• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4
Advertisement
Advertisement
  • Chap-355

CHƯƠNG 333: CHÍT CHÍT




CHƯƠNG 333: CHÍT CHÍT
Nghe Thuồng luồng tiên hỏi tôi mới để ý tới. Vừa rồi sau khi Đường Dũng tỉnh lại thì sự chú ý của mọi người đều đặt lên người Đường Dũng, căn bản không ai chú ý tới sâm tinh đâu. Tên tiểu nhân sâm tinh kia nhất định là thừa dịp mọi người không chú ý đã lủi đi mất!
Tôi liền nôn nóng, lập tức cũng không để ý xem tình hình của yêu quái chuột túc trực bên linh sàng mà kéo Thuồng luồng tiên đi bắt sâm tinh. Nó vừa mới chạy không lâu, bằng tốc độ của Thuồng luồng tiên hẳn có thể đuổi kịp.
“Dương Dương ngốc, ngươi thận lo quá hóa loạn, có Đường Dũng ở đây ngươi còn sợ không tìm được sâm tinh sao. Bây giờ chúng ta cứ ngồi chờ ở đây, chờ tiểu tử Đường Dũng kia bôi xong thuốc chúng ta sẽ bảo cậu ta lần nữa gọi sâm tinh tới.” Thuồng luồng tiên nói.
Lúc này tôi mới xoa gái một cái, thật đúng lo lắng quá nên bị loạn, vừa rồi mới gọi được sâm tinh đến bây giờ lại quên mất cả chuyện đơn giản như vậy.
Tôi cũng không còn nôn nóng, ngồi ở bên cạnh Thuồng luồng tiên chờ Đường Dũng cùng Tô Mộc đi vào.
Chừng hai mươi phút sau, vết thương trên người Đường Dũng cuối cùng đã xử lý xong, toàn thân anh ta bị quấn vải trắng như xác ướp, thân thể cứng ngắc đi từ trên đại sảnh xuống.
Tôi thấy anh ta đi tới liền đứng dậy nghênh đón, vừa liếc mắt nhìn vết thương vừa hỏi thăm anh ta bây giờ cảm thấy thế nào, có đỡ hơn chút nào không?
“Đúng là người thân, bằng hữu cũng không bằng được vợ. Dương Dương nhà ta chính là biết thương chồng, em lo lắng cho anh như vậy anh cũng không biết nên bù đắp thế nào. Em yên tâm Dương Dương, anh không có vấn đề gì, chỉ cần nghỉ ngơi chừng tuần lễ liền khỏe mạnh. Em yên tâm, chờ anh bình phục tốt là sẽ lại đẹp trai như trước kia…”
Lại bắt đầu… Không đợi Đường Dũng ba hoa xong tôi đã không nhịn được, ngắt lời anh ta: “Sao chỉ có anh tới đây, Tô Mộc đâu?”
“Anh ta đi rồi.” Đường Dũng nói.
Đi?
Trái tim tôi thắt lại, mặc dù sớm đã chuẩn bị tâm tư. Quả thật sợ điều gì sẽ gặp điều đó, anh ấy thật sự cứ như vậy mà đi, ngay cả từ biệt tôi cũng không muốn.
Tôi nhất thời trầm mặc, không khí trong nháy mắt có chút lúng túng.
“Chuyện đó, Dương Dương… Mặc dù Tô Mộc đi nhưng anh vẫn còn ở đây kia mà. Không sao, anh sẽ bảo vệ cho em, quyết không để cho Yêu Thần chó má gì kia tới gây chuyện với em!” Đường Dũng phẫn hận nói.
Mặt anh ta đầy vẻ chân thành, xem ra vừa rồi khi bôi thuốc Tô Mộc đã đem chuyện Yêu Thần chiếm thân thể anh ta nói cho anh ta biết.
“Anh ấy đã nói gì với anh?” Tôi hỏi.
Trong lòng tôi có chút mong đợi Tô Mộc nhờ Đường Dũng chuyển lời gì đó cho tôi.
Nghe tôi hỏi, mặt Đường Dũng đột nhiên lộ vẻ ngưng trọng, nhìn tôi đầy thâm trầm giống như có chuyện trọng đại gì phải nói cho tôi.
Tôi liền bị căng thẳng theo, không tự chủ được ngay cả thở cũng rất khẽ, rất sợ nghe không rõ lời anh ta, chờ anh ta mở miệng.
“Nói một số chuyện đàn ông với nhau thôi. Anh ta còn nói anh ta không bằng anh, sau này liền nhờ anh chăm sóc bảo vệ cho em nhiều hơn. Ài, trách sao được khi anh quá đẹp trai, ngay cả tình địch cũng phải cảm phục chủ động rút lui, anh còn có thể nói gì…”
“Đường Dũng!” Không đợi Đường Dũng nói xong tôi gọi một tiếng.
Lúc này tôi thật sự tức giận, vừa rồi tôi còn nghiêm túc như vậy muốn biết Tô Mộc đã giao phó gì cho anh ta, kết quả anh ta vẫn cà chớn như vậy.
Tôi gọi xong, mặt lạnh tanh không chút cảm xúc nhìn anh ta, không nói lời nào cũng không cười.
Đường Dũng lúc này mới ý thức được tôi đang tức giận, mặt đang cười tươi liền cứng đờ, có chút lúng túng.
Chốc lát sau anh ta mới miễn cưỡng cười lấy lòng, nói: “Anh không nói bậy nữa. Vừa rồi lão quỷ là cùng anh nói chuyện hạ gã Yêu Thần đã chiếm thân thể anh. Anh ta nói thực lực Yêu Thần rất cao, ai cũng không đối phó được, chỉ có thân thể em kiếp trước mới có thể mượn thực lực kiếp trước của em đánh bại được yêu thần, bảo anh giúp em lấy thân thể kiếp trước ra. Theo anh thấy, lão quỷ này đã đề cao người khác và tự diệt uy phong của mình, anh ta đánh không lại Yêu Thần, thì cũng cho là anh cũng đánh không lại?”
“Có điều chuyện giúp em tìm thân thể kiếp trước thì không thể chậm trễ. Dẫu sao họa là do anh gây ra, nếu không phải anh tiện tay lấy bông hoa phong ấn Yêu Thần kia ra thì em cũng sẽ không để hắn thoát ra đúng không. Lần nữa phong ấn lại hắn nhất định là phải làm, nếu như có thể lần này chúng ta sẽ thuận tiện giết chết hắn luôn.” Đường Dũng cười nói.
Mặc dù toàn thân anh ta đều bôi thuốc nhưng trên mặt vẫn còn chút vết thương nhỏ, khi anh ta cười liền tác động vào vết thương khiến mặt nhăn lại đau đớn trông là lạ.
Lời này của anh ta nghe vào còn thấy có lý, hẳn cũng không lừa gạt tôi nữa.
Tôi liền đem phỏng đoán sâm tinh có thể cứu được yêu quái chuột túc trực bên linh sàng nói cho Đường Dũng.
Đường Dũng đáp ứng hết sức thoải mái, dẫu sao trên người anh ta có sẵn máu, muốn rút ra một chút cũng không phải là chuyện lớn, anh ta gọi Thuồng luồng tiên một câu, bảo Thuồng luồng tiên giúp đọc lời nguyền huyết khế, bây giờ miệng anh ta còn đau đọc không chuẩn xác…
Chuyện về sau liền dễ nói, Thuồng luồng tiên lấy máu của Đường Dũng, dựa theo nghi thức vừa rồi Tô Mộc làm thực hiện lại một lần nữa, có điều thực lực của Thuồng luồng tiên so với Tô Mộc thì mạnh hơn quá nhiều, chỉ vài giây sau sâm tinh đã bị Thuồng luồng tiên tóm chặt từ trong lòng đất.
Chỉ là lần này sâm tinh không còn dễ nói chuyện như lần trước, biết người mình cứu không phải là Đường Dũng khiến nó trở mặt, nói nó cùng con chuột mập này không có huyết khế, không có nghĩa vụ phải cứu.
Nếu như muốn nó cứu cũng không phải không được, nhưng nó có một điều kiện, chính là giải trừ huyết khế giữa nó và Đường Dũng, Đường Dũng cần nó quá nhiều, nếu tiếp tục như vậy thì những sợi rễ nó tu luyện ba trăm năm mới có không bao lâu sẽ bị trụi sạch.
Đường Dũng nghe thấy yêu cầu này liền tức giận, muốn xông tới liều mạng với sâm tinh. Nhưng bây giờ toàn thân anh ta giống như xác ướp, sao còn có thể là đối thủ của sâm tinh, nếu không có Thuồng luồng tiên ở đây thì e rằng ngay cả bóng dáng của sâm tinh anh ta cũng không kịp thấy.
Cuối cùng quả thực không còn biện pháp nào khác, Đường Dũng không thể làm gì khác hơn là đồng ý với yêu cầu của sâm tinh, chỉ cần có thể cứu được yêu quái chuột túc trực bên linh sàng thì sau này sâm tinh cùng Đường Dũng sẽ không còn dây mơ rễ má.
Đây chính là kết quả mà sâm tinh mong muốn, nó sợ Đường Dũng sau khi xong chuyện sẽ nuốt lời nên liền bảo tôi cùng Thuồng luồng tiên lấy yêu hạch ra làm chứng. Sau khi ổn thỏa sâm tính mới rút ra một sợi rễ, dùng phương pháp cứu Đường Dũng để cứu chữa cho yêu quái chuột túc trực bên linh sàng.
Toàn bộ quá trình tôi vẫn thấy hết sức lo lắng, sợ đến bước cuối cùng lại xuất hiện điều gì bất ngờ.
Cũng may trời cao phù hộ, sau khi rễ sâm tinh hóa thành luồng sáng trắng bay vào trong cơ thể yêu quái chuột túc trực bên linh sàng, yêu quái chuột rất nhanh đã hơi tỉnh lại.
Nó nhìn thấy tôi vẫn rất vui mừng, hướng về phía tôi kêu chít chít hai tiếng, mặc dù khí tức vẫn còn chưa ổn định nhưng trong giọng có thể nhận ra bây giờ nó đã tốt hơn rất nhiều.
Trong lúc nội thương của yêu quái chuột túc trực bên linh sàng lành lại, Thuồng luồng tiên nhanh chóng huy động yêu khí toàn thân hội tụ lại thành một sợi dây xanh thẫm rót vào trong cơ thể yêu quái chuột túc trực bên linh sàng.
Có yêu khí hỗ trợ, thân thể yêu quái chuột túc trực bên linh sàng nhanh chóng phát sinh biến hóa, mới vừa rồi nó còn uể oải như khí cầu xì hơi bây giờ đã lần nữa đầy đặn, ngay cả lông cùng mềm mượt hơn rất nhiều.
“Chít chít!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom