Advertisement
Advertisement
  • Chap-114

Chương 114: Cái Mông bị thương(một)




Chương 114: Cái Mông bị thương
Sau lưng tôi hiện ra một bóng người đó chính là cường tử.
Xem ra vừa rồi người hô dừng tay cũng là cường tử.
Mặt mày Anh ta căng thẳng, sau khi ra ngoài chỉ nhìn tôi một chút, cũng không giải thích cho tôi, đuôit theo phương hướng mà cương thi nọ chạy trốn.
Tôi vội vàng gọi cường tử, nói cho anh ta biết bà lão nọ đã mọc ra răng nanh, vô cùng nguy hiểm.
Nhưng anh ta giống như không nghe thấy vậy, thừa dịp lúc tôi hô gọi thì đã chạy xa.
Tôi lập tức cuống lên, muốn đuổi theo anh ta, nhưng Diệu Diệu lại kéo tay tôi lại, dắt tay tôi đi vào trong căn phòng nọ, nói là phải xem tình hình của đại ca trước đã.
Đành vậy, tôi không thể làm gì khác hơn là đi theo Diệu Diệu bước vào.
Vừa bước qua cửa chính vào phòng, một mùi hôi thối liền xộc vào mũi, cả phòng âm u, vết máu loang lỗ dính đầy tường, đều đã thành màu đen, hiển nhiên không phải hình thành trong một thời gian ngắn ngủi được.
Tôi khôngnhịn được cau mày, trong lòng căng thẳng, giơ ngọc bội và thiên địa kích nằm ngang trước ngực, cẩn thận đi vào trong.
Đi được mấy bước, tôi đã nhìn thấy một cái bóng đen nằm trên sàn, chính là Đường Dũng.
Diệu Diệu cũng nhìn thấy Đường Dũng, nó hô một tiếng đại ca rồi vọt chạy qua.
Còn tôi thì chưa an tâm, kiểm tra căn phòng một lượt, chắc chắn không còn cương thi trong đây nữa mới khóa cửa lại rồi qua kiểm tra tình hình của Đường Dũng.
Đường Dũng đã hôn mê, sắc mặt xanh xám nằm trên mặt đất, hiển nhiên là bị thương.
Tôi lập tức lấy điện thoại ra, muốn gọi cho 115, nhưng Diệu Diệu lại ngăn cản không cho tôi gọi điện thoại, còn nói đại ca nó bị cương thi làm bị thương, coi như đi bệnh viện, bệnh viện cũng không làm gì được, sẽ chỉ chậm trễ thời gian cứu chữa mà thôi.
Nó nói cũng đúng, tôi không thể làm gì khác là hỏi Diệu Diệu phải làm gì đây.
Diệu Diệu cũng ngỡ ngàng, nó là tiểu quỷ nhưng chỉ là con nít, chỉ nói Đường Dũng bị thương do xác chết thì là trúng độc thi, ép độc thi tống ra ngoài thì mới được.
Nó nói chuyện cũng khá do dự, hiển nhiên chỉ là đoán mà thôi, tôi sợ Đường Dũng xảy ra chuyện nên chỉ đành gọi điện thoại cho Tô Đoàn.
Mặc du thực lực Tô Đoàn không cao, nhưng bây giờ muốn xin giúp đỡ nên tôi chỉ có thể nghĩ đến anh ta.
Tô Đoàn rất nhanh đã nhận máy, biết được là Lộc Dương tôi gọi đến liền vô cùng kích động la lên: “Bà Hai, cuối cùng đã có tin tức của bà, bà đang ở đâu vậy, cháu có việc gấp muốn tìm bà.”
Tôi bị lời anh ta nói sững người, không nghĩ tới anh ta sẽ có việc tìm tôi, có điều bây giờ tôi rất sốt ruột về việc của Đường Dũng, tôi liền báo địa chỉ báo cho anh ta, hỏi anh ta Đường Dũng bị cương thi cào thương phải xử lý như thế nào đây.
Tô Đoàn không hổ là xuất thân từ gia tộc lớn, mặc dù thực lực không cao, nhưng kiến thức rất rộng, lập tức nói phải tìm được miệng vết thương, tống máu độc ra sau đó thoa gạo nếp đã chưng chín lên miệng vết thương, liên tục thoa 3 ngày sẽ giải được độc thi.
Tôi đã từng xem qua chiêu này trong phim “Cương thi của chú”, trước kia chỉ nghĩ là quay bậy, không ngờ răng phương pháp giải độc lại đơn giản như vậy.
Tôi bảo Diệu Diệu tìm miệng vết thương trên người Đường Dũng.
Nhưng tìm sau gáy anh thì không tìm được dấu răng nào, mà cổ tay, cùi trỏ, bụng và cả hai chân đều không tìm được vết thương, sau khi tìm khắp lượt lòng tôi chợt trùng xuống.
Không tìm được miệng vết thương nhưng Đường Dũng lại ngất đi, chẳng lẽ anh ấy không phải trung độc thi.
Nhưng Diệu Diệu rõ ràng nói anh ta chúng độc thi kia mà?
Tôi mặt ủ mày chau, nhìn sắc mặt xanh xám của Đường Dũng không nhịn được sốt ruột, vòng tới vòng lui trong phòng, chờ Tô Đoàn chạy tới.
Ngay lúc tôi chờ Tô Đoàn đến sốt ruột thì Diệu Diệu đột nhiên kinh hô, vui mừng nói: “Tìm được miệng vết thương rồi!”
Nói xong còn hô to gọi tôi đến.
Tôi lập tức chạy tới, lúc này mới phát hiện, Diệu Diệu đã lật sấp người Đường Dũng, miệng vết thương của anh ấy không phải ở trước người, mà là ở mặt sau, hơn nữa còn là vị trí nhạy cảm trên cái mông.
Chỉ thấy cái mông Đường Dũng đã bị móng nhọn cào đến máu thịt lẫn lộn, các mảnh quần rách dính vào vết thương, nhìn thấy rất giật mình, nhất định rất đau.
Mà càng thảm đó là, máu thịt trên miệng vết thương đã chuyển màu đen nhánh, giống như bị dội mực nước vậy, cho dù tôi không hiểu gì nhưng cũng có thể nhìn ra Đường Dũng trúng độc rất nặng.
Chỉ là sau tìm tới miệng vết thương, tôi liền càng lo âu.
Anh ấy bị thương ở đâu không được, hết lần này tới lần khác bị thương trên mông, như vậy người ta làm sao chữa trị cho anh được?
Tôi sốt ruột rồi lại xấu hổ, vội vàng hô Diệu Diệu nhanh tay, tống máu vết thương ra, còn tôi thì ra ngoài tìm gạo nếp.
Nhưng Diệu Diệu trực tiếp lướt ra bên ngoài, nói đêm hôm khuya khoắt khó mà tìm được gạo nếp, nếu nó đi tìm thì dễ hơn.
Nói xong đã không thấy tăm hơi nó đâu, chỉ còn lại hai người là tôi cùng Đường Dũng.
Anh ấy bị thương nặng như vậy, khẳng định là không thể trì hoãng nữa, tôi gấp trên đầu ứa ra mồ hôi, đành phải kiên trì đi đến bên người Đường Dũng, tay run rẩy đưa tôi cái mông Đường Dũng.
Cái mông gần trong gang tấc, ngay lúc gần chạm đến Đường Dũng, một bàn tay lạnh như băng đột nhiên xuất hiện nắm lấy tay tôi, sau đó hung hăng đẩy tôi ra.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom