• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Cục Cưng Có Chiêu (8 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chap-212

CHƯƠNG 209: ANH TA CỐ Ý GÂY CHUYỆN




CHƯƠNG 209: ANH TA CỐ Ý GÂY CHUYỆN



Câu nói của quản gia vẫn còn chưa dứt lời, trái lại vừa nói thì lại làm bà cụ Đường tức giận.



Lúc trước nếu như không phải là nhìn thấy lợi ích của mảnh đất kia thì bà ta cũng sẽ không chủ động tìm Diệp Ân Tuấn mở lời, lúc đó ký hợp đồng bà cụ Đường cũng không có ý định viết điều khoản này vào, nhưng mà Diệp Ân Tuấn nói là sợ sau này nhà họ Đường sẽ bắt chẹt, vẫn nên để luật sư bổ sung thêm điều khoản.



Bây giờ chỉ là điều khoản này để nhà họ Đường phải đâm lao theo lao.



Nếu như mảnh đất đó vẫn còn chưa chính thức đưa vào sản xuất thì Diệp Ân Tuấn đã cho rồi.



Bây giờ mảnh đất đó đã tìm được nhà đầu tư thương lượng và thậm chí cũng đã ký hợp đồng rồi, một khoản tiền lớn đã được trút vào, bây giờ cũng chỉ đợi đến khởi công kiếm tiền, lúc này Diệp Ân Tuấn lại làm như vậy với bọn họ quả thật là muốn mạng của nhà họ Đường.



Mặc dù là nói vốn lưu động của nhà họ Đường cũng không dựa vào chút tiền đó, nhưng mà bà cụ Đường vẫn đau lòng lắm nha.



Tự dưng lại bị người ta chơi một vố không hiểu, là ai thì cũng sẽ không dễ chịu, nhưng mà trong chuyện này Diệp Ân Tuấn lại còn có lý do có chứng cứ. Đứa cháu trai Đường Trình Siêu vô dụng của nhà họ Đường bọn họ thế mà lại lén lút mua Thẩm Hạ Lan nhà người ta, đồng thời còn trốn đi.



Chuyện này tiến hành âm thầm thì cũng thôi đi, vậy mà để Diệp Ân Tuấn bắt được chứng cứ.



Bây giờ bà cụ Đường hận không thể cầm cây gậy ở trong tay đánh chết cái tên khốn nạn Đường Trình Siêu này mới thôi.



Bây giờ nghe thấy quản gia nói chuyện này một lần nữa, hai mắt của bà cụ Đường khẽ đảo, trực tiếp hôn mê bất tĩnh.



Quản gia bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, vội vàng ấn nhân trung của bà cụ, sau đó gọi cho bác sĩ gia đình, vất vả lắm mới làm cho bà cụ Đường tỉnh lại, lúc này có người đến thông báo Diệp Ân Tuấn đã đến rồi.



Bà cụ Đường cảm thấy không khí ở lồng ngực đều không đủ để hô hấp.



Bà ta lăn lộn trong thương trường cả đời, chưa từng nhìn thấy người nào âm hiểm như là Diệp Ân Tuấn.



“Không gặp, cứ nói là tôi bị bệnh nặng, miễn tiếp khách.”



Người mà lúc này bà cụ Đường không muốn gặp nhất đó chính là Diệp Ân Tuấn.



Diệp Ân Tuấn cũng không để ý cái gì trực, tiếp xông vào.



“Bà cụ, bà có ý gì hả?”



Diệp Ân Tuấn bước đến, giọng nói lạnh lùng làm bà cụ Đường hận không thể ngất đi một lần nữa, đáng tiếc là bà ta không có cách nào giả vờ nữa, bởi vì Diệp Ân Tuấn đã đi đến trước mặt của bà ta.



“Tôi nghe nói là bà Đường bị bệnh, cho nên cố ý mời bác sĩ đến đây để khám cho bà, không biết là hiện tại bà Đường đã khá hơn chút nào chưa?”



Diệp Ân Tuấn cười nhạt, lộ ra vẻ nho nhã lễ độ nhưng mà bà cụ Đường đã sớm mắng anh ở trong lòng.



Cái tên gian thương này!



Nhưng mà trên mặt của bà cụ vẫn treo nụ cười.




ctp_1994280_1_3




ctp_1994280_2_3
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom