• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (4 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1246: Chấn động thế giới

Tiêu Chính Văn cũng nhìn theo bóng lưng của Đông Phương Ngạo Vũ, rồi khẽ gật đầu.

Người này quả thực vô cùng đặc biệt, từ trên người của Đông Phương Ngạo Vũ có thể nhìn thấy sự tự tin tuyệt đối nhưng lại không phải là kiểu liều lĩnh cực độ. Hắn là một người rất biết tiết chế, cũng hết sức tự tin.

Hoàn toàn khác biệt với những người mà Tiêu Chính Văn từng gặp trước đây.

Có lẽ đây chính là điểm khác biệt giữa đệ tử Hoa Sơn và những đệ tử võ tông bình thường.

Dù tầm nhìn hay là kiến thức thì cũng có cách biệt rất lớn.

Trước đây Tiêu Chính Văn cũng từng nghe nói tới uy danh của năm đại danh sơn!

Thậm chí ngay cả nhân vật như Độ Thiên Chân Nhân cũng hết sức kính nể năm đại danh sơn!

“Thật ra trong số năm đại danh sơn, Hoa Sơn chỉ có thể xếp ở bậc trung, thế nhưng cảm giác mà Đông Phương Ngạo Vũ tạo cho người khác lại hết sức nguy hiểm! Dường như giơ tay nhấc gối đều toát lên một loại khí thế không diễn tả được bằng lời!”

Tần Vũ cau mày nói.

Tiêu Chính Văn chỉ cười nhạt, anh hoàn toàn có thể cảm nhận được nguồn gốc của loại khí thế đó, chính là trận pháp!

Đây có thể là điểm khác biệt lớn nhất giữa người của năm đại danh sơn và đệ tử võ tông bình thường, bọn họ không chỉ luyện võ mà còn luyện tập trận pháp!

Mà thế gian sớm đã không còn sự lưu truyền của trận pháp nữa rồi.

“Cậu Tiêu, trận chiến này phải cẩn thận nhiều hơn đấy, dù gì tên Đông Phương Ngạo Vũ kia cũng không hề tầm thường!”

Tần Vũ vô cùng nghiêm túc lên tiếng.

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, sau đó nói với nhân viên đang đứng bên cạnh Tần Vũ: “Phiền cậu giúp tôi huỷ bỏ vé máy bay tới Giang Trung, giờ tôi sẽ đi gặp mặt Thiên Tử!”

Sự việc đã tới nước này, nếu như Tiêu Chính Văn còn không đi gặp Thiên Tử nữa thì quá là không phải phép.

“Rõ!”

Sau đó, Tiêu Chính Văn và Tần Vũ lần lượt ngồi vào trong xe của Tần Vũ.

Xe tiến thẳng về phía Thiên Tử Các.

Tới Thiên Tử Các, Tiêu Chính Văn thuật lại một lượt sự việc bắt sống Lục Hoài Viễn lần này cho Thiên Tử nghe trước, sau đó mới lo lắng nói: “Không một ai có thể ngờ được ông Lục này lại chính là Quang Minh Tôn!”

“Chuyện đó cũng nói lên rằng bên trong lãnh thổ Hoa Quốc, các bộ ngành đều có khả năng đã bị phái Quang Minh thâm nhập vào rồi, vậy nên buộc phải cạy miệng ông ta ra, đưa tổn thất xuống mức thấp nhất mới được!”

Thiên Tử khẽ gật đầu, Tiêu Chính Văn nói rất đúng.

Thế nhưng đây vẫn chưa phải là nhiệm vụ cấp bách lúc này.

Trước mắt, chuyện khiến Thiên Tử không yên tâm nhất vẫn là trận quyết chiến giữa Tiêu Chính Văn và Đông Phương Ngạo Vũ.

“Tiêu Chính Văn, chuyện của Quang Minh Tôn vẫn còn dễ nói, nhưng trận chiến ngày mai giữa cậu và Đông Phương Ngạo Vũ, tôi thật sự không thể yên tâm nổi!”

Thiên Tử không khỏi lo lắng nói.

“Thiên Tử, xin hãy yên tâm, trận chiến này không giống như những gì Đông Phương Ngạo Vũ nói, cũng không giống như những gì mà bên ngoài đồn thổi cục diện nghiêng về một phía!”

Lúc này Tiêu Chính Văn lại ngập tràn niềm tin.

Sau chuyến đi tới nước Lý, Tiêu Chính Văn đã có sự nhận thức hoàn toàn mới về trận pháp.

Nếu như là nửa tháng trước, có lẽ Tiêu Chính Văn thật sự không phải là đối thủ của Đông Phương Ngạo Vũ.

Thế nhưng lúc này, ai chết dưới tay ai vẫn còn chưa biết đâu!

Suy cho cùng, có được sức mạnh của trái tim Kim Long, dù Tiêu Chính Văn chỉ đánh vài chiêu đơn giản cũng tuyệt đối không phải là thứ mà đám người tầm thường kia có thể so sánh được.

“Tiêu Chính Văn, không thể tuỳ tiện giết người của nhà họ Đông Phương, chỉ trong khoảng thời gian mười ngày ngắn ngủi, một mình Đông Phương Ngạo Vũ đã liên tiếp giết hại bốn cường giả cảnh giới Thiên Vương bốn sao, đổi lại được thanh danh về cho bốn gia tộc lớn!”

“Bản vương vẫn luôn muốn tiêu diệt bốn gia tộc lớn, tuy nhiên sự xuất hiện của Đông Phương Ngạo Vũ quả thực đã dẹp tan mọi kế hoạch của tôi!”

Thiên Tử khẽ siết chặt nắm đấm, trong mắt loé lên tia sát khí.

Thân phận của người này quá đặc biệt, nếu như Thiên Tử hoặc trưởng lão võ tông của Hoa Quốc ra tay với hắn thì nhất định sẽ bị Hoa Sơn báo thù.

Như vậy sẽ gây hại cho ước định ngầm cả trăm năm nay giữa Hoa Quốc với võ tông và năm đại danh sơn.

“Xin Thiên Tử cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ dốc hết sức mình diệt trừ Đông Phương Ngạo Vũ!”

Tiêu Chính Văn thẳng thừng nói.

Thiên Tử khẽ gật đầu, sau đó kéo Tiêu Chính Văn cùng bước về phía ngự thiện phòng, vừa đi vừa cười nói: “Cậu Tiêu đi đường vất vả, tôi đã chuẩn bị chút rượu lạt để tiếp đón cậu! Đi, nếm thử xem tay nghề của các đầu bếp thế nào!”

Nói xong, Thiên Tử quay đầu ra hiệu bằng ánh mắt cho Tần Vũ, Tần Vũ khẽ gật đầu rồi lui khỏi Thiên Tử Các.

Chưa tới một tiếng đồng hồ, thông tin trận chiến giữa Tiêu Chính Văn và Đông Phương Ngạo Vũ đã lan truyền khắp Hoa Quốc.

Tiêu Chính Văn vừa về nước đã hẹn giao đấu với Đông Phương Ngạo Vũ tiếng tăm lẫy lừng ở đỉnh núi Bách Nhật!

Thế nhưng một thông tin khác cũng khiến cho tất cả mọi người kinh ngạc, cường giả ở cảnh giới Thiên Thần - Vũ Thiên Tôn cũng sẽ tới xem!

Ngoài ra bên phía Vy Hào, cường giả ở cảnh giới Thiên Thần đã ở ẩn nhiều năm Miyamoto Kenichi cũng sẽ tới Long Kinh vào ngày mai để xem trận đấu này!

Cường giả ẩn thế của gia tộc Russell Rowland ở Âu Lục cũng đặc biệt xuống núi, tuyên bố sẽ tới Hoa Quốc để tận mắt chứng kiến trận chiến có một không hai này!

Náo động toàn cầu!

Bọn họ đều là cường giả Thiên Thần chưa từng xuất hiện cả mấy chục năm nay!

Quả nhiên là trận đấu có một không hai!

Cùng lúc này, sau khi nhận được những tin tức đó, sắc mặt của Tần Vũ càng trở nên khó coi.

Dường như tình thế không đơn giản như vậy, rốt cuộc bốn gia tộc lớn đang tính toán gì đây?

“Nhà họ Đông Phương rốt cuộc còn có bao nhiêu con át chủ bài nữa!”

Tần Vũ đập mạnh xuống bàn.

“Báo cáo, Đại trưởng lão của võ tông xin được gặp!”

Đúng vào lúc này, một binh lính của Hắc Băng Đài đi tới trước mặt Tần Vũ, thấp giọng trình báo.

Đại trưởng lão của võ tông đến gặp đúng vào lúc này, lại có mục đích gì đây?

Con ngươi Tần Vũ đảo qua đảo lại mấy lần, vội vàng nói: “Mời vào!”

Một lát sau, Đại trưởng lão võ tông và các trưởng lão tông miếu đồng loạt sải bước vào trong văn phòng của Tần Vũ.

“Các vị trưởng lão đích thân tìm tới đây, không phải cũng vì chuyện quyết chiến giữa Tiêu Chính Văn và Đông Phương Ngạo Vũ đấy chứ?”

Tần Vũ xoay đầu nhìn về phía mấy trưởng lão, nói.

“Không sai!”

Đại trưởng lão võ tông lên tiếng trước tiên: “Tiêu Chính Văn và Đông Phương Ngạo Vũ đều là nhân tài trong đám người thường của Hoa Quốc chúng ta, chiều ngày hôm nay hay tin hai người bọn họ sắp quyết chiến, nói thật thì tôi cũng vô cùng kinh ngạc!”

“Không sai, hai người bọn họ đều là tinh anh của Hoa Quốc, bất luận là ai thua cuộc thì cũng sẽ gây nên tổn thất cho Hoa Quốc chúng ta!”

“Thế sự sẽ thay đổi, Hoa Quốc thật sự không thể mất đi những nhân vật đáng quý như vậy!”

Không chỉ có trưởng lão võ tông, ngay cả mấy trưởng lão tông miếu cũng đồng loạt lên tiếng.

Tần Vũ lập tức hiểu ra dụng ý của các vị trưởng lão, bọn họ là hi vọng Hắc Băng Đài có thể hoà giải đôi bên, tránh việc đấu đá xảy ra!

“Đại trưởng lão, các vị trưởng lão, tôi hiểu ý của mọi người, thế nhưng Tần Vũ tôi thấp cổ bé họng, một người là vua Bắc Lương, một người là con trai nối dõi của nhà họ Đông Phương, tôi khuyên thế nào được đây?”

Còn có một ẩn ý sâu xa Tần Vũ chưa nói rõ.

Đó là hai người bọn họ đều là cao thủ ở trên cảnh giới Thiên Vương bốn sao, quyết chiến giữa bọn họ đâu phải là chuyện cử bừa một ai đó là có thể ngăn cản được?

“Nếu như không thể ngăn cản, vậy thì ít nhất cũng phải bảo vệ được Đông Phương Ngạo Vũ!”

Đại trưởng lão trầm giọng nói.

“Cái gì? Bảo vệ được Đông Phương Ngạo Vũ? Đại trưởng lão, tôi không hiểu ý của ông!”

Tần Vũ nhíu mày nói.

“Cậu ta là người của Hoa Sơn, hơn nữa cũng không phải chỉ là một đệ tử thông thường, Hoa Sơn vô cùng coi trọng cậu ta. Nếu như cậu ta chết thì nhất định Hoa Sơn sẽ tới báo thù! Hoa Quốc không thể tái hiện lại cục diện đại loạn giống như hơn một trăm năm trước được đâu!”

“Hiện giờ, thế cục thay đổi, bên phía Âu Lục đã bắt tay vào việc giải trừ lệnh cấm đối với cường giả ở cảnh giới Thiên Thần rồi, nếu như những lệnh cấm này bị giải trừ thì chỉ có năm đại danh sơn là có năng lực ngăn chặn cường giả cảnh giới Thiên Thần của các nước ở bên ngoài biên giới!”

“Nói cách khác, an nguy trong tương lai của Hoa Quốc đã không còn là thứ mà Tiêu Chính Văn hay là quân Phá Long có thể đảm bảo được, vậy nên trước khi thế cục phát sinh biến đổi, chúng ta cần tạo dựng quan hệ tốt với năm đại danh sơn!”

Đại trưởng lão thành khẩn nói.

Thoạt nhìn thì câu nào cũng giống như đang lo nghĩ cho Hoa Quốc, thế nhưng trên thực tế, Đại trưởng lão lại đang có ý thiên vị cho Đông Phương Ngạo Vũ.

“Đại trưởng lão, không thể nói như vậy được đâu! Vua Bắc Lương tận trung với nước, lẽ nào cậu ta đáng chết hay sao?”

Tần Vũ phản bác lại với sắc mặt cực kỳ khó coi.

Lúc này, một binh lính bước vào trong phòng nói với Tần Vũ: “Tổng tư lệnh, bên ngoài có một ông lão, tự xưng là Trình Chí Long muốn vào gặp mặt các trưởng lão và anh!”

Tần Vũ nhíu mày nói: “Ông ta tới để làm gì?”

“Ông Trình là người có tiếng nói nhất định trong võ tông, theo tôi thấy thì có thể gặp mặt một lần”.

Đại trưởng lão từ tốn lên tiếng.

Đồng thời, mấy trưởng lão còn lại cũng đồng loạt nhìn về phía Tần Vũ, rõ ràng đang muốn tạo áp lực cho Tần Vũ!

“Được, mời vào!”

Tần Vũ nói với sắc mặt khó coi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom