• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Truyện Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban (4 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 648-652

Chương 648: Tên Sắc Quỷ!

Hạ Tịch Quán hơi nhướng chân mày lá liễu tinh xảo: “Không cần khách khí, ngược lại cái váy này tôi đã mặc qua, thì ra Lệ tiểu thư thích nhặt đồ người khác đã dùng qua như thế.”

Phụt.

Lam Yên bật cười.

Cái tay đang cầm váy của Lệ Yên Nhiên cứ như vậy cứng lại ở giữa không trung, vươn không được, lùi về cũng không được, cô ta nào ngờ đến miệng mép Hạ Tịch Quán lợi hại như thế, trực tiếp đưa ván cờ lại về thế hòa nhau?

Hạ Tịch Quán không nhìn Lệ Yên Nhiên nữa, Lam Yên cầm mấy vài cái váy dài qua: “Quán Quán, con thích cái váy nào, chúng ta lại thử một lần.”

“Này ạ!” Hạ Tịch Quán chọn chiếc váy đen dài.

Lam Yên gật đầu: “Cũng được, Quán Quán cậu mau đi thay đi.”

Hạ Tịch Quán cầm cái váy đen trong tay, nhàn nhạt liếc mắt Lệ Yên Nhiên: “Lệ tiểu thư, tôi lại vào trong thử đồ đây, cô mở to hai mắt xem thật kỹ một chút, nói không chừng cô lại thích nữa đó.”

Nói xong, Hạ Tịch Quán hướng sang Lục Hàn Đình khuôn mặt, liếc mắt rất nhẹ: “Ngược lại Lục tổng cũng có sở thích lột quần áo trên người người khác đưa cho Lệ tiểu thư, hai người quả thật xứng đôi vừa lứa lắm.”

Dứt lời, Hạ Tịch Quán cũng không quay đầu lại đi vào phòng thay đồ.

Nhân viên đứng cạnh trọn to hai mắt, khiếp sợ không gì sánh nổi nhìn bóng người đã biến mắt của Hạ Tịch Quán, trời ạ, cô thật sự gan to ghê đấy, chỉnh cả vị hôn thê của ông chủ rồi cả ông chủ, khí thế lại vừa mạnh mẽ xinh đẹp đền thế.

Lệ Yên Nhiên mặt đã đen như đít nồi, cô ta nhìn Lục Hàn Đình: “Anh Hàn Đình, anh xem Hạ Tịch Quán kìa!”

Trên khuôn mặt tuấn tú của Lục Hàn Đình cũng không có bắt cứ biểu cảm nào, anh biết cô, cô tức giận sẽ cắn người, giống như một chú mèo con xù lông.

Rất nhanh Hạ Tịch Quán lại đi ra, Lục Hàn Đình ngước mắt nhìn, Hạ Tịch Quán đổi sang chiếc váy dài màu đen, dáng người thiếu nữ lả lướt của cô mặc cái gì đều đẹp, kiểu váy cúp ngực làm lộ ra toàn bộ dải xương quai xanh, có một sơi dây vắt trên vai cô thắt hình nơ bướm. Chiếc váy lụa đỏ ban nãy lên người cô lại có vẻ yêu điệu như sắp bóp ra nước, còn chiếc váy đen này lại càng tôn thêm máy phần quyến rũ yêu dã.

Lục Hàn Đình rất hiếm thấy cô mặc quần áo đen, bây giờ thấy được liền thấy cô là sự hợp thể của thanh thuần và quyến rũ, style nào đều có thể ung dung hold được.

“Trời ạ Quán Quán, cái váy này con mang cũng đẹp quá, quả nhiên người đẹp mặc cái gì cũng đẹp, chúng ta mua cái này.”

Lam Yên lên tiếng nói.

Hạ Tịch Quán cũng rất hài lòng với chiếc váy này: “Mẹ Lam, mua cái này đi ạ.”

Nhân viên đóng gói chiếc váy dài màu đen lại, đưa cho Lam Yên.

Lệ Yên Nhiên thấy ánh mắt Lục Hàn Đình lại dừng lại trên người Hạ Tịch Quán, cô ta tức giận ghỉm ngón tay vào lòng bàn tay, lúc này nhân viên cũng đã gói xong chiếc váy lụa màu đỏ đưa cho cô: “Lệ tiểu thư, váy của cô đây ạ.”

Lệ Yên Nhiên nhìn chiếc váy màu đỏ rượu bị Hạ Tịch Quán mặc qua, dường như thấy được nét khó chịu cùng nực cười của chính mình, cô ta hận không thể cầm dao xé rách chiếc váy này.

“Quán Quán, chúng ta đi thôi.” Mua xong quần áo, Lam Yên kéo tay Hạ Tịch Quán rời đi.

“Dạ.” Hạ Tịch Quán gật đầu.

Meo…

Meo meo…

Lúc này Tiểu Viền Viền luyến tiếc đi theo ra ngoài, đi theo phía sau Hạ Tịch Quán, muốn cùng Hạ Tịch Quán về nhà.

Lam Yên sợ Hạ Tịch Quán luyến tiếc con mèo con này, liền cúi người bề Tiểu Viên Viên lên, nhét cho Lục Hàn Đình: “Lục tổng, trông chừng mèo của cậu, tôi thấy mèo của cậu cứ nhìn chằm chằm vào Quán Quán nhà tôi, trông thèm khát lắm, đúng là tiểu sắc quỷ!”


Chương 649: Anh Đang Che Chở Cô Nói xong, Lam Yên liền đi.
Thân hình cao lớn của Lục Hàn Đình cứng đờ tại chỗ, anh biết Lam Yên nói bóng nói gió anh, người nhìn chằm chằm vào Hạ Tịch Quán là anh, thèm khát cũng là anh, sắc quỷ cũng chính là anhI Lục Hàn Đình 28 năm trong đời chưa từng có bị người khác bình phán như vậy, anh là thiên chỉ kiêu tử, là hậu duệ quý tộc thương giới, đàn bà vây quanh anh vô số kể, nhưng bây giờ anh lại bị định nghĩa thành sắc quỷ!
Lục Hàn Đình sa sầm mặt.
Meo…
Meo meo…
Tiểu Viên Viên trong ngực đạp lung tung, muốn thoát khỏi ngực anh chạy đến chỗ Hạ Tịch Quán.
Tâm trạng Lục Hàn Đình rất tệ, hạ mắt nhìn Tiểu Viên Viên, nghiêm túc không vui: “Biết điều cho anh một chút, cô ấy không cần eml”
Meo…
Tiểu Viên Viên bị anh mắng run lẫy bẩy cuộn tròn, nói bậy, cô ấy rõ ràng không cần anh!
Lam Yên dắt tay nhỏ bé Hạ Tịch Quán: “Quán Quán, chúng ta lại đến quầy khác đi dạo một chút nhé.”
Hạ Tịch Quán theo Lam Yên rời đi, trước khi đi cô nâng đôi mắt sáng nhìn về phía Phạm Điềm đứng cạnh vẫn luôn không lên tiếng.
Hạ Tịch Quán đi tới, thấp giọng nói: “Phạm Điềm, chuyện giữa chúng ta chưa xong đâu, tôi sẽ đến viện khoa học tìm cô.”
Bóng người nhỏ xinh của Hạ Tịch Quán biến mắt trong tầm mắt.
Phạm Điềm sắc mặt tối tăm nhìn chằm chằm hướng Hạ Tịch Quán biến mắt, cô ta và Hạ Tịch Quán đã từng qua lại một đoạn thời gian, biết rõ sức chiến đấu của Hạ Tịch Quán, Hạ Tịch Quán thông tuệ quả quyết, bị cô ta tính mưu, cô đã nhanh chóng kịp phản ứng, tựa như thanh bảo kiếm đã thoát khỏi chuôi, mang theo ánh sàng lạnh lẽo sắc bén nhắm ngay hướng cô ta, Phạm Điềm không thể không cảnh giác.
Hạ Tịch Quán mới vừa nói tôi sẽ đến viện khoa học tìm cô!
Phạm Điềm lại nhanh chóng phủ định, Hạ Tịch Quán không vào được viện khoa học, bởi vì viện trưởng viện khoa học Dạ lão không cho cô vào, cô sao còn vào được chứ?
Nhưng Phạm Điềm lại rất lo lắng, rất rõ ràng lời Hạ Tịch Quán vừa rồi bỏ lại đã để cho cô ta suy đoán cùng sợ hãi trong lo sợ bất an.
Hạ Tịch Quán thật sự là một đối thủ rất mạnh mẽ!
Lần này Lệ Yên Nhiên chạm trán với Hạ Tịch Quán gần như là thất bại thảm hại, cô ta đi tới bên người Lục Hàn Đình: “Anh Hàn Đình, hai mẹ con Lam Yên và Hạ Tịch Quán này thật đúng là kiêu ngạo, bây giờ cứ để họ kiêu ngạo thế đi, rồi mai cũng khóc thôi à, theo em được biết, ngày mai đám danh môn công tử một người cũng không đến dự, Hạ Tịch Quán đã bị mấy tên áo đen chơi qua, không người nào nguyện ý xem mắt với cô ta ca.
Lệ Yên Nhiên vừa dứt lời, cô ta cảm giác được ánh mắt lạnh lẽo không vui dán lên người mình, vừa ngước mắt nhìn, Lục Hàn Đình đang nhìn cô ta chằm chằm.
Cặp mắt Lục Hàn Đình sâu thẳm như nét mực đen phảy lên, đậm đặc không thể thấy đáy, anh âm u lạnh lùng nhìn Lệ Yên Nhiên: “Em từ khi nào giống với đám người ngậm máu phun người vừa ngu xuẫn lại lắm miệng kia rồi? Chửi bới người khác chính là tu dưỡng của thiên kim Lệ gia em?”
Mặt Lệ Yên Nhiên đột nhiên trắng nhợt, anh đang phê bình cô ta, hơn nữa nói rất nặng, như vả chan chát vào mặt cô ta, để cô ta thấy nhục nhã khó chịu.
Vì sao?
Cũng là bởi vì ban nãy cô nói xấu Hạ Tịch Quán?
Anh vậy mà che chở Hạ Tịch Quán kia như vậy!
“Anh Hàn Đình, em…” Lệ Yên Nhiên vô tội uất ức nhìn anh.
Lục Hàn Đình lại không còn kiên nhẫn nghe cô ta nói một câu nào nữa, dù cho một chữ cũng không được, anh trực tiếp nhắc chân dài rời khỏi nơi này.
Anh đi, ném cô ta lại ở đây, cô ta đã là vị hôn thê của anh rồi, trong mắt anh cô ta đến tột cùng là thứ gì?
Trong hai mắt Lệ Yên Nhiên dâng lên tầng hơi nước mông lung.

Chương 650: Nàng Dâu Nhỏ Của Tử Tiễn
Lúc này Phạm Điềm đã đi tới: “Yên Nhiên, đừng vì Hạ Tịch Quán mà giận dỗi với Lục tổng, trước hết cứ để Hạ Tịch Quán đắc ý, ngày mai đại thọ năm mươi của Hạ Bang, nếu như không có công tử nào tham dự, cô ta chắc chắn trở thành chuyện cười lớn nhất ở Hải Thành.”
Lệ Yên Nhiên nhanh chóng thu hồi hơi nước trong mắt, đúng vậy, ngày mai sẽ có kịch vui đặc sắc để xem, cô ta muốn thấy Hạ Tịch Quán biến thành tên hề làm trò cười cho thiên hạ!
Tây Uyễn.
Lục Hàn Đình mang theo Tiểu Viên Viên về, vì Tiểu Viên Viên thích ăn mấy túi bánh bích quy cá nhỏ Hạ Tịch Quán mua cho kia, anh liền ra lệnh người làm mua máy túi về.
Trong phòng ngủ, Lục Hàn Đình xắn ống tay áo áo sơ mi lên vài vòng, lộ ra cánh tay tráng kiện và chiếc đồng hồ thép quý giá trên cỗ tay, anh quỳ một gối, cầm trong tay một chiếc bánh bích quy đưa cho Tiểu Viên Viên: “Mở miệng.”
Meo…
Tiểu Viên Viên kêu một tiếng, không ăn.
Lục Hàn Đình nhướng mày kiếm, uy hiếp nói: “Nếu em không ăn thì không có cái gì ăn được đâu?”
Meo…
Tiểu Viên Viên quay người sang, chỗng mông về phía anh.
Lục Hàn Đình: “…”
Hạ Tịch Quán đút là bánh bích quy cá nhỏ, người của anh cũng mua y đúc, nhưng lúc Hạ Tịch Quán đút Tiểu Viên Viên, Tiểu Viên Viên ngoắc cái đuôi, mặt tràn vẻ đây là mỹ vị thần tiên gì, đến lúc anh đút nó, Tiểu Viên Viên trực tiếp chỗng mông về phía anh.
Lục Hàn Đình nhíu chặt mày, anh không rõ Tiểu Viên Viên vì sao lại phân biệt đối xử như vậy, anh cũng không hiểu chính anh phát điên cái gì, mang con mèo này từ Hải Thành về còn hầu hạ nó như vậy.
Lúc này một chuỗi chuông di động du dương vang lên, điện thoại tới.
Là Lục Tư Tước gọi.
Lục Hàn Đình ấn nhận: “Alo.”
Chất giọng trầm tháp của Lục Tư Tước từ bên kia truyền tới: “A Đình, ngày mai con có đi Hạ gia chúc thọ không?”
Anh đi Hạ gia chúc thọ làm cái gì, cũng không có ai mời anh!
Lục Hàn Đình động môi mỏng: “Không đi.”
“Vậu tối mai về dùng cơm, em trai Tử Tiễn của con đã về, nó nói muốn dẫn vị hôn thê của mình về.”
Lục Hàn Đình giật giật mí mắt, anh biết Lục Tử Tiễn đã tìm được cô bé kia, nhưng anh không ngờ Lục Tử Tiễn nhanh như vậy đã mang cô bé đó về Lục gia.
“Được.” Lục Hàn Đình đáp một chữ, sau đó cúp điện thoại.
Tối mai anh sẽ trở về, anh cũng muốn nhìn cô bé kia trưởng thành sẽ như thế nào, tuy là cô đã bị Lục Tử Tiễn đoạt đi, đã là vị hôn thê Lục Tử Tiễn, thế nhưng dù sao cô cũng là nàng dâu nhỏ mà mẹ đã hứa gả cho anh.
Ngày hôm sau, Hạ gia.
Đại thọ năm mươi của Hạ Bang rầm rằm rộ rộ, toàn bộ Hạ gia giăng đèn kết hoa, làm lão đại ca giới giang hồ, tất cả mọi người đều tới dự, quà cáp chồng chất như núi.
“Hạ Đại đương gia, chúc ngài phúc như Đông Hải, thọ như Nam Son.”
“Hạ Đại đương gia, chúc ngài cả nhà hạnh phúc, vạn sự như y.
Hạ Bang cười toe toét, vội vã bắt chuyện với mọi người: “Mọi người đều là anh em, đến cứ đến, mang quà cáp làm gì, mau vào nhà uống chút trà.”
Rất nhanh Lam Yên đã phát hiện không bình thường, bà lặng lẽ kéo ống tay áo của Hạ Bang, nhỏ giọng nói: “Hạ Bang, vì sao những người này đều mang theo vợ và con gái tới, con trai một thằng cũng không thấy.”
Gay rồi!
Hạ Bang ngắng đầu nhìn lên, trong đám người quả thật không thấy công tử nào, một kẻ cũng không, cái bóng cũng cẳng thấy.

Chương 651: Tiệc Mừng Thọ Của Hạ Gia Bắt Đầu
Hạ Bang nhanh chóng kéo một tân khách đến: “Cậu Tứ, công tử nhà cậu đâu, không phải đã nói hôm nay thọ yến phải dẫn theo công tử nhà cậu tới dự sao?”
Tân khách kia cười mïa hai tiếng: “Hạ đại ca, thực sự ngại quá, tối hôm qua con em ăn đau bụng, bây giờ còn nằm trên giường không dậy nỗi.”
Hạ bang tặc lưỡi, mặt đầy mất hứng, ông nhìn về phía một…
tân khách khác: “Chú Tam, công tử nhà chú đâu?”
“Con trai nhà em xui xẻo, ngày hôm nay lúc đầu vốn đi cùng, nhưng vừa ra cửa đã bị xe đụng phải, gãy cả hai chân, bây giờ còn đang nằm trong bệnh viện đấy kìa.” Tân khách kia bụm mặt mà bắt đầu gào khóc.
Hạ Bang chắp tay sau lưng, lại nhìn một tân khách khác: “Vậy của nhà anh đâu, sẽ không phải cũng vào bệnh viện đấy chứ!?”
“Hạ Đại đương gia, nhà tôi… mẹ tôi sáng nay đột nhiên qua đời, con tôi mặc đồ tang đi rồi, mẹ ruột của tôi đó, mẹ sao lại bỏ con lại một mình liền đi trước rồi.” Tân khách lúc này bắt đầu kéo giọng ï ôi khóc lóc.
Hạ Bang rất không vui, anh nhìn về phía Lam Yên: “phu nhân, đám người này chẳng ai nói thật, anh thấy bọn họ không muốn con trai đến dự!”
Lam Yên lòng tràn đầy đang mong đợi ngày này, chờ Hạ Tịch Quán xem mắt chọn chồng, nào biết ngày hôm nay một công tử cũng không tới.
Lam Yên nhìn những tân khách chung quanh, đám tân khách này cứ liếc trộm bà, thấy bà liếc mắt sang đây, đám tân khách này liền chột dạ dời mắt đi, rất sợ bà sẽ mang người xông đến nhà họ cướp con trai ấy.
Lam Yên hừ lạnh một tiếng: “Những người này nhất định cũng là nghe nói những lời bậy bạ về Quán Quán bên ngoài, nên mới không dám mang theo con trai tới!”
“Phu nhân, vậy hôm nay một công tử cũng không tới, chúng ta nên làm gì bây giờ, nếu là truyền đi, mọi người lại càng chê cười Quán Quán!”
Sắc mặt Lam Yên cũng rất ngưng trọng, bà hơi hối hận, cô chớ nên vọng động phát thiệp mừng như vậy ở Đề Đô, cái này toàn bộ Đề Đô nhất định đều đang đợi trò cười của Quán Quán!
Lúc này bên tai truyền đến giọng nói thanh lệ: “Bố Hạ, mẹ Lam, sao hai người lại đứng đây ạ?”
Hạ Tịch Quán tới.
Lam Yên nhanh chóng đi lên trước, miễn cưỡng cười vui nói: “Quán Quán, chúng ta đang tiếp tân khách, người ở đây nhiều lắm, con mau nghỉ ngơi đi.”
Hạ Tịch Quán cái gì cũng không biết, hoàn toàn không biết chuyện xem mắt chọn chồng này, đôi mắt sáng của cô nhìn Lam Yên, tự nhiên phóng khoáng nói: “Mẹ Lam, con không phiền, con ở đây cùng đón khách với bố mẹ nhé.”
Giới công tử Đế Đô không tới, thế nhưng thiên kim danh viện tới không ít, hiện tại mọi người tụ chung một chỗ, chê cười Hạ Tịch Quán: “Anh cậu sao không tới thế?”
“Anh tớ nào dám tới chứ, việc Hạ Tịch Quán bị chơi qua đã truyền khắp toàn bộ Đề Đô rồi, ai nguyện ý đội cặp sừng này chứ, anh cậu nguyện ý đến dự hả?”
“Lần này Hạ gia thực sự tạo ra màn kịch nực cười nhất thiên hạ, tớ nhìn Hạ Tịch Quán kia cũng thấy đau lòng giùm ấy.”
*Tớ phải quay video cho Yên Nhiên Minh Châu xem, để bọn họ cũng vui chung luôn.”
Đám danh viện thiên kim nhóm lấy điện thoại ra chụp lén rồi quay video, gởi cho Lệ Yên Nhiên.
Hiện tại Lệ Yên Nhiên đang ở cùng Dạ Minh Châu,Lệ Yên Nhiên nhận được video cũng nhanh chóng chia sẻ với Dạ Minh Châu, Dạ Minh Châu khinh thường cong môi: “Yên Nhiên, sao cậu lại xem con ả Hạ Tịch Quán này thành đối thủ cạnh tranh, cậu xem nó bây giờ pha trò thế nào kìa, thọ yến kia quả nhiên không có một tên công tử nào đến dự, thể diện đều vứt xuống đất.”

Chương 652: Lệ Lão Thái Quân Đến Tiệc Mừng Thọ Của Hạ Gia
Lệ Yên Nhiên rất vui vẻ, vui như mở cờ, hôm qua lúc mua quần áo hậm hực phẫn nộ đều tan biến, cô ta chờ mãi trò hề của Hạ Tịch Quán, quả nhiên Hạ Tịch Quán không để cô ta thất vọng.
“Minh Châu, cậu cũng có thể vui mà, nghe nói Lục Nhị thiếu hôm nay về Đề Đô rồi, đợi Lục Nhị thiếu hay tin Hạ Tịch Quán bị chơi rồi, lại còn buỏi tiệc mừng thọ như trò hề này, Lục Nhị thiếu nhất định sẽ chán ghét cô ta, cậu càng đỡ tốn công theo đuổi anh ấy hơn, đều nói khoảng cách phụ nữ theo đuổi đàn ông như mỏng màn sa, Lục Nhị Thiềểu rất nhanh sẽ là vật trong túi của cậu.”
Dạ Minh Châu vô củng tán thành cách nói này của Lệ Yên Nhiên: “Yên Nhiên, một thiên chi kiêu tử tễ nguyệt phong hoa chắc sẽ không thực sự coi trọng Hạ Tịch Quán, anh ấy chỉ là nhất thời bị khuôn mặt hồ ly tinh kia của Hạ Tịch Quán làm mê mắt mà thôi, Lục Tử Tiễn là của tớ!”
Lệ Yên Nhiên gật đầu: “Minh Châu, về sau chúng ta là chị em dâu rồi, hai chàng thiên chi kiêu tử của Lục gia đều bị hai chúng ta thu phục, về sau chúng ta phải tương thân tương ái đấy.”
Hai người dường như đã thấy tương lai tốt đẹp, Lệ Yên Nhiên gả cho Lục Hàn Đình, Dạ Minh Châu gả cho Lục Tử Tiễn, cuộc đời các cô ta viên mãn không gì sánh được.
“Được rồi Yên Nhiên, bà nội cậu đâu, sao chẳng thấy bà nội cậu đâu?” Dạ Minh Châu đột nhiên hỏi.
Nhắc tới cái đề tài này, sắc mặt Lệ Yên Nhiên liền lạnh xuống: “Bà nội tớ sáng sớm đã ra ngoài, nói đi nhận cháu gái!”
“Cái gì? Yên Nhiên, cậu là con gái duy nhất của Lệ gia, là thiên kim mà, bà nội cậu muốn đi nhận cháu gái nào chứ?” Dạ Minh Châu khiếp sợ hỏi.
Lệ Yên Nhiên không muốn nói đề tài này: “Chắc từ lúc tớ sinh ra, bố tớ và mẹ tớ liền ở riêng, còn thiếu một lần hôn chứng, cho nên mấy năm nay đều là bà nội tớ tọa trấn Lệ gia, chuyện bà ấy quyết định không ai có thể thay đổi, nhưng tớ cũng muốn xem thử con nhỏ được bà nội tớ thích rốt cuộc là thần thánh phương nào!”
Hạ gia.
Hạ Tịch Quán và Hạ Bang Lam Yên đứng chung một chỗ chiêu đãi tân khách, thế nhưng rất nhanh cô liền phát hiện điểm dị thường, các tân khách này đều tránh cô rất xa, còn len lén xì xào bàn tán sau lưng cô.
Hạ Tịch Quán có chút nghỉ ngờ, cô hỏi Lam Yên: “Mẹ Lam, bố Hạ, có phải hai người có chuyện gì gạt con không?”
Lam Yên có chút chột dạ, nhanh chóng phủ nhận nói: “Không có, tuyệt đối không có!”
“Thật không?” Hạ Tịch Quán càng nghỉ ngờ.
Ngay lúc Lam Yên sắp khai ra, đột nhiên có thủ hạ vội vã chạy tới: “Đại đương gia, phu nhân, tiểu thư, không xong, bên ngoài có người tới!”
“Người nào?” Hạ Bang nhanh chóng đứng dậy: “Hôm nay là thọ yến của tôi, chẳng lẽ có người muốn đến quậy?”
“Không phải… không phải… là… là…
Lúc này tất cả mọi người tụ tới, nghỉ ngờ nói: “Đại đương gia, đây tột cùng là ai tới, nhìn cậu ta sợ thế kia, nói lắp luôn rồi.”
“Tôi ra xem thử!” Hạ Bang dẫn theo mọi người vừa định đi ra.
Thình lình có người đi vào rồi, bên tai vang lên tiếng cười sang sảng: “Hạ Đại đương gia, không cần lo, là tôi, nghe nói hôm nay là thọ yến của cậu, tôi mặt dày tới muốn uống một chén rượu.”
Mọi người ngắng đầu nhìn lên, nhanh chóng quất hít vào một tiếng, người tới không ai khác, chính là Lệ lão phu nhân!
Lệ lão phu nhân mang theo người hầu của mình đến.
Trời ạt Lão thái quân tới!
Mọi người không thể tin được nhìn Lệ lão phu nhân, bọn họ làm sao có thể ngờ tới Lệ gia của tứ đại hào môn Đề Đô vậy mà lại xuất hiện ở thọ yến Hạ gia.
Có người nhanh chóng cung kính lên tiếng nói: “Lão thái quân, sao ngài lại tới đây ạ?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom