• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Chiến Thần Ở Rể - Vạn Thế Chiến Thần (3 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 2046-2049

Chương 2046: Bỏ qua cho Dương Thanh

Mặt Bách Lý Diệp và Khương Chiến lập tức xám ngoét, minh chủ Đỗ là ông lớn có quyền lực cao nhất trong chi nhánh Thủ Hộ Minh ở Hạ Giới giới Cổ Võ, một câu của lão ta có thể quyết định sống chết của họ.

Sắc mặt của người thuộc gia tộc Bách Lý và nhà họ Khương đều hết sức khó coi.

Cho dù thế nào, Bách Lý Diệp và Khương Chiến vẫn là thành viên của gia tộc họ, tuy hai người chưa bước vào Thiên Cảnh, nhưng cũng có thể phát huy thực lực sánh ngang với Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ.

Cho dù là ở Hạ Giới giới Cổ Võ, cao thủ Thiên Cảnh vẫn là trụ cột của các thế lực.

Nhưng minh chủ Đỗ lại phán tội chết cho Bách Lý Diệp và Khương Chiến ngay trước mặt các thế lực của Hạ Giới giới Cổ Võ.

Đúng lúc này, một giọng nói không đúng lúc bỗng vang lên: “Minh chủ Đỗ, Bách Lý Diệp và Khương Chiến cũng không phải cao thủ Thiên Cảnh thực thụ, họ còn chưa bước vào Thiên Cảnh, tôi cho rằng họ vô tội!”

Nghe thấy thế, mọi người đều khiếp sợ nhìn về phía người vừa lên tiếng.

“Bách Lý Kinh Vân, im miệng cho ta!”

Ở chỗ gia tộc Bách Lý, chủ gia tộc Bách Lý vội quát lớn sau một lúc sững sờ.

Lão ta nói rồi vội nói với minh chủ Đỗ: “Minh chủ Đỗ, con trai tôi chỉ nói bừa thôi, xin minh chủ Đỗ không so đo với nó”.

Bách Lý Kinh Vân bình tĩnh nói: “Bố, con cũng không nói gì sai”.

Chủ gia tộc Bách Lý tức giận nói: “Ta bảo con im miệng!”

Người khác không rõ sự đáng sợ của minh chủ Đỗ, nhưng với tư cách là chủ của gia tộc Bách Lý, lão ta biết rất rõ.

Quan trọng nhất là Thủ Hộ Minh phía sau minh chủ Đỗ là thế lực hàng đầu trên khắp giới Cổ Võ.

Ngay cả ở Trung Giới và Thượng Giới cũng có Thủ Hộ Minh, hơn nữa nó luôn là thế lực hàng đầu.

Gia tộc Bách Lý ở Hạ Giới giới Cổ Võ vẫn chưa có tư cách khiêu khích Thủ Hộ Minh.

Bách Lý Kinh Vân không hề sợ hãi trước tiếng quát của bố, ông ta vẫn bình tĩnh nhìn về phía minh chủ Đỗ: “Theo quy định của Thủ Hộ Minh, cao thủ Thiên Cảnh không được phép bước vào thế tục, Bách Lý Diệp và Khương Chiến cũng chưa đột phá Thiên Cảnh, thế nên việc họ tiến vào thế tục cũng không vi phạm quy định”.

“Tôi nghĩ nguyên nhân chính khiến kết giới tan vỡ là do linh hồn Ma Thần”.

“Ngay cả Dương Thanh ở thế tục cũng vô tội!”

“Nếu Thủ Hộ Minh giữ cho thế giới hòa bình thì không nên lạm sát người vô tội, oan có đầu nợ có chủ, nếu người xé rách kết giới là linh hồn Ma Thần thì nên tìm linh hồn Ma Thần mới đúng, chứ đừng trút giận lên người vô tội”.

Xung quanh lặng ngắt, mọi người đều mở to mắt nhìn Bách Lý Kinh Vân đang không biết sống chết.

Nơi này là cuộc họp triệu tập các thế lực hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ của Thủ Hộ Minh, người quan trọng của các gia tộc đều ở nơi này, Bách Lý Kinh Vân là người thừa kế của gia tộc Bách Lý mà cũng dám nói như thế.

Chủ gia tộc Bách Lý tức giận đến mức sắp ngất đi, khí thế tăng vọt, lão ta bỗng giơ tay lên, tát mạnh vào mặt Bách Lý Kinh Vân.

“Ngừng tay!”

Đúng lúc tay phải của chủ gia tộc Bách Lý sắp giáng trúng mặt Bách Lý Kinh Vân, minh chủ Đỗ vẫn đang không nói gì bỗng lên tiếng.

Cùng lúc đó, khí thế vô hình bao phủ lấy chủ gia tộc Bách Lý.

Tay chủ gia tộc Bách Lý ngừng cách mặt Bách Lý Kinh Vân đúng một centimet cuối cùng.

Chủ gia tộc Bách Lý vô cùng chấn động, minh chủ Đỗ chưa ra tay, mới phóng khí thế ra mà đã giam cầm được lão ta rồi.

Đây là thủ đoạn gì thế?

Ngay cả chủ gia tộc Bách Lý có kiến thức rộng rãi cũng mới chứng kiến loại sức mạnh này lần đầu tiên.

Không riêng gì chủ gia tộc Bách Lý, chủ gia tộc họ Khương và cao thủ hàng đầu của các gia tộc khác cũng cảm nhận được khí thế mạnh mẽ từ minh chủ Đỗ.

Tuy nó chỉ xuất hiện trong thoáng chốc, nhưng đã đủ để khiến những người đang có mặt cảm nhận được sự đáng sợ của minh chủ Đỗ rồi.

Nếu ai đấy đánh với minh chủ Đỗ mà minh chủ Đỗ dùng thủ đoạn vừa rồi, khoảnh khắc đối thủ bị giam cầm cũng là lúc minh chủ Đỗ giết người đó.

“Cậu tên gì?”

Minh chủ Đỗ nhìn về phía Bách Lý Kinh Vân.

Bách Lý Kinh Vân bình tĩnh nói: “Tôi là Bách Lý Kinh Vân!”

Minh chủ Đỗ nói tiếp: “Cậu có hứng thú gia nhập Thủ Hộ Minh, nhận tôi làm thầy không?”

Nghe thấy minh chủ Đỗ nói thế, mọi người vô cùng ngạc nhiên, ai cũng nhìn Bách Lý Kinh Vân bằng ánh mắt hâm mộ.

Được gia nhập Thủ Hộ Minh là mơ ước của các cao thủ ở giới Cổ Võ, nếu trở thành đệ tử của minh chủ Đỗ, sau này Bách Lý Kinh Vân sẽ có thể nghênh ngang ở Hạ Giới giới Cổ Võ.

Địa vị của gia tộc Bách Lý cũng sẽ tăng vọt.

“Thưa minh chủ Đỗ, con tôi đồng ý gia nhập Thủ Hộ Minh! Cũng đồng ý nhận minh chủ làm thầy ạ!”

Chủ gia tộc Bách Lý đã kích động đến mức nói năng lộn xộn, còn đồng ý thay Bách Lý Kinh Vân.

Nhưng lúc này Bách Lý Kinh Vân lại hỏi: “Tôi có câu hỏi muốn hỏi minh chủ Đỗ”.

Không đợi minh chủ Đỗ đồng ý, Bách Lý Kinh Vân đã hỏi thẳng: “Minh chủ vẫn muốn xử tử Bách Lý Diệp và Khương Chiến ư?”

Chủ gia tộc Bách Lý suýt tức chết, lão ta tức giận nói: “Bách Lý Kinh Vân, con im miệng cho ta! Minh chủ Đỗ đồng ý cho con gia nhập Thủ Hộ Minh, nhận ông ấy làm thầy, đó là vinh hạnh ba đời của con, mau đồng ý với minh chủ Đỗ đi!”

Nhưng Bách Lý Kinh Vân không nhìn chủ gia tộc Bách Lý, mà nhìn chằm chằm vào minh chủ Đỗ bằng ánh mắt sáng rực.

Minh chủ Đỗ cười ha hả, nhìn Bách Lý Kinh Vân: “Nếu tôi muốn xử tử họ, cậu sẽ từ chối gia nhập Thủ Hộ Minh, cũng từ chối nhận tôi làm thầy à?”

Bách Lý Kinh Vân bình tĩnh nói: “Nếu minh chủ Đỗ là người không biết tốt xấu, tôi sẽ không bao giờ nhận minh chủ làm thầy, còn nếu minh chủ Đỗ là danh sư sẵn lòng nghe lời khuyên, được làm đệ tử của minh chủ, Kinh Vân cầu còn không được!”

Mọi người đều lau mồ hôi thay Bách Lý Kinh Vân, ở Hạ Giới giới Cổ Võ, ông ta là người đầu tiên dám nói chuyện với minh chủ Đỗ như thế.

Nhưng lúc này minh chủ Đỗ lại phá lên cười, nhìn Bách Lý Kinh Vân với vẻ tán thưởng: “Được rồi, hôm nay tôi sẽ tạm thời tha cho họ vì cậu, nhưng Khương Bằng của nhà họ Khương đã giao chiến với Dương Thanh của thế tục bằng thực lực Thiên Cảnh, khiến kết giới tan vỡ, Khương Bằng đã chết, vậy nhà họ Khương phải chịu tội, phạt cao thủ Thiên Cảnh khác họ dưới trướng nhà họ Khương gia nhập gia tộc Bách Lý đi”.

“Như thế đã khiến cậu hài lòng chưa?”

Sắc mặt người nhà họ Khương xám ngoét, quyết định của minh chủ Đỗ chẳng khác gì phán tội chết cho nhà họ Khương.

Ở giới Cổ Võ, cao thủ trong các thế lực không chỉ bao gồm cao thủ của gia tộc đó, mà còn có rất nhiều cao thủ khác họ.

Trong một thế lực hàng đầu, cao thủ khác họ chiếm hơn phân nửa.

Minh chủ Đỗ lại bảo cao thủ Thiên Cảnh khác họ của nhà họ Khương gia nhập gia tộc Bách Lý, đúng là muốn nửa cái mạng của nhà họ Khương, mà gia tộc Bách Lý cũng sẽ trở thành thế lực đứng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ vì chuyện này.

Người của gia tộc Bách Lý hết sức mừng rỡ.

Nhưng đúng lúc này, Bách Lý Kinh Vân lại lắc đầu: “Nếu minh chủ Đỗ bảo cao thủ Thiên Cảnh khác họ của nhà họ Khương gia nhập gia tộc Bách Lý vì tôi, xin thứ lỗi cho tôi không thể đồng ý”.

Minh chủ Đỗ nhíu mày: “Hửm?”

Rõ ràng lão ta có vẻ không vui.

Lão ta đã buông bỏ thân phận để mời chào Bách Lý Kinh Vân, nhưng hành động của Bách Lý Kinh Vân lại không chừa cho lão ta chút mặt mũi nào.

Bách Lý Kinh Vân nói tiếp: “Kết giới tan vỡ do linh hồn Ma Thần điều khiển cơ thể của Dương Thanh ở thế tục gây ra, Dương Thanh vô tội, tôi chỉ xin minh chủ Đỗ có thể bỏ qua cho Dương Thanh”.
Chương 2047: Cho thêm cơ hội

Lời Bách Lý Kinh Vân nói khiến mọi người sững sờ.

Không ai ngờ Bách Lý Kinh Vân lại nói đỡ cho người thế tục, rất nhiều người ở đây chỉ biết kết giới tan vỡ do linh hồn Ma Thần, chứ không có nhiều người biết Dương Thanh là ai.

Sau khi Bách Lý Kinh Vân nói như thế, mọi người đều biết đến Dương Thanh.

Chủ gia tộc Bách Lý sững sờ rồi tức giận nói: “Hỗn xược! Bách Lý Kinh Vân, rút lại lời con vừa nói ngay cho ta, bằng không, đừng trách ta không khách sáo!”

Lão ta nói rồi vội nhìn về phía minh chủ Đỗ: “Minh chủ Đỗ, con tôi chỉ thuận miệng nói thế thôi, xin đừng nghĩ là thật”.

Minh chủ Đỗ không quan tâm đến chủ gia tộc Bách Lý, bình tĩnh nhìn Bách Lý Kinh Vân.

Bách Lý Kinh Vân không hề sợ hãi, cũng bình tĩnh đối mặt với minh chủ Đỗ.

Một lúc lâu sau, minh chủ Đỗ mới hỏi: “Tôi muốn biết tại sao cậu muốn giúp cậu ta?”

Bách Lý Kinh Vân nói: “Cậu ta là một đối thủ đáng tôn trọng, còn trẻ mà thiên phú lại xuất chúng như thế, thanh niên giỏi giang như vậy nên được coi trọng, chứ không nên bị tiêu diệt vì một tội danh không đâu”.

“Xin minh chủ Đỗ cho cậu ta một con đường sống!”

Ông ta nói rồi cúi thật thấp trước minh chủ Đỗ.

Khi minh chủ Đỗ muốn nhận ông ta làm đồ đệ, ông ta cũng không cúi đầu, nhưng giờ ông ta lại khom người trước minh chủ Đỗ vì Dương Thanh.

“Ha ha, tốt lắm!”

Minh chủ Đỗ cười lớn: “Quả nhiên tôi không nhìn nhầm người, Kinh Vân trọng tình trọng nghĩa, chỉ mới tiếp xúc với Dương Thanh của thế tục một lần mà đã cầu tình cho đối phương”.

“Nếu cậu đã muốn tôi cho cậu ta một con đường sống, tôi sẽ đồng ý với cậu, tạm thời bỏ qua cho cậu ta, nhưng tôi cũng có một điều kiện, chỉ cần cậu ta đáp ứng được, tôi sẽ cho cậu ta đường sống”.

Nghe thấy thế, Bách Lý Kinh Vân lập tức vui mừng, vội hỏi: “Minh chủ muốn cậu ta đáp ứng điều kiện gì?”

Minh chủ Đỗ nói: “Kinh Vân, giờ tôi giao cho cậu một nhiệm vụ, cậu lập tức đến thế tục, tìm Dương Thanh rồi thuyết phục cậu ta gia nhập Thủ Hộ Minh, chỉ cần cậu ta đồng ý gia nhập Thủ Hộ Minh, tôi sẽ để cậu ta đảm nhiệm chức thủ hộ thứ mười!”

Nghe thấy thế, mọi người đều kinh hãi!

Trong chi nhánh Thủ Hộ Minh ở Hạ Giới giới Cổ Võ, minh chủ Đỗ có thực lực mạnh nhất, cũng là người có quyền lực nhất, tiếp đến là mười thủ hộ của Thủ Hộ Minh.

Từ thủ hộ thứ nhất đến thủ hộ thứ mười, thủ hộ thứ nhất có thực lực mạnh nhất, địa vị cao nhất, thủ hộ thứ mười có địa vị thấp nhất. Đương nhiên, đây chỉ là thứ tự trong mười thủ hộ của Thủ Hộ Minh.

Phải biết rằng ở Hạ Giới giới Cổ Võ, cho dù chỉ là thủ hộ thứ mười của Thủ Hộ Minh, họ đi đến đâu cũng sẽ được coi là khách quý, bây giờ minh chủ Đỗ lại tuyên bố sẽ để Dương Thanh đảm nhiệm chức thủ hộ thứ mười.

Sắc mặt của người nhà họ Khương và gia tộc Bách Lý đều hết sức khó coi.

Ở Hạ Giới giới Cổ Võ, thế lực có ân oán với Dương Thanh chính là hai gia tộc này.

Một khi Dương Thanh trở thành thủ hộ thứ mười của Thủ Hộ Minh, gia tộc Bách Lý và nhà họ Khương sẽ không được dễ chịu nữa.

Chủ gia tộc Bách Lý lập tức đứng dậy, nói: “Minh chủ Đỗ, không thể làm thế được! Dương Thanh đến từ thế tục, trong người lại có linh hồn Ma Thần, nếu để cậu ta đảm nhiệm chức thủ hộ thứ mười của Thủ Hộ Minh, đây chính là tai họa của cả Hạ Giới giới Cổ Võ!”

Chủ gia tộc họ Khương cũng vội đứng dậy: “Đúng thế! Dương Thanh không thể trở thành thủ hộ thứ mười của Thủ Hộ Minh, cho dù thiên phú của cậu ta xuất chúng thì cũng không được! Ai biết thực lực và thiên phú mà cậu ta thể hiện trước đó là do linh hồn Ma Thần thể hiện qua cơ thể cậu ta, hay bản thân cậu ta vốn có thiên phú như vậy chứ”.

“Ma Thần phải chết! Nếu để ông ta trở thành thủ hộ thứ mười thì chẳng khác gì chôn một quả bom có thể nổ bất cứ lúc nào ở Thủ Hộ Minh, xin minh chủ Đỗ nghĩ lại!”

Sau khi chủ gia tộc Bách Lý và chủ gia tộc họ Khương lên tiếng, chủ của các thế lực lớn khác cũng thi nhau nói: “Xin minh chủ Đỗ nghĩ lại!”

Trong mắt những ông lớn của Hạ Giới giới Cổ Võ, một người đến từ thế tục vốn không có tư cách gia nhập Thủ Hộ Minh, nói gì đến chuyện trở thành thủ hộ thứ mười.

Họ không thể chấp nhận việc một người thế tục lại có địa vị cao hơn họ ở Hạ Giới giới Cổ Võ.

Minh chủ Đỗ không trả lời đám người, mà vui vẻ nhìn về phía Bách Lý Kinh Vân: “Tôi làm thế, cậu hài lòng rồi chứ?”

Bách Lý Kinh Vân vội gật đầu: “Cảm ơn thầy! Giờ con sẽ đến thế tục để tìm Dương Thanh, chắc chắn con sẽ khiến cậu ta gia nhập Thủ Hộ Minh, trở thành thủ hộ thứ mười!”

“Ha ha, tốt lắm! Đi đi!”

Minh chủ Đỗ khoát tay, cười nói.

Bách Lý Kinh Vân không nói gì nữa, lập tức rời đi.

Chủ gia tộc Bách Lý lại cầu khẩn: “Minh chủ Đỗ! Ông thực sự định để người thế tục kia trở thành thủ hộ thứ mười ư? Cậu ta có tư cách gì để gia nhập Thủ Hộ Minh chứ? Minh chủ Đỗ, xin ông nghĩ lại!”

Minh chủ Đỗ híp mắt nhìn chằm chằm vào chủ gia tộc Bách Lý: “Bách Lý Kinh Vân là con ông, tự nó bảo tôi cho Dương Thanh một con đường sống. Hơn nữa, tôi đã ra lệnh cho Bách Lý Kinh Vân đến thế tục để tìm Dương Thanh rồi, ông định khiến tôi nuốt lời ư?”

Giọng minh chủ Đỗ có vẻ không vui rõ rệt, chủ gia tộc Bách Lý lập tức đổ mồ hôi lạnh, vội nói: “Tôi không dám!”

Minh chủ Đỗ nhìn quanh, nói: “Được rồi, những gì nên nói cũng đã nói xong, Khương Bằng của nhà họ Khương chiến đấu ở thế tục bằng thực lực Thiên Cảnh, khiến kết giới nứt ra, nhà họ Khương nên chịu phạt thế nào?”

Người nhà họ Khương đều tái mặt.

Họ cứ tưởng chuyện đã xong, nào ngờ minh chủ Đỗ vẫn muốn trừng phạt nhà họ Khương.

Chủ gia tộc họ Khương lập tức quỳ xuống, sợ hãi cầu khẩn: “Minh chủ Đỗ, xin ông nể tình bao thế hệ của nhà họ Khương đã bảo vệ Hạ Giới giới Cổ Võ, cho nhà họ Khương một con đường sống, nhà họ Khương tự nguyện dâng lên một tỷ linh thạch, mặt khác, nhà họ Khương sẵn lòng cho các cao thủ Thiên Cảnh khác họ nghe theo sự sắp xếp của Thủ Hộ Minh”.

Lời chủ gia tộc họ Khương nói như tiếng sấm, rền vang trong phòng họp.

Một tỷ linh thạch không là gì, nhưng nếu giao hết cao thủ Thiên Cảnh khác họ cho Thủ Hộ Minh thì chẳng khác gì tự chặt hai tay.

Ở Hạ Giới giới Cổ Võ, bất kỳ thế lực hàng đầu nào cũng có hơn nửa cao thủ khác họ.

Giờ nhà họ Khương lại định giao hết cao thủ Thiên Cảnh khác họ cho Thủ Hộ Minh, đúng là rất có thành ý.

Quan trọng nhất chính là nhà họ Khương có thể tiếp tục tồn tại, vì sau khi những cao thủ khác họ này gia nhập Thủ Hộ Minh, chắc chắn vẫn sẽ có người nhớ ân tình của nhà họ Khương, sau này sẽ ra tay giúp đỡ nhà họ Khương.

Nếu làm theo quyết định trước đó của minh chủ Đỗ, cho tất cả cao thủ Thiên Cảnh khác họ của nhà họ Khương gia nhập gia tộc Bách Lý, gia tộc Bách Lý sẽ mạnh gấp mấy lần, còn nhà họ Khương sẽ dần đi theo hướng diệt vong.

Chắc chắn khi đó gia tộc Bách Lý sẽ không cho phép nhà họ Khương khôi phục sự thịnh vượng năm xưa.

Minh chủ Đỗ cười híp mắt, nhìn chằm chằm vào chủ gia tộc họ Khương, một lúc lâu sau mới lên tiếng: “Nếu chủ gia tộc họ Khương đã có ý hối cải, vậy tôi sẽ cho nhà họ Khương thêm cơ hội!”
Chương 2048: Tôi muốn có Dương Thanh

Nghe thấy minh chủ Đỗ nói thế, người nhà họ Khương đều vô cùng kích động, tuy họ phải trả giá rất lớn, nhưng ít nhất cũng bảo vệ được nhà họ Khương.

Tuy sau này tất cả cao thủ Thiên Cảnh khác họ của nhà họ Khương sẽ phải rời khỏi nhà họ Khương, làm việc cho Thủ Hộ Minh, nhưng với địa vị của Thủ Hộ Minh ở giới Cổ Võ, chắc chắn những cao thủ từng được nhà họ Khương ban ơn sẽ không bạc đãi nhà họ Khương.

Không chừng nhà họ Khương còn nhân họa đắc phúc.

“Cảm ơn minh chủ Đỗ! Cảm ơn minh chủ Đỗ!”

Chủ gia tộc họ Khương kích động nói, thậm chí còn hơi lắp bắp.

Người của thế lực khác đều chọn im lặng vào lúc này, nhưng ai cũng có vẻ nghiêm nghị.

Tương lai của nhà họ Khương sẽ thế nào, tạm thời vẫn chưa biết.

Đúng lúc này, minh chủ Đỗ lại nói: “Nhưng thế vẫn chưa đủ, bên cạnh việc sau này các cao thủ Thiên Cảnh khác họ của nhà họ Khương chỉ nghe lệnh Thủ Hộ Minh, tôi còn cần các người làm một việc”.

Nụ cười trên mặt chủ gia tộc họ Khương lập tức cứng đờ, tuy không biết minh chủ Đỗ muốn người nhà họ Khương làm gì, nhưng lão ta có linh cảm rất xấu.

Sau khi chìm vào suy tư, chủ nhà họ Khương vội nói: “Nếu cần nhà họ Khương chúng tôi làm gì, minh chủ Đỗ cứ dặn dò!”

Bây giờ sống chết của nhà họ Khương là do minh chủ Đỗ quyết định, cho dù đó là chuyện xấu, nhà họ Khương cũng phải đồng ý.

Minh chủ Đỗ nhìn quanh, nói: “Được rồi, cuộc họp hôm nay kết thúc ở đây, chủ gia tộc họ Khương ở lại, những người khác đi đi!”

Mọi người thầm cảm thấy căng thẳng, rốt cuộc minh chủ Đỗ định nói gì với chủ gia tộc họ Khương mà lại bảo lão ta ở lại, còn những người khác rời đi thế?

“Vâng!”

Tuy đám người thấy ngờ vực nhưng vẫn nhanh chóng đứng dậy rời đi.

Sau thoáng chốc, đám người đã đi hết, trong phòng họp chỉ còn minh chủ Đỗ và chủ gia tộc họ Khương.

Chủ gia tộc họ Khương căng thẳng nhìn về phía minh chủ Đỗ: “Minh chủ Đỗ có gì cần dặn dò?”

Minh chủ Đỗ cười ha hả: “Sau khi giao hết cao thủ Thiên Cảnh khác họ cho Thủ Hộ Minh, thực lực của nhà họ Khương sẽ giảm mạnh, chủ gia tộc họ Khương cam lòng thật à?”

Chủ gia tộc họ Khương đang định trả lời, minh chủ Đỗ lại nói tiếp: “Tôi muốn nghe lời thật lòng!”

Chủ gia tộc họ Khương lập tức nghẹn lời, đương nhiên lão ta không cam lòng, nhưng sao lão ta dám nói thật trước mặt minh chủ Đỗ!

Minh chủ Đỗ cười híp mắt, nhìn chằm chằm vào chủ gia tộc họ Khương, khiến chủ gia tộc họ Khương sởn cả da gà.

Sau cùng, chủ gia tộc họ Khương hạ quyết tâm, mở miệng nói: “Không cam lòng!”

“Tuy Khương Bằng là người nhà họ Khương tôi, nhưng tôi không thể hoàn toàn kiểm soát ông ta được, ông ta ra tay ở thế tục, khiến kết giới tan vỡ, nhưng ai cũng biết nguyên nhân chính làm kết giới tan vỡ là linh hồn Ma Thần!”

“Vì Khương Bằng ra tay với linh hồn Ma Thần mà đổ lỗi của Khương Bằng lên cả nhà họ Khương, tôi không cam lòng! Vô cùng không cam lòng!”

Nói đến đây, lão ta lại thận trọng nhìn minh chủ Đỗ, vội nói: “Tuy tôi không cam lòng, nhưng vì minh chủ Đỗ, tôi sẵn sàng trả giá tất cả, cho dù phải hy sinh cả nhà họ Khương, tôi cũng sẵn lòng!”

Minh chủ Đỗ lập tức phá lên cười, mãi một lúc sau, nụ cười trên mặt lão ta mới biến mất, lão ta híp mắt nhìn chằm chằm vào chủ gia tộc họ Khương: “Đã vậy, tôi sẽ cho ông cơ hội này”.

Nghe thấy thế, nụ cười trên mặt chủ gia tộc họ Khương lập tức cứng đờ, lão ta cứ tưởng sau khi nghe lão ta nói xong, minh chủ Đỗ sẽ cất nhắc nhà họ Khương nhiều hơn.

Vì những lời mà lão ta nói là để bày tỏ sự trung thành với minh chủ Đỗ.

“Bịch!”

Chủ gia tộc họ Khương lập tức quỳ trước minh chủ Đỗ, sợ hãi nói: “Minh chủ Đỗ, tôi bằng lòng dẫn dắt cả nhà họ Khương nghe theo lệnh minh chủ, sau này, minh chủ chính là chủ nhân của tôi, minh chủ bảo tôi làm gì thì tôi sẽ làm đó, chỉ xin minh chủ Đỗ cho nhà họ Khương một con đường sống!”

Minh chủ Đỗ bỗng vỗ tay, một lão già mặc áo đen bước ra.

Lão già áo đen còn cầm một ống tiêm, trong ống tiêm toàn nước thuốc màu lam.

“Ông yên tâm, tôi sẽ không để nhà họ Khương sụp đổ”.

Minh chủ Đỗ cười ha hả, nói với người áo đen: “Tiêm thần dược cho chủ gia tộc họ Khương!”

Người áo đen lập tức bước đến trước mặt chủ gia tộc họ Khương.

Chủ gia tộc họ Khương lập tức run rẩy mất kiểm soát, lão ta không biết loại thuốc màu lam trong tay đối phương là gì, nhưng biết rõ đó không phải thứ tốt.

Chủ gia tộc họ Khương nhìn về phía minh chủ Đỗ: “Minh chủ Đỗ, đây là thứ gì?”

Minh chủ Đỗ cười ha hả: “Chẳng phải ông vừa nói sẽ coi tôi là chủ ư? Tôi đã đồng ý với ông rằng sẽ không để nhà họ Khương sụp đổ, giờ tôi chỉ bảo ông tiêm thần dược mà ông cũng không muốn à?”

Sắc mặt của chủ gia tộc họ Khương rất khó coi, lão ta cắn răng: “Minh chủ Đỗ tưởng tôi ngu à?”

Giọng lão ta hết sức tức giận.

Lão ta muốn bảo vệ nhà họ Khương nên đã vứt bỏ tôn nghiêm, quỳ trước minh chủ Đỗ.

Nhưng giờ minh chủ Đỗ lại muốn tiêm loại thuốc không biết tên vào người lão ta, sau khi tiêm thuốc xong, lão ta cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng chắc chắn không phải điều gì tốt.

Nếu tiêm thuốc thật, sau này lão ta sẽ không còn là chủ gia tộc họ Khương nữa, mà chỉ còn là con rối nghe lệnh minh chủ Đỗ thôi.

Minh chủ Đỗ hơi híp mắt: “Ông định từ bỏ cơ hội cuối cùng à?”

Chủ gia tộc họ Khương hiểu rõ, chỉ cần lão ta từ chối, chắc chắn minh chủ Đỗ sẽ không tha cho lão ta.

Nghĩ tới đây, lão ta lại nhìn về phía ống tiêm trong tay người áo đen, sau khi im lặng một lúc lâu, rốt cuộc lão ta cũng cắn răng: “Được, tôi đồng ý tiêm thuốc này! Nhưng tôi hy vọng minh chủ Đỗ sẽ hết lòng giữ lời hứa, đừng để nhà họ Khương sụp đổ”.

Minh chủ Đỗ nói: “Đương nhiên!”

Chủ gia tộc họ Khương không nói gì nữa, người áo đen cầm ống tiêm đến trước mặt chủ gia tộc họ Khương rồi tiêm thuốc vào cơ thể lão ta.

Sau thoáng chốc, một ống thuốc màu lam đã được tiêm vào người chủ gia tộc họ Khương.

Ngay sau đó, lệ khí khủng khiếp bùng nổ từ người chủ gia tộc họ Khương.

Ánh mắt chủ gia tộc họ Khương lập tức trở nên đờ đẫn.

Lệ khí trên người chủ gia tộc họ Khương nhanh chóng biến mất.

So với trước đó, trừ ánh mắt hơi đờ đẫn ra, mọi thứ vẫn như thường, chẳng khác gì chủ gia tộc họ Khương bản gốc.

“Chúc mừng minh chủ Đỗ đã thành công nắm giữ một cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong!”

Người áo đen vui vẻ nói với minh chủ Đỗ: “Bây giờ linh hồn của chủ gia tộc họ Khương đã bị nhốt lại, chỉ cần minh chủ Đỗ tìm được một thuộc hạ đáng tin, tôi sẽ đưa linh hồn của người đó vào cơ thể chủ gia tộc họ Khương, từ nay trở đi, chủ gia tộc họ Khương sẽ thành thuộc hạ của minh chủ”.

Minh chủ Đỗ lập tức phá lên cười: “Tốt lắm! Lần này ông lập công lớn rồi, ông muốn phần thưởng gì? Cứ việc nói, tôi sẽ thỏa mãn ông!”

Trong mắt người áo đen lóe lên ánh sáng sắc bén, lão ta nghiến răng nghiến lợi: “Tôi chỉ cần một người!”

Minh chủ Đỗ hơi bất ngờ: “Ồ? Người nào? Ông cần ai thế?”

Người áo đen nghiến răng: “Dương Thanh của thế tục!”
Chương 2049: Mối nguy của Ma Tông

Võ Tông, Ma Sơn.

Trong phòng họp rộng rãi, các quý tộc của Võ Tông đang tranh luận.

“Tông chủ, giờ không phải lúc do dự nữa, người của Thần Hành Tông, Độc Tông và Thánh Cung đều đã đến Đông Vực Ma Sơn rồi, nếu chúng ta không nắm bắt cơ hội, sau này sẽ rất khó đứng vững ở Ma Sơn”.

Một quý tộc của Võ Tông sốt ruột nói.

Một quý tộc Võ Tông khác cũng nói: “Tôi nghĩ giờ chưa phải lúc chúng ta ra tay, sau khi vết nứt kết giới xuất hiện trên vùng trời của Ma Tông, lượng lớn linh khí đã tràn vào Ma Tông, giờ khắp Đông Vực Ma Sơn đều đang hưởng thụ lợi ích khổng lồ mà linh khí nồng đậm mang lại, không riêng gì các thế lực hàng đầu Ma Sơn, những thế lực lớn ở nơi khác cũng tiến về Đông Vực Ma Sơn để đòi chia chác”.

“Giờ chúng ta chỉ cần im lặng quan sát, khi các thế lực cạnh tranh đến lúc cuối, chúng ta mới tham gia, như thế sẽ giảm tổn thất về mức nhỏ nhất”.

Người khác lại nói: “Không được! Chúng ta phải mau chóng ra tay, chúng ta và Ma Tông đều là thế lực ở Ma Sơn, nền tảng của chúng ta cũng ở Ma Sơn, so với các thế lực bên ngoài, chúng ta chiếm ưu thế địa lý rất lớn, bây giờ ra tay thì mới có thể chiếm vị trí tốt nhất”.

Có người lo lắng nói: “Dù sao Đông Vực Ma Sơn cũng là địa bàn của Ma Tông, Võ Tông vẫn có chút giao tình với Ma Tông, nếu giúp Ma Tông thì còn dễ nói, nhưng nếu chúng ta cũng nhắm vào Ma Tông, có lẽ việc đó sẽ ảnh hưởng đến quan hệ giữa hai thế lực”.

...

Đám người tranh cãi ầm ĩ, có người ủng hộ việc đến Đông Vực Ma Sơn để chiếm vị trí tốt, cũng có người muốn tiếp tục ở lại Võ Tông.

Đỗ Bá ngồi ở ghế chính, bình tĩnh nhìn các quý tộc của Võ Tông tranh luận.

Từ sau khi kết giới trên vùng trời Ma Tông bị xé rách, lượng lớn linh khí đã tràn vào Ma Tông, Ma Tông lại ở Đông Vực Ma Sơn, nên cả Đông Vực Ma Sơn đã trở thành nơi có linh khí nồng đậm nhất Ma Sơn.

Tuy vết nứt trên vùng trời của Ma Tông đã được vá lại, nhưng linh khí ở Ma Tông vẫn vô cùng nồng đậm, lấy Ma Tông làm trung tâm, trong phạm vi mấy nghìn mét quanh đó, linh khí hết sức dồi dào.

Chuyện này cũng khiến cả Ma Sơn rung chuyển, thậm chí ngay cả thế lực ở nơi khác cũng chạy tới Đông Vực Ma Sơn.

Mục đích của mọi người giống nhau, đó là chiếm vị trí tốt nhất ở Đông Vực Ma Sơn, hưởng thụ lợi ích khổng lồ do linh khí nồng đậm mang lại.

“Tông chủ, ông nói gì đi chứ!”

Đúng lúc này, cuộc tranh luận ngừng lại, một cao thủ Võ Tông nhìn về phía Đỗ Bá.

Đỗ Bá nhìn quanh, bình tĩnh nói: “Im lặng quan sát tình hình!”

Mấy chữ đơn giản này khiến sắc mặt của đám cao thủ muốn tiến về Đông Vực Ma Sơn hết sức khó coi.

Có người định tranh luận tiếp thì nghe Đỗ Bá nói: “Tôi cảnh cáo các vị, nếu có người dám tự ý đến Đông Vực Ma Sơn, xem như người đó đã hoàn toàn tách khỏi Võ Tông, sau này sẽ không liên quan gì tới Võ Tông nữa, đương nhiên, ai muốn đi cũng được, tôi sẽ không ngăn cản”.

“Nhưng tôi vẫn có lời nhắc nhở thiện chí cho các vị, trong năm thế lực hàng đầu Ma Sơn, Võ Tông mới là nơi an toàn nhất, tình hình ở Đông Vực Ma Sơn rất phức tạp, với thực lực của các vị, nếu đến Đông Vực Ma Sơn thì chỉ còn đường chết thôi!”

Đỗ Bá nói rồi lập tức đứng dậy rời đi.

Các cao thủ Võ Tông nhìn nhau.

Một lúc lâu sau, mới có người không nhịn được mà hỏi: “Tông chủ có ý gì thế?”

Có người nói: “Chắc tông chủ muốn nói, vì linh khí ở Đông Vực Ma Sơn tăng vọt nên sẽ có rất nhiều cao thủ đỉnh cao tới đó, thậm chí có cả cao thủ Thiên Cảnh”.

Nghe thấy thế, đám người đều im lặng, ai cũng có vẻ nghiêm nghị.

Sau một thời gian ngắn, đã có người tới tìm Đỗ Bá.

Người tới lo lắng nói: “Tông chủ, hơn phân nửa cao thủ khác họ của Võ Tông đã rời đi, nếu không ngăn cản, có lẽ sẽ có nhiều cao thủ khác họ rời đi hơn nữa, thậm chí ngay cả cao thủ trong gia tộc cũng muốn đi, chỉ thiếu người dẫn đầu”.

“Tông chủ mau nghĩ cách ngăn cản đi! Bằng không, nếu tiếp tục, cao thủ của Võ Tông sẽ giảm mạnh, thực lực cũng yếu hẳn”.

Đỗ Bá bình tĩnh nói: “Không cần ngăn cản! Cứ để họ đi, chắc chắn họ sẽ hối hận! Cậu nhớ kỹ những người rời đi, nếu sau này họ muốn quay về Võ Tông thì từ chối hết!”

Nghe thấy thế, người tới càng thêm sốt ruột.

“Tông chủ...”

Ông ta đang định nói gì đó thì bị Đỗ Bá ngắt lời: “Được rồi, đi đi!”

Đối phương thở dài, lập tức quay người rời đi.

Đỗ Bá đứng trước cửa sổ, có thể thấy các cao thủ đang rời khỏi Võ Tông.

Lão ta nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ một lúc lâu rồi mới nói: “Lần này, không riêng gì Ma Sơn, mà cả Chiêu Châu đều đang biến đổi lớn!”

Đúng như Đỗ Bá nói, không riêng gì Ma Sơn, cả Chiêu Châu đang biến đổi rất nhiều.

Lấy Yến Đô làm trung tâm, kết giới không ngừng tan vỡ, linh khí ở thế tục không ngừng tăng vọt.

Năng lực của rất nhiều người bình thường bỗng thức tỉnh giữa linh khí nồng đậm đang tăng vọt, từ người bình thường, họ trở thành người luyện võ.

Rất nhiều cao thủ thế tục bị kẹt ở Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong liên tục đột phá.

Trong lúc nhất thời, số cao thủ đột phá Thiên Cảnh ở thế tục tăng mạnh.

Không riêng gì cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong đột phá Thiên Cảnh, cao thủ có cảnh giới thấp hơn cũng đang không ngừng đột phá, thậm chí có người có thiên phú xuất chúng đột phá liên tiếp trong vòng một ngày.

Những chuyện này chưa từng xảy ra trong quá khứ.

Cùng lúc đó, ở Ma Tông, Đông Vực Ma Sơn.

Hồng Ma đang chỉ đạo các cao thủ hàng đầu Ma Tông trấn giữ Ma Tông, sắc mặt ai cũng vô cùng khó coi.

“Mấy tên khốn này điên hết rồi à? Dám nhòm ngó Ma Tông chúng ta!”

Hồng Ma nghiến răng nghiến lợi.

Xung quanh Ma Tông toàn cao thủ từ các thế lực khác.

“Anh em xông lên, chỉ cần đánh bại Ma Tông, Bách Tộc chúng ta sẽ là chủ của Ma Tông, nếu được tu luyện ở nơi có linh khí nồng đậm thế này, thực lực của chúng ta sẽ tiến bộ cực nhanh, Bách Tộc cũng sẽ trở thành thế lực mạnh nhất thế tục!”

Một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong đứng đầu đang hò hét.

Xung quanh ông ta toàn cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, số lượng đã vượt xa số cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong của Ma Tông.

Hồng Ma nghiến răng nghiến lợi: “Rốt cuộc Bách Tộc này có lai lịch thế nào? Tại sao lại có nhiều cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong như thế?”

Một cao thủ Ma Tông vội giải thích: “Bách Tộc là thế lực mới thành lập gần đây, do mấy tán tu Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong gây dựng, họ không từ chối bất cứ cao thủ nào gia nhập Bách Tộc”.

Hồng Ma hừ lạnh: “Một thế lực mới thành lập mà cũng đòi đánh bại Ma Tông chúng ta ư, họ chán sống rồi à?”

Sau khi dứt lời, Hồng Ma giơ đao linh khí lên, xông tới nơi có nhiều cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong nhất.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom