Advertisement
Advertisement
  • Chap-284

Chương 262: Long Mạch




Chương 262: Long Mạch
“Đây là… rồng?” Tôi chỉ hình ảnh trong laptop, bán tín bán nghi hỏi Đường Dũng.
“Phải, trên hình ảnh chụp từ trên cao rất rõ ràng, tám chín mươi phần trăm chính là giao long xuất thế. Cho dù anh không giỏi thuật phong thủy Trung Quốc nhưng hình dáng cái này rõ ràng như vậy không thể là trùng hợp được. Chẳng lẽ thật sự Thái Lan có động đất mà động đất đó chỉ gây tác động tới Hoàng cung? Đánh chết anh cũng không tin.” Đường Dũng nói, trên mặt còn lộ ra vẻ đầy tự tin, dường như tin chắc mình nói không sai.
Nói xong anh ta nhìn chằm chằm hình ảnh trên laptop một hồi, trên mặt như đang có điều suy nghĩ. Một lát sau giống như nhớ ra điều gì, anh ta xoay đầu lại nhìn tôi, hỏi: “Lão quỷ Tô Mộc gần đây thế nào? Hồn phách đã khôi phục xong chưa?”
“À… Cái đó, cũng tạm ổn.” Tôi không nghĩ đột nhiên Đường Dũng lại chuyển đề tài tới Tô Mộc liền giật mình, lắp bắp nói.
Lần trước anh ta tức giận rời đi cũng là bởi vì tôi chỉ chăm chăm chú ý tới Tô Mộc, bây giờ gặp lại anh ta, tôi thật ra có chút không dám nhắc tới Tô Mộc với anh ta, sợ mất đi bầu không khí hòa thuận của chúng tôi lúc này.
Vậy mà đột nhiên anh ta hỏi tới Tô Mộc là thế nào? Chẳng lẽ anh ta đoán được Tô Mộc cũng phải đi Thái Lan? Trước khi đưa tôi tới sân bay Tô Mộc đã cố ý bảo không cho phép tôi nói với Đường Dũng chuyện anh ấy đi Thái Lan.
Cũng không biết giữa hai người bọn họ đang giở trò quỷ gì, tại sao Tô Mộc lại bảo tôi phải giấu Đường Dũng? Còn có, lần này anh ấy đi Băng Cốc tìm Long Phù Khôn liệu có liên quan gì tới trận động đất ngày hôm qua?
Mấy chuyện này cứ luẩn quẩn trong đầu khiến tôi mơ mơ màng màng, đầu óc mông lung. Khi tôi còn chưa thấy có mối liên hệ nào để sắp xếp những chuyện này thì mặt đen thui của Đường Dũng đột nhiên thò tới trước mặt tôi, giống như muốn hôn tôi!
Tôi liền sợ hãi ngửa đầu về phía sau thật nhanh để tránh, đồng thời đưa tay đẩy mặt anh ta ra.
Nhưng lực của anh ta rất lớn, da mặt lại dày, căn bản không để ý tới phản ứng của tôi, mặt vẫn tiếp tục tiến lại gần mặt tôi, tôi không thể lùi được nữa, cả người đã áp sát vào ghế ngồi.
“Đường Dũng! Anh định làm gì thế? Có nhiều người như vậy, nếu anh dám làm bậy thì tôi sẽ gọi tiếp viên hàng không đến đấy!” Tôi thấy quả thật không còn chỗ nào để tránh né, không thể làm gì khác hơn là nhỏ giọng uy hiếp.
Nhưng Đường Dũng không chút sợ hãi nào, ánh mắt khiêu khích nhìn tôi, khóe miệng khẽ nhếch lên cười khẩy, không biết xấu hổ nói: “Em gọi đi, em cho rằng những nữ tiếp viên cùng hành khánh này có thể cản được anh sao?”
“Anh…” Nghe anh ta dọa tôi liền thấy căng thẳng, tức giận không nói được gì, chỉ có thể trợn mắt hung hăng nhìn anh ta, muốn dùng ánh mắt dọa cho anh ta lui.
“Chẳng lẽ em cho rằng anh muốn hôn em? Dương Dương, thỏ không ăn cỏ gần hang, bây giờ anh là sư phụ của em sao còn có thể không trên không dưới với em như trước. Hơn nữa cho dù anh muốn ăn cỏ gần hang thì cũng không phải ăn như vậy, ít nhất cũng phải là em cam tâm tình nguyện.” Đường Dũng nói.
Vừa nói vẻ mặt của anh ta lần nữa khôi phục trạng thái bình thường, còn nháy mắt với tôi, nói: “Biết điều thì nói cho sư phụ, ngày đó sau khi sư phụ đi em có đi tìm anh? Sau đó những ngày qua em cùng lão quỷ Tô Mộc kia làm những gì, đầu đuôi gốc ngọn đều phải nói hết ra.”
“Quả thật tôi có chạy ra tìm anh nhưng anh đi quá nhanh, khi tôi ra đến cửa thì anh đã mất dạng. Còn những ngày qua…” Tôi nói đến đây hơi đỏ mặt, suy nghĩ một chút đều nói: “Tôi đều ngày ngày đi dạo phố mua sắm, những ngày qua tôi mua không ít đồ để chuẩn bị đi Thái Lan, thậm chí ngay cả đồ lặn cũng đã mua xong, đang ở trong hành lý. Có gì không?”
“Em không nói thật, Dương Dương. Sáu ngày liền em có thể ngày ngày đi dạo phố mua sắm sao? Em hãy nói thật cho anh, có phải lão quỷ cũng đi theo tới Thái Lan không? Bây giờ anh ta cũng đang ở trên máy bay có đúng không?” Đường Dũng nói.
Nói xong anh ta còn rất bình tĩnh đứng lên nhìn bốn phía, ánh mắt chậm rãi đều quét qua mặt từng hành khách giống như một cái máy chụp X-quang đang tìm xem Tô Mộc có đang ẩn giấu dưới khuôn mặt của ai không.
Tôi cả kinh trong lòng, mặc dù Tô Mộc không đi cùng máy bay với chúng tôi nhưng quả thật anh ấy cũng đi Thái Lan, sao Đường Dũng lại biết?
Chẳng lẽ Tô Mộc tới Thái Lan thật sự cũng có liên quan tới vết nứt hình giao long kia?
“Khỏi tìm, Tô Mộc không có trên máy bay.” Tôi ngắt lời Đường Dũng, tỏ ý bảo anh ta ngồi xuống, sau đó cố gắng không để lộ thái độ gì, hỏi: “Giao long xuất thế rốt cuộc là làm gì? Cùng Tô Mộc có quan hệ gì? Tại sao anh lại nói Tô Mộc muốn tới Thái Lan?”
“Cái này… tạm thời anh vẫn không thể nói với em.” Đường Dũng thấy tôi liên tiếp hỏi như vậy liền lộ vẻ đăm chiêu, tay còn đưa lên vuốt vuốt bộ râu dê không hề tồn tại, bộ dáng như một thầy giáo đang chỉ dạy cho học trò.
Tôi lại càng nôn nóng, nắm lấy tay áo Đường Dũng, miệng vừa nói sư phụ tốt tay vừa lay lay anh ta, nói tôi đã bái anh ta làm sư phụ, dù sao bây giờ anh ta cũng là sư phụ tôi thì phải có nghĩa vụ giải đáp thắc mắc cho học trò!
Đường Dũng vốn cũng chỉ làm ra vẻ với tôi, thấy tôi nói một tiếng sư phụ tốt liền vui mừng, trong lòng vô cùng sảng khoái, khoát tay một cái bảo tôi buông tay, sau đó cười híp mắt nói: “Giao long xuất thế ở phương diện phong thủy rất lợi hại, dựa theo cách nói của phong thủy bọn họ thì loại cách cục này còn có một cái tên rất kêu, gọi là long mạch.”
Trong lịch sử mấy ngàn năm của Trung Quốc, long mạch xuất hiện thực sự chỉ được ghi lại hai lần. Một lần là ở Bắc Kinh, một lần khác là ở ngay tại Trường Giang. Nghe nói long mạch có liên quan đến cả sự tồn vong của đất nước, cho nên trước kia hoàng đế mỗi thời đại đều phải tuân thủ ở gần long mạch, hận không được ngày ngày trông coi long mạch, sợ ngày nào đó long mạch đột nhiên chạy thì đất nước mình diệt vong. Cho nên trong lịch sử thủ đô đều được xây dựng ở hai nơi có long mạch, một cái chính là Bắc Kinh ở gần bắc long, một cái khác chính là Tây An cùng Lạc Dương ở gần trung long. Ba thế đất này đều ở trên long mạch cho nên xây dựng ở những nơi này thì triều đại thống trị trong thời gian tương đối dài.
Đáng tiếc trung long mạch này từ đầu tới cuối đều không mạnh mẽ được bằng bắc long. Ngày đó trung long mạch không gánh vác được cường quốc như nhà Tần. Tần Thủy Hoàng thống nhất sáu nước định đô ở Tây An, không bao lâu thuật sĩ ông ta nuôi liền nhận ra được long khí ở trung long càng ngày càng ít, ngược lại long khí ở hướng bắc lại càng ngày càng mạnh. Vì muốn Tần quốc càng ngày càng phồn vinh hưng thịnh, Tần Thủy Hoàng liền ra lệnh cho thuật sĩ kia mang người đi tới phương bắc khảo sát, tìm vị trí cụ thể của bắc long, sau đó nghĩ biện pháp áp chế bắc long xuống, chỉ cần long khí ở bắc long bị áp thì long khí trung long mới có thể đi lên.
Thuật sĩ kia mang người đi khảo sát rất lâu rốt cuộc tìm được vị trí cụ thể của bắc long, ngay tại U Châu (bây giờ là Bắc Kinh). Chẳng qua càng lại gần thì thuật sĩ càng nhận ra long khí ở bắc long quá cường thịnh, muốn áp chế lại dường như là không thể, vì vậy tâu lên Tần Thủy Hòng mời chỉ dời đô, đem thủ tô từ Tây An dời đến Bắc Kinh.
Lúc đó Tây An là vùng đất rất màu mỡ, khí hậu ôn hòa, quang cảnh cũng rất đẹp, quan trọng hơn chính là phần lớn nguồn lực lớn mạnh của Tần quốc đều ở Tây An, bảo Tần Thủy Hoàng buông Tây An quen thuộc dời đến vùng có mùa đông lạnh như Bắc Kinh khác gì muốn cái mạng già của ông ta.
Ông ta nghĩ tới nghĩ lui cũng không bỏ được quê hương cho nên ra lệnh cho thuật sĩ vô luận thế nào cũng phải phong bế long khí bắc long, dù dốc hết lực của cả nước cũng không tiếc.
Lời của vua thì dễ, ngay cả thuật sĩ kia còn thấy long khí của bắc long không thể áp được thì còn ai có thể làm?
Vì vậy thuật sĩ kia liền nghĩ a một kế, bảo Tần Thủy Hoàng xây dựng Vạn Lý Trường Thành, bày một đại áp chế trận, trường thành kia xây ở ngay phía trên bắc long mạch, mỗi một nơi là long huyệt liền làm một đài phong hỏa, chỉ cần xây xong dọc bắc long này thì coi như cũng là làm xong đại áp chế trận.
Đáng tiếc thuật sĩ kia cuối cùng vẫn là tính sai, chuyện này của ông ta lại chỉ chọc giận bắc long. Long khí ở bắc long cực kỳ thịnh, Tần quốc chưa kịp xây dựng toàn bộ trường thành thì Tần quốc cũng đã xong đời, trung long cũng bị bắc long áp chết gắt gao.
Sau này khi Nguyên Hướng làm chủ Trung Nguyên, Hoàng đế Nguyên Hướng liền đem thủ đô đặt ở Bắc Kinh, sinh sống ngay trên bắc long. Từ đó tới nay tất cả các triều đại đều sống tại bắc long này khiến vận nước thịnh vượng, không có ai còn dám bỏ qua.
Thẳng đến ngày hôm qua, nam long thật lâu không xuất hiện lại đột nhiên xuất hiện ở Băng Cốc Thái Lan, phá vỡ thế cục long mạch vững vàng lâu nay. Xảy ra chuyện lớn như vậy ngay cả Thuồng luồng tiên cũng không nhẫn nại được liền đi tới Thái Lan, Tô Mộc xuất thân từ thế gia phong thủy lại một chút động tĩnh cũng không có, làm sao có thể?
Nói xong Đường Dũng híp mắt cười nhìn tôi, rõ ràng anh ta không tin Tô Mộc sẽ thờ ơ, hỏi tôi: “Lão quỷ kia nếu không có ở trên chuyến bay này thì nhất định anh ta bay thẳng tới Băng Cốc. Dương Dương, em có muốn tới Băng Cốc xem náo nhiệt một chút không, hay là chúng ta sau khi đón Diệu Diệu xong liền đổi đường đi Băng Cốc?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom