• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Cục Cưng Có Chiêu (7 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chap-201

CHƯƠNG 198: MANG THAI HỘ.




CHƯƠNG 198: MANG THAI HỘ.



“Mẹ, con vẫn có chút không hiểu, con….”



“Chuyện không hiểu sau nay tự con sẽ từ từ tìm hiểu, mẹ chỉ có thể nói đến đây. Về phần có thể khiến nhà họ Diệp đi được bao xa, đó là chuyện của con và Ân Tuấn, hôm nay nói ra gánh nặng này, lập tức cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Mặc dù không biết mẹ có thể sống được bao lâu, nhưng sau này mẹ chính là một bà lão, mẹ sẽ tập trung chăm sóc Nghê Nghê và Diệp Tranh, giữ gìn tuổi thọ là được rồi.”



Bà cụ cười tinh nghịch.



Thẩm Hạ Lan biết bà cụ không muốn nói.



Mặc dù thời gian tiếp xúc với lão phu nhân không dài, nhưng cô biết, trong lòng bà cụ hiểu rất rõ.



Vẫn luôn cho là bà cụ không thích Thẩm Minh Triết, cũng không nhận Thẩm Minh Triết, vì vậy từ khi bọn họ xuất hiện ở Hải Thành, đến lúc Thẩm Minh Triết bị mất tích, bà cụ Diệp vẫn không thể hiện ra sự lo lắng và coi trọng mà một bà nội nên có, thậm chí còn không nhắc gì đến Thẩm Minh Triết.



Thẩm Hạ Lan đã từng oán giận, và cảm thấy vô cùng khó chịu.



Nhưng bây giờ xem ra, bà cụ Diệp không phải là không xem trọng mà là quá xem trọng.



Trong lòng Thẩm Hạ Lan vô cùng phức tạp, không biết nên nói gì mới tốt.



Cô đè thấp giọng nói: “Mẹ, mẹ biết tất cả mọi chuyện, tại sao mẹ vẫn để mặc thím Trương làm những chuyện như vậy với con và Ân Tuấn, đặc biệt là Minh Triết?”



“Đó là vì Ám Dạ không yên bình.”



Đôi mắt bà cụ Diệp hơi nheo lại, nặng nề nói: “Từ xưa đến nay, quyền lực quá cao luôn khiến những người khác mang tâm lý không phục, cho dù là cháu trai của nhà họ Diệp, cũng sẽ có vài người có ý đồ bất chính. Năm đó ba của Ân Tuấn là người đứng đầu nhà họ Diệp, anh em của ông ấy cũng chính là chú của Ân Tuấn tiếp quản Ám Dạ, nhưng tiếc là nó lại biến Ám Dạ thành của mình, biến thành một tổ chức độc đại. Hạ Lan, con phải nhớ, bất kể đến lúc nào, Ám Dạ đều đem sức phục vụ cho đất nước, có lẽ con chưa từng làm lính, chưa từng có kinh nghiệm ở trong quân đội, nhưng con nhất định phải nhớ chuyện này, đây là chuyện quan trọng nhất. Nhà họ Diệp thuộc về đất nước, Ám Dạ cũng thuộc về đất nước. Tất cả những thứ nhà họ Diệp có bây giờ đều là đất nước cho, đều là để phục vụ đất nước và nhân dân, mà không phải của bất kỳ cá nhân nào, hiểu không?”



Những lời này bà cụ Diệp nói rất thận trọng, thậm chí còn có chút nghiêm khắc.



Thẩm Hạ Lan giống như hiểu, lại giống như không hiểu, nhưng vẫn gật đầu.



Bà cụ Diệp trầm giọng nói: “Chú của thằng bé chính là có suy nghĩ gian dối, nghĩ là nền tảng của nhà họ Diệp nhiều năm như vậy đã có thể thoát khỏi quốc gia trở thành một cá thể độc lập, vì vậy định đem Ám Dạ rời khỏi quốc gia, thậm chí còn cổ động rất nhiều người tham gia cùng với ông ta tranh giành chính quyền. Nhưng tiếc là cuối cùng vẫn thất bại. Chú của thằng bé không biết tung tích, bên trong Ám Dạ cũng bắt đầu xao động, bất an. Mẹ rất hiểu tình hình sức khỏe của mình, vì vậy đối với tình hình bây giờ của mẹ, mẹ hiểu hơn bất kỳ ai.”



Những lời này lại một lần nữa khiến Thẩm Hạ Lan sững sờ.



Cô cảm thấy hôm nay nghe được rất nhiều chuyện, mà chuyện nào cũng khiến người khác vô cùng ngạc nhiên.



“Mẹ, có phải mẹ biết ai hạ độc mẹ đúng không?”



“Là thím Trương!”



Bà cụ Diệp nói một cách vô cùng bình tĩnh.




ctp_1993124_1_3




ctp_1993124_2_3
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom