• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (5 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1307: Tiễn cậu về chầu trời

Lúc này Đại trưởng lão cũng coi như đã hiểu ra thế nào gọi là rắn chuột một ổ.

Hôm nay Bạch Diên Vũ đến đây là đã có chuẩn bị, hơn nữa ban nãy khi Tiêu Chính Văn đối đầu với mấy cao thủ kia, chắc hẳn lão cũng đã đứng từ xa quan sát!

Lúc này, tất cả mọi thủ đoạn và con át chủ bài của Tiêu Chính Văn đều đã bị Bạch Diên Vũ nhìn thấu hết.

Vào lúc này đột nhiên ra tay với Tiêu Chính Văn, sao Tiêu Chính Văn có thể chống đỡ lại được?

“Mấy người… mấy người rõ ràng quá vô liêm sỉ! Chả trách nhiều năm như vậy mà võ tông vẫn luôn bị người của Âu Lục chèn ép, có mấy phần tử cặn bã như mấy người, võ tông…”

Đại trưởng lão vẫn chưa nói xong đã ăn ngay một cú tát đau điếng.

“Ông to gan thật đấy, cho rằng bản thân là Đại trưởng lão của võ tông thì có thể ăn nói linh tinh, không cần quan tâm tới vai vế mà nói ra mấy lời ngông cuồng như vậy sao?”

Bạch Diên Vũ nhìn về phía Đại trưởng lão bằng ánh mắt lạnh tanh.

Đồng thời, sát khí khắp người cũng bộc phát ra, nhiệt độ xung quanh lập tức hạ xuống mười mấy độ.

“Vai vế? Tôi thật muốn xem hôm nay ai dám động vào vua Bắc Lương! Mấy người cho rằng thân là người của võ tông, có danh sơn làm chỗ dựa thì có thể khinh thường luật pháp quốc gia à?”

“Đường đường là vua Bắc Lương, nếu như bị ám sát đến chết thì danh sơn nào có thể ngăn chặn được quân đội của quốc gia, tông môn nào có thể ngăn cản được hai trăm nghìn quân Phá Long?”

Đại trưởng lão nghiến răng nói.

Tiêu Chính Văn khẽ xua tay tỏ ý Đại trưởng lão không cần phải nói thêm gì nữa.

Bạch Diên Vũ cũng tốt, Đoàn Hải Long cũng được, những người này đều chỉ vì lợi ích!

Đưa chữ “lợi” lên đầu thì căn bản không có lý lẽ nào thuyết phục nổi.

Chỉ có dùng thực lực thật sự thì mới có thể khiến cho đám người này khuất phục, khiến cho bọn chúng phải ngước nhìn!

“Đại trưởng lão, những gì ông nên làm và có thể làm thì đều đã làm cả rồi, Tiêu Chính Văn tôi vô cùng cảm kích, dù gì ông cũng là trưởng lão của võ tông, có những chuyện vẫn nên để tôi tự mình giải quyết!”

Tiêu Chính Văn điềm nhiên nhìn về phía mấy người Bạch Diên Vũ.

“Tự mình giải quyết? Khẩu khí của cậu cũng lớn thật đấy!”

Đoàn Hải Long chắp hai tay sau lưng, nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ cao ngạo.

Thái độ của Bạch Diên Vũ đã quá rõ ràng.

Nhiều cao thủ như vậy lại cùng nhắm vào một mình Tiêu Chính Văn, anh còn có thể dấy lên sóng to gió lớn gì nữa đây?

“Tiêu Chính Văn, thật ra cậu cũng coi như có công trạng to lớn đối với Hoa Quốc, Bạch Diên Vũ tôi cũng không phải kẻ lòng dạ hẹp hòi, vả lại tôi cũng cần phải nể mặt Thiên Tử nữa!”

“Theo những gì tôi biết, Thiên Sơn Thư Lục hoàn chỉnh đang nằm trong tay cậu, chỉ cần cậu giao Thiên Sơn Thư Lục và cả bản dịch ra rồi khấu đầu nhận tội với nhà họ Trương và minh chủ Đoàn thì chuyện ngày hôm nay chúng tôi có thể không nhắc lại nữa!”

“Nếu như cậu cứ khăng khăng làm theo ý mình, vậy thì hậu quả sẽ không còn là thứ mà cậu có thể gánh vác nổi đâu!”

Bạch Diên Vũ lạnh lùng uy hiếp.

“Không nhắc lại nữa ư?”

Tiêu Chính Văn cười khẩy.

“Sao nào Tiêu Chính Văn! Cậu vẫn muốn từ chối, có điều tôi khuyên cậu vài câu, chung quy thì cậu cũng chỉ có một thân một mình! Hơn nữa nền móng của danh sơn đâu phải là thứ mà cậu có thể đoán biết?”

Bạch Diên Vũ vừa nói vừa khẽ vung tay, chỉ thấy một tia sáng trắng bay vút lên trời, cả ngọn núi Thương Lĩnh tựa như được bao phủ bởi một bức tường không khí vô hình.

Không khí đột nhiên trở nên vô cùng đè nén.

Mà giữa không trung, mặt trời càng trở nên chói mắt hơn, giống như trung tâm của mặt trời đang hình thành một lực hút vô cùng mạnh.

Thế nhưng thứ mà nó hút đi lại chỉ là sức mạnh và từ trường bên trong cơ thể Tiêu Chính Văn!

“Tiêu Chính Văn, tôi biết cậu đã lĩnh hội được điểm khác biệt giữa từ trường trong cơ thể người và từ trường ở thế giới bên ngoài, hơn nữa cậu còn là một trong số rất ít những người có thể thông qua việc điều động từ trường cơ thể làm ảnh hưởng tới sự vật xung quanh!”

“Đáng tiếc là cậu đã dùng hết các con át chủ bài, hơn nữa tôi đã nhìn thấy hết mọi điểm mạnh và điểm yếu của cậu từ lâu rồi, một kẻ đã bị bóc trần thì còn có bí mật gì đáng nói nữa đây?”

“Nếu như tôi là cậu thì tôi tuyệt đối sẽ không phản kháng!”

Bạch Diên Vũ nhìn Tiêu Chính Văn và nói với vẻ hết sức chế nhạo.

Thật ra căn bản không cần Bạch Diên Vũ phải nói, ngay cả Đại trưởng lão cũng có thể nhìn ra lúc này Tiêu Chính Văn đang hơi bất thường.

Gương mặt khi trước còn trắng hồng đột nhiên trở nên u ám bất định, hơn nữa sắc mặt cũng càng lúc càng trở nên khó coi, ngoài ra, trên trán anh đã đầm đìa mồ hôi!

“Sao nào, có phải cảm thấy toàn thân vô lực rồi không? Có phải ngay cả từ trường mà cậu tự tin nhất cũng không có cách nào điều động nữa rồi?”

Bạch Diên Vũ chắp hai tay ra sau lưng, trên mặt nở nụ cười vô cùng đắc ý.

Không chỉ có Tiêu Chính Văn, ngay cả Đoàn Hải Long cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.

Lúc này, không chỉ riêng gì Tiêu Chính Văn, ngay cả sức mạnh trên người Đoàn Hải Long cũng đang biến mất.

Giống như bị một cái máy hút gió hút đi hết toàn bộ chỉ trong chốc lát.

Đoàn Hải Long cảm thấy ngay cả sức lực để đứng nguyên tại chỗ cũng không có nữa.

Một số đệ tử võ tông có thực lực yếu ớt xung quanh đã liên tiếp ngã xuống đất, có người thậm chí còn bắt đầu sủi bọt mép!

Chỉ có Bạch Diên Vũ và thanh niên bên cạnh lão là không bị tác động gì.

Thêm cả mấy cao thủ thực lực chưa đạt tới cảnh giới Thiên Vương của bốn gia tộc lớn là không bị ảnh hưởng.

Viên Sùng Long nhìn cảnh tượng quái dị trước mắt cũng không biết phải làm sao.

Ngay cả Đông Phương Tiếu bên cạnh lúc này cũng đã sủi bọt mép ngã lăn xuống đất, chuyện này rốt cuộc là sao vậy chứ?

“Đây… đây chính là Thất Tinh Đại Trận?”

Đại trưởng lão nghiến răng chống đỡ để không ngã xuống, hai mắt nhìn chăm chăm vào Bạch Diên Vũ rồi lên tiếng hỏi.

Bạch Diên Vũ đắc ý gật đầu nói: “Không sai, đây chính là Thất Tinh Đại Trận, bất cứ ai cũng không thoát được khỏi sự ràng buộc của Thất Tinh Đại Trận!”

“Hơn nữa, thực lực càng mạnh thì tốc độ sụt giảm thể lực càng nhanh!”

“Tiêu Chính Văn, mau… mau đi!”

Đại trưởng lão quay đầu lại, dùng lực đẩy Tiêu Chính Văn đi.

Thế nhưng Tiêu Chính Văn lúc này đâu còn năng lực hành động nào nữa?

Quả thực giống như những gì Bạch Diên Vũ nói, thực lực càng mạnh thì tốc độ sụt giảm thể lực ngược lại càng nhanh.

Chỉ trong nháy mắt, Tiêu Chính Văn đã hoàn toàn mất đi năng lực hành động.

Ngay cả sức để cầm chắc con dao quân đội năm cạnh trong tay cũng không có nữa.

“Tiêu Chính Văn, lần này cậu có chạy đằng trời, sao nào, có muốn giữ khư khư cuốn Thiên Sơn Thư Lục đó không chịu giao nộp ra không?”

Trong mắt Bạch Diên Vũ khẽ loé lên tia sáng sắc lạnh, hỏi.

“Thiên Sơn Thư Lục sao có thể rơi vào tay loại người tâm địa bất chính như ông chứ? Dù Tiêu Chính Văn tôi có phải chết thì cũng tuyệt đối không chắp tay giao nộp Thiên Sơn Thư Lục!”

Tiêu Chính Văn nghiến răng, lạnh lùng đáp lời.

“Cũng được! Nếu như cậu đã muốn chết như vậy thì để tôi tiễn cậu một đoạn đường!”

Bạch Diên Vũ khẽ phất tay, người thanh niên sau lưng lão dùng hai tay nâng Thiên Tinh Bảo Kiếm của lão đi lên phía trước.

“Soạt!”

Cùng với một âm thanh sắc lẹm, Bạch Diên Vũ rút thanh kiếm ra, cổ tay lật qua lật lại tạo nên vô số ánh kiếm sáng chói!

“Tiêu Chính Văn, tới giờ thì cậu cũng coi như không còn gì để nói nữa rồi nhỉ? Giết chết trưởng lão của liên minh võ thuật chúng tôi, lại còn giết đệ tử Thiên Sơn, hôm nay chính là ngày mà cậu phải đền tội!”

Đoàn Hải Long nói như vậy, thế nhưng cơ thể thì không ngừng lùi ra sau.

Lúc này, ngay cả sức để đứng ông ta cũng không còn nữa.

Một lát nữa, lỡ như Bạch Diên Vũ ra tay quá mạnh, dù là một ngọn gió thì cũng có thể đoạt mạng ông ta.

“Hừ! Tiêu Chính Văn, cậu có còn nhớ cú tát cậu giáng vào mặt tôi ngày hôm đó không?”

“Tôi không ngại nói cho cậu biết, Trương Nguyệt Đông là do tôi sai khiến, cũng là tôi cử người báo tin cho nhà họ Trương, tất cả những chuyện ngày hôm nay đều là do tôi sắp đặt!”

“Một thằng oắt con vắt mũi chưa sạch như cậu mà cũng dám khinh thường hống hách? Hừ! Hôm nay tôi sẽ tiễn cậu về chầu trời!”

Lúc này, ông Lư cũng đứng ra khỏi đám người, chỉ tay vào Tiêu Chính Văn, mặt mũi nhăn nhó, lên tiếng mắng chửi thậm tệ.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom