• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (4 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1311: Lôi Hải ở gò đất Côn Luân

“Vâng! Chúng tôi tuyệt đối không dám tái phạm! Cảm ơn tiền bối Nhạc đã tha cho tội chết!”

Mấy người Trương Trấn Viễn và Đoàn Hải Long cùng khấu đầu cảm ơn Nhạc Trung Kỳ!

Ngay cả ông Lư và ông Thương cũng đồng loạt quỳ trên mặt đất rối rít cảm ơn Nhạc Trung Kỳ.

Mãi tới khi đám người này đi xa, Nhạc Trung Kỳ mới đi tới trước mặt Tiêu Chính Văn, nói: “Chàng trai, thật sự không thể ngờ mới có mấy tháng mà cậu đã tiến bộ nhanh như thế, quả thực khiến cho tôi phải nhìn bằng con mắt khác đấy!”

Mặc dù Tiêu Chính Văn vẫn chỉ ở cảnh giới Thiên Vương long cấp năm sao, thế nhưng Nhạc Trung Kỳ cũng đã nhìn thấy cảnh tượng Tiêu Chính Văn vận dụng từ trường giao chiến với Cừu Vạn Lý.

Chỉ khi đạt đến cảnh giới hiện giờ của Tiêu Chính Văn thì mới có thể tiến vào Lôi Hải ở Côn Luân và lấy đi trái tim rồng Bạch Long!

“Tiền bối quá lời rồi, chỉ là ngẫu nhiên giác ngộ được mà thôi, có điều hiểu biết của vãn bối về trận pháp vẫn còn ít ỏi lắm”.

Tiêu Chính Văn vô cùng khiêm tốn nói.

Nhạc Trung Kỳ khẽ gật đầu, chắp hai tay sau lưng nói: “Ừ! Không kiêu ngạo, không nôn nóng mới là tâm tính buộc phải có để làm nên chuyện lớn! Đặc biệt với tuổi của cậu, có thể lĩnh hội đến trình độ này thì gần như đã là có một không hai rồi!”

“Lần này tôi đến tìm cậu cũng là muốn chính thức mời cậu gia nhập gò đất Côn Luân! Với thực lực hiện giờ của cậu, mặc dù nói chưa chắc có thể vượt qua được Lôi Hải, thế nhưng chỉ cần có tôi ra tay, vấn đề có lẽ cũng không lớn lắm!”

“Tôi bảo vệ gò đất Côn Luân đã mấy trăm năm, bây giờ sứ mệnh cuối cùng cũng phải hoàn thành rồi, là cậu giúp tôi có được sự giải thoát!”

Nhạc Trung Kỳ nhìn Tiêu Chính Văn đầy tán thưởng, từ tốn nói.

Tiêu Chính Văn khẽ nhíu mày nói: “Tiền bối Nhạc, với trình độ hiện tại của tôi đã có thể tiến vào Lôi Hải thật sao?”

Mặc dù Tiêu Chính Văn chưa từng tới gò đất Côn Luân, cũng chưa từng thấy Lôi Hải trong gò đất Côn Luân là cảnh tượng hoành tráng tới mức nào.

Thế nhưng chỉ mới nghe tới cái tên này thì đã biết đây là nơi ẩn chứa muôn vàn hiểm nguy!

Hơn nữa, bên trong Thiên Sơn Thư Lục còn ghi chép một số truyền thuyết có liên quan đến Thiên Lôi diệt ngũ thần.

Nghe nói vào thời thượng cổ, năm cường giả ở cảnh giới Thiên Thần có ý định vượt qua Lôi Hải một lần, thế nhưng cả năm người đều bị Thiên Lôi đốt cháy thành than!

Lúc này, ngay cả thực lực ở cảnh giới Thiên Thần, Tiêu Chính Văn cũng còn chưa có, làm sao có thể vượt qua Lôi Hải được đây?

“Nếu thật sự muốn dựa vào thực lực của bản thân để vượt qua Lôi Hải, e rằng ngay cả cảnh giới Thiên Thần đỉnh cao cũng không làm nổi, mà buộc phải có trái tim rồng Bạch Long trước khi đạt tới cảnh giới Thiên Thần thì mới dung hợp được, một khi thực lực của cậu đạt đến cảnh giới Thiên Thần thì đời này coi như không có duyên với trái tim rồng Bạch Long nữa!”

Nhạc Trung Kỳ vô cùng nghiêm túc nói.

Người có thể dung hợp được năm trái tim rồng cả nghìn năm nay có thể đếm trên đầu ngón tay là bởi vì điều kiện để dung hợp năm trái tim rồng cùng một lúc vô cùng hà khắc!

Ví dụ như trái tim rồng Xích Long buộc phải do cảnh giới chủ soái dung hợp, mà trái tim Kim Long và trái tim Bạch Long thì buộc phải dung hợp ở cảnh giới Thiên Vương, tiếp theo mới có thể dung hợp những trái tim rồng khác.

Mà trái tim rồng Bạch Long hay tim rồng Kim Long thì cũng như nhau, chỉ cần người dung hợp chết hoặc bị giết thì tim rồng sẽ tự khắc trở về điểm ban đầu đợi người tiếp theo tìm thấy và dung hợp hai trái tim rồng!

Cũng có thể nói, bất luận là ai, muốn dung hợp trái tim rồng Bạch Long thì đều phải chịu đựng những mối nguy hiểm thập tử nhất sinh mới có thể vượt qua được Lôi Hải.

Đây chính là một loại khảo nghiệm đối với người dung hợp, cũng là một loại khảo nghiệm với người dẫn đường!

Trong lịch sử, có rất nhiều người đều đã chết trong Lôi Hải ở Côn Luân.

Thế nhưng bất luận bao nhiêu người đã nuốt hận ở Côn Luân thì cũng không có cách nào ngăn cản được những kẻ muốn biến mình trở nên mạnh hơn, muốn dung hợp năm trái tim rồng nối tiếp nhau tìm tới Côn Luân!

“Tiền bối, vậy… giờ tôi sẽ theo ông trở về Côn Luân luôn sao?”

Tiêu Chính Văn nghiêm túc hỏi.

Nhạc Trung Kỳ khẽ lắc đầu nói: “Không! Lần này tôi đến chỉ để hẹn cậu một tháng sau tới Côn Luân tìm tôi, tôi cũng phải chuẩn bị ít nhiều, dù gì tới Lôi Hải cũng không phải là chuyện nhỏ!”

“Cậu cũng trở về lo liệu mọi chuyện trong nhà đi, nói thật thì ngay cả lão già như tôi cũng không nắm chắc có thể sống sót trở về, lỡ như xảy ra chuyện bất trắc gì thì cũng không đến nỗi để cho người nhà phải lo lắng!”

Nhạc Trung Kỳ điềm nhiên nói.

Với độ tuổi này của cụ ấy thì sớm đã xem nhẹ chuyện sống chết.

Thế nhưng Tiêu Chính Văn thì khác, dù gì anh cũng còn vợ con, trong nhà vẫn còn biết bao nhiêu chuyện.

Giới chính trị Hoa Quốc cũng rất xem trọng Tiêu Chính Văn.

Vậy nên những chuyện cần giao phó quá nhiều, thời gian một tháng đối với ông cụ Nhạc mà nói vẫn còn hơi gấp rút!

“Được, vậy thì một tháng nữa chúng ta gặp lại ở gò đất Côn Luân!”

Tiêu Chính Văn chắp tay nói với Nhạc Trung Kỳ.

Nhạc Trung Kỳ khẽ gật đầu nói: “Ừ, nhớ kỹ, sau khi trở về không được nói cho bất cứ ai biết về chuyện này, nếu không sẽ mang tới rắc rối cho cậu đấy!”

“Những kẻ nhòm ngó tới di tích Long tộc không chỉ có phái Quang Minh, mà dung hợp tim rồng lại là chiếc chìa khoá duy nhất để khai màn bí mật di tích Long tộc, vậy nên buộc phải đề phòng những kẻ có dụng ý xấu xa!”

Vừa nói, Nhạc Trung Kỳ vừa đưa ánh mắt bình thản nhìn về phía đỉnh núi phía xa.

Lúc này, Võ Thí Thiên đang đứng trên đỉnh núi với cặp mắt toé lửa, nhìn chăm chăm về phía Tiêu Chính Văn, anh lại sống dậy từ trong cõi chết, hoá nguy thành an thêm lần nữa.

Thật ra ông ta âm thầm tới đây chính là muốn đợi tới lúc Tiêu Chính Văn sức cùng lực kiệt thì đột ngột ra tay, dùng tính mạng để uy hiếp ép Tiêu Chính Văn nói ra cách thức dung hợp tim rồng!

Thế nhưng với tình hình trước mắt thì đây chỉ điều này chỉ là mơ mộng viển vông.

Ngay cả cụ tổ nhà họ Trương cũng tỏ ra cung kính với ông lão Côn Luân như thế thì Võ Thí Thiên ông ta có là gì?

Ông ta dám ra tay với Tiêu Chính Văn vào lúc này sao?

Ông ta không dám!

“Hừ! Tiêu Chính Văn, không ngờ cái mạng của thằng ranh cậu cũng lớn thật đấy!”

Võ Thí Thiên nghiến răng gằn ra một câu độc địa, bực tức quay người đi xuống núi.

Lúc này, Tiêu Chính Văn cũng chú ý đến bóng lưng đơn độc bên trên đỉnh núi phía xa!

“Võ Thí Thiên?”

Tiêu Chính Văn khẽ nhíu mày nói.

“Không sai, ông ta cũng coi như một kẻ có dã tâm, có điều ông ta đã lấy được một nửa trái tim rồng Hắc Long mà mãi vẫn không có cách nào dung hợp, mười phần thì có tới tám chín phần ông ta đến để cướp đoạt Thiên Sơn Thư Lục!”

“Cậu phải thật cẩn thận với người này và cả dược sư Hoàng, hai kẻ này thật ra đều là những người được chọn cho vị trí Thiên Tử vào mấy chục năm trước, có điều bọn họ không có trái tim nhân từ như Thiên Tử cũ nên đã không được chọn!”

“Thế nhưng nhiều năm qua sự thèm khát muốn được ngồi lên vị trí Thiên Tử của bọn họ vẫn chưa từng thay đổi, thậm chí Võ Thí Thiên đã từng nghĩ tới chuyện dựa vào võ tông để cưỡng chế chiếm đoạt vị trí Thiên Tử!”

“Nếu như có một ngày hai người đứng ở thế đối lập hoặc giao đấu thì tuyệt đối không được mềm lòng nương tay! Nếu không nhất định sẽ gây nên hoạ lớn!”

Nhạc Trung Kỳ bình thản nói.

“Vâng! Vãn bối đã nhớ rồi! Thế nhưng… sao ông ta lại có được một nửa trái tim rồng Hắc Long thôi vậy?”

Tiêu Chính Văn không khỏi nhớ tới trái tim rồng Hắc Long mà mình đã từng thấy ở trong kim tự tháp!

“Chỉ có trái tim rồng Hắc Long là phân làm hai nửa. Tuy nhiên trái tim rồng Hắc Long cũng là mạnh nhất trong số năm trái tim rồng. Dung hợp trái tim Hắc Long tuyệt đối không phải chuyện dễ dàng, bên trong Thiên Sơn Thư Lục chắc hẳn cũng có ghi chép về điều này!”

“Không sai!”

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu.

Thiên Sơn Thư Lục chỉ ghi chép tóm lược về các trái tim rồng khác.

Chỉ có cách thức dung hợp trái tim Hắc Long là vô cùng phức tạp, thậm chí mãi tới giờ Tiêu Chính Văn vẫn còn chưa hiểu rõ trái tim rồng Hắc Long nên dung hợp như thế nào!

“Được rồi, về thôi, đừng quên lời hẹn sau một tháng của chúng ta!”

Nói xong, Nhạc Trung Kỳ và Đinh Phượng Kiều bình thản đi về phía chân núi.

“Vua Bắc Lương, cậu phải suy nghĩ cho thật kỹ chuyện tới Côn Luân! Lỡ như cậu có mệnh hệ gì, vậy thì Thiên Tử…”

Đại trưởng lão rất không yên tâm nói với Tiêu Chính Văn.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom