• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (5 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1330: Phần tử cặn bã

“Tiêu Chính Văn! Cậu…”

Lạc Thiên Trạch vẫn chưa nói xong, Tiêu Chính Văn đã dùng một chân đạp thẳng lên vai Lạc Thiên Trạch.

Cú đá nhìn có vẻ bình thường không có gì kỳ lạ, với Lạc Thiên Trạch lại giống như bị một ngọn núi lớn đổ ụp xuống người, bả vai vỡ nát, máu thịt lẫn lộn!

Lạc Thiên Trạch vẫn chưa kịp phát ra tiếng gào thảm thương thì cả người đã rơi thẳng xuống đất.

Đám người vẫn đứng trên tầng quan sát nãy giờ sợ tới mức cả người đầm đìa mồ hôi lạnh, loại thủ đoạn này hung ác tới độ nào cơ chứ!

“Tiêu Chính Văn, cậu dám giết hai người chúng tôi, cụ tổ của Thiên Thần Tông nhất định sẽ không bỏ qua cho cậu! Cậu cho rằng Thiên Thần Tông chỉ có một mình tôi thôi sao? Tôi nói cho cậu biết, Thiên Thần Tông của tôi cũng có cường giả cảnh giới Thiên Thần!”

Lạc Thiên Sơn thấy bả vai của cháu mình đã bị giẫm nát vụn liền nghiến răng nghiến lợi gào lên.

Đồng thời, cụ ta cũng nói ra một bí mật to lớn.

Thiên Thần Tông là một dược tông mà cũng có cả cường giả cảnh giới Thiên Thần ư?

Nghe tới đây, tất cả mọi người đều hơi sững sờ!

Nghe nói vào thời cổ đại, dược tông cũng biết tu luyện trận pháp.

Thế nhưng từ hai trăm năm trước, dược tông đã rất ít khi tu luyện trận pháp.

Tới nay, số lượng đệ tử của dược tông biết về trận pháp chỉ còn đếm trên đầu ngón tay!

Muốn đột phá từ cảnh giới Thiên Vương lên cảnh giới Thiên Thần thì trận pháp là ngưỡng cửa không thể bỏ qua.

Bất luận là võ thuật hay dược tông thì đều buộc phải thông hiểu về trận pháp thì mới có thể đột phá!

Đây là một bí mật không được lưu truyền, nhưng người võ tông hay dược tông đều hiểu rất rõ!

“Ồ? Cường giả ở cảnh giới Thiên Thần? Rất đáng sợ sao?”

Tiêu Chính Văn lạnh lùng liếc nhìn Lạc Thiên Sơn.

Anh đã cho nhà họ Lạc và Thiên Thần Tông cơ hội, nếu như bọn họ cứ ép buộc anh nhiều lần thì kết quả cũng chỉ có một, đó là mất cả chì lẫn chài!

Công trạng từng đạt được của bất cứ người nào cũng đều không thể lấy ra làm thứ để chèn ép người khác.

Dù là bản thân Tiêu Chính Văn thì cũng chưa từng nghĩ tới chuyện bản thân hy sinh vì Hoa Quốc nhiều như vậy, đáng lý phải nhận được sự hồi đáp gì đó.

Giống như mấy người Giang Vạn Long, gần như đã cống hiến tất cả những gì bản thân có cho quốc gia.

Thế nhưng tới cuối cùng, ngay cả một chút bổng lộc của quốc gia bọn họ cũng không hề đòi hỏi!

Không phải do bọn họ ngốc, cũng không phải bọn họ cao thượng, chỉ vì bọn họ quá đỗi yêu thương quốc gia này, mảnh đất này mà thôi!

“Tiêu Chính Văn, tôi… tôi khuyên cậu, tốt nhất nên dừng tay lại, bằng không cường giả cảnh giới Thiên Thần mà ra tay thì chắc chắn cậu chỉ còn đường chết mà thôi!”

Sở Thiên Thư gào lên với Tiêu Chính Văn qua khung cửa sổ.

Trong lãnh thổ Hoa Quốc, thậm chí là toàn cầu, cường giả cảnh giới Thiên Thần tuyệt đối không chỉ là số ít.

Chỉ bởi vì thỏa thuận năm đó, nên xưa nay cường giả cảnh giới Thiên Thần không can dự vào chuyện thế sự.

Hơn nữa, khi đạt tới cảnh giới Thiên Thần thì những chuyện tranh đấu trong giới thế tục căn bản chẳng lọt vào mắt bọn họ.

Thế nhưng, một khi có người động đến nền móng của họ, thậm chí là tông môn của họ, cường giả ở cảnh giới Thiên Thần nhất định sẽ không khoanh tay ngồi nhìn!

Lạc Thiên Trạch là tông chủ của Thiên Thần Tông, Lạc Thiên Sơn lại là người giỏi dùng độc trăm năm mới gặp một lần của Thiên Thần Tông!

Hai người này, bất luận là ai xảy ra bất trắc gì thì cũng tương đương với việc chặt đứt gốc rễ của Thiên Thần Tông.

Cao thủ mà đối phương che giấu nhất định sẽ ra tay!

“Phàm trong thiên hạ, có cường giả ở cảnh giới Thiên Thần nào có gan dám ra tay? Hoa Quốc còn có trưởng lão hộ quốc, còn cả trưởng lão tông miếu, mấy người thật sự cho rằng Hoa Quốc đơn giản như thế hay sao?”

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn mấy người Sở Thiên Thư.

Nền móng của Hoa Quốc thâm sâu ra sao, ngay cả Tiêu Chính Văn cũng không biết được.

Ít nhất trước khi gặp được Nhạc Trung Kỳ, Tiêu Chính Văn còn cho rằng bản thân đã rất hiểu Hoa Quốc!

Thế nhưng sau khi gặp được Nhạc Trung Kỳ, Tiêu Chính Văn mới hiểu tại sao trong lần nói chuyện rất lâu với Tiêu Long khi trước, ông nội lại nói với anh nhiều bí mật mà người khác không hề hay biết như vậy!

Mà những bí mật này cũng chỉ là một góc nhỏ của tảng băng chìm.

Căn bản không một ai biết được Hoa Quốc và thế giới này rốt cuộc còn có bao nhiêu cường giả, họ đã đạt đến đẳng cấp như thế nào rồi.

Thậm chí việc cường giả ở cảnh giới Nhân Vương có phải là điểm kết thúc hay chưa cũng không một ai hay biết.

Ít nhất hiện giờ, cường giả ở cảnh giới Nhân Vương hoặc cảnh giới chuẩn Nhân Vương mà Tiêu Chính Văn biết chỉ có hai người, một người của phái Quang Minh và một người nữa ở trong kim tự tháp.

Thế nhưng bọn họ đã là những người có chiến lực đỉnh cao nhất trên thế giới này rồi sao?

Chưa chắc!

Vậy nên chuyện mà ngay cả Tiêu Chính Văn cũng biết rõ, thì cường giả ở cảnh giới Thiên Thần lại không biết hay sao?

Kết quả của việc không tuân thủ quy tắc, cường giả ở cảnh giới Thiên Thần chắc hẳn còn biết rõ hơn cả Tiêu Chính Văn!

Nếu không hai trăm năm nay, cường giả ở cảnh giới Thiên Thần tại sao lại đột nhiên biến mất khỏi nhân gian, không có thêm một ai được chứng kiến sự đáng sợ của cường giả ở cảnh giới Thiên Thần nữa?

“Tôi khuyên cậu tốt nhất đừng tự hiểu nhầm! Bên phía Âu Lục đã hiệp thương với các bên rồi, chẳng bao lâu nữa thỏa thuận năm đó sẽ được giải trừ và huỷ bỏ, cậu sẽ bị cường giả ở cảnh giới Thiên Thần truy sát tới chết!”

“Thậm chí những người ở bên cạnh cậu, còn cả người thân của cậu cũng sẽ chết không có chỗ chôn thân!”

Lạc Thiên Sơn lại nói ra những lời lẽ kinh người.

Thỏa thuận quy định cường giả cảnh giới Thiên Thần không được nhập thế sắp được giải trừ rồi sao?

Tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

Lúc này, những người của dược tông bị trúng độc ngã trên mặt đất đã khôi phục lại ý thức.

Khi bọn họ nghe thấy những lời này thì trong lòng chợt chùng xuống!

Sau khi bản thỏa thuận đó bị huỷ bỏ, cả thế giới này đều sẽ lột xác!

Võ tông của Hoa Quốc cũng không thể chỉ lo cho thân mình.

Những tông môn có cường giả cảnh giới Thiên Thần trấn giữ sẽ trở thành một phần của võ tông Hoa Quốc, nhân tài kiệt xuất chân chính sẽ trở thành sự tồn tại tối thượng bên trong võ tông Hoa Quốc.

Mà những tông môn không có cường giả ở cảnh giới Thiên Thần trấn giữ chỉ có thể phụ thuộc vào người khác, hoặc bị tiêu diệt!

Một câu nói rất ngắn gọn mà lượng thông tin mang lại rõ ràng quá lớn.

Sự chấn động mà nó mang tới cho mọi người không có cách nào để mô tả bằng lời nói!

“Tự hiểu nhầm? Vậy tôi phải xem tôi tự hiểu nhầm thế nào. Nếu như cường giả cảnh giới Thiên Thần cũng giống như mấy người, ích kỉ vụ lợi thì dù Tiêu Chính Văn tôi có thịt nát xương tan cũng tuyệt đối sẽ không thoả hiệp!”

Giọng nói của Tiêu Chính Văn vang vọng khắp không gian, từng chữ mạnh mẽ có lực, chấn động tới mức tai mọi người đều ù lên.

“Tiêu Chính Văn, thực lực của cường giả cảnh giới Thiên Thần đâu phải là thứ mà cậu có thể tưởng tượng được! Nói cho cậu biết, dù cảnh giới Thiên Vương đỉnh cao thì trong mắt cường giả cảnh giới Thiên Thần cũng chỉ giống như con kiến mà thôi!”

“Thiên Thần tàn sát vạn dặm, bên dưới cảnh giới Thiên Thần đều chỉ là con kiến bé nhỏ!”

Lạc Thiên Sơn không cam tâm gào lên.

Lúc này cụ ta thật sự muốn nhìn thấy Tiêu Chính Văn bị cường giả ở cảnh giới Thiên Thần nghiền cho ra bã.

Thế nhưng, sự thật quả thực giống như những gì Tiêu Chính Văn đã nói, dù có cường giả cảnh giới Thiên Thần thì ai dám ra tay?

“Tiêu Chính Văn, chỉ cần bây giờ cậu dừng tay, Thiên Thần Tông chúng tôi có thể không nhắc lại chuyện cũ nữa!”

Lạc Thiên Trạch vùng vẫy, lộ ra một nửa cái đầu từ bên trong hố sâu, lớn tiếng gào lên.

Phương thuốc Bát Cực Tục Mệnh Đan đã không còn quan trọng nữa, hiện giờ bọn họ chỉ muốn bảo toàn tính mạng, sống sót quan trọng hơn tất thảy mọi thứ!

“Ồ? Ý của ông là nếu tôi không dừng tay lại thì mấy người vẫn muốn truy cứu tôi sao?”

“Đúng là chuyện quá mức nực cười! Bên trong võ tông sao lại có phần tử cặn bã như mấy người cơ chứ! Cậy thế ức hiếp người khác, cướp phương thuốc từ trong tay người phụ nữ của Tiêu Chính Văn tôi, dụ dỗ không thành thì lại muốn ra tay đánh người?”

“Sau đó lại cho mai phục cao thủ, tính kế hãm hại Tiêu Chính Văn tôi, giờ biết rằng không thắng nổi thì lại muốn cảnh cáo tôi, muốn tôi tha cho mấy người, nếu không mấy người sẽ lại báo thù không ngừng nghỉ, có phải người của võ tông mấy người đều cho rằng ai cũng bắt buộc phải làm theo đúng ý muốn của mấy người hay không?”

“Nếu không thì chính là huỷ hoại quy tắc của mấy người!”

“Nếu đã như thế thì Tiêu Chính Văn tôi phải phá vỡ quy tắc này! Thế giới này cũng không chấp nhận nổi quy tắc của mấy người! Hoa Quốc là của muôn dân trong thiên hạ, Hoa Quốc không phải là nơi mà mấy người có thể tuỳ tiện làm bừa!”

Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, tất cả mọi người đều ngẩn ra.

Đặc biệt là Lạc Thiên Trạch, sắc mặt thay đổi mạnh mẽ, vô cùng khiếp sợ nhìn về phía Tiêu Chính Văn.

Ông ta cảm nhận được sát khí chưa từng có từ trên người Tiêu Chính Văn!

Thậm chí dưới chân Tiêu Chính Văn đã hình thành hai cỗ gió xoáy!

Mây đen đột nhiên ùn ùn kéo tới khắp bầu trời, ngay cả mặt trời lúc chính ngọ cũng bị che lấp mất!

“Không… đừng mà… Tiêu Chính Văn! Đừng…”

Lúc này, sự khiếp sợ của Lạc Thiên Trạch đã tới cực hạn.

“Muộn rồi!”

Vừa dứt lời, một chiếc giày chiến đấu của Tiêu Chính Văn đã bay thẳng lên trên đỉnh đầu của Lạc Thiên Trạch!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom