• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Cô Vợ Cảnh Sát Cool Ngầu Của Tôi - Lý Thiệu Minh (1 Viewer)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 258: [Kết] Lấy anh nhé

“Anh ba, em ủng hộ anh làm gia chủ nhà họ Lý, em không cần cổ phần nhà họ Lý nữa! Cho anh tất!”, lại thêm một người từ bỏ cổ phần nhà họ Lý.

Bố mẹ của cậu tư nhà họ Lý biết cậu Lý nghĩ như thế nào, bọn họ lập tức từ bỏ cổ phần giống cậu tư, cả bố mẹ cậu bảy nữa.

“Thiệu Minh à, cháu không giống với những đứa trẻ khác, bác sớm đã biết cháu là đứa trẻ có tương lai nhất nhà họ Lý!”, bác hai bỗng nhiên cười ha hả gắng gượng kìm nén sắc mặt khó coi và nở nụ cười chân thành, vội vàng đến bên cạnh Lý Thiệu Minh nói: “Thiệu Minh à, bác hai cũng ủng hộ cháu làm gia chủ nhà họ Lý, bác ủng hộ cháu tuyệt đối, bác hai sẽ đưa toàn bộ cổ phần của mình cho cháu và cả của cậu hai nữa”.

“Thiệu Minh, tối nay đừng đi, bác hai sẽ đích thân làm cho cháu hai món gà hầm và cá sợi cháu thích ăn nhất”, bác hai mỉm cười, chớp mắt với Lý Thiệu Minh, nhìn anh bằng ánh mắt thân thiết hơn cả đối với con trai ruột.

“Thiệu Minh quả thực là con cháu ưu tú nhất nhà họ Lý chúng ta, cậu ấy đúng là niềm tự hào của chúng ta, cậu ấy làm gia chủ nhà họ Lý, tôi phục!”, một người thân nhà họ Lý đột nhiên đứng dậy, lớn tiếng khen ngợi Lý Thiệu Minh. Đọc nhanh tại Vietwriter

“Trước đây là chú có mắt không tròng, không biết Thiệu Minh có năng lực. Thiệu Minh, hãy tha thứ cho thói nịnh hót thực dụng của chú ba, cháu biết mà, hiện giờ rất nhiều nơi đều như vậy, cười kẻ nghèo chứ không chê gái điếm, chỉ nhìn người bằng vẻ bề ngoài, cháu mặc đẹp người ta sẽ coi trọng cháu, nếu cháu ăn mặc tầm thường thì người ta sẽ chẳng thèm để ý đến cháu. Đi bàn chuyện làm ăn, đầu tư mà không ngồi xe Mercedes- Benz S, thì dù cháu có nói bản thân có trăm tỷ cũng chẳng có ai tin? Nhưng thế giới hiện thực cũng rất tốt, cháu chỉ cần cố gắng là có thể được đền đáp, cháu cố gắng thành công rồi thì người khác có thể đánh giá cao cháu, như vậy cháu thành công mới có ý nghĩa. Thiếu Minh à, chú ba chúc cháu làm ăn thuận lợi, sức khỏe dồi dào, cũng chúc ông cụ sống lâu trăm tuổi, luôn luôn trẻ khỏe, chúc mừng cháu đã trở thành gia chủ nhà họ Lý, chú xin phục!”, thêm một người họ hàng khác nhà họ Lý lên tiếng.

“Thiệu Minh, chúng tôi cũng phục”.

“Tôi cũng phục...”

Ngay sau đó, một loạt họ hàng và thân thích nhà họ Lý bày tỏ tin phục.

“Được rồi”, Lý Thiệu Minh nhìn thấy cảnh này liền mỉm cười.

Người nhà họ Lý chỉ là những kẻ thích nịnh hót, trước giờ chưa từng làm những việc xấu xa vô nhân tính, chưa từng vi phạm kỉ cương pháp luật, lại là người thân của Lý Thiệu Minh, Lý Thiệu Minh sẽ không đối xử quá tàn nhẫn với bọn họ.

Hiện giờ đã thu phục được toàn bộ nhà họ Lý, nguyện vọng duy nhất của anh coi như là đã được hoàn thành. Còn về những lời nịnh hót, khi ở nước ngoài anh đã nghe chán rồi, không muốn nghe thêm nữa.

“Từ nay, tập đoàn Lý Thị sẽ trở thành công ty con của tập đoàn Thiên Châu, phát triển song song cùng tập đoàn mẹ. Còn chức vụ của các người ở tập đoàn Lý Thị sẽ có sự thay đổi. Lần này, tập đoàn Lý Thị đã quá hỗn loạn rồi, chúng ta phải nhanh chóng quay về trụ sở chính của tập đoàn Lý Thị, ổn định vị trí của mình, để đảm bảo tập đoàn Lý Thị có thể phối hợp tốt vốn đầu tư của tập đoàn Thiên Châu và nhanh chóng phát triển”.

“Được!”, mọi người cùng vỗ tay hoan hô.

...

Lý Thiệu Minh và Hiên Tịnh Vũ định ở lại nhà họ Lý một đêm, ngày hôm sau sẽ trở về nhà mẹ Hiên Tịnh Vũ.

Đến tối, khi Lý Thiệu Minh đang nằm trên giường suy nghĩ, cửa phòng anh bỗng nhiên bị ai đó nhẹ nhàng đẩy ra, là Hiên Tịnh Vũ, cô mặc một chiếc váy ngủ mỏng manh nằm lên giường.

“Em làm gì vậy?”, Lý Thiệu Minh cảm thấy ngạc nhiên, bỗng nhiên co rụt hai chân hai tay lại, y như con chim cút bị hoảng sợ.

Lý Thiệu Minh ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng trên cơ thể Hiên Tịnh Vũ, cảm nhận được sự mềm mượt của chiếc váy ngủ cô đang mặc và cả cơ thể mềm mại ấm áp của cô, trong lòng bỗng chốc bùng lửa.

Từ sau khi anh bận rộn việc quan trọng, đã rất lâu rồi anh không có loại cảm giác này, chủ yếu là do quá bận rộn, thật ra anh cũng muốn tìm cơ hội sơ múi Hiên Tịnh Vũ.

“Anh...”, Lý Thiệu Minh vô cùng căng thẳng, lập tức muốn ngã xuống khỏi giường, nhưng lại hơi không nỡ xuống.

“Đừng nói nữa, muốn làm gì thì làm đi”, Hiên Tịnh Vũ lật người ôm chặt lấy cơ thể Lý Thiệu Minh.

“Không được”, Lý Thiệu Minh nhanh chóng đẩy Hiên Tịnh Vũ ra.

“Anh dùng sức như vậy làm gì? Anh thật sự không thích em à?”, Hiên Tịnh Vũ hơi buồn.

“Không phải, trong phòng tối quá, anh muốn bật đèn, cơ thể em quá tuyệt vời, anh muốn sờ trước rồi tỉ mỉ thưởng thức...”, Lý Thiệu Minh nói.

“...”, Hiên Tịnh Vũ.

Sáng sớm hôm sau, khi Lý Thiệu Minh và Hiên Tịnh Vũ tỉnh giấc, anh còn quấn lấy cô một lúc, mãi đến chín giờ sáng mới có cảm giác hài lòng, cùng Hiên Tịnh Vũ sửa soạn rồi ra ngoài.

Đây là lần đầu tiên của Lý Thiệu Minh, cũng là lần đầu tiên của Hiên Tịnh Vũ, Lý Thiệu Minh chưa từng được nếm trải cảm giác đặc biệt này, Hiên Tịnh Vũ nhẫn nhục chịu đựng, trong lòng cô đã coi Lý Thiệu Minh là chồng mình.

Lúc Lý Thiệu Minh và Hiên Tịnh Vũ chuẩn bị về đến nhà mẹ đẻ, ông cụ và đám thân thích nhà họ Lý đã đến tặng rất nhiều quà cho nhà họ Hiên, khiến Lý Thiệu Minh cũng rất nở mày nở mặt.

Nhà họ Lý là đại gia tộc nổi tiếng Kinh Thành, người nhà họ Hiên tất nhiên cũng rất thích nhà họ Lý, người thân hai nhà nói chuyện với nhau rất vui vẻ, chỉ cần Lý Thiệu Minh có ý muốn lấy Hiên Tịnh Vũ, hai nhà sẽ lập tức bàn chuyện đám cưới.

“Hôm nay là thứ mấy?”, trên xe, Lý Thiệu Minh chống lại sự mệt mỏi trên người, nhẹ nhàng đặt hai tay lên vai Hiên Tịnh Vũ, ôm chặt cơ thể mềm mại của cô.

“Hình như là thứ tư”, Hiên Tịnh Vũ nói.

“Đi đăng ký kết hôn thôi, anh đã chạm vào em thì phải chịu trách nhiệm với em”, Lý Thiệu Minh nói.

“Quan niệm truyền thống của anh cũng mạnh thật đấy”, Hiên Tịnh Vũ tức giận liếc anh một cái.

“Anh đã từng thầm thề rằng, đời này nếu đã chạm vào cô gái nào thì nhất định sẽ cưới cô ấy làm vợ, sau đó nhiều năm như vậy cũng không có thích ai, vì vậy cũng không động vào ai cả”, Lý Thiệu Minh nói.

“Ừm”, Hiên Tịnh Vũ khẽ gật đầu.

Lý Thiệu Minh đồng ý đăng ký kết hôn với cô, cô tất nhiên cũng rất bằng lòng, cô cũng rất thích Lý Thiệu Minh mà, dù sao Lý Phong cũng đã bị Lý Thiệu Minh ép ký giấy ly hôn rồi, cô và Lý Thiệu Minh có thể đăng ký kết hôn là tốt nhất. Cô cũng muốn có một danh phận, nếu không thì trông cô có vẻ hơi tùy tiện.

“Tối hôm qua bất cẩn quá, vẫn còn có chút khó chịu, tối nay chúng ta đến một khách sạn đi”, Lý Thiệu Minh ngẫm nghĩ rồi vuốt ve eo của Hiên Tịnh Vũ.

“Tối nay còn muốn? Không phải anh nói cùng em về nhà mẹ ăn cơm xong sẽ phải đi công tác à?”, Hiên Tịnh Vũ ngạc nhiên.

“Ngày mai đi cũng chưa muộn”, Lý Thiệu Minh nói.

“Sớm biết anh như vậy, tối qua em không nên cho anh, làm lỡ cả việc quan trọng rồi”, Hiên Tịnh Vũ nói.

“Sao lại lỡ việc do em chứ? Không hề chậm trễ, cho dù không không có em, thì công tác chuẩn bị cũng cần nửa tháng lận, anh là đang tranh thủ thời gian ở bên em trước khi đi”, Lý Thiệu Minh nói.

Lý Thiệu Minh ôm chặt Hiên Tịnh Vũ, hôn nhẹ lên môi cô: “Cho dù thế nào, anh nhất định sẽ bảo vệ và chăm sóc em cẩn thận, đời này anh sống vì em. Anh nhất định sẽ mang lại cho em hạnh phúc đích thực, tuyệt đối sẽ không để em rơi nước mắt. Hiên Tịnh Vũ, anh yêu em, lấy anh nhé!”

“Vâng, em đồng ý...”, mắt Hiên Tịnh Vũ đỏ lên, suýt rơi lệ.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom