• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (3 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1134: Viên Hỗn Thiên chết

Ông ta là Viên Thắng Thiên , cụ tổ thứ tư của nhà họ Viên!

Cường giả cảnh giới Thiên Vương long cấp năm sao.

Áp lực vô cùng đáng sợ đó lập tức lao đến bao lấy cả người Độ Thiên Chân Nhân.

Độ Thiên Chân Nhân không khỏi cau mày, nhưng cụ ta vẫn không sợ bước đến trước một bước nói: “Tôi đã nhận Tiêu Chính Văn là chủ, chuyện của nhà họ Tiêu cũng là chuyện của Thiên Kiếm Tông, tôi tất nhiên sẽ không mặc kệ rồi”.

Dứt lời, cụ ta rút thanh kiếm dài ra chỉ vào Viên Hỗn Thiên, lạnh lùng nói: “Nhà họ Viên có dám ứng chiến không?”

Lúc này Viên Hỗn Thiên có nỗi khổ tâm khó nói.

Chắc chắn thực lực của Độ Thiên Chân Nhân mạnh hơn cụ ta.

Hơn nữa nghe nói Độ Thiên Chân Nhân đã lĩnh hội được Kiếm Cảnh nhưng Kiếm Cảnh lại không nằm trong hệ thống phân cấp bậc.

Là một sự tồn tại khác hoàn toàn ở trên mọi cảnh giới.

Thậm chí có thể nghịch thiên đánh nhau với cường giả cảnh giới Thiên Thần.

Bảo Viên Hỗn Thiên thách đấu với Độ Thiên Chân Nhân, tim cụ ta như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực.

Nhưng vì thể diện và danh dự của nhà họ Viên, Viên Hỗn Thiên chỉ đành nghiến răng nói: “Hừ! Dám tuyên chiến với nhà họ Viên, hôm nay tôi phải đánh chết ông ở đây”.

Vừa dứt lời, uy lực cường giả cảnh giới Thiên Vương thiên cấp bốn sao của Viên Hỗn Thiên lập tức bao trùm lấy cả quảng trường.

Nhiệt độ xung quanh đều giảm xuống mười mấy độ.

Nhiều phóng viên không ai bảo ai đều vô thức rùng mình.

Đây là sự đáng sợ của Thiên Vương bốn sao ư?

Trái lại, Độ Thiên Chân Nhân vẫn thản nhiên đứng tại chỗ, không hề bị uy lực đó áp chế, cả người cứ như một thanh kiếm sắc bén được rút ra khỏi vỏ.

Tiêu Chính Văn ngồi trên khán đài khẽ gật đầu, xem ra năng lực của Độ Thiên Chân Nhân vẫn rất tốt, nhanh như thế đã lĩnh hội được Kiếm Cảnh chân chính.

“Kiếm Cảnh!”

Viên Thắng Thiên ở trên khán đài cũng vừa nhìn đã đoán ra manh mối.

Quả nhiên Độ Thiên Chân Nhân rất siêu phàm, không ngờ cụ ta lại lĩnh hội được Kiếm Cảnh.

Mọi người đều nghi ngờ nhìn Độ Thiên Chân Nhân.

Trong mắt người bình thường, Độ Thiên Chân Nhân chẳng khác họ chỗ nào, cả người từ trên xuống dưới chẳng có chút hơi thở của cường giả.

Nhưng chỉ có Viên Hỗn Thiên trên võ đài biết rõ lúc này mình đã rơi vào thế yếu.

Áp lực lớn mạnh như vậy lại không ảnh hưởng gì đến Độ Thiên Chân Nhân.

Điều này chứng tỏ Độ Thiên Chân Nhân đã đạt đến cảnh giới Kiếm Cảnh, tiếp theo dù cụ ta có đánh trả thì cũng sẽ rơi vào thế bị động hoàn toàn.

“Viên Hỗn Thiên, nếu bây giờ ông quỳ xuống nhận sai thì tôi có thể nể tình ông vất vả luyện võ bao năm mà tha cho ông”.

Độ Thiên Chân Nhân lạnh lùng nói.

Quỳ xuống?

Viên Hỗn Thiên nghiến răng nghiến lợi, năm ngón tay cong lại siết chặt nắm đấm, một luồng ánh sáng trắng xuất hiện trên nắm đấm của Viên Hỗn Thiên.

Đây là Phục Long Quyền – tuyệt kỹ thành danh của Viên Hỗn Thiên.

Tuyệt kỹ này của Viên Hỗn Thiên có thể đánh chết một con voi.

Thấy Viên Hỗn Thiên vẫn không có ý hối lỗi, Độ Thiên Chân Nhân khẽ nhắm mắt lại, một tay giơ thanh kiếm dài lên.

Thanh kiếm dài đó lóe lên tia sáng lạnh lẽo khủng khiếp dưới ánh mặt trời.

Xoẹt!

Một kiếm ảnh lập tức hình thành, nhìn từ xa lại thấy giống ảo ảnh nhưng lại khiến mọi người cảm nhận được sát khí vô cùng mãnh liệt.

Độ Thiên Chân Nhân bắt đầu đánh từ võ đài phía trên, cụ ta không muốn để Viên Hỗn Thiên sống sót quay về.

Hơn nữa chỉ cần ra tay là đánh đòn mạnh nhất, phải giữ vững trái tim võ đạo bằng cách giết Viên Hỗn Thiên chỉ trong một đòn tấn công.

Vì thế khi kiếm ảnh xuất hiện, Viên Thắng Thiên ngồi trên khán đài dường như cũng nhận ra ý đồ của Độ Thiên Chân Nhân bèn vội vàng hét lên với Viên Hỗn Thiên: “Hỗn Thiên, mau quay lại!”

Chắc chắn Viên Hỗn Thiên khó mà đỡ được đòn này hay nói cách khác thì cụ ta chắc chắn sẽ chết.

Theo quy tắc võ đài, chỉ cần Viên Hỗn Thiên vẫn còn trên võ đài thì Viên Thắng Thiên không thể ra trận.

Lúc này Viên Hỗn Thiên cũng cảm nhận được nguy hiểm, nhưng cụ ta đã như mũi tên đã đặt trên cung, không thể không tấn công.

Chỉ cần cụ ta dám xoay người lại thì nhát kiếm này chắc chắn sẽ chém vào lưng cụ ta.

Xoay người lại với một cường giả đã lĩnh hội Kiếm Cảnh chẳng khác nào tự đâm đầu vào chỗ chết.

“Độ Thiên Chân Nhân, nhà họ Viên không thù không oán với ông, ông… ông lại muốn ra tay giết tôi sao?”

Lúc nói Viên Hỗn Thiên vung nắm đấm sắt của mình lên đánh thẳng về phía Độ Thiên Chân Nhân.

“Hừ!”

Độ Thiên Chân Nhân lạnh lùng hừ một tiếng, một tay chắp sau lưng, tay còn lại vung kiếm lên.

Soạt!

Một vòng sáng màu bạc như từ trên trời rơi xuống, màn ánh sáng cực lớn khiến đám đông vây xem bên dưới đều hoa mắt.

“Không ổn! Chạy mau!”

Viên Thắng Thiên đã không quan tâm đến thân phận gì đó nữa, cụ ta đứng dậy từ trên khán đài lớn tiếng hét lên với Viên Hỗn Thiên.

Nhưng cụ ta vẫn chậm một bước, vì khi vòng sáng màu bạc đó chiếu xuống, Viên Hỗn Thiên đã bị bao bọc trong Kiếm Cảnh.

Trong mắt người ngoài, cơ thể Viên Hỗn Thiên bỗng nhảy lên giữa không trung, sau đó rơi xuống đất với vẻ mặt đờ đẫn.

Nhưng thật ra Viên Hỗn Thiên vừa trải qua một cảnh tượng đáng sợ mà cả đời này cụ ta khó mà quên được.

Vô số thanh kiếm dài như vũ bão lấy cụ ta làm trung tâm lần lượt rơi xuống, Viên Hỗn Thiên hoảng sợ.

Nhưng bất kể cụ ta đỡ đòn thế nào thì ảo ảnh của mấy thanh kiếm dài đó vẫn đâm xuyên qua người cụ ta.

Bịch!

Cơ thể Viên Hỗn Thiên nặng nề rơi xuống đất, hai mắt trợn tròn lộ vẻ không dám tin.

Ngay sau đó, phụt!

Cơ thể Viên Hỗn Thiên bỗng biến thành một đống thịt nát tan rã ngay trước mắt mọi người.

“Hỗn Thiên!”

Viên Thắng Thiên tức giận trợn mắt nhìn Độ Thiên Chân Nhân, trong đôi mắt già nua đó tỏa ra sát khí kinh người.

“Độ Thiên Chân Nhân, trả mạng Hỗn Thiên lại đây!”

Vừa dứt lời, một bóng người từ trên không trung bay về phía võ đài.

Đối mặt với Viên Thắng Thiên, Độ Thiên Chân Nhân hơi sợ hãi.

Dù sao người này cũng cao hơn Viên Hỗn Thiên và cụ ta một cảnh giới.

Hơn nữa từ mấy chục năm trước, thực lực của Viên Thắng Thiên luôn mạnh hơn cụ ta.

Mặc dù Độ Thiên Chân Nhân đã lĩnh hội Kiếm Cảnh nhưng không chắc bản thân có thể đánh thắng Viên Thắng Thiên.

Lúc này hàng nghìn người dân trên khắp cả nước đang ngồi trước màn hình tivi theo dõi trận đấu đều vô cùng hoảng sợ khi thấy Viên Hỗn Thiên biến thành một vũng máu.

Thậm chí có nhiều người còn bật khóc rất thê thảm.

Họ đều đặt cược hết cả gia tài vào Viên Hỗn Thiên.

Mà bây giờ Tiêu Chính Văn vẫn chưa ra trận, Viên Hỗn Thiên đã chết thảm trên võ đài rồi.

“Mẹ kiếp, cụ tổ nhà họ Viên gì đó là một tên vô tích sự!”

Ngay cả ở hiện trường cũng vang lên tiếng la mắng đủ kiểu.

Nhưng họ chỉ mất tiền mà thôi, còn người đại diện của các gia tộc và doanh nghiệp đó ở Giang Trung đều trố mắt.

Trước đó vì muốn bám vào nhà họ Viên mà họ đã đặt cược hết cả tương lai của gia tộc vào đó.

Một khi nhà họ Viên bại trận thì sản nghiệp gia tộc của họ cũng sẽ bị đám người ủng hộ Tiêu Chính Văn nhanh chóng phân chia.

“Toang rồi! Lần này toang thật rồi, mong là ông cụ này của nhà họ Viên có thể xoay chuyển tình thế, nếu không nhà họ Trần tôi sẽ phải đối mặt với tình trạng bị diệt vong”.

Một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi khóc lóc nói.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom