Hot Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo Dị Bản (1 Viewer)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 908-912

Chương 908

Hơn nữa anh rõ ràng đã đồng ý.

Bây giờ anh là có chuyện gì xảy ra vậy?

“Không có vấn đề? Tô Khiết, vì ly hôn, em thật sự không từ thủ đoạn, em đã từng bước sắp xếp mọi thứ thật sự không chê vào đâu được, em biết rõ thư lý Lưu chắc chắn sẽ hỏi ý kiến của tôi, vậy nên trước đó em cố ý gọi điện thoại cho tôi nói chuyện người mẫu xe hơi, em cố ý để tôi hiểu lầm, em tính toán tôi như vậy, em cảm thấy việc này không có vấn đề sao?” Lửa giận trong mắt Nguyễn Hạo Thần không ngừng bốc lên, hung hăng trừng mắt nhìn cô, nếu ánh mắt có thể giết người, giờ phút này có lẽ cô đã sớm hóa thành tro bụi.

Đúng, để cô ly hôn, là sai lầm của anh, nhưng nếu không phải cô sớm tính toán hết tất cả, lúc ấy thư ký Lưu gọi điện thoại cho anh, cũng sẽ không sinh ra hiểu lầm như vậy.

Bây giờ, cô còn hỏi anh có vấn đề hay không?

Tô Khiết nhìn anh, đôi mắt chớp chớp, cô tính toán anh lúc nào?

Việc này cô thật sự bị oan uổng, lúc ấy cô thật sự không nghĩ nhiều như vậy, cô cho rằng mình giúp anh lấy được cổ phân của công ty, anh sẽ sảng khoái ly hôn, vậy nên cô cảm thật thực tình không cần phải tính toán gì.

Tô Khiết khẽ nhướn mày, trong đầu đột nhiên hiểu được nguyên nhân khiến anh tức giận: “Anh sẽ không phải vì điêu này mà tới tìm em gây rắc rối đấy chứ?”

Kiêu ngạo như anh, cuồng vọng như anh, thật sự là không thể nào bỏ qua cho việc bị người khác tính toán, nhưng, anh thật sự đã hiểu lầm.

“Ngài Nguyễn, em nghĩ anh đã hiểu lầm, em không tính toán anh điều gì hết, nếu như vì thế mà anh tức giận hoặc không cam tâm, thật sự không cần thiết, thật ra anh và em đều biết chúng ta là thỏa thuận kết hôn, mục đích chính là vì giúp anh nắm giữ được cổ phần của công ty, nếu đã lấy được cổ phần, anh chắc chắn sẽ đồng ý ly hôn, em hoàn toàn không cần thiết phải tính toán điều gì, không đúng sao?” Cô cảm thấy nên giải thích rõ ràng với anh, và cũng cảm thấy giải thích rõ ràng rồi thì vấn đề sẽ biết mất.

Anh nên buông tha cho cô.

Nhưng khi Nguyễn Hạo Thần nghe được những lời cô nói, chẳng những không thả cô ra, thân thể của anh lại càng ép vào cô chặt hơn.

Mặt của anh càng tiến gần cô thêm mấy phần, đôi mắt nhìn thẳng tắp về phía cô, hàm răng cắn chặt.

Cô dựa vào cái gì mà có thể nhận định anh chắc chắn sẽ đồng ý ly hôn. Từ sau khi kết hôn, anh không hề có ý định ly hôn, anh cho rằng thời gian một năm đủ để cô yêu anh, lại không ngờ, không đến ba tháng, người phụ nữ này đã âm thầm ly hôn.

“Đi đến ủy ban lấy giấy đăng ký kết hôn!” Nguyễn Hạo Thần nhìn cô một chút, cũng không giải thích nhiều, lặp lại lời vừa nói lần nữa.

Bây giờ anh không muốn nói những điều khác với cô, chỉ muốn làm những điều trực tiếp nhất, thiết thực nhất.

“Tại sao chứ? Mọi chuyện em đã giải thích rõ ràng, hiểu lâm cũng đã giải thích, anh con muốn thế nào?” Lần này Tô Khiết thật sự ngạc nhiên, cô cũng đã giải thích rõ rồi, rốt cuộc anh còn muốn thế nào?

“Đến ủy ban.” Nguyễn Hạo Thần nói không có chút thương lượng nào.

“Nguyễn Hạo Thần, rốt cuộc anh có ý gì?” Người bình tĩnh như cô giờ phút này lại có chút phát điên, người này hoàn toàn không nói đạo lý, không thể nói lý.
Chương 909
Chuyện giữa bọn họ rất rõ ràng, cũng đã kết thúc rôi, anh như bây giờ là thế nào?
Đương nhiên, khả năng Nguyễn Hạo Thần thích cô, Tô Khiết tuyệt đối không nghĩ đến, dù sao hai người vốn là thỏa thuận kết hôn, kỳ hạn một năm, không nói đến chuyện tình cảm.
“Ý nói của tôi vẫn chưa đủ rõ ràng sao?” Nguyễn Hạo Thần nhíu mày quét mắt nhìn về phía cô, vẫn không giải thích quá nhiều.
Nguyễn Hạo Thần biết, bây giờ nếu anh nói là vì thích cô, cô chắc chắn sẽ không tin tưởng, ở ngoài phòng bệnh nghe được cuộc nói chuyện giữa cô và ông cụ, lại nghe được cuộc điện thoại vừa rồi, anh cảm thấy nếu như anh thật sự nói như vậy, nói không chừng cô sẽ lại càng nghi ngờ mục đích của anh.
“Em không thể đi cùng anh đến ủy ban nhận giấy đăng ký kết hôn!” Tô Khiết thấy không thể giải thích được với anh, cũng lười nói lại, liền trực tiếp bày tỏ thái độ của mình.
Quyết đoán và kiên định, cũng như không có chút thương lượng nào.
Thật vất vả mới ly hôn, dù thế nào cô cũng không đem mình quấn vào, bây giờ cô chỉ muốn sống một cuộc sống yên bình cùng hai bảo bối của mình.
Thấy vẻ mặt quyết đoán của cô, đôi mắt Nguyễn Hạo Thần hơi nheo lại: “Em hẳn phải biết tình hình hiện tại của Tô thị, em sẽ không muốn đứng nhìn Tô thị cứ như vậy mà mất đi chứ?”
Nguyễn Hạo Thần muốn thử đổi cách khác, dù thế nào đi nữa thì cứ lấy giấy được giấy chứng nhận đã rôi hãy nói. Anh biết ông cụ Tô rất quan trọng với cô, vậy nên, anh cảm thấy cô không thể nào mặc kệ sản nghiệp nhà họ Tô.
“Việc của công ty em không am hiểu, em cũng không quản được!” Khóe miệng Tô Khiết hơi nhấch lên, dứt khoát đến mức không thể dứt khoát hơn.
Anh như vậy là muốn dùng Tô thị để uy hiếp cô sao?
Tô Khiết cô ghét nhất chính là bị người khác uy hiếp.
Nguyễn Hạo Thần nhướn mày, anh thật sự không ngờ, đối với vấn đề này cô sẽ có câu trả lời và phản ứng như vậy.
“Em cũng không muốn biết là ai hại Tô thị như vậy sao?” Nguyễn Hạo Thần vẫn chưa từ bỏ ý định, anh cũng không tin, cô không hề quan tâm chút nào đến chuyện này.
“…” Tô Khiết mím môi, sâu trong đôi mắt nhanh chóng ẩn qua một tia phức tạp, nhưng nhanh chóng biến mất, rất khó để người ta bắt được, giọng nói của cô lập tức trở nên lạnh lùng: “Đây cũng không phải chuyện em có thể quan tâm!”
Nguyễn Hạo Thần hung hăng thở dài một hơi, người phụ nữ này thật sự khó chơi.
Anh thật sự không ngờ, chuyện của nhà họ Tô mà cô lại không hề quan tâm chút nào như vậy!
“Vậy em quan tâm đến điều gì? Hả?” Nguyễn Hạo Thần cúi đầu, môi mỏng gợi cảm nhẹ nhàng sát qua khóe môi của cô, lần này, lại không hôn sâu.
“Tóm lại em không thể đi theo anh nhận giấy chứng nhận!” Tô Khiết không biết tại sao lúc này anh lại ép cô đi lấy chứng nhận, nhưng cô tuyệt đối không thể làm như vậy.
Trải qua một lần đó, cô tuyệt đối sẽ không đến lần thứ hai.
“Tô Khiết, tôi có thể nói rõ cho em biết, nếu không lấy chứng nhận thì kết quả cũng đều giống nhau, chỉ có điều một loại là vợ danh chính ngôn thuận, một loại khác là tình nhân ngầm, xem em chọn thế nào?” Nguyễn Hạo Thần cố nén xúc động muốn bóp chết cô, tận lực dùng sức đè ép lên thân thể cô.
Giờ phút này anh cực kỳ tức giận, cũng thật sự không có cách nào để gây khó dễ cho cô nên mới nói như vậy.
“Nếu thật sự như thế, vậy em lựa chọn làm tình nhân!” Tô Khiết suy nghĩ một lát, đột nhiên nói, trong giọng nói nhẹ nhàng chậm chạp nhiễm thêm mấy phần ý cười.
Cho dù không có lựa chọn khác, lần này cô cũng không thể nào tái giá.
Chương 910

Cũng không thể giống như lần trước, vì uy hiếp của anh mà bị khuất phục.

Đương nhiên, làm tình nhân của anh lại càng không thể nào, giờ phút này cô nói như vậy, chẳng qua là vì muốn phân tán sự chú ý của anh.

Cô đã ly hôn với anh, cô không muốn dây dưa không rõ cùng anh như vậy, nên cô phải nghĩ cách để rời đi trước sau đó nói sau.

Động tác của Nguyễn Hạo Thần cứng đờ, âm thầm thở ra, người phụ nữ này thật sự không chọc người khác tức chết thì không chịu được, làm cái gì cũng chọc giận anh.

Ý của cô là tình nguyện làm tình nhân không thể lộ ra ngoài cũng không gả cho anh?

Giỏi lắm, cô thật sự rất giỏi.

Nguyễn Hạo Thần cảm thấy giờ phút này nếu nói chuyện tiếp với cô, thật sự có thể khiến mình tức chết, vậy nên, anh không nói thêm gì nữa, chỉ nhanh chóng cúi đầu dùng sức hôn cô!

“Ngài Nguyễn, cho dù làm tình nhân, anh cũng không nên miễn cưỡng em ở trên xe chứ?” Tô Khiết nhíu mày, kết hôn với anh ba tháng, cô vẫn rất hiểu anh, cô biết những chuyện anh đã quyết định, cô nói lại cũng không được.

Chỉ có điều, anh sẽ không thật sự muốn ở trên xe miễn cưỡng cô chứ?

Những chuyện khác còn dễ nói chuyện, nhưng trong chuyện này, Tô Khiết thật sự có chút không chắc chắn!

Anh không trả lời, chỉ là động tác dường như càng thêm dùng sức, càng có chút cảm giác ác độc hơn.

Đôi mắt Tô Khiết lóe lên, sau đó cô không tiếp tục phản kháng, mặc cho anh hôn cô, chậm rãi giống như bị anh hôn một cách say sưa, cô cũng đáp lại, bắt đầu phối hợp với anh.

Anh cảm nhận được phản ứng của cô, hơi sững sờ một chút, lông mày khẽ nhíu lại, có chút ngoài ý muốn, cũng có thêm vài phần cảnh giác.

Bây giờ anh biết rất rõ, người phụ nữ này chẳng những không ngu ngốc, mà lại tinh quái vô cùng, giờ phút này đột nhiên cô làm như vậy, chắc chắn có mục đích khác.

Tuy nhiên, một giây sau tay của cô đã duỗi ra trước mặt anh, ngón tay nhỏ bé chạm vào từng chiếc cúc áo sơ mi của anh, từng chiếc từng chiếc!

Ngón tay của cô lướt qua, cúc áo sơ mi của anh đều…

Khóe môi của anh chậm rãi câu lên, anh muốn xem xem cô định làm gì, hiếm khi cô chủ động như vậy, anh cảm thấy, cho dù cô làm gì anh cũng đều bằng lòng tiếp nhận.

Cũng bằng lòng phối hợp, dù biết rõ rằng mục đích của cô không đơn thuần.

Tốc độ của cô không nhanh, nhưng cũng không chậm, chờ đến khi ngón tay cô di chuyển từ trên xuống dưới, tay của cô cũng không dừng lại mà là vòng qua eo của anh, ôm lấy anh.

Đôi mắt thâm thúy của anh nhiều hơn mấy phần u ám, vì phản ứng lại hành động chủ động này của cô, hơi thở của anh trở nên gấp gáp hơn, anh phát hiện ra rằng động tác tinh tế của cô đã khiến anh mất hết tự chủ.

Đúng vậy, chỉ cần đụng đến cô một cái thì anh sẽ mất khống chế.

Nụ hôn của anh trở nên nóng bỏng và cuồng nhiệt.

Tô Khiết khẽ nhíu mày, cánh tay ôm ở sau lưng anh không hề để lại dấu vết đem hay góc áo sơ mi của anh vừa mới được cởi ra vòng qua tay nắm cửa xe, dùng sức thắt chặt.

Sau đó cô đột nhiên dùng sức tránh khỏi cái ôm của anh, nhanh chóng lùi lại, bằng tốc độ nhanh nhất mở cửa và bước xuống xe.
Chương 911

“Ngài Nguyễn, tự anh từ từ chơi, em sẽ không phụng bôi!” Trong nháy mắt đóng cửa xe lại, Tô Khiết nhìn về phía anh, trên mặt mang theo ý cười rõ ràng.

Bọn họ đã ly hôn, chuyện giống như lần trước ở nước M, cô tuyệt đối không cho phép xảy ra lần nữa, đương nhiên, những chuyện khác càng không thể xảy ra.

Thật ra, ở phương diện này, Tô Khiết vẫn luôn rất truyền thống.

“Tô Khiết.” Nguyễn Hạo Thần cắn răng nghiến lợi gầm nhẹ, nếu có thể, thật sự muốn hung hăng ăn tươi nuốt sống cô.

Tuy nhiên, giờ phút này rõ ràng là không thể nào, vì cô đã xuống xe, đóng cửa xe, không chút do dự rời đi.

Chỉ có điều, lúc cô rời đi, quay lưng về phía anh, cô giơ tay lên vẫy vẫy, có mấy phần khoa trương và đắc ý.

Vốn muốn dùng sức dứt áo sơ mi ra và lao xuống bắt lấy cô, nhưng Nguyễn Hạo Thần đột nhiên dừng lại, động tác này của cô?

Lại quen thuộc như vậy, quen thuộc đến mức…

Năm năm trước, lúc người phụ nữ cưỡng hiếp anh lúc rời đi, cũng có một động tác thế này. Lúc ấy, anh không thấy rõ bóng lưng của cô, nhưng nhớ rất rõ động tác này.

Rõ ràng nhớ lúc ấy cô có vài phần khoa trương và đắc ý.

Một giây sau, đôi mắt Nguyễn Hạo Thần đột nhiên nhíu lại, là cô! Quả nhiên là cô, người phụ nữ năm năm trước quả nhiên thật sự là cô!

Thật đúng là đi mòn gót sắt tìm chẳng thấy, đến khi gặp được chẳng tốn chút công! !

Kỳ thật, trong lòng anh đã sớm có đáp án, đã sớm nghĩ đến là cô, chỉ là vẫn luôn không chứng thực.

Bởi vì anh có tâm tư và cảm giác khác với cô, anh thậm chí có chút sợ hãi khi kiểm tra kỹ, anh sợ điều tra ra người phụ nữ năm năm trước đó không phải là cô.

Anh sợ đến lúc đó…

Vậy nên, về sau rất nhiều chuyện anh cũng không tiếp tục tra xét, nhưng giờ phút này, trong lòng anh đã hoàn toàn có đáp án.

Cũng hoàn toàn chắc chắn.

Khóe môi của anh chậm rãi câu lên, nếu người phụ nữ năm năm trước kia thật sự là cô, như vậy chuyện này…

Cho dù bây giờ bọn họ ly hôn, chỉ cần chắc chắn chuyện này, cô đừng hòng chạy.

Tô Khiết biết, chẳng qua chỉ là một chiếc áo sơ mi, không cản được anh bao lâu, vậy nên khi cô xuống xe, bằng tốc độ nhanh nhất rời đi.

Chỉ có điều, trong khoảnh khắc cô bước vào trong thang máy, theo bản năng quay người nhìn qua, nhưng không thấy có bất cứ động tĩnh gì, Tô Khiết có chút bất ngờ.

Dựa theo năng lực của Nguyễn Hạo Thần, không phải nha?

Dựa vào tính cách của anh, cũng không phải nha?

Nhưng cô cũng không dừng lại, nhanh chóng đi vào thang máy, cô thật sự không muốn có bất cứ mối liên quan nào với Nguyễn Hạo Thần.

Đối với Nguyễn Hạo Thần, bây giờ cô tránh được thì nên tránh, có thể tránh được bao xa thì tránh.

Hơn nữa, bây giờ cô còn có hẹn với Bùi Dật Duy, nghĩ đến Bùi Dật Duy, sắc mặt của cô có thêm vài phân phức tạp

Chương 912
Nếu không phải vì ông nội, cô nghĩ cả đời này của cô cũng không bao giờ có khả năng chủ động đến gặp anh ta.
Lúc trước Bùi Dật Duy suýt chút nữa hại Tô thị phá sản, nhưng khi đó Bùi Dật Duy dừng lại chuyện phá hỏng Tô thị, về sau vì Nguyễn Thị đầu tư, tạm thời hóa giải được nguy cơ của Tô thị.
Lúc trước khi Bùi Dật Duy đến tìm cô, cô vẫn luôn tránh không gặp, vì cô cảm thấy không cần thiết phải gặp mặt Bùi Dật Duy, huống chi lúc đó cô và Nguyễn Hạo Thần vẫn là vợ chồng, cô cũng không muốn gây rắc rối không cần thiết.
Nhưng cô không ngờ Bùi Dật Duy lại một lần nữa ra tay với Tô thị, lần này còn ác hơn so với lần trước.
Lúc trước Tô Khiết đã biết Tô Trung Dung đem cổ phần của ông ta bán cho Bùi Dật Duy, nên bây giờ cổ phân của Tô thị trong tay Bùi Dật Duy đã vượt quá năm mươi phần trăm, tình huống bây giờ không giống trước kia.
Nhưng chuyện cổ phần ông cụ Tô có lẽ vẫn chưa biết, Tô Khiết cũng không nói cho ông cụ Tô.
Bây giờ Bùi Dật Duy hoàn toàn có quyền nói chuyện ở Tô thị, nếu Bùi Dật Duy thật sự muốn làm gì đó, không ai có thể ngăn cản được.
Tô Khiết biết hiện tại cho dù có Nguyễn Thị đầu tư vào Tô thị cũng không cứu được Tô thị, hơn nữa bây giờ cô đã ly hôn với Nguyễn Hạo Thần, Nguyễn Thị có lẽ cũng không quan tâm đến Tô thị, đương nhiên cô cũng không có lý do để Nguyễn Hạo Thần giúp đỡ.
Bây giờ ông nội vì chuyện này mà sinh bệnh phải nhập viện, cô biết bệnh tim của ông nội rất nghiêm trọng, không thế chịu đựng thêm bất cứ đả kích nào, nên việc này cô không thể mặc kệ.
Vì ông nội, cô chỉ có thể chủ động hẹn Bùi Dật Duy.
Nơi cô và Bùi Dật Duy hẹn cũng không cách xa chỗ này, lúc cô đến, đã nhìn thấy Bùi Dật Duy ngồi ở chỗ mà bọn họ trước kia thường xuyên ngồi.
Cô nhớ, khi đó, Bùi Dật Duy thích nhất là đưa cô đến đây, anh ta từng nói, một ngày nào đó anh ta sẽ mua lại chỗ này, hôm nay anh ta đã làm được, tất cả chỗ này đều đã thuộc về anh ta.
Xung quanh đều là nhà cao tầng, chỉ có nhà hàng nhỏ này vẫn giữ nguyên dáng vẻ ban đầu, ở trong sự phồn vinh hoa lệ này lộ ra vẻ vô cùng đặc biệt.
“Khiết Khiết…” Thấy cô, vẻ mặt Bùi Dật Duy lập tức thay đổi.
“Anh động đến Tô thị tôi mặc kệ, tôi cũng sẽ không ngăn cản, nhưng tôi không thể để anh làm tổn thương ông nội, ông nội không sai, chuyện năm đó không có bất cứ mối liên quan nào đến ông nội!” Tô Khiết ngồi xuống, không nói nhiều lời vô ích, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
Đây là nguyên nhân hôm nay cô đến gặp anh ta, nguyên nhân duy nhất.
Năm đó, khi cô biết tất cả chân tướng sự việc, biết mục đích anh ta tiếp cận cô, cô và anh ta đã kết thúc.
Thấy thái độ của cô như vậy, Bùi Dật Duy sửng sốt, trong đôi mắt rõ ràng hiện lên vài phần thất vọng, anh ta tưởng rằng lần này cô chủ động hẹn anh ta, ít nhất cũng sẽ nói chuyện tình cảm, không ngờ cô lại thẳng thừng như vậy.
Trực tiếp không có bất cứ tình cảm gì, anh ta cho rằng năm đó cô yêu anh ta như vậy, bây giờ chắc chắn cũng không có cách nào quên anh ta.
“Khiết Khiết, tất cả những chuyện hôm nay anh làm, cũng chỉ là vì muốn gặp em, anh sẽ không động đến Tô thị, anh sẽ không để ông cụ Tô xảy ra chuyện!” Bùi Dật Duy nhìn cô, sắc mặt có chút khẩn trương, nhưng lại không hề che giấu tình cảm.
Trước kia anh ta làm tất cả với Tô thị là vì trả thù, bây giờ anh ta chỉ vì muốn gặp cô.
“m” Tô Khiết thấp giọng trả lời, cũng không có bất cứ phản ứng nào, trực tiếp bỏ qua biểu lộ tình ý của anh ta.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom