạy lên lầu theo nhưng
không may dẫm vào váy mình, ngã thẳng xuống.
Xoet.

Làn váy lụa xinh đẹp rách toạc, đùi Hạ Tiểu
Điệp lộ hết ra ngoài, cô ta hét lên, chật vật che

thân thể mình.

**********




**********


Lúc này, tất cả khách mời đều chỉ trỏ, đủ loại
ánh mắt đồng tình, thương hại, vui sướng khi
thấy người khác gặp họa… nhìn cô ta.

Chương 59: Hoàn Toàn Dơ Bẩn
Cô ta vốn là nhân vật chính của tiệc đính hôn

này, ngày mai có thể trở thành người mà mọi
tiểu thư danh giá ở Hải Thành hâm mộ, nhưng
bây giờ, cô ta bị vất bỏ tại trận, trở thành một

trò cười.

Rất nhiều người bắt đầu lấy di động ra chụp
hta.

“Đừng chụp! Không được chụp!” Lý Ngọc Lan
lao tới, vội vàng dùng khăn lông bảo vệ Hạ Tiểu

Điệp. t


Lý Ngọc Lan không ngờ tiệc đính hôn này sẽ
xảy ra nhiều chuyện như vậy, vốn định mời Hạ
Tịch Quán tới để nhục nhã cô một phen, không
ngờ Hạ Tịch Quán lại phá luôn buổi lễ đính hôn

này.


Rốt cuộc tin nhắn kia có nội dung gì?

Chương 59: Hoàn Toàn Dơ Bẩn
Liên quan gì tới Hạ Tịch Quán?

Tô Hi kéo Hạ Tịch Quán lên lầu, đẩy thẳng vào
phòng, khóa trái cửa lại, dùng sức túm vai cô:

“Em gửi tin nhắn đấy là có ý gì?”

Ánh mắt Hạ Tịch Quán trong trẻo, tràn ra chút ý
cười: “Nhìn mỗi báo cáo chẩn đoán của bệnh
viện thôi cũng không hiểu sao? Tôi còn trong

trắng.”

**********




**********





Tin nhắn Tô Hi nhận được là của Hạ Tịch
Quán, rất đơn giản, báo cáo bệnh viện chứng

minh Hạ Tịch Quán còn trong trắng.

Cô đã bảo sẽ tặng bọn họ một món quà lớn vào

tiệc đính hôn, tờ báo cáo bệnh viện này chính

Chương 59: Hoàn Toàn Dơ Bẩn
là món quà tốt nhất.

Tô Hi vô cùng khó tin: “Anh không tin, anh
không tin, em đã sớm không còn trong trắng,
anh tận mắt nhìn thấy em và một người đàn
ông quần áo không chỉnh tề ôm nhau trong
hang núi, hơn nữa, em còn gả vào U Lan Uyễn,
còn nuôi trai bao, còn thông đồng với Lục Hàn
Đình, em có nhiều đàn ông như vậy, em hoàn

toàn dơ bắn!”

Chương 60: Em Ÿ Vào Việc Anh Còn Yêu Em

Hạ Tịch Quán nhìn bộ dạnh phát điên của anh
ta, thấy vô cùng buồn cười: “Anh nói xong
chưa? Xem ra báo cáo bệnh viện cũng không

thể cứu vớt lòng dạ bẩn thỉu xấu xa của anh.”

“Em lừa anh, Hạ Tịch Quán, em lừa anh! Báo
cáo bệnh viện có thể làm giả, cho dù báo cáo là
thật thì em cũng có thể đi bệnh viện chữa,

em…

Hạ Tịch Quán giơ tay tát mạnh anh ta một phát.

Chát.

Tô Hi bị đánh lệch mặt.

Hạ Tịch Quán tránh khỏ anh ta, lấy cả tập báo
cáo bệnh viện trong túi ra ném thẳng vào mặt

anh ta: “Tô Hi, đừng có đề cao mình, anh nhìn

Chương 60: Em Ỷ Vào Việc Anh Còn Yêu Em
anh bây giờ có chỗ nào đáng để tôi nói dối

sao?”

Tô Hi nhặt báo cáo trên thảm lên, xem lại một

lần cẩn thận.

“Tô Hi, trong ấn tượng của tôi, anh không phải
kẻ ngu như vậy, năm đó tôi cứu một người đàn
ông giữa trời tuyết, vì sưởi ấm cho anh ta nên
mới ôm nhau, lúc đó tôi bao nhiêu tuổi, sao anh
lại nghĩ lệch lạc như vậy, nhiều năm như vậy rồi

vẫn cứ tin thế à?”

Tô Hi túm nhàu tờ báo cáo, sau đó nắm vai Hạ
Tịch Quán: “Quán Quán, anh sai rồi, là anh sai,
là anh hiểu lầm em, anh không đính hôn với Hạ
Tiểu Điệp nữa, chẳng phải em muốn hủy Hạ
gia sao, được, anh giúp em, em cho anh một

cơ hội, chúng ta bắt đầu lại, được không?”

Hạ Tịch Quán nhìn khuôn mặt dữ tợn của Tô

Chương 60: Em Ỷ Vào Việc Anh Còn Yêu Em
Hi, cười lạnh: “Năm đấy, sao anh lại muốn đâm

sau lưng tôi, sao lại đứng ra bảo tôi đẩy ông

nội, Tô Hi, giờ anh nói cho tôi biết đi!”

Hốc mắt Tô Hi đỏ sọng, gân xanh nổi lên:
“Quán Quán, chuyện qua rồi cho nó qua đi, sau
này đừng nhắc lại nữa, anh sẽ bù đắp cho em,

sau này sẽ hết lòng thương yêu eml”

Anh ta vẫn không muốn nói.

Mấy năm nay, Hạ Tịch Quán nghĩ mãi không ra,

sao anh ta lại đứng ra vu oan cô?

Mẹ cô thích anh ta như vậy, còn đính hôn từ bé
cho hai người, khi đó, cô gọi anh ta là anh Tô
Hi.

Cô không hiểu sao anh ta lại làm vậy!

Bây giờ, anh ta vẫn không nói.

Chương 60: Em Ỷ Vào Việc Anh Còn Yêu Em
“Tô Hi, anh phải biết, từ lúc anh bắt đầu đứng

ra thì chúng ra đã không còn khả năng rồi, vì
vậy, khi anh nhìn thấy tôi và người đàn ông
khác ôm nhau, thêm Hạ Tiểu Điệp đổ dầu vào
lửa, anh đã tự thôi miên mình tin tưởng không
chút nghi ngờ, chỉ có tôi phản bội anh, vì vậy,
anh có thể càng thêm ác liệt và tro trẽn để hủy
hoại tôi, thậm chí giam cầm tôi làm nô lệ, Tô Hi,
anh biết bây giờ tôi kinh tởm anh thế nào
không?” Tổng Tài Phu Nhân Có Thai Rồi

Tô Hi nhìn đôi mắt sáng trong veo của cô, bên
trong sạch sẽ không nhiễm hạt bụi, giống như

nhìn thấy mọi dơ bản trong mắt anh ta.

Đôi khi, anh ta mong cô đừng thông tuệ như

vậy.

Anh ta luôn tự thôi miên mình, nếu không, sao

Chương 60: Em Ỷ Vào Việc Anh Còn Yêu Em
anh ta có thể bò ra khỏi địa ngục mà kéo cô

vào cùng chứ?

“Quán Quán, anh yêu em, em biết anh yêu em
nhiều bao nhiêu, hôm nay em cầm báo cáo y
học tới phá hôn lễ, chẳng phải ỷ vào việc anh

yêu em sao?”

“Đúng thế, tôi ỷ vào anh yêu tôi, giống như
mười năm trước, anh ỷ vào niềm tin và dựa
dẫm của tôi mà đâm tôi một dao, Tô Hi, chúng
ta hòa nhau, về sau không còn tính cảm, chỉ

còn ân oán.”

Hạ Tịch Quán đầy anh ta ra, xoay người đi.

“Quán Quán.”


Tô Hi khàn giọng gọi cô: “Chúng ta thật sự

không còn khả năng sao?”

Chương 60: Em Ỷ Vào Việc Anh Còn Yêu Em
Hạ Tịch Quán không quay lại: “Tô Hi, nếu anh

đã chọn con đường của mình thì đừng quay lại,

vì chỗ tôi không có đường lui cho anh đâu.”

Hạ Tịch Quán mở cửa đi ra ngoài.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom