• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4
Advertisement
Advertisement
  • Chap-244

Chương 224: Về lại trường xưa




Chương 224: Về lại trường xưa
“A? Sớm thế ạ? Tôi không nghĩ mẹ tôi lại đột nhiên nhắc tới chuyện kết hôn với tôi, mặc dù tôi cùng Tô Mộc đã sớm có chuẩn bị kết hôn nhưng nghe ý này của mẹ tôi thật giống như có chút thúc giục gấp gáp.
"Không còn sớm, con đừng tưởng rằng mẹ không biết gì, con với Tô Mộc đã ở chung một chỗ phải không? nếu đã ở chung một chỗ thì sớm kết hôn một chút, lỡ như ngày nào đó mang thai mới kết hôn thì họ hàng sẽ lại đàm tiếu."
"Mẹ. ."Mặt tôi đã đỏ lên, lên tiếng kéo dài cắt đứt lời mẹ tôi. Đều là do Tô Mộc, ân ân ái ái trước mặt ai không làm, hết lần này đến lần khác lại cứ làm trước mặt mẹ tôi, kiểu gì mẹ tôi chẳng biết!
Thấy tôi đỏ mặt mẹ tôi càng chắc suy đoán của mình, nói bà đã xem ngày, hai mươi sáu tháng mười là ngày tốt để cưới hỏi, chờ Tô Mộc đến sẽ hỏi ý kiến, dẫu sao nhà trai là thế gia phong thủy, với việc này hiểu biết hơn nhà tôi, xem một chút xem ngày đó thế nào.
Đây là quá sớm rồi, hôm nay cũng đã mùng hai tháng mười, hai mươi sáu chính là hơn hai mươi ngày nữa, tôi còn chưa chuẩn bị sẵn sàng, huống chi áo cưới lễ phục cái gì cũng chưa chuẩn bị, chúng tôi cũng chưa đi chụp ảnh cưới, thế này thì quá gấp gáp.
Tôi nói với mẹ muôn kết hôn phải chuẩn bi rất nhiều thứ, hai mươi ngày căn bản không đủ để chuẩn bị, phải chậm hơn một ít, sớm nhất cũng phải mùa xuân năm sau.
Mẹ tôi xua tay nói mùa xuân năm sau không được, quá muộn, đến lúc đó lỡ như tôi mang thai thì bụng đã lớn.
Cũng không biết vì sao mẹ tôi lại lo lắng như vậy, cứ cho rằng tôi đã mang thai
Tôi liền đảm bảo với mẹ, tôi tuyệt đối không mang thai, nhưng mẹ tôi sống chết không tin, ép phải cưới gấp.Tôi dứt khoát bảo mẹ cứ lấy que thử thai kiểm tra, nếu như có thì nghe theo lời mẹ, nếu như không có thai thì chuyện kết hôn kia không cần gấp gáp, từ từ chuẩn bi.
“Được, thử một chút cũng an tâm."Mẹ tôi nói.
Nói xong bà xoay người lên lầu, lần nữa đi xuống trong tay cầm một hộp giấy nhỏ đưa tôi, trên đó viết ba chữ que thử thai.
Tôi có cảm giác có gì đó không ổn, giống như bị mẹ tôi tính kế vậy, nếu không đang êm đẹp sao trong nhà tôi lại có que thử thai.
Cơm cũng không ăn, tôi cầm que thử thai phẫn hận đi vào toilet, dựa vào hướng dẫn sử dụng trên hộp để làm kiểm tra, sau đó lấy ra đưa cho mẹ tôi, để bà nhìn kết quả.
Lúc đang chờ kết quả thì Tô Mộc cũng trở lại, thấy mẹ tôi đang ngó một cái que cũng sáp lại gần, kỳ quái hỏi chúng tôi đang làm gì vậy.
ở trước mặt mẹ tôi, tôi cũng không phải không biết xấu hổ mà nói thật cho Tô Mộc, liền nói không có gì, ai ngờ mẹ tôi ngược lại lại rất thẳng thắn, cười tươi, vui vẻ giơ lên que thử thai đưa cho Tô Mộc nhìn, nóỉ: “Tô Mộc, chúc mừng con, con sắp làm ba.”
Cái gì?
Làm sao lại làm ba?
Tôi lập tức tiến tới không dám tin cầm lấy que thử thai.
Phía trên lại thật sự xuất hiện hai vạch.
Hướng dẫn sử dụng trên hộp viết rõ ràng, nếu như mang thai thì trên que sẽ xuất hiện hai vạch màu đỏ, không có thai thì chỉ là một vạch, bây giờ kết quả rõ ràng như vậy tôi cảm thấy như bị sét đánh, sao lại có thai?
Không phải Tô Mộc đã nói tôi chưa muốn cơ con thì anh ấy sẽ không để tôi có hay sao?
Tôi liền nhìn về phía Tô Mộc, biểu tình trên mặt anh ấy cũng không biết gọi là gì, vừa không dám tin lại có một vẻ vui mừng, ngây người như vẫn còn chưa tỉnh vì tin tức bất ngờ này.
Chỉ có mẹ tôi đang đặc biệt vui mừng, thật giống như kết quả này không ngoài dự đoán của bà, ngoài việc chúc mừng Tô Mộc ra bà cũng nhanh chóng đem thông tin ngày hai mươi sáu tháng mười là ngày đẹp để cưới hỏi nói cho Tô Mộc, hỏi Tô Mộc ngày đó thế nào.
Tô Mộc gật đầu một cái, nói ngày đó tốt vô cùng, mẹ cứ làm chủ.
Nghe Tô Mộc gọi một tiếng mẹ, tôi thật sư có thể dùng từ vui mừngnhư nở hoa để hình dung, bà chờ chính là những làỉ này. Có được sự đồng ý của Tô Mộc, bà liền nhanh chóng vui vẻ đi lên lầu tìm ba tôi, nói lát nữa bọn họ sẽ ra ngoài mua đồ chuẩn bị cho hôn lễ, buổi chiều trở về tôi đến nhà bà nội một chuyến, đem tin tức kết hôn báo cho bà nội.
Lúc này tôi vẫn gống như nằm mơ, mới ngày hôm qua vừa xếp đặt để cha mẹ hai bên gặp măt thì hôm nay đã quyết định ngày cưới nhanh như vậy sao?
Cái chính là con mẹ nó, tôi còn mang thai?
Tâm tình tôi hết sức phức tạp, vừa ngạc nhiên cũng có chút mừng rỡ, lại cảm thấy rất thần kỳ, nhiều nhất chính là khiếp sợ.
Thấy tôi còn đang ngẩn người, Tô Mộc cười mội tiếng, đi tới ôm tôi, hỏi tôi trong điện thoại nói muốn nói chuyện vi tôi là chuyện này phải không?
Loi gật đầu một cái, sau đó lại lắc đầu, hỏi anh ấy tối qua đi đâu, tại sao đêm qua lại không về.
Tô Mộc cười một tiếng, nói tối qua khi anh ấy ở trên lầu ba nhìn qua những đứa trẻ nhà họ Diệp thì bỗng nhiên nhận được điện thoại của Tô Đoàn, nói chuyện tìm quỷ đã có manh mối. Gần đây công ty Tô Thịnh nhận được một mối làm ăn trừ tà bắt quỷ cho nên anh ấy liền trở về nhà họ Tô tìm Tô Đoàn hỏi rõ tình huống, hỏi xong đã quá muộn, anh ấy sợ quay về sẽ quấy rầy tôi ngủ cho nên liền nghỉ ngơi ở nhà họ Tô.
Nói xong anh ấy nói chuyện tìm quỷ tôi không cần quan tâm, bây giờ tôi có bầu, chuyên tâm dưỡng thai là được, hoặc là chuẩn bị một chút cho chuyện kết hôn, mọi chuyện khác cứ giao cho anh ấy xử lý.
“Nhưng là...”Tôi do dự nói. Có lẽ bởi vì thai còn quá sớm cho nên thân thể tôi không có bất cứ điều khác lạ nào, giống như không mang thai vậy, hơn nữa tất cả những thứ này quá trùng họp. Mẹ tôi nghi tôi mang thai, tôi nói muốn dùng que thử thai thì mẹ tôi lại vừa vặn lấy ra que thử thai, thử một cái liền ra tôi đã có thai .
Một loạt trùng hợp giống như có người cố ý an bài như vậy khiến tôi thấy là lạ dù không thể nói lạ ở chỗ nào.
Tô Mộc vì nghe cuộc gọi của tôi nên quay lại với tốt một cút, một hồi lại muốn ra ngoài, nói là đi tới nơi quỷ lộng hành xem xết một chút.
Tôi liền nói tôi cũng muốn đi theo, dẫu sao chuyện mang thai tới quá đột ngột khiến lòng tôi rối bời, tôi phải tìm việc gì đó để tâm tình bình phục lại, sau đó sẽ từ từ tiếp nhận chuyện này.
Ban đầu Tô Mộc từ chối, nói tôivừa mang bầu, thai còn chưa ổn, đi theo anh ấy khắp nơi sẽ nguy hiểm, có điều không ngăn được tôi mặt đày quấn lấy rốt cuộc phải đồng ý.
Lúc tôi chuẩn bị lên đường liền gọi Thuồng luồng tiên ở trong lòng, hỏi ông ta có muốn đi theo chúng tôi hay không.
Thuồng luồng tiên liền trả lời là không đi, tôi mơ hồ cảm giác ông ta giống như cũng không có ở nhà, liền hỏi ông ta đã chạy đi đâu.
Ông ta nói bây giơ đang ở trong núi gần Giang Minh, đi phóng sinh cho rắn của Trương Đán, chờ sau khi ông ta xử lý xong cho đám rắn con cháu thì ông ta sẽ về.
Không nghĩ tới Thuồng luồng tiên sẽ theo sát Trương Đán, cũng may giọng ông ta lúc này rất bình thản, tôi không có gì phải lo lắng liền cùng Tô Mộc lên đường.
Vẫn như cũ là Tô Đoàn làm tài xế, cậu ấy quen đường quen nẻo mang chúng tôi lao vun vút trên đường, dọc đường cậu ấy đem chuyện quỷ lộng hành kể một cách đơn giản cho tôi nghe. Nói là địa điểm quỷ lộng hành là ở trường học, một nữ sinh nhảy hồ tự sát, sau đó sinh viên trong trường liền bắt đầu chết, đã chết hai người, đều là người cùng nhà trọ với nữ sinh nhảy hồ kia. Bây giờ trong nhà trọ kìa chỉ còn một nữ sinh sống, đã được cảnh sát bảo vệ,
Người đến thỉnh cầu Tô Thịnh chính là người nhà nữ sinh này. Trước mắt chỉ có những đầu mối như vậy, những thứ khác cậu ấy cũng không rõ lắm
Tôi gật đầu một cái, đi theo Tô Mộc đã lâu như vậy tôi cũng học được không ít thứ, nữ sinh kia là tự sát, sau khi chết sẽ có oán khí nên biến thành quỷ không đi đầu thai là rất bình thường. Nhưng Tô Đoàn nói quỷ kia vừa mới chết không lâu, chí là một qủy mới mà thôi, cho dù tự sát có oán khí thì cũng không có khả năng đạt tới mức có thể giết người, hơn nữa còn giết liền hai người.
Có thể khiến cô ta làm được như vậy chỉ có hai khả năng, một là khi cô ta nhảy xuống sông tự sát thì không phải chỉ có một người mà trong bụng có thai, phụ nữ có thai tự sát sẽ ngưng tụ oán niệm của cả hai mẹ con, như vậy oán khí cũng rất rất lớn, có thể đạt tới trình độ giết người.
Một loại khác chính là thời gian chết của cô ta rất xảo hợp, đúng lúc là thời điểm âm khí nặng nhất trong ngày, như vậy hồn phách được âm khí bồi bổ, cùng với oan niệm, khiến cô ta trong nháy mắt có thể đạt tới trình độ giữa quỷ mới và tiểu quỷ, như vậy cũng có thể đạt tới mức hồn phách có thể giết người.
Nguyên nhân hồn phách có thể giết người là khác nhau thì phương hướng giải quyết tất nhiên cũng không giống nhau. Tô Mộc tuy nói là lệ quỷ nhưng cho tới bây giờ anh ấy đều không ra tay giết quỷ, cho nên anh ấy đi theo thì có tác dụng uy hiếp lớn hơn, hoặc ở thời khắc mấu chốt bảo vệ chúng tôi, còn việc bắt quỷ này chủ yếu vẫn là dựa vào Tô Đoàn.
Tôi đem phân tích của tôi nói cho Tô Đoàn, hỏi cậu ấy có mang theo bùa cùng trận đồ không, bất kể quỷ kia bởi vì cái gì mà biến thành lợi hại thì chúng tôi cũng phải chuẩn bị thật tốt cho mọi khả năng.
Tô Đoàn có chút bất ngờ nhìn tôi một cái qua gương chiếu hậu, gật đầu một cái nói có mang đầy đủ.
Nói xong cậu ta còn cười trêu chọc nói chẳng trách cụ ông lại đem nhà họ Tô giao cho tôi, tôi suy nghĩ rất kín kẽ, thời gian ngắn như vậy mà cóthể nghĩ ra nhiều điều như vậy, xem ra tôi rất có thiên phú học phong thủy.
Được Tô Đòan khen một cái tôi còn có chút ngượng ngùng, cười khẽ hai tiếng, nói tôi cũng chỉ tùy tiện suy nghĩ một chút chứ nếu để tôi ra tay bắt quỷ thì tôi cũng không biết phải làm thế nào.
“ Em biết vậy thì tốt, lần này đưa em đi chẳng qua để cho em có thêm kiến thức, lúc hành động em cứ ở một bên nhìn là được, đừng quấy rối.” Tô Mộc nói.
Vốn là tôi cũng khiêm tốn một chút nhưng được Tô Đoàn khen tôi vẫn rất vui vẻ, ai ngờ Tô Mộc lại trực tiếp hất một xô nước lạnh lên người tôi.
Tôi liền mất hứng, cái gì gọi là đưa tôi đi chẳng qua chỉ là cho tôi có thêm kiến thức?
Dầu gì giờ tôi cũng tu luyện ra một viên yêu hạch, dùng để đối phó với một con quỷ mới là dư sức có thừa.Tôi nhất thời không phục, nói sao tôi có thể sẽ quấy rối tôi là tới giúp đỡ, nếu lúc đó Tô Đoàn không làm được thì tôi cũng có thể giúp cậu ấy bắt quỷ, vừa vặn thử một chút thành quả thời gian vừa qua học tập cùng Thuồng luồng tiên
“Ấu trĩ.” Tô Mộc nhỏ giọng nói tôi một câu, sau đó đưa tay vén lại tóc bay loạn cho tôi, nói công phu mèo qườn của tôi thấy quỷ không bị dọa khóc cũng đã là không tệ.
Anh ấy dám cười nhạo tôi!
Tôi hung hăng lườm Tô Mộc, trong lòng không phục, nhưng tôi cũng lười tranh cãi với Tô Mộc, dù sao chờ tới thời điểm thật sự thấy quỷ tôi sẽ dùng hành động thực tế để chứng minh cho Tô Mộc thấy
Nói chuyện một hồi xe đã vòng vòng vẹo vẹo quẹo vào một làng đại học, cảnh sắc càng ngày càng quen thuộc, cuối cùng xe đi ngang qua mấy trường đại học lại dừng ở cổng trường đại học của tôi.
Tôi liền ngây ngẩn, nói Tô Đoàn trường học có ma quỷ lộng hành cậu ấy nói chính là trường Giang Đại sao?
"Đúng vậy, bà Hai, bà có bạn học ở trường này sao?”Tô Đoàn thấy bộ dáng khiếp sợ của tôi liền hỏi.
Tôi thật sự cũng không biết nên nói cái gì cho phải” rũ mặt nói tôi chính là tốt nghiệp giang đại, đây là trường học của tôi.
“Ách...ra vậy, bà Hai yên tâm, cháu nhất định sẽ thu thập quỷ vật trả lại bình yên cho trường học của bà.” Tô Đoàn nói.
Tôi gật đầu một cái, nếu quỷ cũng đã náo loạn thì bây giờ nói gì cũng đã muộn, chỉ hy vọng chuyện ma quỷ lộng hành ở Giang Đại không truyền ra ngoài, dẫu sao đây là trường học của tôi.
Tình cảm con người có lúc rất kỳ quái, trước kia khi còn đi học ở nơi này cảm thấy trường học này rất chán, nhìn thấy gì cũng không vừa mắt, giờ quay lại sau khi tốt nghiệp một năm lại sinh ra một loại cảm tình khác với trường, cảm thấy nơi nào cũng rất quen thuộc, chính trường học này đã làm bạn tôi bốn năm.
Tôi vẫn còn ngẩn ra thì Tô Đoàn đã lái xe vào bên trong trường học, ngừng ở bờ hồ trong sân sau của trường.
Lúc này toàn bộ sân sau cùng hồ đã được cảnh sát dùng dây cách ly, bên cạnh còn một anh cảnh sát trẻ tuổi trông nom.
Chúng tôi vừa xuống xe thì viên cảnh sát kia cũng nhanh bước tới, nói khu vực này đang cách ly, bất kỳ ai cũng không được đến gần.
"Đội trưởng Vương của các anh đâu? Nói với anh ta có một người tên Tô Đoàn đến tìm.” Tô Đoàn cũng không vòng vò với viên cảnh sát, nói thẳng.
Thấy Tô Đoàn tới tìm đội trưởng, viên cảnh sát quan sát chúng tôi một lần nữa, nói chờ một chút anh ta sẽ báo cho đội trưởng Vương.
Nói xong liền giơ bộ đàm đem lời Tô Đoàn chuyển đạt cho đội trưởng Vương, đội trưởng Vương biết Tô Đoàn, lập tức nói ông ta sẽ tới ngay.
Năm phút sau, một viên cảnh sát trung niên tầm hơn bốn mươi tuổi có dáng người to lớn đi tới, người này tôi đã thấy, chính là người cảnh sát điều tra khi em họ tôi mất tích.
Ông ta vội vã cùng Tô Đoàn lên tiếng chào, cũng không để ý tới chúng tôi, trực tiếp dẫn Tô Đoàn chui vào một khu vực cách ly với dáng vẻ rất mạnh mẽ dứt khoát. Tôi cũng muốn cùng vào xem một chút, chẳng qua tôi vừa định chui vào thì sau lưng đột nhiên có một cái tay vỗ vỗ toi, vui vẻ nói: “Chị Lộc Dương? Sao chị lại quay lại đây?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom