Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (6 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1290: Trận này Tiêu Chính Văn sẽ chết chắc

“Đại trưởng lão, tôi rất cảm kích lòng tốt của ông, nhưng chuyện của học viện võ thuật Âu Lục nhất định phải giải quyết! Nếu không sau này có vấn đề gì, tôi làm sao dám vượt ngàn cây số để đến Âu Lục nữa?”

“Nếu học viện võ thuật Âu Lục lớn mạnh thì đó chắc chắn là mối lo ngại lớn cho Hoa Quốc!”

Tiêu Chính Văn nghiêm nghị nói.

Nghe vậy, Đại trưởng lão cũng thấy cảm động.

Cho đến lúc chết, trong lòng Tiêu Chính Văn vẫn luôn nhớ tới đất nước này!

“Tiêu Chính Văn, Hoa Quốc nợ cậu quá nhiều. Không phải võ tông tôi không muốn ra tay giúp đỡ, mà là giữa võ tông và liên minh võ thuật có mối quan hệ bổ trợ cho nhau, võ tông trợ lực cho giới chính trị, còn liên minh võ thuật thống trị giang hồ!”

“Nhưng cậu yên tâm, cho dù phải liều mạng, tôi cũng sẽ bảo vệ cậu!”

Đại trưởng lão cắn răng nghiến lợi nói.

Tiêu Chính Văn cảm kích đáp: “Đại Trưởng Lão, ông có tấm lòng này, tôi đã thấy mãn nguyện rồi. Giới chính trị không thể thiếu Đại trưởng lão như ông được, ngược lại, Tiêu Chính Văn tôi chỉ là một kẻ hèn mọn mà thôi!”

Nói xong, Tiêu Chính Văn rót tách trà, đưa cho Đại trưởng lão.

“Haiz!”

Đại trưởng lão vốn có rất nhiều chuyện muốn nói, nhưng lúc này lại không nói nên lời.

Đối mặt với Tiêu Chính Văn, Đại trưởng lão thậm chí còn cảm thấy xấu hổ.

“Như vậy đi, tôi sẽ đến núi Thương Lĩnh mở đường trước, đến lúc đó, chúng ta sẽ gặp nhau ở đó!”

Nói xong, Đại trưởng lão cầm tách trà lên uống cạn.

Sau khi Đại trưởng lão rời đi, Tiêu Chính Văn hít một hơi thật sâu, cố gắng trấn tĩnh lại.

Nếu nói Tiêu Chính Văn không căng thẳng thì chắc chắn là giả, đối mặt với liên minh võ thuật, Tiêu Chính Văn chỉ có một mình mà thôi.

Chuyện này không khác nào đi vào nơi cực kỳ nguy hiểm.

Buổi chiều hôm đó, tin tức liên minh võ thuật tổ chức chiêu mộ võ tông khắp nơi đã lan truyền trên các phương tiện truyền thông lớn.

Hơn nữa, minh chủ của liên minh võ thuật Đoàn Hải Long còn đích thân mời anh hùng Tiêu Chính Văn đến tham dự.

Tin tức này vừa được truyền ra đã khiến cả nước náo động.

Người không biết sự tình đều lầm tưởng rằng Đoàn Hải Long cũng ngưỡng mộ Tiêu Chính Văn từ lâu.

Chỉ có người trong võ tông mới biết rõ mục đích của Đoàn Hải Long là gì.

Trong sảnh lớn hội nghị ở Dược Vương Cốc, Đại trưởng lão xem tin tức này xong liền rơi vào trầm tư.

Nếu là trước đây, ông ta chắc chắn cũng sẽ giống với những người khác, cho rằng đây là cơ hội tốt nhất để Dược Vương Cốc trở lại.

Nhưng lúc này, Đại trưởng lão cũng không thấy lạc quan lắm.

“Đại trưởng lão, liên minh võ thuật đích thân ra mặt mời Tiêu Chính Văn, thật ra là muốn trừ khử cậu ta trên núi Thương Lĩnh! Dược Vương Cốc chúng ta cũng nhận được lời mời, không biết đến lúc đó nên trợ giúp Tiêu Chính Văn hay liên minh võ thuật?”

Tam trưởng lão lo lắng nói.

Trải qua vài chuyện trước đó, người của Dược Vương Cốc ngày càng kính nể Tiêu Chính Văn.

Mỗi lần đều nghĩ Tiêu Chính Văn sẽ chết, nhưng kết quả Tiêu Chính Văn đều thoát khỏi nguy hiểm.

Đây là lần đầu tiên Dược Vương Cốc gặp lại Tiêu Chính Văn kể từ trần trước đắc tội với Tiêu Chính Văn, đây cũng là thời khắc quan trọng nhất của Dược Vương Cốc.

“Theo tôi nghĩ, chúng ta nên ủng hộ Tiêu Chính Văn, mọi người nhìn xem…”

Nhị trưởng lão vừa nói, vừa lấy điện thoại ra, mở một đoạn video, đó là đoạn video Tiêu Chính Văn đã giết Trương Đạo Linh.

Ồ!

Xem xong video, trong sảnh lớn đồng loạt vang lên tiếng hít thở sâu.

Chỉ trong vài tháng ngắn ngủi, thực lực của Tiêu Chính Văn có vẻ như đã mạnh lên rất nhiều!

“Tôi cũng nghĩ chúng ta nên giữ mối quan hệ tốt với Tiêu Chính Văn, có lẽ lần này, chúng ta…”

Đại trưởng lão còn chưa kịp nói xong, một giọng nói lạnh lùng từ ngoài cửa đã truyền vào: “Không! Chúng ta đứng ở vị trí trung lập!”

Người nói chính là dược sư Hoàng!

“Cốc chủ, chúng ta đứng ở thế trung lập sao?”

Đại trưởng lão nhíu mày.

Dược Vương Cốc muốn trung lập, liên minh võ thuật sẽ cho phép sao? Tiêu Chính Văn sẽ đồng ý sao?

Vấn đề này không đen thì sẽ là trắng, không thể chọn ở giữa được.

“Đúng vậy, trung lập!”

Dược sư Hoàng bình tĩnh nói: “Cho dù trước đây Tiêu Chính Văn có thể hóa giải vận may thì lần này cũng không thoát chết được. Nếu không có đặc biệt may mắn, Tiêu Chính Văn nhất định sẽ chết!”

“Chúng ta không thể đặt cược tính mạng vào tình huống nguy hiểm này được, mặc dù trung lập không dễ dàng, nhưng cũng không phải là không thể. Đừng đánh giá thấp hay coi thường Tiêu Chính Văn, bất kể là ai ra tay, chỉ cần chúng ta không ra tay thì đó chính là trung lập”.

“Chúng ta không thể đắc tội với liên minh võ thuật, cũng không thể đắc tội với Tiêu Chính Văn, hiểu không?”

Nghe dược sư Hoàng nói xong, mọi người liếc mắt nhìn nhau.

Đây là lần đầu tiên dược sư Hoàng khẳng định nếu không có điều cực may mắn xảy ra, Tiêu Chính Văn nhất định sẽ chết!

“Cốc chủ, ý của ông là Tiêu Chính Văn sẽ bị Đoàn Hải Long đánh bại ư? Nhưng ông xem...”

Đại trưởng lão nói rồi đưa đoạn video cho dược sư Hoàng xem.

“Không quan trọng!”

Dược sư Hoàng lắc đầu nói: “Đại hội liên minh võ thuật là sân nhà của Đoàn Hải Long, ông ta có thể dùng bất cứ thủ đoạn gì, nhưng Tiêu Chính Văn chỉ có một mình ứng chiến mà thôi!”

“Thiên hạ võ tông, anh hùng tập hợp, một mình Tiêu Chính Văn cho dù toàn thân bọc sắt thì cũng chỉ có thể bóp nát vài cây đinh!”

“Sông có khúc, người có lúc! Bây giờ Long Các cũng được, Thiên Tử cũng được, thậm chí bao gồm cả võ tông, ai cũng không cứu nổi Tiêu Chính Văn, chỉ xem lần này, không biết Võ Thí Thiên có đến hay không”.

“Nếu Võ Thí Thiên cũng được mời đến thì Tiêu Chính Văn sẽ thêm phần chết!”

Dược sư Hoàng vừa nói vừa chắp tay sau lưng đi đi lại lại.

Tiêu Chính Văn sống hay chết đều không liên quan gì đến cụ ta.

Nhưng chuyện này đã đến một nút thắt khác.

Xét đến lợi ích của Dược Vương Cốc, chỉ khi đứng về phía đối đầu với Tiêu Chính Văn thì mới có thể đạt được tối đa lợi ích, mà ông cụ ở Côn Luân kia mới là nhân vật khiến dược sư Hoàng lo lắng nhất.

Ai dám bảo đảm rằng cụ ấy sẽ không xuất hiện đột ngột như mọi khi trong ngày hôm đó?

Thực lực Đoàn Hải Long chắc chắn không thể sánh bằng người đó.

Chỉ trong một cái búng tay của người đó cũng có thể khiến xóa sổ bọn họ.

“Cốc chủ, lẽ nào lần này, ông không đi sao?”

Đại trưởng lão cau mày hỏi.

“Nói tôi bị bệnh không thể ra ngoài, ông và Tam trưởng lão hãy thay tôi đến đó. Trong tình huống này, tôi đi cũng không tiện! Dù sao tôi cũng là cốc chủ, nếu không thể hiện rõ lập trường thì khó tránh khỏi va chạm, nhưng thế sự khó lường!”

“Nếu chọn sai thì Dược Vương Cốc chúng ta khó mà trở lại lần nữa, mọi người hãy nhớ những lời tôi vừa nói, không được đứng về phe ai cả!”

Dược sư Hoàng trầm giọng nói.

“Được, tôi sẽ làm theo lời cốc chủ, đến đó xem trò vui!”

Đại trưởng lão nặng nề gật đầu.

Dược sư Hoàng gật đầu nói: “Ừ, mọi người thu xếp đi rồi nhanh chóng lên đường càng sớm càng tốt, có tin tức gì phải chú ý nghe ngóng!”

Nói xong, dược sư Hoàng chắp tay sau lưng đi ra sân sau.

Trong sân sau của Dược Vương Cốc, trước một chiếc bàn vuông đặt tinh hoa trận pháp được miêu tả chi tiết.

Nếu Tiêu Chính Văn ở đây, chỉ cần nhìn thoáng qua cũng có thể biết đây là phần tài liệu anh gửi cho Long Ngao, Long Hình và Long Nguyệt.

Dược sư Hoàng đưa tay cầm lấy tinh hoa trận pháp, trong mắt lóe lên tia sáng lạnh, tờ giấy lập tức hóa thành bột.

“Hừ, Tiêu Chính Văn, lần này cậu phải đặt cược mạng sống của mình, trừ phi người đó tới cứu cậu, nếu không... ha ha ha!”

Dược sư Hoàng cười khẩy rồi ngẩng đầu nhìn vầng trăng tròn trên bầu trời.

Cụ ta đã chờ đợi mấy chục năm, khổ tâm vất vả mấy chục năm, cuối cùng cũng đợi được đến ngày hỗn loạn này.

Sự xuất hiện của Tiêu Chính Văn đã khiến dược sư Hoàng sửng sốt, nhưng cũng khiến cụ ta thích thú.

Nếu không có Tiêu Chính Văn thì sẽ không có tình trạng hỗn loạn ngày hôm nay.

Có lẽ...

Nghĩ đến đây, dược sư Hoàng nở nụ cười nham hiểm.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom