• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4
Advertisement
Advertisement
  • Chap-335

CHƯƠNG 313: KỸ THUẬT MẤU CHỐT TRỒNG HOA BỈ NGẠN




CHƯƠNG 313: KỸ THUẬT MẤU CHỐT TRỒNG HOA BỈ NGẠN
“Đường Dũng, anh có nhìn thấy Thuồng luồng tiên đâu không? Tôi nhớ ông ta bảo tới mộ phần, sao lại không thấy bóng dáng đâu?” Tôi có chút căng thẳng hỏi Đường Dũng.
“Chuyện này không phải anh nên hỏi em sao, dường như em mới là người trợ tiên cho ông ta, ông ta có đó hay không em lại không biết?” Khóe miệng Đường Dũng khẽ nhếch lên cười tươi nói.
“Cái đầu anh! Vừa rồi tôi còn thắc mắc tại sao anh lại bình tĩnh như vậy, hóa ra thật sự có chuyện giấu tôi!” Tôi liền nổi giận, xông tới không ngừng nện vào bả vai Đường Dũng.
Mặc dù bây giờ tôi vẫn không cảm ứng được tung tích Thuồng luồng tiên nhưng nụ cười không tự chủ vừa rồi của Đường Dũng đã bán đứng anh ta, chắc chắn Thuồng luồng tiên đang ở gần đây.
Hơn nữa Đường Dũng đã sớm biết!
Đồ đáng ghét…
Mất công vừa rồi tôi vì cứu anh ta mà bị Tô Mộc uy hiếp.
Đường Dũng bị tôi đánh liên tục xin tha, thấy tôi đã đoán ra liền không tiếp tục giả bộ nữa, cười nói: “Thật ra anh vừa thấy đã biết chuyện gì xảy ra với đám cáo này, nhìn một cái là biết có người dùng thuật pháp khống chế. Trước kia trong bài học về yêu vật sư phụ anh đã đề cập đến, nói yêu vật bản tính trời sinh sẽ thuần phục đồng loại mạnh hơn nó, hơn nữa cấp bậc của yêu với yêu cũng rất quan trọng, giống như bầy sói sẽ thuần phục con sói đầu đàn vật, chỉ cần yêu vật gặp đại yêu mạnh hơn rất nhiều thì bọn chúng tuyệt đối sẽ ngoan ngoãn nghe lời, không gây sự nữa.”
“Đây cũng là nguyên nhân khiến vừa rồi Thuồng luồng tiên vội vã xông vào. Một mặt ông ta sợ hồ tiên tiên nghịch sẽ xông ra giết người lung tung, mặt khác cũng sợ những hồ tiên này sẽ ra tay đối với em. Ông ta đã nhiều lần nói mộ phần hồ tiên này có liên quan gì đó với em nên dứt khoát khống chế đám hồ ly này để chấm dứt hậu họa.”
Thấy Đường Dũng khẳng định như vậy lòng tôi buông lỏng được một chút, cười nói: “Như vậy những hồ tiên này sẽ không đi ra bên ngoài gây hại cho người bình thường? Vừa rồi tôi thật sự sợ, nếu hồ tiên thật sự giết tất cả người trong Giang Minh, oán khí từng đó người tích tụ lại thì phải lâu lắm mới có thể hóa giải, hơn nữa đột nhiên toàn một thành phố chết hết thì tin tức sẽ thông báo thế nào? Bây giờ chỉ nghĩ tới thôi tôi cũng thấy sợ.”
“Sợ gì, chẳng phải cha mẹ chúng ta đều đã đi nước ngoài du lịch sao, coi như lần này Giang Minh thật sự gặp đại họa thì cũng sẽ tới trên người chúng ta, em cứ yên tâm đi.” Đường Dũng cười ha ha, ba hoa nói.
Lúc này rồi anh ta vẫn còn cợt nhả.
Tôi cũng lười phản ứng lại, trực tiếp ngồi xuống ghế xếp, biết được những hồ yêu này đều bị khống chế tôi cũng yên lòng hơn. Xem ra tình hình bây giờ không sai với lời của Đường Dũng, Lâm Yến Nhi kiêng kỵ yêu khí ở dưới này nên không dám xuống, hồ ly phía dưới đã bị Thuồng luồng tiên giải quyết, chúng tôi bây giờ hẳn vẫn an toàn, chỉ cần chờ tới lúc Lâm Yến Nhi rời đi là chúng tôi liền có thể nghênh ngang trở về.
Chẳng qua còn Tô Mộc…
Vừa rồi anh ấy vì cứu tôi dường như đã tiến vào mộ phần hồ yêu, Lâm Yến Nhi sợ yêu khí nơi này, Tô Mộc sẽ không sợ sao?
Nghĩ đến Tô Mộc khiến đầu tôi bắt đầu thấy loạn, không biết rốt cuộc anh ấy đang giở trò quỷ gì. Lúc trước tôi còn đau lòng muốn chết vì nghi ngờ anh ấy vẫn luôn lợi dụng tôi, vậy mà vừa rồi anh ấy lại xả thân cứu tôi, hơn nữa còn nói tôi tuyệt đối sẽ không chết, khiến tôi cảm giác được rõ ràng anh ấy có nỗi khổ.
Nhưng anh ấy cũng vừa nói giữa tôi và anh ấy không thể ở bên nhau cũng là thật lòng, tôi cảm giác được sự thống khổ và tuyệt vọng trong lời của anh ấy, nhất định không phải là đang đùa với tôi. Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?
Tại sao anh ấy luôn lật mặt nhanh hơn lật bánh tráng, lúc thì cầu hôn với tôi rồi lúc lại hạ quyết tâm muốn rời xa tôi…
Nghĩ đến đây tôi lại thấy đau lòng.
Tôi dứt khoát không nghĩ đến Tô Mộc nữa, dù sao hiện tại anh ấy cũng rất tốt, chỉ cần hai chúng tôi còn tốt thì tôi vẫn còn cơ hội tìm anh ấy hỏi cho rõ, bây giờ một người ở trên một người ở dưới có nôn nóng cũng vô ích.
Ngồi một hồi lâu tôi liền thấy đói, bụng phát ra từng tiếng kêu ọc ạch.
Không gian trong mộ phần hồ tiên vẫn rất trống trải, hơn nữa tôi cùng Đường Dũng bây giờ cũng không nói gì khiến tiếng kêu từ bụng của tôi cực kì rõ ràng, hơn nữa bốn phía xung quanh trống trải khiến âm thanh đập vào tường vọng lại rất phối hợp.
Ọc… ọc…
Đường Dũng bật cười, nói không nhận ra bụng tôi cũng thật lớn, trước mắt là hơn trăm bộ da dính máu thịt của cáo mà vẫn còn tâm tư đói bụng, chờ chuyện hôm nay qua đi anh ta nhất định sẽ đưa tôi tới một nhà hàng mới mở ăn thoải mái, nghe nói nơi đó trang trí bằng chủ đề cương thi rất kích thích, đồ dùng để biểu diễn cương thi giống như thật, hơn nữa thực đơn cũng phân làm hai loại đen trắng, một loại là thực đơn bình thường còn một loại là thực đơn dành cho cương thi, rất thú vị.
Vừa nói Đường Dũng còn lấy điện thoại ra, mở ra muốn cho tôi xem tin tức về nhà hàng mới kia.
Chỉ tiếc ở dưới mộ cáo này không hề có internet, thậm chí cột sống điện thoại cũng không có dù chỉ một vạch, Đường Dũng tìm nửa ngày cũng không thành công, cuối cùng chỉ có thể cất điện thoại đi.
Có điều nói đến hai loại thực đơn đen trắng tôi lại nhớ đến gã Tần Cát kia, nhà hàng của anh ta cũng có hai loại thực đơn đen trắng, không chừng nhà hàng có chủ đề cương thi này cũng chính là do anh ta mở?
Dẫu sao người bình thường cũng sẽ không mở nhà hàng có chủ đề như này. Lại còn có hoa bỉ ngạn kia, Tô Mộc đã từng nói món đó rất trân quý ngay cả anh ấy cũng khó có thể được ăn một lần, lần đó Tần Cát lại có thể lấy được, mạng lưới giao thiệp của anh ta thật rộng a.

Nghĩ tới đây tôi không khỏi lấy ra hoa bỉ ngạn Lâm Yến Nhi đưa tôi, đem cầm trên tay chơi.
Lâm Yến Nhi đã đặc biệt dặn dò tôi trước khi chết liền ăn hoa bỉ ngạn, thật giống như có chuyện gì đó rất quan trọng. Hoa bỉ ngạn này lúc trước Tô Mộc từng bảo tôi muôn ngàn lần không thể ăn, cũng bởi vì sợ tôi ăn hoa bỉ ngạn cho nên đã bắt tôi hứa tuyệt đối không được tới tiệm của Tần Cát ăn cơm một mình.
“Đường Dũng, trước kia anh đã từng thấy loại hoa này chưa?” Tôi rất tò mò, nhưng đây là đồ Lâm Yến Nhi đưa cho tôi, cho dù tôi có hiếu kỳ hơn nữa thì cũng không dám nhắm mắt mà ăn, liền hỏi Đường Dũng.
Đường Dũng nói thẳng: “Hoa bỉ ngạn à, trước kia thì có nhiều, từ khi còn bé anh còn trồng thứ này, rất tốt cho âm khí.”
“Anh từng trồng?” Tôi nghe câu trả lời của Đường Dũng sợ hết cả hồn, không phải hoa bỉ ngạn sinh trưởng ở đối diện cầu Nại Hà sao, sao Đường Dũng lại từng trồng?
Đường Dũng tôi giật mình liền tỏ vẻ giễu cợt tôi, cười nhạo tôi không có kiến thức. Nói hoa bỉ ngạn sống ở đối diện cầu Nại Hà không sai, nhưng cũng không chỉ ở đó mới có. Bây giờ kỹ thuật trồng cây tiên tiến như vậy, hoa cúc châu Phi còn có thể mang đến Giang Minh trồng trọt, hoa bỉ ngạn có gì mà không trồng được, chỉ cần biết điều kiện sinh trưởng của hoa bỉ ngạn là có thể trồng ở nơi khác.
“Vậy cần điều kiện sinh trưởng gì?” Tôi liền hỏi.
Dẫu sao hoa bỉ ngạn đối với mọi người là dị thường thần bí, làm sao mà Đường Dũng lại nói nó như hoa cỏ bình thường. Nếu trồng trọt đơn giản như vậy thì thứ này phải có rất nhiều, vậy thì đóa hoa Lâm Yến Nhi đưa tôi cùng với hoa của Tần Cát hẳn không có quan hệ gì.
“Hoa bỉ ngạn chủ yếu dựa vào âm khí để sống, khắc tinh của nó chính là dương khí, cho nên muốn trồng nó ở dương gian thì nhất định phải thỏa mãn ba yếu tố chính: Không thấy ánh sáng, đất có cực âm và nước từ thi thể.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom