• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Cục Cưng Có Chiêu (4 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chap-407

Chương 407: Là em liên lụy đến các con rồi




Cô ta bông quay đầu lại, bóng người đó không thấy nữa, giống như mọi thứ vừa rồi đều là ảo giác của cô ta.



“Sao thế?”



Bà cụ Hoắc thấy Dư Khinh Hồng đột nhiên dừng lại, không khỏi hỏi một câu, thậm chí nhìn xung quanh.



Dư Khinh Hồng vội lắc đầu nói: “Không có gì, bà nội, cháu khả năng hôm nay ở nhà họ Diệp bị dọa sợ rồi, cứ cảm giác xung quanh nhà chúng ta dường như có người giám sát”



“Con bé ngốc, nơi này là nhà họ Hoắc, bọn họ không dám làm bừa đâu, cho dù những phóng viên đó muốn viết cái gì, cũng không dám tùy tiện viết bậy, yên tâm đi”



Bà cụ Hoắc vỗ vỗ mu bàn tay của Dư Khinh Hồng, mỉm cười an ủi cô ta, sau đó dẫn Dư Khinh Hồng đi vào trong phòng.



Dư Khinh Hồng vẫn cảm thấy rất không tự tại.



Cô ta mượn cớ cơ thể không thoải mái lắm, về nhà trước.



Vừa về đến phòng, điện thoại của cô ta đổ chuông.



Thấy số điện thoại lạ, lông mày của Dư Khinh Hồng hơi nhíu lại.



Hợp tác với người phụ nữ đó, là vì chơi chết Thẩm Hạ Lan, nhưng sau khi chuyện này xảy ra, người phụ nữ đó cũng không có liên lạc với cô ta nữa, huống chi chuyện bức ảnh này không hay ho bị lộ ra ngoài ánh sáng rồi, bây giờ tuy top tìm kiếm của Thẩm Hạ Lan chưa có hạ xuống, nhưng Diệp Ân Tuấn rõ ràng muốn ra tay rồi.



Chỉ cần Diệp Ân Tuấn ra tay rồi, sẽ có cách khiến chuyện bức ảnh này của Thẩm Hạ Lan xuất hiện chuyển biến, đến lúc đó nếu như tra đến người Cô ta…



Dư Khinh Hồng vừa nghĩ đến đây, mới đột nhiên phát hiện cô ta bị người khác sai khiến rồi.



Hiện nay người phụ nữ này lại bắt đầu liên lạc với mình, cô ta cứ cảm thấy có loại ảo giác cùng hổ chơi đùa.



Người phụ nữ này rốt cuộc là ai?



Với Thẩm Hạ Lan rốt cuộc có quan hệ gì có ân oán gì?



Tại sao bà ta không ra tay? Lại cứ muốn lợi dụng tay của cô ta đến xử lý Thẩm Hạ Lan?



Dư Khinh Hồng nghĩ rất nhiêu, lại không có nghe máy.



Điện thoại sau khi kêu vài tiếng thì cúp máy.



Dư Khinh Hồng không khỏi thở phào.



Có lẽ cứ thế cắt đứt quan hệ với người phụ nữ đó cũng không tôi. Cô ta muốn làm mợ chủ của nhà họ Diệp, muốn giẫm đạp Thẩm Hạ Lan, bản thân cô ta có cách, tại sao cứ phải hợp tác với người phụ nữ đó.



Huống chi người phụ nữ đó cũng không có giúp cô ta bao nhiêu không phải sao?



Vừa nghĩ thế, điện thoại của Dư Khinh Hồng lần nữa kêu lên, là một tin nhắn gửi tới.



Trong tin nhăn là đoạn video Dư Khinh Hồng bị hai ông chủ nhỏ đó cưỡng bức.



Nhất thời, cả người Dư Khinh Hồng đều đơ rồi, cơ thể càng không tự chủ mà run rấy.



Sao lại như thế?



Video ban đầu cô ta đã phái người quay lại tìm, căn bản không tìm được, cô ta tưởng là bị Diệp Ân Tuấn lấy đi rồi, nhưng bây giờ nhìn thấy vậy mà là người phụ nữ sau lưng này gửi tới?



Diệp Ân Tuấn luôn không chịu thừa nhận anh chạm vào cô ta, nếu như đoạn video này tung ra ngoài, vậy cô ta thật sự tiêu đời rồi.



Dư Khinh Hồng vội vàng cầm điện thoại lên, ấn gọi lại cho người phụ nữ đó: “Cuối cùng chịu nghe máy rồi sao?”



Trong giọng nói của người phụ nữ mang theo một tia châm chọc.



Dư Khinh Hồng cơ thể lại có hơi run rẩy hỏi: “Hai người này rốt cuộc là như nào? Là bà sắp xếp? Hay là Diệp Ân Tuấn sắp xếp?”



“Có khác nhau không? Nếu như Diệp Ân Tuấn không mở lời, sẽ có ông chủ nhỏ như thế nhìn chằm chằm cô sao? Nếu như lúc đó Diệp Ân Tuấn ở bên cạnh cô, hai ông chủ nhỏ này sẽ nhân cơ hội chiếm tiện nghi của cô sao? Dư Khinh Hồng, cô bây giờ muốn đá tôi ra hành động một mình, thật sự cảm thấy mình hoàn toàn nắm chắc tôi sao?”



Giọng nói của người phụ nữ mang theo một tia lãnh khốc, hoàn toàn phá vỡ hy vọng cuối cùng của Dư Khinh Hồng.



“Bà có thể giúp gì cho tôi? Trừ cho tôi những bức ảnh đó ra, cái gì không phải là tự tôi đi làm sao? Ảnh tôi tìm người công bố, tôi phải một mình gánh chịu lửa giận của Diệp Ân Tuấn, tôi thậm chí vì điều này đã trả cái giá quá thảm như vậy, bà thì sao? Bà vì tôi làm những gì? Bây giờ vậy mà còn dùng video này để uy hiếp tôi. Loại phụ nữ như bà sao có thể khiến tôi thật lòng thật sự hợp tác với bà?”



Giọng nói của Dư Khinh Hồng mang theo một tia run rẩy, càng nhiều hơn là sự tức giận.



Cô ta rất ít bị người ta tính kế, không.ngờ hôm nay vậy mà bị người ta lợi dụng rồi, hiện nay thế mà còn bị người ta uy hiếp, há lại có lý đó.



Người phụ nữ đối với sự ngang ngược của Dư Khinh Hồng một chút cũng không có cảm giác gì, vẫn lạnh lùng nói: “Cô còn có lựa chọn khác sao? Mặc kệ tôi đối với cô như nào, ít nhất mục tiêu của chúng ta là như nhau, đều là vì khiến Thẩm Hạ Lan thân bại danh liệt không phải sao? Bây giờ cô nếu như muốn rút lui cũng được, tôi lát nữa đưa đoạn video này cho bên truyền thông, tôi tin bên truyền thông chắc rất thích thứ đặc sắc như này, đến lúc đó ước mơ muốn gả cho Diệp Ân Tuấn của cô, nghĩ chắc thật sự tan vỡ rồi”



Dư Khinh Hồng tức giận đến cả người run rẩy, lại không thể không bị người ta uy hiếp.



Thứ quan trọng này của cô ta đều ở trong tay người khác, cô ta sao có thể không bị người ta dắt mũi mà đi.



“Bà rốt cuộc muốn tôi làm gì?”



“Làm cái gì? Thật:ra cũng không có gì, chỉ là bảo cô nghĩ cách gì đó dụ Thẩm Hạ Lan ra ngoài. Tung ra những bức ảnh đó, chẳng qua chỉ là vì khiến Thẩm Hạ Lan thân bại danh liệt, hiện nay cô ta trốn rồi, công kích nhiều nữa lại có tác dụng gì? Cô ta nếu như không ra ngoài, sau đây cô thật sự định nuốt cục tức này như thế, đợi Diệp Ân Tuấn dẹp yên chuyện cho Thẩm Hạ Lan, sau đó nhìn hai vợ chồng bọn họ sống ngọt ngào hạnh phúc bên nhau, mà cô cái gì cũng không có sao?”



Lời-của người phụ nữ bỗng khiến trong lòng Dư Khinh Hồng vô cùng không thoải mái.



“Chuyện của tôi không cần bà quên”



“Tôi là không muốn quản, nhưng cô nếu như còn không ra tay, đừng trách tôi không khách khí”



Nói xong; người phụ nữ đã trực tiếp cúp máy.



Dư Khinh Hồng tức đến nỗi cả người run rẩy.



Video của cô ta ở trong tay đối phương, không thể thật sự cáo gì cũng không quản không màng, nhưng phải như nào dụ Thẩm Hạ Lan ra ngoài đây?



Thẩm Hạ Lan từ sau khi xảy ra chuyện thì đã trốn đi, bây giờ quả thật khiến-người tạ không tìm-thấy, mà Diệp Ân Tuấn bây giờ càng muốn dẹp yên chuyện cho Thẩm Hạ Lan, quan hệ giữa Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn chỉ sẽ càng lúc càng tốt, đến lúc đó cô ta phải làm sao?



Bây giờ Dư Khinh Hồng chỉ một lòng muốn gả vào nhà họ Diệp, làm một chủ nhân ở trên cao, đòi lấy tất cả những thứ thuộc về-Thẩm Hạ Lan. Cô †a sao có thể để Thẩm Hạ Lan trốn mãi được.



Nhưng Dư Khinh Hồng bây giờ không chịu ra ngoài, cô ta có thể có cách gì? Lẽ nào khiến bà cụ Hoắc bệnh một trận.



Nghĩ đến đây, Dư Khinh Hồng vội lắc đầu.



Không đượ!



c Giữa Thẩm Hạ Lan và bà cụ Hoắc đã xé rạch mặt rồi, lấy tính cách của Thẩm Hạ Lan, cho dù bà cụ Hoắc bệnh thật, cô cũng không đến nhìn.



Xem ra chỉ có thể từ chỗ khác nghĩ cách rồi.



Lông mày của Dư Khinh Hồng nhíu chặt lại, cô tạ phải lên kế hoạch đã, lần này tuyệt đối không thể khiến Thẩm Hạ Lan lại có ngày trở mình.



Diệp Ân Tuấn tự nhiên không biết bên phía Dư Khinh Hồng đã xảy ra chuyện gì, anh cầm bánh kem xoài của Thẩm Minh Triết nhanh chóng quay về biệt thự.



Thẩm Hạ Lan vừa ngủ dậy không lâu, nghe thấy Tống Đình nói Diệp Ân Tuấn không về ăn cơm, cả người lười nhúc nhích, định ngủ thêm lúc nữa thì nghe thấy tiếng động cơ xe, hình như là Diệp Ân Tuấn trở về rồi.



Đối với người đàn ông thay đổi thất thường này, Thẩm Hạ Lan đã quen rồi.



Cô cũng không vội rời giường, cứ dựa vào thành giường uống nước.



Khi Diệp Ân Tuấn mở cửa phòng ra thì nhìn thấy Thẩm Hạ Lan giống như con mèo lười nằm ở đó, ngay cả uống nước cũng khiến người ta cảm thấy quyến rũ không thôi.



“Có ai từng nói, em bây giờ càng lúc càng câu dân người khác chưa?”



Diệp Ân Tuấn mỉm cười bước tới, ôm lấy mặt của.Thẩm Hạ Lan hôn.



Thẩm Hạ Lan cảm thấy Diệp Ân Tuấn lúc này giống như trẻ con, chỉ có thể lườm anh: “Không phải là nói không về ăn cơm sao?”



“Đột nhiên lại nghĩ tới anh nếu như không về, em lười ăn cơm thì phải làm sao? Vì suy nghĩ cho cái dạ dày của em, vẫn là mau-chóng về nhà”



Lời của Diệp Ân Tuấn khiến Diệp Ân Tuấn có chút dở khóc dở cười.



“Nói như thế em còn phải cảm ơn anh đã nhớ đến dạ dày của em rồi?”



“Đó là điều đương nhiên!”



Diệp Ân Tuấn mỉm cười đưa đồ trong tay cho Thẩm Hạ Lan.



“Ya! Bánh kem xoài? Anh mua ở đâu thế?”



Thẩm Hạ Lan đã rất lâu không có ăn món này rồi, tự nhiên vui vẻ không ít.



Nhìn thấy bộ dạng vui vẻ của Thẩm Hạ Lan, tâm trạng của Diệp Ân Tuấn càng thêm vui.



“Là thằng nhóc thối bảo thím Hoàng làm, nói em thích ăn, bảo anh đem về cho em, hơn nữa bảo anh nói, nó và Nghê Nghê nhớ em rồi. Nếu như có thời gian thì gọi điện hoặc video call cho bọn trẻ. Em biết đấy, tụi nhỏ cũng lo lắng cho em”



Thẩm Hạ Lan nghe Diệp Ân Tuấn nói như thế, mắt ít nhiều có hơi ươn ướt.



Cô đâu phải không nhớ nhung các con?



Nhưng bây giờ một thân nước bẩn này của cô đều chưa tẩy sạch, ra ngoài chỉ có thể mang tới ảnh hưởng xấu cho tụi nhỏ.



“Minh Triết và Nghê Nghê bọn chúng còn đi nhà trẻ không?”



“Không đi rồi, sau khi chuyện này tung ra thì không để chúng đi nữa.



Nghê Nghê vốn vừa mới đi nhà trẻ, để con bé ở nhà nghỉ ngơi, nó dường như rất vui. Minh Triết em biết đó, cho dù không đi nhà trẻ, đối với nó cũng không có ảnh hưởng gì”



Diệp Ân Tuấn từng chút từng chút đem tình hình của các con nói cho Thẩm Hạ Lan.



Thẩm Hạ Lan ít nhiều có hơi buồn.



“Là em đã liên lụy bọn chúng rồi”



“Yên tâm đi, chuyện này rất nhanh sẽ quay trở lại như cũ. Thế nào đi nữa anh cũng sẽ không để em cứ gánh xô nước bẩn này mà sống đâu, người phụ nữ của Diệp Ân Tuấn anh phải sống thật quang minh chính đại, đường hoàng”



Thẩm Hạ Lan thấy Diệp Ân Tuấn như thế, trong lòng rất là an ủi.



Cô ăn bánh kem xoài, cảm thấy một dòng suối ấm áp lan tỏa trong tim.



“Anh ra ngoài làm gì?”



“Không có gì; đi tra tụng tích của Vương Quân, đáng tiếc Tống Dật Hiên cũng không biết”



Đối với điểm này, Diệp Ân Tuấn không có giấu Thẩm Hạ Lan.



“Mẹ như thế nào rồi?”



Nghĩ tới bà cụ Diệp, Thẩm Hạ Lan ít nhiều có hơi hổ thẹn.



“Không sao, mẹ rất ổn, bảo tôi nói với em, đừng suy nghĩ linh tinh, nhà họ Diệp mãi mãi đều là nơi tránh gió của em”



Có thể có được mẹ chồng và chồng như thế, Thẩm Hạ Lan thật sự cảm thấy là sự ban ân của ông trời.



Hai người lại nói chuyện một lúc, Diệp Ân Tuấn cười nói: “Anh kêu Tiểu Tử hầm gà bồi bổ cho em, còn muốn ăn gì không? Tôi đi làm cho em”



“Không cần đâu, em chỉ là có hơi khó ở, đối với đồ ăn không có quá để tâm, anh cũng mệt cả ngày rồi, vẫn là đi nghỉ ngơi đi”



“Anh không mệt. Đúng rồi, anh phải nói với em một tiếng, chuyện liên quan đến thỏa thuận ly hôn, anh lát nữa muốn công khai nói rõ, thỏa thuận ly hôn của một mình em không có tác dụng. Sau này còn:dám làm như thế, xem anh thu thập em như nào”



Diệp Ân Tuấn dường như hắn học trừng mắt với Thẩm Hạ Lan, Thẩm Hạ Lan lại chỉ cảm thấy một sự ấm áp và quan tâm yêu thương.



“Được, lần sau không viết nữa, lần sau trực tiếp chuyển cho anh…”



“Em dám nói một câu nữa thử xeml”



Diệp Ân Tuấn giả vờ hung dữ nhào về phía Thẩm Hạ Lan.



Hai người vui vẻ trêu đùa nhau, tiếng cười vui vẻ vang khắp cả căn phòng.



Không dễ gì Diệp Ân Tuấn đùa mệt rồi, thấy trên trán của Thẩm Hạ Lan cũng toát mồ hôi, không khỏi nói: “Anh bế em đi tắm”



“Không cần,anh tắm trước đi, em muốn nghỉ ngơi một lát”



Thẩm Hạ Lan thật sự có hơi kiệt sức rồi.



Nhìn thấy dáng vẻ này của Thẩm Hạ Lan, Diệp Ân Tuấn chỉ mặc cô, chỉ là khi anh đứng dậy, sắc mặt của Thẩm Hạ Lan ít nhiều có hơi thay đổi.



Gô từ trên người của Diệp Ân Tuấn ngửi được một mùi nước hoa quen thuộc.



Mùi nước hoa của phụ nữ!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom