• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

New Cố Sự (1 Viewer)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 141-144

Chương 141 Chương 141: Sở Tích Nguyệt - Bạch Y Môn, Đế Vương Môn.

Chương 141: Sở Tích Nguyệt - Bạch Y Môn.

Linh Văn Khách Sạn là một trong những khách sạn lớn bậc nhất Đế Đô Tiên Giới, nhìn một chút khách nhân của nơi này liền biết không phải người tầm thường, đảo một vòng đã nhìn thấy vô số Tiên Đế, Tiên Tôn nhiều đến nỗi muốn đếm cũng không hết.

Chỉ là một khách sạn ở Đế Đô liền xuất hiện nhiều Tiên Đế như vậy, so ra với Kiếm Vực thì đúng là Kiếm Vực thua xa cả trăm vạn dặm, ở Kiếm Vực Tiên Tôn đã được xưng chí tôn, đứng hàng bậc nhất cường giả, còn ở nơi này Tiên Tôn, Tiên Đế đi đầy đất, đúng là một cảnh tưởng làm người khác giật mình.

Sở Tích Nguyệt bước vào Linh Văn Khách Sạn thuê phòng, ở nơi này cũng khá là an toàn, có lẽ sẽ không ai nhận ra thân phận của nàng, dù sao Kiếm Vực quá nhỏ so với Đế Đô, Kiếm Vực đúng là không thể so sánh, còn về Thiên Ảnh Tổ Chức nàng hiện tại không biết rõ tình hình của tổ chức này như thế nào nên cũng không quá quan tâm.

"Tiểu Nhị cho ta một phòng tốt nhất, mang lên thức ăn ngon nhất mà các ngươi có!" Sở Tích Nguyệt đi lại gần thuê phòng.

"Xin lỗi cô nương, Linh Văn Khách Sạn chúng ta chỉ tiếp đón Tiên Tôn, Tiên Đế mà thôi" Tiểu Nhị nhìn thấy tu vi của nàng chỉ là Chân Tiên Cảnh liền xem thường, ngay cả hắn là một tên Tiểu Nhị tu vi đã là Tiên Vương Cảnh, Chân Tiên Cảnh cũng muốn thuê phòng ở Linh Văn Khách Sạn là điều không thể.

"Ta có Tiên Thạch, chẳng lẽ khách sạn các ngươi chê Tiên Thạch?" Sở Tích Nguyệt hiếu kì hỏi, lần đầu tiên nàng nghe nói quy định như vậy, chỉ có Tiên Tôn, Tiên Đế mới có thể thuê phòng.

"Cô nương, Tiên Thạch có nhiều đi chăng nữa cũng không được, quy củ là quy củ, ta chỉ là một Tiểu Nhị không thể làm trái quy tắc" Sở Tích Nguyệt cũng hết cách, nàng lắc đầu định bước ra ngoài, dù sao tu vi của nàng lộ ra chỉ là Chân Tiên Cảnh, bây giờ mà lộ ra tu vi thực sự liền không ổn.

"Ừm, ta không làm khó ngươi!"

Lúc này từ bên ngoài bước vào hai nữ nhân, nhìn thấy hai nữ nhân này cách khách nhân đều trầm trồ một tiếng, hai người này cực kỳ xinh đẹp động lòng người, hai người bọn họ đúng là chim xa cá lặng, xinh đẹp đến nỗi ngay cả Tiên Đế thèm muốn đến phát điên, nhưng mà bọn họ nào dám lại gần, nhìn cách ăn mặc của họ liền biết là người của Bạch Y Môn.

"Tiểu Nhị cho chúng ta một phòng thượng hạng" Bạch Vân Thiền mở miệng nói.

"Được, mời Bạch Tiểu Thư lên lầu" Tiểu Nhị cung kính mời hai nữ nhân vừa bước vào lên lầu.

"Khoang đã, vì cái gì hai nữ nhân này tu vi cũng chỉ Chân Tiên Cảnh như ta, nhưng bọn họ lại có thể vào trong, còn ta thì không thể?" Sở Tích Nguyệt lúc này liền tức giận, ban đầu nói là quy củ, nhưng hiện tại lại dám phá hư quy củ trước mặt nàng.

Trên lầu.

"Nữ nhân kia là ai? Lại dám cản đường của Bạch Vân Thiền, không biết sống chết hay sao?" Vương Vũ Long liếc nhìn người ngồi kế bên nói chuyện.

"Có lẽ là người mới đến Đế Đô, không hiểu quy củ mà thôi, lát nữa bị Bạch Vân Thiền giáo huấn liền hiểu rõ" Vương Thiên Long liếc nhìn xuống dưới cười nói.

Hai người này chính là Tam Thiếu Gia cùng Tứ Thiếu Gia của Đế Vương Môn, tu vi đều là Địa Đế là những thiên tài hàng đầu của Đế Vương Môn, ở Đế Đô không một ai dám đắc tội bọn họ.

Bên dưới lầu.

"Cô nương hai vị này là Tiểu Thư của Bạch Y Môn, họ có thể vào bất cứ nơi đâu mà không cần để ý quy tắc" Tiểu Nhị liền giải thích cho Sở Tích Nguyệt, hắn sợ hai người của Bạch Y Môn nổi giận, hắn liền gặp tai họa.

"Quy củ là quy củ, lại có người dám làm trái, Linh Văn Khách Sạn các ngươi làm ăn như vậy?" Sở Tích Nguyệt nhìn Tiểu Nhị nói lớn, nàng thật sự không muốn chấp nhất chuyện này, nhưng ngày đầu đến Đế Đô lại gặp loại chuyện như này làm nàng thật sự không vui.

Bạch Vân Thiền khuôn mặt lạnh lùng, đôi mắt của nàng lóe lên một tia lửa giận, nàng thật sự không thể tin được lại có người dám chỉ trích nàng.

"Quy củ chung quy vẫn chỉ danh cho kẻ yếu, đối với kẻ mạnh mà nói vô dụng!"

Bạch Vân Thiền khí cơ lộ ra, tu vi Tiên Tôn cũng bộc phát mà ra.

"Tu vi như thế này đã được chưa" Ánh mắt Bạch Vân Thiền lạnh lùng, liếc nhìn sang nha hoàn của mình như phân phó điều gì đó.

Bạch Vân Thiền lạnh lùng quay người bước lên lâu, nàng không muốn để ý đến chuyện vừa rồi, nha hoàn của nàng đã đủ giải quyết chuyện này.

"Hừ, thứ không biết sống chết, ngay cả Đại Tiểu Thư của Bạch Y Môn cũng dám mạo phạm" Bạch Huyền rút ra thanh kiếm ngay hông xuất thủ, đâm mạnh về phía Sở Tích Nguyệt.

Sở Tích Nguyệt nở một nụ cười, hai ngón tay phất nhẹ một cái, Bạch Huyền liền không có lực phản kháng bị đánh văng ra ngoài, cả người vô lực đứng dậy, trong miệng phun ra mấy ngụm máu lớn.

Bạch Vân Thiền nghe thấy động tĩnh quá lớn cũng có chút hiếu kỳ quay đầu nhìn lại, nhưng làm cho nàng bất ngờ là người bị đánh bại không phải Sở Tích Nguyệt mà là Bạch Huyền. Nhìn thấy Sở Tích Nguyệt không một chút thương tổn, Bạch Huyền vết thương lại cực kỳ nặng nề, nàng hoài nghi không biết nữ nhân này là ai tại sao có thể làm điều này, phải biết Bạch Huyền tu vi Thiên Tôn Cảnh còn cao hơn nàng một tiểu cảnh giới.

"Ngươi dám làm Bạch Huyền bị thương?" Bạch Vân Thiền tuy rất tức giận, nhưng không dám ra tay, nàng biết mình không phải đối thủ của Sở Tích Nguyệt.

"Thế nào, nàng ta có thể ra tay với ta, bị ta đánh trọng thương liền tức giận?" Sở Tích Nguyệt cười nói.

"Ngươi, ngươi không biết thân phận của ta là gì sao?"

"Ngươi có thân phận gì liên quan gì đến ta!"

Bạch Vân Thiền liếc nhìn lên lầu, nàng liền nhìn thấy Vương Vũ Long cùng Vương Thiên Long đang ở bên trên, nàng liền mở miệng nhờ vả.

"Vũ Long, Thiên Long ca, nữ nhân này ức hiếp ta" Bạch Vân Thiền thay đổi thái độ, nàng nhìn hai người này nũng nịu mong muốn họ giúp đỡ.

"Vân Thiền tiểu muội, ngay cả muội mà cũng có người dám đắc tội?" Vương Vũ Long từ trên lầu đáp xuống, khuôn mặt vui vẻ cười nói.

"Ừm, là nữ nhân đó ức hiếp ta" Bạch Vân Thiền hai mắt rưng rưng sắp khóc, ngón tay chỉ thẳng xuống Sở Tích Nguyệt.

Sở Tích Nguyệt cũng không biết nữ nhân này làm trò gì, đánh không lại liền nũng nịu gọi người, con cháu thế gia toàn là như thế này sao, nàng đúng là không thể tin được.

"Hừ, nữ nhân từ đâu đến, lại dám ức hiếp Vân Thiền muội muội của ta" Vương Vũ Long hừ lạnh một tiếng, tu vi Địa Đế lộ ra, như là đang muốn chấn nhiếp Sở Tích Nguyệt.

"Ngươi lại là tên nào nữa đây?" Sở Tích Nguyệt cũng hết cách với đám người này, muốn đánh liền đánh tại sao phải nói nhảm nhiều như vậy chứ.

"Ngay cả bổn thiếu gia còn không biết, vậy được hôm nay bổn thiếu gia nói cho ngươi biết"

"Ta là Tứ Thiếu Gia của Đế Vương Môn, là một trong những thiên tài bậc nhất của Đế Vương Môn, tương lai có thể trở thành Gia Chủ của Đế Vương Môn, ngươi đã biết hay chưa!" Vương Vũ Long luyên thuyên nói về thân phận của mình, nhưng dường như Sở Tích Nguyệt không thèm để ý đến hắn cho lắm thì phải.

"Hả, tên điên từ đâu tới, nói điên nói khùng cái gì đó, Đế Vương Môn là thứ gì chứ" Sở Tích Nguyệt nghe tên này ôn ào thật mệt mỏi, nàng hiện tại chỉ muốn lên lầu nghỉ ngơi mà thôi.

"Nữ nhân ngu ngốc muốn chết" Vương Vũ Long tức giận, tốc độ tăng lên một cách đáng sợ tung quyền về phía Sở Tích Nguyệt.

Sở Tích Nguyệt nhìn thấy Vương Vũ Long lao đến, nàng nhẹ nhàng phất tay xuống một cái, áp lực từ người nàng tỏa ra liền đè ép Vương Vũ Long xuống mặt đất.

Vương Vũ Long bị một áp lực vô hình ép xuống, muốn đứng dậy nhưng không thể đứng dậy, áp lực này quá lớn, ngay cả khi hắn đã dùng đến toàn bộ tu vi cũng không thể nhúc nhích được một tí.

Sở Tích Nguyệt không thèm để ý đến Vương Vũ Long, đi lại gần Tiểu Nhị nói.

"Cho ta một phòng tốt nhất, thức ăn ngon nhất mang lên cho ta" Sở Tích Nguyệt nhìn Tiểu Nhị dặn dò.

Lúc này Bạch Vân Thiền nhìn thấy Vương Vũ Long bị Sở Tích Nguyệt dùng áp lực đè ép xuống mặt đất, nàng cũng không thể chịu nổi, cả người phi hành mà lên tấn công Sở Tích Nguyệt.

Sở Tích Nguyệt cảm tháy những người này đúng là rất ngu ngốc, đã đánh không lại còn dám chạy lại tấn công nàng, nếu đây không phải Đế Đô mà là ở nơi khác, nàng đã giết sạch đám người này rồi.

"Nữ nhân khốn kiếp, chết đi cho ta" Bạch Vân Thiền lao đến vung kiếm về phía Sở Tích Nguyệt.

"Hừ" Sở Tích Nguyệt hừ lạnh, lại một lần nữa dùng áp lực bắt hai người Vương Vũ Long, Bạch Vân Thiền quỳ xuống dưới.

"Tội chết có thể tha, tội sống không thể tha, quỳ đó ba ngày cho ta, kẻ nào giúp đỡ kết cục liền giống như bọn hắn" Lời nói vừa dứt Sở Tích Nguyệt đi thẳng lên lầu không thèm để ý mọi chuyện ở phía dưới nữa.

Vương Thiên Long nhìn thấy Sở Tích Nguyệt bước lên lầu hắn mới dám xuất hiện, hắn cũng không phải kẻ ngu ngốc mà lao xuống giúp đỡ Tứ Đệ của mình. Hắn sẽ trở về Đế Vương Môn, Bạch Y Lâu gọi người đến giúp đỡ, một mình hắn là không thể làm được điều gì.

Sở Tích Nguyệt nhìn thấy Vương Thiên Long rời đi, nàng lúc này nở một nụ cười quỷ dị, từ lúc ban đầu khi nghe đến Bạch Y Môn nàng đã có kế hoạch sẽ dụ người của Bạch Y Môn đến nơi này, không ngờ lại có thêm Đế Vương Môn tham gia vào, đúng là một mũi tên trúng hai đích.

Trước khi đánh lên Thiên Đình nàng muốn hủy diệt Gia Tộc của Thiên Đế trước, nàng muốn cho hắn biết cảm giác bị diệt tộc là như thế nào, nàng muốn cho Thiên Đế cảm nhận được những thứ nàng từng trải qua, không những thế nàng còn muốn cướp đi Bàn Đạo Thụ vô cùng trân quý của Thiên Đế và Thiên Hậu.
Chương 142 Chương 142: Sở Tích Nguyệt - Bạch Y Môn, Đế Vươn Môn (2).

Chương 142: Sở Tích Nguyệt - Bạch Y Môn, Đế Vươn Môn (2).

Sở Tích Nguyệt bước lên lầu, đi vào căn phòng mà Bạch Vân Thiền đã đặt trước đó, nàng cứ như vậy ngồi xuống như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Tiểu Nhị nhìn thấy nàng ung dung như vậy cũng không còn cách nào khác đành chạy xuống nhà bếp dặn dò những thứ mà Sở Tích Nguyệt đã gọi.

Sau thời gian mấy hơi thở thì mấy món thức ăn cũng đã mang lên, nàng nâng lên ly rượu uống một hớp thật ngon, sau đó bắt đầu ăn điên cuồng, nửa tháng nay nàng luôn phi hành bên ngoài Tinh Không, tuy là đã tích cốc rất lâu, nhưng nàng vẫn không bỏ đi được thói quen ăn uống như hồi ở Ma Thiên Sơn.

Bên dưới lầu hai người Bạch Vân Thiền cùng Vương Vũ Long vẫn quỳ ở đó, bọn hắn không thể di chuyển, không thể nhúc nhích, ngay cả mở miệng kêu gào cũng không thể, hai người bọn họ cứ như vậy quỳ trước hàng ngàn người ở Linh Văn Khách Sạn, đây là nỗi nhục to lớn nhất cả cuộc đời của Bạch Vân Thiền, Vương Vũ Long.

................

................

Đế Vương Môn.

Vương Thiên Long sau gần nửa canh giờ phi hành cuối cùng cũng đã trở về được đến nhà, hắn vội vã chạy vào đại điện, hắn muốn báo cáo chuyện vừa xảy ra ở Thiên Linh Khách Sạn.

Vương Thiên Long cả người mồ hôi nhể nhải, khuôn mặt tái mét, có mấy phần mệt mỏi đi vào.

"Cha, Tứ Đệ, Tứ Đệ bị người ta đánh trọng thương ở Linh Văn Khách Sạn"

"Hửm, có chuyện đó?"

"Đúng vậy, không biết từ đâu xuất hiện một người không rõ lai lịch, liền cướp phòng của Bạch Vân Thiền, liền đánh trọng thương Tứ Đệ" Khuôn mặt của Vương Thiên Long có mấy phần sợ hãi nói.

"Làm sao lại có Bạch Vân Thiền ở đây nữa?" Vương Vấn Long nhìn Vương Thiên Long nghi hoặc hỏi.

"Bạch Vân Thiền không hiểu lý do gì tranh chấp với người lạ mặt kia, Tứ Đệ nhìn thấy chuyện như vậy liền xuất thủ trợ giúp, không ngờ bị người kia đánh trọng thương"

"Người kia tu vi như thế nào? Chẳng lẽ là Thiên Đế, cho dù là như vậy cũng không nể mặt Đế Vương Môn chúng ta" Vương Vấn Long cực kỳ tức giận, khuôn mặt hiện ra một tia sắt lạnh.

"Cha, người này hình như không biết Bạch Y Môn, Đế Vương Môn chúng ta".

"Hừ, Nhị Đệ, Tam Đệ, hai người các ngươi cùng Thiên Long đến Linh Văn Khách Sạn dạy dỗ người này một chút" Vương Vấn Long nhìn hai vị Trưởng Lão phân phó.

"Nhị Thúc, Tam Thúc, hai người đi Linh Văn Khách Sạn trước một chuyến, ta còn phải đến Bạch Y Môn báo tin" Vương Thiên Long nhìn hai vị Trưởng Lão chắp tay nói.

"Ừm, Thiên Long ngươi cứ đi đến Bạch Y Môn, chúng ta đến Linh Văn Khách Sạn đợi ngươi" Nhị Trưởng Lão mở miệng nói chuyện, hắn cũng muốn biết người nào to gan như vậy, dám đắc tội Đế Vương Môn bọn hắn.

Vương Thiên Long hành lễ một cái, sau đó lập tức phi hành mà bay thẳng đến Bạch Y Môn, chỉ trong chớp mắt hắn đã xuất hiện trước cổng vào Bạch Y Môn.

Đế Vương Môn và Bạch Y Môn có mối quan hệ cực kỳ thân thiết, các đời đệ tử của nhau thường kết thành đạo lữ, sinh con đẻ cái, sinh ra con gái liền mang họ Bạch trở về Bạch Y Môn sinh sống, sinh ra con trai liền mang họ Vương sống ở Đế Vương Môn, mối quan hệ này đã truyền từ đời này sang đời khác, Bạch Y Môn cùng Đế Vương Môn tuy nói là hai gia tộc khác nhau, nhưng thực ra bọn họ đều mang Huyết Thống giống nhau.

"Thiên Long Thiếu Gia, có chuyện gì sao? Tại sao giờ này lại xuất hiện ở nơi này?" Hai vị nữ tử hộ vệ nhìn Vương Thiên Long hiếu kì hỏi.

"Ta có chuyện gấp cần gặp Gia Chủ, các ngươi thông báo một tiếng, chuyện này liên quan đến danh dự của Đế Vương Môn cùng Bạch Y Môn" Vương Thiên Long sốt sắng nhìn hai người hộ vệ nói lớn.

"Vâng, Thiên Long Thiếu Gia đợi một chút".

Sau một hơi thở, hai vị nữ tử hộ vệ cũng đã thông báo cho Gia Chủ.

"Mời, Thiên Long Thiếu Gia vào trong, Gia Chủ đang ở bên trong Đại Điện"

Vương Thiên Long không nhiều lời trực tiếp đi vào, chuyện này rất gấp, hắn muốn mau chóng bẩm báo, sau đó cùng với hai vị Thúc Thúc tụ họp, chuyện này liên quan đến mặt mũi của Gia Tộc không thể làm qua loa.

Bước vào Đại Điện, Vương Thiên Long liền cúi đầu chào mấy vị Trưởng Lão cùng với Gia Chủ của Bạch Y Môn một cái.

"Thiên Long có chuyện gì, tại sao lại gấp gáp như thế?" Bạch Thiển hiếu kì hỏi, nàng không biết có chuyện gì quang trong mà Vương Thiên Long người vốn luôn bình tĩnh, lại có thể làm cho hắn khẩn trương như vậy.

"Bạch Gia Chủ, Vân Thiền muội ấy cùng người khác tranh chấp ở Linh Văn Khách Sạn"

"Chuyện này có gì quan trọng sao? Vân Thiền tranh chấp cùng các thế gia khác cũng không phải một hai lần?"

"Không phải, Vân Thiền muội ấy đánh không lại người khác, Vũ Long cùng muội ấy hiện tại đang quỳ ở Linh Văn Khách Sạn không thể đứng lên được!" Vương Thiên Long liền nói vào vấn đề chính.

"Ngươi vừa nói cái gì? Vân Thiền bị người khác bắt quỳ ở Linh Văn Khách Sạn, trước mặt toàn bộ khách nhân ở đó!" Bạch Thiển hai mắt đỏ ngầu, tu vi toàn bộ lộ ra, khí tức bức người đến đáng sợ.

"Đúng vậy Bạch Gia Chủ" Vương Thiên Long nhìn thấy Bạch Thiển tức giận như vậy, hắn có chút sợ, vừa lúc nãy cha hắn tuy có tức giận nhưng cũng không lộ ra khí thế ép người khác như vậy.

"Là người nào, người nào dám sỉ nhục Bạch Y Môn của ta như vậy?" Bạch Thiển tức giận khí tức tỏa ra ép xuống người Vương Thiên Long.

"Bạch Gia Chủ, người này không rõ lai lịch, tu vi cũng không rõ ràng, lại không thèm để ý đến Đế Vương Môn, Bạch Y Môn chúng ta" Vương Thiên Long nói lớn.

"Hừ, ta cũng muốn xem thử kẻ nào có gan làm nhục Bạch Y Môn chúng ta" Bạch Thiển đứng dậy, cả người sát khí đằng đằng nhìn Vương Thiên Long.

"Vậy Bạch Gia Chủ đi cùng ta sao?" Vương Thiên Long không biết làm thế nào liền hỏi.

"Ừm, nhanh lên, còn đứng đó ngây người" Bạch Thiên tức giận nói.

Vương Thiên Long sợ sệt, sau đó quay người phi hành mà lên, sau lưng hắn là Bạch Thiển cùng Đại Trưởng Lão của Bạch Y Môn cũng đi theo, hắn không tin được chuyện này lại xảy ra, hắn nghỉ Bạch Y Môn cùng lắm chỉ gọi Nhị Trưởng Lão, Tam Trưởng Lão mà thôi, không ngờ đích thân Gia Chủ cùng Đại Trưởng Lão đều đến.

Đi đến Linh Văn Khách Sạn, Vương Thiên Long đã nhìn thấy Nhị Thúc, Tam Thúc của mình vừa đến, hắn cùng mấy người Bạch Thiển liền đáp xuống.

"Bạch Gia Chủ cùng Đại Trưởng Lão đích thân đến?" Vương Chấn Thiên nhìn hai người Bạch Thiển hỏi.

"Chỉ là một chuyện nhỏ, cần gì hai vị phải đích thân mình đến chứ" Vương Chấn Hào mở miệng tiếp lời.

"Hai người các ngươi bớt nhiều lời, chuyện này liên quan đến danh dự của Bạch Y Môn chúng ta, không phải chuyện nhỏ" Bạch Thiển cực kỳ tức giận nhìn hai người Vương Chấn Thiên cùng Vương Chấn Hào.

"Được rồi, được rồi, Gia Chủ bớt giận, chúng ta vào trong tìm hiểu thực hư một chút, xem tình hình như thế nào!" Bạch Hải My mở miệng nói chuyện, nàng liếc nhìn hai người Vương Chấn Thiên cùng Vương Chấn Hào cảnh cáo, đừng có mà cố tình chọc giận Gia Chủ nhà nàng.

Năm người Vương Thiên Long cùng nhau bước vào Linh Văn Khách Sạn, cảnh tượng trước mắt bọn họ là hai người Bạch Vân Thiền, Vương Vũ Long đang bị một áp lực nào đó bắt quỳ xuống, lúc này bọn họ mới triệt để tức giận thực sự.

"Kẻ nào, kẻ nào, kẻ nào dám làm chuyện này với Vân Thiền" Bạch Thiển giọng nói hét lớn, hai mắt đỏ ngầu, cực kỳ phẫn nộ, sát khí tỏa ra khắp cả Linh Văn Khách Sạn.

Nhìn thấy Bạch Thiển tức giận như vậy Bạch Hải My cũng hết cách, nàng đành đi lại gần muốn dìu hai người Bạch Vân Thiền đứng dậy, nhưng có một áp lực nào đó ngăn cản không cho nàng làm điều nàng muốn làm, chẳng những thế áp lực này còn ép lên người nàng, nếu không phải tu vi của nàng là Thiên Đế có lẽ đã phải ngã quỵ xuống dưới.

Bạch Hải My lùi lại mấy bước, trong miệng phun ra một ngụm máu, cả người nàng rất là chất vật, chỉ là để lại uy áp liền làm nàng trọng thương, rốt cuộc người này là ai, tu vi phải bực nào mới có thể làm điều này.

Bạch Thiển, Vương Chấn Hào, Vương Chấn Thiên cũng không thể tin được vào điều bọn hắn vừa thấy. Bạch Hải My vậy mà bị áp lực này làm cho bị thương, phải biết Bạch Hải My là cường giả Thiên Đế chứ không phải Địa Đế tầm thường như Vương Vũ Long.

"Hải My chuyện gì, tại sao ngươi lại bị thương" Bạch Thiển nhìn thấy Bạch Hải My bị thương không nhẹ, nàng thu lại sát khí ngồi xuống lo lắng hỏi, có thể làm bị thương Bạch Hải My, người ngồi ở trên kia không phải là dạng tầm thường.

"Gia Chủ người này không tầm thường, tu vi có thể là Bất Hủ Tiên Đế thậm chí là Chung Cực Tiên Đế" Bạch Hải My đưa ra lời nhận định của mình sau khi bị uy áp của Sở Tích Nguyệt nhấn xuống.

"Chung Cực Tiên Đế, nếu như có tu vi như vậy, tại sao phải ăn hiếp đám tiểu bối chứ, Hải My ngươi cũng quá lo xa rồi" Bạch Thiển không tin người ở trên kia có tu vi Chung Cực Tiên Đế.

"Đúng vậy, Hải My muội nếu là Chung Cực Tiên Đế sẽ không ức hiếp tiểu bối như vậy" Hai người Vương Chấn Hào mở miệng an ủi, bọn họ cũng không biết thực sự người kia có tu vi như thế nào, nếu như thực sự là Chung Cực Tiên Đế thì bốn người bọn họ không đủ giải quyết chuyện này.

Vương Thiên Long nhìn thấy Đại Trưởng Lão của Bạch Y Môn bị uy áp chấn nhiếp trọng thương, hắn cũng liền sợ hết hồn, nếu như lúc trước hắn lỗ mãng mà lại gần giúp đỡ, người bị thương có lẽ không phải Đại Trưởng Lão mà có lẽ là hắn, không những thế hắn còn có thể bỏ mạng tại nơi này.

Sở Tích Nguyệt ở trên lầu, nàng cũng nhìn thấy phía dưới có mấy tên Thiên Đế xuất hiện, nàng liền mỉm cười, chỉ là Thiên Đế cũng muốn phá giải uy áp của nàng đúng là mơ mộng hảo huyền.

"Không biết vị nào đạo hữu, hai tiểu bối nhà chúng ta đắc tội đạo hữu, mong đạo hữu thu lại uy áp, đừng chấp nhất đám tiểu bối" Bạch Thiển lúc này giọng nói lễ độ gấp mấy lần, nàng hiện tại không muốn đối đầu với người không rõ lai lịch này.

"Tiểu bối đánh không lại, Trưởng bối lại đến, đây là cách hành xử của Ngũ Đại Thế Gia các ngươi" Sở Tích Nguyệt ở trên lầu giọng nói truyền xuống, âm thanh truyền khắp cả Linh Văn Khách Sạn.
Chương 143 Chương 143: Sở Tích Nguyệt - Bạch Y Môn, Đế Vương Môn (3).

Chương 143: Sở Tích Nguyệt - Bạch Y Môn, Đế Vương Môn (3).

"Tiểu bối đánh không lại, Trưởng bối lại đến, đây là cách hành xử của Ngũ Đại Thế Gia các ngươi" Sở Tích Nguyệt ở trên lầu giọng nói truyền xuống, âm thanh truyền khắp cả Linh Văn Khách Sạn.

"Đạo hữu, tiểu bối không hiểu chuyện, đã đắc tội với đạo hữu, đạo hữu có thể nể mặt Bạch Y Môn chúng ta tha cho chúng một lần" Bạch Thiển giọng nói có mấy phần lễ độ, nàng không muốn chuyện này ngày càng thêm lớn.

"Từ nãy đến giờ ngươi cứ gọi ta là đạo hữu, ta cũng không phải cái gì đạo hữu của ngươi, Bạch Y Môn là cái thá gì ta phải nể mặt" Sở Tích Nguyệt giọng nói có có mấy phần không vui, trên tay nâng lên ly rượu một hơi uống hết.

"Đạo hữu, chẳng lẽ muốn cùng Bạch Y Môn và Đế Vương Môn đối đầu, đạo hữu phải biết cho dù là các đại Tông Môn của Tiên Giới cũng không dám đắc tội chúng ta" Bạch Thiển giọng nói tỏa ra mấy phần tức giận, nàng lần đầu tiên nhìn thấy có người ngông cuồng đến vậy.

Suốt mấy vạn năm qua Ngũ Đại Thế Gia luôn đứng hàng đầu ở Tiên Giới, trong đó Bạch Y Môn, Đế Vương Môn hai đại gia tộc lừng lẫy Tiên Giới, thế hệ trẻ nhân tài xuất hiện lớp lớp, khắp Tiên Giới không ai không kính trọng, không ai dám đắc tội bọn họ một chút nào, còn chưa nói đến sau lưng bọn họ còn có Thiên Đình che chở, Thiên Đình là một trong những đỉnh cấp thế lực cho dù là Diệt Ma Điện đã xuất hiện lâu đời cũng phải kiên nể mấy phần.

"Haha, Ngươi cũng thật buồn cười, các Tông Môn khác như thế nào bản Đế không quan tâm, chỉ là một gia tộc nho nhỏ cũng muốn uy hiếp bổn Đế" Sở Tích Nguyệt giọng nói lạnh lùng, uy áp từ trên người tỏa ra.

Trên lầu Sở Tích Nguyệt lộ ra uy áp, uy áp tỏa ra khắp toàn bộ Linh Văn Khách Sạn, bao phủ toàn bộ mọi người.

Đám người Bạch Thiển thần hồn, chợt cứng lại, gánh chịu vô tận trùng kích.

Thậm chí Vương Chấn Thiên không kịp chuẩn bị, thân thể lảo đảo, thổ huyết, bị uy áp đè ép xuống đất, trên trán mồ hôi lạnh chảy ra không ngừng.

Người trên lầu tỏa ra uy áp thật đáng sợ!

Bạch Thiển giờ phút này là người tỉnh táo nhất trong đám người, nàng thật sự không thể tin được chỉ một luồng uy áp liền làm cho mấy người bọn họ, tinh thần, thần hồn bị vô tận trùng kích, nếu như không phải nàng thần hồn cường đại, giờ phút này nàng cũng không khác gì đám người Vương Chấn Thiên mà quỳ rạp xuống đất.

"Đạo hữu thật sự, muốn đối đầu với Ngũ Đại Thế Gia sao?" Bạch Thiển liên tục chịu đựng áp lực, lần này nàng đã không giữ được dáng vẻ xinh đẹp động lòng người, trong miệng nhổ ra một ngụm máu lớn.

"Bạch Thiển, chuyện của các ngươi liên quan gì đến Ngũ Đại Thế Gia, đừng lôi Diệp Gia chúng ta vào!" Diệp Vũ từ trên lầu, giọng nói truyền xuống dưới, hắn từ đầu đến cuối đều ở Linh Văn Khách Sạn, chuyện này từ đầu hắn cũng hiểu rõ một chút. Tuy rằng vị cường giả thần bí có mấy phần không đúng, nhưng tính cách của đám tiểu bối của Bạch Y Môn, Đế Vương Môn đúng là không làm cho người ta ưu thích.

Diệp Vũ trước nay vân du tứ hải, từ khi bước vào Bất Hủ Tiên Đế đến nay, hắn chưa từng xuất hiện ở Đế Đô Tiên Giới lần nào, lần này đi ngang qua là nhớ rượu ở Linh Văn Khách Sạn, cũng là về thăm người thân một chút, hắn từ trước đến này không xen vào việc tranh đấu của gia tộc, nhưng có người muốn kéo Diệp Gia vào vũng nước bùn thì không được.

"Diệp Vũ, ngươi trở về lúc nào? Tại sao lại bên vực người ngoài?" Bạch Thiển tức giận ngước lên nhìn Diệp Vũ nói lớn.

"Ta trở về thì có liên quan gì đến các ngươi, hay là các ngươi sợ ta lại làm mất uy phong của Đế Vương Môn, Bạch Y Môn các ngươi" Diệp Vũ khuôn mặt thay đổi, giọng nói có mấy phần tức giận.

"Ngươi......." Bạch Thiển tức giận không nói nên lời.

"Chuyện của Ngũ Đại Thế Gia các ngươi ta không quan tâm, nếu đã đến thì quỳ xuống đi" Giọng nói lạnh lùng, uy áp tỏa ra, nhấn ép bốn người Bạch Thiển quỳ xuống.

"Ngươi........"

Đám người Bạch Thiển cảm nhận uy áp một ngày càng mạnh, như có một ngọn thái sơn ép xuống người bọn hắn, không cho bọn hắn sử dụng khí lực đứng đây, ngay cả sử dụng đến Tiên Lực cũng không thể đứng dậy, bọn họ chỉ còn có cách thiêu đốt Tiên Nguyên mà đứng lên.

"Ồ lại thiêu đốt Tiên Nguyên, đúng là ngu ngốc" Sở Tích Nguyệt lắc đầu cười cười, nàng không nghĩ đám người này lại ngu ngốc đến như vậy, phải biết Tiên Nguyên nếu như thiêu đốt, thì khó lòng mà bù đắp lại, ngay cả nàng sở hữu Bất Diệt Thiên Công cũng không dám làm điều này.

"Nếu các ngươi đã muốn chết, ta liền giúp các ngươi" Sở Tích Nguyệt cả người sát khí lộ ra, toàn thân khí cơ bùng nổ, nàng nhẹ nhàng phất tay một cái vô số bọt nước trở thành kiếm khí, vô cùng vô tận trùng kích năm người Bạch Thiển.

"Mông Lung Kiếm Quyết: Thủy Lưu Trảm"

Sở Tích Nguyệt nhẹ nhàng phất tay trái, tay phải cầm ly rượu tự nhiên mà uống, giống như giết đám người Bạch Thiển chỉ là chuyện đơn giản giống như giết đám kiến.

Đám người Bạch Thiển sau khi thiêu đốt Tiên Nguyên muốn lao lên đánh một trận, nhưng chưa kịp làm gì thì đã chết ngay tại chỗ, nhẹ nhàng một đạo kiếm khí liền giết Gia Chủ, Đại Trưởng Lão của Bạch Y Môn, hai Trưởng Lão của Đế Vương Môn.

Sở Tích Nguyệt cũng muốn thôn phệ đám người phía dưới, nhưng làm như vậy kế hoạch của nàng liền sẽ không suôn sẻ, nàng đành phải có gắng ép Bất Diệt Thiên Công, không cho nó tự động vận chuyển.

Vương Vũ Long, Bạch Vân Thiền, Vương Thiên Long ba người không tin được những điều bọn họ nhìn thấy, Gia Chủ, Đại Trưởng Lão của Bạch Y Môn vậy mà bị giết ngay lập tức, ngay cả một chút phản kháng đều không thể phản kháng.

Bạch Vân Thiền lúc này trong nội tâm điên cuồng khủng hoảng, nàng không biết bản thân nàng đắc tội phải thứ gì, ngay cả Gia Chủ của Bạch Y Môn cũng dám giết, vậy thì nàng chỉ là một nho nhỏ Tiên Tôn Cảnh thì kết cục của nàng rốt cuộc ra làm sao.

Diệp Vũ ngồi ở trên lầu nhìn xuống cũng kinh ngạc bội phần, hắn không tin rằng vị này cường giả lại quyết đoán như vậy, chỉ một hai câu không hợp liền giết người, người này chẳng lẽ không sợ Bạch Y Môn, Đế Vương Môn sao? Rốt cuộc thực lực của nàng như thế nào mới có tự tin đến như vậy.

..................

..................

Bạch Y Môn.

Ngọc bài của Bạch Thiển, Bạch Hải My bị vỡ nát, các Trưởng Lão khác cũng cảm nhận được, rốt cuộc chuyện gì xảy ra, tại sao ngọc bài của hai vị Gia Chủ, Đại Trưởng Lão vở nát, không phải chỉ đi cứu Bạch Vân Thiền thôi sao? Chẳng lẽ đi cứu người mất luôn cả mạng, rốt cuộc là ai gây ra chuyện này.

Bên trong mật thất của Bạch Y Môn, hai vị già nua lão nhân xuất hiện, các nàng cũng cảm nhận được ngọc bài của Bạch Thiển vỡ nát, tuy là không biết chuyện gì xảy ra, nhưng ngọc bài vỡ nát đồng nghĩa với cái chết, Gia Chủ chết như vậy bọn họ thân là Lão Tổ của Bạch Y Môn cũng muốn ra ngoài xem một chút rốt cuộc có chuyện gì.

"Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Tại sao ngọc bài của Thiển Nhi lại vỡ nát?" Hai vị Lão Tổ tức giận đùng đùng, nhìn các Trưởng Lão của Bạch Y Môn tức giận quát mắng.

"Bẩm hai vị Lão Tổ, sáng nay Gia Chủ, Đại Trưởng Lão cùng nhau ra ngoài cứu Bạch Vân Thiền, không hiểu lý do gì hiện tại ngọc bài lại vỡ nát."

"Hừ, lại có chuyện đó, Bạch Thiển rốt cuộc đi nơi nào, bổn Tọa cũng muốn xem kẻ nào lại có gan giết Gia Chủ của Bạch Y Môn chúng ta" Bạch Thải Vân tức giận, từ khi nàng truyền lại chức Gia Chủ cho Bạch Thiển đến nay đã hơn vạn năm, uy thế của Bạch Y Môn chưa một lần suy giảm, thậm chí là càng ngày càng cao, nàng rất hài lòng với Bạch Thiển, nhưng hôm nay nàng lại nghe tin Bạch Thiển bị người khác giết chết, nàng không kìm được lửa giận, muốn lập tức giết chết người sát hại Bạch Thiển.

"Bẩm Lão Tổ, Gia Chủ cùng Đại Trưởng Lão đi đến Linh Văn Khách Sạn, còn chuyện gì xảy ra đệ tự thật sự không biết rõ" Nhị Trưởng Lão cái trán chảy đầy mồ hôi lạnh, nàng nhìn thấy Lão Tổ tức giận như vậy, nàng cũng không kìm được trong lòng sợ hãi.

Bạch Thải Vân cùng Bạch Thải Nguyệt tức giận, hai người phi hành với tốc độ cực nhanh đi đến Linh Văn Khách Sạn, các nàng muốn xem kẻ nào dám động đến uy nghiêm của Bạch Y Môn.

....................

....................

Đế Vương Môn.

Vương Vấn Long đang bên trong mật thất tu luyện, cảm nhận được ngọc bài của Vương Chấn Hào, Vương Chấn Thiên vỡ nát, không phải hai người bọn họ cùng Vương Thiên Long đi ra ngoài cứu Vương Vũ Long sao, lý do gì lại kiến cho ngọc bài vỡ nát.

Vương Vấn Long bước sâu vào bên trong mật thất, hắn khom người hành lễ trước hai lão nhân đang bế quan tu luyện.

"Vấn Long chuyện gì?" Vương Lạc nhìn Vương Vấn Long hỏi.

"Lão Tổ, Chấn Hào, Chấn Thiên bị người khác giết chết rồi!" Vương Vấn Long khom người nói.

"Chuyện này ngươi giải quyết là được, sao phải làm phiền đến chúng ta"

"Lão Tổ, người này lai lịch không rõ ràng, tu vi cũng cực kỳ cao cường, đệ tử sợ một mình không phải đối thủ của người này, kính xin hai vị Lão Tổ ra tay giúp đỡ" Vương Vấn Long khuôn mặt lo lắng, trịnh trọng nói, hắn thật sự không nắm chắc mới dám đi mời hai vị Lão Tổ.

"Được rồi, ta cũng muốn ra ngoài một chuyến xem như thế nào. Vương Hiền đệ thì sao?" Vương Lạc nhìn sang người ngồi bên cạnh hỏi.

"Ta đi cùng huynh, ta cũng muốn xem kẻ nào lại co gan giết người của Đế Vương Môn chúng ta ngay tại Đế Đô như vậy" Vương Hiền tiếp lời.

"Vấn Long, ngươi dẫn đường, cùng chúng ta đi!".

"Vâng"

Vương Vấn Long chắp tay hành lễ, may mắn hắn có thể mời được hai vị Lão Tổ ra ngoài. Nếu để một mình hắn chuyện này liền khó giải quyết.

Ba người bước ra khỏi mật thất phi hành với tốc độ nhanh nhất đến Linh Văn Khách Sạn.

Bốn vị Lão Tổ của Đế Vương Môn, Bạch Y Lâu cuối cùng cũng tụ họp tại Thiên Linh Khách Sạn.
Chương 144 Chương 144: Sở Tích Nguyệt - Bạch Y Môn, Đế Vương Môn (4).

Chương 144: Sở Tích Nguyệt - Bạch Y Môn, Đế Vương Môn (4).

Ba người Vương Vấn Long phi hành với một tốc độ cực nhanh đến Linh Văn Khách Sạn, khi đang trên đường phi hành hắn nhìn thấy mấy thân ảnh quen thuộc khi còn nhỏ đã từng thấy, hai vị này là người của Bạch Y Môn, nếu như bọn họ cũng đến thì người của Bạch Y Môn cũng giống như Đế Vương Môn đều xảy ra chuyện.

"Hai lão già các ngươi cũng đến?" Bạch Thải Vân nhìn thấy Vương Lạc, Vương Hiền đều xuất hiện, nàng biết Đế Vương Môn lần này cũng có người chết ở Linh Văn Khách Sạn.

"Ồ, hai lão thái bà các ngươi cũng đến? Bạch Y Môn cũng xảy ra chuyện?" Vương Lạc mở miệng hỏi.

"Hừ, không biết kẻ nào to gan lớn mật dám giết Thiển Nhi, hôm nay ta đến phải phanh thay kẻ đó ra làm ngàn mảnh" Bạch Thải Vân tính tình nóng nảy, đôi mắt tràn ngập lửa giận không kiềm được mà nói.

"Bạch Thiển bị người giết chết?" Vương Lạc hơi bất ngờ một chút khi Bạch Thiển cũng bị giết, nàng dù sao tu vi cũng đã tiếp cận Bất Hủ Tiên Đế, vậy mà ở Đế Đô cũng có người có thể giết nàng.

"Đúng vậy, nếu như không phải Thải Nhi bị người giết chết, chúng ta sao phải tự mình đến nơi này" Bạch Thải Vân tức giận nói.

Bạch Thải Nguyệt liếc sang nhìn sang người của Đế Vương Môn, nhìn thấy Vương Vấn Long còn sống, nàng không biết chuyện này lớn thế nào, ngay cả Bạch Thiển đả tự ra mặt xuất thủ, nhưng Vương Vấn Long thì vẫn bình yên vô sự.

"Vấn Long, ngươi không cùng Thiển Nhi đến Linh Văn Khách Sạn sao?" Bạch Thải Nguyệt ánh mắt sắt lạnh hỏi.

"Bẩm tiền bối, lần này vãn bối không tự mình ra mặt, vãn bối chỉ để Tam Đệ, Tứ Đệ của mình ra mặt mà thôi, vãn bối nghĩ chuyện này chỉ là một chuyện nhỏ không đáng để vãn bối ra mặt, không ngờ chuyện lại phát sinh đến bước này".

"Linh Văn Khách Sạn cũng đã sắp đến, đừng có mà nhiều lời nữa, lát nữa vào trong không phải sẽ biết kẻ gây ra chuyện này sao?" Vương Hiền nhẹ nhàng nói, tính cách của hắn có vài phần trầm ổn, không có mấy phần tức giận.

"Vương Hiền ngươi không tức giận là đúng, người chết là Bạch Thiển nhà chúng ta, đâu phải người của Đế Vương Môn các ngươi!" Bạch Thải Vân tức giận, ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm Vương Hiền đang phi hành.

Vương Hiền cũng không để ý đến nàng, tranh chấp với nàng cũng không được lợi ích gì, hắn cứ như thế im lặng mà phi hành đến Linh Văn Khách Sạn sẽ tốt hơn.

Một hơi thở sau, cuối cùng thì bốn người của Đế Vương Môn, Bạch Y Môn cũng đã xuất hiện ở Linh Văn Khách Sạn.

Bên trong Linh Văn Khách Sạn.

Trên Lầu.

"Đạo hữu lỗ mãng giết Gia Chủ của Bạch Y Môn như vậy sẽ bị bọn chúng trả thù, đạo hữu mau chóng rời đi, bây giờ vẫn còn kịp" Diệp Vũ ngồi ở phòng đối diện mở miệng nhắc nhở.

"Bạch Y Môn bọn chúng mạnh lắm sao, còn dám trả thù, đến một kẻ ta giết một kẻ, đến một đám ta giết một đám" Sở Tích Nguyệt lời nói có mấy phần tự tin, nàng vẫn ung dung ngồi đó mà uống rượu, ăn thức ăn như không có chuyện gì xảy ra.

"Bạch Y Môn, Đế Vương Môn đúng là không mạnh như người đời đồn đại, nhưng đạo hữu biết ai ở đàng sau bọn họ sao?" Diệp Vũ hiếu kì nhìn Sở Tích Nguyệt hỏi, nếu như nàng đã dám ra tay giết người của Bạch Y Môn thì có lẽ nàng không biết sau lưng bọn họ là ai chống lưng.

"Là ai?" Sở Tích Nguyệt nở một cười hỏi.

"Đạo hữu thực sự không biết?" Diệp Vũ hỏi lại lần nữa.

"Đúng vậy!" Sở Tích Nguyệt tuy biết rằng sau lưng Đế Vương Môn có Thiên Đình chống lưng, nhưng hiện tại nàng muốn tỏ ra không biết chuyện gì, kế hoạch như vậy mới thực sự suôn sẻ.

"Sau lưng Đế Vương Môn chính là Thiên Đình, năm đó Thiên Đế xuất sinh ở Đế Vương Môn, nên hôm nay Đế Vương Môn mới có uy vọng như vậy, trước kia bọn là những người yếu nhất trong Ngũ Đại Thế Gia, nhưng sau khi Thiên Đế hoành không xuất thế uy áp cả một thời đại, từ đó Đế Vương Môn cũng lên như diều gặp gió" Diệp Vũ lắc đầu không cam lòng, năm đó Diệp Gia bọn họ cũng không kém Thiên Đế bao nhiêu, nhưng cuối cùng vẫn bị Thiên Đế làm tấm đệm mà bước lên đỉnh cao của Tiên Giới.

"Thiên Đình sao? Có chút thú vị, nhưng cho dù như vậy thì có làm sao, kẻ nào chọc giận đến ta, ta liền giết sạch một kẻ không tha, nếu như bọn chúng dám đến lần này cũng đừng mong ta chỉ giết một hai người".

Giọng nói Sở Tích Nguyệt tỏa ra tràn ngập sát khí, Diệp Vũ có thể cảm nhận được sát khí từ người nàng tỏa ra, hắn cũng biết lời nàng nói không phải trò đùa, thật sự nếu như Đế Vương Môn, Bạch Y Môn dám đến nàng thật sự sẽ giết tất cả.

"Haha, vừa nhắc đến bọn chúng, bọn chúng liền đến nộp mạng" Sở Tích Nguyệt từ bên trong Linh Văn Khách Sạn đã cảm nhận được có năm luồng khí tức đang cấp tốc phi hành về phía của nàng.

Bên ngoài Linh Văn Khách Sạn.

"Đã đến Linh Văn Khách Sạn chúng ta cùng nhau đi vào, ta muốn xem xem kẻ nào có gan dám giết người của Bạch Y Môn của ta" Bạch Thải Vân tính tình nóng nảy, khí tức tỏa ra chạy thẳng vào bên trong Linh Văn Khách Sạn.

Vừa vào bên trong Vương Vấn Long nhìn thấy Vương Vũ Long, Bạch Vân Thiền bị uy áp nhấn xuống quỳ ở giữa đại sảnh của Linh Văn Khách Sạn, hắn cũng có chút nóng nảy nhưng không dám thể hiện ra.

Các khách nhân trong khách sạn nhìn thấy nhiều người xuất hiện như vậy, bọn hắn cũng có chút hiếu kì muốn ở lại xem rốt cuộc tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì, dù sao bọn họ ở nơi này có không ít Thiên Đế, thậm chí có cả Bất Hủ Tiên Đế, bọn họ không sợ người của Đế Vương Môn đỗ tội lên đầu.

"Kẻ nào, là kẻ nào, kẻ nào dám giết Thiển Nhi nhà ta mau chóng xuất hiện" Bạch Thải Vân lửa giận bốc lên, khí tức Chung Cực Tiên Đế lộ ra.

"Haha, ta còn tưởng sẽ đến không ít Thần Đế, không ngờ chỉ là mấy tên Chung Cực Tiên Đế" Sở Tích Nguyệt cười lớn.

"Chung Cực Tiên Đế đã đủ giết ngươi, cút xuống đây cho ta!" Bạch Thải Nguyệt ánh mắt lạnh lùng tu vi cũng lộ ra không kém Bạch Thải Vân là mấy.

"Haha, bốn tên Chung Cực Tiên Đế, một tên Bất Hủ Tiên Đế, các ngươi nếu đã muốn chết, bổn Đế giúp các ngươi" Sở Tích Nguyệt giọng nói có mấy phần châm chọc, nàng tốc độ rất nhanh xuất hiện trước mặt đám người Bạch Thải Vân.

"Là ngươi giết chết Thiển Nhi nhà ta?" Bạch Thải Vân hơi bất ngờ với sự xuất hiện đột ngột của Sở Tích Nguyệt, nàng có chút lo lắng, nhưng lúc này không nghĩ được nhiều như vậy nữa, chỉ có thể giết chết người trước mặt mới lấy lại danh dự cho Bạch Y Môn.

"Đúng vậy, chính là bổn Đế, ta đã xuất hiện rồi, các ngươi còn không mau động thủ!" Sở Tích Nguyệt trên tay vẫn cầm theo ly rượu cứ thế nhẹ nhàng uống cạn.

"Hừ, không biết sống chết, chết đi cho ta" Vương Lạc tốc độ cực nhanh, tung quyền về phía Sở Tích Nguyệt.

"Đế Vương Quyền".

Sở Tích Nguyệt nở một nụ cười quỷ dị, nàng lúc này đã mạnh hơn lúc ở Ma Giới rất nhiều, giết một tên Chung Cực Tiên Đế đối với nàng mà nói dễ như trở bàn tay.

Sở Tích Nguyệt ngón tay nhẹ nhàng điểm lên trán của Vương Lạc một cái, vô số kiếm khí xuyên khắp cơ thể của hắn, đâm xuyên lục phủ ngũ tạng, đâm xuyên Tiên Thai, triệt để bị kiếm khí giết chết từ bên trong.

"Yếu như vậy, ngay cả một ngón tay của bổn Đế còn không đỡ được?" Sở Tích Nguyệt giọng nói cười lớn, nhìn sang đám người Bạch Thải Vân.

"Ngươi dám giết Đại Ca!" Vương Hiền tuy tức giận, nhưng không dám tiến lên một mình, hắn liếc sang hai người kế bên, biểu hiện muốn cùng nhau liên thủ.

Hai người Bạch Thải Vân, Bạch Thải Nguyệt cũng hiểu ý Vương Hiền, cùng nhau xuất thủ mà lên tấn công Sở Tích Nguyệt.

"Bổn Đế chơi đùa với các ngươi một chút, để xem các ngươi có đủ tư cách để bổn Đế rút kiếm hay không!" Sở Tích Nguyệt lời nói diễu cợt, khuôn mặt của nàng quỷ dị cười cười, không nói không rằng biến mất giữa hư vô.

"Người đâu? Tại sao lại biến mất?" Vương Hiền sử dụng Đế Vương Quyền, khi quyền ấn vừa đến người này liền biến mất không thấy bóng dáng, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.

"Tìm ta sao? Ta ở sau lưng của ngươi này" Sở Tích Nguyệt thở ra một ngụm hơi lạnh, làm cho Vương Hiền run rẩy, cả người lui lại mấy bước.

"Nữ nhân này rất tà môn, cùng nhau lên!" Vương Hiền liếc nhìn sang hai người Bạch Thải Vân nói.

Vương Vấn Long từ bên ngoài nhìn thấy cảnh này, ngay cả thân ảnh của Sở Tích Nguyệt hắn cũng không nhìn rõ, hắn nào có tư cách tham gia vào trận chiến này, hắn chỉ có thể đứng đó bất động mà xem.

Ba người lần nữa đồng loạt tấn công Sở Tích Nguyệt, nhưng khi đòn tấn công vừa đến, Sở Tích Nguyệt lần nữa biết mất, cứ như thế lặp đi lặp lại mấy lần, đám người Vương Hiền rất tức giận, nhưng không thể làm gì.

"Không chơi với các ngươi nữa, các ngươi quá làm ta thất vọng, cái gì Ngũ Đại Thế Gia chỉ toàn là những tên hề nhảy nhót" Sở Tích Nguyệt cả người lộ ra sát khí, khí tức cực kỳ bức người tỏa ra toàn bộ Linh Văn Khách Sạn.

"Hừ, xuất khẩu cuồng ngôn, chết đi cho ta" Vương Hiền tức giận, hắn tiếp tục lao đến tấn công Sở Tích Nguyệt.

Sở Tích Nguyệt nhanh chóng lướt qua Vương Hiền, hắn lập tức nổ thành biển máu mà chết, hai người Bạch Thải Vân cũng không khá hơn bao nhiêu, các nàng bị Sở Tích Nguyệt vận chuyển Bất Diệt Thiên Công hút khô chết ngay tức khắc.

Vương Vấn Long không hiểu chuyện gì xảy ra, hắn cũng không biết vì sao mình chết, hắn cứ như thế hai mắt từ từ tối đen, sau đó suy nghĩ cũng dần dần biến mất, hắn cả đời tung hoành ngang dọc cuối cùng chết không rõ vì sao mà chết.

Hai người Bạch Vân Thiền, Vương Vũ Long cũng bị uy áp của Sở Tích Nguyệt chấn thành biển máu, chết ngay tại bên trong Linh Văn Khách Sạn.

Sở Tích Nguyệt bước ra khỏi Linh Văn Khách Sạn, trên tay cầm theo Hồng Huyền Táng, nàng phi hành với một tốc độ cực nhanh đến Đế Vương Môn, Bạch Y Môn lần này nàng liền muốn giết sạch cả hai Gia Tộc.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom