• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (2 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1265: Thiên Tuyệt Trận

Trương Nguyệt Đông thấy trận pháp của mình quả nhiên có hiệu lực, ngay cả con dao quân đội năm cạnh của Tiêu Chính Văn cũng bị bắn ngược trở lại thì sự tự tin trong lòng lập tức tăng cao!

Chả trách người lớn trong nhà họ Trương thường nói với hắn, phải chuyên tâm tập luyện những trận pháp trong nhà, giới thế tục kính nể nhà họ Trương như vậy không đơn giản chỉ vì cả nghìn năm nay nhà họ Trương vẫn luôn bảo vệ cho phần mộ Tổ Long!

Mà là từ khi bắt đầu bảo vệ Tổ Long, nhà họ Trương gần như cất giữ tất cả các bản đơn lẻ về trận pháp thần bí.

Những trận pháp mà Tổ Long để lại, uy lực không cần phải bàn cãi, thậm chí năm đại danh sơn cũng không thể xem thường!

“Ha ha ha!”

Trương Nguyệt Đông đắc ý cười lớn, hoá ra giao đấu với Thiên Vương cấp long năm sao lại dễ dàng như thế!

Xem ra trước đây hắn thật sự đã đánh giá cao Tiêu Chính Văn rồi!

“Vút!”

Khi con dao quân đội năm cạnh quay trở lại trong tay Tiêu Chính Văn thì cũng mang theo một luồng sức mạnh lớn lúc ẩn lúc hiện, ngay cả Tiêu Chính Văn cũng không nói rõ được đây rốt cuộc là loại sức mạnh gì.

Ngay cả cơ thể của Tiêu Chính Văn cũng phải lùi về sau mấy bước mới có thể đứng vững lại được.

“Tiêu Chính Văn, bây giờ mày thấy thế nào?”

Trên mặt Trương Nguyệt Đông hoàn toàn không còn vẻ hoảng hốt kinh sợ như ban nãy nữa, thay vào đó lại nhìn Tiêu Chính Văn với dáng vẻ kiêu ngạo.

“Anh Tiêu, anh không sao chứ?”

Đàm Hiểu Vân thấy ban nãy Tiêu Chính Văn bị ép phải lùi ra sau thì hơi lo lắng nhìn về phía Tiêu Chính Văn.

Tiêu Chính Văn lắc đầu, mặc dù ra trận không thuận lợi, thế nhưng bây giờ mới chỉ vừa bắt đầu thôi, vẫn còn quá sớm để phân định thắng bại.

“Nhà họ Trương ở Thiên Sơn quả nhiên khiến tao rất bất ngờ!”

Tiêu Chính Văn cũng không khỏi nghiêm túc đối diện với kẻ rất mạnh trước mắt này.

Nếu như đối phương cũng có thực lực giống như Đông Phương Ngạo Vũ, đạt đến cảnh giới Thiên Vương long cấp năm sao, vậy thì hôm nay ai sống ai chết thật sự vẫn chưa thể biết được!

May là thực lực của tên này còn kém xa so với Đông Phương Ngạo Vũ!

Bảo sao trong Thiên Sơn Thư Lục lại ghi chép rằng gặp người nhà họ Trương ở Thiên Sơn, có thể tránh thì nên tránh!

“Bất ngờ ư?”

Trương Nguyệt Đông giơ tay lên, một luồng ánh sáng màu xanh nhạt lại dâng lên thêm lần nữa.

Cả toà nhà bị luồng sáng xanh này bao phủ ngay lập tức, một luồng sức mạnh vô hình cứ thế đè nén xuống!

Rầm rầm rầm!

Đám người vừa nãy vẫn còn đứng xem bên trong hành lang đều bị sức mạnh này đè ép phải quỳ hết xuống đất, thậm chí còn có người sợ hãi nôn ra máu.

“Á!”

Ngay cả Đàm Hiểu Vân cũng quỳ thẳng xuống đất, máu từ trong lỗ tai nhỏ giọt ra bên ngoài!

Ầm!

Tiêu Chính Văn không khỏi cảm thấy xung quanh mình như bị một luồng sức mạnh khống chế tại chỗ, ngay cả hành động của anh cũng trở nên chậm hơn rất nhiều.

Trận pháp thật lợi hại!

Trong lòng Tiêu Chính Văn thầm kinh ngạc!

So với trận pháp của Trương Nguyệt Đông, mấy trận pháp của Đông Phương Ngạo Vũ khi trước chẳng qua chỉ là cọng lông!

“Sao nào, bây giờ còn nói là bất ngờ nữa không? Ha ha!”

Trương Nguyệt Đông đắc ý cười lớn.

May là lúc nhỏ hắn thường bị người lớn trong nhà ép phải tập luyện những loại trận pháp này, giờ vận dụng nó mặc dù không được thành thạo lắm, thế nhưng ít nhất uy lực cũng tuyệt đối không kém hơn lúc ban đầu!

Đừng thấy đây mới chỉ là lần đầu tiên Trương Nguyệt Đông dùng trận pháp đối phó với kẻ địch mà lầm, lúc này hắn đã hoàn toàn ở trong trạng thái thoải mái nhất.

Đem ra so sánh, áp lực của Tiêu Chính Văn ngược lại còn lớn hơn, cục diện bắt đầu trở nên bất lợi với Tiêu Chính Văn hơn rồi.

“Tiêu Chính Văn, đây mới chỉ là bắt đầu thôi!”

Trương Nguyệt Đông đột nhiên thu lại nụ cười trên môi, sau đó giơ một cánh tay lên khẽ ép xuống.

Rầm!

Tiêu Chính Văn cảm thấy áp lực trên người mình bắt đầu phóng đại ra vô hạn, ngay cả trên trán Tiêu Chính Văn cũng bắt đầu đầm đìa mồ hôi!

“Sao nào, thú vị nhỉ!”

Trương Nguyệt Đông nhếch miệng cười nói.

“Thật mạnh! Đây có lẽ là… Tam Tuyệt Trận của nhà họ Trương mấy người nhỉ?”

Tiêu Chính Văn đã đọc được ghi chép có liên quan đến loại trận pháp này bên trong Thiên Sơn Thư Lục.

Đáng tiếc là trong Thiên Sơn Thư Lục không chỉ có mỗi cái tên Tam Tuyệt Trận!

Mà đã ghi chép vô cùng tỉ mỉ về Tam Tuyệt Trận.

Loại trận pháp này lưu truyền từ Tổ Long, nhưng sau Tổ Long lại không một ai có thể phát huy Tam Tuyệt Trận tới trình độ cao nhất được nữa!

Cái gọi là Tam Tuyệt chính là Thiên Tuyệt, Địa Tuyệt, Nhân Tuyệt!

Bên trong đó Thiên Tuyệt Trận là bá đạo nhất, mà Địa Tuyệt Trận là bí hiểm nhất, Nhân Tuyệt Trận là hung thần nhất!

Rõ ràng, Trương Nguyệt Đông mới chỉ học được đến Thiên Tuyệt Trận bên trong Tam Tuyệt Trận, màn ánh sáng màu xanh nhạt này có lẽ chính là Thiên Uy Lôi Tượng mà người ta vẫn hay nhắc đến!

Nếu như thể hiện đến trình độ nhất định, thậm chí thật sự có thể tạo ra hiệu quả sấm sét cực lớn giống như thiên lôi.

Bất luận là sinh linh hay vạn vật, đối diện với đòn đả kích giống như thiên lôi này, căn bản đều không có sức để đáp trả.

Có hiệu quả giống như loại trận pháp có thể thay đổi ngày đêm mà Kim Long Vương thể hiện ngày hôm đó!

“Ừ! Không sai, xem như mày có mắt nhìn, đáng tiếc là mày còn trẻ tuổi như vậy mà đã phải chết yểu rồi!”

Trương Nguyệt Đông vừa dứt lời, giữa không trung đột nhiên vang lên những tiếng sấm đùng đoàng.

Trên thế gian này, thiên uy là thứ không thể phạm vào nhất!

Thiên uy cũng là điên cuồng ngang ngạnh nhất, có khả năng làm long trời lở đất!

Tiêu Chính Văn không khỏi ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, chỉ thấy tiếng sấm văng vẳng ở nơi chân trời xa xôi!

Mây đen che phủ kín trời, giữa mấy tầng mây là những tia lửa điện xanh ngắt không ngừng loé sáng qua lại.

“A?”

“Đừng! Đừng mà cậu chủ Trương, chúng tôi đều là người vô tội!”

“Cậu chủ Trương, xin tha mạng! Chúng tôi đều đến để chào đón cậu mà!”

Mấy chục doanh nhân giàu có của Giang Lăng sớm đã bị hiện tượng thiên văn này dọa sợ tới mức đái ra quần.

Ngay cả Lạc Thiếu Tông cũng sợ tới mức không thốt ra được nửa chữ.

Chỉ cần sấm sét lướt qua đỉnh đầu, một tia lửa điện đánh xuống là cả phòng bao đừng hòng có cơ hội sống tiếp!

“Anh Tiêu!”

Đàm Hiểu Vân cũng ngẩng đầu lên, dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía Tiêu Chính Văn.

Lúc này, xung quanh Tiêu Chính Văn đã bị đông cứng, đừng nói là cứu người khác, dù tự cử động cũng khó như lên trời.

Uy lực của Thiên Tuyệt Trận quả nhiên không tầm thường!

“Hừ! Giờ Tiêu Chính Văn còn có thể cử động được sao? Cô có dập đầu mười cái trước mặt hắn thì hắn cũng không cứu nổi cô đâu!”

Trương Nguyệt Đông đắc ý cười lớn.

Hôm nay tất cả mọi người ở nơi này đều sẽ chết, hơn nữa còn nhất định phải chết!

Tiêu Chính Văn chết là cái chắc, còn đám doanh nhân giàu có đến để chào đón hắn, ban nãy rõ ràng đều lộ ra vẻ châm biếm, chỉ dựa vào hành động này thì bọn họ có chết cũng không thể đền hết được tội!

“Trương Nguyệt Đông, mày đang tàn sát người vô tội!”

Tiêu Chính Văn miễn cưỡng quay đầu lại nhìn đám doanh nhân giàu có đang đứng trước cửa!

Những người này đã làm gì sai?

“Tàn sát người vô tội ư?”

Trong đáy mắt Trương Nguyệt Đông loé lên hai tia sáng, nói: “Bọn chúng là cái thá gì? Ở trong mắt tao, bọn chúng đều là loại tôm tép! Thế nhưng đám người này lại dám tỏ ra cười nhạo tao khi mày tới phòng bao!”

“Hừ! Bọn chúng đều cho rằng tao nhất định sẽ chết, đáng tiếc quá, thế sự vô thường!”

“Cậu chủ tao vốn dĩ không định lấy mạng bọn chúng, thế nhưng bọn chúng lại làm tao quá thất vọng, thay vì giữ lại mạng sống cho bọn chúng, chỉ bằng để cho bọn chúng sớm ngày về cõi cực lạc!”

“Ầm!”

Trương Nguyệt Đông vừa dứt lời, lại một trận sấm sét vang lên.

Lúc này, dường như cả đám người đang đi bộ trên quảng trường bên ngoài khách sạn cũng nhìn thấy cảnh tượng vô cùng dị thường.

Vô số tia lửa điện thô dài như cánh tay đang đan chéo lại với nhau, hơn nữa lại còn nuốt chửng lẫn nhau.

Chưa đến mười phút, mười mấy tia lửa điện đã dung hợp lại thành một, một con rắn điện thô như vại nước uốn éo cơ thể giữa không trung, phát ra thiên uy ầm ầm.

Ban nãy bầu trời thành phố Giang Lăng vẫn còn quang đãng, lúc này gió lớn nổi lên, trên mặt sông còn dâng lên những ngọn sóng lớn cao mười mấy mét, ngay cả thuyền đánh cá trên sông cũng bị đánh lật!

“Rầm rầm!”

Một tia sét màu tím cuối cùng cũng hình thành, lao về vị trí mà Tiêu Chính Văn đang đứng chỉ trong nháy mắt.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom