• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4
Advertisement
Advertisement
  • Chap-331

CHƯƠNG 309: LỰA CHỌN CỦA TÔ MỘC




CHƯƠNG 309: LỰA CHỌN CỦA TÔ MỘC
Đang nói chuyện thì lưng áo tôi đã bị quỷ trảo của Lâm Yến Nhi tóm lấy, khí lực cô ta vô cùng mạnh đem kéo tôi khỏi lưng của Đường Dũng.
Mặt Đường Dũng biến sắc, rút ra chày cán bột không nói hai lời đập xuống Lâm Yến Nhi đang ở đối diện.
Lâm Yến Nhi cũng không tránh, đứng trước mặt Đường Dũng cười âm hiểm nhìn anh ta.
“Rắc!” Một tiếng giòn dã.
Tôi cũng không kịp nhìn xem chuyện gì đã xảy ra, chỉ thấy chày cán bột trong tay Đường Dũng liền bị cắt ra làm hai khúc, rơi trên mặt đất.
Lần này ngay cả sắc mặt Đường Dũng cúng khó xem, trên mặt anh ta không còn dáng vẻ nói năng tùy tiện khi trước, hai tay nhanh chóng đưa về trước ngực, kết dấu tay, miệng cũng không ngừng ngâm xướng thần chú.
Vừa niệm chú anh ta còn lặng lẽ nháy mắt cho tôi, ý bảo tôi mau chóng quay lại mộ cáo tìm Thuồng luồng tiên.
Anh ta lại bảo tôi quay lại mộ cáo, như vậy chứng tỏ bây giờ Lâm Yến Nhi nguy hiểm hơn.
Dĩ nhiên tôi không thể nào để một mình Đường Dũng ở lại nơi này, lúc này tôi dùng ánh mắt đáp lại anh ta, ý bảo anh ta đừng sợ, có tôi ở đây!
Ngay sau đó tôi mở ra thượng đan điền, nhanh chóng đem yêu khí tinh thuần thả ra ngoài.
Đường Dũng thấy vậy liền tối sầm mặt, anh ta nhìn ra được tôi muốn làm gì liền điên cuồng lắc đầu với tôi.
Nhưng lúc này tôi đã giống như mũi tên ở trên cung, sau khi thả yêu khí ra tôi liền trực tiếp đem yêu khí biến thành từng mũi kim bắn về phía lưng Lâm Yến Nhi.
Cho dù thế nào tôi cũng không thể bỏ mặc một mình Đường Dũng, coi như tôi đánh không lại Lâm Yến Nhi thì cũng có thể trì hoãn một chút thời gian giúp Đường Dũng.
Quả nhiên, Lâm Yến Nhi vẫn tương đối kiêng kỵ yêu khí, sau khi cảm nhận được yêu khí bay tới từ sau lưng cô ta liền buông Đường Dũng, tránh sang một bên.
Thừa lúc cô ta còn đang phải né tránh, tôi cùng Đường Dũng ăn ý nhìn nhau một cái, thật nhanh chóng chạy đi. Chỉ cần tôi có thể cùng Đường Dũng lần nữa đứng chung một chỗ thì anh ta có thể tiếp tục mang tôi chạy thoát thân, tôi cũng có thể dùng yêu khí để che chở cho anh ta.
“A…!”
Ngay khi tôi đang dùng hết sức bình sinh chạy về phía Đường Dũng thì Lâm Yến Nhi đột nhiên gào lên, dường như cô ta tránh né không kịp đã bị cây kim yêu khí đâm tới khiến cả người run rẩy đau đớn.
Tôi không khỏi ngừng một lát, trong lòng vui mừng. Vừa rồi tình thế cấp bách tôi ném ra kim yêu khí căn bản cũng không nghĩ đến có thể đâm vào người Lâm Yến Nhi, cũng chỉ muốn hù dọa cô ta một chút, không nghĩ tới thật đúng là có thể gây tổn thương cho cô ta.
“Còn đứng ngây ở đó làm gì, nếu hôm nay cô ta chạy ta sẽ lấy hai người kia chôn theo ta!” Lâm Yến Nhi ngửa đầu gào tô một tiếng, tức giận nói.
Tôi liền căng thẳng trong lòng, cô ta có đồng bọn?
Ý niệm này vừa hiện ra tôi đã cảm giác được một cổ uy áp lạnh như băng quen thuộc đè xuống chúng tôi.
Là anh ấy!
Cơ thể tôi run lên, cảm giác này tôi không thể quen thuộc hơn nữa, tuyệt sẽ không nhận sai!
Đồng bọn của Lâm Yến Nhi lại là anh ấy!
Cuối cùng vẫn là anh ấy...
Mặc dù đã biết anh ấy ở cùng Lâm Yến Nhi nhưng thật sự giờ phút này trái tim tôi vẫn không tránh được đau đớn.
Vậy mà anh ấy vẫn còn giả mù sa mưa chạy đi tìm tôi, ra vẻ tốt bụng khuyên tôi không nên tới.
Thật ra thì đối với anh ấy quan trọng nhất vẫn là Lâm Yến Nhi!
Nếu không vì sao anh ấy lại vì Lâm Yến Nhi mà hiện thân bắt tôi.
Tôi cũng dứt khoát không chạy, liền đứng tại chỗ chờ Tô Mộc hiện thân, nếu đã đi đến bước này tôi dứt khoát cùng Tô Mộc nói rõ ngay trước mặt, để cho tôi biết anh ấy rốt cuộc vì cái gì mà kết hôn với tôi.
Anh ấy cùng Lâm Yến Nhi là có quan hệ như thế nào.
Có những lúc khiến người thương đau không phải là thực tế quá mức tàn nhẫn mà là ngươi vẫn còn ôm ảo tưởng đáng xấu hổ với hiện thực đẫm máu ngay trước mắt.
Áp lực từ đỉnh đầu truyền xuống càng ngày càng mãnh liệt, một thân ảnh mơ hồ dần dần xuất hiện ngay trước mặt tôi.
Nhìn thân hình chính là Tô Mộc, nhưng Tô Mộc ở trước mặt tôi chỉ hiện thành hình người, sau đó cũng không nhúc nhích, ngay cả mặt anh ấy chẳng qua cũng chỉ là một đoàn chất khí đen thùi lùi chứ không ngưng tụ thành gương mặt vốn khiến tôi tương tư.
Bóng người sau khi xuất hiện không hề cử động, cũng không nói chuyệ, như đầu gỗ đứng trước mặt tôi.
lyn bên cạnh liền nóng nảy, xông tới nói: “Ngớ ra làm gì, đừng quên mục đích chuyến này của chúng ta? nếu anh không xuống tay được vậy thì để tôi!"
Vừa nói cô ta đã lấy ra một con dao găm trực tiếp kề vào cổ tôi, trong dao găm chứa âm khí lạnh như băng trong nháy mắt xâm nhập toàn thân tôi khiến cả ngươi tôi lạnh cóng tê dại.
“Ha, con dao này nhìn rất quen."
Tôi lạnh cóngđến run rẩy cả người, run run nói.
Từ sau khi tu luyện yêu khí tôi đã rất lâu không thấy lạnh như vậy, nếu như tôi cảm nhận được âm khí quá nặng thì tùy lúc có thể dung yêu khí trong cơ thể để hóa giải âm khí
Nhưng lúc này tôi không hề muốn làm như vậy, bởi vì chỉ có cảm giác đau như cắt da cắt thịt từ cái lạnh thấu xương này mới có thể nhắc nhở tôi bây giờ đang đứng ở hoàn cảnh nào.
“Tô Mộc! Tội cho Dương Dương còn vì ngươi mà một mực không chịu tiếp nhận ta, ngươi lại đối xử với Dương Dương như vậy? Có chuyện gì các ngươi hãy hướng tới ta, đừng làm gãy dù chỉ một cọng tóc của Dương Dương, nếu không ông đây nhất định sẽ liều mạng với các người!Đường Dũng thở hổn hển hét lên.
Gọng anh ta gấp gáp, mặt đen lúc này cũng đã đỏ bừng rồi lại biến thành tím đen, nhưng bây giờ anh ta không thể làm gì được nữa.
Sau khi Tô Mộc xuất hiện, Đường Đũng đã bị dây trói bằng âm khí đen nhánh trói lạ, không thể cử động
“Thả cô ấy ra.” Tô Mộc thấp giọng nói.
Giọng anh ấy lạnh như băng, giống như một cô mấy không có
bất kì cảm xúc gì.
Con dao trong tay Lâm Yên Nhi chợt run nhẹ, lười dao sắc bén trong nháy mắt cứa vào da tôi.
Một cảm giác ấm áp theo lưỡi dao chậm rãi chảy xuống, chẳng
qua còn không ấm được mấy giây thì nhiệt đã bị âm khí lạnh như băng lấy đi, máu tôi biến thành một lớp băng
“Chêt tiệt...”Đường Đũng liền gào lên, thô tục mắng chửi Lâm Yến Nhi.
“Ta lặp lại lần nữa, thả cô ấy ra” Giọng Tô Mộc cũng nhanh hơn, lặp lại.
Nhưng trong giọng nói của anh ấy vẫn không nghe ra bất kỳ cảm xúc nào.
“Người ta chưa nói không thả, chẳng qua thiên địa kích rất sắc bén, tay ngươi ta vừa mới run một cái thì cô ta đã bị thương, anh gấp cái gì…” Lâm Yến Nhi dịu dàng nói.
Vừa nói cô ta vừa ném cho Tô Mộc một ánh mắt quyến rũ, đem con dao găm trong tay đặt vào tay Tô Mộc.
Tô Mộc thuận thế nhận lấy con dao nhưng không hề cất đi, vẫn duy trì tư thế đặt dao trên cổ tôi, nói: “Cùng ta đi, đi tới mộ phần hồ tiên.”
“Tại sao? Không phải hôm qua… Á…”
Tôi còn chưa nói hết thì con dao trong tay Tô Mộc đột nhiên ấn vào thêm mấy phần.
Cổ tôi nhất thời chợt lạnh, máu tươi chảy ra càng nhiều.
Lâm Yến Nhi ở bên liền cười to thành tiếng, ánh mắt quyến rũ như tơ nhìn Tô Mộc, sau đó lại nhìn tôi, trong mắt ánh lên sự vui vẻ, dịu dàng nói: “Lộc Dương, lần này ngươi xong thật rồi. Cuối cùng lựa chọn của Tô Mộc là ta, anh ấy cũng chỉ có thể lựa chọn ta, ngươi cùng anh ấy không thể nào, vĩnh viễn không thể chung một chỗ.”

Vừa nói Lâm Yến Nhi không nhịn được lại cười vang, cười thở không ra hơi.
“Phải không, anh làm tất cả những chuyện này đều chỉ vì cô ấy, lần này xem ra là không có nỗi khổ gì. Nói đi, đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì, cho dù chết tôi cũng hy vọng có thể chết minh bạch một ít.” Tôi lười phản ứng với Lâm Yến Nhi, ánh mắt trở lại trên người Tô Mộc, hỏi anh ấy.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom