Hot Truyện Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban (9 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 61-70

Chương 61: Muốn Thuần Phục Cô Hơi Khó

Hạ Tịch Quán mở của ra, Hạ Tiểu Điệp đứng
ngoài cửa, siết nắm tay, nhìn cô bằng đôi mắt

đỏ hoe.

Buổi tiệc đính hôn hôm nay coi như bỏ, Hạ
Chắn Quốc và Lý Ngọc Lan đang tiễn khách và
giải quyết hậu quả ở dưới, Hạ Tiểu Điệp vốn đã
bước một chân vào cửa Tô gia bị đánh về chỗ
cũ, thậm chí còn trở thành trò cười trên phó,
bây giờ cô ta hận không thể bóp chết Hạ Tịch

Quán.

“Hạ Tịch Quán, rốt cuộc chị đã dùng cách nào
mê hoặc anh Tô Hi, tin nhắn đó là chị gửi đúng

không, chị gửi cái gì hả?”

Hạ Tịch Quán cười: “Mấy chuyện này cô có thể

hỏi anh Tô Hi của cô.”

Chương 61: Muốn Thuần Phục Cô Hơi Khó
“Hạ Tịch Quán, bây giờ chị vui vẻ, đắc ý lắm

đúng không?”

Hạ Tiểu Điệp có cảm giác thất bại, cô ta nỗ lực
để tiêu diệt Hạ Tịch Quán nhưng cho dù cố
gắng thế nào cũng bị Hạ Tịch Quán đập chết,

loại thất bại này khiến cô ta tức phát khóc.

Hạ Tịch Quán nhìn Hạ Tiểu Điệp: “Là các người
mời tôi tới tiệc đính hôn, các người có thích
món quà của tôi không? Đừng có đem nước
mắt của kẻ thua cuộc như cô tới trước mặt
người thắng là tôi, vì bây giờ tôi thật sự vừa vui
vẻ vừa đắc ý, các người tự tới tìm phiền toái,
thậm chí còn giơ mặt mình vào tầm đánh của
tôi, nếu tôi không đánh các người một cái thật
mạnh thì chẳng phải phụ lòng tốt của các người

rồi sao?”

“Cô!” Hạ Tiểu Điệp cảm thấy mình bị Hạ Tịch

Chương 61: Muốn Thuần Phục Cô Hơi Khó
Quán dẫm đạp dưới chân.

Lúc này, Hạ Tịch Quán đi lên, đứng bên cạnh
Hạ Tiểu Điệp, khẽ hỏi: “Ò, phải rồi, quên nói
cho cô biết, tôi chơi thừa cũng không để cho cô

chơi đâu.”
Hạ Tịch Quán nói xong thì xuống lầu.

Hạ Tiểu Điệp thấy máu đang dồn lên não, hai

mắt nhắm lại, ngất xỉu.
“Tiểu Điệp!”

Lúc này, Lý Ngọc Lan chạy tới, ôm lấy Hạ Tiểu
Điệp: “Tiểu Điệp, con sao vậy, mau tỉnh lại đi!
Hạ Tịch Quán, cô thấy mình là kẻ thứ ba phá
hoại tiệc đính hôn của người khác là vinh dự

lắm sao?”

Lúc này, Hạ Chấn Quốc cũng chạy tới, Hạ

Chương 61: Muốn Thuần Phục Cô Hơi Khó
Chấn Quốc và Lý Ngọc Lan đều vô cùng hy

vọng Hạ Tiểu Điệp gả vào Tô gia, bây giờ tiệc
đính hôn đã tan tành như vậy, Hạ Chấn Quốc

vỡ mộng đẹp, mắt hết mặt mũi.

**********



**********


“Hạ Tịch Quán, tôi cho là nuôi cô ở nông thôn
nên các hành xử kém một chút, nhưng không
ngờ cô lại độc ác như vậy, Tiểu Điệp là em gái

ruột của cô đấy!”
Hạ Chán Quốc giơ tay muốn tát Hạ Tịch Quán.

Hạ Tịch Quán không tránh, cô lạnh lùng nhìn
Hạ Chắn Quốc, còn đưa mặt mình vào tay ông
ta: “Bố, bố đánh đi, nếu bố không thích tôi thì
nên đánh chết tôi ngay từ khi mẹ tôi qua đời

rồi!” Này Bác Sĩ Hư Hỏng Em Yêu Anh

Bàn tay của Hạ Chấn Quốc cứng trong không

trung, cuối cùng không thể đánh xuống.

Chương 61: Muốn Thuần Phục Cô Hơi Khó
Hạ Tịch Quán quay lại nhìn Lý Ngọc Lan: “Nói

đến là người thứ ba thì bà đúng là người đi
trước của tôi, tiếc là con gái bà không học
được chân truyền của bà, có lòng quyến rũ đàn

ông nhưng lại không có bản lĩnh để quyền rũ.”
Hạ Tịch Quán nói xong thì rời đi.

Lần này, Lý Ngọc Lan tức tới đau ngực: “Chấn
Quốc, gọi xe cứu thương, mau gọi xe cứu

thương đi!”

Hạ Tịch Quán rời sơn trang, về luôn U Lan

Uyển.

Cô không biết là, lúc này, một chiếc siêu xe
thương vụ bản dài đang dừng bên đường, Lục

Hàn Đình hạ cửa xe, nhìn bóng dáng bé nhỏ

Chương 61: Muốn Thuần Phục Cô Hơi Khó
của cô.

Có Dạ Cần nhìn xe cứu thương tới, nhân viên y
tế nâng cáng vào, không khỏi mỉm cười: “Hàn
Đình, cô dâu gả thay của anh lợi hại thật đấy,
một tiệc đính hôn êm đẹp bị cô ấy phá như vậy,
một mình đấu tất cả, tôi thấy anh muốn thu

phục cô ấy hơi khó.”

Chương 62: Anh Dẫn Một Người Phụ Nữ Về

Nhà

Cố Dạ Cần hơi hiểu tại sao Lục Hàn Đình lại
thích Hạ Tịch Quán, cô gái này bình tĩnh, thông
minh, dũng cảm, chói mắt, lại không mắt đi sự
e lệ dịu dàng của thiếu nữ 20 tuổi, một cô gái
như vậy dễ dàng khơi gợi ham muốn chỉnh

phục và dục vọng của đàn ông.

Chờ khi bóng Hạ Tịch Quán biến mấy thì Lục
Hàn Đình mới dời mắt, anh không nói cho Cố
Dạ Cần biết, trên đời này, có một kiểu người vỏ
bọc càng cứng thì trái tim càng mềm mại, cô

chính là người như vậy.

“Được rồi, không nói với cậu nữa, tôi phải về.”

Lục Hàn Đình nói.

“Về U Lan Uyễn à?”

Chương 62: Anh Dẫn Một Người Phụ Nữ Về Nhà
“Về công ty.”

Cô Dạ Cần thấy Lục Hàn Đình cũng trở nên bí
mật, rõ ràng là lo lắng Hạ Tịch Quán bị “hội
đồng” trong tiệc đính hôn nên te te chạy tới,
nhưng thấy Hạ Tịch Quán an toàn đi ra thì lại

về công ty.

Hạ Tịch Quán tới bệnh viện xem thím Lâm
trước, thím Lâm chưa tỉnh, sau đó, cô về U Lan

Uyễn đi ngủ.

Tuy hôm nay cô thắng một trận, nhưng trong
lòng không hề vui vẻ, vì cô mất rất nhiều, rất

nhiều yêu thương.

Trong lòng Hạ Tịch Quán rất đau buồn, cô

muốn gọi cho Diệp Linh nhưng lại lo cô ấy đang

Chương 62: Anh Dẫn Một Người Phụ Nữ Về Nhà
ở đoàn phim, mình làm phiền cô ấy nên nằm

nhắm mắt trên giường.

Nhưng không ngủ được.

Lúc này, cô đột nhiên nhớ nhung cái ôm ấm áp
vững chãi của Lục Hàn Đình, nếu anh ở đây,
nhất định sẽ ôm cô vào lòng, cô gối lên cánh
tay cường tráng của anh, nghe nhịp đập trái tim
anh, giống như một con thuyền nhỏ được về

cảng.

Đúng là cái ôm của anh có thể thành bến đỗ

cho tất cả phụ nữ trên đời.

Khoan, cô nghĩ gì vậy?

Hạ Tịch Quán nhanh chóng ném khuôn mặt
tuấn tú kia ra khỏi đầu, anh chính là tên cặn bã,
không chừng bây giờ đang ở công ty bàn bạc

tài liệu với giám đốc Hoa kia ấy.

Chương 62: Anh Dẫn Một Người Phụ Nữ Về Nhà
Sao cô đột nhiên nhớ thương cái ôm của anh

chứ?

Hạ Tịch Quán ép mình vào mộng đẹp.

Sáng hôm sau, Hạ Tịch Quán ra khỏi phòng thì
thấy bác Phúc đang chỉ huy người làm dọn dẹp

vệ sinh.

“Lau sạch vào, đừng để lại bụi.”

“Nhà bếp chuẩn bị xong điểm tâm chưa, cả

nước trái cây nữa.”

Hạ Tịch Quán xuống lầu: “Bác Phúc, sao hôm
nay lại tổng vệ sinh thế, là ngày đặc biệt gì hay

có khách quý tới sao?”

Chương 62: Anh Dẫn Một Người Phụ Nữ Về Nhà
Ánh mắt bác Phúc hơi né tránh: “Thiếu… thiếu

phu nhân, lúc nãy thiếu gia gọi điện về, bảo lát
nữa muốn dẫn một vị khách quý về, bảo chúng

tôi chuẩn bị tiếp đón.”

“Khách quý?” Cô Vợ Thay Thế

“Vâng, thiếu phu nhân.”

Hạ Tịch Quán không biết khách quý nào muốn

tới, Lục Hàn Đình không nói trước với cô.

Lúc này, một chiếc siêu xe thương vụ dài dừng

trong sân, Lục Hàn Đình về.

Bác Phúc và hầu gái nhanh chóng ra đón:

“Thiếu gia đã về!”

**********



**********


Hạ Tịch Quán đứng cạnh cửa ngước mắt nhìn.

Chương 62: Anh Dẫn Một Người Phụ Nữ Về Nhà
chỉ thấy cửa sau của siêu xe thương vụ mở ra,

thân hình cao lớn hiên ngang của Lục Hàn

Đình bước ra.

Hôm nay, anh mặc áo sơ mi trắng thủ công và
quần tây đen, trang phục tôn lên sự cao quý

của anh một cách hoàn mỹ.

Lúc này, một bóng người lọt vào tầm mắt cô, là

Hoa Dung.

Hoa Dung mặc chiếc váy đỏ liền thân, thân
hình nóng bỏng hoàn toàn lộ ra, cô ta trang
điểm nhẹ nhàng, môi đỏ nóng bỏng, cực kỳ

quyến rũ.

Lục Hàn Đình dẫn Hoa Dung về phía này.

Hạ Tịch Quán sững sờ tại chỗ, cô không ngờ
Lục Hàn Đình sẽ dẫn một người phụ nữ về

nhà.

Chương 63: Tôi Cần Một người Phụ Nữ Sinh Con Cho Mình

Hạ Tịch Quán quay người, nhanh chóng chạy

về phòng ngủ.

Phòng ngủ.

Hạ Tịch Quán ngồi ở mép giường, trong đầu cô
là hình ảnh Lục Hàn Đình và Hoa Dung ởi trên
thảm cỏ, không biết hai người đang nói gì mà

đều khẽ mỉm cười.

Gió nhẹ man mát thổi qua, thậm chí mép váy
của Hoa Dung còn cuốn vào quần tây đen của

anh, thân mật mà mờ ám.

Hôm nay, anh thế mà lại đưa một người phụ nữ

về nhà.

Chương 63: Tôi Cần Một người Phụ Nữ Sinh Con Cho Mình
Vậy cô là gì chứ?

Người phụ nữ kia là người tình của anh sao?

Hạ Tịch Quán siết chặt mép áo mình, trong
lòng vừa tức giận vừa khó chịu, cảm giác này

khiến cô khó thở.

Lúc này, Lục Hàn Đình mở cửa vào phòng ngủ.

Anh tới!

Hạ Tịch Quán ngước mắt nhìn anh: “Lục tiên

sinh, anh về rồi sao?”

Lúc nãy, Lục Hàn Đình ở thảm cỏ đã nhìn thấy
cô, nhưng cô vội chạy lên lầu trốn vào phòng,
Lục Hàn Đình không khỏi nhếch môi: “Hôm nay

tôi dẫn một vị khách về, là Hoa Dung, giám đốc

Chương 63: Tôi Cân Một người Phụ Nữ Sinh Con Cho Mình
Pr của công ty chúng tôi.”

Thì ra là giám đốc PR, nghe nói người làm PR
đều là người đẹp, thường xuyên giao tiếp với

đàn ông, rất biết cách lấy lòng đàn ông.

“Ò, tôi thấy rồi.”

“Em thấy sao?”

“Mặt xinh, dáng người cũng không tệ.”

Hạ Tịch Quán nói xong, khẽ dừng lại, cố gắng
nói bằng giọng nhẹ nhàng nhưng ngón tay đã
siết nhàu áo mình: “Sao, Lục tiên sinh muốn
cho cô giám đốc Hoa này chuyển chính, từ

người tình thành người yêu à?”

Lục Hàn Đình nhướn mày kiếm, khẽ thở dài:
“Em cũng thấy, tôi không nhỏ tuổi, em lại phân

rõ giới hạn với tôi, không chừng một ngày nào

Chương 63: Tôi Cần Một người Phụ Nữ Sinh Con Cho Mình
đó em xử lý việc Hạ gia xong sẽ cuốn gói chạy

mắt, bên cạnh tôi không thể không có phụ nữ

sao?”

Hạ Tịch Quán hừ tiếng, không có phụ nữ thì

chết à? Chàng Rể Cực Phẩm

“Với lại, em cũng bảo bà nội lớn tuôi rồi, lại luôn
muốn chắt trai, tôi cần một người phụ nữ sinh

con trai cho tôi.”

Hạ Tịch Quán không thể phản bác lí do này của
anh, bà nội muốn sớm có chắt trai nên đi chùa

ăn chay niệm Phật.

Hạ Tịch Quán rũ lông mi dài như cánh bướm,

hơi không vui.

Khi đi tới, nhìn khuôn mặt nhỏ buồn thiu của cô,

đưa tay niết má cô: “Sao vậy?”

Chương 63: Tôi Cần Một người Phụ Nữ Sinh Con Cho Mình
Hạ Tịch Quán tránh né, không cho anh niết:

“Anh đừng chạm vào tôi.”

“Rốt cuộc em làm sao?” Lục Hàn Đình khẽ
cười, niết má cô cách một tắm lụa mỏng, khuôn

mặt thiếu nữ tuổi 20 mềm mại mọng nước.

Cảm giác rất thích.

**********



**********


Hạ Tịch Quán định hất tay anh ra thì lúc này,

Hoa Dung xuất hiện ở cửa: “Hàn Đình, anh…”

Nụ cười của Hoa Dung cũng cứng lại, cô ta

nhìn thấy Hạ Tịch Quán.

Lúc này, Hạ Tịch Quán ngồi ở mép giường,
giống như một thiếu nữ giận dỗi, Lục Hàn Đình
cao lớn hiên ngang đứng cạnh, một tay đút túi
quần một tay nhéo má cô, gương mặt nghiêm

nghị đầy cưng chiều, giống như một người đàn

Chương 63: Tôi Cân Một người Phụ Nữ Sinh Con Cho Mình
ông hống hách trêu chọc cô gái của mình.

Hoa Dung hoàn toàn sững sờ, cô ta quen biết
Lục Hàn Đình cao ngạo lạnh lùng, nắm mọi

quyền hành, trầm tĩnh mạnh mẽ.

Cô ta chưa từng, thậm chí chưa dám tưởng

tượng đến sẽ có một mặt như vậy.

Lục Hàn Đình thu tay, mắt ưng thâm thúy nhìn

Hoa Dung: “Tìm tôi có việc gì?”

Anh thu lại hoàn toàn vẻ cưng chiều đùa giỡn
với cô gái đó, khôi phục bộ dạng lạnh lùng xa
cách hằng ngày, ánh mắt nhìn cô ta không chút

độ âm.

Hoa Dung nhéch môi đỏ: “Hàn Đình, cô ấy là ai

vậy?”

Chương 64: Cô là Hầu Gái
Hạ Tịch Quán thấy Hoa Dung hỏi đến mình thì
đứng dậy: “Giám đốc Hoa, tôi là… hầu gái ở
đây.”
“Hầu gái?” Hoa Dung hơi nghi ngờ.
“Hai người trò chuyện đi, tôi xuống trước.” Hạ
Tịch Quán ra ngoài.
Lục Hàn Đình luôn nhìn bóng dáng nhỏ bé của
Hạ Tịch Quán, Hoa Dung thấy người đàn ông
luôn nhìn cô hầu gái thì nói: “Hàn Đình, đây là
lần đầu tiên em tới U Lan Uyễn, nơi này thật
rộng, anh có thể dẫn em đi dạo không?”
“Muốn dạo U Lan Uyễn thì ra ngoài tìm đại một
người dẫn cô đi.” Lục Hàn Đình nói xong cũng
ra ngoài.
Chương 64: Cô là Hầu Gái
Hoa Dũng sững lại tại chỗ, cô ta thừa nhận
mình đã sớm phải lòng Lục Hàn Đình, không có
cách nào cả, người đàn ông này quá cuốn hút,
là nhân vật lớn trong một thế hệ thương
nghiệp, anh không thiếu tiền tài danh lợi, lại
thêm vẻ anh tuấn, thành thục, đời sống cá nhân
sạch sẽ, bắt lấy trái tim không biết bao nhiêu
tiểu thư danh giá. Cô Dâu Bị Chiếm Đoạt
Nhưng anh luôn toát ra khí chất cắm dục, giống
như viết người sống chờ gần, không cho bất cứ
người phụ nữ nào có cơ hội tiếp cận.
Cô ta khó khăn lắm mới chờ được lần đi công
tác kia, vội nghe điện thoại của anh nhưng lại bị
Nghiêm Nghị đuổi ra ngoài.
Khi cô ta đang vô cùng chán nản thì Lục Hàn
Đình đột nhiên đón nhận ý tốt của cô ta, còn
dẫn cô ta về U Lan Uyên.
Hoa Dung thật sự mừng như điên, nhưng cũng
cảm thấy rất quái lạ, Lục Hàn Đình luôn đối xử
với cô ta không lạnh không nhạt, hờ hững xa
cách.
Giống như lúc nãy.
Nhưng nếu cô ta đã có cơ hội tới đây, nhất định
sẽ nắm chặt lấy, cô ta nhất định phải trở thành
người phụ nữ của Lục Hàn Đình.
Hạ Tịch Quán vào nhà ăn, hỏi bác Phúc: “Bác
Phúc à, cần tôi giúp cái gì không?”
**********

**********

Bác Phúc không biết thiếu gia nhà mình làm trò
gì, nhưng ông ta tuyệt đối không dám sai bảo
thiếu phu nhân nhà mình: “Thiếu phu nhân, ở
Chương 64: Cô là Hầu Gái
đây không có việc gì, hay là cô ra phòng khách
xem có gì cần thu dọn không nhé.”
“Được.” Hạ Tịch Quán ra phòng khách.
Bác Phúc lén lút lau trộm mồ hôi lạnh trên trán,
ông ta coi như hiểu ra sao hôm nay thiếu gia lại
dẫn một người phụ nữ về, vì nếu lão phu nhân
ở đây, nhất định sẽ đánh chết thằng cháu này!
Hạ Tịch Quán ra phòng khách, lúc nãy hầu gái
ra vườn hoa hái mấy bông hoa hồng đỏ kiều
diễm, cô quỳ trên thảm lông dê mềm mãi, cắm
hoa hồng vào bình.
Lúc này, có người dùng đồ gì ném “bộp” cái lên
đầu cô.
Hạ Tịch Quán nhanh chóng quay lại, chỉ thấy
Lục Hàn Đình ngồi trên sô phan trong phòng
khách, cầm một tờ báo nhưng không xem mà

Chương 65: Anh Có Thể Thả Tôi Xuống Không?
Nếu trong tay còn kẹo thì Hạ Tịch Quán nhất
định sẽ ném thêm phát nữa vào khuôn mặt
tuần tú đáng giận kia.
“Cô hầu gái, mau lại đây.” Lúc này, Lục Hàn
Đình ra lệnh.
Hạ Tịch Quán đứng dậy, ởi tới.
Lục Hàn Đình nắm cánh tay nhỏ của cô, kéo
một cái, Hạ Tịch Quán ngã ngồi lên đùi anh.
“Anh làm gì đấy?” Hạ Tịch Quán quay người.
“Giận à? Lúc nãy chính em bảo mình là hầu
ị”
gái.
Anh đã mang phụ nữ về, cô không nói mình là
Chương 65: Anh Có Thể Thả Tôi Xuống Không?
trưởng thành, tuy anh không có phụ nữ nhưng
cái nên biết vẫn biết, dù sao thì bị quyến rũ rất
nhiều lần, không thiếu hầu gái play.
Lục Hàn Đình đưa viên kẹo trái cây kia cho cô:
“Cô hầu gái, bóc đi, tôi muốn ăn.”
Hạ Tịch Quán nhịn mong muốn đập anh xuống,
dùng sức bóc kẹo, sau đó dùng sức nhét viên
kẹo năm màu kia vào miệng anh.
Cho anh ăn đấy!
Lục Hàn Đình ăn kẹo cô đút, chậc, ngọt ghê…
“Anh có thể buông tôi xuống không?”
Đôi mắt ưng của Lục Hàn Đình híp lại, đột
nhiên nhỏ giọng tò mò hỏi cô: “Cô hầu gái, em
có mục tiêu cuối cùng nào không?”
Chương 65: Anh Có Thể Thả Tôi Xuống Không?
“Mục tiêu cuối cùng?”
“Ừ, chẳng phải mục tiêu cuối cùng của hầu gái
đều là… trèo lên long sàng của nam chủ nhân
sao?”
Vành tai trắng như tuyết của Hạ Tịch Quán đỏ
bừng, không ngờ anh lại chơi trò lưu manh,
nhanh chóng dùng nắm tay nhỏ đập anh một
cái. Sủng Vợ Lên Trời
Lục Hàn Đình nắm chặt bàn tay nhỏ nhắn mềm
mại của cô trong tay mình, trầm giọng cười
sung sướng.
Lúc này, bên ngoài có tiếng bước chân. Hoa
Dung tham quan U Lan Uyển xong đã về.
Hạ Tịch Quán nhanh chóng đầy Lục Hàn Đình
ra, đứng lên.
Chương 65: Anh Có Thể Thả Tôi Xuống Không?
Hoa Dung đi tới, nhìn Lục Hàn Đình đầy quyến
rũ mà ái mộ: “Hàn Đình U Lan Uyễn thật đẹp.”
Lục Hàn Đình cũng đứng lên, không nhìn Hoa
Dung mà lạnh nhạt nói: “Bữa tối chuẩn bị xong
rồi, vào ăn thôi.”
Lục Hàn Đình và Hoa Dung ngồi hai bên bàn
ăn, Hạ Tịch Quán không ngồi xuống dùng cơ
mà vào nhà bếp hỗ trợ mang đồ ăn.
Hạ Tịch Quán bưng canh ra thì nghe Hoa Dung
nói: “Hàn Đình, em đột nhiên nhớ ra có một
phần tài liệu quan trọng cần anh ký, hôm nay
muộn rồi, em ở lại được không?”
**********

**********

Hoa Dung muốn ngủ lại đây đêm nay.
Chương 65: Anh Có Thể Thả Tôi Xuống Không?
Lại là tiết mục đọc tài liệu đêm khuya, mọi
người đều là người trưởng thành, trai đơn gái
chiếc một phòng có thể củi khô bốc lửa.
Lục Hàn Đình không thể không hiểu lời mời gọi
trần trụi của Hoa Dung, nhưng anh lại đồng ý.
Hạ Tịch Quán chỉ nghĩ anh dẫn một người phụ
nữ về nhà dùng cơm, không ngờ tối nay bọn họ
còn muốn xảy ra chuyện gì đó, cô ngơ ngác,
ngón tay bị bỏng canh.
Xí.
Hạ Tịch Quán nhíu mày.
Ngay sau đó, Lục Hàn Đình nắm lấy ngón tay
bỏng của cô: “Sao em bát cẩn thế, có đau
không?”

Chương 66: Đêm Nay Cô Ta Ở Lại Đây
Lục Hàn Đình ngậm lấy ngón tay cô.
Lông mi cánh bướm của Hạ Tịch Quán hơi run
rẫy, cô vội rụt tay lại: “Tôi lên lầu xử lý chút.”
Hạ Tịch Quán quay người lên lầu.
Hoa Dung khiếp sợ nhìn cảnh này, sao Lục
Hàn Đình lo lắng cho một hầu gái đến như vậy,
còn ngậm ngón tay cô ta?
Đấy là hành động thân mật của người yêu.
Phòng ngủ.
Hạ Tịch Quán đứng trước bồn rửa mặt, xả
nước lạnh vào ngón tay bị bỏng, vết bỏng
Chương 66: Đêm Nay Cô Ta Ở Lại Đây
không nghiêm trọng, đã không đau nữa.
Nhưng cảm giác bị anh ngậm ngón tay vẫn
còn.
Mềm mại, hơi lạnh, có thể giảm bớt đau nhức
trong nháy mắt.
Hạ Tịch Quán tắt nước, cô không biết rốt cuộc
ý anh là gì, nếu anh đã dẫn Hoa Dung về nhà,
VÌ sao còn mờ ám với cô?
Hạ Tịch Quán không phải tiểu bạch thố, không
đến mức không nhận ra một người đàn ông có
ý tưởng gì với mình hay không.
Tối nay, Hoa Dung ở lại đây, anh sẽ cùng Hoa
Dung làm gì sao?
Hạ Tịch Quán ở trong phòng không ra, chẳng
bao lâu sau, tiếng gõ cửa “cốc cốc” vang lên.
Chương 66: Đêm Nay Cô Ta Ở Lại Đây
Là Lục Hàn Đình sao?
Hạ Tịch Quán nhanh chóng mở cửa, nhưng
ngưởi ở ngoài không phải Lục Hàn Đình mà là
Hoa Dung.
Hạ Tịch Quán không để ý tới thất vọng và mắt
mát của mình, cô nhìn Hoa Dung hỏi: “Giám
đốc Hoa tìm tôi có việc gì sao?”
Hoa Dung nhìn Hạ Tịch Quán, cô gái đeo mạng
che mặt, không nhìn rõ xinh đẹp hay không,
nhưng cô có một đôi mắt nai sáng ướt át khiến
đàn ông nhìn mà ngứa ngáy trong lòng, chẳng
trách Lục Hàn Đình đối xử khác biệt với cô.
Hoa Dung cong môi đỏ nói: “Cô bảo cô là hầu
gái ở đây, giờ tôi có việc cho cô làm.”
Chương 66: Đêm Nay Cô Ta Ở Lại Đây
Tuy Hoa Dung đang cười, nhưng Hạ Tịch Quán
đã cảm nhận được địch ý của cô ta: “Mời giám
đốc Hoa nói.”
“Cô ra ngoài mua giúp tôi một hộp áo mưa (bao
cao su), đêm nay tôi cần dùng.”
Hạ Tịch Quán sững lại: “Là ý cô hay ý của Lục
Hàn Đình?”
“Ý ai chẳng thế, đêm nay tôi ngủ lại đây, Hàn
Đình cũng đồng ý, nhất định chúng tôi sẽ làm gì
đó.” Chiều Vợ 7 7 49 Ngày
Hoa Dung đánh giá Hạ Tịch Quán một lượt, tự
tin ưỡn thẳng bộ ngực ngạo nghễ của mình:
“Có phải cô hầu gái nhỏ như cô định quyến rũ
Hàn Đình hay không, có lẽ Hàn Đình muốn
nếm thử mới mẻ mà trêu đùa cây rau dại như
cô, cô nhìn dáng người cô có thể so với tôi sao,
Chương 66: Đêm Nay Cô Ta Ở Lại Đây
tôi trước cong sau vềnh, đường cong chữ S,
nhất định người Hàn Đình thích là tôi!”
Hạ Tịch Quán cảm thấy Hoa Dung vô cùng tự
tin, đúng là so hai người thì cô là thiếu nữ nhỏ
nhắn mềm mại, mà Hoa Dung lại nóng bỏng
như lửa, tràn đầy phong phái gợi cảm của phụ
nư.
**********

**********

Hạ Tịch Quán nhớ tới dáng vẻ ngoài nghiêm
trang trong xấu xa của Lục Hàn Đình, nhất định
là anh sẽ không qua được ải của Hoa Dung.
Hai cánh tay nhỏ buông bên người siết lại, Hạ
Tịch Quán lạnh giọng từ chối: “Nếu anh ấy
thích cô thì sẽ thích áo mưa cô tự đi mua, đi đi.”
Hạ Tịch Quán đóng luôn cửa lại.
Hoa Dung bị sập cửa vào mặt tức muốn chết,
cô cố ý hô to với một cô hầu gái: “Cô đi ra
Chương 66: Đêm Nay Cô Ta Ở Lại Đây
ngoài mua cho tôi một hộp áo mưa, à không,
hai hộp!”
Hạ Tịch Quán dựa lưng sát vào cửa, đương
nhiên nghe thấy Hoa Dung nói.
Trong lòng cô cực kỳ cực kỳ khó chịu, bưng
chặt lấy hai tai mình, đêm nay, Lục Hàn Đình sẽ
chạm vào Hoa Dung thật sao?

Chương 67: Cô Hầu Gái này Đánh Em

Thân thể mảnh mai của Hạ Tịch Quán trượt
xuống, cuối cùng ngồi bệt xuống thảm, cô co

gói, hai tay ôm lấy chính mình.

Cô tự nhắc lại bản thân, mình và Lục Hàn Đình

là quan hệ hợp tác.

Lần này cô quay về là có mục đích, cô cũng
đang làm rất tốt, tiệc đính hôn của Tô Hi và Hạ
Tiểu Điệp đã bị hủy, sau đó, cô chỉ cần yên lặng
chờ đợi, chờ bọn họ đánh trả lộ sơ hở thì có

thể đưa bọn họ vào chỗ chết.

Nhưng bây giờ, Hạ Tịch Quán không thể giữ

vững lý trí, trong đầu cô toàn là Lục Hàn Đình.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, bên
ngoài không chút tiếng động, có phải anh và

Hoa Dung đã quấn lên nhau không?

Chương 67: Cô Hầu Gái này Đánh EmI
Nếu đã Vậy, sao anh còn trêu chọc cô?

Bi thương và phẫn nộ trong lòng Hạ Tịch Quán
bị một luồng tức giận thay thế, đúng vậy, cô
đang yên đang lành, vì sao anh muốn đảo loạn

hồ nước xuân của cô?
Không thể để như vậy.

Hạ Tịch Quán cảm thấy bây giờ mình quá uất
ức, là Lục Hàn Đình tán tỉnh cô trước, đến khi
anh dẫn một người phụ nữ về thì cô phải trốn

trong phòng à?
Không thể!
Cô nhất định phải làm gì đó!

Hạ Tịch Quán bật dậy, mở cửa phòng chạy ra

Chương 67: Cô Hầu Gái này Đánh EmI
ngoài, đi tới phòng khách gõ cửa “rằm rằm”.

“Mở cửa! Lục Hàn Đình, Hoa Dung, mau mở

cửa cho tôi!”

Hạ Tịch Quán giống như một con gà chọi, tràn

đầy ý chí chiến đấu.

Cửa phòng cho khách nhanh chóng mở ra, Hoa

Dung xuất hiện trong tầm mắt cô.

Hoa Dung vừa tắm xong, trên người quấn khăn
tắm, mái tóc cuộn sóng ướt đẫm, lộ ra đường
con gợi cảm cùng da thịt trắng nõn, đúng là dụ

dỗ đàn ông phạm tội.

Hoa Dung còn cho là Lục Hàn Đình tới, không
ngờ lại là Hạ Tịch Quán đang giận đùng đùng,
nhanh chóng lộ vẻ khinh thường cùng mất kiên

nhẫn: “Cô tới làm gì?”

Chương 67: Cô Hầu Gái này Đánh EmI
“Lục Hàn Đình đâu, anh ấy đang tắm ở trong

à? Cô tránh ra, bây giò tôi phải gặp anh ấy!”

Hoa Dung nhanh chóng cản đường Hạ Tịch
Quán: “Đủ rồi đấy cô hầu gái, cô muốn gặp Hàn

Đình là được sao?”

Hạ Tịch Quán nhìn Hoa Dung, đôi mắt trắng

tràn tia lạnh: “Tránh ra, tôi đếm tới ba.”
Một.

Hai.

Hạ Tịch Quán bắt đầu đếm.

Hoa Dung không hề dao động, còn đưa tay đầy
Hạ Tịch Quán: “Cô hầu gái muốn leo lên
giường chủ nhân muốn điên rồi hả, còn muốn

giành đàn ông với tôi, mau cút đi!”

Chương 67: Cô Hầu Gái này Đánh Em!
Hạ Tịch Quán nói “Bal”, cô đã cho Hoa Dung

cơ hội, nhưng rõ ràng là Hoa Dung không biết

điều.

**********



**********


Hạ Tịch Quán đưa tay túm Hoa Dung, kéo cô ta

ra khỏi phòng.

Điên rồi, điên cả rồi, cô hầu gái này dám ra tay
với cô ta, Hoa Dung giơ tay định tát Hạ Tịch

Quán. Ngọn Sóng Tình Yêu

Nhưng Hạ Tịch Quán cũng không phải dạng
vừa, cô nhanh chóng tránh Hoa Dung, túm tóc
Hoa Dung, còn đưa tay túm cái khăn lỏng lẻo

của Hoa Dung ra.

Hoa Dung không ngờ cô gái nhỏ này có sức
chiến đấu bùng nổ như vậy, tóc bị kéo đau,

khăn tắm còn bất ngờ bị kéo rơi, Hoa Dung vội

(9i6hœalGSHầu Gái này Đánh Eml 1Ä: @ M)
bảo vệ mình, hét chéo tai: “AI”

Mọi người đã sớm chú ý tới chuyện này, hầu
gái vội chạy lên, lúc nhìn thấy Hạ Tịch Quán hạ
gục Hoa Dung trong nháy mắt thí mọi người há

hốc miệng, thiếu phu nhân thật trâu bò thế à?

Thân hình cao lớn hiên ngang xuất hiện ở góc
khuất hành lang, Lục Hàn Đình ra khỏi thư

phòng, bác Phúc đi theo sau anh.

Bác Phúc nhìn hai người phụ nữ đánh nhau,
thiếu phu nhân nào chỉ trâu bò, mà còn quá ghê

gớm, thiếu gia phải cần thận đấy!

Truyện được cập nhật mỗi ngày, Bạn đang

đọc tại Vietwriter.net

Bác Phúc vội đi tới, lấy khăn lông che cho Hoa

Dung.
Hoa Dung thấy chật vật và nan kham, lúc cô ta
nhìn thấy Lục Hàn Đình thì nước mắt tủi hờn

rơi ào ào: “Hàn Đình, cô hầu gái này đánh eml”

Chương 68: Thích Em Nên Mới Tán Tỉnh Em

Lục Hàn Đình đút tay vào túi quần, vai chính
trong vở hai cô tranh một chàng ung dung tới
muộn, khuôn mặt tuấn tú hoàn toàn bình tĩnh,

anh nhìn Hạ Tịch Quán: “Sao lại vậy?”

Anh giống như người lớn trong nhà, nhưng Hạ
Tịch Quán lại không tự giác nhận sai, dũng cảm
nhìn thẳng anh đầy khiêu khích: “Cô ta ra tay

đánh tôi trước!”

“Vì sao cô ta lại bị thương?”

Hạ Tịch Quán cong môi, đầy châm chọc: “Ai

bảo cô ta không đánh lại tôi.”

Hoa Dung tức suýt ngất: “Cô… cô cô cô cô…”

Lục Hàn Đình nhướn mày kiếm, nói với Hạ Tịch
Quán: “Đến thư phòng với tôi.”


Hạ Tịch Quán đi theo, cô vốn định tìm anh.

Trong thư phòng.

Lục Hàn Đình đứng trước bàn làm việc: “Em

tìm tôi à?”

Hạ Tịch Quán gật đầu: “Đúng, tôi tìm anh.”

“Có việc gì?”

“Lúc nãy Hoa Dung bảo tôi đi mua áo mưa, tôi

muốn hỏi anh, anh dùng bao cỡ nào?”

Lục Hàn Đình nhíu mày rồi nhanh chóng giãn
ra, anh đưa tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của

thiếu nữ, ôm cô ngồi tựa vào bàn làm việc của

mình.

Anh chống hai tay bên cạnh, cong lưng nhìn cô,
khóe miệng mỉm cười: “Em cảm thấy tôi dùng

cỡ nào?”

Hạ Tịch Quán nhíu mày: “Lại nữa, Lục Hàn

Đình, sao anh cứ tán tỉnh tôi thế?”

“Tôi tán tỉnh em thế nào?”

“Chuyện anh làm anh còn không rõ sao, anh
ôm tôi, hôn tôi, còn ngủ cùng tôi, tháo khăn che
mặt của tôi, thậm chí còn khiến tôi… sờ eo anh,
bây giờ anh còn lấy chuyện hộp áo mưa ra tán

tỉnh tôi nữa”

Hạ Tịch Quán cảm thấy có rất nhiều điều phải
nói, vì vậy nói luôn một thể: “Anh tán tỉnh tôi
xong lại không chịu trách nhiệm, quay người đi

theo người phụ nữ khác, Lục Hàn Đình, tôi nói

cho anh biết, tôi không dễ bắt nạt, bây giờ anh

nhất định phải xin lỗi tôi, tuy tôi sẽ không tha

thứ cho anh, tôi nghĩ kỹ rồi, mai tôi sẽ dọn đi!”

Hạ Tịch Quán thật sự nghĩ kỹ rồi, cô muốn dọn
ra ngoài, tuy chuyển ra U Lan Uyễn sẽ khiến cô
gặp không ít phiền toái nhưng tốt hơn ở đây

khiến bản thân đau lòng khó chịu.

Lục Hàn Đình nhìn đôi mắt trong veo của cô
dần đỏ hoe, nhưng cô quật cường không rơi

nước mắt.




**********

Cô vẫn vươn thẳng vòng eo mềm mại nhỏ
nhắn của mình để tranh chấp với anh, không
muốn thua một chút khí thế nào, Lục Hàn Đình
cảm thấy bây giờ cô… trông vô cùng đáng

thương.

“Hôm đấy, lúc đi công tác, tôi đang tắm rửa

trong phòng khách sạn thì Hoa Dung tự ý đi

Chương 68: Thích Em Nên Mới Tán Tỉnh Em
cho anh biết, tôi không dễ bắt nạt, bây giờ anh

nhất định phải xin lỗi tôi, tuy tôi sẽ không tha

thứ cho anh, tôi nghĩ kỹ rồi, mai tôi sẽ dọn đi!”

Hạ Tịch Quán thật sự nghĩ kỹ rồi, cô muốn dọn
ra ngoài, tuy chuyển ra U Lan Uyễn sẽ khiến cô
gặp không ít phiền toái nhưng tốt hơn ở đây

khiến bản thân đau lòng khó chịu.

Lục Hàn Đình nhìn đôi mắt trong veo của cô
dần đỏ hoe, nhưng cô quật cường không rơi

nước mắt.

Cô vẫn vươn thẳng vòng eo mềm mại nhỏ
nhắn của mình để tranh chấp với anh, không
muốn thua một chút khí thế nào, Lục Hàn Đình
cảm thấy bây giờ cô… trông vô cùng đáng

thương.

“Hôm đấy, lúc đi công tác, tôi đang tắm rửa

trong phòng khách sạn thì Hoa Dung tự ý đi

vào nghe điện thoại, tôi cũng không hài lòng,

việc này Nghiêm Nghị có thể làm chứng.”

“Tôi biết em ghen nên mới cố tình cho Hoa
Dung cơ hội, dẫn cô ta về, nhân cơ hội kích
thích em một chút, thật ra tôi và cô ta chẳng có

chuyện gì cả.”

Sao cơ?


Con ngươi Hạ Tịch Quán co lại, nhìn anh ngơ

ngác.

Cô không hiểu anh đang nói gì?

Lục Hàn Đình thấy cô vừa ngốc vừa đáng
thương, giống sợi lông vũ mềm mại cọ vào trái
tim mình: “Quán Quán, tôi không thích Hoa
Dung, cũng không cần người phụ nữ khác, tôi
thích em nên mới tán tỉnh em, có thể lần đầu

tán tỉnh người khác nên không có kinh nghiệm,

Chương 69: Đi Lên

Hạ Tịch Quán ngây ra, cô vốn đã sẵn sàng
mắng đôi mèo mả gà đồng này một trận rồi
sảng khoái chuyển nhà, tuyệt đối không chịu
thiệt, nhưng chuyện bây giờ nằm ngoài dự

đoán của cô.

Anh nói, anh và Hoa Dung không có chuyện gì

cả.

Anh nói, anh thích cô.

Hạ Tịch Quán bất ngờ bị tỏ tình, chớp chớp

mắt: “Anh… anh nói thật à?”

Lục Hàn Đình cười, giọng nói trầm thấp khiến
lòng người mê mẩn: “Chính xác 100%, nếu em
không tin thì tôi đi bệnh viện làm một cái báo

cáo, chứng minh mình vẫn còn… trong trắng?”

Hạ Tịch Quán lập tức đá anh, tên lừa đảo này,

đàn ông vốn không kiểm tra được cái này.

Lục Hàn Đình để cô đá, không để ý quần tây
thêm một dấu chân, bé rùa đen rụt đầu này
dám vì anh mà đánh Hoa Dung khiến anh vô

cùng bất ngờ.



Lục Hàn Đình đưa tay nâng khuôn mặt nhỏ của
cô, cúi đầu, khẽ hôn cô cách một tắm mạng

mỏng: “Quán Quán, ở bên anh, nhé?”

Hạ Tịch Quán vẫn luôn giữ lòng mình, không
cho bất cứ kẻ nào cơ hội tổn thương cô, nhưng
bây giờ, trong tiếng dụ dỗ khàn khàn của người
đàn ông này, vách tường trong lòng cô ầm ầm

sập xuống.

Cô đã phải lòng anh.

Hạ Tịch Quán không thế chống lại lòng mình,
lúc anh không ở, cô sẽ nhớ anh, anh bị thương,
cô đau lòng, anh ở cùng người phụ nữ khác, cô

ghen ghét phát điên…

Cảm giác này thật lạ lẫm.

Hạ Tịch Quán ngoan ngoãn cho anh hôn,
nhưng giọng nói vẫn vô cùng hung dữ: “Anh
phải nhớ kỹ, em rất hung dữ, nếu anh dám có

người phụ nữ khác thì em sẽ đánh anh đấy!”

Lục Hàn Đình lộ vẻ cưng chiều vui vẻ: “Anh đã
nói chưa, em mê người nhất lúc khóc lóc ăn vạ

đấy.

Trong lòng Hạ Tịch Quán ngọt lịm, cô vội đẩy

Lục Hàn Đình ra, chạy về phòng mình.

Hoa Dung chưa rời di, đêm nay cô ta thua quá
thảm, nhất định phải bảo Lục Hàn Đình dạy dỗ
Hạ Tịch Quán một trận rồi đuổi Hạ Tịch Quán
đi.

Lúc này, Lục Hàn Đình ra khỏi thư phòng, Hoa
Dung nhanh chóng ởi tới, nức nở đáng thương:
“Hàn Đình, cô hầu gái kia đánh em, anh nhìn
người em đầy vết thương này, anh nhất định

phải báo thù cho em.”

Hoa Dung muốn dựa vào người Lục Hàn Đình.

Lục Hàn Đình im lặng tránh ra, mùi nước hoa
nhân tạo trên người Hoa Dung khiến anh rất
khó chịu, anh lại bắt đầu nhớ nhung mùi thơm
cơ thể thiếu nữ ngọt ngào của Hạ Tịch Quán,
rõ ràng là cô chỉ mới rời khỏi lòng anh.

“Giám đôc Hoa, từ ngày mai cô không cân đên
công ty nữa, tự mình rời Hải Thành đi, đừng

xuất hiện trong tầm mắt của tôi.”

Sao?

**********




**********

Hoa Dung như bị điện giật, sững sờ tại chỗ, cô
nhìn Lục Hàn Đình đầy khó tin: “Hàn Đình, anh
sao vậy, đây không phải thật, em làm sai gì
sao?”

Cuối cùng thì Lục Hàn Đình cũng liếc nhìn Hoa
Dung: “Sai lầm lớn nhất của cô là quyến rũ tôi

trước mặt Lục phu nhân nhà tôi.”

Lục… phu nhân?

Hầu gái… kia?

Sắc mặt Hoa Dung trắng bệch.

Phòng ngủ.

Lúc Hạ Tịch Quán ra khỏi phòng tắm thì Lục
Hàn Đình đã tắm xong ở phòng bên, mặc một
chiếc áo ngủ tơ lụa màu xanh, dựa vào đầu

giường đọc sách.

Bình thường hai người đều ngủ riêng, cô ngủ
giường, anh ngủ sô pha, bây giờ anh ngủ luôn

trên giường.



Tuy cô nhận ra lòng mình, nhưng phát triển

như vậy có nhanh quá không?

Lục Hàn Đình rời mắt khỏi quyển sách, nhìn
sang cô, vươn tay vỗ giường cạnh mình: “Đi lên.

Chương 70: Dùng Nhan Sắc Đi Hầu Người
Hạ Tịch Quán đứng im không nhúc nhích.

Lục Hàn Đình bỏ sách ra, làm bộ đứng dậy:

*Có phải muốn anh ôm em không?”

Hạ Tịch Quán nhanh chóng bò lên giường, lăn

vào trong chăn.

Cô xoay người, đưa lưng về phía anh, cố gắng

nằm sát bờ tường, không chạm vào anh.

Lúc này, Lục Hàn Đình vươn tay, ngang ngược
ôm lấy vòng eo mềm một tay ôm đủ của cô,

kéo cô vào lòng mình.

Hạ Tịch Quán gối lên cánh tay cường tráng của
anh, khuôn mặt nhỏ dán vào khuôn ngực vạm
vỡ, cô định đẩy anh ra nhưng trên đỉnh đầu

vang lên tiếng cười thâm thúy: “Em không

ngoan như vậy, hay là chúng ta làm chút việc

giải trí đi?”

Tốt, Hạ Tịch Quán nhận cảnh cáo của anh,

không giãy nữa.

Lúc này, tiếng chuông di động du dương vang

lên, cô có điện thoại.

Hạ Tịch Quán vươn tay lấy di động dưới gối ra,

Tô Hi gọi.
Cô không nghe.

Lúc này, di động kêu “ting” một tiếng, tin nhắn

tới, Tô Hi gửi: “Quán Quán, nghe máy.”

Chuông điện thoại đang kêu, Tô Hi liên tục gọi

tới.
Hạ Tịch Quán không định nghe, lúc này, một

bàn tay khớp xương rõ ràng cầm di động trong

tay cô, Lục Hàn Đình cầm lấy điện thoại cô.

Đèn giường sáng mờ chiếu lên gương mặt anh
tuần đẹp sẽ của người đàn ông, chỉ thấy anh
hơi mím môi, sắc mặt lạnh nhạt lộ ra vẻ nguy

hiểm lạnh lẽo.
Lục Hàn Đình muốn nghe máy.

“Đừng nghe!” Hạ Tịch Quán nhanh chóng ngăn

cản.

Lục Hàn Đình quay lại liếc nhìn thiếu nữ, mắt

ưng híp lại: “Sao, sợ anh làm gì anh ta à?”

“Không, đây là chuyện của em, chúng ta đã nói
trước, anh không được nhúng tay vào chuyện

của em.”

*“Ò.” Lục Hàn Đình ném di động của cô lên tủ

đầu giường, hơi mạnh tay.

Hạ Tịch Quán biết anh giận, người đàn ông này
ngang ngược bá đạo, đương nhiên không thích

kẻ khác tơ tưởng người phụ nữ của mình.

Hạ Tịch Quán ngắng đầu, nhanh chóng hôn

một cái lên khuôn mặt tuấn tú của anh.

Lục Hàn Đình ném luôn sách lên tủ đầu

giường, cúi đầu cắn môi cô.
Ừ,
Hạ Tịch Quán bị đau.

Lục Hàn Đình buông môi cô ra, hơi thở hai
người quấn quýt lấy nhau, ngón tay thon dài
của anh nâng khuôn mặt nhỏ của cô, xuyên
vào mái tóc dài mượt mà: “Của anh, em là của

anh, hiểu chứ?”

“Em hiểu, nhưng em sẽ tự giải quyết chuyện Tô
Hi và Hạ gia, tuy… bây giờ em ở bên anh,
nhưng em không muốn ỷ lại anh, em muốn tự
độc lập, người trừ việc lấy nhan sắc mà hầu
người thì em cũng muốn là người phụ nữ khiến

anh thưởng thức.”

Lục Hàn Đình nhìn đôi mắt sáng ngời của cô
lúc này tràn đầy kiên trì, cô có sự quật cường
và kiêu ngạo, ngạo mạn và thông minh của

chính mình.

Lục Hàn Đình đưa tay, từ từ tháo mạng che

mặt của cô ra.

Khuôn mặt nhỏ vô cùng xinh đẹp của cô lộ ra,
khác với sự kinh diễm trong bar hôm ấy, bây
giờ, cô ngoan ngoãn tựa vào lòng anh, càng

thêm quyến rũ và mê hoặc.

Lục Hàn Đình không phủ nhận mình cũng là
một kẻ phàm tục, anh thích khuôn mặt cô, anh

nhìn động lòng.
Anh cúi đầu, hôn cô.

Hai tay Hạ Tịch Quán siết chặt áo ngủ trước
ngực anh, cô chưa từng có cảm giác này, lúc
được anh hôn, cả người cô mềm như một vũng

nước Vậy.

Hạ Tịch Quán rời tay xuống, ôm vòng tay

cường tráng của anh.

Lục Hàn Đình đột nhiên buông cô ra, mở mắt,

đôi mắt hẹp dài nhuộm màu đỏ tươi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom