• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4
Advertisement
Advertisement
  • Chap-382

CHƯƠNG 360: CHÚC PHÚC CỦA CHÂN THẦN




CHƯƠNG 360: CHÚC PHÚC CỦA CHÂN THẦN
“Cái gì mà tôi làm?” Người nước ngoài kia ngừng một lát, dùng thứ tiếng Trung kém chất lượng trả lời tôi.
Nếu biết tiếng Trung thì dễ rồi, tôi liền đứng lên, yêu khí trên người phóng ra ngoài, mắt lạnh nhìn hắn, nói: “Không phải do ngươi làm thì tại sao anh ấy lại ngất xỉu? Dương khí trên người ngươi nặng như vậy đến gần anh ấy là muốn làm cái gì?”
“Dương khí?” Người kia lần nữa sửng sốt, mặt lộ vẻ không hiểu nhìn tôi. Có điều dường như hắn có thể thấy được yêu khí trên người tôi, ánh mắt nhìn xung quanh tôi một vòng, lần nữa ngẩng đầu lên nhìn tôi trên mặt đã thêm mấy phần ngưng trọng.
“Cô nói dương khí? Có phải là cái này không?” Hắn nói chậm từng chữ.
Vừa nói hắn vừa lấy từ trong ngực ra một chai nước suối đưa cho tôi.Tôi liền cảm thấy một luồng nhiệt nóng xông về phía tôi, bao phủ trên người tôi.
Chính là dương khí!
Những dương khí này thật sự là từ chai nước suối còn một nửa này tản mát ra, nước kia nhìn qua không có gì khác nước bình thường nhưng lại tích chứa dương khí hết sức bá đạo, cho dù tôi không phải là quỷ cũng bị nước này khiến cho nóng nực phiền não.
“Đây là thứ gì?” Ánh mắt tôi lạnh lẽo nhìn người nước ngoài kia đầy địch ý.Rõ ràng hắn nhận ra tôi không phải là người bình thường, nhưng bởi vì hắn là người nước ngoài, có thể không hiểu nhiều về yêu khí cho nên cầm một thứ có dương khí đậm đặc tới thử dò tôi, nếu như tôi cũng là quỷ thì đã sớm bị thứ nước này đốt khiến hồn phi phách tán.
Thấy tôi không chịu sự uy hiếp của thứ nước kia, người nước ngoài này lộ ra một nụ cười khiến mặt nhăn lại, hô lên một tiếng ‘Hallelujah’, sau đó lại gần tôi nói: “Tôi không hiểu dương khí người Trung Quốc các cô nói là gì, tôi chỉ biết đây là nước thánh, là thần linh vĩ đại thông qua nước để chúc phúc, để rửa tội. Bạn của cô ngất xỉu cần phải tiếp nhận nước thành này để rửa tội, nếu không càng cách xa đất nước của cô thì sinh mạng của cậu ta sẽ càng suy yếu…”
“A ha, bị nước thánh của ngươi rửa mới có thể trở nên yếu đi. Chúng ta nước sông không phạm nước giếng, ngươi hãy đem thu nước thánh lại, cách xa chúng ta một ít, tự ta sẽ cứu anh ấy.” Tôi cười lạnh một tiếng, tiến về phía trước bảo vệ Tô Mộc ở sau lưng, sau đó giả vờ ném trả lại chai nước cho hắn, chờ hắn rời đi.
Dẫu sao đi ra khỏi nhà, tôi cùng Tô Mộc cũng không quen, thêm một chuyện không bằng bớt đi một chuyện, tôi muốn đuổi người nước ngoài kia đi rồi sẽ nghiên cứu xem tình hình Tô Mộc như thế nào.Nhưng người nước ngoài kia dường như nghe không hiểu tôi đang nói gì, hắn nhận lấy chai nước, miệng lẩm bẩm: “Cái gì mà nước giếng nước sông? Đều là nước… không giống nhau sao?”
Vừa nói hắn lại lần nữa tiến lại gần tôi, nói Tô Mộc phải trải qua lễ rửa tội bằng nước thánh, tay nhanh chóng mở nắp chai nước suốt muốn vẩy nước lên người Tô Mộc!
Trái tim tôi co rút lại.
“Dừng tay!” Tôi nhất thời nóng nảy, quát lên xông tới cướp chai nước trong tay hắn. Nhưng hắn làm quá đột ngột, cho dù động tác của tôi rất nhanh thì nước trong tay hắn đã vẩy về phía Tô Mộc.
“Ngươi tự tìm cái chết!” Tôi nổi giận gầm lên một tiếng, yêu lực trên người tỏa ra bao phủ toàn bộ trong máy bay.
Máy bay đang yên bình nhất lời bị lắc lư một trận, các hành khách hoảng sợ hét lên chói tai.
Tôi đẩy người nước ngoài kia qua một bên, thấy không kịp che chắn nước thánh nữa, trong tình thế cấp bách tôi không thể làm gì khác hơn là ném ra một đoàn yêu khí bao quanh nước thánh, đem cưỡng đoạt dương khí trong nước thánh.Xèo…
Một tiếng vang nhẹ, giống như giọt nước rơi vào nồi nóng, toàn bộ dương khí hóa thành một luồng khói trắng hòa tan trong yêu khí xanh đen.
Toàn bộ quá trình chỉ ngắn ngủn có mấy giây nhưng lại mạo hiểm vạn phần.
Thẳng đến khi dương khí đều biến mất tôi mới phục hồi lại tinh thần.
Vừa rồi quá nguy hiểm!
Nếu như tôi chậm một bước nữa, hoặc tôi phản ứng chậm một chút, không thử dùng yêu khí hòa tan dương khí thì Tô Mộc bây giờ thảm rồi!
Lại tiếp tục nhìn người nước ngoài kia, ánh mắt tôi có chút ứ máu, đôi mắt đỏ au trợn trừng nhìn hắn, cơn tức giận trong lòng bùng phát, chỉ muốn giết người.
“Ngươi… Ngươi rốt cục là ai? Tại sao có thể… tiêu diệt nước thánh? Ngươi là ác ma sao, hay là…” Người nước ngoài chính mắt nhìn thấy một màn vừa rồi, mặt đầy vẻ không dám tin, lắp bắp khẽ hỏi tôi.
Nói xong hắn lại lắc đầu một cái, nói: “Ngươi không thể nào là ác ma, ác ma sẽ bị nước thánh tiêu diệt. Rốt cuộc ngươi là ai mà đáng sợ như vậy…”
“Ở Trung Quốc, ta được gọi là thần.” Nhìn bộ dáng kinh hoảng của hắn, tôi chậm rãi nói mấy chữ này.
Vốn không muốn gây rắc rối nhưng xem tình hình bây giờ không giải quyết hắn thì hắn sẽ giải quyết Tô Mộc mất.
“Thần?! Ngươi chính là thần phương Đông?” Người nước ngoài vốn đã thểu não nghe được tôi là thần liền nhảy dựng lên, vẻ mặt hết sức khoa trương giống như nắm được cọng rơm rạ cứu mạng vậy.
Cảm giác kia giống như tìm được người thân thất lạc nhiều năm.“Ngài lại là thần phương Đông, chẳng trách khí tức của ngài tôi nhìn không hiểu. Thần! Tôi cũng không phải muốn làm bạn ngài bị thương, chẳng qua trong kinh thánh đã từng viết, thần vực ở phương Đông và phương Tây khác nhau, mỗi thần vực được quản hạt theo cách khác nhau. Ví như ma cà rồng phương Tây chúng tôi sẽ không tới Trung Quốc, ác linh ở Trung Quốc các ngài cũng không nên tiến vào New Zealand chúng tôi vậy. Không có được nước thánh của chúng tôi tẩy rửa ban phúc thì càng gần New Zealand anh ta sẽ càng yếu ớt, không tin ngài cứ xem…”
Người nước ngoài kia nói, mặt đầy kích động chỉ Tô Mộc bảo tôi nhìn.
Tôi nhất thời chần chờ một chút, hắn vừa mới gặp qua yêu lực lợi hại hẳn sẽ không có gan lừa dối tôi.
Hơn nữa vẻ kích động trên mặt hắn bây giờ cũng không giống như lừa gạt người.
Tôi bán tín bán nghi nhìn theo hướng hắn chỉ, phát hiện người Tô Mộc quả thật đã nhạt hơn một ít, cả màu sắc cơ thể cũng thay đổi, hơn nữa thân thể đang hơi run rẩy.Tôi liền gọi Tô Mộc một tiếng, ôm lấy Tô Mộc vào ngực mình.
Thân thể anh ấy đã lạnh toát, giống như băng ngàn năm vậy. Không chỉ như vậy, trên trán anh ấy còn tràn đầy mồ hôi.
“Thần, ngài cho phép tôi sử dụng nước thánh phương Tây để chúc phúc cho người bạn đến từ phương Đông. Ngài yên tâm, nước thánh mặc dù sẽ đánh bại ác ma nhưng sẽ không đả thương đến ác linh Trung Quốc, chỉ có như vậy cậu ấy mới có thể bình an đến New Zealand…” Người nước ngoài kia nói.
Vừa nói hắn lần nữa thận trọng tiến lại gần, trong tay lần nữa cầm chai nước kia đưa tới trước mặt tôi.Lần này hắn không tùy tiện mở ra nữa, đôi mắt bất an chăm chú nhìn tôi, chờ tôi nói.
Tôi không khỏi do dự.
Người nước ngoài này nói có vẻ có chút đạo lý. Ở Trung Quốc quả thật không có truyền thuyết về ma cà rồng, nếu như ma cà rồng ở phương Tây có thể tùy tiện đi vào Trung Quốc thì thuật sư Trung Quốc không thể chỉ ghi lại trận pháp hàng phục cương thi.
Huống chi lúc chuẩn bị đi Tô Mộc hình như cũng đã nói Yêu Thần sẽ không thể rời khỏi Trung Quốc, chẳng lẽ cũng bởi vì lý do này?
Tô Mộc đã sớm biết anh ấy cũng không thể rời khỏi Trung Quốc? Nếu như vậy tại sao anh ấy còn muốn đi?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom