• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4
Advertisement
Advertisement
  • Chap-315

CHƯƠNG 293: CHIA TAY RỒI?




CHƯƠNG 293: CHIA TAY RỒI?
“Tôn Thiên Nhiên hôm nay cũng ở đây?” Tôi căng thẳng trong lòng, hỏi anh ta.
“Phải, hôm nay là tiệc của công ty cậu ấy, cậu ấy có thể không ở sao!” Trương Đán cười nói.
Nói xong trên mặt anh ta còn hiện lên vẻ hào hứng, thật giống như rất mong đợi cảnh tượng tôi cùng Tôn Thiên Nhiên gặp mặt.
Tôi liền có cảm giác không muốn tới phòng tiệc. Dẫu sao năm đó Tôn Thiên Nhiên theo đuổi tôi rất điên, hơn nữa nghe ý của Trương Đán thì cho đến bây giờ anh ta vẫn còn tâm tư với tôi, như vậy gặp lại tôi sẽ rất lúng túng, bây giờ tôi thật sự không có tâm tư gì với Tôn Thiên Nhiên, chỉ muốn được ăn một bữa thật no.
Tôi kéo Đường Dũng một cái, do do dự dự nói với anh ta hay chúng tôi không ăn ở nơi này nữa, qua một nhà hàng khắc ăn.
Đường Dũng sửng sốt một chút, anh ta cũng không biết quan hệ giữa tôi và Tôn Thiên Nhiên, kỳ quái hỏi không phải tôi đang rất đói sao, sao bỗng nhiên lại muốn đổi một nhà hàng khác?
Lúc này Trương Đán cũng lại gần, vừa nghe được tôi muốn đi liền nôn nóng, nói tôi đã tới đây rồi còn đổi chỗ làm gì, một lát còn gặp được bạn cũ hiếm thấy, vừa vặn có thể mượn cơ hội này tụ họp bạn học gì gì. Dù sao anh ta khuyên can mãi chính là không chịu để cho tôi đi.
Khi chúng tôi còn đang giằng co ở cửa phòng tiệc thì bên trong phòng tiệc đột nhiên truyền tới một trận huyên náo, sau đó là một tiếng vang to.
“Ầm!”
Một đám người mặc lễ phục đang chạy như điên xông ra ngoài như nước thủy triều vậy. Bởi vì bọn họ chạy quá nhanh, cửa lại quá hẹp khiến nhiều người còn bị ngã xuống đất.
Tôi chợt lạnh người, xong rồi, bây giờ tôi đang đứng ở cửa, người toi lại gầy yếu thế này bọn họ lao đến hẳn sẽ bị đè bẹp dí.
Tôi còn đang suy nghĩ thì bỗng nhiên người tôi nhẹ bẫng, cả người đã được Đường Dũng bế lên vọt sang một bên.
“Thật mất hứng, ăn một bữa cũng không được yên, xem ra bây giờ không đổi cũng không được. Dương Dương! Tiếp theo em muốn ăn gì anh sẽ đưa em đi ăn.” Đường Dũng mất hứng nói
Bây giờ tôi làm gì còn tâm tư ăn cơm, rõ ràng bên trong phòng tiệc xảy ra chuyện, hơn nữa tôi cảm nhận được một cổ yêu khí nồng nặc bên trong, sẽ không phải Thuồng Luồng Tiên gây họa ở trong đó chứ?!
“Đưa tôi vào, bên trong có yêu khí, nhất định là xảy ra chuyện.” Tôi vội kêu lên.
Lúc này Đường Dũng lại không nôn nóng chút nào, bình tĩnh đến mức khiến tôi nghi ngờ không biết chuyện bên trong có phải có liên quan tới anh ta hay không: “Anh biết, còn chưa vào khách sạn anh đã phát hiện nơi này có yêu khí, có điều chuyện này chúng ta dính vào làm gì. Chúng ta chẳng qua là tới ăn cơm, bây giờ cơm không ăn nổi thì nên đổi sang một nhà hàng khác.”
Anh ra nói rất điềm nhiên, trong lúc nhất thời tôi cũng không tìm được lời nào phản bác anh ta.
“Lộc Dương, mọi người đang nói gì, sao tôi nghe không hiểu, cái gì mà yêu khí? Có phải mọi người biết bên trong xảy ra chuyện gì?” Lúc này Trương Đán cũng lại gần, anh ta phản ứng chậm hơn Đường Dũng một chút, vừa rồi đám người nhào ra không kịp tránh, bị dẫm đạp mấy cái bây giờ quần áo cũng bị xé rách, mặt đầy chật vật.
Vừa nói anh ta còn liên tục kiễng chân nhìn vào bên trong, sau khi nhìn một hồi sắc mặt liền trở nên khó coi, vội la lên: “Tình huống gì, sao Tôn tổng còn chưa đi ra, cậu ta không nên xảy ra chuyện a.”
“Xác suất không xảy ra chuyện là không lớn, hôm nay anh ta làm chủ, chuyện lớn xảy ra ở đây như vậy hiển nhiên đối phương là hướng về anh ta. Nhân lúc còn có cơ hội cậu cũng mau chạy đi, đừng hy vọng tìm anh ta.” Đường Dũng nói.
Anh ta vừa nói vừa nhìn vào bên trong phòng tiệc, nhìn một hồi mới chợt nhớ tới điều gì đó, nghiêng đầu hỏi tôi: “Không đúng, Dương Dương. Em là người trợ tiên của Thuồng Luồng Tiên, năng lực cảm nhận yêu khí nhạy bén hơn anh nhiều, làm sao bây giờ mới phát hiện ra yêu khí? Thật không đúng.”
“Tôi cũng không biết, nhưng bây giờ không phải là lúc để nói tới chuyện này. Nếu anh biết chuyện gì xảy ra thì mau vào cứu người, còn đứng ở đây nói nhiều làm gì, có khi sẽ cứu được Tôn Thiên Nhiên ra.” Tôi nói.
Mặc dù tôi cùng Tôn Thiên Nhiên không có giao tình sâu gì nhưng dù sao cậu ta cũng là bạn học của tôi, cũng là người quen cũ. Hơn nữa cho dù tôi không quen biết Tôn Thiên Nhiên thì tôi cũng không làm được chuyện thấy chết mà không cứu.
Còn chuyện tại sao năng lực cảm giác yêu khí của tôi bị thấp đi thì sau này thảo luận cũng được.
Nghe tôi giục Đường Dũng đi vào cứu người, Trương Đán liền giống như tóm được cọng rơm cứu mạng vậy, cũng sốt ruột cầu Đường Dũng đi vào cứu Tôn Thiên Nhiên ra, Đường Dũng khỏe mạnh như vậy bây giờ cũng chỉ có thể trông cậy vào anh ta.
Đường Dũng nghe vậy mắt liền sáng lên, thật giống như anh ta chỉ chờ Trương Đán mở miệng, bây giờ Trương Đán cầu anh ta, anh ta lại chìa bộ mặt khổ sở nói với Trương Đán: “Người anh em, không phải tôi không muốn cứu Tôn tổng của các anh, chẳng qua tình huống bây giờ quá nguy hiểm, tôi nghĩa hiệp xông vào cũng không nghĩ tới tiền thường hay gì, nhưng lỡ như tôi chết ở trong đó bỏ lại Dương Dương cô nhi quả mẫu thì bọn họ biết sống thế nào…”
Vừa nói Đường Dũng vừa liếc mắt nhìn Trương Đán một cái, thật giống như đang ám chỉ điều gì.
Trương Đán trong nháy mắt hiểu ý, nói: “Anh yên tâm, Tôn tổng chúng tôi có tiền, chỉ cần anh cứu được cậu ấy ra nhất định cậu ấy sẽ báo đáp anh rất nồng hậu. Hơn nữa chỉ cần dựa vào cảm tình mà Tôn tổng chúng tôi dành cho Lộc Dương…”
Thấy Trương Đán cùng Đường Dũng càng nói càng linh tinh, tôi tiền đá cho anh ta một cái, tỏ ý anh ta đừng nói nữa, sau đó tự mình chạy tới phòng tiệc. Anh ta không phải thấy chết không cứu sao, vậy tự tôi cứu!
“Dương Dương, bên đó nguy hiểm, không thể đi tới!” Mắt Đường Dũng luôn để ý tới tôi, thấy tôi chạy đi liền lách người lao tới, cười tươi nói anh ta không nói không cứu, chỉ là vừa rồi không ai nhờ vả danh không chính ngôn không thuận, bây giờ giá tiền đã nói, anh ta sẽ đi vào.
Vừa nói anh ta nhìn Trương Đán một cái, bảo tôi ở cùng với Trương Đán đợi ở cửa, ngàn vạn lần không được đi vào, chờ anh ta giải quyết xong chuyện bên trong sẽ ra cửa tìm tôi.
Tôi có chút không yên tâm, muốn cùng Đường Dũng đi vào, có gì còn có thể giúp đỡ lẫn nhau. Nhưng Đường Dũng nói thực lực tôi bây giờ yếu đi không ít, đi vào với anh ta chỉ khiến anh ta vướng chân, hơn nữa anh ta biết bên trong là tình huống gì, anh ta có thể đối phó, bảo tôi cứ ở ngoài đợi là được.
Anh ta nói trong lòng đã có dự tính tôi cũng không tiếp tục đòi đi vào cùng nữa, chỉ gật đầu một cái, đi theo Trương Đán theo đám người kia đi ra ngoài.
Lúc đi Trương Đán còn liên tục bà tám, vừa đi vừa hỏi tôi tình hình bây giờ thế nào, hai tháng không thấy đã đổi đối tương, hơn nữa thực lực thật giống như một chút cũng không thua kém người cũ.
Người cũ anh ta nhắc đến dĩ nhiên là chỉ Tô Mộc.
Nghĩ đến Tô Mộc, trong lòng tôi lại cảm thấy khổ sở, nhỏ giọng nói: “Vừa rồi không phải là bạn trai tôi, anh đừng nói lung tung.”
“Không phải bạn trai bạn? Nhưng vừa rồi anh ta mới nói tới cô nhi quả mẫu…” Trương Đán sửng số một chút.
Ngay sau đó anh ta liền tự mình gật đầu một cái, mặt cười trêu chọc, nói: “Tôi biết, đây cũng là người theo đuổi cô phải không? Có điều bạn trai cô quá hào phóng, lại để cho cô một mình đi cùng người theo đuổi tới Hilton ăn cơm, không sợ cô sẽ bị người khác cướp đi sao?”
“Trương Đán, bây giờ tôi không có tâm tình nói chuyện này.” Tôi bị Trương Đán nói có chút phiền phức liền lạnh giọng nói.
Trương Đán sửng sốt một chút, thấy tôi đột nhiên trở giọng như vậy liền không nén được tức giận, do dự một hồi anh ta mới điều chỉnh xong cảm xúc, thận trọng hỏi tôi: “Không phải cô chia tay với anh chàng đẹp trai kia rồi chứ?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom