• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Hot Chiến Thần Ở Rể - Vạn Thế Chiến Thần (16 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1656: Dương Thanh xúc động

Trong thời gian này, Ngải Lâm luôn phải chịu một áp lực rất lớn, khó khăn lắm mới gặp lại Mã Siêu, Mã Siêu lại bị thương nặng dẫn tới mất cả ý thức.

Từ đó đến nay, anh ta chưa có bất cứ dấu hiệu khôi phục nào.

Bản thân cô ấy cũng là một chuyên gia trong lĩnh vực y học, tình hình hiện nay của Mã Siêu nguy hiểm cỡ nào, cô ấy biết rất rõ.

Nhưng Mã Siêu còn chưa có dấu hiệu hồi phục, bên phía Dương Thanh lại đã gặp chuyện chẳng lành, cô ấy vô cùng nóng lòng.

Thấy Ngải Lâm kích động như vậy, Dương Thanh trầm mặc hồi lâu mới nói: "Tình hình hiện nay của em không được tốt lắm, nhưng chị cứ yên tâm, em vẫn còn có thể chịu đựng được".

Cuối cùng, anh vẫn không thể nói thật với Ngải Lâm về tình trạng của mình, anh sợ cô ấy biết rồi sẽ càng thêm lo lắng.

Bấy giờ, Tống Tả bất chợt lên tiếng: "Cậu Thanh, tôi cũng có đôi chút hiểu biết về cổ trùng Vô Tâm, nghe đồn rằng, người trúng cổ này nhất định sẽ mất mạng trong vòng bảy ngày".

"Nhưng còn một lời đồn khác, rằng người trúng cổ có một cơ hội sống sót, đây cũng là cơ hội duy nhất".

Nghe Tống Tả nói thế, tất cả đều quay sang nhìn lão ta, mặt đầy mong đợi.

Dương Thanh cũng âm thầm kích động lên, vội vàng hỏi: "Biện pháp gì?"

Tống Tả đáp: "Giết kẻ thi cổ!"

"Giết kẻ thi cổ?"

Phùng Tiểu Uyển suy tư một lát, nói: "Mấy ngày nay cháu cũng có tra xét rất nhiều tài liệu về cổ trùng Vô Tâm, cổ trùng này do bậc đại sư về cổ thuật dùng máu tươi của mình bồi dưỡng suốt mấy chục năm ròng thì mới có được đặc tính cắn nuốt tim người khác".

"Hơn nữa, cổ trùng Vô Tâm luôn có hai con, một con được nuôi trong cơ thể người thi cổ, gọi là mẫu cổ, một con cổ trùng Vô Tâm khác bị người thi cổ gieo vào cơ thể người khác gọi là tử cổ".

"Mẫu cổ và tử cổ còn được gọi là cổ trùng song sinh, tức là, chỉ cần một con trong số đó chết thì con còn lại cũng sẽ chết".

"Con cổ trùng Vô Tâm trong người anh Thanh không cách nào lấy ra được, vậy thì chỉ có thể tìm cách giải quyết từ phía người thi cổ, nếu người thi cổ bị giết, cổ trùng Vô Tâm trong cơ thể người đó sẽ chết vì mất kí chủ, một khi mẫu cổ chết, cổ trùng Vô Tâm trong cơ thể anh Thanh cũng sẽ chết theo".

Tống Tả vội vàng gật đầu nói: "Đúng, Tiểu Uyển nói đúng, mẫu cổ và tử cổ là cổ trùng cộng sinh, nếu không có cách nào giết được tử cổ trong người cậu Thanh thì chúng ta hãy nghĩ cách giết mẫu cổ trong cơ thể người thi cổ là được".

Dương Thanh bỗng có cảm giác như vừa thấy ánh mặt trời hi vọng mới, khi hoạt tính của cổ trùng Vô Tâm trong người anh càng ngày càng mạnh lên, anh đã bắt đầu tuyệt vọng, vốn tưởng đã không còn biện pháp nào giải quyết con cổ trùng này, không ngờ giờ đã thực sự có một biện pháp mới.

Tỗng Hữu bỗng nói: "Có điều, tìm được sư phụ của Lưu lão quái nào dễ dàng gì? Dù thực sự tìm được, cậu Thanh có thể giết chết ông ta sao?"

Đáy mắt Dương Thanh lóe lên một tia sáng lạnh, anh nheo mắt nói: "Chỉ cần có thể tìm được ông ta, dù tôi phải liều cái mạng này cũng sẽ khiến ông ta chết trước mặt tôi".

Sư phụ của Lưu lão quái là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh, nhưng cũng chỉ có thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ mà thôi.

Còn anh, tuy chỉ có thực lực Siêu Phàm Thất Cảnh nhưng khi huy động sức chiến đấu cực hạn, anh có thể đạt tới thực lực bán bộ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ, nếu liều mạng đánh một trận, dù sư phụ của Lưu lão quái là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ cũng chưa chắc đã là đối thủ của anh.

Ngải Lâm đang bi thương tột cùng, nghe nói thế liền bình tĩnh lại, vội thốt lên: "Sư phụ của Lưu lão quái là người của Miêu Thành, chẳng phải cậu quen thân với Miêu thành chủ đó sao? Cậu hỏi ông ấy, ông ấy nhất định sẽ cho cậu biết sư phụ của Lưu lão quái đang ở đâu".

Dương Thanh gật đầu, lấy điện thoại gọi cho Miêu thành chủ, đầu bên kia nhanh chóng nhận cuộc gọi, không đợi Dương Thanh lên tiếng, ông lão đã nói ngay: "Ông ta đang ở Hoài Thành, phủ thành chủ".

Dương Thanh sửng sốt hỏi: "Ông biết cháu hỏi ai sao?"

Miêu thành chủ nói: "Đương nhiên ông biết cháu muốn tìm ai, tìm Lưu Ba, sư phụ của Lưu lão quái, đúng không? Theo như ông biết, mấy năm nay ông ta vẫn luôn ở tại phủ thành chủ Hoài Thành, năm ấy, sau khi bị thương nặng, ông ta đã ở lại đó để điều dưỡng".

"Nếu ông đoán không lầm thì lần này ông ta tới tìm cháu không đơn giản chỉ để báo thù cho đồ đệ của mình, việc này còn có liên quan tới người của phủ thành chủ Hoài Thành".

Nghe Miêu thành chủ nói xong, Dương Thanh lập tức cau mày, anh chợt nhớ ra, đúng là bản thân từng có chút liên quan đến người của Hoài Thành.

Long Dược, con rể của thành chủ Hoài Thành đã bị anh giết, cuối cùng, sư phụ Vô Danh của anh đứng ra cảnh cáo thành chủ Hoài Thành, cho tới nay, phủ thành chủ Hoài Thành chưa hề gây chuyện với anh nữa.

Nếu không nhờ Miêu thành chủ nhắc tới phủ thành chủ Hoài Thành, có lẽ anh đã quên mất chuyện ấy, nhưng giờ xem ra, việc tên Lưu Ba này tới Yến Đô cấy cổ trùng vào người anh, ngoại trừ mục đích trả thù cho đồ đệ của mình thì còn có gì đó liên quan tới phủ thành chủ Hoài Thành nữa.

Dương Thanh bèn nói: "Ông Miêu, cảm ơn ông nhiều!"

Miêu thành chủ bảo: "Không cần khách khí với ông! Ông đã cho người mang đến chỗ cháu chút thuốc dùng để trấn áp cổ trùng Vô Tâm, sau khi dùng có thể giúp cháu trấn áp cổ trùng Vô Tâm một giờ, nếu cháu muốn tới phủ thành chủ Hoài Thành, có lẽ sẽ cần đến nó".

Dương Thanh bỗng cảm thấy lòng ấm áp dạt dào, không ngờ Miêu thành chủ đã biết mọi chuyện, còn muốn tặng thuốc giúp anh trấn áp cổ trùng Vô Tâm.

Giờ đây anh đã rất khó lòng trấn áp con cổ trùng này, dù thực sự tìm được Lưu Ba rồi cũng chưa chắc có thể giết đối phương trong vòng nửa giờ.

Hiện anh gắng gượng lắm cũng chỉ có thể trấn áp cổ trùng Vô Tâm trong nửa giờ mỗi lần, nếu đang lúc đánh nhau với Lưu Ba mà cổ trùng mất khống chế, anh sẽ phải chịu thương tổn lớn từ cả thể xác lẫn tinh thần cùng một lúc.

Thực lực của anh vốn đã không bằng Lưu Ba, nếu khi đấu võ còn bị cổ trùng Vô Tâm dằn vặt, chỉ e càng khó lòng giết nổi lão ta.

Nhưng Miêu thành chủ đã cho người đưa thuốc trấn áp cổ trùng Vô Tâm tới, tuy cũng chỉ có thể trấn áp cổ trùng được một giờ nhưng một giờ quý báu này là thời gian để Dương Thanh tranh thủ giết Lưu Ba.

"Bất kể thế nào cũng phải tuyệt đối cẩn thận! Ông nghi rằng lần này Lưu Ba tới Yến Đô đối phó với cháu rất có thể là do người của phủ thành chủ Hoài Thành bố trí, đối phương không muốn giết chết cháu ngay mà muốn dẫn dụ cháu tới Hoài Thành".

Miêu thành chủ nói thêm, giọng hết sức nặng nề.

Dương Thanh vội nói: "Cháu biết, cảm ơn ông Miêu nhiều!"

Miêu thành chủ bổ sung: "Ông có cài quân cờ của mình vào phủ thành chủ Hoài Thành, nếu cháu rơi vào thời khắc nguy hiểm, bọn họ sẽ giúp cháu".

Dương Thanh thấy lòng ấm áp, mũi cũng cay cay, chợt có cảm giác muốn rơi lệ.

Anh có thể cảm nhận được, Miêu thành chủ thật lòng quan tâm anh.

Bất kể nguyên nhân là gì, chỉ cần lòng quan tâm này là thật thì cũng đã đủ rồi.

Dương Thanh bèn nói: "Cảm ơn ông Miêu, ông cứ yên tâm, cháu sẽ không sao đâu!"

Miêu thành chủ bảo: "Vậy thôi, những gì cần nói ông đều đã nói hết rồi. Ông hiểu, có muốn ngăn cháu cũng không ngăn được, hơn nữa, hiện giờ chỉ có cách giết Lưu Ba mới có thể bảo vệ tính mạng cháu, ông không có lí do gì ngăn cản cháu cả".

"Đi đi, ông sẽ bố trí chu đáo mọi sự, chuẩn bị sẵn sàng tiếp viện cho cháu rời khỏi Hoài Thành".
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom