• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4
Advertisement
Advertisement
  • Chap-94

CHƯƠNG 94: NGƯỜI ĐÀN ÔNG THẦN BÍ




CHƯƠNG 94: NGƯỜI ĐÀN ÔNG THẦN BÍ
Lý Chùy lúc này không có ở nhà,trong nhà bày đầy đồ gia dụng nhưng cảm giác lại trống trải dị thường, thật khiến người ta sợ hãi.
Nhưng bây giờ chúng tôi chả còn lòng dạ nào mà sợ nữa. Đường Dũng xông vào sau liền nhanh chóng lục soát tất cả các ngăn kéo, hòm tủ. Còn tôi thì lục soát từng phòng để tìm kiếm bà nội Vương Văn. Nhưng cuối cùng vẫn không thấy chút dấu vết nào.
Tôi không khỏi lo lắng, bà ấy không có ở đây, hay là đã chạy thoát hoặc bị Lý Chùy bắt đến chỗ khác? Tôi vội quay lại đại sảnh tìm Đường Dũng. Anh ta tìm kiếm hơn nửa ngày, vẻ mặt ỉu xìu, hiển nhiên cũng ko tìm thấy thứ anh ta muốn.
Tôi vội hỏi Đường Dũng làm sao bây giờ, dù thế nào cũng phải tìm ra bà nội Vương Văn. Dù sao bà cũng từng cứu mạng tôi.
Đường Dũng không cam tâm, đảo mắt nhìn lại một lượt, thấy chắc chắn không tìm được gì mới nói:
"Em đã muốn tìm bà lão kia, anh sẽ theo ý em. Nhưng em phải đáp ứng anh một chuyện."
"Chuyện gì ?" Thấy Đường Dũng chịu giúp, tôi vội vàng hỏi.
"Em cầm cái cây chày này, nếu như một hồi có phát sinh chuyện ngoài ý muốn, em không cần do dự, lập tức chạy thoát thân!" Anh ta lúc nói lời này, sắc mặt cực kỳ nghiêm trọng, khẳng định trong lòng anh ta cũng rất lo lắng.
Nhìn anh ta như vậy, tôi bỗng nhiên lại do dự một chút. Có lẽ là tôi quá ích kỷ. Rõ ràng bản thân không có bản lãnh gì, vẫn hết lần này tới lần khác lôi kéo Đường Dũng giúp tôi cứu người, nhiều lần đưa anh ta vào tình cảnh nguy hiểm.
Lần này gặp gỡ Lý Chùy hiển nhiên cũng rất khó giải quyết, anh ta biết rõ nguy hiểm nhưng vẫn chịu giúp tôi...
Trong lòng tôi vừa tự trách mình vừa cảm động, đang lúc do dự, tôi chợt cảm giác được một luồng âm khí mãnh liệt!
Đường Dũng so với tôi phản ứng càng nhanh hơn, trong nháy mắt, cũng đã lách mình tới cửa, cầm sẵn trong tay cây chày, thủ thế, chuẩn bị tập kích đối phương.
Phía ngoài, luồng âm khí di chuyển rất nhanh, trong chớp mắt đã đến cửa, nhưng hắn tới sau cửa rồi lại đột nhiên liền dừng lại, hình như cảm thấy được trong phòng có người.
Tôi liếc nhìn về phía luồng âm khí ngoài cửa, sợ đến ngột thở, nhỡ hắn đột nhiên xông vào, một chưởng đánh chết tôi hoặc Đường Dũng.
Đường Dũng trái lại vẫn điềm nhiên, trên mặt mang một tia cười nhạt, nắm chắc phần thắng siết chặt chày cán bột, chỉ chờ bóng đen kia vừa tiến đến thì một chày đánh xuống.
Chúng tôi cứ như vậy chờ, giống như ở thế giằng co, thi gan lẫn nhau, chỉ là cái bóng kia đứng đã năm phút đồng hồ, cứ như vậy mà lẳng lặng đứng, không có ý tiến vào cũng không rời đi.
Tôi không khỏi có chút khó hiểu, hắn đứng như vậy là có ý gì?
Chẳng lẽ hắn là muốn chặn chúng tôi, không cho đi, đợi đến lúc Lý Chùy trở về, sau đó bắt nhốt cả hai ?
Ngay lúc tôi đang suy nghĩ lung tung, luồng âm khí kia bỗng rung động và rời đi.
Tôi liền nhìn về phía Đường Dũng, ý hỏi hắn làm sao bây giờ.
"Đuổi theo!" Đường Dũng nói giọng ngắn gọn, sau đó túm tay tôi, đẩy cửa, phi thật nhanh ra ngoài.
Sau khi rời khỏi đây tôi mới phát hiện, nơi đây mặc dù là bên dưới bãi tha ma, nhưng không gian lại rất lớn, như là một đô thị nhỏ ở cõi âm.
Ngoài cửa có một con đường nhỏ nối liền với một con đường nhỏ khác, mà con đường nhỏ kia đi thông xuống chỗ sâu hơn của khu này. Hai bên đường có không ít nhà như của Lý Chùy, mỗi căn nhà đều là một tòa biệt thự xinh đẹp, sắp xếp chỉnh tề cùng một chỗ.
Điều làm tôi mở rộng tầm mắt chính là hầu như mỗi căn nhà đều có một chiếc xe hơi nhỏ đậu bên cạnh, biển số cũng đều có. Nếu không phải bầu trời ở đây là màu đen huyền, chiếu sáng hoàn toàn dựa vào âm hỏa, tôi quả thực cũng tưởng như mình đã trở lại trên mặt đất, hiện tại đang đứng ở trong một thôn giàu có.
Quan sát phong cảnh trước mắt một hồi, nỗi khiếp sợ của tôi cũng đè nén xuống. Tôi vội hỏi Đường Dũng đây là đâu? Sao lại giống cảnh ở trần thế như vậy?
"Thôn quỷ." Đường Dũng nói.
Anh ta hoàn toàn không có chút hiếu kì nào với cái thôn này, giống như cảnh vật thường thấy vậy, đứng cạnh tôi thể hiện cảm xúc hoàn toàn trái ngược.
Sau khi nói ra cái tên thôn quỷ, anh ta ôm lấy eo tôi, khiến tôi dính chặt vào anh ta, sau đó điên cuồng chạy về phía trước, tăng nhanh tốc độ đuổi theo bóng đen trước mặt.
Tôi vốn là không muốn ôm Đường Dũng, nhưng tốc độ chạy của anh ta quả thực quá nhanh, cảm giác như anh ta dồn hết sức lực mà chạy, để cho an toàn, tôi bất đắc dĩ chỉ có thể ôm chặt anh ta.
Không bao lâu, anh ta từ từ giảm tốc độ. Chờ cho đến khi mắt quan sát được rõ xung quanh, tôi mới phát hiện Đường Dũng đã dồn bóng đen kia vào một ngõ cụt.
Trước mặt chúng tôi là dãy tường đá đen tuyền. Bóng đen quay lưng về phía chúng tôi. Trên người hắn tỏa ra một luồng cổ âm khí mãnh liệt. Chính là gã lệ quỷ này ban nãy đã lén theo dõi chúng tôi ở bên ngoài nhà Lý Chùy.
Bỗng dưng tôi đối với hắn có một cảm giác vừa sâu sắc, vừa quen thuộc.
"Tô ... Mộc?"Hai mắt tôi chăm chú nhìn thân ảnh kia, không dám tin thốt lên.
Nhưng hắn rất gầy, hoàn toàn không giống thân thể tựa nam thần của Tô Mộc. Ngoài việc hắn có chiều cao tương đương, còn lại không thể nhìn thấy hắn có điểm nào giống Tô Mộc của tôi.
Nhưng cảm giác quen thuộc kia thì mãnh liệt vô cùng. Trực giác mách bảo tôi rằng đó chính là Tô Mộc.
Tôi không làm chủ được, nhất thời bị kích động, đến nỗi cả người run rẩy, đẩy Đường Dũng ra. Tôi bước vội theo hướng bóng đen đang đứng.
Chỉ là mới vừa đi một bước, tôi đã bị Đường Dũng giữ lại, một lần nữa ấn vào trong ngực anh ta, nói:
"Dương Dương, hắn không phải là Tô Mộc, em đừng kích động."
"Hắn là…, hắn nhất định là Tô Mộc!" Tôi vừa nói vừa liều mạng giãy dụa, hướng về phía bóng áo đen, gào thét tên Tô Mộc để hắn ta xoay người lại nhìn tôi và để “Tô Mộc” biết rằng tôi luôn nghĩ tới anh!
Bóng đen kia không nhúc nhích, nghe xong lời của tôi cũng không có bất kỳ phản ứng nào, cũng không chịu xoay người lại, trên người âm khí còn mạnh hơn, co rút hai cái, rõ ràng hắn đang cố khống chế cảm xúc của mình.
Tôi càng tin chắc đó là Tô Mộc. Tôi càng liều mạng giãy giụa, gọi tên anh. Nhưng bóng đen vẫn không chịu quay lại nhìn tôi lấy một lần. Tôi chờ đợi… vậy mà cuối cùng, trong nháy mắt, anh ta đã biến mất.
"Tô Mộc…!"
Tôi gào thét tên anh, mắt nhìn bóng đen kia ở trước mặt tôi dần tiêu biến, nhân ảnh chìm vào trong tường đá màu đen kia. Tôi không giãy giụa tránh thoát cái ôm của Đường Dũng nữa.
Trong nháy mắt đó, tôi quả thực hận chết Đường Dũng!
Càng hận hơn là Tô Mộc, nếu anh đã ở đây, vì cái gì không chịu đi tìm tôi ?
Vì cái gì mà đã đến trước mặt tôi rồi, còn không chịu xoay người lại nhìn tôi lấy một lần?
Tôi quả thực sắp không chịu đựng nổi. Cõi lòng tan nát, trong nháy mắt nước mắt giàn giụa.
Nhưng dù tôi có rơi bao nhiêu nước mắt, thân ảnh kia cũng không xuất hiện.
Đường Dũng luôn luôn ôm chặt tôi, thấy tôi khóc anh ta mới luống cuống buông tôi, hốt hoảng lau nước mắt cho tôi rồi hỏi: "Dương Dương, tại sao em lại khóc?"
"Đều tại anh, tại anh cản tôi lại, đó là Tô Mộc, anh ấy ban nãy đã đứng trước mặt tôi, anh dựa vào cái gì không cho tôi đi tìm anh ấy!" Tôi đẩy anh ta ra, tay đánh lung tung lên ngực của Đường Dũng, muốn trút hết lửa giận trong lòng.
Đường Dũng cũng không tức giận, yên lặng đứng trước mặt cho tôi tùy ý đánh, mãi cho đến tôi mệt mỏi, anh ta mới dìu tôi ngồi xuống. "Hết giận chưa?" Đường Dũng thấp giọng nói.
Hắn thận trọng nhìn ánh mắt của tôi, dường như rất sợ lại chọc tôi mất hứng
Tôi giày vò anh ta nửa ngày, cũng mệt mỏi, cơn giận trong lòng cũng giảm hơn phân nửa, chỉ là vẫn còn có chút oán giận Đường Dũng, liền nghiêm mặt hỏi anh ta:
"Anh sớm đã phát hiện người đó là Tô Mộc có đúng hay không, vừa rồi vì cái gì không cho tôi đi qua tìm hắn?"
"Tô Mộc? Chẳng lẽ em không nhận ra bóng lưng lão quỷ kia? Hắn ngoại trừ thân cao tựa Tô Mộc, thử hỏi có điểm nào giống Tô Mộc? Bỗng dưng có một lệ quỷ đến, anh đương nhiên sẽ không để cho em tiếp cận hắn." Đường Dũng nói.
Anh ta lúc nói chuyện, ánh mắt nhìn tôi chằm chằm, đáy mắt bình thản, kiên định cho rằng vừa người đó không phải là Tô Mộc.
Hơn nữa, lời anh ta nói quả thực cũng có lý, người đó quả thực không có chỗ nào giống Tô Mộc. Nhưng không biết vì cái gì, tôi lại có loại trực giác mãnh liệt, cảm thấy người vừa nãy nhất định là Tô Mộc. Hoặc mặc dù không phải là Tô Mộc thì hắn cùng Tô Mộc nhất định có mối quan hệ đặc biệt.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom