Advertisement
Advertisement
  • Chap-363

CHƯƠNG 341: LẠI LÀ QUỶ




CHƯƠNG 341: LẠI LÀ QUỶ
“Ông định giết hết bọn họ?” Tôi giật mình, cả kinh nói.
Chuyện này quả thật Thuồng luồng tiên dọa được tôi, dẫu sao số người trong một thôn không phải là ít, ít nhất có hơn trăm người, hơn nữa trong những người này còn có người già và trẻ nhỏ, sao Thuồng luồng tiên có thể quyết định như vậy?!
“Phải, nếu không cứu được còn giữ bọn họ làm gì?” Thuồng luồng tiên nói.
Lúc này lời của ông ta lại rất bình thường, giống như ông ta không có cách nào cứu người, là đã đến lượt bọn họ phải chết vậy!
Tôi nhìn Thuồng luồng tiên khiếp sợ, biết ông ta lâu như vậy nhưng lúc này tôi phát hiện ra dường như tôi không hiểu gì về ông ta.
Tôi chần chờ một chút, nhìn trưởng thôn rồi lại nhìn Thuồng luồng tiên, nói: “Chuyện đó… Nếu không có cách nào cứu bọn họ thì hay là chúng ta trở về đi thôi, để bọn họ tự sinh tự diệt theo lẽ trời, tại sao lại phải ra tay giết người?”
“Không tại sao, chẳng qua chỉ thuận tay mà thôi. Ngươi mang Tiểu Đông về nhà trưởng thôn trước đi, ta xử lý bọn họ xong rồi tới.” Thuồng luồng tiên nói.
Nói xong còn đưa tay đẩy tôi một cái.
Lực đẩy của ông ta tăng thêm yêu khí, chỉ đẩy nhẹ một chút nhưng cả tôi cùng Tiểu Đông lập tức bay thẳng về nhà trưởng thôn, ngã lăn trên sân.
Cũng may tôi vẫn ôm Tiểu Đông trong lòng, trước đó tôi lại dùng yêu khí bảo vệ cho nên không bị thương.
Chẳng qua phản ứng của Thuồng luồng tiên quá khác thường, hơn nữa ông ta chỉ ném tôi cùng Tiểu Đông trở lại, dường như trưởng thôn vẫn còn bên cạnh ông ta.
Không phải ông ta cũng sẽ chịu đồng ý giết người dân làng của mình chứ?
Nghĩ tới đây tôi không nhịn được cuống cuồng.
“Chị!” Tiểu Đông đột nhiên mở miệng.
“Sao?”
“Chị có thể cùng em xuống hầm một chuyến không? Đồ ông nội em dùng để hại người đang để dưới hầm nhà em, hơn nữa thứ kia chính là do ông chủ kia cho ông em, lúc ấy em nhìn thấy.” Tiểu Đông nói.
Tôi liền tỉnh táo lại, hỏi Tiểu Đông: “Ông chủ kia? Ý em nói là ông chủ họ Chung buôn bán đồ cổ?”
Tiểu Đông gật đầu một cái.
“Em cũng đã gặp ông chủ Chung đó? Hình dáng của ông ta thế nào?” Tôi kích động hỏi.
Xem tình hình bây giờ, ông chủ Chung kia cùng quỷ yêu ở trong mộ có quan hệ rất lớn, bây giờ hắn lại dùng yêu khí khống chế người trong thôn, thân phận của hắn đã lộ diện!
Nhưng tôi vẫn muốn từ miệng Tiểu Đông xác nhận một chút xem phỏng đoán của tôi có đúng hay không!
Tiểu Đông thấy tôi bỗng nhiên kích động như vậy liền sợ hết hồn, ánh mắt ngây ra nhìn tôi một hồi mới khiếp sợ nói: “Ông ấy mặc quần áo màu trắng, rất gầy, em không nhớ rõ mặt lắm. Ông ấy cho ông nội em rất nhiều tiền, bảo ông nội em nhận lấy vật kia, sau đó liền đi. Chị, chị nói xem vật kia có thể cứu lại người ở trong thôn không?”
“Chị không biết.” Tôi thành thật nói.
Có điều bây giờ dù sao cũng có đầu mối, vật kia nếu là ông chủ Chung cho, lại còn có thể dùng để điều khiển yêu khí hạ độc thủ với người dân trong thôn thì mười có tám chín phần ông chủ Chung kia chính là Yêu Thần.
Người luôn ám hại sau lưng tôi là Yêu Thần, chủ nhân của Lâm Yến Nhi cũng sẽ là Yêu Thần.
Như vậy thì mọi thứ đều rất hợp lý. Hắn biết thân phận kiếp trước của tôi, bởi vì kiếp trước tôi phong ấn hắn cho nên bắn mới luôn đối nghịch với tôi, tìm tôi trả thù.
Nghĩ tới đây tôi liền bảo Tiểu Đông dẫn tôi đi xuống hầm trú ẩn. Trên đường đi tôi mau chóng nghĩ lại một lượt những chuyện phát sinh trong đầu, nghĩ xuôi nghĩ ngược, duy chỉ còn một vấn đề tôi chưa giải thích được.
Yêu Thần là mấy ngày trước mới bị tôi vô tình thả ra mà thôi, còn ông chủ Chung từ hơn tháng trước đã tới mộ Võ Tắc Thiên để tính kế, xem ra thời gian không hề khớp?
Nhưng ngoại trừ chút không đúng này những thứ khác dứt khoát không thoát khỏi liên quan tới Yêu Thần, chẳng lẽ trước khi tôi thả hắn ra ngoài thì hắn đã có thể từ hoa quỳ dương đi ra hoạt động?
Không hiểu nổi, có điều chuyện phong ấn tôi cũng không biết, không chừng trước khi tôi để hắn thoát ra ngoài thì ý thức của hắn đã có thể đi ra. Chuyện này còn phải chờ hỏi Thuồng luồng tiên mới được.
Tôi đi theo Tiểu Đông xuống hầm, vừa đi tôi vừa thầm gọi Thuồng luồng tiên mấy câu, bảo ông ta đừng ra tay giết người vội, tôi ở bên này có thể tìm ra phương pháp cứu người.
Nhưng tôi gọi vài lần vẫn không thấy Thuồng luồng tiên trả lời.
Tôi chỉ có thể bước nhanh hơn, muốn lấy được đồ của Yêu Thần đưa cho trưởng thôn rồi mau chóng quay lại tìm Thuồng luồng tiên.
“Đến rồi.” Tiếng Tiểu Đông cắt đứt suy nghĩ của tôi.
Lúc này tôi đã cùng Tiểu Đông đang ở cánh cửa gỗ.
Nó thuần thục móc ra chìa khóa, chọc vào khóa cửa một hồi liền có cửa được mở ra.
Một mùi tanh hôi xộc ra từ cánh cửa được mở.
Tôi nhất thời bị sặc, bịt mũi hỏi Tiểu Đông: “Trong này ngoại trừ đồ của ông nội em còn có gì không? Sao lại có mùi kinh như vậy?”
“Còn có chút đồ của em.” Tiểu Đông nói.
Nói xong nó quay đầu nhìn tôi cười một tiếng, kéo tay tôi, lôi tôi đi vào trong.
Tôi nhất thời cả kinh trong lòng.
Thằng bé Tiểu Đông này…
Mới vừa rồi nó còn có bộ dáng hoảng sợ trong rất đáng thương, ngay cả nói chuyện cũng còn run rẩy, bây giờ tại sao đến căn hầm u ám đáng sợ này nó lại nhìn tôi cười?!
Quá quỷ dị!
Tôi liền ngừng bước, muốn đẩy tay Tiểu Đông đang kéo tay tôi ra.
Nhưng lúc này tôi mới phát hiện, Tiểu Đông bây giờ so với khi ở phía trên hoàn toàn khác nhau, cánh tay nhỏ nhắn này có lực rất lớn. Hơn nữa bây giờ nó luôn nhìn tôi cười, miệng nói tôi hãy đi vào cùng nó, nó có thứ muốn tôi xem!
“Em thì có gì cho chị xem? Buông tay ra! Trên người chị có yêu khí, em còn như vậy chị sẽ không khách khí với em!” Tôi kinh hãi nói.
Mặc dù miệng không ngừng hù dọa cậu nhóc nhưng thân thể tôi không có sức mạnh như nó.
Hơn nữa cũng không biết tại sao, từ sau khi bị nó nắm lấy cổ tay, yêu khí thuần khiết trong cơ thể tôi lại không thể điều động được, bây giờ tôi chỉ giống như người bình thường vậy, hoảng loạn bất lực trước một đứa trẻ.
“Chị, chị cứ yên tâm. Chủ nhân em nói chỉ cần đem chị vào trong hầm trú ẩn thì nhiệm vụ của em coi như hoàn thành, em cũng có thể đi đầu thai.” Tiểu Đông vừa nhìn tôi cười vừa cưỡng ép kéo tôi vào bên trong.
Tôi bị nó kéo vào trong hầm trú ẩn, âm khí bốn phía xung quanh nặng đến tôi cũng khó tiếp nhận, không có yêu khí bảo vệ nơi này thật sự còn lạnh hơn cả hầm băng.
Toàn bộ hầm trú ẩn tối tăm hôi thối giống như địa ngục trần gian vậy.
“Chị, chị xem cái kia đi.” Giọng Tiểu Đông trong trẻo vang lên.
Vừa nói nó liền kéo tôi thêm hai bước, một cái tay nhỏ tùy tiện vung lên trong không trung, một quả cầu ánh sáng màu xanh xuất hiện giữa màn đen.
Đây là quỷ hỏa.
Tôi thế nào cũng không ngờ được Tiểu Đông này lại là quỷ, lúc trước tôi nhìn không ra.
Tôi thầm than trong lòng. Tiểu Đông bên cạnh giống như đoán được tôi đang nghĩ gì, miệng cười nói chủ nhân đã sớm biết tôi có yêu khí trong người tất nhiên sẽ có chút chuẩn bị không để bị tôi nhìn thấu.
Vừa nói nó lần nữa nhắc tôi nhìn ở phía dưới quỷ hỏa.
Bị nó dẫn dắt, mặc dù trong lòng tôi vẫn sợ nhưng vẫn đàng hoàng nhìn về hướng kia.
Vốn cho rằng sẽ thấy hình ảnh kinh sợ nào đó, nhưng khi tôi thấy rõ ràng đó là cái gì thì toàn thân tôi đều ngây dại.
“Yêu thân kiếp trước?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom