• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.INFO TỪ NGÀY 1/4

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (9 Viewers)

Advertisement
Advertisement
  • Chương 1231: Ai dám bắt nạt cháu trai tôi

Mặc dù vừa nãy, Lục Hoài Viễn đã thua, hơn nữa còn thua một cách thảm hại, ngay cả Thiên Đạo Vô Ảnh mà ông ta tự hào nhất cũng bị Tiêu Chính Văn hoá giải một cách dễ dàng.

Thế nhưng lúc này tình hình đã khác.

Sau lưng ông ta không chỉ có hai Thiên Vương bốn sao là Quang Minh Tả Sứ và Quang Minh Hữu Sứ có thể xông thẳng lên trước bao vây Tiêu Chính Văn.

Mà còn có một cường giả ở cảnh giới Thiên Thần là Vũ Thiên Tôn trấn giữ, bất cứ lúc nào cũng có thể ra tay với Tiêu Chính Văn!

Mọi người đều thấy rằng chắc chắn Tiêu Chính Văn chỉ còn đường chết thôi!

Trần Cương vừa tới quảng trường Thái Dương, siết chặt nắm đấm, hai mắt dường như sắp phun ra lửa.

Anh ta tự trách thực lực bản thân quá yếu, hoàn toàn không có tư cách giúp đỡ chủ soái của mình, chỉ có thể trơ mắt nhìn Tiêu Chính Văn rơi vào hiểm nguy!

Mà một bên khác, Dương Linh Nhi cũng tức giận trợn mắt, siết chặt bàn tay thành nắm đấm!

Mặc dù cô ta đã có thực lực của một chủ soái địa cấp ba sao, nhưng tên yếu nhất bên phía đối phương cũng là Thiên Vương thiên cấp bốn sao!

Cô ta cảm thấy cô cùng bất lực!

Lẽ nào chiến thần Tiêu Chính Văn từng trăm trận trăm thắng, bảo vệ Hoa Quốc bấy lâu nay, sẽ bỏ mạng ở nơi này thật sao?

“Hừ, Tiêu Chính Văn quá tự cao rồi, dám bất kính với cao thủ ở cảnh giới Thiên Thần như vậy, hắn chết cũng đáng!”

“Dù hắn có sử dụng hết tất cả chiêu thức thì ngày hôm nay chắc chắn cũng chỉ còn đường chết mà thôi!”

“Muốn trách thì chỉ có thể trách hắn không biết thức thời, Quang Minh Tôn đã cho hắn đường sống, là tự hắn không cần!”

Lúc này, những tiếng bàn tán xôn xao vang lên khắp bốn phía, nhưng tất cả đều đứng về phía Quang Minh Tôn không có ngoại lệ!

Thế giới chính là như vậy, thực lực của bên nào mạnh hơn thì đám đông sẽ luôn luôn đứng về bên đó.

Dù gì đứng về phía kẻ thắng thì ít nhất còn có thể giành được danh tiếng có mắt nhìn người.

Mà kẻ yếu, ngoài bị thời đại lãng quên ra thì chỉ có sự sỉ nhục!

Lúc này, cục diện sớm đã không còn là trận quyết đấu giữa hai người Quang Minh Tôn và Tiêu Chính Văn nữa, mà nó đã trở thành cuộc đối kháng giữa thực lực của cả phái Quang Minh và một mình Tiêu Chính Văn!

Cùng lúc này, Quang Minh Tả Sứ và Quang Minh Hữu Sứ cũng nhẹ nhàng nhảy xuống giữa quảng trường.

Hai người bọn họ bước về phía Tiêu Chính Văn cùng Quang Minh Tôn, ý định giết người cũng ẩn hiện trong đáy mắt.

Còn Vũ Thiên Tôn nãy giờ vẫn lạnh lùng nhìn về phía Tiêu Chính Văn, trong ánh mắt lúc này cũng loé lên vô số sát khí!

Nếu như không có sự xuất hiện của tia sáng màu vàng đó thì Vũ Thiên Tôn tuyệt đối sẽ không xem trọng Tiêu Chính Văn đến thế!

Dù sao bên dưới Thiên Thần cũng chỉ là loài kiến bé nhỏ, trước khi đạt tới cảnh giới Thiên Thần thì căn bản không xứng để Vũ Thiên Tôn phải xem trọng như vậy.

Thế nhưng tình hình trước mắt đã khác.

Tiêu Chính Văn là người được trái tim rồng che chở, sau này nhất định có thể phát triển vượt bậc với sự trợ giúp của trái tim rồng!

Có lẽ trong khoảng thời gian ngắn sẽ trở thành kẻ địch mạnh của Vũ Thiên Tôn!

Vũ Thiên Tôn đã đột phá cảnh giới Thiên Thần cả trăm năm nay, bên trên Thiên Thần đều là nhân vật siêu nhiên, không chỉ có sức mạnh và thực lực siêu nhiên mà ngay cả tuổi thọ cũng vượt xa người thường!

Trong những tháng năm cuộc đời đã qua, Vũ Thiên Tôn tổng kết được một đạo lý, tuyệt đối không thể để cho bất cứ một đối thủ tiềm năng nào được nhìn thấy ánh mặt trời của ngày hôm sau!

Nếu không sẽ chẳng khác gì tự mưu sát chính mình!

Vậy nên, hôm nay Tiêu Chính Văn bắt buộc phải chết!

“Mấy người đang ức hiếp người khác!”

Dương Linh Nhi không thể nhẫn nhịn thêm được nữa.

Mặc dù cô ta mới chỉ quen biết Tiêu Chính Văn vài ngày, thế nhưng khí thế chính trực hào hùng và sự quan tâm vô hạn đối với kẻ yếu của anh cũng đã khiến cô ta cảm động sâu sắc.

Những thứ này càng thêm chứng minh Tiêu Chính Văn quả thực giống như những gì cô ta đã nghĩ, là trang hào kiệt trong đám người thường!

Vậy nên, Dương Linh Nhi sao có thể nhẫn tâm nhìn Tiêu Chính Văn nhảy vào chỗ chết mà bản thân lại im lặng không lên tiếng!

“Sao cô lại tới đây, không phải tôi đã bảo cô và Trần Cương rời đi rồi hay sao?”

Tiêu Chính Văn nhíu mày.

Tình hình trước mắt vô cùng nguy cấp, đừng nói là bảo vệ cho Trần Cương và Dương Linh Nhi, ngay cả tự bảo vệ chính mình cũng còn rất khó.

Sau khi anh mất mạng, Quang Minh Tôn nhất định sẽ diệt cỏ tận gốc, tuyệt đối sẽ không để cho chuyện ngày hôm nay lộ ra bên ngoài, càng không thể để Hoa Quốc biết được thân phận thật sự của ông ta!

“Chủ soái!”

Trần Cương cũng bước ra khỏi đám người, giận dữ nói: “Nếu hai năm trước không có anh thì cỏ trên mộ tôi đã cao tới hai mét rồi! Chết thì có làm sao? Đám người khốn nạn này cậy thế ức hiếp người khác…”

“Vút!”

Không đợi Trần Cương nói xong, Vũ Thiên Tôn đã phất ống tay áo, một luồng gió mạnh đánh thẳng vào mặt Trần Cương.

“Khụ!”

Mặc dù cú tát này không lấy mạng của Trần Cương, nhưng cũng khiến khóe miệng anh ta be bét máu!

Suy cho cùng đó cũng là cú tát của cường giả cảnh giới Thiên Thần, dù ra tay nhẹ hơn thì Trần Cương cũng không thể chịu đựng nổi.

“Ức hiếp người ư? Ha ha…”

Quang Minh Tả Sứ không hề cảm thấy hổ thẹn, ngược lại còn thấy vinh quang ngửa mặt cười lớn.

Dù bọn họ ỷ đông hiếp yếu, dồn Tiêu Chính Văn tới chỗ chết ngay trước mặt rất nhiều cường giả ở cảnh giới Thiên Vương đang quan sát quảng trường Thái Dương thì đã sao?

Sau lưng bọn họ là Vũ Thiên Tôn!

Ai dám nói nửa lời cơ chứ?

“Chúng tôi cứ ức hiếp người khác đấy, anh làm gì được nào?”

Quang Minh Hữu Sứ nói với vẻ mặt mỉa mai.

“Đáng tiếc, Tiêu Chính Văn, với tiềm lực của cậu, tới lúc thuần thục thì thật sự sẽ có tiền đồ rộng mở, nói không chừng tới ngày nào đó tôi còn phải cúi đầu trước cậu, thế nhưng trước khi cậu trở nên tài giỏi, cậu vẫn chỉ là một con kiến mà thôi!”

Quang Minh Tôn - Lục Hoài Viễn chắp hai tay sau lưng, cười lớn với vẻ vô cùng đắc ý.

“Tiêu Chính Văn, làm người thì quan trọng nhất là phải nhận định cho rõ hiện thực, sau lưng tôi có cường giả Thiên Thần, sau lưng cậu có gì? Khí Vận của Hoa Quốc à?”

“Nói thật cho cậu biết, từ lúc Khí Vận hình thành cho tới khi bộc lộ uy thế ít nhất cần thời gian một năm! Có lẽ ngày mà Khí Vận thúc đẩy sức mạnh, cậu có thể tiến được một khoảng cách mà từ xưa tới nay biết bao người đều không thể bước được chỉ trong nháy mắt, một bước trở thành cường giả Thiên Thần!”

“Thế nhưng, cậu vĩnh viễn cũng không thể đợi được tới ngày đó! Bởi vì cậu chỉ có một mình! Còn tôi, sau lưng có cả phái Quang Minh!”

Quang Minh Tôn vừa dứt lời đã mạnh mẽ nhảy lên, Quang Minh Tả Sứ và Quang Minh Hữu Sứ cũng đồng thời ra tay!

Ba người bao vây Tiêu Chính Văn, cục diện giết chóc cũng được hình thành, hơn nữa, ánh mắt tràn đầy sát khí của Vũ Thiên Tôn cũng nhìn về phía Tiêu Chính Văn, khoá chặt lấy hơi thở của anh.

Cùng lúc đó, một luồng sức mạnh khủng khiếp tựa như ý chí đất trời bao phủ khắp người Tiêu Chính Văn!

Nếu như không có trái tim Kim Long bảo hộ thì lúc này Tiêu Chính Văn thậm chí còn chẳng thể cử động!

Chứ lấy đâu ra sức lực đánh trả?

Mà đúng vào lúc này, một âm thanh giống như tiếng sấm rền bất ngờ vang khắp không gian: “Ai dám nói sau lưng Tiêu Chính Văn không có người?”

“Ai dám dùng tên của một mình mình để đại diện cho cả phái Quang Minh!”
Đọc nhanh nhất ở trang Viet Writer
“Ai dám khinh thường Thiên Tử của Hoa Quốc chúng tôi? Khinh thường Khí Vận của Hoa Quốc?”

Giọng nói này già nua, trầm khàn mà lại vô cùng bá đạo!

Thậm chí còn mang theo thiên uy cuồn cuộn không gì có thể ngăn cản được.

Màn ánh sáng màu vàng giữa không trung cũng khẽ rung động theo!

Một luồng sức mạnh quét qua khắp không gian, bộc phát ra chỉ trong nháy mắt.

Giữa bầu trời lại xuất hiện một bóng người to lớn khác!

Bóng người này khí thế oai hùng, tóc bạc trắng đầu, trong khoảnh khắc hơi thở xuất hiện, luồng sức mạnh mà Vũ Thiên Tôn đang dùng để chèn ép Tiêu Chính Văn lập tức vỡ vụn và tản đi!

Dù là Vũ Thiên Tôn khi trước vẫn luôn khinh thường thiên hạ thì lúc này gương mặt cũng lộ ra vẻ kinh ngạc!

Mấy người Quang Minh Tôn phía dưới sững sờ tại chỗ, hoàn toàn không thể di chuyển!

Sức mạnh y hệt đang chèn ép trên người bọn họ nhưng họ lại không hề cảm thấy thoải mái giống như Tiêu Chính Văn!

Suy cho cùng bọn họ cũng không có sự bảo vệ của trái tim rồng Kim Long, hoàn toàn chỉ dựa vào sức mạnh của bản thân để đối chọi với thiên uy!

“Rắc!”

Cùng với một tiếng kêu giòn tan, chân của Quang Minh Hữu Sứ gãy vụn, ngã phịch xuống đất vang lên một tiếng rầm!

Hắn rất muốn nhìn xem rốt cuộc người vừa đến là ai!

Thế nhưng sức mạnh khủng khiếp đó khiến hắn hoàn toàn không ngóc đầu lên nổi.

“Rầm!”

Quang Minh Tả Sứ cũng không tốt hơn hắn là bao, chẳng bao lâu sau đã phun ra một ngụm máu lớn, ngã nhào xuống đất!

Chỉ có Quang Minh Tôn vẫn đang miễn cưỡng chống đỡ, thế nhưng ông ta cũng đau đớn y như vậy!

“Là ông? Ông nên biết Sáng Thế Chủ cần gì? Ông đang làm trái lại ý nguyện của Sáng Thế Chủ!”

Sau khi thấy rõ người đến là ai, sắc mặt Vũ Thiên Tôn chợt toát lên vẻ hoang mang, sau đó dần dần trấn tĩnh lại.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom