• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Chiến Thần Ở Rể - Vạn Thế Chiến Thần (13 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 873-877

Chương 873: Một nhà đoàn tụ

Giọng nói của Dương Thanh tràn đầy áy náy. Anh rất hiểu tính cách của Hạ Hà, nếu không phải thực sự cần giúp đỡ, cô ta sẽ không chủ động nhờ vả.

“Không sao, anh có việc bận thì cứ làm đi!”

Tuy Hạ Hà muốn Dương Thanh đi cùng mình nhưng cũng sẽ không vì việc riêng của mình ép anh phải giúp đỡ.

“Thế này nhé, cô cứ tới Nam Tương Viên trước, tôi xong chuyện sẽ chạy tới sau”.



Dương Thanh đột nhiên nói.

“Không sao đâu, anh không cần vì tôi làm chậm trễ chuyện của mình”.

Hạ Hà vội vàng từ chối, sợ làm ảnh hưởng đến việc riêng của Dương Thanh.

“Cứ quyết định như vậy đi. Được rồi, tôi đang lái xe, không tiện nói với cô nữa”.



Dứt lời, Dương Thanh liền cúp máy.

“Bố ơi, cô Hạ Hà gọi đến ạ?”

Vì đang lái xe nên Dương Thanh mở loa ngoài. Tiêu Tiêu nghe thấy giọng nói của Hạ Hà thì rất vui mừng.

Dương Thanh khẽ mỉm cười: “Cô Hạ Hà đấy. Dạo này cô ấy rất bận, đợi khi nào cô ấy rảnh bố sẽ dẫn cô ấy tới thăm con”.

“Vâng ạ, con cũng nhớ cô Hạ Hà lắm”.

Tiêu Tiêu vui vẻ đáp.

Mười lăm phút sau, Dương Thanh đưa Tiêu Tiêu tới tập đoàn Mamba Đỏ.

Anh gọi điện cho Tần Thanh Tâm, rất lâu sau cô mới bắt máy: “Anh đợi em thêm năm phút nữa nhé, em sắp xong rồi”.

“Ừ, em cứ làm đi!”

Dương Thanh cúp máy.

Thời gian dần trôi qua, Dương Thanh chơi với con gái dưới tòa nhà của tập đoàn Mamba Đỏ.

Năm phút nhanh chóng trôi qua, Tần Thanh Tâm vẫn chưa xuống.

Đợi thêm mười phút nữa vẫn không thấy cô đâu.

“Bao giờ mẹ mới tan làm hả bố?”

Tiêu Tiêu chơi mệt rồi, dựa vào lòng Dương Thanh hỏi.

Dương Thanh nhìn đồng hồ. Anh tới Mamba Đỏ sắp được một tiếng rồi, Tần Thanh Tâm vẫn chưa xuống.

Năm giờ trường mầm non đã tan học, bây giờ đã là sáu giờ hai mươi phút rồi.

Dương Thanh vốn muốn thăm Diệp Mạn trước bảy giờ để tới Nam Tương Viên tìm Hạ Hà. Nhưng xem ra rất khó có thể gặp được Hạ Hà lúc bảy giờ.

“Tâm à, em xong việc chưa?”

Dương Thanh lại gọi điện thoại cho Tần Thanh Tâm.

“Xin lỗi anh!”

Cô cuống quýt xin lỗi: “Em mải làm quên cả thời gian. Giờ em xuống ngay đây”.

Dương Thanh lắc đầu cười khổ. Anh sợ làm phiền Tần Thanh Tâm nên không muốn gọi điện, không ngờ cô lại mải làm quên cả thời gian.

Lần này chỉ mất năm phút, Tần Thanh Tâm đã ra khỏi tòa văn phòng.

“Mẹ ơi!”

Tiêu Tiêu vui sướng hô lên, chạy tới chỗ cô.

“Xin lỗi con gái yêu của mẹ, mẹ bận quá quên mất thời gian”.

Tần Thanh Tâm bế Tiêu Tiêu lên, thơm vào má cô bé.

Tiêu Tiêu chu môi nói: “Con với bố đợi mẹ lâu lắm rồi”.

Dương Thanh đi tới cười nói: “Mẹ bận làm mà con! Con tha thứ cho mẹ lần này nhé”.

Tần Thanh Tâm cũng tỏ vẻ đáng thương: “Mẹ biết lỗi rồi, sau này sẽ dành nhiều thời gian ở bên con”.

Nghe vậy Tiêu Tiêu mới vui hơn: “Thấy mẹ khổ cực như vậy, con tha thứ cho mẹ đấy”.

“Cảm ơn Tiêu Tiêu nhé!”

Tần Thanh Tâm vội vàng nói.

Thấy cảnh tượng đẹp đẽ này, Dương Thanh bất giác nở nụ cười hạnh phúc.

Nửa tiếng sau, anh lái xe đưa vợ con tới bệnh viện Nhân Dân Yến Đô.

“Dương Thanh, sao con lại tới đây?”

Diệp Mạn thấy Dương Thanh tới, kinh ngạc hỏi.

Dương Thanh mỉm cười đi vào phòng bệnh trước, Tần Thanh Tâm và Tiêu Tiêu đi theo sau.

Giây phút Diệp Mạn nhìn thấy Tiêu Tiêu, vẻ mặt lập tức cứng đờ, hai mắt đỏ bừng.

“Mẹ cháu nói bà là bà ngoại của cháu ạ?”




Tiêu Tiêu nhìn Diệp Mạn, giọng nói non nớt ngọt ngào bỗng vang lên.

Diệp Mạn nghe thấy thế không kìm được nước mắt, nghẹn ngào không nói nên lời, chỉ có thể gật đầu lia lịa.






Diệp Mạn thấy vô cùng cảm kích, Tần Thanh Tâm nghe thấy thế cũng không do dự nữa, mỉm cười gật đầu với Tiêu Tiêu.

Tiêu Tiêu lập tức vui sướng reo hò, vội vàng giơ cánh tay trắng trẻo của mình ra.

Diệp Mạn tự mình đeo vòng tay kim cương cho Tiêu Tiêu, quả nhiên rất hợp với cô bé.

Tiêu Tiêu vốn được thừa hưởng vẻ đẹp của Tần Thanh Tâm, tuy bây giờ còn nhỏ nhưng trông đáng yêu hệt búp bê.

Đeo thêm chiếc vòng tay lấp lánh này lại càng đáng yêu hơn.

“Cảm ơn bà ngoại!”

Tiêu Tiêu vui vẻ nói, còn thơm một cái lên má Diệp Mạn.

Diệp Mạn cảm thấy hạnh phúc tới quá đột ngột, trái tim mềm nhũn.

Trong lúc cả nhà Dương Thanh đang đoàn tụ, Hạ Hà đã tới Nam Tương Viên.

Đứng trước cổng Nam Tương Viên, Hạ Hà bỗng thấy do dự. Cô ta vẫn nhớ lời dặn dò của đạo diễn Lý.

Tuy cô ta tốt bụng hiền lành nhưng cũng không phải đồ ngu. Loại phụ nữ như Tôn Chí Kiều rất nguy hiểm.

Thế nhưng Dương Thanh lại có chuyện không tới được. Cô ta không còn bạn khác giới nào khác ở Yến Đô, cũng không thể đắc tội Tôn Chí Kiều.

Dù thế nào cô ta cũng phải tới gặp Tôn Chí Kiều.
Chương 874: Tao tin mày cũng chẳng dám

“Xin chào, cô có phải là cô Hạ Hà không ạ?”

Trong khi Hạ Hà đang chần chừ trước cổng Nam Tương Viên, một người phụ nữ trung niên mặc vest đi tới.

Trên ngực người đó có bảng tên và chức vụ.

Bà ta tên là Vương Kiến Hồng, giám đốc của Nam Tương Viên.



“Đúng vậy!”

Hạ Hà gật đầu đáp.

“Chào cô, tôi là Vương Kiến Hồng giám đốc của Nam Tương Viên. Sếp Tôn đang đợi cô ở bên trong, bảo tôi đón cô ở đây”.

Vương Kiến Hồng nở nụ cười lịch sự chuyên nghiệp.



Bây giờ không muốn đi vào cũng đã muộn, Hạ Hà chỉ có thể đi theo Vương Kiến Hồng vào Nam Tương Viên.

Hạ Hà rất bất ngờ vì thời gian này nên là lúc đông khách nhất của Nam Tương Viên nhưng lúc này chỉ có nhân viên, không có một khách hàng nào.

Dường như Vương Kiến Hồng nhìn ra được hoài nghi của Hạ Hà, mỉm cười giải thích: “Sếp Tôn thích yên tĩnh nên mỗi lần ăn cơm đều bao cả quán”.

“Nam Tương Viên là sản nghiệp của nhà họ Tôn, hiện giờ do sếp Tôn phụ trách. Cô ở đây sẽ rất an toàn”.

Hạ Hà âm thầm kinh hãi nhưng không nói gì.

Nam Tương Viên rất rộng. Nếu không có Vương Kiến Hồng chỉ đường, e rằng Hạ Hà có biết phòng Tôn Chí Kiều đang ngồi cũng tìm không ra.

Vương Kiến Hồng nhanh chóng dẫn cô ta tới một phòng VIP, khẽ cười nói: “Sếp Tôn đang ở trong, mời cô Hạ vào!”

“Cảm ơn!”

Hạ Hà nhẹ nhàng gõ cửa, ngay sau đó nghe thấy tiếng Tôn Chí Kiều vọng ra: “Vào đi!”

Vừa bước vào phòng, Hạ Hà đã nhìn thấy Tôn Chí Kiều, nhưng ngoài ra còn có một gương mặt quen thuộc khác.

“Hạ Hà, chúng ta lại gặp nhau rồi”.

Ngô Thiên Hữu cười nói.

Trong phòng VIP chỉ có hai người Tôn Chí Kiều và Ngô Thiên Hữu.

Hạ Hà khẽ cau mày, không vui hỏi: “Sao anh lại ở đây?”

“Tôi đưa nó tới”.

Tôn Chí Kiều cười bảo: “Cô sẽ không khó chịu đâu nhỉ?”

Hạ Hà thực sự rất khó chịu, nhưng sẽ không thẳng thắn nói ra, chỉ lắc đầu: “Không!”

“Không là tốt rồi, mau tới đây ngồi đi!”

Thái độ của Tôn Chí Kiều vô cùng nhiệt tình.

Sau khi Hạ Hà ngồi xuống, sắc mặt rất bình tĩnh, không có chút vui vẻ nào.

“Sếp Tôn hẹn tôi tới đây chắc là vì có chuyện quan trọng nào đó phải không?”

Hạ Hà đi thẳng vào vấn đề.

Đạo diễn Lý nhắc cô ta nếu muốn đến phải dẫn Dương Thanh đi cùng.

Bây giờ, cô ta lại tới một mình.

Cô ta chợt thấy hơi lo lắng.

Nam Tương Viên đã bị bao hết, còn là sản nghiệp của nhà họ Tôn do Tôn Chí Kiều phụ trách.

Có thể nói mọi chuyện ở đây do cô ta định đoạt.

Nếu Tôn Chí Kiều muốn làm gì Hạ Hà, cô ta sẽ không thể phản kháng.

Tôn Chí Kiều khẽ cười: “Cô đừng vội, chúng ta ăn cơm trước đã”.




Dứt lời, cô ta vỗ tay một cái, Vương Kiến Hồng đi vào: “Sếp Tôn có gì dặn dò?”

Tôn Chí Kiều lạnh lùng nói: “Dọn món lên đi!”

“Vâng!”






“Chỉ cần sau này anh đừng làm phiền tôi, cũng đừng gây sự với Dương Thanh, tôi sẽ tha thứ cho anh”.

Ngô Thiên Hữu nổi giận nhưng có Tôn Chí Kiều ở đây, anh ta không dám tỏ thái độ, chỉ có thể nói: “Cô yên tâm, sau này tôi tuyệt đối sẽ không làm phiền cô, cũng không gây sự với Dương Thanh”.

“Tao cảnh cáo mày, từ hôm nay trở đi, Hạ Hà chính là em gái tao. Nếu để tao biết mày dám bắt nạt em ấy, tao sẽ xử lý mày”.

Tôn Chí Kiều lên tiếng uy hiếp.

Ngô Thiên Hữu vội vàng cam đoan: “Chị yên tâm, em thề sau này sẽ không bắt nạt cô ấy nữa”.

“Tao tin mày cũng chẳng dám!”

Tôn Chí Kiều lạnh giọng nói.
Chương 875: Thích phụ nữ

Hạ Hà bỗng cảm thấy bất lực. Tôn Chí Kiều đối với cô ta quá tốt, đến cả Ngô Thiên Hữu cũng không quan trọng bằng cô ta.

Chính vì vậy, cô ta mới không thể rời đi.

“Hạ Hà, em cũng đừng gọi chị là sếp Tôn nữa, sau này cứ gọi là chị đi”, Tôn Chí Kiều đột nhiên nói.

Hạ Hà không muốn quá thân thiết với Tôn Chí Kiều: “Sếp Tôn, dù sao tôi cũng là nghệ sĩ của công ty giải trí Ngôi Sao, cô là tổng giám đốc của giải trí Tôn Thị. Nếu chúng ta quá thân thiết, tôi sợ người khác sẽ nói ra nói vào”.



“Ai dám?”

Tôn Chí Kiều kiêu ngạo nói: “Chúng ta kết nghĩa chị em cũng là chuyện riêng của hai chúng ta, cũng không liên quan tới lợi ích của ai, kẻ nào dám nói xấu em?”

“Nếu là nhân viên của công ty giải trí Ngôi Sao, chị sẽ cho họ mất việc”.

“Nếu là nghệ sĩ, chị sẽ cấm sóng toàn mạng. Ai dám nói gì em, chị sẽ khiến bọn họ không được yên ổn”.



Giọng điệu của Tôn Chí Kiều rất lạnh lẽo, không giống như đang nói dối.

Hạ Hà mờ mịt không biết tại sao cô ta lại đối xử tốt với mình như vậy.

“Em chăm sóc da kiểu gì thế? Da em đẹp quá!”

Tôn Chí Kiều bất chợt giơ tay sờ trên mặt Hạ Hà mấy cái, hâm mộ nói.

Hạ Hà không quen bị cô ta sờ như vậy, vô thức trốn tránh.

“Tôi cũng không biết”.

Hạ Hà ngượng ngùng lên tiếng.

Tôn Chí Kiều bật cười, nắm tay Hạ Hà nói: “Sau này em chính là người của chị, đừng xa lạ với chị như vậy, không tốt đâu”.

Lần này đến cả lời nói cũng có vấn đề.

Hạ Hà giật mình rút tay về.

Đến cả Ngô Thiên Hữu cũng cảm thấy kinh ngạc.

Tôn Chí Kiều động tay động chân với Hạ Hà, thấy thế nào cũng sai sai.

Nếu Tôn Chí Kiều là nam, hành động vừa rồi chính là sàm sỡ Hạ Hà.

“Em tránh cái gì? Chị đâu phải quái vật, trông em sợ chưa kìa?”

Tôn Chí Kiều bất đắc dĩ nói.

Cô ta lại định nắm lấy tay Hạ Hà, Hạ Hà sợ hãi né tránh.

Hạ Hà tức giận nói: “Sếp Tôn có gì cứ nói thẳng, tôi còn có việc, sợ là không ở lại đây lâu được”.

Tôn Chí Kiều cau mày nói: “Em có thể có chuyện gì? Dù có chuyện gì thật thì cũng không quan trọng bằng việc ăn với chị đâu nhỉ?”

Giọng điệu của cô ta rất bá đạo. Nhưng cô ta là dòng chính nhà họ Tôn, nắm giữ mấy sản nghiệp của gia tộc, có tư cách để bá đạo.

Hạ Hà mím môi nói: “Lát nữa bạn trai tôi sẽ tới đón”.

“Bạn trai?”




Sắc mặt Tôn Chí Kiều lập tức sa sầm, nụ cười trên mặt hoàn toàn biến mất.

Ngô Thiên Hữu cũng cảm nhận được cô ta đang tức giận.






Ngô Thiên Hữu bỗng có một suy đoán dọa người. Chẳng lẽ Tôn Chí Kiều thích phụ nữ?

Nghĩ vậy, vẻ mặt của anh ta cực kỳ đặc sắc.

Chỉ có khả năng này mới có thể giải thích rõ ràng mọi chuyện.

“Cạch!”

Sau khi uống hết nửa chai rượu vang, Hạ Hà đặt chai rỗng lên mặt bàn, nhìn Tôn Chí Kiều nói: “Hi vọng cô nói lời giữ lời”.

Nói xong, cô ta cảm thấy đầu óc quay cuồng, hai chân lảo đảo ngã ngồi xuống ghế.

Trông thấy Hạ Hà đã say mèm, trong mắt Tôn Chí Kiều nóng rực, cười híp mắt nói: “Chị đương nhiên sẽ giữ lời. Sau khi em say tuyệt đối sẽ không để bất kỳ người đàn ông nào chạm tới một sợi tóc của em”.

Dứt lời, cô ta cất bước về phía Hạ Hà.
Chương 876: Cô mau đồng ý đi

Tuy Hạ Hà uống khá nhiều nhưng rượu vang có tác dụng chậm, tạm thời vẫn chưa quá say.

Chỉ là vừa rồi một hơi uống cạn nửa chai rượu vang nên người ít khi uống rượu như cô ta bị choáng váng.

Thấy Tôn Chí Kiều bước từng bước về phía mình, Hạ Hà cứ cảm thấy là lạ.

“Sếp Tôn, cô đừng chạm vào tôi”.



Tôn Chí Kiều vừa nắm lấy tay Hạ Hà, Hạ Hà đã cuống quýt rụt tay lại như bị giật điện.

Từ ngày đầu tiên Hạ Hà gia nhập đoàn phim, Ngô Thiên Hữu đã thèm muốn cô ta, chỉ là vẫn không tìm được cơ hội.

Bây giờ đoán được Tôn Chí Kiều thích phụ nữ, còn động tay động chân với Hạ Hà, Ngô Thiên Hữu bỗng cảm thấy tủi thân.

Rõ ràng Tôn Chí Kiều đã hứa sẽ trả thù cho anh ta, khiến Dương Thanh sống không bằng chết.



Nào ngờ cô ta chẳng thèm để ý tới chuyện này, còn mượn cơ hội ở bên Hạ Hà.

“Em đừng kích động, chị hứa rồi mà. Dù em uống say cũng sẽ không để người đàn ông nào chạm vào em”.

Tôn Chí Kiều bị Hạ Hà đẩy ra cũng không tức giận, cười nói: “Em yên tâm, chị nói lời giữa lời. Ngoài chị ra, không ai được phép động tới em”.

Giờ phút này Hạ Hà mới bàng hoàng nhận ra Tôn Chí Kiều thích phụ nữ.

Cô ta tỉnh ngộ, hiểu ra tại sao lúc ở đoàn phim, Tôn Chí Kiều không làm khó mình, còn vì mình tát Ngô Thiên Hữu mấy cái.

“Sếp Tôn, xin cô tự trọng!”

Hạ Hà cắn chặt răng, cố lùi về sau định chạy trốn.

Tôn Chí Kiều không sợ Hạ Hà có thể chạy khỏi đây, cười phá lên: “Em đừng hòng chạy được khỏi nơi này. Đây là địa bàn của chị, không được chị cho phép em không thể rời đi”.

“Thế nên đừng phản kháng nữa, ngoan ngoãn đi theo chị đi. Chị sẽ không bạc đãi em đâu”.

“Đám đàn ông chó má kia không có gì tốt đẹp. Ngoại trừ có thể cống hiến tinh trùng để phụ nữ sinh con, bọn họ còn tác dụng gì nữa?”

Tôn Chí Kiều luôn miệng nói lời tục tĩu, khác hẳn với gương mặt xinh đẹp của cô ta.

Ngô Thiên Hữu sợ ngây người. Dù đã đoán ra được Tôn Chí Kiều thích phụ nữ, nhưng chính tai nghe cô ta thừa nhận, anh ta vẫn rất khiếp sợ.

Hạ Hà cắn chặt môi để giữ tỉnh táo.

Lúc này cô ta chỉ cảm thấy vô cùng hối hận. Đạo diễn Lý đã dặn dò không được tới gặp Tôn Chí Kiều một mình, nhưng cô ta không chịu nghe.




Nếu bị một người phụ nữ làm nhục, đối với người phụ nữ bảo thủ như cô ta chính là ác mộng.

Lúc này cô ta đột nhiên nghĩ tới Dương Thanh, nếu anh ấy có thể như thiên thần đột nhiên xuất hiện cứu mình như lúc ở Giang Hải thì tốt biết mấy.






Anh ta có sở thích chơi đùa với phụ nữ còn trinh, cũng có thể chắc chắn Hạ Hà phù hợp yêu cầu.

Dù Hạ Hà chỉ bị một người phụ nữ làm ô uế nhưng vẫn sẽ không còn hoàn chỉnh.

Anh ta đã coi Hạ Hà là người mình phải có được, sao có thể trơ mắt nhìn cô ta rơi vào tay người khác?

Nhưng địa vị của Tôn Chí Kiều rất cao, anh ta không đắc tội nổi.

“Hạ Hà, cô mau đồng ý với chị tôi đi!”

Ngô Thiên Hữu bỗng lên tiếng: “Lúc đó, cô và Dương Thanh cũng không có tương lai đâu, cứ ngoan ngoãn đi theo chị tôi đi”.

“Chị tôi nắm giữ rất nhiều tài nguyên, muốn nâng đỡ cô trở thành nghệ sĩ hàng đầu thế giới cũng không thành vấn đề”.

“Một thằng đàn ông quan trọng bằng tiền đồ sự nghiệp sao?”
Chương 877: Chạy thoát được không?

Hạ Hà bỗng run lên, trong đầu văng vẳng câu nói của Ngô Thiên Hữu. Nếu cô ta đi theo Tôn Chí Kiều, bản thân và Dương Thanh sẽ không có tương lai.

Cô ta biết rõ mình và Dương Thanh không hề có gì vượt giới hạn, nhưng lúc này lại bị câu nói của Ngô Thiên Hữu ảnh hưởng rất lớn.

Cô ta bắt đầu suy nghĩ lung tung, nếu mình bị làm nhục, liệu Dương Thanh còn giúp đỡ mình như trước không?

Bản thân cô ta cũng không biết tại sao lại nghĩ như vậy?



Chẳng lẽ cô ta thích Dương Thanh?

Hạ Hà bị suy nghĩ của chính mình dọa sợ.

Dương Thanh là người đã có vợ, còn có một đứa con gái đáng yêu. Hiện giờ gia đình của anh ấy đang rất hạnh phúc, sao mình lại có ý nghĩ này được?

Hiện giờ nội tâm Hạ Hà đang cực kỳ mâu thuẫn.



Cô ta biết rõ mình và Dương Thanh không có hi vọng, nhưng lại sợ bản thân bị ô uế sẽ hoàn toàn đánh mất Dương Thanh.

“Được rồi, chị cho em một phút suy nghĩ. Nếu em không chịu, chị chỉ có thể cưỡng ép em, sau đó gửi video của chúng ta cho Dương Thanh”.

Tôn Chí Kiều cười nói: “Nếu Dương Thanh biết em là loại phụ nữ như vậy, có lẽ sau này sẽ không thích em nữa đâu”.

Ngô Thiên Hữu cũng vội vàng lên tiếng: “Phải đó, chắc chắn không thể tiếp nhận. Nếu là tôi tôi cũng sẽ không tiếp nhận người phụ nữ đã bị ô uế”.

Nói xong anh ta mới ý thức được mình lỡ lời.

Một ánh mắt lạnh như băng bắn về phái anh ta.

“Chị ơi, em không có ác ý, chỉ mong có thể thuyết phục Hạ Hà đi theo chị”.

Ngô Thiên Hữu hốt hoảng giải thích.

“Câm miệng!”

Tôn Chí Kiều quát lớn một tiếng, chỉ ra cửa: “Cút ra ngoài cho tao!”

Ngô Thiên hữu vội vàng nói: “Chị ơi, em sai rồi, xin chị đừng đuổi em đi!”

“Không phải chị đã hứa với em, dù Hạ Hà có đi theo chị hay không, chị cũng giúp em trả thù Dương Thanh sao?”

“À không phải, nếu Hạ Hà không theo chị, chị sẽ giúp em báo thù”.

Trông có vẻ anh ta lỡ miệng nói ra, nhưng thực chất chính là cố ý nói cho Hạ Hà biết, dù cô ta đi theo Tôn Chí Kiều, Tôn Chí Kiều cũng không bỏ qua cho Dương Thanh.




Quả nhiên, Hạ Hà bàng hoàng nói: “Cô, cô vốn dĩ không có ý định tha cho Dương Thanh sao?”






Tôn Chí Kiều hừ lạnh đứng lên.

Tuy Hạ Hà chưa nghe thấy đáp án nhưng đã hiểu được, Tôn Chí Kiều sẽ không bỏ qua cho Dương Thanh.

Cô ta lập tức cắn lưỡi tiếp, tranh thủ mình vẫn còn một chút tỉnh táo cuống cuồng quay lưng chạy trối chết.

“Muốn chạy sao? Ở địa bàn của chị, em chạy thoát nổi không?”

Tôn Chí Kiều cười lạnh, ung dung đi ra ngoài
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom