Hot Truyện Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban (3 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 995-999


Chương 995: Không Phải Không Muốn Trở Về
Cô biết ba năm trước đây cô tổn thương anh quá sâu.
“Quán Quán, sao, đây là niềm vui mới gần đây của Lục Hàn Đình, cũng chính là thiên kim đại tiểu thư của ông trùm dầu mỏ, máy hôm trước truyền thông bắt được bọn họ ở khách sạn thuê phòng. Dựa theo phong cách của Lục Hàn Đình tuyệt đối sẽ không ngủ hai lần cùng một người phụ nữ, vị thiên kim này cũng bị đạp, Lục Hàn Đình lại muốn tìm niềm vui mới nữa rồi.”
  1. 1° u00 0…
trước Lục tiên sinh là người tuyệt đối không lên giường với người phụ nữ thứ hai, hiện tại anh đã biến thành người tuyệt đối không ngủ với một người phụ nữ hai lần.
Cô lấy ra những tạp chí này ra, nhìn 2490 Diệp Linh: “Lần này tớ trở về Đế Đô không phải nhìn anh ấy, tớ muốn nhìn… con trai của Lục Hàn Đình – Lục Thần Dịch.”
“Quán Quán, cậu là nói đến đứa con trai có bộ gen khủng bố đến biến thái kia của Lục Hàn Đình – Lục Thần Dịch?”
Hạ Tịch Quán dùng sức gật đầu, ba năm nay cô ở Lan Lâu Cổ Quốc, đây là lần đầu tiên ra ngoài, cô đến Đế Đô, nóng lòng muốn biết tin tức của Lục Thần Dịch.
Hạ Tịch Quán kéo tay Diệp Linh: “Thằng bé tên là… Lục Thần Dịch phải, không? Là người Lục gia đặt tên cho nó, nó thế nào, hiện tại sống có tốt không?
995-1.jpg

Diệp Linh nhanh chóng lấy điện thoại ra: “Quán Quán, chính là cái này, Lục tiểu thái tử làm đó.”
Đôi mắt trong suốt củaHạ Tịch Quán rơi vào app game này, viền mắt trắng nõn của cô chậm rãi biến đỏ.
“Quán Quán, cậu nói chúng ta đã lớn như vậy mà lại đi chơi cái game do thằng nhóc ba tuổi làm ra. Vị Lục tiểu thái tử này thực sự dạy chúng ta hai chữ “vô dụng” là viết thế nào. Không ngờ tới gen của con trai Lục Hàn Đình cường đại đến thế, ngoại giới đều đang phỏng đoán mẹ đẻ của Lục tiểu thái tử là ai… Ai, Quán Quán, không phải chứ, sao cậu lại khóc?” Diệp Linh nhanh chóng rút khăn tay ra, luống cuống tay chân lau nước mắt cho Hạ Tịch Quán.
Hạ Tịch Quán lắc đầu, cô trong làn nước mắt chậm rãi nhếch đôi môi đỏ mọng: “Linh Linh, tớ không sao, tớ vui vẻ quá đó, vui đến chảy nước mắt.”
“Quán Quán, đây là con trai của Lục Hàn Đình cùng người phụ nữ khác sinh ra, cậu vui vẻ cái gì, chỉ là… nếu như đứa con kia của cậu và Lục Hàn Đình còn, nói không chừng cũng sẽ cường đại giống như Lục Thần Dịch như vậy.” Nói rồi Diệp Linh đột nhiên nghĩ đến thứ gì, cô hít vào một tiếng, khiếp sợ không gì sánh nổi nhìn Hạ Tịch Quán: “Quán… Quán Quán, cậu sẽ không nói với tớ, Lục Thần Dịch chính là con trai của cậu và Lục Hàn Đình đấy chứ!?”
Hạ Tịch Quán gật đầu: “Đúng vậy, Lục Thần Dịch là con trai của tớ.”
“Trời ạ, Quán Quán, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?” Diệp Linh thét lên một tiếng kinh hãi.
Hạ Tịch Quán lâm vào hồi ức: “Ba năm trước tớ cũng không có phá cái thai kia, sau này bác sĩ nói tớ mang thai song bào thai, sau khi thuận lợi trở lại Lan Lâu Cổ Quốc, dưới sự trợ giúp của mẹ tớ, vừa chống lại chất độc hóa lão bên trong, vừa thận trọng dựng dục con. Mấy tháng sau, tớ sinh ra Tiểu Dịch Dịch, bởi vì năm đó tớ tổn thương Lục Hàn Đình quá nặng, không yên lòng anh ấy, cho nên để mẹ tớ đưa Tiểu Dịch Dịch đến tay Lục Tư Tước, mẹ tớ và Lục Tư Tước thỏa thuận với nhau, Lục Tư Tước nói cho Lục Hàn Đình đây là con trai của tớ và anh ấy nhờ người khác mang hộ, thân thế Tiểu Dịch Dịch vẫn bảo mật.”
Diệp Linh kinh sợ, cô thật không ngờ ba năm trước sau khi từ biệt ở cám địa, còn xảy ra nhiều chuyện như vậy, “Quán Quán, ba năm đó sao cậu không trở về tìm đến Lục Hàn Đình và Lục Thần Dịch?”
Trước không nói tình cảm giữa Hạ Tịch Quán và Lục Hàn Đình, năm đó lúc đưa Lục Thần Dịch đi cậu bé vẫn còn nằm trong tả, mới sinh ra, Hạ Tịch Quán là mẹ ruột lại có thể đành lòng rời xa con sao?
Hạ Tịch Quán nhẹ giọng nói: “Tớ không phải không muốn trở về, mà là không thể trở về..”
Chương 996: Hạ Tịch Quán Mang Tam Thai

“Năm đó chất độc kia đã xâm nhập trái tim tớ, sau khi tớ sinh con, liền lâm vào ngủ say, một giấc ngủ đã là hai năm, nên tớ mới vừa tỉnh lại không lâu, ràng buộc lớn nhất ở Đế Đô với tớ chính là Tiểu Dịch Dịch của tớ rồi.”

Ba năm trước khi Hạ Tịch Quán về tới Lan Lâu Cổ Quốc, mẹ cô Lâm Thủy Dao và tứ đại tông sư cùng nhau hội chẩn, lúc đó còn có cách cứu vãn, chính là bỏ đi đứa bé trong bụng cô, toàn lực thi châm cứu cô, bỏ con giữ mẹ.

Song, cô không đồng ý, cô kiên trì lưu lại con.

Mẹ cuối cùng tuyển trạch chống đỡ cô, nhưng trơ mắt nhìn chất độc xâm nhập vào trái tim cô, sau khi sinh, cô toàn thân suy kiệt, trực tiếp lâm vào ngủ say.

Hai năm sau đó mẹ một mực cứu trị cô, trước đó không lâu cô mới vừa tỉnh.

Tim Diệp Linh thắt chặt, năm đó Hạ Hi e0) Quán trúng chất độc hóa lão chuyên khắc máu bắt tử, cũng là bởi vì nguyên nhân này, cô chỉ có lựa chọn bỏ lại Lục Hàn Đình.

Sau đó Hạ Tịch Quán trở về Lan Lâu Cổ Quốc, chuyện về sau bọn họ cũng không biết, hiện tại Hạ Tịch Quán cũng không nhiều lời, nhưng trong những câu nói ngắn gọn kia, Diệp Linh cũng có thể nghe ra tình trạng lúc đó nguy hiểm đến mức nào, không có ai biết Hạ Tịch Quán và con đã sống sót thé nào trong hoàn cảnh chật vật như vậy.

Nếu như không có Lâm Thủy Dao, Hạ Tịch Quán sinh hạ con xong sẽ bởi vì trái tim suy kiệt mà chết.

Lúc cận kề cái chết kia, người Hạ Tịch Quán cuối cùng nghĩ tới là ai, vẫn là… Lục Hàn Đình.

Cô sợ sau khi cô chết, anh ở trong năm tháng cô độc sống quãng đời còn lại, nên cô Dịch Dịch thay thế cô đi bầu bạn với anh.

Diệp Linh nhanh chóng vươn tay ôm lấy Hạ Tịch Quán, cô hiểu rắt rõ cô bạn thân này, cô ngậm đắng nuốt cay cũng chưa bao giờ sẽ nói với người khác, chỉ lẳng lặng gánh chịu rồi giải quyết.

“Quán Quán, ôm một cái nào, tớ biết cậu khổ cực rồi,” Diệp Linh thân mật cà cà lên khuôn mặt nhỏ của Hạ Tịch Quán.

Hạ Tịch Quán cong đôi môi đỏ mọng: “Linh Linh, kỳ thực tớ đã rất may mắn, hai năm đó mẹ đã thanh trừ sạch chất độc trong người Lan Lâu Cổ Quốc, Dịch Dịch lại được Lục Hàn Đình giáo dục tốt, tớ cảm thấy rất thỏa mãn.

Cái gì?

Bì Bì?

Tinh Tinh?

Diệp Linh nhanh chóng buông lỏng Hạ Tịch Quán ra, cô há to miệng: “Quán… Quán Quán, cậu… cậu đến tột cùng sinh máy đứa thế?”

Trên khuôn mặt tuyệt lệ của Hạ Tịch Quán nhanh chóng dâng lên vẻ mềm mại: “Năm đó chắc là tháng còn nhỏ, bác sĩ kia chỉ thấy được hai cuống rốn, kỳ thực không bào thai, mà là ba bào thai, tớ sinh hạ ba cục cưng đó.”

Dịch Dịch đơn độc một cuống rốn, Bì Bì và phượng thai, nên Hạ Tịch Quán sinh hai đứa con trai, một đứa con gái.

Cái gì!

Diệp Linh trợn to hai mắt, ba… ba bào thai?

Con cả Lục Thần Dịch gen cường đại đến biến thái như thế, vậy hai bé cưng còn lại sao có thể kém cạnh?

Diệp Linh cũng đần người, vừa rồi cô làm cái gì thế kia, cô còn an ủi Hạ Tịch Quán đó, không đúng, người cần được an ủi là cô mới phải!

Hoài nghỉ nhân sinh quá đi mất!

Diệp Linh mắt một lúc lâu mới ổn định được chính mình: “Quán Quán, Lục tiểu thái tử vẫn được Lục gia bảo vệ gió thổi không lọt, muốn gặp được thằng bé có chút khó, chúng ta cần nghĩ cách.”

Hạ Tịch Quán gật đầu: “Lần này tớ về Đề Đô chính là gặp Dịch Dịch, không vội.”

“Quán Quán, vậy Bì Bì và Tinh Tỉnh đâu, sao cậu không dẫn máy bé đi theo? Mẹ nuôi tớ đây có ba cục cưng, kích động chết đi được.” Diệp Linh kích động xoa tay, không được, ngày mai cô phải đi chuẩn bị quà gặp mặt.

“Bì Bì và Tinh Tinh cũng muốn đi cùng, nhưng lần này tớ có nhiệm vụ, thăm Dịch Dịch xong, tớ sẽ lập tức đến Hoa Tây Châu, này mục tiêu chính của Hạ Tịch Quán là Hoa Tây Châu, cô không phải đi chơi.

Nhưng Hạ Tịch Quán có chút bận tâm, Bì Bì tiểu quỷ tinh nghịch đó sợ rằng sẽ nghĩ mọi cách để ra ngoài, lúc gần đi cô cũng đã căn dặn cậu Tô Hi của nó trông kỹ, hy vọng có thể coi chừng.

Hạ Tịch Quán cùng Diệp Linh hàn huyên tới đêm khuya, hai người ngủ thẳng giấc rồi tỉnh, hôm nay Diệp Linh có một buổi photoshoot ở hội sở Đế Hoàng, Hạ Tịch Quán liền đi theo.


Chương 997: Bắt Ngờ Tương Ngộ Hội sở Đế Hoàng.

Đây là hội sở cao cấp, lớn xa hoa nhát của Đề Đô, là nơi giới nam sĩ thượng lưu thành công giải trí, bên trong có golf, bowling, đấu kiếm các loại cái gì cần có đều có.

Diệp Linh đi vào trang điểm: “Quán Quán, cậu có thể ở trong phòng nghỉ ngơi V.I.P chờ tớ, hoặc là tự đi dạo một vòng đi, nhưng đừng đi xa nhé.”

Uh, Hạ Tịch Quán gật đầu.

Diệp Linh đi vào, Hạ Tịch Quán đi ra ngoài, cô ngắng đầu nhìn vùng trời Đế Đô, cũng xanh lam y hệt ngày cô đi.

Lúc này quản lí hộ sở Đé Hoàng vội vã tới, nhìn Hạ Tịch Quán nói: “Cô, nói cô đấy, ai cho cô đi lang thang chỗ này, có một đại nhân vật đang đến Đế Hoàng chúng ta, tôi cũng không ngại thừa nhân viên đâu, cô mau thay đồ đi ra đón khách đi.”

Quản lí cầm quần áo ném qua.
Hạ Tịch Quán đều ngắn ra.

“Còn đứng ngây đó làm gì, nhanh!” Quản Ií không nói lời nào đã đẩy Hạ Tịch Quán tới phòng thay đồ.

Hạ Tịch Quán: “…”

Máy phút sau Hạ Tịch Quán đi ra, lúc này cô nhìn thấy rất nhiều người chạy về phía trước, dáng vẻ các cô vội vả dường như thực sự đang nghênh tiếp đại nhân vật gì.

Hạ Tịch Quán cũng đi tới, chỉ thấy hai bên cổng lớn hội sở đã đứng đầy bồi bàn còn cô giống như nhóm mỹ nữ mặc đồng phục như cô. Hội sở Đế Hoàng mời đều là các cô gái trẻ tuổi xinh đẹp, trò chuyện cười đùa phục vụ với hộ khách tôn quý, đãi ngộ tương đối cao cấp.

Hạ Tịch Quán có chút hiếu kỳ, đây tột cùng là một đại nhân vật nào mà tất cả nhân viên đều ra trình diện, cứ như là chiến trận.

Lúc này mấy mỹ nữ bên người hưng phấn líu ríu,

“Các cô xem son môi tôi có sặc sỡ không hả?”

“Tôi muốn kéo cổ áo xuống một chút!”

“Lát nữa lúc bước đi tôi sẽ dùng sức lắc mông.”

“Đã bảo các cô rồi, dù các cô có lẳng lơ mời chào thế nào Lục tổng cũng sẽ không nhìn các cô một cái, tôi nghe nói Lục tổng lại có niềm vui mới, lần này chính là tân tiểu ca hậu San San.”

Con ngươi Hạ Tịch Quán đột nhiên co rụt lại, hai chữ “Lục tổng” kia nổ tung bên tai cô, đại nhân này vật lại là… Lục Hàn Đình!

Kỳ thực cô sớm nên đoán được, đại nhân vật ở Đề Đô ngoại trừ Lục Hàn Đình còn có thể là ai?

Chỉ là, ba năm nay trừ tin bên lề của anh ra, hành tung của anh khá khiêm tốn thần bị, chưa từng có trường hợp nào công khai xuất hiện, sao đột nhiên anh lại đi tới Hội sở Đề Hoàng chứ?

Hạ Tịch Quán không có một chút tâm lý chuẩn bị, không ngờ hai người tương phùng lại bắt ngờ không kịp trở tay như thé.

Cô hẳn là mau rời đi, thế nhưng dưới chân dường như mọc rể, cô căn bản không thể nhắc lên bước chân.

Lúc này một chiếc Rolls-Royce Limo chạy nhanh đến, sau đó ngừng lại, quản lí hội sở Đế Hoàng chạy bước nhỏ tiến lên, vô cùng cung kính kéo ra cửa sau xe.

Hạ Tịch Quán ngước mắt nhìn lại, trước hết đập vào mi mắt là một đôi giày da màu đen cọ sáng, đi lên là quần tây dài được cắt tỉa như đao phong, chân người đàn ông quá dài, chiếc quần chỉ mặc được tám phần, lộ ra khác mắt cá chân gầy gò, đi lên nữa là áo sơ mí đe được may thủ công, trên vòng hông to lớn là chiếc thắt lưng bằng kìm loại sáng bóng, cả người anh tuấn kiêu ngạo, khiến người ta không dời mắt nỏi.

Lục Hàn Đình xuống, Hạ Tịch Quán cuối cùng thấy được khuôn mặt tuấn tú kia, ba năm sau ngũ quan anh càng tỉnh xảo thâm thúy, cặp mắt thâm trầm bắt động thanh sắc nhàn nhạt quét qua toàn trường, mang theo cảm giác áp bách mạnh mẽ, không người nào dám đối diện với anh.

Thấy anh nhìn lại Hạ Tịch Quán nhanh chóng cúi đầu.
Chương 998: Con Hầu?

Một giây kế tiếp bên tai liền truyền đến một giọng nói ỏng ẹo: “Lục tổng…”

Hàng mì nhỏ dài của Hạ Tịch Quán run lên, cô nhớ tới vừa rồi mấy mỹ nữ bên người nói anh lại có niềm vui mới, là tân tiểu ca hậu San San.

Cô gái ca hát, âm thanh quả nhiên vừa đẹp vừa ngọt.

Hạ Tịch Quán ngước mắt, chỉ thấy San San đạp giày cao gót đã đi tới, thân mật khoác lên cánh tay tráng kiện của Lục Hàn Đình, San San trẻ tuổi xinh đẹp, mặt mũi trắng bóc, là kiểu mà Lục Hàn Đình trước đây vẫn luôn thích.

Hơn nữa dáng người San San trước lồi sau vễnh, cô ta kéo cánh tay Lục Hàn Đình chim nhỏ nép vào người, còn cố ý cọ bộ ngực sung mãn của mình dán lên tay Liễu Lục Hàn Đình, dùng ánh mắt tràn đầy mến mộ ngước nhìn anh.

“Lục tổng…” San San ỏng ẹo làm nũng nói: “Anh đi chậm một chút, hôm nay em đi giày cao gót, chân hơi đau đây này.”

Lúc này quản lí hội sở Đế Hoàng phát huy trọn vẹn trình độ phục vụ có thể so với long cung kiếm, nhanh chóng lấy một đôi giày đế bằng đặt bên chân San San: “San San tiểu thư, mang giày cao gót nhất định rất đau, tôi giúp cô thay giày nhé!”

Quản lí ngồi xổm người xuống.

Hạ Tịch Quán nhìn một màn này, trong lòng như bị ong mật chích vào, tuy cơn đau không rõ ràng nhưng cứ mãi châm chích chẳng chịt, khiến cô gần như không thể chịu đựng được.

Hạ Tịch Quán xoay người muốn rời đi.

Đúng lúc đó cô nghe được giọng nói trầm thấp quen thuộc kia của Lục Hàn Đình, anh hờ hững lên tiếng: “Đổi người khác đến thay giày.”

Quản lí sửng sốt: “Vâng, Lục tổng nói cái gì chính là cái đó, vậy Lục tổng chọn trúng ai tới giúp San San tiểu thư đổi giày thế ạ?”

Lục Hàn Đình chỉ tay: “Cô ta!”

Xoát một cái, ánh mắt mọi người đều rơi trên người Hạ Tịch Quán.

Lục Hàn Đình chọn trúng Hạ Tịch Quán.

Hạ Tịch Quán xoay người, trong nháy mắt đôi mắt trong vắt của cô liền chạm phải đôi mắt thâm thúy kia của Lục Hàn Đình.

Bốn mắt nhìn nhau, anh đang nhìn cô, dùng một loại tư thế cao ngạo đánh giá cô, trong ánh mắt tràn ra vẻ bạc tình nghiền ngẫm cùng châm biếm.

Anh bổ nhiệm cô, muốn cô giúp San San đổi giày.

Hạ Tịch Quán đứng yên không nhúc nhích.

Quản lý nhanh chóng chạy tới, khẩn cấp nhắc nhở: “Làm cái gì đấy? Lục tổng chỉ cô kìa, mau lên đó mà phục vụ, đây chính là vinh hạnh của cô, đợi lát nữa Lục tổng cho cô tiền boa sẽ rất hào phóng, cơ hội này bao nhiêu người cầu còn không được!”

Hàng mi Hạ Tịch Quán run lên, sau đó lên trước, cô đi tới bên người Lục Hàn Đình cùng San San, sau đó chậm rãi ngồi xuống, đổi giày cho San San: “San San tiểu thư, mời nhắc chân.”

Khoan thai nhìn Hạ Tịch Quán ngồi xổm xuống, vừa rồi cô ta liếc mắt trong đám người thấy được Hạ Tịch Quán, khuôn mặt nhỏ tuyệt sắc kia của Hạ Tịch Quán khuynh quốc khuynh thành, da thịt tựa sữa bò, khí chất lại tiên khí không vướng bụt trần. Dù là mặt nào, cô ta cũng bị cô đàn áp, phụ nữ đối gặp được người xinh đẹp hơn mình trời sinh liền có địch ý.

Cho nên San San vừa nhìn đã không thích Hạ Tịch Quán, hiện tại tháy Lục Hàn Đình bổ nhiệm Hạ Tịch Quán, San San có hơi không vui.

San San ỏng ẹo nhìn Lục Hàn Đình bên người: “Lục tổng, sao anh không để quản lý đổi giày cho em, mà lại tìm một con hầu vậy a?

San San càng nhắn mạnh chữ “con hầu”, tận lực nhục nhã Hạ Tịch Quán!

Lục Hàn Đình rũ xuống mí mắt anh tuấn, nhàn nhạt nhìn thoáng qua Hạ Tịch Quán, sau đó giơ tay lên ôm San San: “San San, chân của em xinh đẹp như vậy, anh không cho phép ngọai trừ anh ra bất kỳ người ông nào sờ vào.”


Chương 999: Anh Đang Hung Hăng Nhục Nhã Cô



San San nhanh chóng nở hoa trong lòng, cô ta chu môi đỏ ỏng ẹo nhìn Lục Hàn Đình: “Lục tổng, anh thật là xấu quá à…”



Nói xong San San nhắc chân, vênh váo hống hách để Hạ Tịch Quán đổi giày cho mình.



Trên khuôn mặt nhỏ của Hạ Tịch Quán không có biểu tình gì, cô thuận theo đổi giày cho San San, sau đó đứng lên, đôi mắt sáng của cô nhìn về phía Lục Hàn Đình, tự nhiên phóng khoáng nói: “Lục tổng, đã đổi xong giày cho San San tiểu thư, tôi có thể lui xuống chưa!?”



Nhìn dáng vẻ Hạ Tịch Quán phong khinh vân đạm, đúng mực, trong ánh mắt Lục Hàn Đình thâm thúy tràn ra rét lạnh, nhưng anh lại hờ hững mở miệng: “Cô phục vụ rắt tốt, đi sau San San đi!”



Lục Hàn Đình dẫn San San vào hội sở Đế Hoàng.



Quản lí nhanh chóng nói với Hạ Tịch Quán: “Sao lại ngớ ra thế hả? Đuỏi theo sát đi, San San tiểu thư là tân sủng hiện tại của Lục tổng, cô phải hầu hạ San San tiểu thư, biết không?”



“…” Hạ Tịch Quán không muốn nói chuyện, Lục Hàn Đình chỉ cô đổi giày cho San San còn chưa đủ, bây giờ còn bảo cô làm tiểu nha hoàn cho San San.



Cô biết Lục Hàn Đình là cố ý làm cô khó chịu, ba năm trôi qua, hai người gặp nhau lần nữa, anh đang hung hăng nhục nhã cô.



Tình yêu sâu đậm quá khứ kia đã biến mất không dấu vét, hiện tại anh đối với cô chỉ dư lại nổi hận.



Nếu như vậy có thể khiến anh sống tốt hơn, để anh buông bỏ được mình, vậy cô sẽ vui vẻ tiếp nhận.



Hạ Tịch Quán đi theo.



Lục Hàn Đình mang theo San San đi tới sân golf, Lục Hàn Đình vừa ra sân, đám giám đốc thương giới liền vây quanh, a dua nịnh hót anh,



“Lục tổng, anh thực sự là khách quý a, ngày hôm nay anh đại giá quang lâm hội sở Đế Hoàng, chúng tôi đều như nằm mơ, bình thường chúng tôi mời thư ký riêng của nah, xếp hàng cũng không đến phiên hẹn được anh.”



“Ôi, đây không phải là tân tấn tiểu ca hậu San San tiểu thư sao? Lục tổng lại thay niềm vui mừng rồi.”



“Đồi tốt, cũ không đi mới không đến mà.”



Trong lòng San San cuồn cuộn, mặc dù bây giờ cô ta ở giới ca hát một lần đã nổi tiếng, thế nhưng giới ca hát cùng giới quý tộc thượng lưu có vách tường ngăn cản, cô ta xưa nay chưa từng tới bao giờ hội SỞ CaO cấp như Đế Hoàng, nơi giải trí ăn chơi đẳng cấp. Đám giám đốc này cũng là những tên máu mặt trong giới kinh tế thương giới, cô ta cũng chỉ có thể nhìn trên báo, không nghĩ tới bây giờ cô ta may mắn đứng ở đây, còn có tên tuổi trước mặt những người này.



San San đương nhiên biết đây hét thảy đều là bởi vì Lục Hàn Đình bên người mình.



“Lục tổng, vậy các anh cứ chậm rãi trò chuyện, mặt trời ở đây gắt quá, em đến lều vải bên kia nghỉ ngơi một chút.” San San rất quan tâm cười nói.



Lục Hàn Đình mắp máy đôi môi mỏng: “Đi đi.”



San San đạp giày cao gót, lắc cái mông đi vào cái lều trên sân cỏ, cô ta ngồi xuống ghế, sau đó quay đầu nhìn sang Hạ Tịch Quán bên cạnh: “Cô là người chết sao?

Không thấy được tôi khát à? Mau mở nắp bình nước suối cho tôi.”



Hạ Tịch Quán vẫn đứng yên lặng, nghe San San sai cô, cô cũng không nói cái gì, đi thẳng tới, giúp San San mở nắp bình: “Đây.”



San San trong lòng phát tức cắn răng, cô ta cố ý khiêu khích Hạ Tịch Quán hai lần, thé nhưng Hạ Tịch Quán thủy chung không tiếp chiêu, San San cảm giác mình như đập vào bông vải.



“Đây là nước gì thế hả? Khó uống như vậy!”

San San vung tay, trực tiếp hắt nước lên mặt Hạ Tịch Quán.



Mái tóc dài của Hạ Tịch Quán ướt hơn phân nửa, bọt nước theo gò má của cô nhỏ xuống, có chút chật vật.



“Ai nha thật ngại quá, vừa rồi trượt tay, cô không sao chứ?” San San cười vui vẻ nhưng còn giả mù sa mưa lấy ra mấy tờ giấy đưa cho Hạ Tịch Quán. Hôm nay cực quá cả nhà ạ, lên muộn mong cả nhà thông cảm!”



Hạ Tịch Quán không nhận, cô nâng mắt nhìn về phía San San, trong giọng nói thanh lệ lộ ra vài phần lạnh lùng; “Chơi vui thế à?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom